Quyển 11 - Chương 20: Chung Sơn xuất thủ!
Quan Kỳ
31/12/2014
Thề thành?
Chung Sơn không có được hưng phấn như Đao Nhân Đồ, ngược lại, giờ khắc này lại hơi lộ ra vẻ phiền muộn. Chung Sơn đang nhớ lại Tiếp Dẫn năm đó. Cũng là số mệnh bể tan tành, chẳng qua là Tiếp Dẫn hoàn toàn bi thảm hơn, không chỉ có số mệnh bể tan tành, lại hình thần câu diệt, chỉ có một cái thân thể tan vỡ hấp hối trong khoảng thời gian ngắn ở thế gian mà thôi.
Nhưng thân thể Đao Nhân Đồ vẫn còn, thần hồn vẫn còn, chẳng qua là số mệnh bể tan tành mà thôi. Số mệnh là căn bản của thần hồn, giống như trước, chỉ có sự tồn tại của thần hồn mới có thể biểu hiện số mệnh tồn tại. Thần hồn lại là căn bản của số mệnh. Hỗ trợ lẫn nhau, có cái này mới có cái kia.
Năm đó cứu không được Tiếp Dẫn, nguyên nhân cũng là do thần hồn cùng số mệnh của Tiếp Dẫn đều bị phá hủy.
Đao Nhân Đồ gặp phải Chung Sơn là may mắn, đáng tiếc cho Tiếp Dẫn năm đó.
- Thánh vương?
Kim Bằng hơi kỳ quái nhìn về phía Chung Sơn.
- Chung Sơn, mới vừa rồi ngươi suy nghĩ gì?
Hạo Mỹ Lệ hiếu kỳ nói.
- Không có gì, nhớ tới một chút chuyện cũ mà thôi, bắt đầu đi, Đao Nhân Đồ, ngưng thần điều tức!
Chung Sơn thở dài nói.
- Được!
Đao Nhân Đồ lập tức đáp.
- Cát Đồng, mở!
. . .
Trong thư phòng của Niết Phàm Trần.
Chung Sơn ngồi trên ghế ở một bên, bưng một chén nước trà uống. Nói:
- Trước cũng đã nghe ngươi nói, Đại Ly ngươi có Soán Mệnh Sư cường đại nghiên cứu Kinh Dịch, ta cũng không tìm hiểu, chẳng qua là thời gian này, chuyện tình che dấu sinh tử của Đao Nhân Đồ, giao cho ngươi!
- Che dấu Thiên Cơ, làm cho người ta không suy tính ra Đao Nhân Đồ không khó, ta chỉ tò mò, số mệnh của Đao Nhân Đồ bể tan tành, là chữa khỏi như thế nào?
Niết Phàm Trần hiếu kỳ nói.
Khẽ mỉm cười, Chung Sơn lắc lắc đầu nói:
- Tạo hóa của mỗi người a, số phận Đao Nhân Đồ tương đối tốt!
Chung Sơn không có trả lời, Niết Phàm Trần cũng gật đầu, không hỏi tới nữa. Dù sao ai cũng có bí mật của mình, Chung Sơn không muốn nói ra, cũng không thể cưỡng cầu.
- Hai chiến thắng liên tiếp, ngươi có thể thắng đến cuối cùng chứ?
Niết Phàm Trần cũng uống trà, lạnh nhạt nói.
- Yên tâm, nếu thắng vậy thì thắng đến cuối cùng, trận thứ ba - Phong Thủy Sư, Địa Sư của ngươi là theo tới từ hàng ngàn tiểu thế giới, hẳn không có bao nhiêu vấn đề, ta sẽ để Thiên lão cùng Thi tiên sinh phối hợp!
Chung Sơn nói.
- Trận thứ ba - cuộc chiến Phong Thủy Sư, không cần bao nhiêu người. Cái này tự nhiên có thể.
Niết Phàm Trần gật đầu.
- Trận thứ bốn, ta sẽ đấu!
- Ngươi tự mình xuất thủ?
- Ta tự mình xuất thủ, ta vừa ra tay, trận thứ năm, thứ sáu sẽ không cần lo, tốt nhất ngươi tìm hai gã cao thủ xa lạ, đến lúc đó đi ngang qua sân khấu là được!
