Chương 330: Đoàng 1
Mực Thích Lặn Nước
16/08/2021
Merich núp dưới gầm bàn nhìn thấy rõ ràng tình hình của Hứa Lập Ngôn, bèn lập tức lăn ra ngoài, chạy tới chỗ Triệu Chính Kỳ.
Trong quá trình đó, ông ta hô to:"Thuốc nổ! Hắn buộc thuốc nổ quanh người!"
Đám người Triệu Chính Kỳ vì ở hơi xa, lại bị bàn chặn không nhìn thấy rõ tình hình bên phía Hứa Lập Ngôn, buộc phải vừa bối rối vừa dồn dập hỏi:
"Thuốc nổ gì?"
"Sao thế?""Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Nói thẳng thì nếu không phải là thấy tình hình dường như đã được khống chế, bọn họ nhất định sẽ không chút do dự sai vệ sĩ mở đường, lao ra khỏi căn phòng này, hội hợp với vệ đội của nhà mình.
"Nấm Nhỏ! Trên người Hứa Lập Ngôn quấn một vòng 'Nấm nhỏ'!" Merich nhanh chóng nói rõ tình huống.
Lại thuốc nổ này tới từ công ty "Quả Quýt", cỡ H404, vì uy lực rất lớn nên được đặt cho cái tên "Nấm Nhỏ".
"Cứt chó!" Một thành viên quý tộc thuộc nhân chủng Hồng Hà tên là Francisco không nhịn được mắng chửi.
Một vòng "Nấm Nhỏ" mà nổ có nghĩa là không một ai trong phòng nghị sự và khu vực bên ngoài có thể may mắn thoát được, những kẻ không phải người bình thường thì không tính.
Sau chút hỗn loạn ngắn ngủi, Triệu Chính Kỳ nhìn Âu Dick, chú Lưu và "người thần bí" khoác áo dài đội mũ, hỏi to:"Chuyện gì thế? còn nữa, hãy, hãy tháo dỡ thuốc nổ xuống trước đã."
Cuộc đối thoại như thế này khiến ông ta có chút run sợ.
"Để bần tăng." Thầy tu máy móc Tịnh Niệm dùng năm ngón tay kim loại của mình, dưới sự điều khiển của con chip và tính chính xác cao nhất, chầm chậm cởi thuốc nổ buộc quanh người Hứa Lập Ngôn.
Hiện giờ hắn ta có chút ảo não vì bản thân lại phạm phải sai lầm "bóng tối dưới ánh đèn":
Rõ ràng đến thành Dã Thảo là để làm vệ sĩ, đã lập trình thêm mấy mô đun là bình thường không sử dụng tới, vừa rồi cũng đã đặc biệt kiểm tra các quý tộc và vệ đội của bọn họ xem có mang chất nổ đủ lượng hay không, ai ngờ lại bỏ qua chủ thuê mình.
Âu Dick không cậy mạnh, đưa mắt nhìn sang bên Triệu Chính Kỳ, giải thích qua:
"Cách đây không lâu, 'Cha xứ' của 'Phản Trí giáo' tập kích thành chủ, bị chặn lại. Nhưng mục đích của hắn không phải là ám sát, mà là kéo gần khoảng cách, tiếp xúc ánh mắt để thôi miên thành chủ, làm cho khi triệu tập tất cả quý tộc về nghị sự thì sẽ đột kích bằng cách tự sát, tiêu diệt toàn bộ cao tầng của thành Dã Thảo này."
Về nửa sau thì tới bây giờ anh ta mới dám khẳng định.
Nếu chỉ đơn giản là ám sát Hứa Lập Ngôn, "cha xứ" không cần phải chơi màu mè đa dạng như vậy, làm ra một đống "trò vô dụng", mục tiêu thực sự của hắn ta cực kỳ lớn, và cũng cực kỳ khó.
Đó chính là giải quyết hết tất cả đại quý tộc của thành Dã Thảo!
Nên biết rằng Hứa Lập Ngôn có thầy tu máy móc Tịnh Niệm bảo vệ, bất kỳ biện pháp để thông qua cách thức bình thường tiếp xúc, lặng lẽ thôi miên đều sẽ bị "Biết Trước" phá, với lại khi "Người bất tử" như hổ rình mồi, thử thôi miên sẽ rất dễ bị phát hiện, tới lúc đó muốn trốn thoát thì chưa chắc đã trốn được.
Đồng thời, phàm là cứ cuộc họp mà Hứa Lập Ngôn tham gia, bất kể là dưới hình thức nào, những người khác đều bị kiểm tra nghiêm ngặt, chỉ có thể mang những hỏa lực nhẹ có thể giấu trên người như súng lục.
Dưới đủ mọi loại điều kiện hạn chế, muốn giải quyết toàn bộ quý tộc thành Dã Thảo một lượt là điều gần như không thể.
Nơi đây cũng có đủ biện pháp bảo vệ an toàn.
Về phần mục tiêu lớn này là có mục đích gì, thì tạm thời không thể biết được.
"Nam mô A Nậu Đa La Tam Miểu Tam Bồ Đề, hóa ra là vậy..." Thầy tu máy móc Tịnh Niệm khẽ đọc phật hiệu.
Cuối cùng thì hắn ta cũng suy nghĩ ra tiền căn hậu quả và các loại chi tiết, cũng tìm được nơi phát ra dự cảm nguy hiểm lúc trước, mà hắn ta còn tưởng là sẽ có đợt ám sát thứ hai.
"Lợi hại ghê!" Thương Kiến Diệu không hề keo kiệt lời khen.
Nếu không phải hắn đang cầm khẩu súng lục "Rêu Đá", vừa một giằng co với mấy chục tên thủ vệ, chắc chắn hắn sẽ không để cho những cú vỗ tay của mình vắng họp.
Tưởng Bạch Miên dù không quay đầu thì vẫn có thể tưởng tượng được trên mặt hắn quá nửa là vẻ bội phục.
Bội phục "Cha xứ" vì chơi lớn như vậy.
Đám người Triệu Chính Kỳ, Francisco biết về chân tướng sự việc, không để ý tới mấy lời nói kỳ quặc của nhân vật nhỏ dưới trướng Âu Dick, ai nấy đều thở phào một hơi.
Một vị "Thợ săn cao cấp" như thế đi tới thành Dã Thảo, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đã phái người thăm dò tình hình, không lạ lẫm gì Âu Dick, lần lượt đưa mắt nhìn anh ta, bày tỏ lòng biết ơn của mình:"Ngài Âu Dick đúng không nhỉ? Đúng là may nhờ có ngài, không thì chúng tôi đều nổ tan xác rồi."
"Về rồi nhất định chúng tôi sẽ chuẩn bị ít quà hậu tạ."
"Mẹ, cả đời ông đây trải qua không biết bao nhiêu sóng to gió lớn, kết quả hôm nay suýt thì lật thuyền trong mương, thành quỷ chết oan uổng, đến cả người giết mình là ai mà cũng chẳng rõ. Ngài Âu Dick ạ, chúng nên thân cận hơn, chờ khi chuyện này kết thúc, nhất định phải tới trang viên của tôi chơi nhé."
"Chờ khi trong thành khôi phục trật tự, phải bắt được tín đồ 'Phản Trí giáo' trước, thiêu chết ở quảng trường trung tâm."
Lúc bọn họ nói chuyện, thầy tu máy móc Tịnh Niệm đã tháo hết thuốc nổ H404 trên người Hứa Lập Ngôn, cầm cả thuốc nổ và chiếc điều khiển màu đen trên tay.
Hắn ta vốn định tự mình chuyển món đồ nguy hiểm cực kỳ này đi nơi khác, khiến nó dời xa khỏi phòng nghị sự, nhưng khi nhìn Hứa Lập Ngôn thì lại bỏ qua ý định này.
Một vệ sĩ đủ tư cách không nên cách chủ thuê xa quá ba mét.
"Ai mang thứ này đi?" Tịnh Niệm giơ tay lên, hỏi bằng giọng điện tử.
Thành Dã Thảo nằm ở rìa hoang nguyên Tăng Lữ, những người ở đây hoàn toàn không lạ gì thầy tu máy móc, lúc này đã có thể đoán đại khái thân phận của Tịnh Niệm, nhưng khi nhìn chuỗi thuốc nổ và điều khiển kia, bọn họ đều lựa chọn giữ im lặng.
