Chương 19: Cung Yến
Soc 2k
14/07/2024
Hoàng hậu lúc đó mới nhìn kỹ nữ nhi của mình, đúng thật con bé đã thay đổi, không còn mơ mộng như trước nữa, có lẽ gần đến tuổi cập kê nên tâm sinh lý thay đổi đó thôi nên bà cũng không phàn nàn gì nhiều.
Mà quả thật tuy Như Họa chưa đến tuổi cập kê nhưng đường nét trên cơ thể đã nảy nở rất là nhiều, một phần là ăn uống đủ chất, phần thứ hai là do được chăm sóc kĩ lưỡng.
Như Họa theo thói quen đến sớm nhất trong các công chúa và hoàng tử.
Phụ hoàng nàng có tất cả năm công chúa, nàng là lớn nhất, nhị muội là nữ nhi của Quý Tần, tam muội là nữ nhi của Hương phi, còn tứ muội và ngũ muội còn nhỏ do Triệu Tần cùng Hinh Tần sở sinh.
Hoàng tử thì phụ hoàng có bốn người, thái tử do hoàng hậu sinh, nhị hoàng tử do Lan phi sinh, tam hoàng tử do Hiền phi sinh và nhỏ tuổi nhất là tứ hoàng tử do Lăng quý tần sinh.
Vì thế nên sự đấu đá giữa các hoàng tử là không có, nếu có thì là thái tử và nhị đệ là sàn tuổi nhau mà thôi.
Tuy nhiên phụ hoàng còn khỏe lại đang tuổi tứ tuần thì đâu tính trước được điều gì.
Như Họa vừa đến thì các quý nữ vội vàng hành lễ, nàng nhìn lướt qua mọi người rồi mỉm cười nói:
"Hôm nay bản cung nhìn các vị tiểu thư đây ai cũng thật xinh đẹp và rực rỡ thật sự là vô cùng đẹp mắt ".
Mọi người nhìn nhau rồi đồng thanh nói:
"Công chúa quá khen, chúng thần làm sao xinh đẹp được như công chúa điện hạ được ạ!".
Nàng mỉm cười nói:
"Mọi người cứ tự nhiên lên, hôm nay thái tử Lưu quốc đến đây, mọi người đừng để Hoa quốc thất thố, bản công chúa chưa đến tuổi cập kê nên các tiểu thư cứ tự tin mà đo sắc ".
Nhận được lời từ chối nhẹ nhàng của công chúa mà các quý nữ ai cũng thở phào và càng rộn ràng lên, ai chẳng biết vị thái tử này tài giỏi thế nào chứ.
Nếu công chúa mà có ý thì bọn họ có mười lá gan cũng không dám đi tranh giành, ai chẳng biết công chúa là hòn ngọc minh châu trong tay hoàng thượng chứ.
Nhưng bây giờ công chúa đã ra tín hiệu cho bọn họ rồi thì đương nhiên bọn họ sẽ cố gắng phô diễn tài năng của mình, biết đâu vận may lại đến thì sao.
Cứ như thế buổi yến tiệc đến lúc hoàng thượng cùng hoàng hậu đến vô cùng náo nhiệt.
Một lúc sau khi mọi người an ổn vào vị trí Tôn thái giám mới hô to rõ ràng:
"Xin mới thái tử cùng công chúa Lưu quốc tiến vào. "
Như Họa ngước mắt lên để nhìn, trong thâm tâm của nàng giá như được thái tử Lưu quốc sau này giúp đỡ thì tốt biết mấy, nhưng nàng cũng không biết phải bât đầu lôi kéo từ đâu.
Nếu để hi sinh thân mình thì nàng trực tiếp loại bỏ, sau những gì đã trải qua những tổn thương mà nàng nhận lại nàng có một chút gì đó bài xích với nam nhân, mặc dù Như Họa biết không phải nam nhân nào cũng giống nam nhân nào.
Bóng dáng Giang Ngạo Thành hiên ngang đi vào, bên trong là một nữ tử thướt tha theo sao, các quý nữ chăm chăm mắt hướng đầu nhìn về vị thái tử truyền thuyết kia.
Bất chợt Như Họa lại nhìn thấy vị nữ tử đi bên cạnh kia quen quen, nàng đang lục tìm trí nhớ xem đã gặp ở đâu thì A Cẩn đã vội nói:
"Công chúa, kia không phải là vị cô nương được công chúa cứu lúc đi phât duyên ở chùa Thanh Hoa hay sao ".
