Quyển 4 - Chương 188: Đế Cực Cảnh
Quan Kỳ
10/04/2013
Trường kiếm trong tay A Đại, A Nhị biến mất, mà đồ đạc trong vòng tay trữ vật mình cũng lấy.
Chung Sơn nhướng mày.
0 Đây là thế giới tinh thần ngoại bộ pháp bảo căn bản không dùng được, trừ khi cửu phẩm pháp bảo có được bảo linh! Còn có chính là căn thần thức.
Thiên U công chúa lập tức giải thích.
Thế giới tinh thần?
Chung Sơn nhíu mày đề phòng.
Bát Cực Thiên Vĩ xuất thể? Chung Sơn cũng không muốn nó đi ra, tuy nói Bát Cực Thiên Vĩ phi thường nghịch thiên, nhưng hiện tại thực lực của Bát Cực Thiên Vĩ vẫn là quá yếu, hơn nữa Chung Sơn hiện tại cũng không muốn bại lộ.
Xa xa, hắc kiếm trong tay Kiếm Hồng đâm ra một kiếm, thiên địa bốn phía tràn ngập kiếm khí.
Vô cùng kiếm khí điên cuồng lao về phía Viên Tâm, Viên Tâm tay cầm Tử Kim Văn Long côn nhanh chóng chống lại.
Bách Viên đại trận, lấy Nguyên Thần của bách viên làm cơ sở, dựa theo đặc điểm riêng của pháp ngưng hiện ra một thế giới tinh thần, thân thể của mọi người vẫn ở bên ngoài chỉ là tinh thần tiến vào thế giới tinh thần mà thôi.
- Tinh thần đối quyết của Đại Huyền Vương và Nạp Lan Phiêu Huyết lần đó, chính là như vậy sao?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
- KHông, thế giới tinh thần của bọ họ kia mới là chân chính, đây chỉ là một thế giới tinh thần không hoàn chỉnh mà thôi.
Thiên U công chúa nói.
- Hả?
Chung Sơn king ngạc nói.
- Ở trong thế giới tinh thần của Đại Huyền Vương, có thể dựa vào tinh thần sáng tạo ra những thứ mình muốn, có thể là thiên quân vạn mã, có thể là long phượng kỳ lân. Chỉ cần hắn muốn, thì sẽ có, mà cái này, trống không cái gì cũng không có, chẳng qua cũng đã không tồi rồi. Bách Viên đại trận, lấy Nguyên Thần của một trăm đại viên Hợp Thể Kỳ, dựa theo pháp chế tạo ra không gian này cũng đã không tồi rồi.
Thiên U công chúa nói.
Trong lúc nói chuyện, đại lượng côn ảnh nhằm về phía mọi người. Nhưng sau khi gặp phải Chung Sơn thì đột nhiên hoàn toàn biến mất không thấy, cũng khiến đám người Thiên U công chúa an tâm hơn. Mặc dù đối với hiện tượng quỷ dị này phi thường nghi hoặc, nhưng ngho hoặc của Chung Sơn mang đến cho bọn họ còn ít sao?
- Bách Viên đại trận, người chủ trận chính là Viên Tâm kia!
Thiên U công chúa nói.
Xa xa, Kiếm Hồng liên tục chém ra, vô cùng kiếm khí điênc uồng mà ra, mặc dù là ở trong Bách Viên đại trận cũng không rơi xuống hạ phong, cự lực lần lượt điểm trên Tử Kim Văn Long côn.
- Kiếm Thần cung chủ quả nhiên bất phàm!
Thiên U công chúa thở dài nói.
- Kiếm Hồng? Nàng đã đột phá Hoàng Cực cảnh?
Chung Sơn nhíu mày nói.
Không, mặc dù nàng đã bị vây ở đỉnh phong, nhưng nàng vẫn như trước là Hoàng Cực cảnh, tu vi đã đạt tới cực hạn của Hoàng Cực cảnh, chỉ kém một bước, chỉ kém một điểm là có thể đạt tới Đế Cực Cảnh, độ cao của Đại Huyền Vương kia.
