Quyển 11 - Chương 77: Cắt tỉa thiên hạ!
Quan Kỳ
13/01/2015
Phong Trủng Cương Vực, Thiên Chú Tử mang theo 31 Tổ Tiên gào thét vọt đi, bắn vào hư không hóa thành một đám tinh điểm biến mất.
Ngay sau đó, xa xa chỗ Lăng Tiêu Thiên Đình, bảy tám thân ảnh cũng rất nhanh bắn vào bốn phương.
Những người này đều là Tổ Tiên vây xem, lúc trước có rất nhiều người rời khỏi, nhưng dù sao vẫn có một ít người không rời đi, nhìn tháy không có kết quả, những kiêu hùng kia mới không cam tâm.
Bây giờ thấy một mặt cường thế của Đại Tranh Thánh đình rốt cuộc lộ ra trước mặt mọi người.
Mọi người rất nhanh bỏ chạy, chỉ sợ Tổ Tiên Đại Tranh sẽ vây giết.
Trong trời cao, 2 đạo thân ảnh chợt lóe lên.
- Không thể tưởng được, không thể tưởng được, đúng là dưỡng hổ vi hoạn, Đại Tranh này trưởng thành cũng quá kinh khủng! 1 người áo bào lam trong đó vẻ mặt kinh hãi nói.
- Đúng vậy, lúc trước Phong Trủng Cương Vực đại loạn, ai cũng không hề coi trọng! Một người áo bào đỏ khác cũng thở dài nói.
- Thánh Vương, Đại Tranh hắn không phải từ tiểu thế giới đi ra sao? Lúc này mới mấy trăm năm, làm sao có thể thay đổi kinh khủng như vậy? Tổ Tiên đều dùng nhóm mà tính? Ba đại Thánh nhân bao vây tiễu trừ, cũng không thể làm gì được Chung Sơn, đường đường là Thánh nhân lại ở trước mặt của người trong thiên hạ bị Chung Sơn đánh hai bạt tai, chuyện này, thậm chí lão nô còn nghĩ mình nhìn hoa mắt! Người áo bào lam lòng vẫn còn sợ hãi nói.
- Ngươi không lòa mắt, Đại Tranh này phát triển đúng là rất hung mãnh, mấy trăm năm ngắn ngủi, đã làm xong sự tình mấy chục vạn năm người khác không thể làm được. Thậm chí...! Người áo bào đỏ sắc mặt khó coi nói.
- Thậm chí cái gì? Người áo bào lam không rõ hỏi.
- Thậm chí, trẫm cảm thấy, Chung Sơn còn có chuẩn bị ở phía sau còn chưa lấy ra nữa, lần này triển hiện ra, chỉ là một phần lực lượng Đại Tranh mà thôi! Người áo bào đỏ lắc đầu cảm thán nói.
- Chỉ là một bộ phận lực lượng? Thật, thật sự? Thánh Vương làm sao ngươi biết? Người áo bào lam sợ ngây người.
- Đây là một loại trực giác của Đế Vương! Người áo bào đỏ lắc đầu.
- Đại Tranh hiện tại có hơn 20 tên Tổ Tiên, vậy mà vẫn không phải lực lượng cuối cùng, lần này chư cường thối lui, Đại Tranh thế tất phải phát triển! Triều ta bên cạnh Đại Tranh, đến lúc đó chúng ta sẽ thế nào...? Người áo bào lam đầy mặt lo lắng nói.
Người áo bào đỏ lắc lắc đầu nói: - Sau lần này, nhất định Đại Tranh lại lần nữa dương danh thiên hạ, đến lúc đó, nhất định rất nhiều nhân tài tụ đến Phong Trủng Cương Vực, lực lượng triều ta tại thời đỉnh cao cũng không thể chống lại được với Đại Tranh, nhưng cơ sở quân lực của chúng ta cũng không yếu hơn Đại Tranh, lần này trở về, phải phòng thủ thật tốt, đồng thời báo tin cho Tổ Tiên bốn phía Cương Vực, tận lực kết thành liên minh.
- Vậy, vậy, vạn nhất Đại Tranh khư khư cố chấp thì sao?
- Sẽ không, Chung Sơn là một người cực kỳ cẩn thận, hắn có rất nhiều Tổ Tiên, nhưng Chung Sơn càng quý trọng Tổ Tiên hơn, hắn sẽ không tùy ý điều động, nhiều nhất hẳn là triều chiến mà thôi. Người áo bào đỏ nói.
- Vâng! - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Lăng Tiêu Thiên Đình.
Đánh lui đám cường giả Thiên Chú Tử, Chung Sơn lại lần nữa nhìn về phía Thiên Thần Tử.
Lục thần hợp thể trên bầu trời Chung Sơn không nhìn thấy, nhưng mà, thiếu vài người, mà Thiên Thần Tử bỗng nhiên cường đại hơn nhiều, những điều này Chung Sơn lại có thể cảm nhận được.
- Thiên Thần Tử, các ngươi có tính toán gì không? Chung Sơn trịnh trọng hỏi.
Thiên Thần Tử nhìn lại Chung Sơn, hơi hơi cảm thán, Chung Sơn này đúng là vẫn cực kỳ thận trọng, đã vận dụng “thế” đến cực hạn.
Dùng “thế” Đế Huyền Sát đi đối phó Thiên Đạo Tử, dùng “thế” Đế Tiên Tiên đi đối phó Đế Huyền Sát. Lại dùng “thế” mình đi đối phó Thiên Chú Tử, một vòng lại một vòng, giờ phút này chỉ còn lại mình. Hiện tại lại dùng “thế” Khô Lâu tộc cùng Tổ Tiên mà Thân Công Báo mang về đối phó mình?
Nghiêm chỉnh mà nói, Thiên Đạo Tử, Đế Huyền Sát, Thiên Chú Tử, 31 Tổ Tiên đều là địch nhân, nhưng Chung Sơn lại dựa thế áp thế, khiến những lực lượng cường đại này cũng nhau sụp đổ.
Vốn liếng của Chung Sơn chỉ có Vương Khô, Thân Công Báo cùng một đám Tổ Tiên, hơn nữa Thiên Thần Tử cũng nhìn ra, nhóm Tổ Tiên này cũng không phải tận trung với Chung Sơn, thậm chí thái độ lúc trước cũng không cung kính như hiện tại.
Một vòng mượn thế, tất cả địch nhân đều bị diệt hết, mà đám người Thân Công Báo, Vương Khô cũng càng ngày càng trung thành. Đế Vương thuật, quả nhiên là lực lượng quỷ dị nhất.
Lúc trước Chung Sơn nói qua, ngay từ đầu đã không tin đoàn người mình phải bế quan 3000 năm, rất rõ ràng đã không tín nhiệm đám người mình. Nhưng, Đế Vương ý chí cũng bao dung tất cả lực lượng, bao gồm sử dụng cả mình, bất kể là đối địch hay là của mình đều bị Đế Vương đạo điều khiển.
- Chúng ta còn cần bế quan! Thiên Thần Tử nói thẳng.
Tiếp tục bế quan? Rất nhiều thần tử Đại Tranh cũng không thể lý giải ý của Thiên Thần Tử.
Nhưng Chung Sơn hiểu được, Thiên Thần Tử là một người thông minh, hắn hiểu được ý của mình, giờ phút này không muốn xung đột, cũng không muốn quy thuận Đại Tranh, vậy chỉ có lựa chọn tránh né, rời đi đó là không có khả năng, phương pháp tốt nhất là tiếp tục bế quan.
- Tốt! Đại Tranh sẽ hộ pháp tốt cho các ngươi! Chung Sơn gật gật đầu.
Thiên Thần Tử chống Bất Chu Sơn Trượng, gật gật đầu. Chín người áo bào đen phía sau cũng gật gật đầu.
Cuối cùng, dưới ánh mắt mọi người, Thiên Thần Tử mang theo chín tên cường giả dòng chính Thiên gia, chậm rãi đi vào trong Thiên Hạ Phong.
- Ầm ầm.................!
Thiên Hạ Phong nổ lớn một tiếng, chậm rãi khôi phục lại dáng vẻ lúc trước.
Sau khi xử lý đám người Thiên Thần Tử xong, Chung Sơn nhìn về phía đám người Thân Công Báo.
- Thân khanh trước mang chư vị ở lại Đại Tranh ta đi, đợi ta xử lý xong công việc Đại Tranh, sẽ lại tới gặp mặt chư vị! Chung Sơn nói.
- Vâng! Thân Công Báo ứng tiếng. Đây là cho rằng mình là thần tử Đại Tranh. - Tốt! Tám gã Tổ Tiên cũng gật đầu.
Tám gã Tổ Tiên đến, từ đầu tới giờ chưa xuất lực, chỉ vẻn vẹn đứng ở quảng trường Trường Sinh Điện, chưa từng tham dự chiến đấu, nhưng mà dưới đại thế vừa rồi, tất cả mọi người đều có cảm giác, dù cho tám Tổ Tiên bọn họ cũng bị Chung Sơn điều khiển chiến đấu.
Loại lấy thế đè người này, Chung Sơn đã làm tới mức lô hỏa thuần thanh rồi, cho dù không có ai trong tám gã Tổ Tiên cảm nhận được vừa rồi mình bị lợi dụng để áp chế rất nhiều cường giả. Bây giờ chỉ vô cùng sùng kính nhìn Chung Sơn.
- Thủy Vô Ngân, an bài chư vị nghỉ ngơi cho chu đáo! Chung Sơn nhìn về phía Thủy Vô Ngân nói.
- Vâng! Thủy Vô Ngân cung kính gật gật đầu.
- Thánh Vương, chỗ biên giới Phong Trủng Cương Vực còn có 3000 người mà ta mang tới, có rất nhiều cường giả, trí giả, còn có họ hàng gia tộc họ. Thân Công Báo lại lần nữa nói.
- Tốt, tốt, tốt! Chung Sơn liên tiếp nói ba tiếng được.
Năng lực ngoại giao của Thân Công Báo, quả nhiên cường đại. Đại Tranh lần này đúng là nhật được cự bảo rồi.
- Thủy Vô Ngân, ngươi và Thân Công Báo toàn quyền phụ trách an trí những người này! Quy cách cao nhất! Chung Sơn nói.
- Vâng! Thân Công Báo và Thủy Vô Ngân đồng thời đáp.
Quy cách cao nhất? Đúng là có chút quá phận, nhưng mà, Chung Sơn chính là muốn có hiệu quả này, Chung Sơn muốn cho tất cả mọi người biết, Đại Tranh khát hiền tài cỡ nào, chỉ cần ngươi có năng lực, Đại Tranh đều hoan nghênh ngươi!
- Thân tiên sinh, mời! Thủy Vô Ngân cười tiến lên phía trước nói.
- Làm phiền! Thân Công Báo gật gật đầu.
Tám gã Tổ Tiên cũng đi theo.
Trong nháy mắt, đám người Thân Công Báo mang tới đã được an trí.
- Lạc Tinh Trần! Chung Sơn nhìn về phía Lạc Tinh Trần.
- Có thần! Lạc Tinh Trần lập tức tiến lên.
Lạc Tinh Trần không ngờ cũng đạt tới Tổ Tiên, điều này làm cho Chung Sơn vô cùng ngoài ý muốn, mà trước lúc đi, Thiên Đạo Tử còn nói Lạc Tinh Trần bắn ra chính là Hậu Nghệ tiễn?
Tuy rằng trong lòng có rất nhiều nghi hoặc, nhưng Chung Sơn cũng không hỏi lúc này, mà lại chỉ vẻn vẹn nhìn mấy lần nói: - Quý phủ của ngươi, có người mỗi ngày trông chờ ngươi trở về, trẫm cho phép ngươi nghỉ ngơi mười ngày, đi thăm nàng đi! Ngày sau ban thưởng tiếp!
- Vâng! Lạc Tinh Trần lập tức nói.
Quý phủ ai mỗi ngày ngóng trông mình? Đương nhiên là thê tử của mình, mấy năm nay Lạc Tinh Trần mỗi ngày đều nhớ vợ, ban thưởng? Ban thưởng tốt nhất cũng không bằng vợ chồng gặp lại.
- Trong Trường Sinh Điện, đi thôi! Chung Sơn nói.
- Vâng! Lạc Tinh Trần mang theo một cỗ hưng phấn nhằm phía Trường Sinh Điện. Nhìn bộ dáng gấp gáp kia của Lạc Tinh Trần, Chung Sơn mỉm cười. Quay đầu, Chung Sơn nhìn về phía Vương Khô!
- Vương Khô! Chung Sơn nói.
- Thánh Vương! Vương Khô cung kính nói.
Chính như Thiên Thần Tử thấy, giờ phút này Vương Khô cung kính hơn lúc tới rất nhiều.
Ngày xưa là thần phục mị lực hơn người của Chung Sơn, Đại Tranh Thánh đình tiền đồ vô lượng, nhưng mà, từ khi đoạt lại Vương vị Khô Lâu, tâm tính Vương Khô cũng thay đổi rất nhiều.
Công cao chấn chủ, khi thần tử có thực lực, thế lực mạnh hơn vua, sẽ khó tránh khỏi có tâm tư khác thường, dù sao có kiêu hùng nào lại nguyện thần phục kẻ yếu.
Lúc trước thấy Chung Sơn yếu hơn mình, thế lực Đại Tranh cũng xa không bằng mình, cảm giác ưu việt trong lòng Vương Khô tự nhiên cấp tốc kéo lên, mặc dù không thoát khỏi Đại Tranh, nhưng thái độ này cũng có biến hóa một chút.
Nhưng mà sau trận chiến hôm nay, Vương Khô mới phát hiện, Thánh Vương còn có rất nhiều bí ẩn mình không biết, chiến dịch lớn như thế, đối với Khô Lâu tộc mà nói, tuyệt đối là tai ương ngập đầu, nhưng mà Thánh Vương lại dễ dàng hóa giải, thậm chí Đại Tranh không có người nào bỏ mình.
Cỗ kiệt ngạo kia của Vương Khô cũng lại lần nữa bị Chung Sơn áp đảo, thu hồi cổ kiêu ngạo kia. Vương Khô vẫn là quân đoàn trưởng thứ chín Đại Tranh!
- Lần này vất vả cho các ngươi! Chung Sơn an ủi.
- Thần thân là quân đoàn trưởng thứ chín Đại Tranh, tất cả chuyện này đều là trách nhiệm của thần! Vương Khô trịnh trọng nói.
Các cường giả Khô Lâu tộc phía sau, khi tới trong lòng từng người đều không phục, vì sao Khô Lâu Vương phải xưng thần Đại Tranh? Chung Sơn có tài đức gì? Hiện tại, các cường giả Khô Lâu tộc đã biết, ai cũng không có một câu oán hận, chỉ vẻn vẹn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, cẩn tuân mệnh lệnh của Vương.
- Ừ, chư vị đều cực khổ, Vương Khô, mang ngươi những đồng tộc mình đi tới Chuyển Luân Điện đi, ta đã phân phó Nê Bồ Tát, Nê Bồ Tát sẽ đưa bọn họ đến Kiếp Trọc, sắp xếp xong xuôi cho đồng tộc của ngươi, ngươi lại đến gặp ta! Chung Sơn nói.
- Vâng! Vương Khô gật gật đầu.
Trong mắt các Tổ Tiên khô lâu lập tức lóe lên ánh sáng xanh, hiển nhiên rất mong đợi Kiếp Trọc.
- Dịch Diễn!
- Có thần! - Trấn an dân chúng Đại Tranh, giải thích nghi hoặc cho dân chúng! Chung Sơn nói.
- Vâng!
- Lâm Khiếu!
- Có thần! - Tăng mạnh phòng ngự biên cương Phong Trủng Cương Vực, chỉnh đốn quân đề phòng, phòng ngừa ngoại triều đánh lén! Chung Sơn nói. - Vâng! - Vương Tĩnh Văn! - Có thần!
- Lĩnh công bộ, di sơn đảo hải, khôi phục môi trường bên ngoài Lăng Tiêu Thiên Đình! - Vâng!
Ngay sau đó, xa xa chỗ Lăng Tiêu Thiên Đình, bảy tám thân ảnh cũng rất nhanh bắn vào bốn phương.
Những người này đều là Tổ Tiên vây xem, lúc trước có rất nhiều người rời khỏi, nhưng dù sao vẫn có một ít người không rời đi, nhìn tháy không có kết quả, những kiêu hùng kia mới không cam tâm.
Bây giờ thấy một mặt cường thế của Đại Tranh Thánh đình rốt cuộc lộ ra trước mặt mọi người.
Mọi người rất nhanh bỏ chạy, chỉ sợ Tổ Tiên Đại Tranh sẽ vây giết.
Trong trời cao, 2 đạo thân ảnh chợt lóe lên.
- Không thể tưởng được, không thể tưởng được, đúng là dưỡng hổ vi hoạn, Đại Tranh này trưởng thành cũng quá kinh khủng! 1 người áo bào lam trong đó vẻ mặt kinh hãi nói.
- Đúng vậy, lúc trước Phong Trủng Cương Vực đại loạn, ai cũng không hề coi trọng! Một người áo bào đỏ khác cũng thở dài nói.
- Thánh Vương, Đại Tranh hắn không phải từ tiểu thế giới đi ra sao? Lúc này mới mấy trăm năm, làm sao có thể thay đổi kinh khủng như vậy? Tổ Tiên đều dùng nhóm mà tính? Ba đại Thánh nhân bao vây tiễu trừ, cũng không thể làm gì được Chung Sơn, đường đường là Thánh nhân lại ở trước mặt của người trong thiên hạ bị Chung Sơn đánh hai bạt tai, chuyện này, thậm chí lão nô còn nghĩ mình nhìn hoa mắt! Người áo bào lam lòng vẫn còn sợ hãi nói.
- Ngươi không lòa mắt, Đại Tranh này phát triển đúng là rất hung mãnh, mấy trăm năm ngắn ngủi, đã làm xong sự tình mấy chục vạn năm người khác không thể làm được. Thậm chí...! Người áo bào đỏ sắc mặt khó coi nói.
- Thậm chí cái gì? Người áo bào lam không rõ hỏi.
- Thậm chí, trẫm cảm thấy, Chung Sơn còn có chuẩn bị ở phía sau còn chưa lấy ra nữa, lần này triển hiện ra, chỉ là một phần lực lượng Đại Tranh mà thôi! Người áo bào đỏ lắc đầu cảm thán nói.
- Chỉ là một bộ phận lực lượng? Thật, thật sự? Thánh Vương làm sao ngươi biết? Người áo bào lam sợ ngây người.
- Đây là một loại trực giác của Đế Vương! Người áo bào đỏ lắc đầu.
- Đại Tranh hiện tại có hơn 20 tên Tổ Tiên, vậy mà vẫn không phải lực lượng cuối cùng, lần này chư cường thối lui, Đại Tranh thế tất phải phát triển! Triều ta bên cạnh Đại Tranh, đến lúc đó chúng ta sẽ thế nào...? Người áo bào lam đầy mặt lo lắng nói.
Người áo bào đỏ lắc lắc đầu nói: - Sau lần này, nhất định Đại Tranh lại lần nữa dương danh thiên hạ, đến lúc đó, nhất định rất nhiều nhân tài tụ đến Phong Trủng Cương Vực, lực lượng triều ta tại thời đỉnh cao cũng không thể chống lại được với Đại Tranh, nhưng cơ sở quân lực của chúng ta cũng không yếu hơn Đại Tranh, lần này trở về, phải phòng thủ thật tốt, đồng thời báo tin cho Tổ Tiên bốn phía Cương Vực, tận lực kết thành liên minh.
- Vậy, vậy, vạn nhất Đại Tranh khư khư cố chấp thì sao?
- Sẽ không, Chung Sơn là một người cực kỳ cẩn thận, hắn có rất nhiều Tổ Tiên, nhưng Chung Sơn càng quý trọng Tổ Tiên hơn, hắn sẽ không tùy ý điều động, nhiều nhất hẳn là triều chiến mà thôi. Người áo bào đỏ nói.
- Vâng! - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Lăng Tiêu Thiên Đình.
Đánh lui đám cường giả Thiên Chú Tử, Chung Sơn lại lần nữa nhìn về phía Thiên Thần Tử.
Lục thần hợp thể trên bầu trời Chung Sơn không nhìn thấy, nhưng mà, thiếu vài người, mà Thiên Thần Tử bỗng nhiên cường đại hơn nhiều, những điều này Chung Sơn lại có thể cảm nhận được.
- Thiên Thần Tử, các ngươi có tính toán gì không? Chung Sơn trịnh trọng hỏi.
Thiên Thần Tử nhìn lại Chung Sơn, hơi hơi cảm thán, Chung Sơn này đúng là vẫn cực kỳ thận trọng, đã vận dụng “thế” đến cực hạn.
Dùng “thế” Đế Huyền Sát đi đối phó Thiên Đạo Tử, dùng “thế” Đế Tiên Tiên đi đối phó Đế Huyền Sát. Lại dùng “thế” mình đi đối phó Thiên Chú Tử, một vòng lại một vòng, giờ phút này chỉ còn lại mình. Hiện tại lại dùng “thế” Khô Lâu tộc cùng Tổ Tiên mà Thân Công Báo mang về đối phó mình?
Nghiêm chỉnh mà nói, Thiên Đạo Tử, Đế Huyền Sát, Thiên Chú Tử, 31 Tổ Tiên đều là địch nhân, nhưng Chung Sơn lại dựa thế áp thế, khiến những lực lượng cường đại này cũng nhau sụp đổ.
Vốn liếng của Chung Sơn chỉ có Vương Khô, Thân Công Báo cùng một đám Tổ Tiên, hơn nữa Thiên Thần Tử cũng nhìn ra, nhóm Tổ Tiên này cũng không phải tận trung với Chung Sơn, thậm chí thái độ lúc trước cũng không cung kính như hiện tại.
Một vòng mượn thế, tất cả địch nhân đều bị diệt hết, mà đám người Thân Công Báo, Vương Khô cũng càng ngày càng trung thành. Đế Vương thuật, quả nhiên là lực lượng quỷ dị nhất.
Lúc trước Chung Sơn nói qua, ngay từ đầu đã không tin đoàn người mình phải bế quan 3000 năm, rất rõ ràng đã không tín nhiệm đám người mình. Nhưng, Đế Vương ý chí cũng bao dung tất cả lực lượng, bao gồm sử dụng cả mình, bất kể là đối địch hay là của mình đều bị Đế Vương đạo điều khiển.
- Chúng ta còn cần bế quan! Thiên Thần Tử nói thẳng.
Tiếp tục bế quan? Rất nhiều thần tử Đại Tranh cũng không thể lý giải ý của Thiên Thần Tử.
Nhưng Chung Sơn hiểu được, Thiên Thần Tử là một người thông minh, hắn hiểu được ý của mình, giờ phút này không muốn xung đột, cũng không muốn quy thuận Đại Tranh, vậy chỉ có lựa chọn tránh né, rời đi đó là không có khả năng, phương pháp tốt nhất là tiếp tục bế quan.
- Tốt! Đại Tranh sẽ hộ pháp tốt cho các ngươi! Chung Sơn gật gật đầu.
Thiên Thần Tử chống Bất Chu Sơn Trượng, gật gật đầu. Chín người áo bào đen phía sau cũng gật gật đầu.
Cuối cùng, dưới ánh mắt mọi người, Thiên Thần Tử mang theo chín tên cường giả dòng chính Thiên gia, chậm rãi đi vào trong Thiên Hạ Phong.
- Ầm ầm.................!
Thiên Hạ Phong nổ lớn một tiếng, chậm rãi khôi phục lại dáng vẻ lúc trước.
Sau khi xử lý đám người Thiên Thần Tử xong, Chung Sơn nhìn về phía đám người Thân Công Báo.
- Thân khanh trước mang chư vị ở lại Đại Tranh ta đi, đợi ta xử lý xong công việc Đại Tranh, sẽ lại tới gặp mặt chư vị! Chung Sơn nói.
- Vâng! Thân Công Báo ứng tiếng. Đây là cho rằng mình là thần tử Đại Tranh. - Tốt! Tám gã Tổ Tiên cũng gật đầu.
Tám gã Tổ Tiên đến, từ đầu tới giờ chưa xuất lực, chỉ vẻn vẹn đứng ở quảng trường Trường Sinh Điện, chưa từng tham dự chiến đấu, nhưng mà dưới đại thế vừa rồi, tất cả mọi người đều có cảm giác, dù cho tám Tổ Tiên bọn họ cũng bị Chung Sơn điều khiển chiến đấu.
Loại lấy thế đè người này, Chung Sơn đã làm tới mức lô hỏa thuần thanh rồi, cho dù không có ai trong tám gã Tổ Tiên cảm nhận được vừa rồi mình bị lợi dụng để áp chế rất nhiều cường giả. Bây giờ chỉ vô cùng sùng kính nhìn Chung Sơn.
- Thủy Vô Ngân, an bài chư vị nghỉ ngơi cho chu đáo! Chung Sơn nhìn về phía Thủy Vô Ngân nói.
- Vâng! Thủy Vô Ngân cung kính gật gật đầu.
- Thánh Vương, chỗ biên giới Phong Trủng Cương Vực còn có 3000 người mà ta mang tới, có rất nhiều cường giả, trí giả, còn có họ hàng gia tộc họ. Thân Công Báo lại lần nữa nói.
- Tốt, tốt, tốt! Chung Sơn liên tiếp nói ba tiếng được.
Năng lực ngoại giao của Thân Công Báo, quả nhiên cường đại. Đại Tranh lần này đúng là nhật được cự bảo rồi.
- Thủy Vô Ngân, ngươi và Thân Công Báo toàn quyền phụ trách an trí những người này! Quy cách cao nhất! Chung Sơn nói.
- Vâng! Thân Công Báo và Thủy Vô Ngân đồng thời đáp.
Quy cách cao nhất? Đúng là có chút quá phận, nhưng mà, Chung Sơn chính là muốn có hiệu quả này, Chung Sơn muốn cho tất cả mọi người biết, Đại Tranh khát hiền tài cỡ nào, chỉ cần ngươi có năng lực, Đại Tranh đều hoan nghênh ngươi!
- Thân tiên sinh, mời! Thủy Vô Ngân cười tiến lên phía trước nói.
- Làm phiền! Thân Công Báo gật gật đầu.
Tám gã Tổ Tiên cũng đi theo.
Trong nháy mắt, đám người Thân Công Báo mang tới đã được an trí.
- Lạc Tinh Trần! Chung Sơn nhìn về phía Lạc Tinh Trần.
- Có thần! Lạc Tinh Trần lập tức tiến lên.
Lạc Tinh Trần không ngờ cũng đạt tới Tổ Tiên, điều này làm cho Chung Sơn vô cùng ngoài ý muốn, mà trước lúc đi, Thiên Đạo Tử còn nói Lạc Tinh Trần bắn ra chính là Hậu Nghệ tiễn?
Tuy rằng trong lòng có rất nhiều nghi hoặc, nhưng Chung Sơn cũng không hỏi lúc này, mà lại chỉ vẻn vẹn nhìn mấy lần nói: - Quý phủ của ngươi, có người mỗi ngày trông chờ ngươi trở về, trẫm cho phép ngươi nghỉ ngơi mười ngày, đi thăm nàng đi! Ngày sau ban thưởng tiếp!
- Vâng! Lạc Tinh Trần lập tức nói.
Quý phủ ai mỗi ngày ngóng trông mình? Đương nhiên là thê tử của mình, mấy năm nay Lạc Tinh Trần mỗi ngày đều nhớ vợ, ban thưởng? Ban thưởng tốt nhất cũng không bằng vợ chồng gặp lại.
- Trong Trường Sinh Điện, đi thôi! Chung Sơn nói.
- Vâng! Lạc Tinh Trần mang theo một cỗ hưng phấn nhằm phía Trường Sinh Điện. Nhìn bộ dáng gấp gáp kia của Lạc Tinh Trần, Chung Sơn mỉm cười. Quay đầu, Chung Sơn nhìn về phía Vương Khô!
- Vương Khô! Chung Sơn nói.
- Thánh Vương! Vương Khô cung kính nói.
Chính như Thiên Thần Tử thấy, giờ phút này Vương Khô cung kính hơn lúc tới rất nhiều.
Ngày xưa là thần phục mị lực hơn người của Chung Sơn, Đại Tranh Thánh đình tiền đồ vô lượng, nhưng mà, từ khi đoạt lại Vương vị Khô Lâu, tâm tính Vương Khô cũng thay đổi rất nhiều.
Công cao chấn chủ, khi thần tử có thực lực, thế lực mạnh hơn vua, sẽ khó tránh khỏi có tâm tư khác thường, dù sao có kiêu hùng nào lại nguyện thần phục kẻ yếu.
Lúc trước thấy Chung Sơn yếu hơn mình, thế lực Đại Tranh cũng xa không bằng mình, cảm giác ưu việt trong lòng Vương Khô tự nhiên cấp tốc kéo lên, mặc dù không thoát khỏi Đại Tranh, nhưng thái độ này cũng có biến hóa một chút.
Nhưng mà sau trận chiến hôm nay, Vương Khô mới phát hiện, Thánh Vương còn có rất nhiều bí ẩn mình không biết, chiến dịch lớn như thế, đối với Khô Lâu tộc mà nói, tuyệt đối là tai ương ngập đầu, nhưng mà Thánh Vương lại dễ dàng hóa giải, thậm chí Đại Tranh không có người nào bỏ mình.
Cỗ kiệt ngạo kia của Vương Khô cũng lại lần nữa bị Chung Sơn áp đảo, thu hồi cổ kiêu ngạo kia. Vương Khô vẫn là quân đoàn trưởng thứ chín Đại Tranh!
- Lần này vất vả cho các ngươi! Chung Sơn an ủi.
- Thần thân là quân đoàn trưởng thứ chín Đại Tranh, tất cả chuyện này đều là trách nhiệm của thần! Vương Khô trịnh trọng nói.
Các cường giả Khô Lâu tộc phía sau, khi tới trong lòng từng người đều không phục, vì sao Khô Lâu Vương phải xưng thần Đại Tranh? Chung Sơn có tài đức gì? Hiện tại, các cường giả Khô Lâu tộc đã biết, ai cũng không có một câu oán hận, chỉ vẻn vẹn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, cẩn tuân mệnh lệnh của Vương.
- Ừ, chư vị đều cực khổ, Vương Khô, mang ngươi những đồng tộc mình đi tới Chuyển Luân Điện đi, ta đã phân phó Nê Bồ Tát, Nê Bồ Tát sẽ đưa bọn họ đến Kiếp Trọc, sắp xếp xong xuôi cho đồng tộc của ngươi, ngươi lại đến gặp ta! Chung Sơn nói.
- Vâng! Vương Khô gật gật đầu.
Trong mắt các Tổ Tiên khô lâu lập tức lóe lên ánh sáng xanh, hiển nhiên rất mong đợi Kiếp Trọc.
- Dịch Diễn!
- Có thần! - Trấn an dân chúng Đại Tranh, giải thích nghi hoặc cho dân chúng! Chung Sơn nói.
- Vâng!
- Lâm Khiếu!
- Có thần! - Tăng mạnh phòng ngự biên cương Phong Trủng Cương Vực, chỉnh đốn quân đề phòng, phòng ngừa ngoại triều đánh lén! Chung Sơn nói. - Vâng! - Vương Tĩnh Văn! - Có thần!
- Lĩnh công bộ, di sơn đảo hải, khôi phục môi trường bên ngoài Lăng Tiêu Thiên Đình! - Vâng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.