Trong quá trình đó, ông ta hô to:"Thuốc nổ! Hắn buộc thuốc nổ quanh người!"
Đám người Triệu Chính Kỳ vì ở hơi xa, lại bị bàn chặn không nhìn thấy rõ tình hình bên phía Hứa Lập Ngôn, buộc phải vừa bối rối vừa dồn dập hỏi:
"Thuốc nổ gì?"
"Sao thế?""Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Nói thẳng thì nếu không phải là thấy tình hình dường như đã được khống chế, bọn họ nhất định sẽ không chút do dự sai vệ sĩ mở đường, lao ra khỏi căn phòng này, hội hợp với vệ đội của nhà mình.
"Nấm Nhỏ! Trên người Hứa Lập Ngôn quấn một vòng 'Nấm nhỏ'!" Merich nhanh chóng nói rõ tình huống.
Lại thuốc nổ này tới từ công ty "Quả Quýt", cỡ H404, vì uy lực rất lớn nên được đặt cho cái tên "Nấm Nhỏ".
"Cứt chó!" Một thành viên quý tộc thuộc nhân chủng Hồng Hà tên là Francisco không nhịn được mắng chửi.
Một vòng "Nấm Nhỏ" mà nổ có nghĩa là không một ai trong phòng nghị sự và khu vực bên ngoài có thể may mắn thoát được, những kẻ không phải người bình thường thì không tính.
Sau chút hỗn loạn ngắn ngủi, Triệu Chính Kỳ nhìn Âu Dick, chú Lưu và "người thần bí" khoác áo dài đội mũ, hỏi to:"Chuyện gì thế? còn nữa, hãy, hãy tháo dỡ thuốc nổ xuống trước đã."
Cuộc đối thoại như thế này khiến ông ta có chút run sợ.
"Để bần tăng." Thầy tu máy móc Tịnh Niệm dùng năm ngón tay kim loại của mình, dưới sự điều khiển của con chip và tính chính xác cao nhất, chầm chậm cởi thuốc nổ buộc quanh người Hứa Lập Ngôn.
Hiện giờ hắn ta có chút ảo não vì bản thân lại phạm phải sai lầm "bóng tối dưới ánh đèn":
Rõ ràng đến thành Dã Thảo là để làm vệ sĩ, đã lập trình thêm mấy mô đun là bình thường không sử dụng tới, vừa rồi cũng đã đặc biệt kiểm tra các quý tộc và vệ đội của bọn họ xem có mang chất nổ đủ lượng hay không, ai ngờ lại bỏ qua chủ thuê mình.
Âu Dick không cậy mạnh, đưa mắt nhìn sang bên Triệu Chính Kỳ, giải thích qua:
"Cách đây không lâu, 'Cha xứ' của 'Phản Trí giáo' tập kích thành chủ, bị chặn lại. Nhưng mục đích của hắn không phải là ám sát, mà là kéo gần khoảng cách, tiếp xúc ánh mắt để thôi miên thành chủ, làm cho khi triệu tập tất cả quý tộc về nghị sự thì sẽ đột kích bằng cách tự sát, tiêu diệt toàn bộ cao tầng của thành Dã Thảo này."
Về nửa sau thì tới bây giờ anh ta mới dám khẳng định.
Nếu chỉ đơn giản là ám sát Hứa Lập Ngôn, "cha xứ" không cần phải chơi màu mè đa dạng như vậy, làm ra một đống "trò vô dụng", mục tiêu thực sự của hắn ta cực kỳ lớn, và cũng cực kỳ khó.
Đó chính là giải quyết hết tất cả đại quý tộc của thành Dã Thảo!
Nên biết rằng Hứa Lập Ngôn có thầy tu máy móc Tịnh Niệm bảo vệ, bất kỳ biện pháp để thông qua cách thức bình thường tiếp xúc, lặng lẽ thôi miên đều sẽ bị "Biết Trước" phá, với lại khi "Người bất tử" như hổ rình mồi, thử thôi miên sẽ rất dễ bị phát hiện, tới lúc đó muốn trốn thoát thì chưa chắc đã trốn được.
