Quyển 4 - Chương 168: Đổ ước Tuyết phong
Quan Kỳ
10/04/2013
Phân tích ra gì rồi sao?
Thiên U công chúa cười hỏi.
Chung Sơn cau mày nghĩ ngợi một chút rồi nói:
- Dịch Diễn không thể có khả năng không lấy một thành nào, chắc hẳn Dịch Diễn có đại mưu.
- Đại mưu,hợp tung sao?
Thiên U công chúa cười hỏi.
- Xem ra chỉ có công chúa nghĩ thấu triệt.
Chung Sơn cười nói.
- Ngươi không cần khen ta, ta nghĩ ngươi đã đoán được mục đích của hắn là gì rồi.
Thiên U công chúa cười nói.
- Không sai, không ngoài dự đoán của ta, không bao lâu sau, Đại Quang và Đại Vũ đế triều sẽ dùng phong cẩu thức mà công kích. Truyện Trường Sinh Bất Tử Truyện Trường Sinh Bất Tử
Chung Sơn ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.
- Phong cẩu thức? Cái này là gì?
Thiên U công chúa cười hỏi.
Đại đô đốc hai triều sẽ tụ hội lại, hợp lực đối phó với chúng ta.
Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.
- Ngươi khẳng định như vậy?
Thiên U công chúa hỏi.
- Không sai, giả sử ta là Dịch Diễn thì thế cục này ta không thể hợp tung với ai khác được mà chỉ có thể là Đại Quang.
Chung Sơn nói.
- Thế nhưng hai đại đô đốc có thể không gặp mặt nhau, đưa tin cũng có thể mà.
Thiên U công chúa hỏi. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Không, phải gặp mặt, một mặt là vì hứa hẹn, về phương diện khác ta nghĩ bọn họ có thể dùng cái này để thực hiện một ám hiệu chiến tranh.
- Ám hiệu chiến tranh?
Thiên U công chúa hơi nghi hoặc, tuy nàng là một người vô cùng thông minh nhưng đối với mưu lược chiến tranh cũng không am hiểu cho lắm. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Giống như các nhà khoa học, mặc dù rất thông minh nhưng không phải ai làm chính trị cũng hiệu quả.
- Ám hiệu chiến tranh chính là ám hiệu mà cả hai người đều hiểu,từ nay về sau khi Dịch Diễn xuất binh, cả thiên hạ cũng sẽ biết đó là binh lực biểu lộ ám hiệu cho Tiêu Vong. Nhìn thấy Dịch Diễn dụng binh thông qua ám hiệu như vậy, Tiêu Vong cũng sẽ xuất binh, cả hai đại đô đốc này đều có trí tuệ siêu quần một khi cả hai phối hợp với nhau thì sẽ rất thành công.
Chung Sơn nói.
- Cái này rất khó.
Thiên U công chúa suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Không sai cho nên ta cần phải ra ngoài một phen, công chúa ở lại thu dọn một số chuyện giúp ta.
Chung Sơn nói.
- Ngươi đi ra ngoài? Ta hỗ trợ ngươi điều gì?
Thiên U công chúa kỳ quái hỏi.
- Công chúa hãy tọa trấn Quang Huy Thành.
Chung Sơn khẳng định nói.
- Ta sao?
Thiên U công chúa nghi ngờ hỏi.
- Đúng thế, Tiêu Vong nhất định sẽ phái binh tới thăm dò, Thủy Vô Ngân chưa đủ trí khôn để ứng phó với Tiêu Vong, chưa thể thống nhất toàn cục cho nên ta muốn giao cho công chúa
Chung Sơn khẳng định nói.
Nghe thấy lời nói này của Chung Sơn, trong lòng của Thiên U công chúa vô cùng vui mừng.
- Thì ra là nói ta giả mạo ngươi sao?
Thiên U công chúa cười hỏi.
- Đúng thế, chính là công chúa giả mạo ta.
Chung Sơn cười nói.
一一一一一一一一一一一一一一一一 一、一一一一一一一一一一一一一一 一一一一一一
Hai tháng sau.
Trong Đại Vũ đế triều, ở trên đỉnh Tuyết Sơn, ở bốn phía có một lượng lớn hoa lá.
Ở trong đình, lúc này Chung Sơn đang ngồi trước bàn đá, nhẹ nhàng uống một ly rượu ngon.
A Đại cùng với Chích Hỏa đứng ở kế bên.
