Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 153: Di Thiên xấu hổ và giận dữ

Quan Kỳ

28/01/2015

- Cũng tốt!

Chung Sơn đồng ý.

Chung Sơn muốn biết, còn có ai tính kế mình. Bởi vậy giữ lại.

Mà Di Thiên lại nghĩ Chung Sơn thật sự cuồng, khóe miệng lộ ra một cỗ cười lạnh.

- Vừa như thế, vậy nhấm nháp một chút đi, si ~ mị ~ Mị ~ lượng ~!

Di Thiên hét lên một tiếng.

Trước mặt Chung Sơn chợt xuất hiện 4 đường đại đạo mênh mông. Sắc thái đại đạo khác nhau, một khối, bắn xuyên ra một cỗ khí tức yêu mị, rồi lại có cảm giác bị quán thâu hạo nhiên chính khí, vô cùng huyền diệu.

Trong 4 đường đại đạo, Chung Sơn có thể nhìn thấy mỗi một thân ảnh đứng.

Mặt đông không biết, phía nam chính là Bao Tự, phía tây chính là Địa Tạng Vương, phía bắc chính là Ngọc Đế. Trừ người nọ không nhận biết, ba tên khác đều là tồn tại cường đại tiếng tăm lừng lẫy.

Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận, Si Mị Quỷ Quái!

Si Mị Quỷ Quái vừa ra, lập tức hình thành một cỗ khí tức xơ xác vô cùng tiêu điều, dần dần, mọi người dường như đã không nhìn thấy cái gọi là Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận, dường như một cửa vào toàn bộ thế giới mới.

Trong trận đều có Thế giới.

- Thái Thượng, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Nữ Oa, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề? Bọn họ còn sống!

Kim Bằng lập tức cả kinh kêu lên.

- Không đúng, đó là Quỷ Cốc Tử và Doanh!

Đao Nhân Đồ lập tức cải chính nói.

- Nơi đó có người, đó là cửa vào âm phủ. 10 vạn Cương thi!

U Sơn cũng lắc lắc đầu nói.

... ... . . .

... . . .

. . .

Chung Sơn phía sau quần thần nhìn về phía Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận, nhưng mỗi một tên nhìn thấy cảnh tượng trong trận không ngờ cũng không giống nhau.

- Đây chỉ là một ảo giác mà thôi! Tỉnh!

Thân Công Báo gào to một tiếng.

Dưới gào to, những người trầm mê nhất thời như cảnh tỉnh, các Cổ Tiên giật mình một cái, mà vài cái Tổ Tiên cũng hơi hơi lẩm bẩm.

- Chung Thánh Vương, cảm giác làm sao?

Di Thiên Thánh nhân tự đắc nói.

Đứng ở đàng xa, Chung Sơn luôn luôn không nói chuyện, thẳng đến lúc Di Thiên hỏi, mới khe khẽ thở dài nói:

- Xem ra, ta còn đánh giá cao ngươi!

- Ngươi nói cái gì?

Di Thiên Thánh nhân trầm mặt xuống.

- Si Mị Quỷ Quái, Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận? Quỷ không giống quỷ, chỉ là thi. Thiên đạo không phải thiên đạo, chỉ là thi đại đạo. Ta không biết đại trận này là ngươi tự nghĩ ra, hay là học từ thượng cổ trận pháp gì, tóm lại tên không hợp, còn dương dương tự đắc?

Chung Sơn nói thẳng.

- Thánh Vương, đây là thượng cổ trận pháp.

Một bên Thi tiên sinh mở miệng nói.

- Thì ra là thế!

Chung Sơn nhàn nhạt gật đầu, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Di Thiên, rõ ràng đang cười nhạo Di Thiên học trận pháp đều học không tốt.

- Đáng cười, Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận chính là ta sáng chế, tại sao là thượng cổ trận pháp? Chung Sơn ngươi không phải sợ không dám xông trận?

Di Thiên Thánh nhân quát. Đồng thời nhìn chằm chằm Thi tiên sinh, dường như muốn nhìn thấu Thi tiên sinh.



- Thánh Vương, thần nói đều là thật, trận này, nguyên danh 'Thiên Địa Huyền Hoàng đại trận', là trận pháp gia tộc thần, bày trận không phải 4 cỗ thi thể, mà là bốn người sống, cũng là tứ mạch Thiên Địa Huyền Hoàng, không biết làm sao bị Di Thiên đoạt được, đổi hoàn toàn thay đổi, sơ hở trăm chỗ. Hắn căn bản cũng không hiểu trận!

Thi tiên sinh nhẹ giọng nói.

Quần thần Đại Tranh: ... ... !

Di Thiên không hiểu trận? Chung Sơn ngượng ngùng cười, đánh giá với Di Thiên lại lần nữa hạ xuống một tầng.

- Vớ vẩn, trận pháp nhà ngươi?

Di Thiên không khỏi nổi giận.

Trận này, đúng là Di Thiên ngẫu nhiên đoạt được, nhưng nếu cho mình sửa đổi, đương nhiên tính là trận pháp của mình, cũng không nghĩ đến người bên cạnh Chung Sơn vô sỉ như vậy, không ngờ trực tiếp nói trận này là của nhà hắn?

