Quyển 11 - Chương 44: Đế Huyền Sát hoàn toàn mới
Quan Kỳ
06/01/2015
- Thế giới nhìn không thấy?
Vân trưởng lão lộ ra sắc mặt vui mừng.
Giờ khắc này, gần như mọi người đều nhìn chằm chằm cảnh tượng bỗng nhiên xuất hiện kia, một cảnh tượng loại cùng dạng với tiểu thế giới chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người.
Trong tiểu thế giới, cuồng phong gào thét, sấm rền chớp giật, hư không rung chuyển, đất rung núi chuyển.
Một thế giới mênh mông, dường như sắp bị hủy diệt vậy.
- Ca ca ca ca ca!
Nhìn cảnh tượng kia, dường như có thể cảm nhận được tiếng nổ trong tiểu thế giới vậy, từng vùng, từng vùng lớn trong Thế giới xuất hiện. Sông lớn lập tức bị đất rung làm đứt gãy, núi lớn nhao nhao sụp đổ, thiên địa càng lúc càng rung chuyển.
Núi sông vỡ nát, tiểu thế giới kia hoàn toàn sụp đổ.
- Ầm!
Dưới bùng nổ, phiến tinh không trên bầu trời cũng nổ lớn, hơn hai vạn ngôi sao ầm ầm nổ tung, tiểu thế giới ầm ầm bùng nổ, lập tức, chỗ phương thiên địa kia xuất hiện từng đạo vết nứt hư không.
- Vù, vù...
Từng đạo bóng đen từ trong hư không bắn ra. Rậm rạp, mênh mông như khói, nhiều lắm, nhiều đến nỗi mọi người không rõ bao nhiêu.
- Thiên Ma?
Vân trưởng lão kinh ngạc nói.
- Nhiều Thiên Ma như vậy? Quá khoa trương đi!
Đao Nhân Đồ khó tin.
Nhìn một cái, số lượng Thiên Ma ít nhất tới mấy chục tỷ, những thứ này còn đều là Thiên Ma có thể nhìn thấy, còn có rất nhiều Thiên Ma căn bản không nhìn thấy.
Tiểu thế giới kia rốt cuộc sao lại thế vậy? Nhiều Thiên Ma như vậy? Khổng lồ như vậy?
Vô tận Thiên Ma sau khi đi ra, rất nhanh lóe lên lên một cái, biến mất không thấy, tản vào trong đại thế giới, bắn về phía bốn phương tám hướng.
Tiểu thế giới sụp đổ, Thiên Ma loạn vũ, vô tận Thiên Ma bùng nổ trong tinh không.
Mọi người đều ngừng thở, mà lúc này, đảo di động dưới chân mọi người, vẫn không ngừng chuyển, mà đảo di động vận chuyển cũng liên quan tới tinh liên.
Tinh liên khổng lồ đột nhiên thả ra ánh sáng chói mắt. Thích Thiên Thánh Cảnh dường như sắp bị mạnh mẽ mở ra vậy.
Thiên địa tràn ngập vô số ánh sáng rực rỡ, vô tận Lang tộc lộ ra vẻ hưng phấn.
Các cánh hoa trên tinh liên rất nhanh hội tụ năng lượng vào đài sen chỗ trung tâm.
Trên đài sen, đột nhiên xuất hiện một cửa vào khổng lồ, cửa vào quay ngược trên tinh không.
- Thích Thiên Thánh Cảnh mở!
Huyền Nguyên hơi kích động nói.
Cửa vào Tinh liên vừa mở, từ bên trong bỗng nhiên bay ra rất nhiều cường giả Lang tộc, từng người bắn ra, nhìn một màn khó tin này, sao lại thế này? Thích Thiên Thánh Cảnh sao lại tự mình mở ra?
Trong nháy mắt, hơn trăm tên Lang tộc từ bên trong bay ra, bay ra không chỉ hơn trăm tên Lang tộc cường đại, còn có một cung điện to lớn, cung điện xanh vàng rực rỡ, trên tấm bảng viết ba chữ to Đao Lợi Thiên.
Cung điện chậm rãi bay ra, cửa đại điện khép kín. Đồng thời cường giả Lang tộc đi ra ngoài càng ngày càng nhiều.
Từng người chen chúc đi ra, gần như tất cả Lang tộc đều biết đã xảy ra đại sự, đại điện Đao Lợi Thiên sao bỗng nhiên lại bay ra khỏi Thích Thiên Thánh Cảnh?
- Vân trưởng lão, sao lại thế này?
Tám trưởng lão áo bào tím bay tới hỏi.
- Một lời khó nói hết, mặc kệ nói như thế nào, đại trận Lang tổ lưu lại rốt cục đã phá, căn do cụ thể chờ đợt này qua đi ta sẽ tỉ mỉ giải thích cho chư vị!
Vân trưởng lão lập tức nói.
- Được!
Mọi người gật gật đầu. Đồng thời nhìn về phía bầu trời.
- Là ngươi!
Chung Sơn bỗng nhiên quay sang một người trong đó nói.
Tám bay tới trưởng lão, lại có một là người quen cũ của Chung Sơn, đúng là trưởng lão ngày xưa mang Đế Huyền Sát đến Thích Thiên Thánh Cảnh.
Vân trưởng lão nhãn tình sáng lên, lập tức hiểu nguyên do.
- Tử Nhiêm trưởng lão, vị này chính là Chung Sơn, Chung đạo hữu, lần này có thể giải khai đại trận Lang tổ, toàn bộ đều tính vào đám người bọn họ, hơn nữa nguy cơ Lang tộc lúc trước, cũng là bọn họ hỗ trợ hóa giải, bọn họ đến tìm một người!
Vân trưởng lão lập tức giải thích.
Trưởng lão râu tím kia chân mày cau lại, cũng nhận ra Chung Sơn.
- Thì ra là Chung Thánh Vương, thất kính!
Tử Nhiêm trưởng lão gật gật đầu nói.
Tử Nhiêm trưởng lão hiện tại đã nhìn không thấu Chung Sơn, nói rõ tu vi Chung Sơn đã là Cổ Tiên trở lên, ngắn ngủi mấy trăm năm, không ngờ đạt tới loại trình độ này, không đơn giản, hơn nữa còn là loại căn cốt này.
- Xin hỏi, Đế Huyền Sát đâu?
Chung Sơn lập tức hỏi.
- Đế Huyền Sát?
Tử Nhiêm trưởng lão nhíu mày.
- Làm sao vậy?
Chung Sơn sắc mặt trầm xuống.
Tử Nhiêm trưởng lão nhìn lại đại điện Đao Lợi Thiên cách đó không xa.
- Tử Nhiêm trưởng lão, ngươi có ý gì?
Vân trưởng lão cũng kỳ quái nói.
- Lần này phong bế Thích Thiên Thánh Cảnh, mục đích đúng là tuyển ra Đế Thích Thiên mới, đã chọn được, là ở chỗ này!
Tử Nhiêm trưởng lão cổ quái nói.
- Cái gì? Tử Nhiêm trưởng lão, Đế Thích Thiên? Đế Thích Thiên mới là có ý gì? Vậy cái kia là...
Vân trưởng lão cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Thì Đế Thích Thiên cũ thoái vị nhượng hiền!
Tử Nhiêm trưởng lão nói.
- Thoái vị khiến hiền? Làm sao có thể có chuyện như vậy?
Vân trưởng lão khó tin.
- Bởi vì Đế Huyền Sát là huyết mạch Lang tổ, con cháu Lang tổ! Tuy rằng huyết thống không phải thuần chánh nhất, nhưng so với tất cả mọi người thì đều có tư cách hơn! Năm đó, đúng là chúng ta phát hiện huyết mạch Đế Huyền Sát, mới không để cho hắn xuất đầu lộ diện nhiều, không thể tưởng được chính là con cháu của Lang tổ.
Tử Nhiêm trưởng lão cảm thán nói.
- Con cháu Lang tổ? Đế Huyền Sát, Đế Thích Thiên?
Chung Sơn cổ quái.
- Không sai, hắn đang ở trong đại điện kia, ngươi chờ một chút, hắn sẽ đi ra thôi!
Tử Nhiêm trưởng lão nhìn Chung Sơn nói.
Đế Huyền Sát thành người chủ của Thích Thiên Thánh Cảnh, cũng chính là thống soái Lang tộc thiên hạ, mình cũng phải chờ đợi sai khiến, mà Chung Sơn dù sao cũng là bằng hữu của Đế Huyền Sát, Tử Nhiêm trưởng lão cũng vô cùng khách sáo với Chung Sơn.
Đám người Chung Sơn không khỏi cổ quái. Mà Kim Bằng lại không khỏi kính nể, Thánh Vương quá khoa trương đi, mỗi một người quen biết, một người lại lợi hại hơn một người! Tiểu thế giới kia, năm đó sao có thể có nhiều người mạnh như vậy?
Sau khi Tử Nhiêm trưởng lão giải thích, lập tức ngẩng đầu lên, hiện tại, gần như mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời.
Đao Lợi Thiên bay ra, cũng không khiến mọi người sinh ra quá nhiều gợn sóng, bởi vì bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một cỗ khí thế khổng lồ.
Khí thế khổng lồ, phóng ra toàn bộ Lang Thần Cương Vực, Lang tộc đều quỳ lạy, trong lòng tự dưng sinh ra một cỗ sợ hãi.
- Sao lại vậy? Mấy ngàn vạn năm, Lang tổ còn chưa chết? Khí thế cường đại như vậy?
Đao Nhân Đồ cả kinh kêu lên.
- Không có khả năng, tại sao có thể như vậy? Thật mạnh!
Kim Bằng kinh hãi nói.
- Ầm!
Hư không nổ lớn một tiếng, nơi ức vạn Thiên Ma loạn vũ kia, hư không nứt nẻ, đột nhiên một đạo ánh sáng màu đỏ từ bên trong lao ra.
Ánh sáng màu đỏ từ trong khe bắn ra, ánh sáng đỏ chiếu ra khắp nơi, nơi ánh sáng đỏ chiếu đến, ức vạn Thiên Ma lập tức mai một, ánh sáng đỏ quá bá đạo, sau khi chiếu ra, hư không run rẩy. Một cỗ hung uy khổng lồ ép tới toàn bộ Lang Thần Cương Vực.
Kim Bằng, Đao Nhân Đồ rất nhanh che ở trước mặt đoàn người Chung Sơn.
Bầu trời, trong lúc vô tận Thiên Ma mai một, ánh sáng đỏ kia bỗng nhiên hóa thành một chùm tia sáng như ngọn lửa, từ trên trời giáng xuống, tốc độ cực kỳ nhanh, lưu quang thoáng hiện, ngọn lửa kia đã chiếu xuống mặt đất.
Mục tiêu, Đao Lợi Thiên!
- Ầm!
Ánh sáng đỏ nhảy vào trong đại điện Đao Lợi Thiên. Đại điện Đao Lợi Thiên ầm ầm phóng ra ức vạn ánh sáng đỏ.
Khí thế kinh khủng xung quanh ép cho mọi người đều không thở được, một loại khí tức hoang dã từ đại điện Đao Lợi Thiên phóng ra, 3000 đảo di động lập tức bị ép trôi ra ngoài.
Trong tinh không, Thiên Ma biến mất, cái khe kia phục hồi lại như cũ, tất cả bình tĩnh lại, chỉ là hơn hai vạn ngôi sao ban đầu hoàn toàn biến mất.
Không ai tiếc hận, mà mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm đại điện Đao Lợi Thiên, nhìn đại điện kia lơ lửng trên không trung, trong lòng mọi người đều tràn đầy rung động.
Một loại cảm giác sùng bái tràn ngập trong lòng mọi người.
- Đế Huyền Sát ở bên trong!
Thiên Linh Nhi lo lắng nói.
Khí thế cường đại nhiếp sắc mặt Kim Bằng không ngừng biến hóa.
- Quá mạnh mẻ, khí thế này thật mạnh!
Kim Bằng kinh ngạc nói.
Tự nhiên toàn bộ Lang tộc đã quỳ bái.
Ánh sáng đỏ bao phủ, suốt một nén nhang sau, ánh sáng đỏ mới chậm rãi rút vào. Giờ phút này, trừ đám ngoại nhân Chung Sơn đứng ra, Lang tộc đều quỳ xuống. Xa xa, Huỳnh Hoặc Thánh nhân cũng vô cùng trầm mặc nhìn.
- Ầm! Ầm!!!
Cửa lớn Đao Lợi Thiên ầm ầm mở ra, ánh sáng đỏ biến mất, đại điện có chút ngăm đen.
Chung Sơn nhìn chằm chằm, Huỳnh Hoặc nhìn chằm chằm, Huyền Nguyên nhìn chằm chằm, gần như mọi người đều nhìn chằm chằm cửa vào kia.
- Cốc, cốc..
Tiếng bước chân truyền đến, dần dần một thân ảnh đi ra ngoài đại điện.
Chậm rãi đi ra đại điện, là một thân ảnh áo bào trắng, đúng là bằng hữu Chung Sơn đã lâu không gặp, Đế Huyền Sát!
Đại Tranh quốc thú, Chí Tôn Lang tộc!
Đế Huyền Sát một bước vừa bước ra ngoài, vẫn là bộ dáng đó, nhưng mà, khí chất cả người lại đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, hai mắt biến thành mắt lang. Đồng thời hơi hơi hiện lên màu đỏ.
Trong mắt Lang bắn ra một cỗ khí tức hung uy tuyệt thế, làm cho người ta nhìn vào mà trong lòng khiếp đảm.
Khuôn mặt sát khí kinh người, giữa chân mày, không biết thế nào bỗng nhiên nhiều ra một đường gạch sọc đỏ tươi! Khiến Đế Huyền Sát thoạt nhìn càng thêm khí phách.
- Không đúng, đây không phải là Đế Huyền Sát!
Thiên lão kinh ngạc nói.
- Hơi thở xác thực không đúng lắm!
Chung Sơn lắc đầu cổ quái nói.
- Ta cảm thấy, trong cơ thể hắn có hai cổ khí tức, tuy nhiên, hai cổ khí tức này đang giao hòa lẫn nhau, đang không ngừng dung hợp làm một!
Kim Bằng ngưng thần nói.
- Không tốt!
Một bên Thi tiên sinh bỗng nhiên cau mày nói.
- Thi tiên sinh, ngươi phát hiện cái gì? Hắn vẫn Đế Huyền Sát sao?
Chung Sơn lập tức hỏi.
- Không tốt, Lang tổ Đế Thích Thiên đã trở lại, Lang tổ hơn chín ngàn vạn năm trước, đúng là ý chí của Đế Thích Thiên? Ý chí của hắn trở về!
Thi tiên sinh cau mày nói.
- Ý chí của Đế Thích Thiên mạnh mẽ thay thế ý thức của Đế Huyền Sát?
Chung Sơn cau mày nói.
- Không, hắn vẫn Đế Huyền Sát!
Thi tiên sinh lắc đầu.
- Hắn rốt cuộc là Đế Huyền Sát hay là Đế Thích Thiên? Hay là bọn họ đang tranh đoạt quyền khống chế thân thể kia?
Vương Tĩnh Văn lập tức hỏi.
- Cũng không đúng, hắn là Đế Huyền Sát, cũng là Đế Thích Thiên! Đế Huyền Sát là con cháu của Đế Thích Thiên, vậy đương nhiên, Đế Thích Thiên trở về cũng là về người có huyết mạch của hắn, chỉ là hơn chín ngàn vạn năm, thân thể Đế Thích Thiên đã bị hủy diệt, chỉ còn cái ý chí này, ý chí tiến vào thân thể Đế Huyền Sát, dường như giống như kế thừa, đem tất cả cho Đế Huyền Sát!
Thi tiên sinh nói.
- Vậy hắn đúng là Đế Huyền Sát?
- Cũng không đúng, chỉ có thể nói là hai người dung hợp, vừa không phải là Đế Huyền Sát, cũng không phải Đế Thích Thiên, mà lại tạo thành một tính cách hoàn toàn mới, 1 thân phận mới!
Thi tiên sinh lắc lắc đầu nói.