Chung Sơn thản nhiên nói.
- Trận thứ bốn? Ngươi có thể chấn nhiếp Tổ Tiên của đối phương?
- Yên tâm đi! Sáu trận đầu tiên, cứ định như vậy. Ta nghĩ trận thứ bảy chính là cuộc chiến của ngươi cùng Công Thâu Tử, ta biết, bất kể sáu trận đầu tiên kết quả như thế nào, các ngươi cũng sẽ có một cuộc chiến, sáu trận đầu tiên chẳng qua là ngươi nắm trình độ của hắn trong tay mà thôi. Ta cho ngươi sáu trận thắng liên tiếp, một trận cuối cùng nếu như ngươi bại hoàn toàn dưới tay Công Thâu Tử, vậy từ đó Công Thâu Tử vĩnh viễn sẽ trung thành với Đại Chu!
Chung Sơn nói.
Nhìn Chung Sơn thật sâu, Niết Phàm Trần cuối cùng gật đầu.
. . .
Trận thứ bốn, trận thứ năm, trận thứ sáu nhanh chóng đưa đến lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền, đưa đến trong tay Công Thâu Tử. Đồng dạng cũng đưa đến Thiên gia.
Thi thể Thiên Ngôn đã mang đến Thiên Châu, nhưng để tới Thiên Châu nhất định phải một đoạn thời gian rất dài.
Thiên lão cùng Thiên Thư hai người ngồi trong đại điện, một đám Tổ Tiên đứng trước mặt.
- Thiên lão? Thiên lão của nhất mạch lụi bại kia?
Thiên lão dòng thứ khinh thường nói.
- Thiên lão, ngươi phải cẩn trọng chứ không được khinh suất, Thiên Ngôn chính là khinh thường mới dẫn đến thọ nguyên hao hết mà chết, Thiên lão kia theo như lời Công Thâu Tử, đã đạt tới cảnh giới Cổ Tiên, mặc dù không ổn định lắm, nhưng ngươi hẳn là hiểu được đó là trình độ gì!
Thiên Thư trầm giọng nói.
- Ngươi cũng đã biết ta bố trí trận gì?
Thiên lão dòng thứ cười lạnh nói.
- Trận gì?
- Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền Đại Trận!
Thiên lão dòng thứ gằn từng chữ một.
- A!
Thiên Thư bóp nát chén trà trong tay.
- Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền Đại Trận?
Thiên Thư kinh hãi nói.
- Không sai, ta cũng mặc kệ sanh linh đồ thán, Phong Thủy Sư chúng ta không quan tâm cái này, chuyện của Thiên Ngôn, phải trả giá thật nhiều, dùng lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền chôn cùng, ta muốn người tới tham gia tỷ đấu đều phải chết, tỷ đấu của Công Thâu Tử? Có quan hệ gì tới Thiên gia ta?
Thiên lão hơi điên cuồng nói.
Trong đại điện, một đám đệ tử Thiên Gia toàn bộ hít một hơi khí lạnh.
Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền Đại Trận? Đây không phải là một trong năm trận mạnh nhất trong truyền thuyết của Thiên gia sao? Không, ở bên trong phong thủy nhất mạch, là đệ nhất đại trận của Phong Thủy Mạch, lấy Hoàng Tuyền Lộ làm trận cơ, đại trận vừa mở, âm dương nghịch chuyển, cả lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền rất nhanh sẽ bị vô tận quỷ vật bao phủ, sanh linh đồ thán!
- Thiên lão, ngươi đây chính là đại thủ bút a!
Thiên Thư sợ hãi than nói.
- Trận này muốn vận hành hoàn toàn, có thể phải cần một thời gian ngắn, một khi vận chuyển, không cách nào nghịch chuyển, cho dù Thánh nhân cũng không thể. Trong lúc này, mong rằng ngươi mau sớm tìm được Thiên Linh Tử, ép hỏi hắn có phải có Thiên Lệnh Thiên Ngôn đã chết hay không, không thể để cho chúng ta hy sinh lần này không có chút giá trị nào!
Thiên lão thản nhiên nói.
- Yên tâm đi! Ngươi đã không để ý tỷ đấu của Công Thâu Tử, ta sao lại quản? Chẳng qua là Chung Sơn này, đúng là có chút tà dị, ta phải thăm dò hắn một chút!
Thiên Thư thản nhiên nói.
- Thử dò xét? Ngươi sợ hắn?
Thiên lão trầm giọng nói.
- Không, là thăm dò, ta cùng Thiên Ngôn bất đồng, ta sẽ không đặt mình trong tình huống không biết gì cả, trong khoảng thời gian ngắn Chung Sơn trở thành Thánh vương, tất có chỗ đặc biệt, huống chi Đế Vương là một loại người hẳn là cẩn thận nhất trên đời này, ta sẽ không phạm loại sai lầm này!
Thiên Thư thản nhiên nói.
- Vậy phía bên Công Thâu Tử, ngươi ứng phó như thế nào?
Thiên lão nghi ngờ nói.
- Trận thứ ba, tự nhiên do ngươi bố trí Phong Thủy Trận, trận thứ bốn, để Thiên Thanh đi chiến, Thiên Thanh mặc dù là Cổ Tiên đỉnh phong, nhưng thể chất đặc thù, lại nghiên cứu Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, thử dò xét Chung Sơn, hẳn cũng không phải là việc khó, cho dù không địch lại, cũng cho ta có thể thấy rõ đại khái về lá bài tẩy của Chung Sơn! Hắn khẳng định thường xuyên phòng thủ bên cạnh Thiên Linh Tử, cho nên trận thứ bốn ta không thích hợp xuất thủ.
Thiên Thư thản nhiên nói.
- Ừm!
Thiên lão gật đầu.
Lúc này, một nam tử khoẻ mạnh đi ra, cung kính nói:
- Thiên Thanh chắc chắn không phụ sự mong đợi của mọi người!
. . .
Bốn tháng trước, Niết Phàm Trần sắp xếp Ly Hỏa Thánh điện ổn thỏa, chờ đón Công Thâu Tử.
Bốn tháng, Công Thâu Tử canh giữ ở lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền. Lãnh thổ quốc gia Tị Tuyền, bởi vì có Hoàng Tuyền Lộ thông tới âm phủ cho nên thiên địa có chút âm trầm.
Trung tâm, Công Thâu Thánh Địa!
Công đức cuồn cuộn đầy trời, kim quang bắn ra bốn phía, tách bóng râm trong thiên địa ra.
Ngoài đại điện trung tâm Công Thâu Thánh Địa, Công Thâu Tử ngồi trên bảo tọa, im lặng chờ, hai bên đều là đệ tử cùng con nối dòng của Công Thâu Tử.
Bên cạnh cũng có một cái bảo tọa. Phía trên là Thiên Thư ngồi, cùng mười mấy đệ tử Thiên Gia đứng sau đó.
Mọi người lẳng lặng nhìn về phía đông.
Nơi xa, bầu trời bỗng nhiên có một đóa tường vân vạn dặm bay tới, đại lượng Phượng Hoàng bay múa bốn phía, tiên nhạc bồng bềnh, mùi thơm lạ lùng nổi lên bốn phía.
Cầm đầu là Niết Phàm Trần.
Tường vân ổn định rơi xuống, Niết Phàm Trần ngồi trên Cửu Long Thiên Ỷ, xa xa đối lập cùng Công Thâu Tử, quần thần Đại Ly đứng ở bốn phía. Còn có đoàn người Chung Sơn.
- Là hắn, tên bại hoại kia!
Thiên Linh Nhi lập tức chỉ ra Thiên Thư ngồi ở cách Công Thâu Tử không xa.
- Chính là hắn!
Một cô gái bên cạnh Linh Nhi nói. Khi nói chuyện, thỉnh thoảng lại nhìn Chung Sơn.
Cô gái này không phải là ai khác, chính là Niết Thanh Thanh được Hạo Mỹ Lệ cứu giúp.
- Ta biết rồi!
Chung Sơn gật đầu.
- Ừm, dù sao ta đã không sao, về mối thù này, ta xem hay là quên đi, Thánh vương cũng không thể . . . Ngươi muốn giúp ta báo thù . . . Vạn nhất . . .
Niết Thanh Thanh lo lắng nhìn về phía Chung Sơn.
- Yên tâm đi, ta làm việc có chừng mực! Nếu làm thương tổn các ngươi, tự nhiên không có đạo lý không báo thù.