- Tiên sinh, thư mang đến kinh thành đã tới nơi? Dịch Diễn thực sự sẽ tới kinh thành?
A Đại nghi hoặc hỏi.
- Hắn đọc thư nhất định sẽ tới đây.
Chung Sơn cười nói.
- Vạn nhất hắn mang binh tiến tới thì phải làm sao bây giờ, chúng ta phải đối phó làm sao?
A Đại lo lắng hỏi.
- Bây giờ ngươi đi về phía đông bắc, cách đây một vạn dặm, nếu có đại quân thì báo cho ta biết.
Chung Sơn nói.
- Dạ.
A Đại đắp sau đó lập tức biến mất.
Ở đại vũ đế triều, kinh thành.
Thiết huyết tướng quân ở Đại Vũ đế triều cùng với các hộ pháp, một sô cường giả Nguyên Anh kỳ mang theo một cỗ kiệu bay vào trong kinh thành.
Vừa vào tới phủ thành chủ.
- Thiết huyết tướng quân, tướng quân thật sự đến đây? Đây chính là đại đô đốc sao? Truyện Trường Sinh Bất Tử
Kinh thành thành chủ lập tức đi tới hỏi.
- Làm sao ngươi biết đại đô đốc?
Thiết huyết tướng quân trừng mắt hỏi.
- Khởi bẩm tướng quân, lúc trước có một người áo đen mang mốt phong thư tới nói là muốn ta chuyển giao cho đại đô đốc.
Thành chủ lập tức sợ hãi nói.
- AI?
Thiết huyết tướng quân trừng mắt hỏi.
- Tại hạ không rõ lắm, chỉ biết rằng tu vi của người này rất cao. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Thành chủ lập tức nói, sau đó đưa lên một phong thư. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Ở bên ngoài có viết bốn chữ “Dịch Diễn thân khải”
Thiết huyết nhìn phong thư, rồi lại nhìn cỗ kiệu, sau đó từ từ đi tới.
- Đại đô đốc!
Thiết huyết hướng vào trong kiệu kêu lên.
- Đã tới chưa?
Trong kiệu truyền đến thanh âm của Dịch Diễn. Truyện Trường Sinh Bất Tử
- Đại đô đốc, có một phong thư.
- Thật sao?
Dịch Diễn nghi hoặc hỏi.
Thiết huyết mang phong thư đi vào, sau đó đợi trước cỗ kiệu.
- Ha ha, hảo, Chung Sơn ngươi rõ ràng đã gạt được ta cùng với Tiêu Vong.
Trên khuôn mặt Dịch Diễn nở ra một nụ cười khổ.
- Đại đô đốc!
Thiết Huyết lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Chung Sơn, thư này là do Chung Sơn mang tới?
- Được rồi, Thiết Huyết, mau mang kiệu đi tới phía chính đông mười vạn dặm.
Trong kiệu truyền đến thanh âm của Dịch Diễn.
- Đại đô đốc, có cần dẫn quân đi theo không?
Thiết Huyết nhíu mày hỏi.
- Không cần, hắn bày yến thì chắc chắn là đã có sách lược vẹn toàn, đi thôi.
Dịch Diễn trầm giọng nói.
- Dạ.
Thiết Huyết lập tức đáp.
一一一一一一一一一一一一一一一一 一一一一一一一一一一一一一一一一
Chung Sơn ngồi ở trên đỉnh núi Tuyết Sơn, chờ Dịch Diễn đến, đây đã là ngày thứ ba.
- Dịch Diễn có đến không đây?
Chích Hỏa lo lắng nói.
- Sẽ đến.
Chung Sơn cười nói.
- Thật sự sẽ đến ư?
Hai mắt của Chích Hỏa liền nhìn về phía xa xa.
Chung Sơn đứng dậy, Chích Hỏa lại một lần nữa thay đổi bàn tiệc rượu.
Thiết huyết tướng quân bay tới gần, mang theo một cỗ kiệu.
- Chung Sơn cung nghênh Dịch Diễn tiên sinh.
Chung Sơn cất cao giọng nói.
Thiết huyết lạnh lùng nhìn về phía Chung Sơn, đứng ở trước cỗ kiệu.
Rèm trong cỗ kiệu lập tức được kéo ra, Dịch Diễn từ từ xuất hiện.
- Chung Sơn tiên sinh, đã lâu không gặp.
Dịch Diễn thân thiện nói.
Thiết Huyết vô cùng cẩn thận đưa Dịch Diễn vào trong đình.