Lúc này Như Họa mới nhớ lại, bảo sao khj mới nhìn thấy cô nương ấy nàng lại có ấn tượng, khí chất hoàng gia không phải ai cũng có được.
Một ý tưởng lóe lên trong đầu,nàng đang lo lắng không biết có cách nào kết thân hay không thì cuối cùng ông trời lại mang đến cho nàng, thật quá tốt rồi.
Nghe nói thái tử vô cùng thương yêu vị muội muội này, tuy không biết đúng hay sao nhưng nàng cũng phải thử mới được.
Giang Ngạo Thành đi đến hành lễ vô cùng chuẩn mực, lễ nghi đầy đủ không ai có thể chê trách điều gì.
Y còn chuẩn bị cho hoàng thượng một phần quà vô cung quý giá khiến cho ông cảm thấy vô cùng vui vẻ, sau khi giới thiệu muội muội của mình thì Y mới trở về chỗ.
Giang Uyển Nhu được dạy dỗ lễ nghi ngay từ nhỏ nên cũng vô cùng có phép tắc, từ lúc vào đến hành lễ không dám ngó nghiêng xung quanh.
Mãi đến lúc được ban ghế nàng mới thở phào, Giang Ngạo Thành nhìn muội muội như thế cũng phì cười nói nhỏ:
"Muội khẩn trương như thế làm gì, có phải huynh dẫn muội đi hòa thân đâu, muội cứ sử sự bình thường thôi ".
Đến lúc này Giang Uyển Nhu mới yên tâm ngó nghiêng xung quanh, bản thân nàng cũng vẫn là một cô nương thích sự mới mẻ.
Nhạc cung đình nổi lên khiến không khí vô cùng náo nhiệt, đã có nhạc thì phải có tiết mục ca múa, đi đầu màn biểu diễn là tiểu thư quan hộ bộ, cơ thể nàng uyển chuyển mềm dẻo vô cùng điêu luyện khiến chk tất cả các nam.nhân đều mê đắm.
Giang Uyển Nhu vừa thưởng thức bánh ngọt vừa nói:
"Ca ca huynh nhìn xem có phải tiểu thư kia có ý định quyến rũ huynh không, muội thấy cô ta nhìn huynh mấy lần rồi đó ".
Mà quả thật tuy Như Họa chưa đến tuổi cập kê nhưng đường nét trên cơ thể đã nảy nở rất là nhiều, một phần là ăn uống đủ chất, phần thứ hai là do được chăm sóc kĩ lưỡng.
Như Họa theo thói quen đến sớm nhất trong các công chúa và hoàng tử.
Phụ hoàng nàng có tất cả năm công chúa, nàng là lớn nhất, nhị muội là nữ nhi của Quý Tần, tam muội là nữ nhi của Hương phi, còn tứ muội và ngũ muội còn nhỏ do Triệu Tần cùng Hinh Tần sở sinh.
Hoàng tử thì phụ hoàng có bốn người, thái tử do hoàng hậu sinh, nhị hoàng tử do Lan phi sinh, tam hoàng tử do Hiền phi sinh và nhỏ tuổi nhất là tứ hoàng tử do Lăng quý tần sinh.
Vì thế nên sự đấu đá giữa các hoàng tử là không có, nếu có thì là thái tử và nhị đệ là sàn tuổi nhau mà thôi.
Tuy nhiên phụ hoàng còn khỏe lại đang tuổi tứ tuần thì đâu tính trước được điều gì.
Như Họa vừa đến thì các quý nữ vội vàng hành lễ, nàng nhìn lướt qua mọi người rồi mỉm cười nói:
"Hôm nay bản cung nhìn các vị tiểu thư đây ai cũng thật xinh đẹp và rực rỡ thật sự là vô cùng đẹp mắt ".
Mọi người nhìn nhau rồi đồng thanh nói:
"Công chúa quá khen, chúng thần làm sao xinh đẹp được như công chúa điện hạ được ạ!".
Nàng mỉm cười nói:
"Mọi người cứ tự nhiên lên, hôm nay thái tử Lưu quốc đến đây, mọi người đừng để Hoa quốc thất thố, bản công chúa chưa đến tuổi cập kê nên các tiểu thư cứ tự tin mà đo sắc ".
