Quyển 7 - Chương 43: Bước thứ ba, mượn gà đẻ trứng
Quan Kỳ
13/06/2014
Chỗ Thiên Hiểu.
Cả đám mưu sĩ nhìn tình báo tập hợp về Tinh Đấu thành,
Nhất chúng mưu sĩ nhìn thành Tinh Đấu hội tụ mà đến đích tình báo, đây là một đêm pháo hoa? Tinh Thái Đấu rống to? Rốt cuộc có quan hệ gì, dựa theo lời của thiếu gia, khẳng định có bóng dáng của Chung Sơn, nhưng mà rốt cuộc Chung Sơn muốn làm gì?
Không rõ, không rõ, mọi người tiếp tục phỏng đoán. Mọi người hơi có chút mỏi mệt.
Đúng lúc này, đồng tử Tiêu Vong co rụt lại, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hãi muốn chết, phảng phất như nghĩ tới điểm mấu chốt gì đó.
- Không thể nào?
Tiêu Vong nhỏ giọng thì thào.
- Tiêu Vong, ngươi nghĩ đến cái gì?
Thiên Hiểu lập tức nhìn về phía Tiêu Vong.
- Thuộc hạ không chắc lắm!
Tiêu Vong lắc đầu.
- Ồ? Nói ra nghe một chút!
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Tiêu Vong.
- Bước đầu tiên của Chung Sơn là khiến cho Thần Tú sinh ra lòng tạo phản đối với Thiên gia, mà bước thứ hai, khẳng định lại có thêm người có lòng làm phản Thiên gia, Diệp Khuynh Thành? Không có khả năng! Đó là Tinh Thái Đấu?
Tiêu Vong vô cùng ngưng trọng nói.
- Hít...................
Thiên Hiểu hung hăng hít một hơi khí lạnh. Mà những người khác lại không rõ, hiển nhiên nghe vẫn chưa hiểu.
- Chung Sơn không yêu nghiệt như vậy chứ?
Thiên Hiểu lần đầu tiên biểu hiện vẻ mặt khó tin này với Chung Sơn.
Mọi người không khỏi cổ quái.
- Thuộc hạ không biết, ta mãi không đoán được hắn.
Tiêu Vong lắc đầu nói.
- Thiếu gia, đây, Thiên gia có thể hay không......
1 tên thuộc hạ không rõ lắm, nhưng từ vẻ mặt bọn họ có thể nhìn ra, bọn họ đang lo lắng.
Hít sâu một hơi, Thiên Hiểu lắc đầu nói:
- Không cần lo lắng, với Chung Sơn bây giờ, cộng thêm tất cả thế lực bên ngoài, cũng không có khả năng tạo thành ảnh hưởng với Thiên gia.
- Vâng!
1 đám thuộc hạ nói.
- Càng ngày càng thú vị, tiếp tục tìm hiểu cho ta, tiếp tục hỏi thăm, Chung Sơn? Người như thế, Thiên Hiểu ta càng hứng thú!
Thiên Hiểu kích động nói.
- Vâng!
1 đám thuộc hạ lập tức đáp.
Thành Tinh Đấu, trong hoàng cung.
- Diệp Giới chủ, gọi những trưởng lão của Bất Lão Giới kia lên đi, chờ bọn họ đến, chúng ta hủy diệt Thiên gia!
Tinh Thái Đấu quay sang Diệp Khuynh Thành nói.
Diệp Khuynh Thành nhìn lại Tinh Thái Đấu, trong mắt hơi có chút cổ quái.
Lắc đầu, Diệp Khuynh Thành nói:
- Không cần, đám trưởng lão kia của Bất Lão Giới đang bế tử quan, chúng ta trước tiên quan sát tình huống Thiên gia, tùy theo hoàn cảnh mà hành sự. Lại nói nữa, lần trước chúng ta không phải đi qua sao? Chỉ dựa vào thực lực của chúng ta, căn bản không làm gì được Thiên gia, trừ phi có viện binh, không nên gấp gáp.
Không cần cấp bách? Trong mắt Tinh Thái Đấu hơi lóe lên vẻ giận giữ, nhưng mà cũng không biểu hiện ra ngoài.