- Trẫm tin tưởng ngươi!

Chung Sơn gật gật đầu.

- Chung Sơn, ngươi còn dám xông hay không?

Di Thiên quát.

Chung Sơn mỉm cười, ánh mắt nhíu lại.

Ầm ầm... ... ... ... ... ... ...!

Trên mặt đất, 4 chuôi tuyệt thế trường kiếm ầm ầm lao ra, Tru Tiên Tứ Kiếm thay đổi cực kỳ lớn, cắm thẳng vào tận trời, ức vạn kiếm khí tràn ngập giữa thiên địa. Một cỗ khí tức tuyệt thế giết chóc phóng xạ bốn phương tám hướng.

- Tru Tiên Kiếm Trận?

Sắc mặt Di Thiên trầm xuống.

- Biết là tốt rồi, ta dùng trận phá trận!

Chung Sơn vô cùng tự tin nói.

- Tốt, ta xem ngươi phá như thế nào!

Di Thiên Thánh nhân lộ ra khinh thường nói.

Di Thiên Thánh nhân muốn kéo dài thời gian, nếu Chung Sơn phối hợp, vậy không thể tốt hơn, đồng thời, Di Thiên Thánh nhân cũng không khỏi khinh thường Tru Tiên Kiếm Trận, nếu là từ Thông Thiên Thánh nhân bố trí, có lẽ mình sợ hãi ba phần, nhưng mà Chung Sơn khác, Tru Tiên Kiếm Trận của hắn căn bản không thể so với Thông Thiên năm đó.

Bởi vì Thánh nhân bày trận, có thể điều động thiên địa đại thế lực dung nhập trong đó, mà Tổ Tiên không thể làm được.

Chung Sơn không để ý, Tru Tiên Kiếm Trận di chuyển hướng về Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận, một đường đi qua, núi sông đều bị xé nát, lưu lại một đường cống ngầm sâu đậm.

Gần, Tru Tiên Kiếm Trận đến gần Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận, hai trận chưa tiếp xúc, khe hở giữa bọn họ liền xuất hiện số không gian chấn động, càng lúc càng mãnh liệt.

Oanh... ... ... ... ... ... ...!

Một tiếng nổ lớn vang lên, hai trận ầm ầm va chạm, chấn động mãnh liệt, chấn đại địa trăm vạn dặm phía dưới phát ra chấn động kịch liệt.

Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận phóng xạ ra ánh sáng rực rỡ chói mắt, dưới sự thúc giục của Di Thiên, uy lực đại tăng, ầm ầm va chạm Tru Tiên Kiếm Trận, đồng thời rất nhiều kiếm khí tán loạn.

Lần đầu tiên va chạm, Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận thắng.

Chung Sơn không vội không nóng nảy, chỉ huy Tru Tiên Kiếm Trận tiếp tục phóng đi.

Mà Di Thiên lại lộ ra vẻ cười lạnh, Tru Tiên Kiếm Trận quả nhiên giống cùng mình nghĩ. Không có Thánh nhân khống chế, uy lực rơi xuống một mảng lớn.

Năm đó hung trận đệ nhất thiên hạ, cướp đi toàn bộ uy danh Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận, thế cho nên thế gian chỉ biết Tru Tiên Kiếm Trận, mà không biết Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận. Hai mắt híp lại, Di Thiên lộ ra một cỗ lãnh ý, Di Thiên muốn hoàn toàn phá hủy Tru Tiên Kiếm Trận, cướp lấy tên đệ nhất hung trận.

Thời điểm Tru Tiên Kiếm Trận vọt tới.

- Mở!

Di Thiên Thánh nhân gào to một tiếng.

Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận lập tức xuất hiện một cửa vào khổng lồ, một ngụm nuốt Tru Tiên Kiếm Trận vào trong đó.

Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận hợp lại, Si Mị Quỷ Quái lập tức xoay tròn, Di Thiên điều động thiên địa đại thế lực rót vào trong đó, Di Thiên muốn hoàn toàn phá hủy Tru Tiên Kiếm Trận.

Mà giờ khắc này Chung Sơn chẳng những không cấp bách, ngược lại lộ ra cười lạnh như có như không. Không chỉ Chung Sơn, giờ phút này quần thần Đại Tranh cũng đều lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Di Thiên nhìn thấy vẻ mặt quần thần Đại Tranh, bỗng nhiên cảm thấy vẻ không ổn, nhưng mà lại không rõ, rốt cuộc có vấn đề gì.



- Hừ!

Di Thiên hừ lạnh một tiếng.

Rất nhanh, cảm giác không ổn đã bị ấn chứng.

Trong Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận, Bát Cực Thiên Vĩ bày ra Tru Tiên Kiếm Trận bỗng nhiên nhảy ra ngoài.

- Ái da!

Oanh... ... ... ... ... ... ... ... ...~!

Bát Cực Thiên Vĩ không chút do dự tự bạo.

