Trường Sinh Bất Tử

Quyển 7 - Chương 17: 6 cái Luân Hồi

Quan Kỳ

28/05/2014

Đột nhiên, Luân Hồi thông đạo bắn ra một cỗ ánh sáng xanh mạnh mẽ, mà bên trong Luân Hồi thông đạo lại xoay tròn, hình như một cái lốc xoáy hút lại tất cả những thứ trước mắt.

Luân Hồi thông đạo mạnh mẽ, mặc dù không đánh lên người Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu, nhưng mà hai người đều cảm nhận được 1 cỗ lực lượng khủng bố nhiếp hồn, khủng bố dị thường. Cho dù hai người đều là cường giả Thiên Cực Cảnh, nhưng mà giờ phút này trong lòng đều mọc ra một cảm giác kinh hoảng, phảng phất như liêm đao Tử Thần gác lên cổ hai người, một loại cảm giác sợ hãi sởn tóc gáy hiện lên.

Dư ba còn có cường hãn như thế, huống chi Vu tộc chân chính đối mặt với Luân Hồi thông đạo chứ?

Vu tộc ánh mắt mở lớn, thân thể lam quang chớp động, có thể nhìn thấy từng cỗ từng cỗ hồn phách màu lam, hình như bất cứ lúc nào cũng vọt ra ngoài cơ thể vậy.

Tuy nhiên, cũng tại trên người hắn lại có 1 cổ hắc khí quỷ dị, dường như cỗ hắc khí này khóa chặt hồn phách vậy.

Trong mắt Vu tộc lộ ra vẻ hung ác, trợn tròn nhìn Chung Sơn.

- Luân Hồi thông đạo thật là lợi hại, nếu không phải lão tổ tông cho ta bí pháp, chỉ sợ ngày hôm nay đã bị hút vào trong thông đạo này rồi.

Vu tộc lạnh giọng nói.

- Ta mặc kệ ngươi và Luân Hồi Thánh nhân có quan hệ như thế nào, ngày hôm nay, ngươi phải chết!

Vu tộc giọng điệu càng ngày càng dày đặc.

Cách đó không xa, trên trán Chung Sơn hiện ra một ít mồ hôi lạnh, tên Vu tộc này thực sự quỷ dị tới mức độ vậy?

- Trá...................

Tên Vu tộc hai mắt mở lớn, trên trán hiện lên gân xanh, rống to một tiếng.

Theo một tiếng rống to này, thân thể hắn đột nhiên gian bành trướng lên. Bành trướng một cách quỷ dị, phát ra 1 cổ khí tức mạnh mẽ, lập tức thổi bay cường giả bốn phương tám hướng.

- Phốc!

- Phốc!

Dưới cỗ khí tức mạnh mẽ áp bách, hai người Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

Vu tộc này quá mạnh mẽ.

Thân thể đột nhiên bành trướng, 1 cổ khí tức mạnh mẽ dâng lên, thế giới hắc ám vốn lắc lắc, đột nhiên ổn định lại. Thân thể vốn khô quắt đột nhiên như tràn ngập sinh cơ vậy, một người khô queo, trong nháy mắt biến thành một nam nhân cường tráng?

Chung Sơn kinh ngạc nhìn một màn này, tuy nói Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp cũng có thể khiến mình bành trướng, nhưng mà cũng không đến mức khoa trương như vậy a, đây không chỉ tráng kiện gấp bốn gấp năm lần lúc trước à.

Bên ngoài thân thể, dưới hắc khí bao phủ, Luân Hồi thông đạo không ngờ không thể hút ra hồn phách của Vu tộc?

Chung Sơn hai mắt nhíu lại, nếu hút không ra, vậy đem ngươi nghiền nát, giống như Thực Não Thú ngày trước, cho ngươi tan xương nát thịt.

Nhưng mà vẫn là tên Vu tộc nhanh hơn một bước, thân thể điên cuồng bành trướng khiến cho thực lực của hắn tăng mạnh, xung quanh người chấn động, một cỗ lực lượng khổng lồ ầm ầm đánh bay hai người Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu ra ngoài.