- Ừ!
Tinh Thái Đấu chỉ có thể gật gật đầu.
Chỗ Chung Sơn.
- Chung Sơn, bước thứ ba, đi như thế nào?
Ức Lam Khuyết hỏi.
- Bước thứ ba thì đơn giản, mượn gà đẻ trứng!
Chung Sơn tự tin nói.
- Mượn gà đẻ trứng? Mượn con gà nào?
Dần Lạc Nhật hỏi.
- Tinh Thái Đấu!
Chung Sơn nói.
- Ách?
Dần Lạc Nhật cổ quái, nếu như bảo Tinh Thái Đấu biết chính mình bị so sánh như con gà, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì?
- Ngươi muốn để Tinh Thái Đấu thuyết phục Diệp Khuynh Thành, tiếp tục tấn công Thiên gia?
Ức Lam Khuyết nhíu mày nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Nhưng, bọn họ đã đi qua một lần, căn bản đánh không lại Thiên gia à? Xem ra ý tưởng sáng tạo của ngươi còn kém rất nhiều.
Ức Lam Khuyết nhăn mặt nói.
- Sau mượn gà đẻ trứng, trứng không phải sẽ nở thành gà sao? Gà lại đẻ trứng, trứng sinh gà! Lặp đi lặp lại như thế, cần phải giống như tuyết cầu lăn xuống, từ trên xuống dưới, không phải giống nhau sao?
Chung Sơn nói.
- Ách?
Ức Lam Khuyết không rõ, không biết trong hồ lô của Chung Sơn là bán thuốc gì.
- Vậy phải làm sao?
Dần Lạc Nhật hỏi.
- Đầu tiên gặp mặt Tinh Thái Đấu, trước mượn con gà này đã!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Thành Tinh Đấu, trong triều đình.
Tinh Thái Đấu nghe trước đám thần tử trước mặt miêu ta, miêu tả lòng người, loạn lạc, chết chóc trong Tinh Đấu Đế triều.
Nghe từng cái từng cái tin xấu kia, vẻ mặt Tinh Thái Đấu có chút đờ đẫn, hoặc là nói đã ngây người, đổi lại vài ngày trước, Tinh Thái Đấu nghe được tin tức này sẽ vô cùng u sầu, nhất định sẽ thắt lại Tinh Đấu Đế triều. Nhưng mà bây giờ, từ sau đêm pháo hoa đó, tâm tính của Tinh Thái Đấu đã hoàn toàn chuyển biến.
Trước mắt sự tồn vong của Tinh Đấu Đế triều, đã không còn nhấc lên chút gợn sóng trong lòng Tinh Thái Đấu rồi.
Thiên gia chưa diệt, Tinh Đấu Đế triều dù có mạnh mấy đi nữa cũng vô dụng, phải tiêu diệt được Thiên gia mới được.
Chỉ cần tiêu diệt Thiên gia, một cái Đế triều, còn không phải rất dễ dàng gây dựng lại sao? Cho dù là Thiên triều, mình cũng khai sáng qua, mở lại một cái mới thì thế nào?
Bây giờ đầu óc Tinh Thái Đấu đã không còn toàn chứa tính toán vu lợi từng chút một, mà là cái gọi là đại thế, làm cách nào dẫn dắt đại thế? Làm sao khuyên được Diệp Khuynh Thành dẫn Bất Lão Giới cùng Thiên gia chém giết, cho dù là hợp lại lưỡng bại câu thương, mình về sau cũng chẳng ngại.
Bất Lão Giới phải đi, phải thuyết phục Diệp Khuynh Thành mới được!
- Bệ hạ, thế quốc không thể tiếp tục duy trì như vậy, lòng dân không thể tiếp tục như thế, dân chúng loạn lạc, Tinh Đấu Đế triều ta nguy rồi!
Một đại thần cao giọng nói.
Một tiếng cao giọng, khiến Tinh Thái Đấu từ trong suy tư tỉnh lại.
- Ừ, đã biết!
Tinh Thái Đấu gật gật đầu.
- Ách?
Vị đại thần bị vẻ không kiên nhẫn của Tinh Thái Đấu làm cho nghẹn khuất, vùa rồi mình nói tới nửa ngày, bệ hạ không nghe vào tai sao?
