Chương 9: Gặp lại Kim Hạo Nhiên
Soc 2k
14/07/2024
Như Họa đưa Giang Uyển Nhu trở lại kinh thành rồi tìm cho cô ấy một khách điếm an toàn nhất mới rời đi, trước khi đi không quên để lại cho cô ấy một tờ ngân phiếu, mặc dù Uyển Nhu đã nói không cần nhưng Như Họa vẫn để lại.
Giang Uyển Nhu nhìn theo xe ngựa thầm cảm kích trong lòng, thật sự nếu hôm nay không có nàng ấy cứu thì không biết bản thân hai người sẽ ra sao nữa.
Nô tỳ đi cùng liền nói:
"Công chúa vậy bây giờ chúng ta cứ ở đây chờ thái tử đến đưa về hay thế nào, người trốn đi chơi cũng một thời gian rồi, e rằng lần này thái tử tức giận lắm đây ".
Uyển Nhu cười cười nói:
"Cùng lắm thì trách mắng ta vài câu thôi, ca ca thương ta như thế sẽ không nhẫn tâm đâu, ai bảo phụ hoàng cứ một hai bắt ta phải liên hôn chứ, nếu không phải người ta không thương ta sẽ không bao giờ chịu gả đâu.
Ngươi xem giống như mẫu hậu ta đó, sống với phụ hoàng có giống như đồng sàn dị mộng không, nếu không phải có thái tử và ta thì không biết phụ hoàng có nể mặt mà phế bỏ hậu vị của mẫu hậu không nữa ".
Nô tỳ Thái Hòa liền nói:
"Thái tử tuổi trẻ tài giỏi như vậy, trong triều đã lấn át hoàng thượng, nếu phế bỏ hoàng hậu phải xem thái tử có đồng ý hay không?".
Giang Uyển Nhu liền nói:
"Thì đó lần này phụ hoàng nhân cơ hội thái tử ca ca không ở Lưu quốc mới công khai chỉ hôn cho ta, ta mà không bỏ trốn thì làm sao có thể an toàn thoát thân được chứ, chờ ca ca tìm thấy ta không phải đã xong rồi sao ".
Thái Hòa cũng gật đầu phụ họa nói:
"Thái tử sẽ không để hạnh phúc của công chúa cho người khác nắm giữ đâu, lần này công chúa bỏ đi không mang theo một ám vệ nào, nô tỳ thì không biết võ công, may mà có cô nương kia nếu không không biết sẽ thế nào nữa ".
Giang Nhu gật đầu nói:
"Thái tử vẫn nói số của ta có quý nhân phù trợ mà, cô nương vừa nãy không nói tên e rằng thân phận không đơn giản đâu, ta muốn bồi đáp mà không biết tìm người ở đâu, thôi kệ đi ngươi bảo ông chủ mang giấy bút lên cho ta, thời gian này chắc chắn ca ca đã trở lại Lưu quốc và tìm ta rồi, ta phải viết thư cho huynh ấy đến đón ta mới được ".
Như Họa vừa trở về cung thì vô tình gặp phải tam đệ, nàng nhìn thấy đệ đệ ruột của mình mà không thể nhận lại, nhớ đến đời trước bất giác nàng rơi nước mắt.
Vì chuyện lần trước nên Kim Hạo Nhiên không dám đối diện với nàng, chỉ đành đi đường vòng, cậu biết thái tử không thích mình, đại tỷ muốn làm thân với cậu cũng khó nên cậu không muốn tỷ ấy phải khó xử.
Như Họa sống lại một đời, nàng sẽ không ngu xuẩn như kiếp trước nữa,nàng đã thế rằng sẽ bảo vệ đệ đệ ngốc nghếch này cho thật tốt.
Như Họa cất tiếng gọi:
"Hạo Nhiên tại sao nhìn thấy đại tỷ không hành lễ, đệ không muốn gặp tỷ hay sao?".
Hạo Nhiên lúng túng vì không nghĩ rằng tỷ ấy sẽ bắt chuyện với mình liền ấp úng nói:
"Đệ, đệ....không phải có ý đó ".
Như Họa bật cười vì dáng vẻ xấu hổ đó của cậu, bây giờ nhìn kỹ lại nàng mới thấy Hạo Nhiên tuy giống phụ hoàng nhưng vẫn có đường nét giống mẫu hậu và người là tỷ tỷ như mình.
Như Họa mỉm cười nói:
"Đệ có làm gì không đến Diên Hy cung của ta ngồi một lát, phụ hoàng có đưa đến cho ta một ít thịt hươu rất ngon để ta bảo đầu bếp làm cho đệ ăn ".
Hạo Nhiên vô cùng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Như Họa.
Nhìn vẻ mặt của đệ đệ Như Họa liền cầm lấy tay rồi kéo Hạo Nhiên cùng đi, nếu cứ tình hình này nàng mà không chủ động chắc đệ ấy sẽ không dám đi mất.
Mọi người Diên Hy cung vô cùng ngạc nhiên khi thấy công chúa thân thiết với nhị hoàng tử.
Cả Diên Hy cung này đều biết thái tử ghét nhị hoàng tử ra sao, công chúa là tỷ tỷ của thái tử nên từ trước đến giờ cũng rấy ít khi chạm mặt để tránh khó xử.
Như Họa liền sai A Cẩn đi bảo đầu bếp mang thịt hươu đi làm vài món, từ trước đến giờ phụ hoàng luôn luôn yêu thương nàng nên có đồ gì ngon đều mang đến cho nàng đầu tiên, nhiều khi thái tử còn ghen tỵ cả với nàng.
Như Họa vô cùng tự nhiên kéo tay Hạo Nhiên rồi ân cần hỏi:
"Tình hình học tập của đệ đến đâu rồi, tỷ nghe nói rằng đệ rất ham chơi không chịu học hành, rất hay trốn học có thật vậy không?".
Hạo Nhiên bị tỷ tỷ hỏi thẳng vô cùng xấu hổ, ấp úng mãi mà không trả lời được.
Như Họa lắc đầu nói:
"Có phải Lan phi không cho đệ thể hiện bản thân mình hay không, bà ấy không muốn cho đệ vượt mặt thái tử đúng chứ ".
Hạo Nhiên ngơ ngác nhìn tỷ tỷ mà ngạc nhiên không hiểu vì sao tỷ ấy lại biết chuyện này, chuyện này chỉ có cậu và mẫu phi biết mà thôi.
Như Họa mỉn cười nói:
"Ta biết rất nhiều chuyện mà đệ không biết, nhưng ta hỏi một câu đệ phải trả lời thật lòng, đệ có tin ta không?".
Giang Uyển Nhu nhìn theo xe ngựa thầm cảm kích trong lòng, thật sự nếu hôm nay không có nàng ấy cứu thì không biết bản thân hai người sẽ ra sao nữa.
Nô tỳ đi cùng liền nói:
"Công chúa vậy bây giờ chúng ta cứ ở đây chờ thái tử đến đưa về hay thế nào, người trốn đi chơi cũng một thời gian rồi, e rằng lần này thái tử tức giận lắm đây ".
Uyển Nhu cười cười nói:
"Cùng lắm thì trách mắng ta vài câu thôi, ca ca thương ta như thế sẽ không nhẫn tâm đâu, ai bảo phụ hoàng cứ một hai bắt ta phải liên hôn chứ, nếu không phải người ta không thương ta sẽ không bao giờ chịu gả đâu.
Ngươi xem giống như mẫu hậu ta đó, sống với phụ hoàng có giống như đồng sàn dị mộng không, nếu không phải có thái tử và ta thì không biết phụ hoàng có nể mặt mà phế bỏ hậu vị của mẫu hậu không nữa ".
Nô tỳ Thái Hòa liền nói:
"Thái tử tuổi trẻ tài giỏi như vậy, trong triều đã lấn át hoàng thượng, nếu phế bỏ hoàng hậu phải xem thái tử có đồng ý hay không?".
Giang Uyển Nhu liền nói:
"Thì đó lần này phụ hoàng nhân cơ hội thái tử ca ca không ở Lưu quốc mới công khai chỉ hôn cho ta, ta mà không bỏ trốn thì làm sao có thể an toàn thoát thân được chứ, chờ ca ca tìm thấy ta không phải đã xong rồi sao ".
Thái Hòa cũng gật đầu phụ họa nói:
"Thái tử sẽ không để hạnh phúc của công chúa cho người khác nắm giữ đâu, lần này công chúa bỏ đi không mang theo một ám vệ nào, nô tỳ thì không biết võ công, may mà có cô nương kia nếu không không biết sẽ thế nào nữa ".