Nhận được lời từ chối nhẹ nhàng của công chúa mà các quý nữ ai cũng thở phào và càng rộn ràng lên, ai chẳng biết vị thái tử này tài giỏi thế nào chứ.
Nếu công chúa mà có ý thì bọn họ có mười lá gan cũng không dám đi tranh giành, ai chẳng biết công chúa là hòn ngọc minh châu trong tay hoàng thượng chứ.
Nhưng bây giờ công chúa đã ra tín hiệu cho bọn họ rồi thì đương nhiên bọn họ sẽ cố gắng phô diễn tài năng của mình, biết đâu vận may lại đến thì sao.
Cứ như thế buổi yến tiệc đến lúc hoàng thượng cùng hoàng hậu đến vô cùng náo nhiệt.
Một lúc sau khi mọi người an ổn vào vị trí Tôn thái giám mới hô to rõ ràng:
"Xin mới thái tử cùng công chúa Lưu quốc tiến vào. "
Như Họa ngước mắt lên để nhìn, trong thâm tâm của nàng giá như được thái tử Lưu quốc sau này giúp đỡ thì tốt biết mấy, nhưng nàng cũng không biết phải bât đầu lôi kéo từ đâu.
Nếu để hi sinh thân mình thì nàng trực tiếp loại bỏ, sau những gì đã trải qua những tổn thương mà nàng nhận lại nàng có một chút gì đó bài xích với nam nhân, mặc dù Như Họa biết không phải nam nhân nào cũng giống nam nhân nào.
Bóng dáng Giang Ngạo Thành hiên ngang đi vào, bên trong là một nữ tử thướt tha theo sao, các quý nữ chăm chăm mắt hướng đầu nhìn về vị thái tử truyền thuyết kia.
Bất chợt Như Họa lại nhìn thấy vị nữ tử đi bên cạnh kia quen quen, nàng đang lục tìm trí nhớ xem đã gặp ở đâu thì A Cẩn đã vội nói:
"Công chúa, kia không phải là vị cô nương được công chúa cứu lúc đi phât duyên ở chùa Thanh Hoa hay sao ".
Lúc này Như Họa mới nhớ lại, bảo sao khj mới nhìn thấy cô nương ấy nàng lại có ấn tượng, khí chất hoàng gia không phải ai cũng có được.
Một ý tưởng lóe lên trong đầu,nàng đang lo lắng không biết có cách nào kết thân hay không thì cuối cùng ông trời lại mang đến cho nàng, thật quá tốt rồi.
Nghe nói thái tử vô cùng thương yêu vị muội muội này, tuy không biết đúng hay sao nhưng nàng cũng phải thử mới được.
Giang Ngạo Thành đi đến hành lễ vô cùng chuẩn mực, lễ nghi đầy đủ không ai có thể chê trách điều gì.
Y còn chuẩn bị cho hoàng thượng một phần quà vô cung quý giá khiến cho ông cảm thấy vô cùng vui vẻ, sau khi giới thiệu muội muội của mình thì Y mới trở về chỗ.
Giang Uyển Nhu được dạy dỗ lễ nghi ngay từ nhỏ nên cũng vô cùng có phép tắc, từ lúc vào đến hành lễ không dám ngó nghiêng xung quanh.
Mãi đến lúc được ban ghế nàng mới thở phào, Giang Ngạo Thành nhìn muội muội như thế cũng phì cười nói nhỏ:
"Muội khẩn trương như thế làm gì, có phải huynh dẫn muội đi hòa thân đâu, muội cứ sử sự bình thường thôi ".
Đến lúc này Giang Uyển Nhu mới yên tâm ngó nghiêng xung quanh, bản thân nàng cũng vẫn là một cô nương thích sự mới mẻ.
Nhạc cung đình nổi lên khiến không khí vô cùng náo nhiệt, đã có nhạc thì phải có tiết mục ca múa, đi đầu màn biểu diễn là tiểu thư quan hộ bộ, cơ thể nàng uyển chuyển mềm dẻo vô cùng điêu luyện khiến chk tất cả các nam.nhân đều mê đắm.
Giang Uyển Nhu vừa thưởng thức bánh ngọt vừa nói:
"Ca ca huynh nhìn xem có phải tiểu thư kia có ý định quyến rũ huynh không, muội thấy cô ta nhìn huynh mấy lần rồi đó ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.