Chúng thần quái dị nhìn về phía Tinh Thái Đấu, đồng thời có người nghiền ngẫm ý tứ của bệ hạ, chẳng lẽ bệ hạ chuẩn bị bỏ Tinh Đấu Đế triều sao?
Ngay lúc Tinh Thái Đấu không kiên nhẫn chuẩn bị bãi triều. Một tên thị vệ bỗng nhiện chạy vào điện.
- Báo.................
Thị vệ tiến vào đại điện hô báo, mọi người nghe vậy hơi sửng sốt. Chuyện gì mà khiến thị vệ tiến vào đại điện?
- Khởi tấu bệ hạ, ở ngoài hoàng cung, có người đưa bái thiếp!
Tên thị vệ kia cung kính nói.
- Ồ?
Tinh Thái Đấu mày nhướng lên.
Mà chúng thần nhao nhao chỉ trích tên thị vệ kia, bái thiếp? Biết đây là nơi nào không?
- Vô liêm sỉ, bái thiếp? Lễ bộ không có dạy cho ngươi quy củ sao? Không chờ sau khi bãi triều rồi nói sao, ngươi thật to gan, dám cả gan tiến vào cung?
Một gã quan viên giận dữ kêu lên.
- Khởi tấu bệ hạ, người tới tự xưng là Đại Tranh Đế triều Chung Sơn, còn có Chí Tôn Hổ tộc Dần Lạc Nhật. Đế của một triều, Chí Tôn của 1 bộ tộc, thần không dám chậm trễ!
Tên thị vệ kia lập tức nói.
- Ách?
Tên quan viên lúc trước hơi hơi kinh ngạc, Đế của một triều? Chí tôn của bộ tộc? Thân phận hai người này cũng không thấp hơn bệ hạ, bọn họ sao lại tự nhiên tới đây?
- Mời vào!
Tinh Thái Đấu trầm giọng nói.
- Vâng!
Rất nhanh, Chung Sơn, Dần Lạc Nhật, Ức Lam Khuyết bước vào đại điện triều đường.
Ức Lam Khuyết đứng ở phía sau Chung Sơn, vẫn chưa chứng minh thân phận, phảng phất như đi theo hai người Chung Sơn mà đến vậy, người khác cũng không so đo.
- Chung Sơn, ra mắt Tinh Đấu Đại đế!
Chung Sơn cười nói.
Đại Diễn Thiên triều đã mất, Tinh Thái Đấu đã không phải là Thánh thượng, chỉ có thể dùng tên Đại đế, Chung Sơn xưng hô như thế, cũng là đặt thân phận, địa vị hai người ngang nhau.
- Tinh Thái Đấu, lại gặp!
Dần Lạc Nhật nói.
Mà Tinh Thái Đấu giờ phút này cũng nheo mắt, bởi vì Tinh Thái Đấu nhìn ra, ba người này, không ngờ lấy Chung Sơn cầm đầu?
Chung Sơn, Tinh Thái Đấu cũng có tư liệu về hắn, người này lai lịch vô cùng quỷ dị, đến sau từ Bất Lão Giới biết được, thì ra người này đến từ dương gian, một người rất có năng lực.
- Nhị vị từ xa đến đây, không biết có chuyện gì?
Tinh Thái Đấu ngồi ở trên ngai vàng nhíu mày nói.
Có lẽ Ức Lam Khuyết biểu hiện rất bình thường, bởi vậy Tinh Thái Đấu trực tiếp xem nhẹ.
- Là vì Thiên gia mà đến!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ồ?
Tinh Thái Đấu trong lòng vừa động.
- Là vì muốn hủy diệt Thiên gia mà đến!
Chung Sơn lại lần nữa cao giọng nói.
- Vù!
Tinh Thái Đấu đứng dậy, hai mắt nhìn chằm chằm Chung Sơn.
Triều thần nhìn thấy Tinh Thái Đấu bỗng nhiên đứng lên, từng người đều sửng sốt, bệ hạ muốn làm gì?
- Bãi triều!
Tinh Thái Đấu nhẹ nhàng nói.
- Bãi triều.................
Lão thái giám phía sau Tinh Thái Đấu lập tức hô to.
- Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế............
Triều thần hô to một trận, mang theo vẻ mặt đầy nghi hoặc ra khỏi đại điện.
Triều thần rời đi, trong đại điện chỉ còn lại năm người, Tinh Thái Đấu, lão thái giám, Chung Sơn, Dần Lạc Nhật và Ức Lam Khuyết!
- Đại Tranh Đại đế?
Tinh Thái Đấu chậm rãi từ trên ghế rồng đi xuống.
- Chính là tại hạ!
Chung Sơn ung dung cười nói.
- Khiến cho đức vọng của Thiên Hiểu mất sạch, chính là ngươi sao?
Tinh Thái Đấu hiếu kỳ nói.
- Đúng là bỉ nhân!
- Ngày đó các ngươi từ Thiên gia đi ra, chắc là rất không thoải mái, ngươi muốn hủy diệt Thiên gia?
Tinh Thái Đấu dán mắt nhìn chằm chằm Chung Sơn.
- Chẳng lẽ ngươi không muốn?
Chung Sơn đáp lễ nói.
- Ha ha ha ha..........!
Tinh Thái Đấu cười lơ đãng.
- Không sai, ta rất muốn, tuy nhiên, ngươi tìm ta là vì chuyện gì?
Tinh Thái Đấu tiếp đó ngưng trọng nhìn về phía Chung Sơn.
- Tự nhiên là cùng ngươi lập mưu Thiên gia!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Ồ? Cùng lập Thiên gia? Ngươi có cái gì mà cùng ta lập mưu Thiên gia?
Tinh Thái Đấu híp mắt nói.
- Tuyệt không kém gì ngươi!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Tuyệt không kém gì ta? Ha ha ha! Đã lâu không thấy qua hậu sinh cuồng vọng như vậy, ngươi biết ta có bao nhiêu cân lượng?
Tinh Thái Đấu cười lạnh nói.
- Ngươi, vị nội thần này phía sau ngươi, Thần Tú, còn có đám Bất Lão Giới, ta nói đúng chứ?
Chung Sơn cười nói.
- Không sai, ngươi thì sao? Chẳng lẽ chỉ có ngươi và Dần Chí Tôn?
Tinh Thái Đấu nhìn chằm chằm Chung Sơn nói.
- Dần Chí Tôn? Hắn không nhúng tay vào việc này, tuy nhiên, ta nghĩ ngươi khẳng định từng điều tra qua ta, biết Chung Sơn ta không phải loại người chỉ biết nói không, ta nói có, thì khẳng định là có, hơn nữa tuyệt không kém gì các ngươi, chỉ cần các ngươi có thành ý, chúng ta có thể cùng lập mưu Thiên gia!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Tinh Thái Đấu mặt mày nhăn thành chữ “Xuyên” (川), dán mắt nhìn chằm chằm Chung Sơn, Chung Sơn còn thể tìm được một đám Thiên Cực Cảnh? Bản thân Chung Sơn, Tinh Thái Đấu đã nghiên cứu qua, nhưng hắn lấy Thiên Cực Cảnh ở đâu ra?
- Vốn liếng của ngươi đâu?
Tinh Thái Đấu híp mắt nói.
- Chờ vốn liếng của ngươi thống nhất tư tưởng, vốn liếng của ta tự nhiên sẽ xuất hiện ở trước mặt ngươi!
Chung Sơn tự tin nói.
Bất kể là Tinh Thái Đấu, lão thái giám hay là Ức Lam Khuyết, đều ngưng trọng nhìn chằm chằm Chung Sơn, chỉ có Dần Lạc Nhật ở một bên trán chảy mồ hôi lạnh, ngươi làm gì có vốn liếng? Không cần thổi phồng da trâu, từ Đại Tranh Đế triều với ngươi đến đây, nào nhìn thấy ngươi có minh hữu nào. Nói sau Huyền Nguyên cũng căn bản không có khả năng cùng ngươi liều chết với Thiên gia a! Mà Thi tiên sinh lại chỉ có thể chế tạo ra một cái Thiên Quỷ có thực lực Thiên Cực Cảnh mà thôi.