Trường thương trong tay Dần Lạc Nhật, Sinh Mệnh Chi Trượng trong tay Thiên Hiểu, đột nhiên gãy thành hai đoạn, trường thương tạm không nói, nhưng mà vũ khí của Thiên Hiểu lại là Tiên khí a, không ngờ lại bị chặt đứt nhẹ nhàng như vậy!

Sinh Mệnh Chi Trượng bị gãy, lập tức ảm đạm.

Mà hai đại Thiên Cực Cảnh ở trước mặt Vu tộc biến thân, lại không hề có sức phản kháng bị đánh bay ra ngoài, đồng thời bản thân bị trọng thương.

Trong lúc hộc máu bay ra, hai người đều thấy được trước mặt Chung Sơn là vật gì, một cái Luân Hồi thông đạo khổng lồ, thông đạo khủng bố, cho dù nhìn vào, cả người cũng run lên.

Nhưng, chuyện càng làm người ta kinh hãi, chính là tên Vu tộc vô cùng cường thế kia.

Vu tộc không ngờ vọt về phía Luân Hồi thông đạo.

Quyền trượng trong tay hung hăng tấn công về phía Luân Hồi thông đạo.

Quyền trượng khủng bố, lập tức bắn ra 1 cổ khí thế mạnh mẽ đến cực điểm, dường như còn mang theo thiên uy va chạm với Luân Hồi thông đạo.

Chung Sơn nhìn thấy một màn này, bản năng biết không hay, biết khẳng định xảy ra vấn đề.

Quả nhiên, quyền trượng vừa va chạm vào Luân Hồi thông đạo.



- Oanh ca...................

Một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên. Thanh âm chấn cho không gian xung quanh rung chuyển, vô số cường giả hôn mê trên mặt đất, nhao nhao phun ra một ngụm máu lớn.

Người hôn mê còn như thế, vậy Dần Lạc Nhật và Thiên Hiểu thì sao?

Chỉ một tiếng nổ siêu lớn này, mặc dù hai người là Thiên Cực Cảnh thực lực mạnh mẽ, nhưng mà thời điểm đang bị trọng thương cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, không ngờ bị chấn cho hôn mê.

Nhưng, trong phút chốc hôn mê, hai người còn nhớ kỹ một màn cuối cùng.

Cây quyền trượng quỷ dị màu đen không ngờ mạnh mẽ chọc thủng Luân Hồi thông đạo, mà một vòng thông đạo, lại xuất hiện vài vết rách khổng lồ, 1 trượng chọc nát Luân Hồi thông đạo?

Mang theo vẻ khó tin này, hai Thiên Cực Cảnh hôn mê bất tỉnh.

Sau khi biến thân Vu tộc thật sự quá mạnh mẽ, 1 trượng chọc thủng Luân Hồi thông đạo, quyền trượng không chút dừng lại, tiếp tục phóng về phía Chung Sơn.

Chung Sơn mở to hai mắt nhìn, làm sao có thể? Làm sao lại? Luân Hồi thông đạo hắn cũng có thể chọc thủng? Không có khả năng, mặc dù mình mới chạm tới da lông Luân Hồi thông đạo, nhưng mà nó tuyệt đối không phải một Huyền Tiên có khả năng chọc thủng.

Nhưng mà, tất cả đều đã muộn, tốc độ quyền trượng tối đen quá nhanh, đảo mắt đã chọc tới trước ngực Chung Sơn.

- Ầm!

Xuyên thủng thân thể.

Vu tộc lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn, đầu ngón tay chấn động, Luân Hồi thông đạo lập tức tán đi, dường như chưa từng có vậy.

- Vì, vì sao lại như vậy!

Chung Sơn miệng trào ra máu tươi, nhìn quyền trượng trước ngực, vẻ mặt đầy khó tin.

Vu tộc thấy Chung Sơn không còn lực trả đòn, lộ ra nụ cười vừa lòng.