Đồng thời, phàm là cứ cuộc họp mà Hứa Lập Ngôn tham gia, bất kể là dưới hình thức nào, những người khác đều bị kiểm tra nghiêm ngặt, chỉ có thể mang những hỏa lực nhẹ có thể giấu trên người như súng lục.
Dưới đủ mọi loại điều kiện hạn chế, muốn giải quyết toàn bộ quý tộc thành Dã Thảo một lượt là điều gần như không thể.
Nơi đây cũng có đủ biện pháp bảo vệ an toàn.
Về phần mục tiêu lớn này là có mục đích gì, thì tạm thời không thể biết được.
"Nam mô A Nậu Đa La Tam Miểu Tam Bồ Đề, hóa ra là vậy..." Thầy tu máy móc Tịnh Niệm khẽ đọc phật hiệu.
Cuối cùng thì hắn ta cũng suy nghĩ ra tiền căn hậu quả và các loại chi tiết, cũng tìm được nơi phát ra dự cảm nguy hiểm lúc trước, mà hắn ta còn tưởng là sẽ có đợt ám sát thứ hai.
"Lợi hại ghê!" Thương Kiến Diệu không hề keo kiệt lời khen.
Nếu không phải hắn đang cầm khẩu súng lục "Rêu Đá", vừa một giằng co với mấy chục tên thủ vệ, chắc chắn hắn sẽ không để cho những cú vỗ tay của mình vắng họp.
Tưởng Bạch Miên dù không quay đầu thì vẫn có thể tưởng tượng được trên mặt hắn quá nửa là vẻ bội phục.
Bội phục "Cha xứ" vì chơi lớn như vậy.
Đám người Triệu Chính Kỳ, Francisco biết về chân tướng sự việc, không để ý tới mấy lời nói kỳ quặc của nhân vật nhỏ dưới trướng Âu Dick, ai nấy đều thở phào một hơi.
Một vị "Thợ săn cao cấp" như thế đi tới thành Dã Thảo, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đã phái người thăm dò tình hình, không lạ lẫm gì Âu Dick, lần lượt đưa mắt nhìn anh ta, bày tỏ lòng biết ơn của mình:"Ngài Âu Dick đúng không nhỉ? Đúng là may nhờ có ngài, không thì chúng tôi đều nổ tan xác rồi."
"Về rồi nhất định chúng tôi sẽ chuẩn bị ít quà hậu tạ."
"Mẹ, cả đời ông đây trải qua không biết bao nhiêu sóng to gió lớn, kết quả hôm nay suýt thì lật thuyền trong mương, thành quỷ chết oan uổng, đến cả người giết mình là ai mà cũng chẳng rõ. Ngài Âu Dick ạ, chúng nên thân cận hơn, chờ khi chuyện này kết thúc, nhất định phải tới trang viên của tôi chơi nhé."
"Chờ khi trong thành khôi phục trật tự, phải bắt được tín đồ 'Phản Trí giáo' trước, thiêu chết ở quảng trường trung tâm."
Lúc bọn họ nói chuyện, thầy tu máy móc Tịnh Niệm đã tháo hết thuốc nổ H404 trên người Hứa Lập Ngôn, cầm cả thuốc nổ và chiếc điều khiển màu đen trên tay.
Hắn ta vốn định tự mình chuyển món đồ nguy hiểm cực kỳ này đi nơi khác, khiến nó dời xa khỏi phòng nghị sự, nhưng khi nhìn Hứa Lập Ngôn thì lại bỏ qua ý định này.
Một vệ sĩ đủ tư cách không nên cách chủ thuê xa quá ba mét.
"Ai mang thứ này đi?" Tịnh Niệm giơ tay lên, hỏi bằng giọng điện tử.
Thành Dã Thảo nằm ở rìa hoang nguyên Tăng Lữ, những người ở đây hoàn toàn không lạ gì thầy tu máy móc, lúc này đã có thể đoán đại khái thân phận của Tịnh Niệm, nhưng khi nhìn chuỗi thuốc nổ và điều khiển kia, bọn họ đều lựa chọn giữ im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.