- - - - - oOo- - - - -
Cả đám mưu sĩ nhìn tình báo tập hợp về Tinh Đấu thành,
Nhất chúng mưu sĩ nhìn thành Tinh Đấu hội tụ mà đến đích tình báo, đây là một đêm pháo hoa? Tinh Thái Đấu rống to? Rốt cuộc có quan hệ gì, dựa theo lời của thiếu gia, khẳng định có bóng dáng của Chung Sơn, nhưng mà rốt cuộc Chung Sơn muốn làm gì?
Không rõ, không rõ, mọi người tiếp tục phỏng đoán. Mọi người hơi có chút mỏi mệt.
Đúng lúc này, đồng tử Tiêu Vong co rụt lại, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hãi muốn chết, phảng phất như nghĩ tới điểm mấu chốt gì đó.
- Không thể nào?
Tiêu Vong nhỏ giọng thì thào.
- Tiêu Vong, ngươi nghĩ đến cái gì?
Thiên Hiểu lập tức nhìn về phía Tiêu Vong.
- Thuộc hạ không chắc lắm!
Tiêu Vong lắc đầu.
- Ồ? Nói ra nghe một chút!
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Tiêu Vong.
- Bước đầu tiên của Chung Sơn là khiến cho Thần Tú sinh ra lòng tạo phản đối với Thiên gia, mà bước thứ hai, khẳng định lại có thêm người có lòng làm phản Thiên gia, Diệp Khuynh Thành? Không có khả năng! Đó là Tinh Thái Đấu?
Tiêu Vong vô cùng ngưng trọng nói.
- Hít...................
Thiên Hiểu hung hăng hít một hơi khí lạnh. Mà những người khác lại không rõ, hiển nhiên nghe vẫn chưa hiểu.
- Chung Sơn không yêu nghiệt như vậy chứ?
Thiên Hiểu lần đầu tiên biểu hiện vẻ mặt khó tin này với Chung Sơn.
Mọi người không khỏi cổ quái.
- Thuộc hạ không biết, ta mãi không đoán được hắn.
Tiêu Vong lắc đầu nói.
- Thiếu gia, đây, Thiên gia có thể hay không......
1 tên thuộc hạ không rõ lắm, nhưng từ vẻ mặt bọn họ có thể nhìn ra, bọn họ đang lo lắng.
Hít sâu một hơi, Thiên Hiểu lắc đầu nói:
- Không cần lo lắng, với Chung Sơn bây giờ, cộng thêm tất cả thế lực bên ngoài, cũng không có khả năng tạo thành ảnh hưởng với Thiên gia.
- Vâng!
1 đám thuộc hạ nói.
- Càng ngày càng thú vị, tiếp tục tìm hiểu cho ta, tiếp tục hỏi thăm, Chung Sơn? Người như thế, Thiên Hiểu ta càng hứng thú!
Thiên Hiểu kích động nói.
- Vâng!
1 đám thuộc hạ lập tức đáp.
Thành Tinh Đấu, trong hoàng cung.
- Diệp Giới chủ, gọi những trưởng lão của Bất Lão Giới kia lên đi, chờ bọn họ đến, chúng ta hủy diệt Thiên gia!
Tinh Thái Đấu quay sang Diệp Khuynh Thành nói.
Diệp Khuynh Thành nhìn lại Tinh Thái Đấu, trong mắt hơi có chút cổ quái.
Lắc đầu, Diệp Khuynh Thành nói:
- Không cần, đám trưởng lão kia của Bất Lão Giới đang bế tử quan, chúng ta trước tiên quan sát tình huống Thiên gia, tùy theo hoàn cảnh mà hành sự. Lại nói nữa, lần trước chúng ta không phải đi qua sao? Chỉ dựa vào thực lực của chúng ta, căn bản không làm gì được Thiên gia, trừ phi có viện binh, không nên gấp gáp.
Không cần cấp bách? Trong mắt Tinh Thái Đấu hơi lóe lên vẻ giận giữ, nhưng mà cũng không biểu hiện ra ngoài.
- Ừ!
Tinh Thái Đấu chỉ có thể gật gật đầu.