Chung Sơn an ủi.
- Ừm!
Niết Thanh Thanh gật đầu. Sắc mặt khẽ biến thành phiếm hồng.
- Niết Phàm Trần!
- Công Thâu Tử "
Niết Phàm Trần cùng Công Thâu Tử đều nói.
- Trận thứ ba ở bên phải, nhìn thấy không? Trận phá, coi như ngươi thắng!
Công Thâu Tử thản nhiên nói.
Phía nam, bầu trời xa xa là một mảnh âm trầm.
Đại lượng hắc khí tràn ngập, thấy không rõ bên trong chút nào.
Hai mắt Thiên lão nhíu lại, bên cạnh Thiên lão còn có có một nam tử mặc ma bào, chính là Phong Thủy Sư của Đại Ly quen biết ở hàng ngàn tiểu thế giới, Địa Sư!
- Nơi đó nguyên bản chính là Hoàng Tuyền Lộ!
Địa Sư giải thích.
- Hoàng Tuyền Lộ?
Con ngươi Thiên lão co rụt lại.
- Như thế nào?
Địa Sư hỏi.
- Còn không xác định, nhất định phải tiến vào mới biết được!
Thiên Không lắc đầu.
- Đi đi, cẩn thận, nếu như chuyện không thể làm, lập tức lui về!
Chung Sơn mở miệng nói.
- Rõ!
Thiên lão cùng Thi tiên sinh lập tức gật đầu.
Tiếp theo, Địa Sư cũng xin chỉ thị của Niết Phàm Trần.
Thiên lão, Địa Sư, Thi tiên sinh, còn có một đám đệ tử Địa Sư mang tới. Bay đi về phía nam.
Trận thứ ba là Phong Thủy Trận, vì vậy cũng không ai biết tốn thời gian bao lâu, vì vậy tỷ đấu tiếp tục. Bên kia đến lúc đó tự nhiên sẽ phân ra kết quả.
- Chung Sơn, có thể có vấn đề không?
Niết Phàm Trần quay đầu hỏi.
- Không sao!
Chung Sơn gật đầu.
Đám người Thiên Linh Nhi vừa thấy Chung Sơn phải ra tay, nhất thời lo lắng.
- Chung Sơn, ngươi phải cẩn thận!
Thiên Linh Nhi lập tức nói.
- "Đúng vậy a, cẩn thận!
Hạo Mỹ Lệ cũng mở miệng nói.
Niết Thanh Thanh cắn môi một cái, cuối cùng lấy dũng khí nói:
- Cẩn thận một chút!
- Ừm!
Chung Sơn gật đầu.
Chung Sơn nhận lấy một thanh Trường Đao mà Kim Bằng đưa tới, bay ra khỏi tường vân.
Chung Sơn bay ra khỏi, Thiên Thư nơi xa cũng ngưng trọng, tay nhẹ nhàng vung lên, một người phía sau cũng bay ra ngoài.
- Thiên Thanh, xin chỉ giáo!
Thiên Thanh bay ra khỏi, nhất thời kêu lên.
Nhìn chuôi trường kiếm trong vỏ ở bên hông Thiên Thanh, hai mắt Chung Sơn nhíu lại, nói:
- Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật?
- Nguyên lai ngươi cũng biết!
Thiên Thanh thản nhiên nói.
Chung Sơn cùng Thiên Thanh tự nhiên trở thành tiêu điểm của tất cả ánh mắt, Thiên Thanh là Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, Vậy Chung Sơn?
Chỉ thấy Chung Sơn nhẹ nhàng rút Trường Đao từ trong vỏ đao ra.
Trường Đao vừa ra, một cổ huyết quang xông lên trời. Màu máu đỏ tươi thật giống như khắc sâu vào thâm tâm tất cả mọi người ở đối diện.
- Huyết Đao? Huyết Đao của Đao Nhân Đồ?
Một người trong đó bỗng nhiên kinh hô.
- Thật sự là Huyết Đao của Đao Nhân Đồ, Lỗ Ngọc thật sự đánh cuộc Huyết Đao!
Lại một người kinh hô lên, nhưng lúc này đây, kinh hô thật giống như làm cho thanh âm của tất cả mọi người dừng lại, một số người không kiềm hãm được nhìn về phía Công Thâu Tử.
Chung Sơn không có được hưng phấn như Đao Nhân Đồ, ngược lại, giờ khắc này lại hơi lộ ra vẻ phiền muộn. Chung Sơn đang nhớ lại Tiếp Dẫn năm đó. Cũng là số mệnh bể tan tành, chẳng qua là Tiếp Dẫn hoàn toàn bi thảm hơn, không chỉ có số mệnh bể tan tành, lại hình thần câu diệt, chỉ có một cái thân thể tan vỡ hấp hối trong khoảng thời gian ngắn ở thế gian mà thôi.
Nhưng thân thể Đao Nhân Đồ vẫn còn, thần hồn vẫn còn, chẳng qua là số mệnh bể tan tành mà thôi. Số mệnh là căn bản của thần hồn, giống như trước, chỉ có sự tồn tại của thần hồn mới có thể biểu hiện số mệnh tồn tại. Thần hồn lại là căn bản của số mệnh. Hỗ trợ lẫn nhau, có cái này mới có cái kia.
Năm đó cứu không được Tiếp Dẫn, nguyên nhân cũng là do thần hồn cùng số mệnh của Tiếp Dẫn đều bị phá hủy.
Đao Nhân Đồ gặp phải Chung Sơn là may mắn, đáng tiếc cho Tiếp Dẫn năm đó.
- Thánh vương?
Kim Bằng hơi kỳ quái nhìn về phía Chung Sơn.
- Chung Sơn, mới vừa rồi ngươi suy nghĩ gì?
Hạo Mỹ Lệ hiếu kỳ nói.
- Không có gì, nhớ tới một chút chuyện cũ mà thôi, bắt đầu đi, Đao Nhân Đồ, ngưng thần điều tức!
Chung Sơn thở dài nói.
- Được!
Đao Nhân Đồ lập tức đáp.
- Cát Đồng, mở!
. . .
Trong thư phòng của Niết Phàm Trần.
Chung Sơn ngồi trên ghế ở một bên, bưng một chén nước trà uống. Nói:
- Trước cũng đã nghe ngươi nói, Đại Ly ngươi có Soán Mệnh Sư cường đại nghiên cứu Kinh Dịch, ta cũng không tìm hiểu, chẳng qua là thời gian này, chuyện tình che dấu sinh tử của Đao Nhân Đồ, giao cho ngươi!
- Che dấu Thiên Cơ, làm cho người ta không suy tính ra Đao Nhân Đồ không khó, ta chỉ tò mò, số mệnh của Đao Nhân Đồ bể tan tành, là chữa khỏi như thế nào?
Niết Phàm Trần hiếu kỳ nói.
Khẽ mỉm cười, Chung Sơn lắc lắc đầu nói:
- Tạo hóa của mỗi người a, số phận Đao Nhân Đồ tương đối tốt!
Chung Sơn không có trả lời, Niết Phàm Trần cũng gật đầu, không hỏi tới nữa. Dù sao ai cũng có bí mật của mình, Chung Sơn không muốn nói ra, cũng không thể cưỡng cầu.
- Hai chiến thắng liên tiếp, ngươi có thể thắng đến cuối cùng chứ?
Niết Phàm Trần cũng uống trà, lạnh nhạt nói.
- Yên tâm, nếu thắng vậy thì thắng đến cuối cùng, trận thứ ba - Phong Thủy Sư, Địa Sư của ngươi là theo tới từ hàng ngàn tiểu thế giới, hẳn không có bao nhiêu vấn đề, ta sẽ để Thiên lão cùng Thi tiên sinh phối hợp!
Chung Sơn nói.
- Trận thứ ba - cuộc chiến Phong Thủy Sư, không cần bao nhiêu người. Cái này tự nhiên có thể.
Niết Phàm Trần gật đầu.
- Trận thứ bốn, ta sẽ đấu!
- Ngươi tự mình xuất thủ?
- Ta tự mình xuất thủ, ta vừa ra tay, trận thứ năm, thứ sáu sẽ không cần lo, tốt nhất ngươi tìm hai gã cao thủ xa lạ, đến lúc đó đi ngang qua sân khấu là được!
Chung Sơn thản nhiên nói.
- Trận thứ bốn? Ngươi có thể chấn nhiếp Tổ Tiên của đối phương?