Thiên U công chúa hít sâu một hơi nói.
- Đế Cực Cảnh?
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Đúng, Đế Cực Cảnh nếu là Đế Cực Cảnh thì giây lát có thể phá vỡ Bách Viên đại trận, cái thế giới tinh thần này không hoàn chỉnh, cho nên căn bản không vây được cường giả Đế Cực Cảnh. Nhưng dưới Đế Cực Cảnh, ai cũng trốn không thoát, hoặc là nói, chỉ cần Hoàng Cực cảnh tiến vào trong đó, vĩnh viễn không có khả năng thoát ra! Hơn nữa từ tình huống chiến đấu này xem ra, Viên Tâm cũng là Hoàng Cực cảnh đỉnh phong.
Thiên U công chúa nói.
- Nhưng Kiếm Hồng không thua!
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Kiếm Thần Cung, nàng là đệ nhị đại cung chủ, chủ tu kiếm, kiếm là sát lục hi binh (binh khí giết chóc), kiếm pháp của Kiếm Hồng lại có lực phá hoại đỉnh, cho nên so với lực lượng của Kiếm Hồng, thường thường có thê chém ra thực lực của Đế Cực Cảnh sơ kỳ. Lại thêm thanh thần kiếm cửu phầm kia, kỳ lực vô cùng, nếu là ở ngoại giới, cho dù là Viên Tâm là Hoàng Cực cảnh đỉnh phong cũng không địch lại, bởi vì kiếm pháp của Kiếm Hồng quá mạnh.
Thiên U công chúa nói.
Xa xa, trong chiến đấu điên cuồng của Kiếm Hồng và Viên Tâm, Kiếm Hồng thực sự quá mạnh, mặc dù bị thế giới tinh thần bao vây không thể điều động thiên địa lực (sức mạnh của thiên địa), mỗi một kiếm đều quyết đoán ngang độc cực hạn, kiếm kiếm mang ra triệu vạn kiếm khí, kiếm kiếm xé rách hư không/
Mặc dù ở trong Bách Viên đại trận, nếu ra ngoài đại trận, vậy Viên Tâm ngay cả dũng khí đánh một trận với Kiếm Hồng cũng không có/
Vô cùng côn ảnh, khi đến chung quanh Chung Sơn liền đột nhiên biến mất.
Chung Sơn nhìn Viên Tâm phía xa xa, trong mắt lạnh lùng, lúc trước Tề Thiên Hầu ra lệnh một tiếng, Viên Tâm chính là một côn phế mình đi.
- Kiếm Hồng tiền bối, để ta tới hỗ trợ ngươi!
Chung Sơn đột nhiên ói.
Chỉ thấy Chung Sơn bỗng nhiên vung tay lên.
Căn bản không thấy vật gì, nhìn không ra Chung Sơn làm cái gì.
Trong khi mọi người đang hết sức nghi hoặc.
Bốn phía thế giới tinh thần đột nhiên lay động một trận.
Ầm.
Thế giới tinh thần sụp đổ, lại người lại lần nữa trở về hiện thực!
Vẫn như trước đứng ở trong đại trận của bách viên, chỉ là vừa rồi ở phương diện tinh thần, mà hiện tại lại ở trong hiện thực, giống như một giấc mơ.
Trở về hiện thực?
Đã trở lại? Trăm tên đại viên hai mắt biến thành đỏ bừng, hơn nữa có chút thở dốc. Hồng Loan Mê Vụ, đây mới là Hồng Loan Mê Vụ tối tân tiến, Chung Sơn đã phóng thích ra Hồng Loan Mê Vụ nhiễu loạn tâm thần của các đại viên, tâm thần nhân loạn, thế giới tinh thần đột nhiên sụp đổ.