Chỗ Chung Sơn.
- Chung Sơn, bước thứ ba, đi như thế nào?
Ức Lam Khuyết hỏi.
- Bước thứ ba thì đơn giản, mượn gà đẻ trứng!
Chung Sơn tự tin nói.
- Mượn gà đẻ trứng? Mượn con gà nào?
Dần Lạc Nhật hỏi.
- Tinh Thái Đấu!
Chung Sơn nói.
- Ách?
Dần Lạc Nhật cổ quái, nếu như bảo Tinh Thái Đấu biết chính mình bị so sánh như con gà, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì?
- Ngươi muốn để Tinh Thái Đấu thuyết phục Diệp Khuynh Thành, tiếp tục tấn công Thiên gia?
Ức Lam Khuyết nhíu mày nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Nhưng, bọn họ đã đi qua một lần, căn bản đánh không lại Thiên gia à? Xem ra ý tưởng sáng tạo của ngươi còn kém rất nhiều.
Ức Lam Khuyết nhăn mặt nói.
- Sau mượn gà đẻ trứng, trứng không phải sẽ nở thành gà sao? Gà lại đẻ trứng, trứng sinh gà! Lặp đi lặp lại như thế, cần phải giống như tuyết cầu lăn xuống, từ trên xuống dưới, không phải giống nhau sao?
Chung Sơn nói.
- Ách?
Ức Lam Khuyết không rõ, không biết trong hồ lô của Chung Sơn là bán thuốc gì.
- Vậy phải làm sao?
Dần Lạc Nhật hỏi.
- Đầu tiên gặp mặt Tinh Thái Đấu, trước mượn con gà này đã!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Thành Tinh Đấu, trong triều đình.
Tinh Thái Đấu nghe trước đám thần tử trước mặt miêu ta, miêu tả lòng người, loạn lạc, chết chóc trong Tinh Đấu Đế triều.
Nghe từng cái từng cái tin xấu kia, vẻ mặt Tinh Thái Đấu có chút đờ đẫn, hoặc là nói đã ngây người, đổi lại vài ngày trước, Tinh Thái Đấu nghe được tin tức này sẽ vô cùng u sầu, nhất định sẽ thắt lại Tinh Đấu Đế triều. Nhưng mà bây giờ, từ sau đêm pháo hoa đó, tâm tính của Tinh Thái Đấu đã hoàn toàn chuyển biến.
Trước mắt sự tồn vong của Tinh Đấu Đế triều, đã không còn nhấc lên chút gợn sóng trong lòng Tinh Thái Đấu rồi.
Thiên gia chưa diệt, Tinh Đấu Đế triều dù có mạnh mấy đi nữa cũng vô dụng, phải tiêu diệt được Thiên gia mới được.
Chỉ cần tiêu diệt Thiên gia, một cái Đế triều, còn không phải rất dễ dàng gây dựng lại sao? Cho dù là Thiên triều, mình cũng khai sáng qua, mở lại một cái mới thì thế nào?
Bây giờ đầu óc Tinh Thái Đấu đã không còn toàn chứa tính toán vu lợi từng chút một, mà là cái gọi là đại thế, làm cách nào dẫn dắt đại thế? Làm sao khuyên được Diệp Khuynh Thành dẫn Bất Lão Giới cùng Thiên gia chém giết, cho dù là hợp lại lưỡng bại câu thương, mình về sau cũng chẳng ngại.
Bất Lão Giới phải đi, phải thuyết phục Diệp Khuynh Thành mới được!
- Bệ hạ, thế quốc không thể tiếp tục duy trì như vậy, lòng dân không thể tiếp tục như thế, dân chúng loạn lạc, Tinh Đấu Đế triều ta nguy rồi!
Một đại thần cao giọng nói.
Một tiếng cao giọng, khiến Tinh Thái Đấu từ trong suy tư tỉnh lại.
- Ừ, đã biết!
Tinh Thái Đấu gật gật đầu.
- Ách?
Vị đại thần bị vẻ không kiên nhẫn của Tinh Thái Đấu làm cho nghẹn khuất, vùa rồi mình nói tới nửa ngày, bệ hạ không nghe vào tai sao?
Chúng thần quái dị nhìn về phía Tinh Thái Đấu, đồng thời có người nghiền ngẫm ý tứ của bệ hạ, chẳng lẽ bệ hạ chuẩn bị bỏ Tinh Đấu Đế triều sao?
Ngay lúc Tinh Thái Đấu không kiên nhẫn chuẩn bị bãi triều. Một tên thị vệ bỗng nhiện chạy vào điện.
- Báo.................
Thị vệ tiến vào đại điện hô báo, mọi người nghe vậy hơi sửng sốt. Chuyện gì mà khiến thị vệ tiến vào đại điện?
- Khởi tấu bệ hạ, ở ngoài hoàng cung, có người đưa bái thiếp!
Tên thị vệ kia cung kính nói.
- Ồ?
Tinh Thái Đấu mày nhướng lên.
Mà chúng thần nhao nhao chỉ trích tên thị vệ kia, bái thiếp? Biết đây là nơi nào không?
- Vô liêm sỉ, bái thiếp? Lễ bộ không có dạy cho ngươi quy củ sao? Không chờ sau khi bãi triều rồi nói sao, ngươi thật to gan, dám cả gan tiến vào cung?
Một gã quan viên giận dữ kêu lên.
- Khởi tấu bệ hạ, người tới tự xưng là Đại Tranh Đế triều Chung Sơn, còn có Chí Tôn Hổ tộc Dần Lạc Nhật. Đế của một triều, Chí Tôn của 1 bộ tộc, thần không dám chậm trễ!
Tên thị vệ kia lập tức nói.
- Ách?
Tên quan viên lúc trước hơi hơi kinh ngạc, Đế của một triều? Chí tôn của bộ tộc? Thân phận hai người này cũng không thấp hơn bệ hạ, bọn họ sao lại tự nhiên tới đây?
- Mời vào!
Tinh Thái Đấu trầm giọng nói.
- Vâng!
Rất nhanh, Chung Sơn, Dần Lạc Nhật, Ức Lam Khuyết bước vào đại điện triều đường.
Ức Lam Khuyết đứng ở phía sau Chung Sơn, vẫn chưa chứng minh thân phận, phảng phất như đi theo hai người Chung Sơn mà đến vậy, người khác cũng không so đo.
- Chung Sơn, ra mắt Tinh Đấu Đại đế!
Chung Sơn cười nói.
Đại Diễn Thiên triều đã mất, Tinh Thái Đấu đã không phải là Thánh thượng, chỉ có thể dùng tên Đại đế, Chung Sơn xưng hô như thế, cũng là đặt thân phận, địa vị hai người ngang nhau.
- Tinh Thái Đấu, lại gặp!
Dần Lạc Nhật nói.
Mà Tinh Thái Đấu giờ phút này cũng nheo mắt, bởi vì Tinh Thái Đấu nhìn ra, ba người này, không ngờ lấy Chung Sơn cầm đầu?
Chung Sơn, Tinh Thái Đấu cũng có tư liệu về hắn, người này lai lịch vô cùng quỷ dị, đến sau từ Bất Lão Giới biết được, thì ra người này đến từ dương gian, một người rất có năng lực.
- Nhị vị từ xa đến đây, không biết có chuyện gì?
Tinh Thái Đấu ngồi ở trên ngai vàng nhíu mày nói.
Có lẽ Ức Lam Khuyết biểu hiện rất bình thường, bởi vậy Tinh Thái Đấu trực tiếp xem nhẹ.
- Là vì Thiên gia mà đến!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ồ?
Tinh Thái Đấu trong lòng vừa động.
- Là vì muốn hủy diệt Thiên gia mà đến!
Chung Sơn lại lần nữa cao giọng nói.
- Vù!
Tinh Thái Đấu đứng dậy, hai mắt nhìn chằm chằm Chung Sơn.
Triều thần nhìn thấy Tinh Thái Đấu bỗng nhiên đứng lên, từng người đều sửng sốt, bệ hạ muốn làm gì?
- Bãi triều!
Tinh Thái Đấu nhẹ nhàng nói.
- Bãi triều.................
Lão thái giám phía sau Tinh Thái Đấu lập tức hô to.
- Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế............
Triều thần hô to một trận, mang theo vẻ mặt đầy nghi hoặc ra khỏi đại điện.
Triều thần rời đi, trong đại điện chỉ còn lại năm người, Tinh Thái Đấu, lão thái giám, Chung Sơn, Dần Lạc Nhật và Ức Lam Khuyết!
- Đại Tranh Đại đế?
Tinh Thái Đấu chậm rãi từ trên ghế rồng đi xuống.
- Chính là tại hạ!
Chung Sơn ung dung cười nói.
- Khiến cho đức vọng của Thiên Hiểu mất sạch, chính là ngươi sao?
Tinh Thái Đấu hiếu kỳ nói.
- Đúng là bỉ nhân!
- Ngày đó các ngươi từ Thiên gia đi ra, chắc là rất không thoải mái, ngươi muốn hủy diệt Thiên gia?
Tinh Thái Đấu dán mắt nhìn chằm chằm Chung Sơn.
- Chẳng lẽ ngươi không muốn?
Chung Sơn đáp lễ nói.
- Ha ha ha ha..........!
Tinh Thái Đấu cười lơ đãng.
- Không sai, ta rất muốn, tuy nhiên, ngươi tìm ta là vì chuyện gì?
Tinh Thái Đấu tiếp đó ngưng trọng nhìn về phía Chung Sơn.
- Tự nhiên là cùng ngươi lập mưu Thiên gia!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Ồ? Cùng lập Thiên gia? Ngươi có cái gì mà cùng ta lập mưu Thiên gia?
Tinh Thái Đấu híp mắt nói.
- Tuyệt không kém gì ngươi!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Tuyệt không kém gì ta? Ha ha ha! Đã lâu không thấy qua hậu sinh cuồng vọng như vậy, ngươi biết ta có bao nhiêu cân lượng?
Tinh Thái Đấu cười lạnh nói.
- Ngươi, vị nội thần này phía sau ngươi, Thần Tú, còn có đám Bất Lão Giới, ta nói đúng chứ?
Chung Sơn cười nói.
- Không sai, ngươi thì sao? Chẳng lẽ chỉ có ngươi và Dần Chí Tôn?
Tinh Thái Đấu nhìn chằm chằm Chung Sơn nói.
- Dần Chí Tôn? Hắn không nhúng tay vào việc này, tuy nhiên, ta nghĩ ngươi khẳng định từng điều tra qua ta, biết Chung Sơn ta không phải loại người chỉ biết nói không, ta nói có, thì khẳng định là có, hơn nữa tuyệt không kém gì các ngươi, chỉ cần các ngươi có thành ý, chúng ta có thể cùng lập mưu Thiên gia!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Tinh Thái Đấu mặt mày nhăn thành chữ “Xuyên” (川), dán mắt nhìn chằm chằm Chung Sơn, Chung Sơn còn thể tìm được một đám Thiên Cực Cảnh? Bản thân Chung Sơn, Tinh Thái Đấu đã nghiên cứu qua, nhưng hắn lấy Thiên Cực Cảnh ở đâu ra?
- Vốn liếng của ngươi đâu?
Tinh Thái Đấu híp mắt nói.
- Chờ vốn liếng của ngươi thống nhất tư tưởng, vốn liếng của ta tự nhiên sẽ xuất hiện ở trước mặt ngươi!
Chung Sơn tự tin nói.
Bất kể là Tinh Thái Đấu, lão thái giám hay là Ức Lam Khuyết, đều ngưng trọng nhìn chằm chằm Chung Sơn, chỉ có Dần Lạc Nhật ở một bên trán chảy mồ hôi lạnh, ngươi làm gì có vốn liếng? Không cần thổi phồng da trâu, từ Đại Tranh Đế triều với ngươi đến đây, nào nhìn thấy ngươi có minh hữu nào. Nói sau Huyền Nguyên cũng căn bản không có khả năng cùng ngươi liều chết với Thiên gia a! Mà Thi tiên sinh lại chỉ có thể chế tạo ra một cái Thiên Quỷ có thực lực Thiên Cực Cảnh mà thôi.
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.