- Yên tâm đi! Sáu trận đầu tiên, cứ định như vậy. Ta nghĩ trận thứ bảy chính là cuộc chiến của ngươi cùng Công Thâu Tử, ta biết, bất kể sáu trận đầu tiên kết quả như thế nào, các ngươi cũng sẽ có một cuộc chiến, sáu trận đầu tiên chẳng qua là ngươi nắm trình độ của hắn trong tay mà thôi. Ta cho ngươi sáu trận thắng liên tiếp, một trận cuối cùng nếu như ngươi bại hoàn toàn dưới tay Công Thâu Tử, vậy từ đó Công Thâu Tử vĩnh viễn sẽ trung thành với Đại Chu!
Chung Sơn nói.
Nhìn Chung Sơn thật sâu, Niết Phàm Trần cuối cùng gật đầu.
. . .
Trận thứ bốn, trận thứ năm, trận thứ sáu nhanh chóng đưa đến lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền, đưa đến trong tay Công Thâu Tử. Đồng dạng cũng đưa đến Thiên gia.
Thi thể Thiên Ngôn đã mang đến Thiên Châu, nhưng để tới Thiên Châu nhất định phải một đoạn thời gian rất dài.
Thiên lão cùng Thiên Thư hai người ngồi trong đại điện, một đám Tổ Tiên đứng trước mặt.
- Thiên lão? Thiên lão của nhất mạch lụi bại kia?
Thiên lão dòng thứ khinh thường nói.
- Thiên lão, ngươi phải cẩn trọng chứ không được khinh suất, Thiên Ngôn chính là khinh thường mới dẫn đến thọ nguyên hao hết mà chết, Thiên lão kia theo như lời Công Thâu Tử, đã đạt tới cảnh giới Cổ Tiên, mặc dù không ổn định lắm, nhưng ngươi hẳn là hiểu được đó là trình độ gì!
Thiên Thư trầm giọng nói.
- Ngươi cũng đã biết ta bố trí trận gì?
Thiên lão dòng thứ cười lạnh nói.
- Trận gì?
- Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền Đại Trận!
Thiên lão dòng thứ gằn từng chữ một.
- A!
Thiên Thư bóp nát chén trà trong tay.
- Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền Đại Trận?
Thiên Thư kinh hãi nói.
- Không sai, ta cũng mặc kệ sanh linh đồ thán, Phong Thủy Sư chúng ta không quan tâm cái này, chuyện của Thiên Ngôn, phải trả giá thật nhiều, dùng lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền chôn cùng, ta muốn người tới tham gia tỷ đấu đều phải chết, tỷ đấu của Công Thâu Tử? Có quan hệ gì tới Thiên gia ta?
Thiên lão hơi điên cuồng nói.
Trong đại điện, một đám đệ tử Thiên Gia toàn bộ hít một hơi khí lạnh.
Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền Đại Trận? Đây không phải là một trong năm trận mạnh nhất trong truyền thuyết của Thiên gia sao? Không, ở bên trong phong thủy nhất mạch, là đệ nhất đại trận của Phong Thủy Mạch, lấy Hoàng Tuyền Lộ làm trận cơ, đại trận vừa mở, âm dương nghịch chuyển, cả lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền rất nhanh sẽ bị vô tận quỷ vật bao phủ, sanh linh đồ thán!
- Thiên lão, ngươi đây chính là đại thủ bút a!
Thiên Thư sợ hãi than nói.
- Trận này muốn vận hành hoàn toàn, có thể phải cần một thời gian ngắn, một khi vận chuyển, không cách nào nghịch chuyển, cho dù Thánh nhân cũng không thể. Trong lúc này, mong rằng ngươi mau sớm tìm được Thiên Linh Tử, ép hỏi hắn có phải có Thiên Lệnh Thiên Ngôn đã chết hay không, không thể để cho chúng ta hy sinh lần này không có chút giá trị nào!
Thiên lão thản nhiên nói.
- Yên tâm đi! Ngươi đã không để ý tỷ đấu của Công Thâu Tử, ta sao lại quản? Chẳng qua là Chung Sơn này, đúng là có chút tà dị, ta phải thăm dò hắn một chút!
Thiên Thư thản nhiên nói.