Về phần trước khi Chung Sơn phóng thích ra Hồng Loan Mê Vụ, vì sao nói với Kiếm Hồng:
- Kiếm Hồng tiền bối,để ta tới hỗ trợ ngươi!
Có lẽ Kiếm Hồng căn bản không cần hỗ trợ, nhưng Chung Sơn vẫn nói trước hỗ trợ sau.
Bởi vì Chung Sơn phất hiện một việc, chính là hai mắt của Kiếm Hồng, chết lặng, lạnh lùng, nhìn vạn vật đều là vật chết, đây là một loại trạng thái vong tử. Nàng là thê của Tiêu Vong, hiện tại lạnh lùng nhìn thương sinh, hiện tại chỉ có thể nói Kiếm Hồng vô tình, không có một chút cảm tình.
Kiếm Hồng đánh bại Viên Tâm chỉ là việc sớm hay muộn, vậy sao đó thì sao? Đối với mấy người Chung Sơn, Kiếm Hồng khẳng định sẽ không có giao tình gì, đến lúc đó đồ sát lẫn nhau cũng không phải là chuyện khó lý giải, bởi vậy Chung Sơn muốn cấy một mầm móng ở trong lòng nàng, một cái mầm mống ngươi không thể giết ta.
Quả nhiên, Chung Sơn nói xong thì thế giới tinh thần sụp đổ.
Kiếm Hồng hơi dừng lại, quay đầu nhìn thoáng qua Chung Sơn, nhưng vẫn như trước không có chút cảm tình nào, ngược lại lại nhìn về bốn phía.
Đối với Chung Sơn mà nói, Kiếm Hồng quay đầu lại một chút như vậy đã đủ rồi, đối với mấy người Chung Sơn vậy là đủ rồi.
Thế giới tinh thần bị sụp đổ, Viên Tâm bị một kiếm của Kiếm Hồng điểm thương.
- Chi tôn, chạy mau!
Viên Tâm vừa ra tới câu đầu tiên chính là khủng hoảng kêu to một tiếng,
Kiếm Hồng giết chóc không ngừng tay vừa chuyển, chỉ thấy một đạo ánh sáng hình lưỡi liềm lóe qua.
Phốc.
Viên Tâm phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo bay ra.
Kiếm Hồng không nhiễm một giọt máu nào, mà trăm tên đại viên Hợp Thể Kỳ xung quanh bỗng nhiên đại côn trong tay toàn bộ gãy đoạn, đồng thời từ chỗ ngực, một đạo hồng tuyến (sợ tơ hồng) tràn ra, không phải hồng tuyến mà là một kiếm hai đoạn.
Trăm tên đại viên, toàn bộ trong nhóm, toàn bộ bị chém ngang ngực!
Viên Phi túm lấy Tề Thiên Hầu, bay nhanh về phía chân trời mà Viên Tâm ném Tử Kim Văn Long côn trong tay lên trời, Tử Kim Văn Long côn đuổi theo Tề Thiên Hầu. Trong Tay Viên Tâm xuất hiện đại côn của mình, dẫn theo chúng tướng lao về phía Kiếm Hồng, muốn ngăn cản Kiếm Hồng lại.
A Đại, A Nhị dẫn theo Chung Sơn và Thiên U công chúa bỏ chạy về phía sơn cốc.
Giờ phút này, quả nhiên theo tính toán của Chung Sơn, trong khi Kiếm Hồng huy kiếm, trăm van kiếm khí, lúc trước chỉ là tinh thần đối kháng, mà hiện tại lại có thể điều động thiên địa lực.
Quá mạnh rồi, trăm vạn kiếm khí rậm rạp ở trong sơn cốc, điên cuồng bắn ra bốn phía, nhưng những kiếm khí này lại quỷ dị, cố tránh mấy người Chung Sơn ra.
Mấy người Chung Sơn nhanh chóng lao ra sơn cốc.
Bay đến ngên ngoài sơn cốc.
Từng trận tiếng kêu thảm thiết của đại viên truyền ra, vô cùng thê lương, lại không thể tránh được,
Kiếm Hồng thực sự quá mạnh, kiếm pháp này mạnh, khiến cho vô số viên hầu ngay cả chạy trốn đều không có chỗ trốn, kiếm khí, vô cùng vô tận kiếm khí.
Trên trời dưới đất, toàn là kiếm khí của Kiếm Hồng, xung quanh sơn cốc, bên ngoài, kiếm khí vây kín không kẽ hỡ.
Giết chóc, giết chóc mạnh nhất, kiếm chi Kiếm Hồng! Một Kiếm Hồng có tu vi Hoàng Cực cảnh cực hạn, lại có thực lực của Đê Cực Cảnh!
Tiếng kêu thảm thiết tiếp tục, nhưng càng ngày càng ít rồi.
Hiện tại Kiếm Hồng giết chỉ là viên tướng Hoàng Cực cảnh.
Đứng ở bên ngoài sơn cốc, ngoại trừ vô cùng kiếm khí, còn có chính là kiếm quang, vô tận kiếm quang giống như chiếu sáng cả bầu trời.
Thình thịch.
Mang theo vết thương đầy người, Viên Tâm lao lên trời, muốn trốn chết.
Ầm.
Trăm vạn kiếm khí đột nhiên ngưng tụ, ngưng tụ thành một thể, hóa thành một thanh kiếm khí cự cấp, đối với phương hướng của Viên Tâm, xung thiên mà lên.
Thi thể mới thoát ra của Viên Tâm bị chém thành hai đoạn.
Quá mạnh rồi, đồng dạng là Hoàng Cực cảnh đỉnh phong, Viên tâm là Hoàng Cực cảnh, Kiếm Hồng cũng là Hoàng Cực cảnh, Kiếm Hồng quá cường thế rồi! Ở dưới cường thế của Kiếm Hồng cho dù Viên Tâm có rất nhiều trợ thủ, rất nhiều viên hầu giúp đỡ, vẫn như trước bị Kiếm Hồng cường thế một kiếm chém giết.
Tuyệt tình chi kiếm!
Viên Tâm đã chết, các đại viên, viên tướng khác trong sơn cốc toàn bộ đã chết, thời giản chỉ một nén hương, không, thời gian một nén hương không đến, trảm tẫn sát tuyệt (chém tận giết tuyệt)
Kiếm Hồng cường thế!
Chốc lát, Kiếm Hồng bay ra sơn cốc, nhìn bốn phía một chút, theo phương hướng bỏ chạy của Viên Phi và Tề Thiên Hầu, hóa thành một đạo kiếm quang, nhanh chóng đuổi theo.
- Hoàng Cực cảnh cực hạn?
Chung Sơn hít một hơi thật sâu nói.
Quá mạnh rồi! Kiếm Hồng cường thế như vậy, nếu như xuất hiện ở trên chiến trường, không phải đánh rồi! Tuyệt đối cuồng đồ (điên cuồng tàn sát) quân địch!
Tu vi, cảnh giới, thực lực! Ba cái quả nhiên không thể đánh đồng!
Chung Sơn dẫn theo Thiên U, A Đại, A Nhị cùng nhau lại lần nữa bay vào Vạn Viên cốc, nhưng Vạn Viên cốc lúc này đã là một mảnh hỗn độn. Nếu không phải có trận pháp khiến cho sơn cốc kiên cố không chịu nổi, giờ phút này, xung quanh sơn cốc cũng không còn sơn (núi) nữa rồi!
- Tề Thiên Hầu gặp họa rồi!
A Đại cảm khái nói.
- Sát phu chi cừu (thù giết chồng), không chết không ngừng.
Thiên U công chúa trầm giọng nói.
Thiên U công chúa đã cắt đứt phần tình bạn kia với Cổ Lâm, nếu không hiện tại cho dù không đi hỗ trợ cũng không phải thía độ thản nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.