Giang Nhu gật đầu nói:
"Thái tử vẫn nói số của ta có quý nhân phù trợ mà, cô nương vừa nãy không nói tên e rằng thân phận không đơn giản đâu, ta muốn bồi đáp mà không biết tìm người ở đâu, thôi kệ đi ngươi bảo ông chủ mang giấy bút lên cho ta, thời gian này chắc chắn ca ca đã trở lại Lưu quốc và tìm ta rồi, ta phải viết thư cho huynh ấy đến đón ta mới được ".
Như Họa vừa trở về cung thì vô tình gặp phải tam đệ, nàng nhìn thấy đệ đệ ruột của mình mà không thể nhận lại, nhớ đến đời trước bất giác nàng rơi nước mắt.
Vì chuyện lần trước nên Kim Hạo Nhiên không dám đối diện với nàng, chỉ đành đi đường vòng, cậu biết thái tử không thích mình, đại tỷ muốn làm thân với cậu cũng khó nên cậu không muốn tỷ ấy phải khó xử.
Như Họa sống lại một đời, nàng sẽ không ngu xuẩn như kiếp trước nữa,nàng đã thế rằng sẽ bảo vệ đệ đệ ngốc nghếch này cho thật tốt.
Như Họa cất tiếng gọi:
"Hạo Nhiên tại sao nhìn thấy đại tỷ không hành lễ, đệ không muốn gặp tỷ hay sao?".
Hạo Nhiên lúng túng vì không nghĩ rằng tỷ ấy sẽ bắt chuyện với mình liền ấp úng nói:
"Đệ, đệ....không phải có ý đó ".
Như Họa bật cười vì dáng vẻ xấu hổ đó của cậu, bây giờ nhìn kỹ lại nàng mới thấy Hạo Nhiên tuy giống phụ hoàng nhưng vẫn có đường nét giống mẫu hậu và người là tỷ tỷ như mình.
Như Họa mỉm cười nói:
"Đệ có làm gì không đến Diên Hy cung của ta ngồi một lát, phụ hoàng có đưa đến cho ta một ít thịt hươu rất ngon để ta bảo đầu bếp làm cho đệ ăn ".
Hạo Nhiên vô cùng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Như Họa.
Nhìn vẻ mặt của đệ đệ Như Họa liền cầm lấy tay rồi kéo Hạo Nhiên cùng đi, nếu cứ tình hình này nàng mà không chủ động chắc đệ ấy sẽ không dám đi mất.
Mọi người Diên Hy cung vô cùng ngạc nhiên khi thấy công chúa thân thiết với nhị hoàng tử.
Cả Diên Hy cung này đều biết thái tử ghét nhị hoàng tử ra sao, công chúa là tỷ tỷ của thái tử nên từ trước đến giờ cũng rấy ít khi chạm mặt để tránh khó xử.
Như Họa liền sai A Cẩn đi bảo đầu bếp mang thịt hươu đi làm vài món, từ trước đến giờ phụ hoàng luôn luôn yêu thương nàng nên có đồ gì ngon đều mang đến cho nàng đầu tiên, nhiều khi thái tử còn ghen tỵ cả với nàng.
Như Họa vô cùng tự nhiên kéo tay Hạo Nhiên rồi ân cần hỏi:
"Tình hình học tập của đệ đến đâu rồi, tỷ nghe nói rằng đệ rất ham chơi không chịu học hành, rất hay trốn học có thật vậy không?".
Hạo Nhiên bị tỷ tỷ hỏi thẳng vô cùng xấu hổ, ấp úng mãi mà không trả lời được.
Như Họa lắc đầu nói:
"Có phải Lan phi không cho đệ thể hiện bản thân mình hay không, bà ấy không muốn cho đệ vượt mặt thái tử đúng chứ ".
Hạo Nhiên ngơ ngác nhìn tỷ tỷ mà ngạc nhiên không hiểu vì sao tỷ ấy lại biết chuyện này, chuyện này chỉ có cậu và mẫu phi biết mà thôi.
Như Họa mỉn cười nói:
"Ta biết rất nhiều chuyện mà đệ không biết, nhưng ta hỏi một câu đệ phải trả lời thật lòng, đệ có tin ta không?".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.