- Thử dò xét? Ngươi sợ hắn?
Thiên lão trầm giọng nói.
- Không, là thăm dò, ta cùng Thiên Ngôn bất đồng, ta sẽ không đặt mình trong tình huống không biết gì cả, trong khoảng thời gian ngắn Chung Sơn trở thành Thánh vương, tất có chỗ đặc biệt, huống chi Đế Vương là một loại người hẳn là cẩn thận nhất trên đời này, ta sẽ không phạm loại sai lầm này!
Thiên Thư thản nhiên nói.
- Vậy phía bên Công Thâu Tử, ngươi ứng phó như thế nào?
Thiên lão nghi ngờ nói.
- Trận thứ ba, tự nhiên do ngươi bố trí Phong Thủy Trận, trận thứ bốn, để Thiên Thanh đi chiến, Thiên Thanh mặc dù là Cổ Tiên đỉnh phong, nhưng thể chất đặc thù, lại nghiên cứu Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, thử dò xét Chung Sơn, hẳn cũng không phải là việc khó, cho dù không địch lại, cũng cho ta có thể thấy rõ đại khái về lá bài tẩy của Chung Sơn! Hắn khẳng định thường xuyên phòng thủ bên cạnh Thiên Linh Tử, cho nên trận thứ bốn ta không thích hợp xuất thủ.
Thiên Thư thản nhiên nói.
- Ừm!
Thiên lão gật đầu.
Lúc này, một nam tử khoẻ mạnh đi ra, cung kính nói:
- Thiên Thanh chắc chắn không phụ sự mong đợi của mọi người!
. . .
Bốn tháng trước, Niết Phàm Trần sắp xếp Ly Hỏa Thánh điện ổn thỏa, chờ đón Công Thâu Tử.
Bốn tháng, Công Thâu Tử canh giữ ở lãnh thổ quốc gia Hoàng Tuyền. Lãnh thổ quốc gia Tị Tuyền, bởi vì có Hoàng Tuyền Lộ thông tới âm phủ cho nên thiên địa có chút âm trầm.
Trung tâm, Công Thâu Thánh Địa!
Công đức cuồn cuộn đầy trời, kim quang bắn ra bốn phía, tách bóng râm trong thiên địa ra.
Ngoài đại điện trung tâm Công Thâu Thánh Địa, Công Thâu Tử ngồi trên bảo tọa, im lặng chờ, hai bên đều là đệ tử cùng con nối dòng của Công Thâu Tử.
Bên cạnh cũng có một cái bảo tọa. Phía trên là Thiên Thư ngồi, cùng mười mấy đệ tử Thiên Gia đứng sau đó.
Mọi người lẳng lặng nhìn về phía đông.
Nơi xa, bầu trời bỗng nhiên có một đóa tường vân vạn dặm bay tới, đại lượng Phượng Hoàng bay múa bốn phía, tiên nhạc bồng bềnh, mùi thơm lạ lùng nổi lên bốn phía.
Cầm đầu là Niết Phàm Trần.
Tường vân ổn định rơi xuống, Niết Phàm Trần ngồi trên Cửu Long Thiên Ỷ, xa xa đối lập cùng Công Thâu Tử, quần thần Đại Ly đứng ở bốn phía. Còn có đoàn người Chung Sơn.
- Là hắn, tên bại hoại kia!
Thiên Linh Nhi lập tức chỉ ra Thiên Thư ngồi ở cách Công Thâu Tử không xa.
- Chính là hắn!
Một cô gái bên cạnh Linh Nhi nói. Khi nói chuyện, thỉnh thoảng lại nhìn Chung Sơn.
Cô gái này không phải là ai khác, chính là Niết Thanh Thanh được Hạo Mỹ Lệ cứu giúp.
- Ta biết rồi!
Chung Sơn gật đầu.
- Ừm, dù sao ta đã không sao, về mối thù này, ta xem hay là quên đi, Thánh vương cũng không thể . . . Ngươi muốn giúp ta báo thù . . . Vạn nhất . . .
Niết Thanh Thanh lo lắng nhìn về phía Chung Sơn.
- Yên tâm đi, ta làm việc có chừng mực! Nếu làm thương tổn các ngươi, tự nhiên không có đạo lý không báo thù.
Chung Sơn an ủi.
- Ừm!
Niết Thanh Thanh gật đầu. Sắc mặt khẽ biến thành phiếm hồng.
- Niết Phàm Trần!
- Công Thâu Tử "
Niết Phàm Trần cùng Công Thâu Tử đều nói.
- Trận thứ ba ở bên phải, nhìn thấy không? Trận phá, coi như ngươi thắng!
Công Thâu Tử thản nhiên nói.
Phía nam, bầu trời xa xa là một mảnh âm trầm.
Đại lượng hắc khí tràn ngập, thấy không rõ bên trong chút nào.
Hai mắt Thiên lão nhíu lại, bên cạnh Thiên lão còn có có một nam tử mặc ma bào, chính là Phong Thủy Sư của Đại Ly quen biết ở hàng ngàn tiểu thế giới, Địa Sư!
- Nơi đó nguyên bản chính là Hoàng Tuyền Lộ!
Địa Sư giải thích.
- Hoàng Tuyền Lộ?
Con ngươi Thiên lão co rụt lại.
- Như thế nào?
Địa Sư hỏi.
- Còn không xác định, nhất định phải tiến vào mới biết được!
Thiên Không lắc đầu.
- Đi đi, cẩn thận, nếu như chuyện không thể làm, lập tức lui về!
Chung Sơn mở miệng nói.
- Rõ!
Thiên lão cùng Thi tiên sinh lập tức gật đầu.
Tiếp theo, Địa Sư cũng xin chỉ thị của Niết Phàm Trần.
Thiên lão, Địa Sư, Thi tiên sinh, còn có một đám đệ tử Địa Sư mang tới. Bay đi về phía nam.
Trận thứ ba là Phong Thủy Trận, vì vậy cũng không ai biết tốn thời gian bao lâu, vì vậy tỷ đấu tiếp tục. Bên kia đến lúc đó tự nhiên sẽ phân ra kết quả.
- Chung Sơn, có thể có vấn đề không?
Niết Phàm Trần quay đầu hỏi.
- Không sao!
Chung Sơn gật đầu.
Đám người Thiên Linh Nhi vừa thấy Chung Sơn phải ra tay, nhất thời lo lắng.
- Chung Sơn, ngươi phải cẩn thận!
Thiên Linh Nhi lập tức nói.
- "Đúng vậy a, cẩn thận!
Hạo Mỹ Lệ cũng mở miệng nói.
Niết Thanh Thanh cắn môi một cái, cuối cùng lấy dũng khí nói:
- Cẩn thận một chút!
- Ừm!
Chung Sơn gật đầu.
Chung Sơn nhận lấy một thanh Trường Đao mà Kim Bằng đưa tới, bay ra khỏi tường vân.
Chung Sơn bay ra khỏi, Thiên Thư nơi xa cũng ngưng trọng, tay nhẹ nhàng vung lên, một người phía sau cũng bay ra ngoài.
- Thiên Thanh, xin chỉ giáo!
Thiên Thanh bay ra khỏi, nhất thời kêu lên.
Nhìn chuôi trường kiếm trong vỏ ở bên hông Thiên Thanh, hai mắt Chung Sơn nhíu lại, nói:
- Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật?
- Nguyên lai ngươi cũng biết!
Thiên Thanh thản nhiên nói.
Chung Sơn cùng Thiên Thanh tự nhiên trở thành tiêu điểm của tất cả ánh mắt, Thiên Thanh là Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, Vậy Chung Sơn?
Chỉ thấy Chung Sơn nhẹ nhàng rút Trường Đao từ trong vỏ đao ra.
Trường Đao vừa ra, một cổ huyết quang xông lên trời. Màu máu đỏ tươi thật giống như khắc sâu vào thâm tâm tất cả mọi người ở đối diện.
- Huyết Đao? Huyết Đao của Đao Nhân Đồ?
Một người trong đó bỗng nhiên kinh hô.
- Thật sự là Huyết Đao của Đao Nhân Đồ, Lỗ Ngọc thật sự đánh cuộc Huyết Đao!
Lại một người kinh hô lên, nhưng lúc này đây, kinh hô thật giống như làm cho thanh âm của tất cả mọi người dừng lại, một số người không kiềm hãm được nhìn về phía Công Thâu Tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.