Ở trên bàn đá, chỉ có hai cái bát đũa.
- Mau lui ra.
Dịch Diễn nhẹ nhàng nói.
- Chích Hỏa, lui ra.
Chung Sơn nói.
Thiết Huyết nhìn về phía Chung Sơn, lại nhìn về phía Chích Hỏa, lông mày của y khẽ cau lại. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Ở trên tòa tuyết sơn, chỉ có Chung Sơn và Dịch Diễn.
- Nhận được thinh tình của Dịch Diễn tiên sinh, Chung Sơn dĩ nhiên là có qua có lịa, mời Dịch Diễn tới đây một phen, mong tiên sinh đừng trách.
Chung Sơn làm một vẻ thỉnh thế.
Nhìn thấy dáng vẻ của Chung Sơn, Dịch Diễn khẽ ngồi xuống rồi nói:
- Chung Sơn tiên sinh mời tại hạ,Dịch Diễn cầu còn không được.
Chung Sơn ngồi xuống, hai người nhấc ly đối ẩm.
Ngày xưa ở Thiên Không chi thành, không lưu lại tiên sinh thật là một điều đáng tieescs.
Dịch Diễn cười nói.
- Dịch Diễn tiên sinh nói đùa rồi, Đại Vũ đế triều không có người nào có thể thay được tiên sinh.
Chung Sơn nói.
- Ha ha, không biết tiên sinh tìm ta là vì chuyện gì?
Dịch Diễn hỏi.
- Tam triều còn hay mất.
Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.
Dịch Diễn khẽ đặt chén rượu xuống rồi cười nói:
- Không phải Chung Sơn tiên sinh nguyện ý buông tha cho chức quan của Đại La thiên triều chứ?
- Ha ha, Dịch Diễn tiên sinh nói đùa rồi.
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
- Ta đã từng nói qua, chỉ cần tiên sinh đồng ý gia nhập Đại Vũ đế triều thì chức đại đô đốc này nhường cho tiên sinh, hơn nữa còn nhanh chóng khiến cho lòng quân Đại Vũ thuần phục, nhưng nhìn thành tựu của tiên sinh hiện tại, Dịch Diễn cảm thấy thật xấu hổ.
Dịch Diễn cười nói.
- Dịch Diễn tiên sinh đã biết như vậy thì bây giờ chúng ta không vội nhắc lại. Hôm nay chúng ta nói chuyện về đại thế, không cần vòng vo.
Chung Sơn cười nói.
- Vậy sao? Tiên sinh, xin mời.
Dịch Diễn nói.
- Đại Vũ đế triều còn tồn tại được bao lâu, Dịch Diễn tiên sinh có bao giờ nghĩ tới chăng?
Chung Sơn hỏi.
- Dĩ nhiên là thiên thu vạn tải.
Dịch Diễn lập tức nói.
- Ha ha, Dịch Diễn tiên sinh còn sống được bao lâu?
Chung Sơn nhìn chằm chằm về phía Dịch Diễn nói.
Nghe thấy lời nói của Chung Sơn, đồng tử của Dịch Diễn co rút lại.
- Cái đó có quan hệ với nhau sao?
- Dịch Diễn tiên sinh không cần phải che dấu, Dịch Diễn tiên sinh sống được bao lâu thì Đại Vũ đế triều sống được từng đó. Lời nói của Chung Sơn có đúng không?
Chung Sơn cười hỏi.
- Chưa hẳn!
Dịch Diễn lắc lắc đầu.
Nếu như Dịch Diễn tiên sinh có may mắn thì Đại La thiên triều không chừng bị tan rã trước. Tuy nhiên, xác suất để xảy ra chuyện đó là bao nhiêu thì tiên sinh cũng biết. Bất qua ở phía nam, quân do Đại La thiên triều thống suất vẫn chưa cạn, thiên triều thượng quốc, nhân tài đông đúc.
- Khụ khụ.
Dịch Diễn ho một hồi, hiển nhiên là bị lời nói của Chung Sơn làm cho căm phẫn.
Sau khi ho khan một hồi, Dịch Diễn nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
- Chung Sơn tiên sinh, có gì muốn nói xin cứ nói thẳng.
Dịch Diễn nói.
- Ha ha, tại hạ muốn cùng với Dịch Diễn tiên sinh đánh cuộc với nhau.
Chung Sơn nói.
- Đánh cuộc?
Dịch Diễn nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.