Quyển 7 - Chương 51: Chung Sơn đột phá
Quan Kỳ
18/06/2014
Đại Tần Bạch Nghiệp thay tên là Bạch Khởi! Cùng ngày, sát khí xông lên tận trời, chấn động toàn bộ Hàm Dương!
Không ai biết sao lại như vậy, nhiều nhất là tưởng Bạch Nghiệp đột phá tu vi, thay tên Bạch Khởi mà thôi.
Chỉ có Chung Sơn biết được hai chữ Bạch Khởi có hàm nghĩa gì. Một tên Sát Thần được sinh ra!
Ở trong lịch sử địa cầu, Bạch Khởi là được nhấn mạnh nhất, Sát Thần Bạch Khởi, hào 'Nhân Đồ', tướng sĩ Đại Tần thời kì Chiến quốc, tuy rằng không phải ở thời Tần Thủy Hoàng đảm nhiệm, nhưng Đại Tần nhất thống thiên hạ, tuyệt đối không thể thiếu nhân tố Bạch Khởi.
Bạch Khởi khi còn nhiệm kỳ, khó bại nhất, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, bất kể là vũ dũng, hay là lãnh binh giỏi, ở thời kỳ đó đều không có người nào có thể hơn hắn.
Trên lịch sử, Thường Thắng Tướng quân rất nhiều, nhưng Bất Bại Tướng quân lại rất ít, Bạch Khởi chính là một Bất Bại Tướng quân, cả đời giết người vô số, sát khí quanh người, xông thẳng lên trời, thậm chí chỉ cần hắn xuất hiện ở trên chiến trường, có thể dọa lui quân địch.
Bạch Khởi? Hồn hề trở về?
Bên ngoàiTrường Sinh Điện, Chung Sơn tay cầm một cái bọc nặng, trầm tư chuyện Bạch Khởi, mà lúc này, Đế Huyền Sát bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Chung Sơn.
- Đế Huyền Sát, vừa muốn làm phiền ngươi!
Chung Sơn lên tiếng nói.
- Đi thôi, ta cũng muốn nhìn ngươi đột phá như thế nào?
Đế Huyền Sát cảm thán nói.
Hai người đạp chân một cái, bay ra khỏi Lăng Tiêu Thiên Đình, cấp tốc vọt về phía Nam Hải. 5 ngày sau, hai người đến một hải vực xa xôi, tìm được một hoang đảo, Đế Huyền Sát bắt đầu hộ pháp cho Chung Sơn.
Trên hoang đảo, Chung Sơn lại tự bố trí lượng lớn trận pháp, lấy ra một cung điện, một mình tiến vào đó.
Trong đại điện, Chung Sơn trong bọc nặng lấy ra hai vật, Tiên khí Hạnh Hoàng Kỳ, Vu khí quyền trượng! Lại lần nữa mở Âm Dương Lộ ra đưa lên đây.
Sớm đã ngựa quen đường cũ, Bát Cực Thiên Vĩ nhanh chóng nuốt xuống.
3 ngày sau! Trên không trung hòn đảo, vô tận mây đen bao phủ bầu trời, thiên lôi từ trong lôi vân đánh xuống biển rộng, lôi điện đầy trời, phảng phất như mưa tầm rơi xuống dung nhan, mênh mông vô tận.
Lôi điện cường đại thiêu đốt biển rộng, nước biển điên cuồng bốc hơi lên, trong phạm vi trăm vạn dặm, vô tận sương mù bao phủ, nhìn qua giống như ngày tận thế.
Đế Huyền Sát cảm thán nhìn bầu trời.
Vô tận lôi điện, Thiên Lôi Biến? Đây đã vô hạn gần tới Thiên rồi.
Chung Sơn rốt cuộc đột phá tới trình độ nào?
Tiên khí, Vu khí! Tu vi Chung Sơn cấp tốc tăng lên, vốn là Đế Cực Cảnh tầng thứ hai!
Đế Cực Cảnh tầng thứ ba!
Tầng thứ bốn!
Tầng thứ năm!
1 lúc tăng ba tầng, Đế Cực Cảnh tầng thứ năm!
Hai cái Pháp bảo cấp bậc Tiên khí khiến tu vi Chung Sơn tăng tiến vùn vụt, với căn cốt của Chung Sơn, 200 năm mới có thể đạt được thành tựu như thế. Chuyện này nghe mà rợn cả người, năng lượng cần đột phá cũng cực kỳ rợn người.
Trong lúc nhất thời, Chung Sơn phảng phất cảm nhận được toàn thân tràn đầy lực lượng.
Bát Cực Thiên Vĩ bay ra ngoài cơ thể, nhảy lên trời cao, sau đó đột nhiên hóa thành một quái vật lớn che phủ bầu trời.
8 cái đuôi khổng lồ vũ động, không gian xung quanh đột nhiên lắc lư mạnh, chấn động mạnh mẽ khiến cho lôi vân trên trời tản đi, biển rộng mịt mù dấy lên con sóng khổng lồ, phàm là vật đều bị thành bột mịn. Sinh linh đều bị chấn nát.
Thậm chí, Đế Huyền Sát bay đến một bên còn kinh ngạc phát hiện, tại chỗ cái đuôi quái vật lớn này xẹt qua, không ngờ có không gian vừa mới biến mất, không gian vỡ nát?
Đế Huyền Sát kinh ngạc nhìn quái vật lớn này, đây, đây là trò gì đây? Khoa trương như vậy?
Lần trước không gian chỉ vẻn vẹn chấn động mà thôi, lần này lại có thể phá vỡ không gian? Có thể phá toái hư không?
- Vù...............
Bát Cực Thiên Vĩ phảng phất phóng ra tất cả xúc động của Chung Sơn, trong nháy mắt lại bay trở lại cơ thể Chung Sơn.
Phía dưới, hoang đảo lại lần nữa bị nghiền thành bột mịn, trên hư không chỉ còn lại Chung Sơn một mình đáp xuống biển!
Không gian bốn phía chậm rãi ổn định, Đế Huyền Sát cũng bay lại.
- Sao rồi?
Đế Huyền Sát ngưng trọng hỏi.
- Đáng tiếc, chỉ tăng ba tầng!
Chung Sơn lắc đầu thở dài một trận.
Đế Huyền Sát trên trán chảy mồ hôi lạnh, nên biết rằng, càng tới sau, tu luyện lại càng gian nan, đặc biệt Đế Cực Cảnh, mỗi một trọng, đều là một đạo cao ngất tận trời, cho dù thiên tài như hắn, cũng không có khả năng khoa trương như Chung Sơn a! Huống chi Chung Sơn lại còn có căn cốt như thế này?
Chỉ tăng ba tầng? Nêu như để cho Đế Cực Cảnh khác nghe được, còn không phải đi tìm một khối đậu hũ đâm đầu cho chết quách đi sao?
- Đi thôi!
Chung Sơn nói.
- Ừ!
Hai người hướng về phương hướng Thần Châu cấp tốc bay đi.
Mà tai nạn khủng bố này, không lâu sau lại dẫn tới Huyền Vũ Cung phát hiện.
Huyền Vũ Cung, một thiếu niên áo trắng đang lật xem sách. Bỗng nhiên Huyền Vũ Vương Huyễn Ngôn vọt vào.
- Thiếu chủ, Nam Hải lại xuất hiện hòn đảo biến thành bột mịn!
Huyễn Ngôn nói.
- Ồ?
Thiếu niên áo trắng đồng tử co rụt lại.
- Chí Tôn chưa trở lại, chúng ta làm sao bây giờ?
Huyễn Ngôn hỏi.
- Chí Tôn đi Trường Sinh Giới, đi thôi, ta và ngươi đi xem!
Thiếu niên nói.
- Vâng!
Không bao lâu, hai người tới hải vực chỗ Chung Sơn lúc trước, hòn đảo đã biến mất không còn, sinh linh trong nước đều bị nghiền thành mảnh vụn.
- Thiếu chủ, này!
Huyễn Ngôn nhíu mày nói.
- Lục soát cho ta, trong phạm vi trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm, cũng phải lục soát cho ta!
Thiếu niên hạ lệnh.
- Vâng!
Rất nhanh, lượng lớn Huyền Vũ tộc bị lệnh tới đây, nhanh chóng đi tìm chuyện khả nghi xung quanh.
Nửa tháng sau:
- Thiếu gia, có sự tình!
Huyễn Ngôn bay trở về.
- Ồ?
Rất nhanh, hai người tới một hải vực ngoài ngàn vạn dặm, trên hải vực có một loại cá bay to.
Lục phủ ngũ tạng đều bị vỡ nát, nhưng mà hai mắt vẫn mở ra, mà trong hai mắt, lại quỷ dị chiếu lại cảnh tượng phiến hải vực này lúc trước.
- Ký ức ngư?
Thiếu niên ngạc nhiên vui mừng nói.
- Thủy tinh ký ức, chính là mô phỏng theo con mắt loại cá này chế tạo ra, không thể đụng vào thi thể của nó, nếu đụng vào, tất cả ký ức ghi lại liền biến mất, thiếu gia ngươi xem!
Huyễn Ngôn chỉ vào mắt cá nói.
Trong mắt cá, đầy trời lôi điện, cuồng bạo không dứt, nước biển bị vô tận sương mù bao phủ, phảng phất như ngày tận thế vậy. Tiếp đó, 1 cổ cường đại không gian chấn động truyền ra, nghiền bốn phía thành mảnh vụn.
Đương nhiên, trong mắt cá, cũng không thể nhìn thấy Bát Cực Thiên Vĩ ngoài trăm vạn, chỉ có thể từ rất xa nhìn thấy một cảnh tượng biển rộng cuồng bạo. Tiếp theo, sau đó không lâu, xa xa bỗng nhiên có hai thân ảnh phóng tới, mà lúc này, Ký ức ngư cũng hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ.
- Chung Sơn?
Thiếu niên đồng tử co rụt lại cả kinh kêu lên.
Thiếu niên kinh ngạc, ánh mắt không ngừng biến ảo, Huyễn Ngôn đứng ở bên cạnh thiếu niên cũng vậy.
- Thiếu gia, làm sao bây giờ?
Đợi một nén nhang, Huyễn Ngôn rốt cục không kìm nổi hỏi.
- Thình thịch...............
Thiếu niên một chưởng đánh nát Ký ức ngư, hít thật sâu một hơi nói:
- Việc này đừng cho Chí Tôn biết! Đi phá hủy tất cả thi thể Ký ức ngư đi!
- Thiếu chủ, không cho Chí Tôn biết? Chuyện này...!
Huyễn Ngôn nhăn mặt nói.
- Huyễn Ngôn, ngươi không phải nói ủng hộ ta sao? Bây giờ nói cho Chí Tôn, Chí Tôn khẳng định sẽ báo cho Trường Sinh Giới biết, việc này không thể để cho Trường Sinh Giới biết!
Thiếu niên trầm giọng nói.
- Thiếu chủ, ngươi...!
Huyễn Ngôn hình như ý thức được cái gì.
Nhìn lại Huyễn Ngôn, thiếu niên gật gật đầu nói:
- Đi xem đi, ít nhất không thể để cho Trường Sinh Giới đắc lợi!
- Vâng!
Huyễn Ngôn lập tức đáp.
Chung Sơn đột phá đến Đế Cực Cảnh tầng thứ năm, trở lại Lăng Tiêu Thiên Đình, khôi phục những ngày trước đó, mà giờ phút này, ở phương đông Thần Châu, chỗ Đông Hải Long Cung, lại ngoài ý muốn nghênh đón hai vị khách nhân.
- Sư tôn, thật là ngươi?
Chí Tôn Long tộc Ngao Tứ Hải kích động kêu lên.
Một người trong đó, đúng là Ngao Liệt từ âm phủ đi lên! Một... là tên Địa Tiên khác.
- Ngao Liệt, mau, lấy vật đó rồi chúng ta nhanh chống trở lại đại thế giới phục mệnh đại nhân đi, tiểu thế giới này, quá khủng bố, sao lại có nhiều cường giả như vậy?
Tên Địa Tiên kia vô cùng hoảng sợ nói.
- Sư tôn, đây là?
Ngao Tứ Hải nhìn về phía người còn lại.
Ngao Liệt cũng nhìn về phía hắn nói:
- Ôi, ai biết Thiên gia biến thái như vậy chứ? May mà lúc ấy chúng ta rời đi nhanh, nếu không liền giống như bọn họ rồi, chết hết? Thiên gia quá khủng bố!
- Ừ!
Tên Địa Tiên lòng còn sợ hãi nói.
- Hơn nữa, Thiên gia rất có thể còn có nhân vật khủng bố hơn!
Ngao Liệt híp mắt nói.
Nghĩ đến Thiên gia, nghĩ đến có thể còn có người càng mạnh, tên Địa Tiên kia không khỏi rùng mình một cái, quá khủng bố!
- Làm việc nhanh đi, trước kia nghe ngươi nói qua, tiểu thế giới này, dương gian mạnh nhất, âm phủ yếu hơn chút, âm phủ đều đã khủng bố như vậy, vậy dương gian nguy hiểm cỡ nào?
Tên Địa Tiên nói.
- Sư tôn, các ngươi đang nói gì vậy?
Ngao Tứ Hải nghi hoặc hỏi.
- Không cần biết là gì, lần này ta đến, là mang đi ấn tỉ truyền đời của Long tộc, ấn tỉ truyền đời đâu? Một đại nhân đại thế giới quyết định, chuẩn bị mở ra Long tộc bí cảnh dẫn chúng ta vào đó.
Ngao Liệt lập tức hỏi.
- Ấn tỉ truyền đời?
Ngao Tứ Hải cau mày.
Nhìn thấy Ngao Tứ Hải cau mày, trong lòng Ngao Liệt có loại cảm giác không tốt.
- Chuyện gì vậy?
Ngao Liệt lập tức hỏi.
- Không có!
- Cái gì là không có?
Ngao Liệt trừng mắt.
- Chính là do huyết mạch kế thừa đời cuối cùng của Hạo Thiên Thánh thượng, nàng đá trộm ấn tỷ đi!
Ngao Tứ Hải khó xử nói.
- Trộm? Vô liêm sỉ, ngươi có biết đó là cái gì không? Thua? Thua còn không tìm về?
Ngao Liệt cả giận nói.
- Nhưng, nàng không còn!
Ngao Tứ Hải vẻ mặt cầu xin nói.
- Sao lại không còn?
Ngao Liệt thật sự nổi giận, từ khi bắt đầu tiến vào tiểu thế giới này hắn chưa từng hài lòng qua.
- Là như vậy..........!
Ngao Tứ Hải giải thích nói.
- Đế Huyền Sát?
Ngao Liệt hai mắt híp lại.
Nhắc tới cái tên Đế Huyền Sát, liền khiến cho Ngao Liệt cảnh tượng không muốn nhớ lại trước kia, lúc trước, chính mình vinh quang rực rỡ cỡ nào, cường thế cỡ nào, cuối cùng, cuối cùng không ngờ bị Đế Huyền Sát mạnh mẽ bức ra khỏi tiểu thế giới? Thù này hận này, Ngao Liệt vĩnh viễn quên không quên.
- Chờ một chút, vừa rồi ngươi nói cái gì? Hoàng đế Đế triều kia tên là gì?
Tên Địa Tiên bỗng nhiên mày nhướng lên.
- Hắn tên Chung Sơn! Đại Tranh Đế triều!
Ngao Tứ Hải lại lần nữa căm hận nghiến răng nghiến lợi.
- Chung Sơn? Hắn là Chung Sơn? Hả? Con mẹ nó gặp quỷ thật rồi!
Tên Địa Tiên kia sờ sờ trán mình nói.
- Chung Sơn? Tên cái Minh chủ liên minh phá huỷ Thiên gia dường như cũng tên là Chung Sơn?
Ngao Liệt hai mắt nhíu lại.
- Sư tôn, ngươi nói cái gì?
- Ngươi không nên hỏi, đi, hiện tại chúng ta phải đi tới Thiên Lang Đảo, phải lấy ấn tỉ truyền đời về!
Ngao Liệt lắc đầu nói.
Ngao Liệt trong lòng còn một cỗ tức giận, phải tìm Đế Huyền Sát mới xì ra được, ở đại thế giới gặp được kỳ ngộ, Ngao Liệt liền đạt tới trình độ Địa Tiên, lần này chắc là có thể đòi lại được nợ rồi!
- Là Lăng Tiêu Thiên Đình, sư tôn, các ngươi đi theo ta!
Ngao Tứ Hải hưng phấn nói, hiển nhiên cừu hận lần trước bị Đế Huyền Sát đánh cho gần chết vẫn không thể quên!
- - - - - oOo- - - - -
Không ai biết sao lại như vậy, nhiều nhất là tưởng Bạch Nghiệp đột phá tu vi, thay tên Bạch Khởi mà thôi.
Chỉ có Chung Sơn biết được hai chữ Bạch Khởi có hàm nghĩa gì. Một tên Sát Thần được sinh ra!
Ở trong lịch sử địa cầu, Bạch Khởi là được nhấn mạnh nhất, Sát Thần Bạch Khởi, hào 'Nhân Đồ', tướng sĩ Đại Tần thời kì Chiến quốc, tuy rằng không phải ở thời Tần Thủy Hoàng đảm nhiệm, nhưng Đại Tần nhất thống thiên hạ, tuyệt đối không thể thiếu nhân tố Bạch Khởi.
Bạch Khởi khi còn nhiệm kỳ, khó bại nhất, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, bất kể là vũ dũng, hay là lãnh binh giỏi, ở thời kỳ đó đều không có người nào có thể hơn hắn.
Trên lịch sử, Thường Thắng Tướng quân rất nhiều, nhưng Bất Bại Tướng quân lại rất ít, Bạch Khởi chính là một Bất Bại Tướng quân, cả đời giết người vô số, sát khí quanh người, xông thẳng lên trời, thậm chí chỉ cần hắn xuất hiện ở trên chiến trường, có thể dọa lui quân địch.
Bạch Khởi? Hồn hề trở về?
Bên ngoàiTrường Sinh Điện, Chung Sơn tay cầm một cái bọc nặng, trầm tư chuyện Bạch Khởi, mà lúc này, Đế Huyền Sát bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Chung Sơn.
- Đế Huyền Sát, vừa muốn làm phiền ngươi!
Chung Sơn lên tiếng nói.
- Đi thôi, ta cũng muốn nhìn ngươi đột phá như thế nào?
Đế Huyền Sát cảm thán nói.
Hai người đạp chân một cái, bay ra khỏi Lăng Tiêu Thiên Đình, cấp tốc vọt về phía Nam Hải. 5 ngày sau, hai người đến một hải vực xa xôi, tìm được một hoang đảo, Đế Huyền Sát bắt đầu hộ pháp cho Chung Sơn.
Trên hoang đảo, Chung Sơn lại tự bố trí lượng lớn trận pháp, lấy ra một cung điện, một mình tiến vào đó.
Trong đại điện, Chung Sơn trong bọc nặng lấy ra hai vật, Tiên khí Hạnh Hoàng Kỳ, Vu khí quyền trượng! Lại lần nữa mở Âm Dương Lộ ra đưa lên đây.
Sớm đã ngựa quen đường cũ, Bát Cực Thiên Vĩ nhanh chóng nuốt xuống.
3 ngày sau! Trên không trung hòn đảo, vô tận mây đen bao phủ bầu trời, thiên lôi từ trong lôi vân đánh xuống biển rộng, lôi điện đầy trời, phảng phất như mưa tầm rơi xuống dung nhan, mênh mông vô tận.
Lôi điện cường đại thiêu đốt biển rộng, nước biển điên cuồng bốc hơi lên, trong phạm vi trăm vạn dặm, vô tận sương mù bao phủ, nhìn qua giống như ngày tận thế.
Đế Huyền Sát cảm thán nhìn bầu trời.
Vô tận lôi điện, Thiên Lôi Biến? Đây đã vô hạn gần tới Thiên rồi.
Chung Sơn rốt cuộc đột phá tới trình độ nào?
Tiên khí, Vu khí! Tu vi Chung Sơn cấp tốc tăng lên, vốn là Đế Cực Cảnh tầng thứ hai!
Đế Cực Cảnh tầng thứ ba!
Tầng thứ bốn!
Tầng thứ năm!
1 lúc tăng ba tầng, Đế Cực Cảnh tầng thứ năm!
Hai cái Pháp bảo cấp bậc Tiên khí khiến tu vi Chung Sơn tăng tiến vùn vụt, với căn cốt của Chung Sơn, 200 năm mới có thể đạt được thành tựu như thế. Chuyện này nghe mà rợn cả người, năng lượng cần đột phá cũng cực kỳ rợn người.
Trong lúc nhất thời, Chung Sơn phảng phất cảm nhận được toàn thân tràn đầy lực lượng.
Bát Cực Thiên Vĩ bay ra ngoài cơ thể, nhảy lên trời cao, sau đó đột nhiên hóa thành một quái vật lớn che phủ bầu trời.
8 cái đuôi khổng lồ vũ động, không gian xung quanh đột nhiên lắc lư mạnh, chấn động mạnh mẽ khiến cho lôi vân trên trời tản đi, biển rộng mịt mù dấy lên con sóng khổng lồ, phàm là vật đều bị thành bột mịn. Sinh linh đều bị chấn nát.
Thậm chí, Đế Huyền Sát bay đến một bên còn kinh ngạc phát hiện, tại chỗ cái đuôi quái vật lớn này xẹt qua, không ngờ có không gian vừa mới biến mất, không gian vỡ nát?
Đế Huyền Sát kinh ngạc nhìn quái vật lớn này, đây, đây là trò gì đây? Khoa trương như vậy?
Lần trước không gian chỉ vẻn vẹn chấn động mà thôi, lần này lại có thể phá vỡ không gian? Có thể phá toái hư không?
- Vù...............
Bát Cực Thiên Vĩ phảng phất phóng ra tất cả xúc động của Chung Sơn, trong nháy mắt lại bay trở lại cơ thể Chung Sơn.
Phía dưới, hoang đảo lại lần nữa bị nghiền thành bột mịn, trên hư không chỉ còn lại Chung Sơn một mình đáp xuống biển!
Không gian bốn phía chậm rãi ổn định, Đế Huyền Sát cũng bay lại.
- Sao rồi?
Đế Huyền Sát ngưng trọng hỏi.
- Đáng tiếc, chỉ tăng ba tầng!
Chung Sơn lắc đầu thở dài một trận.
Đế Huyền Sát trên trán chảy mồ hôi lạnh, nên biết rằng, càng tới sau, tu luyện lại càng gian nan, đặc biệt Đế Cực Cảnh, mỗi một trọng, đều là một đạo cao ngất tận trời, cho dù thiên tài như hắn, cũng không có khả năng khoa trương như Chung Sơn a! Huống chi Chung Sơn lại còn có căn cốt như thế này?
Chỉ tăng ba tầng? Nêu như để cho Đế Cực Cảnh khác nghe được, còn không phải đi tìm một khối đậu hũ đâm đầu cho chết quách đi sao?
- Đi thôi!
Chung Sơn nói.
- Ừ!
Hai người hướng về phương hướng Thần Châu cấp tốc bay đi.
Mà tai nạn khủng bố này, không lâu sau lại dẫn tới Huyền Vũ Cung phát hiện.
Huyền Vũ Cung, một thiếu niên áo trắng đang lật xem sách. Bỗng nhiên Huyền Vũ Vương Huyễn Ngôn vọt vào.
- Thiếu chủ, Nam Hải lại xuất hiện hòn đảo biến thành bột mịn!
Huyễn Ngôn nói.
- Ồ?
Thiếu niên áo trắng đồng tử co rụt lại.
- Chí Tôn chưa trở lại, chúng ta làm sao bây giờ?
Huyễn Ngôn hỏi.
- Chí Tôn đi Trường Sinh Giới, đi thôi, ta và ngươi đi xem!
Thiếu niên nói.
- Vâng!
Không bao lâu, hai người tới hải vực chỗ Chung Sơn lúc trước, hòn đảo đã biến mất không còn, sinh linh trong nước đều bị nghiền thành mảnh vụn.
- Thiếu chủ, này!
Huyễn Ngôn nhíu mày nói.
- Lục soát cho ta, trong phạm vi trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm, cũng phải lục soát cho ta!
Thiếu niên hạ lệnh.
- Vâng!
Rất nhanh, lượng lớn Huyền Vũ tộc bị lệnh tới đây, nhanh chóng đi tìm chuyện khả nghi xung quanh.
Nửa tháng sau:
- Thiếu gia, có sự tình!
Huyễn Ngôn bay trở về.
- Ồ?
Rất nhanh, hai người tới một hải vực ngoài ngàn vạn dặm, trên hải vực có một loại cá bay to.
Lục phủ ngũ tạng đều bị vỡ nát, nhưng mà hai mắt vẫn mở ra, mà trong hai mắt, lại quỷ dị chiếu lại cảnh tượng phiến hải vực này lúc trước.
- Ký ức ngư?
Thiếu niên ngạc nhiên vui mừng nói.
- Thủy tinh ký ức, chính là mô phỏng theo con mắt loại cá này chế tạo ra, không thể đụng vào thi thể của nó, nếu đụng vào, tất cả ký ức ghi lại liền biến mất, thiếu gia ngươi xem!
Huyễn Ngôn chỉ vào mắt cá nói.
Trong mắt cá, đầy trời lôi điện, cuồng bạo không dứt, nước biển bị vô tận sương mù bao phủ, phảng phất như ngày tận thế vậy. Tiếp đó, 1 cổ cường đại không gian chấn động truyền ra, nghiền bốn phía thành mảnh vụn.
Đương nhiên, trong mắt cá, cũng không thể nhìn thấy Bát Cực Thiên Vĩ ngoài trăm vạn, chỉ có thể từ rất xa nhìn thấy một cảnh tượng biển rộng cuồng bạo. Tiếp theo, sau đó không lâu, xa xa bỗng nhiên có hai thân ảnh phóng tới, mà lúc này, Ký ức ngư cũng hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ.
- Chung Sơn?
Thiếu niên đồng tử co rụt lại cả kinh kêu lên.
Thiếu niên kinh ngạc, ánh mắt không ngừng biến ảo, Huyễn Ngôn đứng ở bên cạnh thiếu niên cũng vậy.
- Thiếu gia, làm sao bây giờ?
Đợi một nén nhang, Huyễn Ngôn rốt cục không kìm nổi hỏi.
- Thình thịch...............
Thiếu niên một chưởng đánh nát Ký ức ngư, hít thật sâu một hơi nói:
- Việc này đừng cho Chí Tôn biết! Đi phá hủy tất cả thi thể Ký ức ngư đi!
- Thiếu chủ, không cho Chí Tôn biết? Chuyện này...!
Huyễn Ngôn nhăn mặt nói.
- Huyễn Ngôn, ngươi không phải nói ủng hộ ta sao? Bây giờ nói cho Chí Tôn, Chí Tôn khẳng định sẽ báo cho Trường Sinh Giới biết, việc này không thể để cho Trường Sinh Giới biết!
Thiếu niên trầm giọng nói.
- Thiếu chủ, ngươi...!
Huyễn Ngôn hình như ý thức được cái gì.
Nhìn lại Huyễn Ngôn, thiếu niên gật gật đầu nói:
- Đi xem đi, ít nhất không thể để cho Trường Sinh Giới đắc lợi!
- Vâng!
Huyễn Ngôn lập tức đáp.
Chung Sơn đột phá đến Đế Cực Cảnh tầng thứ năm, trở lại Lăng Tiêu Thiên Đình, khôi phục những ngày trước đó, mà giờ phút này, ở phương đông Thần Châu, chỗ Đông Hải Long Cung, lại ngoài ý muốn nghênh đón hai vị khách nhân.
- Sư tôn, thật là ngươi?
Chí Tôn Long tộc Ngao Tứ Hải kích động kêu lên.
Một người trong đó, đúng là Ngao Liệt từ âm phủ đi lên! Một... là tên Địa Tiên khác.
- Ngao Liệt, mau, lấy vật đó rồi chúng ta nhanh chống trở lại đại thế giới phục mệnh đại nhân đi, tiểu thế giới này, quá khủng bố, sao lại có nhiều cường giả như vậy?
Tên Địa Tiên kia vô cùng hoảng sợ nói.
- Sư tôn, đây là?
Ngao Tứ Hải nhìn về phía người còn lại.
Ngao Liệt cũng nhìn về phía hắn nói:
- Ôi, ai biết Thiên gia biến thái như vậy chứ? May mà lúc ấy chúng ta rời đi nhanh, nếu không liền giống như bọn họ rồi, chết hết? Thiên gia quá khủng bố!
- Ừ!
Tên Địa Tiên lòng còn sợ hãi nói.
- Hơn nữa, Thiên gia rất có thể còn có nhân vật khủng bố hơn!
Ngao Liệt híp mắt nói.
Nghĩ đến Thiên gia, nghĩ đến có thể còn có người càng mạnh, tên Địa Tiên kia không khỏi rùng mình một cái, quá khủng bố!
- Làm việc nhanh đi, trước kia nghe ngươi nói qua, tiểu thế giới này, dương gian mạnh nhất, âm phủ yếu hơn chút, âm phủ đều đã khủng bố như vậy, vậy dương gian nguy hiểm cỡ nào?
Tên Địa Tiên nói.
- Sư tôn, các ngươi đang nói gì vậy?
Ngao Tứ Hải nghi hoặc hỏi.
- Không cần biết là gì, lần này ta đến, là mang đi ấn tỉ truyền đời của Long tộc, ấn tỉ truyền đời đâu? Một đại nhân đại thế giới quyết định, chuẩn bị mở ra Long tộc bí cảnh dẫn chúng ta vào đó.
Ngao Liệt lập tức hỏi.
- Ấn tỉ truyền đời?
Ngao Tứ Hải cau mày.
Nhìn thấy Ngao Tứ Hải cau mày, trong lòng Ngao Liệt có loại cảm giác không tốt.
- Chuyện gì vậy?
Ngao Liệt lập tức hỏi.
- Không có!
- Cái gì là không có?
Ngao Liệt trừng mắt.
- Chính là do huyết mạch kế thừa đời cuối cùng của Hạo Thiên Thánh thượng, nàng đá trộm ấn tỷ đi!
Ngao Tứ Hải khó xử nói.
- Trộm? Vô liêm sỉ, ngươi có biết đó là cái gì không? Thua? Thua còn không tìm về?
Ngao Liệt cả giận nói.
- Nhưng, nàng không còn!
Ngao Tứ Hải vẻ mặt cầu xin nói.
- Sao lại không còn?
Ngao Liệt thật sự nổi giận, từ khi bắt đầu tiến vào tiểu thế giới này hắn chưa từng hài lòng qua.
- Là như vậy..........!
Ngao Tứ Hải giải thích nói.
- Đế Huyền Sát?
Ngao Liệt hai mắt híp lại.
Nhắc tới cái tên Đế Huyền Sát, liền khiến cho Ngao Liệt cảnh tượng không muốn nhớ lại trước kia, lúc trước, chính mình vinh quang rực rỡ cỡ nào, cường thế cỡ nào, cuối cùng, cuối cùng không ngờ bị Đế Huyền Sát mạnh mẽ bức ra khỏi tiểu thế giới? Thù này hận này, Ngao Liệt vĩnh viễn quên không quên.
- Chờ một chút, vừa rồi ngươi nói cái gì? Hoàng đế Đế triều kia tên là gì?
Tên Địa Tiên bỗng nhiên mày nhướng lên.
- Hắn tên Chung Sơn! Đại Tranh Đế triều!
Ngao Tứ Hải lại lần nữa căm hận nghiến răng nghiến lợi.
- Chung Sơn? Hắn là Chung Sơn? Hả? Con mẹ nó gặp quỷ thật rồi!
Tên Địa Tiên kia sờ sờ trán mình nói.
- Chung Sơn? Tên cái Minh chủ liên minh phá huỷ Thiên gia dường như cũng tên là Chung Sơn?
Ngao Liệt hai mắt nhíu lại.
- Sư tôn, ngươi nói cái gì?
- Ngươi không nên hỏi, đi, hiện tại chúng ta phải đi tới Thiên Lang Đảo, phải lấy ấn tỉ truyền đời về!
Ngao Liệt lắc đầu nói.
Ngao Liệt trong lòng còn một cỗ tức giận, phải tìm Đế Huyền Sát mới xì ra được, ở đại thế giới gặp được kỳ ngộ, Ngao Liệt liền đạt tới trình độ Địa Tiên, lần này chắc là có thể đòi lại được nợ rồi!
- Là Lăng Tiêu Thiên Đình, sư tôn, các ngươi đi theo ta!
Ngao Tứ Hải hưng phấn nói, hiển nhiên cừu hận lần trước bị Đế Huyền Sát đánh cho gần chết vẫn không thể quên!
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.