- Đế Huyền Sát? Đế Thích Thiên?
Chung Sơn mày nhăn lại.
Vân trưởng lão lộ ra sắc mặt vui mừng.
Giờ khắc này, gần như mọi người đều nhìn chằm chằm cảnh tượng bỗng nhiên xuất hiện kia, một cảnh tượng loại cùng dạng với tiểu thế giới chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người.
Trong tiểu thế giới, cuồng phong gào thét, sấm rền chớp giật, hư không rung chuyển, đất rung núi chuyển.
Một thế giới mênh mông, dường như sắp bị hủy diệt vậy.
- Ca ca ca ca ca!
Nhìn cảnh tượng kia, dường như có thể cảm nhận được tiếng nổ trong tiểu thế giới vậy, từng vùng, từng vùng lớn trong Thế giới xuất hiện. Sông lớn lập tức bị đất rung làm đứt gãy, núi lớn nhao nhao sụp đổ, thiên địa càng lúc càng rung chuyển.
Núi sông vỡ nát, tiểu thế giới kia hoàn toàn sụp đổ.
- Ầm!
Dưới bùng nổ, phiến tinh không trên bầu trời cũng nổ lớn, hơn hai vạn ngôi sao ầm ầm nổ tung, tiểu thế giới ầm ầm bùng nổ, lập tức, chỗ phương thiên địa kia xuất hiện từng đạo vết nứt hư không.
- Vù, vù...
Từng đạo bóng đen từ trong hư không bắn ra. Rậm rạp, mênh mông như khói, nhiều lắm, nhiều đến nỗi mọi người không rõ bao nhiêu.
- Thiên Ma?
Vân trưởng lão kinh ngạc nói.
- Nhiều Thiên Ma như vậy? Quá khoa trương đi!
Đao Nhân Đồ khó tin.
Nhìn một cái, số lượng Thiên Ma ít nhất tới mấy chục tỷ, những thứ này còn đều là Thiên Ma có thể nhìn thấy, còn có rất nhiều Thiên Ma căn bản không nhìn thấy.
Tiểu thế giới kia rốt cuộc sao lại thế vậy? Nhiều Thiên Ma như vậy? Khổng lồ như vậy?
Vô tận Thiên Ma sau khi đi ra, rất nhanh lóe lên lên một cái, biến mất không thấy, tản vào trong đại thế giới, bắn về phía bốn phương tám hướng.
Tiểu thế giới sụp đổ, Thiên Ma loạn vũ, vô tận Thiên Ma bùng nổ trong tinh không.
Mọi người đều ngừng thở, mà lúc này, đảo di động dưới chân mọi người, vẫn không ngừng chuyển, mà đảo di động vận chuyển cũng liên quan tới tinh liên.
Tinh liên khổng lồ đột nhiên thả ra ánh sáng chói mắt. Thích Thiên Thánh Cảnh dường như sắp bị mạnh mẽ mở ra vậy.
Thiên địa tràn ngập vô số ánh sáng rực rỡ, vô tận Lang tộc lộ ra vẻ hưng phấn.
Các cánh hoa trên tinh liên rất nhanh hội tụ năng lượng vào đài sen chỗ trung tâm.
Trên đài sen, đột nhiên xuất hiện một cửa vào khổng lồ, cửa vào quay ngược trên tinh không.
- Thích Thiên Thánh Cảnh mở!
Huyền Nguyên hơi kích động nói.
Cửa vào Tinh liên vừa mở, từ bên trong bỗng nhiên bay ra rất nhiều cường giả Lang tộc, từng người bắn ra, nhìn một màn khó tin này, sao lại thế này? Thích Thiên Thánh Cảnh sao lại tự mình mở ra?
Trong nháy mắt, hơn trăm tên Lang tộc từ bên trong bay ra, bay ra không chỉ hơn trăm tên Lang tộc cường đại, còn có một cung điện to lớn, cung điện xanh vàng rực rỡ, trên tấm bảng viết ba chữ to Đao Lợi Thiên.
Cung điện chậm rãi bay ra, cửa đại điện khép kín. Đồng thời cường giả Lang tộc đi ra ngoài càng ngày càng nhiều.
Từng người chen chúc đi ra, gần như tất cả Lang tộc đều biết đã xảy ra đại sự, đại điện Đao Lợi Thiên sao bỗng nhiên lại bay ra khỏi Thích Thiên Thánh Cảnh?
- Vân trưởng lão, sao lại thế này?
Tám trưởng lão áo bào tím bay tới hỏi.
- Một lời khó nói hết, mặc kệ nói như thế nào, đại trận Lang tổ lưu lại rốt cục đã phá, căn do cụ thể chờ đợt này qua đi ta sẽ tỉ mỉ giải thích cho chư vị!
Vân trưởng lão lập tức nói.
- Được!
Mọi người gật gật đầu. Đồng thời nhìn về phía bầu trời.
- Là ngươi!
Chung Sơn bỗng nhiên quay sang một người trong đó nói.
Tám bay tới trưởng lão, lại có một là người quen cũ của Chung Sơn, đúng là trưởng lão ngày xưa mang Đế Huyền Sát đến Thích Thiên Thánh Cảnh.
Vân trưởng lão nhãn tình sáng lên, lập tức hiểu nguyên do.
- Tử Nhiêm trưởng lão, vị này chính là Chung Sơn, Chung đạo hữu, lần này có thể giải khai đại trận Lang tổ, toàn bộ đều tính vào đám người bọn họ, hơn nữa nguy cơ Lang tộc lúc trước, cũng là bọn họ hỗ trợ hóa giải, bọn họ đến tìm một người!
Vân trưởng lão lập tức giải thích.
Trưởng lão râu tím kia chân mày cau lại, cũng nhận ra Chung Sơn.
- Thì ra là Chung Thánh Vương, thất kính!
Tử Nhiêm trưởng lão gật gật đầu nói.
Tử Nhiêm trưởng lão hiện tại đã nhìn không thấu Chung Sơn, nói rõ tu vi Chung Sơn đã là Cổ Tiên trở lên, ngắn ngủi mấy trăm năm, không ngờ đạt tới loại trình độ này, không đơn giản, hơn nữa còn là loại căn cốt này.
- Xin hỏi, Đế Huyền Sát đâu?
Chung Sơn lập tức hỏi.
- Đế Huyền Sát?
Tử Nhiêm trưởng lão nhíu mày.
- Làm sao vậy?
Chung Sơn sắc mặt trầm xuống.
Tử Nhiêm trưởng lão nhìn lại đại điện Đao Lợi Thiên cách đó không xa.
- Tử Nhiêm trưởng lão, ngươi có ý gì?
Vân trưởng lão cũng kỳ quái nói.
- Lần này phong bế Thích Thiên Thánh Cảnh, mục đích đúng là tuyển ra Đế Thích Thiên mới, đã chọn được, là ở chỗ này!
Tử Nhiêm trưởng lão cổ quái nói.
- Cái gì? Tử Nhiêm trưởng lão, Đế Thích Thiên? Đế Thích Thiên mới là có ý gì? Vậy cái kia là...
Vân trưởng lão cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Thì Đế Thích Thiên cũ thoái vị nhượng hiền!
Tử Nhiêm trưởng lão nói.
- Thoái vị khiến hiền? Làm sao có thể có chuyện như vậy?
Vân trưởng lão khó tin.
- Bởi vì Đế Huyền Sát là huyết mạch Lang tổ, con cháu Lang tổ! Tuy rằng huyết thống không phải thuần chánh nhất, nhưng so với tất cả mọi người thì đều có tư cách hơn! Năm đó, đúng là chúng ta phát hiện huyết mạch Đế Huyền Sát, mới không để cho hắn xuất đầu lộ diện nhiều, không thể tưởng được chính là con cháu của Lang tổ.
Tử Nhiêm trưởng lão cảm thán nói.
- Con cháu Lang tổ? Đế Huyền Sát, Đế Thích Thiên?
Chung Sơn cổ quái.
- Không sai, hắn đang ở trong đại điện kia, ngươi chờ một chút, hắn sẽ đi ra thôi!
Tử Nhiêm trưởng lão nhìn Chung Sơn nói.
Đế Huyền Sát thành người chủ của Thích Thiên Thánh Cảnh, cũng chính là thống soái Lang tộc thiên hạ, mình cũng phải chờ đợi sai khiến, mà Chung Sơn dù sao cũng là bằng hữu của Đế Huyền Sát, Tử Nhiêm trưởng lão cũng vô cùng khách sáo với Chung Sơn.
Đám người Chung Sơn không khỏi cổ quái. Mà Kim Bằng lại không khỏi kính nể, Thánh Vương quá khoa trương đi, mỗi một người quen biết, một người lại lợi hại hơn một người! Tiểu thế giới kia, năm đó sao có thể có nhiều người mạnh như vậy?
Sau khi Tử Nhiêm trưởng lão giải thích, lập tức ngẩng đầu lên, hiện tại, gần như mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời.
Đao Lợi Thiên bay ra, cũng không khiến mọi người sinh ra quá nhiều gợn sóng, bởi vì bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một cỗ khí thế khổng lồ.
Khí thế khổng lồ, phóng ra toàn bộ Lang Thần Cương Vực, Lang tộc đều quỳ lạy, trong lòng tự dưng sinh ra một cỗ sợ hãi.
- Sao lại vậy? Mấy ngàn vạn năm, Lang tổ còn chưa chết? Khí thế cường đại như vậy?
Đao Nhân Đồ cả kinh kêu lên.
- Không có khả năng, tại sao có thể như vậy? Thật mạnh!
Kim Bằng kinh hãi nói.
- Ầm!
Hư không nổ lớn một tiếng, nơi ức vạn Thiên Ma loạn vũ kia, hư không nứt nẻ, đột nhiên một đạo ánh sáng màu đỏ từ bên trong lao ra.
Ánh sáng màu đỏ từ trong khe bắn ra, ánh sáng đỏ chiếu ra khắp nơi, nơi ánh sáng đỏ chiếu đến, ức vạn Thiên Ma lập tức mai một, ánh sáng đỏ quá bá đạo, sau khi chiếu ra, hư không run rẩy. Một cỗ hung uy khổng lồ ép tới toàn bộ Lang Thần Cương Vực.
Kim Bằng, Đao Nhân Đồ rất nhanh che ở trước mặt đoàn người Chung Sơn.
Bầu trời, trong lúc vô tận Thiên Ma mai một, ánh sáng đỏ kia bỗng nhiên hóa thành một chùm tia sáng như ngọn lửa, từ trên trời giáng xuống, tốc độ cực kỳ nhanh, lưu quang thoáng hiện, ngọn lửa kia đã chiếu xuống mặt đất.
Mục tiêu, Đao Lợi Thiên!
- Ầm!
Ánh sáng đỏ nhảy vào trong đại điện Đao Lợi Thiên. Đại điện Đao Lợi Thiên ầm ầm phóng ra ức vạn ánh sáng đỏ.
Khí thế kinh khủng xung quanh ép cho mọi người đều không thở được, một loại khí tức hoang dã từ đại điện Đao Lợi Thiên phóng ra, 3000 đảo di động lập tức bị ép trôi ra ngoài.
Trong tinh không, Thiên Ma biến mất, cái khe kia phục hồi lại như cũ, tất cả bình tĩnh lại, chỉ là hơn hai vạn ngôi sao ban đầu hoàn toàn biến mất.
Không ai tiếc hận, mà mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm đại điện Đao Lợi Thiên, nhìn đại điện kia lơ lửng trên không trung, trong lòng mọi người đều tràn đầy rung động.
Một loại cảm giác sùng bái tràn ngập trong lòng mọi người.
- Đế Huyền Sát ở bên trong!
Thiên Linh Nhi lo lắng nói.
Khí thế cường đại nhiếp sắc mặt Kim Bằng không ngừng biến hóa.
- Quá mạnh mẻ, khí thế này thật mạnh!
Kim Bằng kinh ngạc nói.
Tự nhiên toàn bộ Lang tộc đã quỳ bái.
Ánh sáng đỏ bao phủ, suốt một nén nhang sau, ánh sáng đỏ mới chậm rãi rút vào. Giờ phút này, trừ đám ngoại nhân Chung Sơn đứng ra, Lang tộc đều quỳ xuống. Xa xa, Huỳnh Hoặc Thánh nhân cũng vô cùng trầm mặc nhìn.
- Ầm! Ầm!!!
Cửa lớn Đao Lợi Thiên ầm ầm mở ra, ánh sáng đỏ biến mất, đại điện có chút ngăm đen.
Chung Sơn nhìn chằm chằm, Huỳnh Hoặc nhìn chằm chằm, Huyền Nguyên nhìn chằm chằm, gần như mọi người đều nhìn chằm chằm cửa vào kia.
- Cốc, cốc..
Tiếng bước chân truyền đến, dần dần một thân ảnh đi ra ngoài đại điện.
Chậm rãi đi ra đại điện, là một thân ảnh áo bào trắng, đúng là bằng hữu Chung Sơn đã lâu không gặp, Đế Huyền Sát!
Đại Tranh quốc thú, Chí Tôn Lang tộc!
Đế Huyền Sát một bước vừa bước ra ngoài, vẫn là bộ dáng đó, nhưng mà, khí chất cả người lại đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, hai mắt biến thành mắt lang. Đồng thời hơi hơi hiện lên màu đỏ.
Trong mắt Lang bắn ra một cỗ khí tức hung uy tuyệt thế, làm cho người ta nhìn vào mà trong lòng khiếp đảm.
Khuôn mặt sát khí kinh người, giữa chân mày, không biết thế nào bỗng nhiên nhiều ra một đường gạch sọc đỏ tươi! Khiến Đế Huyền Sát thoạt nhìn càng thêm khí phách.
- Không đúng, đây không phải là Đế Huyền Sát!
Thiên lão kinh ngạc nói.
- Hơi thở xác thực không đúng lắm!
Chung Sơn lắc đầu cổ quái nói.
- Ta cảm thấy, trong cơ thể hắn có hai cổ khí tức, tuy nhiên, hai cổ khí tức này đang giao hòa lẫn nhau, đang không ngừng dung hợp làm một!
Kim Bằng ngưng thần nói.
- Không tốt!
Một bên Thi tiên sinh bỗng nhiên cau mày nói.
- Thi tiên sinh, ngươi phát hiện cái gì? Hắn vẫn Đế Huyền Sát sao?
Chung Sơn lập tức hỏi.
- Không tốt, Lang tổ Đế Thích Thiên đã trở lại, Lang tổ hơn chín ngàn vạn năm trước, đúng là ý chí của Đế Thích Thiên? Ý chí của hắn trở về!
Thi tiên sinh cau mày nói.
- Ý chí của Đế Thích Thiên mạnh mẽ thay thế ý thức của Đế Huyền Sát?
Chung Sơn cau mày nói.
- Không, hắn vẫn Đế Huyền Sát!
Thi tiên sinh lắc đầu.
- Hắn rốt cuộc là Đế Huyền Sát hay là Đế Thích Thiên? Hay là bọn họ đang tranh đoạt quyền khống chế thân thể kia?
Vương Tĩnh Văn lập tức hỏi.
- Cũng không đúng, hắn là Đế Huyền Sát, cũng là Đế Thích Thiên! Đế Huyền Sát là con cháu của Đế Thích Thiên, vậy đương nhiên, Đế Thích Thiên trở về cũng là về người có huyết mạch của hắn, chỉ là hơn chín ngàn vạn năm, thân thể Đế Thích Thiên đã bị hủy diệt, chỉ còn cái ý chí này, ý chí tiến vào thân thể Đế Huyền Sát, dường như giống như kế thừa, đem tất cả cho Đế Huyền Sát!
Thi tiên sinh nói.
- Vậy hắn đúng là Đế Huyền Sát?
- Cũng không đúng, chỉ có thể nói là hai người dung hợp, vừa không phải là Đế Huyền Sát, cũng không phải Đế Thích Thiên, mà lại tạo thành một tính cách hoàn toàn mới, 1 thân phận mới!
Thi tiên sinh lắc lắc đầu nói.
- Đế Huyền Sát? Đế Thích Thiên?
Chung Sơn mày nhăn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.