Tự bạo? Di Thiên Thánh nhân làm sao có thể sẽ nghĩ tới, Bát Cực Thiên Vĩ còn có thể tự bạo? Điều này sao có thể?

Bát Cực Thiên Vĩ tự bạo, chợt bộc phát ra một cỗ lực lượng không gì sánh kịp xông thẳng tới Si Mị Quỷ Quái, từ bên trong ra bên ngoài, dưới tấn công cường đại, Di Thiên Thánh nhân bỗng nhiên dừng lại Thánh niệm.

Thình thịch ... ... ... ... ... ...~!

Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận nổ tung lên, trong hư không hình thành một hắc động thật lớn, Di Thiên Thánh nhân vốn điều động thiên địa đại thế lực, tại một chốc đại trận nổ tung, lập tức lọt vào phản phệ cường đại, trong cơ thể phát ra từng trận nổ vang. Di Thiên Thánh nhân lảo đảo một cái.

Trong lòng Di Thiên Thánh nhân hoảng hốt, tính cách sợ chết khiến hắn lui ra phía sau rất nhanh.

Mà giờ khắc này, Bát Cực Thiên Vĩ nát vụn cũng dần dần sống lại.

Đợi Di Thiên dùng lực lượng của thiên địa cuốn tới thương thế trong cơ thể, Bát Cực Thiên Vĩ đã khôi phục hoàn hảo không hao tổn. Mà giờ phút này Si Mị Quỷ Quái đã bị thương nặng.

Lật tay vung lên, thu hồi Si Mị Quỷ Quái. Di Thiên nhìn về phía Chung Sơn càng ngày càng cẩn thận.

- Quả nhiên là trăm ngàn chỗ hở!

Chung Sơn cổ quái nói.

Chung Sơn kỳ quái, Di Thiên đường đường Thánh nhân, bày đặt Pháp bảo của Thánh nhân không tế luyện, bày đặt thủ đoạn Thánh nhân không cần, ngược lại nghiên cứu trận pháp không quen, Di Thiên hắn rốt cuộc vì cái gì.

Một bên Thân Công Báo mở miệng nói:

- Nghe đồn Thánh nhân đời trước năm đó sở hữu các trận pháp cường đại, mà Di Thiên kém cỏi trận pháp nhất, nhiều lần bị bại, không cam lòng, phát chí nguyện to lớn luyện trận, nhưng mà hiện tại xem ra, chẳng qua chỉ là thế.

Thân Công Báo vừa nói, Chung Sơn hiểu, còn Di Thiên Thánh nhân lại xấu hổ và giận dữ dị thường.

- Trận đã phá, Di Thiên Thánh nhân còn không đi?

Chung Sơn thản nhiên nói.

Từ đầu tới cuối, Chung Sơn đều ở thế phong khinh vân đạm, khiến Di Thiên Thánh nhân đối diện càng xem càng khó chịu, đồng thời trong lòng chấn động càng lúc càng lớn, Di Thiên phát hiện, Chung Sơn này, thật sự mỗi một lần gặp, thực lực cường hãn một phần, lần trước Bát Cực Thiên Vĩ chưa biến thái như vậy, lần này không ngờ có thể tự bạo sống lại? Đây là thủ đoạn gì?

- Ngươi!

Di Thiên không khỏi căm tức.

Di Thiên sao sẽ nghĩ tới, không ngờ Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận bị phá đơn giản như vậy, muốn quát mắng Chung Sơn đê tiện, nhưng lời đến khóe miệng lại có vẻ tái nhợt không đủ sức.

- Quên đi, tính cách của ngươi, ta cũng không trông cậy vào ngươi có thể thực hiện lời hứa!

Chung Sơn bỗng nhiên sửa lời nói.

Chung Sơn vừa nói lời này ra, vốn Di Thiên chợt cảm giác một cỗ nhục nhã lớn hơn? Cái gì gọi là không trông cậy vào ta có thể thực hiện lời hứa?

Sắc mặt bắt đầu đen kịt lại.

Vù!

Một cỗ cuồng phong ầm ầm thổi qua tứ phương.

Bên cạnh Di Thiên Thánh nhân, bỗng nhiên xuất hiện 2 đạo thân ảnh, 1 xám 1 tím, uy nghi mênh mông tản ra từ trên người của hai người.

Một là Thánh nhân Mặc Tử toàn thân ma bào.

Một ... cái khác, Chung Sơn cũng là lần đầu tiên thấy, toàn thân đạo bào màu tím hoa lệ, khí tức quanh người mạnh hơn vài phần so với Mặc Tử và Di Thiên.

Chung Sơn đánh giá hai người, hai người cũng đồng thời đánh giá Chung Sơn, đặc biệt nam nhân đạo bào màu tím, khi nhìn qua, dường như đao bén nhọn đâm vào trong quần thần Đại Tranh, khiến các Cổ Tiên nhất thời có loại cảm giác hít thở không thông.

- Mặc Tử, đã lâu, còn vị này, nếu ta đoán không sai, các hạ chắc là đương kim đệ nhất Thánh nhân, Trình Hầu đi!

Sắc mặt Chung Sơn trầm xuống nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook