Quyển 5 - Chương 85: Chung Sơn như thần giáng trần
Quan Kỳ
10/04/2013
- Ta cũng phản đối.
Triệu Thiên Sát cũng nói phản đối, đích xác, nghi ngờ đại thắng của Chung gia quân, nhưng lần võ thí này Chung Sơn so tài với ba vị anh tài, Chung Sơn không tới, điều này rất đáng nghi ngờ, vậy có thể tính là Chung Sơn thắng không?
- Công chúa Linh Nhi, giờ trước ánh mắt của cả trăm triệu người, công chúa cũng không nên nói dối
Tiêu dao hầu nói.
Này
Thiên Linh Nhi cảm thấy khó xử.
- Làm sao bây giờ? Ta phải làm gì bây giờ?
Nhìn trong tay(chuyến đi mạo hiểm của Chung Sơn và Linh Nhi), thiên Linh Nhi không biết phải làm như thế nào cho đúng, Chung gia quan thắng nhưng Chung Sơn không xuất hiện ?Chung Sơn tại sao lại không xuất hiện? Chàng có thể mau xuất hiện được không?
Nhất thời, Thiên Linh Nhi đột nhiên cảm thấy bất an, cảm xúc bất an trong lòng dâng lên, Chung Sơn thật sự không định đến sao? Chàng không cần ta ư?
Tâm trạng Thiên Linh Nhi buồn bã vô cùng, đến cuối cùng, Chung Sơn sao vẫn không đến? Vì sao chàng còn không tới?
Chung Sơn không tới, vậy phải tính như thế nào? Ai thắng?
- Võ thí đã không còn tác dụng, Linh Nhi công chúa, người cần phải tôn trọng quyết định của văn thí, Triệu Thiên Sát, Triệu Thiên Sát là người thắng cuối cùng.
Đại sư huynh? Thiên Linh Nhi bỗng nhiên nhìn về phía Triệu Thiên Sát.
Tuy rằng rất ngưỡng mộ đại sư huynh, nhưng thật lòng không muốn lấy chàng, Nhưng, văn thí do mình quyết định. Nhìn vào trong tay(chuyến đi mạo hiểm của Chung Sơn và Linh Nhi)
Tâm
Chẳng lẽ là báo ứng sao? Ông trời cũng trách cứ ta sao?
Thiên Linh Nhi trở nên vô cùng khổ sở, nàng không kìm được nước mắt . Chung Sơn , tại sao không phải là Chung Sơn ?
Thiên Linh Nhi vô cùng khổ sở! Bỗng nhiên nàng có cảm giác nản lòng thoái chí.
Đến khi Niết Thanh Thanh nhẹ nhàng nói phía sau lưng Linh Nhi
- Tỷ tỷ, là Chung Sơn đã thắng, Vốn là Chung Sơn thắng mà, tất cả đều là Chung Sơn thắng!
Thiên Linh Nhi không kìm được nước mắt khóc to nói.
Hàng trăm triệu ánh mắt nhìn Thiên Linh Nhi , nàng cảm tấy tủi thân đau lòng vô cùng.
Tiêu dao hầu tươi cười đứng trước mặt.
Ha ha ha, Linh Nhi Công chúa, kết quả võ thí là người phán, không được trách ai người cần phải vâng theo quyết địnhThánh Thượng, gả cho người thắng cuối cùng, ai bảo Chung Sơn không tới?
Tiêu dao hầu cười như điên dại.
Thiên Linh Nhi càng thấy tủi thân trong lòng, bên ngoài hàng trăm triệu người vây quanh xem, một đám người hứng thú nhìn. Sao lại có thể nhớ lại những chuyện xưa?
Giờ là gì? Tiêu dao hàu bức hôn.
- Ai nói ta không tới?
Tứ phương bỗng truyền đến giọng nói to, giọng nói ấy lan khắp cả bốn phương tám hướng, dù có cả hàng triệu người vây quanh vẫn làm chấn động mọi người
Là Chung Sơn , là giọng nói của Chung Sơn .
Lập tức rất nhiều người đã nghe ra đó là giọng nói của Chung Sơn . Hàng trăm triệu người vây quanh xem, một tiếng hô to, quả nhiên, âm thanh cứ vang mãi không dứt! Mau tìm hướng âm thanh của Chung Sơn truyền đi .
Lâm khiếu nghe được giọng nói của Chung Sơn , hô một tiếng dài. Trên mặt lộ rõ vẻ vui sướng, mà Chung gia quân, càng thể hiện sự ngưỡng mộ sùng bái. Chung Sơn chính là vị thần của bọn họ!
Nghe được giọng nói của Chung Sơn , Tiêu dao hầu biến sắc, ban đầu cuồng nộ, sau chuyển thành oán giận , vô cùng tức giận. Chung Sơn đã trở lại? Mà Triệu Thiên Sát cũng tái cả mặt.
Không ngờ vào phút cuối Chung Sơn đã trở lại?
Niết Thanh Thanh cầm lấy Thiên Linh Nhi cánh tay, run nhè nhẹ, vì Thiên Linh Nhi kích động, vô cùng kích động.
Nước mắt Thiên Linh Nhi lại trào ra, cứ thế trào ra, trong ánh mắt lộ rõ vẻ sung sướng hạnh phúc và kích động. Nhớ mong đã thành sự thật, cảm xúc đã bộc phát vào lúc cuối cùng.
Chung Sơn đến rồi. Chung Sơn đã trở lại, Chung Sơn tới đón ta!
Thiên Linh Nhi hận không thể hét to lên, trong lòng cực kỳ kích động, nhưng vẫn rụt rè, không hét to lên, chỉ có thể trào dâng những giọt nước mắt hạnh phúc.
Chung Sơn đến rồi.
Ngâm
Chưa nhìn thấy Chung Sơn , nhưng giọng nói vô cùng trong trẻo đã vang khắp và xuyên qua toàn bộ Ly hỏa thánh đô.
Âm thanh của phượng hoàng, âm thanh xuyên thấu toàn bộ những người ở Ly hỏa thánh đô. Bóng hình vút qua, t inh thần hoảng hốt dù cho hoàng cực cảnh cường nhân, giờ phút này cũng hồn xiêu phách lạc. Trong chớp mắt cả hàng tỷ người đứng ngẩn ra.
Một âm thanh lớn, xé tan khoảng không. Lập tức mây trên trời bay đi. Chỉ còn trơ lại Ly hỏa thánh đô
Yên tĩnh! cực kỳ yên tĩnh.
Toàn bộ ly hỏa thánh đô đột nhiên yên lặng tới mức có thể nghe được bất cứ tiếng động nhỏ nào.
Khủng bố phượng hoàng nhất ngâm. Tĩnh tiêu thiên địa!
Sau khi hàng tỷ người tới ngũ tức, hồn phách mới hết run rẩy, ai ai cũng toát mồ hôi nhìn khắp bốn phương tám hướng.
Mạnh quá, mạnh mẽ quá, tiếng phượng ngâm thật đáng sợ.
- Phượng ngâm cửu thiên.
Không biết ao đó kêu lên tiếng đầu tiên.
Mọi người đều kinh ngạc, thực sự là phượng ngâm cửu thiên sao? Bí kíp của phượng hoàng chí tôn.
Bao nhiêu người kinh hãi cảm nhận được vừa rồi sự đáng sợ chỉ trong chốc lát, thật sự là phượng ngâm cửu thiên sao?, Phượng ngâm cửu thiên?
Tiêu Dao hầu và Triệu Thiên Sát đều lộ ra vẻ kinh hãi. Phượng ngâm cửu thiên? Phượng hoàng tộc chí tôn, vũ cửu thiên đến đây rồi sao?
Trong chốc lát Niết Thanh Thanh tỉnh lại đã đoán được điều gì đang xảy ra, đồng thời trên mặt lộ vẻ vui sướng hân hoan , phượng ngâm cửu thiên, Thực sự là phượng ngâm cửu thiên sao? Linh Nhi phong ấn giờ được phá bỏ rồi.
Bên cạnh thiên Linh Nhi những giọt nước mắt đã ngừng chảy trên mặt lộ vẻ vui sướng giống như bỗng nhiên hồi phục lại trí nhớ .
- Cái gọi là ám hiệu chính là ta chỉ cần nhắc tới ám hiệu . Ngươi nhất định phải nghe ta, dù là những việc ngươi không tình nguyện làm, ngươi đều phải theo sự sắp xếp của ta mà làm, nếu không ta sẽ đem sự việc này bẩm báo với tông chủ ngươi không chịu nghe lời ta
Có cái gì vui đâu, không đến, không đến.
Không được, việc này tất phải báo trước nếu không việc ta cần ngươi làm không tốt ngươi báo cho tông chủ, cho dù tông chủ trừng phạt ta cũng nhận, nhưng nếu ngươi không đáp ứng được việc ta giao, chúng ta sẽ không đi.
Ừ, được rồi được rồi, dài dòng quá, nghe ngươi vậy
- So sánh vậy thì lệch quá, thế này, ngươi thích ăn bánh quế hoa, vậy lấy bánh quế hoa làm ám hiệu, c hỉ cần ta nói bánh quế hoa, thể hiện ta rất thành thật, ngươi nhất định phải nghe ta, nhất đinh, nhất định phải là thế.
- Được rồi, được rồi, bánh hoa quế, hì hì.
Ta hôm nay có xinh không?
- Xinh, xinh lắm, Linh Nhi nàng không cần nói , Sư tôn lập tức tới, nàng được cứu rồi.
Linh Nhi làm việc hồ đồ, không được tốt như Thái nhi tỷ tỷ và Bảo nhi tỷ tỷ, nhưng Linh Nhi có thể chết vì chàng , Linh Nhi rất vui.
- Không cần phải nói gì nữa, nàng sẽ tốt thôi, nhất định sẽ tốt.
- Linh Nhi có thể làm thê tử thứ ba của chàng không?
- Được chứ, được chứ, có trời xanh chứng giám kể từ ngày hôm nay Chung Sơn và Thiên Linh Nhi kết duyên vợ chồng, từ nay về sau sống chết có nhau, không rời xa nhau.
Có trời xanh làm chứng, kể từ ngày hôm nay, Chung Sơn và Thiên Linh Nhi kết duyên vợ chồng, từ nay về sau sống chết có nhau quyết không rời xa.
Có trời xanh làm chứng, kể từ ngày hôm nay, Chung Sơn và Thiên Linh Nhi kết duyên vợ chồng, từ nay về sau sống chết có nhau quyết không rời xa.
Kí ức đã bị mất dần dần trở lại! Càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng đún, càng ngày càng hợp lý. Vẻ mặt đau khổ lúc đầu của Thiên Linh Nhi đã biến mất, gio` chỉ còn lại sự cảm động và niềm hạnh phúc. Những giọt nước mắt hạnh phúc tuôn trào. thiên Linh Nhi có cảm giác như đây không phải là sự thật, cái hồi ức xiết bao đẹp đẽ ấy, cái hồi ức hạnh phúc như thế, thật muốn cái hồi ức đẹp ấy lặp lại mấy lần, thật muốn nhớ lại thật kỹ hồi ức ấy. Nhưng bên ngoài còn có Chung Sơn đang chờ.
Chung Sơn tới đón ta, Chung Sơn tới đón ta!
Thiên Linh Nhi ngập tràn trong những giọt nước mắt hạnh phúc, nàng mở to mắt.
Giờ phút này, trời đã tối rồi! Nhưng, xa xa ánh hào quang tỏa ra bốn phía.
Bên cạnh Niết Thanh Thanh đang ngây người ra, xa xa Tiêu dao hầu, triệu Thiên Sát cũng há hốc mồm ngạc nhiên, Chung gia quan tràn đầy sự hưng phấn, ai ai cũng run rẩy kích động.
Hàng tỷ người vây quanh xem, đều há hốc mồm ngạc nhiên nhìn phía xa, vẻ mặt không thể tin được, kinh hãi tột độ. Trời ơi, sao có thể thế này được?
Trời ơi! Ta có phải đang nằm mơ không?
Hầu như tất cả mọi người đều có cảm giác đây không phải là sự thật.
Xa xa, trong đêm tối, lại đầy ánh hào quang, mọi người có thể nhìn thấy, theo phái bắc nhất động, cái vệt sáng kia bay tới, vệt sáng, không phải là vệt sáng bình thường mà là một đám phượng hoàng, một đám phượng hoàn khổng lồ.
Thanh Loan, hỏa phượng, Băng Phượng, tinh vệ, kim sí Đại Bằng, rất nhiều loài chim thuộc bộ tộc phượng hoàng toàn thân đầy ánh sáng đủ màu, đem chúng làm nổi bật đẹp vô cùng, đang vội vàng bay tới.
Cùng lúc đó vô số các loài chim cũng tập trung về phái Ly hỏa thánh đô.
Chim, bốn phương tám hướng đều là chim cả! chim còn nhiều hơn cả trăm triệu người.
Số chim chóc ấy đem đến những dòng khí khổng lồ, những loài chim hoang dại ấy chỉ có thể bay ở phạm vi bên ngoài, còn bên trong là điểu trung vương giả, phượng hoàng, một con, mười con, trăm con, nghìn con, vạn con.
Ít nhất phải có tới vạn con phượng hoàng vỗ cánh tạo ra cảnh tượng huy hoàng mà mọi người không thể nào quên được.
Không thể nào tin được.
- Ngâm
- Ngâm
- Ngâm
Vạn phượng tề minh, lập tức một âm thanh thánh thót tuyệt vời xuyên thấu cả Ly hỏa thánh đô, làm tất cả mọi người say mê, rồi ngạc nhiên nhìn cảnh tượng này.
Hàng tỷ người, thật huy hoàng! Hàng trăm triệu chim, càng thêm huy hoàng! Vạn phượng tề minh! Xúc động không nói nên lời.
Phượng hoàng. Là điểu trung vương giả, tượng trưng cho Tường Thụy, chín là một vài viên quan của Ly hỏa thánh đô. Lúc làm tốt việc, nếu chỉ có một hai phượng hoàng bay đi bay lại ở quý phủ của mình, một đôi Loan phượng tề minh, đủ cho h ọ thổi phồng lên trước mặt, hơn nữa phượng hoàng ít quá, ít đến mức toàn bộ thần châu đại địa có lẽ chỉ có hai vạn con! Đến đây lại cả vạn con? Làm sao lại có thể như thế được? Vạn phượng tề minh, Tường thụy phải lớn như thế nào? Ngay chấn động lớn đến mức nào nữa?
Cũng chỉ có trong tiểu thuyết, Khi đại ly thiên triều lại khai triều, vạn phượng tề minh lại kéo đến chúc mừng. Nhưng giờ đang có chuyện gì?
Vạn phượng cùng nhau tề minh, hơn nữa vừa rồi còn có phượng ngâm cửu thiên của phượng hoàng chí tôn!
Mọi người có cảm giác như đang ở trên mây, đến khi nhìn thấy phượng hoàng bảy màu, có bóng người ngạo nghễ đứng trên lưng! Bóng hình ấy được vạn phượng, trăm triệu những con chim làm nổi bật, giống như bóng hình thiên thần giáng trần!
- Chung Sơn !
Không biết ai đó kinh hãi kêu lên.
- Là Chung Sơn
Chung Sơn đã trở lại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.