- Vì sao lại như vậy? Ta cũng không nghĩ tới vì sao lại như vậy, một cái tiểu thế giới, không ngờ có người như ngươi? Không ngờ có thể mở ra Luân Hồi thông đạo? Ngươi không đơn giản, tuy nhiên, chung quy cũng là cảnh giới của ngươi quá thấp, Đế Cực Cảnh cũng muốn chống đỡ Luân Hồi thông đạo? Nếu người là Thiên Cực Cảnh, hôm nay người chết chính là ta, tuy nhiên, ngươi không có cơ hội, Vu trượng này, ta đã tế luyện 18000 năm, cam đoan cho ngươi hồn phi phách tán vĩnh viễn không siêu sinh!

Vu tộc có chút biến thái cười.

1 trượng xuyên tim, không thể cứu, ít nhất ở trong mắt Vu tộc là không có khả năng cứu chữa, ít nhất Nhân tộc tuyệt đối không có khả năng.

Nhưng mà giờ phút này Chung Sơn chẳng những không sợ hãi, ngược lại lộ ra nụ cười quỷ dị.

Nhìn thấy nụ cười quỷ dị của Chung Sơn, Vu tộc theo bản năng cảm thấy một chút không ổn.

- Thình thịch.................

Thân thể Chung Sơn ầm ầm nổ tung, nổ thành vô số mảnh vỡ tối đen, tiếp đó tiêu tán trên không trung, biến mất không thấy.

Một màn quỷ dị này khiến Vu tộc lập tức thu trượng vào hộ thân. Trán chảy mồ hôi lạnh. Ánh mắt không ngừng quan sát chỗ Chung Sơn bầm thây tiêu tán.

- Ngươi đang tìm ta sao?

Phía sau Vu tộc đột nhiên truyền tới tiếng nói quỷ dị.

Là Chung Sơn!

Vu tộc rất nhanh chóng xoay người lại, kinh hãi nhìn phía trước.

Chung Sơn, là Chung Sơn, nhưng mà Chung Sơn trước mắt, trên người lại căn bản không có dấu hiệu bị thương, một chút cũng không có.

- Ngươi sao lại không bị gì? Không có khả năng, ngươi sao lại một chút cũng không bị?

Vu tộc quát Chung Sơn.

Vu tộc có thể khẳng định, vừa rồi đã giết chết Chung Sơn, nhưng mà trước mắt sao lại thế này? Chung Sơn hình như đánh rắm cũng không có, căn bản một chút dấu vết bị thương cũng không có, hắn làm sao làm được?

- Ta còn nghĩ, ở giới này, Luân Hồi thông đạo đã đủ dùng, không ai có thể tiếp tục bức ta ra chiêu này, không thể tưởng được, cường giả đại thế giới quả nhiên có chỗ độc đáo!



Chung Sơn lạnh giọng nói.

- Cái gì?

- Ta cũng không quản ngươi còn có sau chiêu gì, bây giờ, ngươi nhất định phải chết!

Chung Sơn ánh mắt phát lạnh, đồng tử lại lần nữa biến thành màu xanh biếc.

- Ngươi? Chỉ bằng ngươi?

Vu tộc trợn tròn mắt nhìn Chung Sơn quát.

Giờ phút này, trong lòng tên Vu tộc tràn ngập hàn ý, nhưng mà lại điên cuồng không tin Chung Sơn có thể đả thương mình, làm sao có thể? Giới này, ai cũng không giết chết được mình.

- Hừ!

Chung Sơn hừ lạnh một tiếng.

- Âm Dương Luân Chuyển, Luân Hồi Diệt Thế!

Một đoàn thanh âm vang lên, lông tơ toàn thân tên Vu tộc đột nhiên lại lần nữa dựng thẳng lên.

Một đoàn, đúng vậy, chính là một đoàn người hô lên. Ở đông nam tây bắc trên dưới tên Vu tộc, tổng cộng 6 phương hướng, đột nhiên xuất hiện 6 Chung Sơn giống nhau như đúc.

Đồng tử 6 Chung Sơn đều là màu xanh biếc, đồng thời hô lên một câu, ở trước mặt 6 Chung Sơn đột nhiên xuất hiện một cái Luân Hồi thông đạo.

6 cái Luân Hồi thông đạo, quỷ dị xuất hiện 6 cái Luân Hồi thông đạo.

Tên Vu tộc kia đã bị vây quanh ở trong 6 cái Luân Hồi thông đạo.

Theo Chung Sơn rống to một tiếng, 6 cái Luân Hồi thông đạo đột nhiên bắn ra ức vạn ánh sáng xanh, chiếu sáng toàn bộ thế giới hắc ám, hoặc là nói, toàn bộ không gian đang điên cuồng rung chuyển, hình như bất cứ lúc nào cũng vỡ nát vậy.

- Hợp...................!

6 Chung Sơn cao giọng quát một tiếng, 6 cái Luân Hồi thông đạo điên cuồng ép lại về phía trung tâm, toàn bộ 6 cái Đại Luân Hồi thông đạo nhằm về phía tên Vu tộc kia.

Trong mắt tên Vu tộc kia lộ ra vẻ kinh hãi, làm sao cũng không nghĩ tới lại biến thành như vậy, làm sao có thể, hắn làm sao lại biến thành 6 cái? Thân ngoại hóa thân? Dù tính là như thế, cũng không đến mức hóa ra 6 cái Luân Hồi thông đạo a? Tại sao có thể như vậy?

- Không...................

Tên Vu tộc kia điên cuồng phát ra một tiếng rống giận, quyền trượng trong tay hung hăng đánh về một cái Luân Hồi thông đạo.

- Oanh ca...................

Cái Luân Hồi thông đạo kia ầm ầm sụp đổ, bị quyền trượng đánh nát. Như lúc trước, hoàn toàn vỡ nát.

Nhưng mà 5 cái khác lại không bỏ qua hắn, trong giây lát hợp lại thành một, hút hắn vào trong Luân Hồi thông đạo.

- 6 cái đều là thật? Làm sao có thể? Không...............!

Tên Vu tộc kia bi thương rống to một tiếng, toàn bộ thế giới hắc ám đột nhiên biến mất.

Mọi người lại lần nữa trở lại về lúc ở bên ngoài, Vu tộc đã chết, hoàn toàn chết.

6 Chung Sơn đột nhiên biến mất năm, còn lại một Chung Sơn hạ xuống mặt đất, Luân Hồi thông đạo đều tán đi, tên Vu tộc kia, thi thể hài cốt toàn bộ tiêu tán, hoàn toàn biến mất.

Đáp xuống đất, Chung Sơn thở phào một hơi thật dài, phảng phất như vô cùng mệt mỏi vậy.

Lật tay lấy quyền trượng tên Vu tộc kia sau khi chết lưu lại, sau đó nhìn lại xung quanh.

Vô số cường giả vẫn hôn mê trên mặt đất như trước, tuy nhiên, chắc là sẽ nhanh chóng tỉnh lại. Tại một chỗ xa xôi, bên cạnh một cái hắc động khổng lồ, Chung Sơn có thể loáng thoáng nhìn thấy một cái ảo ảnh thiết thư khổng lồ, không gian không ngừng vỡ nát, rõ ràng là Nam Cung Thắng chiến đấu với hai tên Vu tộc.

Chung Sơn bây giờ vô cùng mỏi mệt, căn bản không có tâm tư tiếp tục ở lại. Nhìn thoáng qua Dần Lạc Nhật, căn bản Chung Sơn không đi đánh thức, dù sao hắn và Dần Lạc Nhật chỉ có quan hệ hời hợt, hơn nữa bọn họ sẽ lập tức tỉnh lại, sống hay chết phải xem tạo hóa của từng người, thân hình nhoáng lên một cái, Chung Sơn vọt mạnh về bên ngoài.

- - - - - oOo- - - - -

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook