Trường Sinh Bất Tử

Quyển 8 - Chương 40: Giết lên trời xanh

Quan Kỳ

07/08/2014

Kiếm Ngạo đón gió mà đứng, nhìn lôi vân trên bầu trời không ngừng gia tăng. Trong lôi vân, một đạo lôi điện hình rồng, ở bên trong không ngừng quay cuồng.

Lôi quang lóng lánh, phát ra uy hiếp khổng lồ, một loại cảm giác áp bách khiến người ta tim đập nhanh ép tới vô số người bên dưới.

Mặc dù vô số cường giả ở khoảng cách rất xa nhưng mà vẫn không chịu nổi cảm giác áp bách này, liên tục rút lui.

- Thiên Tiên kiếp tiểu thế giới, đúng là còn rất nhẹ nhàng!

Cách đó không xa Lý Tư nhàn nhạt nhìn bầu trời.

Chung Sơn nhìn lại Lý Tư, gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Không phải Chung Sơn đã chứng kiến Thiên Tiên kiếp từ đại thế giới, mà là Chung Sơn nhìn ra được, kiếp này, có lẽ Đế Huyền Sát cũng có thể độ.

Kiếm Ngạo ánh mắt đơn thuần, nhưng mà khí thế quanh người Kiếm Ngạo cũng không ngừng kéo lên, càng ngày càng cao, một cỗ uy áp khổng lồ vọt thẳng lên trời, dường như muốn ép thiên uy trở về.

- Ầm ầm.................

Thiên uy càng ngày càng mạnh, lôi điện cuồng bạo đã kéo lên tới mức độ phá toái hư không, dưới mây đen, không gian cuồng bạo chấn động, thiên uy hội t ụ, bức thẳng tới Kiếm Ngạo.

- Két.

- Rống.................

Trong lôi vân bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ, tiếp đó là một tiếng long ngâm rít gào, vô tận lôi điện tụ lại thành một con rồng điện trăm vạn trượng, Lôi Long rít gào một tiếng, vọt thẳng tới Kiếm Ngạo.

Một đường Lôi Long đi qua, tất cả không gian đều vỡ nát, lực phá hoại khủng bố, phảng phất muốn hủy diệt hết thảy mọi việc trong thế gian vậy.

Hắc động khổng lồ, so với hắc động lúc năm cường giả chiến đấu còn khổng lồ hơn, lôi điện oanh kích cũng khẳng định cuồng bạo hơn lúc trước.

Bên ngoài vô số cường giả thấy một màn như vậy, da đầu đều run lên. Lôi Long chỉ nhìn thấy lúc đầu, sau đó chỉ nhìn thấy hắc động khổng lồ hình con rồng rít vào vọt tới Kiếm Ngạo.

Đây là lực phá hoại khủng bố cỡ nào?

Mọi người đều có thể cảm thụ được lực đạo đáng sợ mà Kiếm Ngạo sắp đối mặt kia, một cái hắc động khủng bố rít gào mà tới.

Nhóm người nhát gan liên tục lui về phía sau.

Kiếm Hồng xiết chặt nắm tay, lo lắng cho phụ thân Kiếm Ngạo. Liễu Vô Song nuốt nuốt nước miếng nhìn trời, Chung Sơn và Lý Tư khoanh tay mà đứng.

Đối mặt với lực tấn công khổng lồ này, Kiếm Ngạo không chút sợ hãi, cũng hiện lên cỗ ngạo khí trước giờ chưa từng có.

Trong mắt lóe lên lệ khí, Kiếm Ngạo đạp chân một cái, bước thẳng lên trời cao, trong chớp mắt mọi người nhìn thấy, quanh người Kiếm Ngạo bỗng nhiên phun ra vô tận ngân quang, tiếp đó bao bọc Kiếm Ngạo tạo thành hình dạng một thanh tuyệt kế hung kiếm.

Kiếm Ngạo dùng thân hóa kiếm, bắn thẳng lên trời cao!

Kiếm Ngạo không phải chờ đợi thiên kiếp buông xuống, mà lại dấn mình vào trong thiên kiếp.

- Oanh.................

Kiếm Ngạo đi tới đâu, không gian vỡ nát tới đó, quá nhanh, ầm ầm cùng với hắc động thiên uy va chạm với nhau, hắc động khổng lồ ầm ầm mở rộng không chỉ gấp ngàn lần, vô số lôi điện từ trong hắc động bắn ra.

Mây đen bên dưới chậm rãi khôi phục, thân ảnh Kiếm Ngạo biến mất không còn.

- Oanh... Oanh... Oanh... Oanh......!

Ngay sau đó, trong bầu trời mây đen, không ngừng vang lên tiếng nổ cuồng bạo. Kiếm Ngạo không ngờ thật sự dấn mình vào trong kiếp vân.

Vô tận kiếm khí từ trong kiếp vân và lôi điện tàn sát bốn phía, vẻn vẹn chỉ một hồi công phu, trong trời cao đã không còn mây đen, có chỉ là hắc động, hắc động khổng lồ vô cùng, bao phủ mấy trăm vạn dặm.

Phía dưới, vô số cường giả trong mắt lộ vẻ kinh hãi, Kiếm Ngạo này quá biến thái rồi đi! Có thể độ kiếp như vậy sao? Dấn mình vào trong kiếp vân, tại trong trung tâm kiếp vân đánh chém thiên kiếp?

Đánh chém thiên kiếp?

Giờ khắc này, phong tư tuyệt thế của Kiếm Ngạo khắc thật sâu trong lòng mọi người.

- Quả nhiên, vẫn là độ Thiên Tiên kiếp ở tiểu thế giới là tốt nhất!

Cách đó không xa Lý Tư cảm thán nói.

Trong mắt Lý Tư không có nhiều khâm phục, hình như chuyện này vô cùng bình thường.

Một canh giờ, hai canh giờ, hắc động cuồn cuộn trên bầu trời vẫn không tiêu tán, nhìn Kiếm Ngạo độ Thiên Tiên kiếp như thế, mọi người đã sớm chết lặng, không nói nên lời.



Thậm chí có ít người trong lòng cảm thấy hổ thẹn, để lại tâm ma không thể xóa nhòa.

- Trá.................

Trong trời cao, bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ, vô số kiếm khí như mưa rào bắn về bốn phương tám hướng. Cũng may những kiếm khí này uy lực không lớn, nếu không những người quan sát kia đã thảm rồi.

Một vòng kiếm vũ đi qua, mọi người vô cùng kinh ngạc nhìn bầu trời.

Hắc động chậm rãi biến mất, chậm rãi được bổ khuyết. Mà không biết khi nào, đỉnh ngọn núi hình thanh kiếm kia, lại lần nữa xuất hiện thân ảnh Kiếm Ngạo.

Kiếm Ngạo đứng ở đỉnh núi, vô số ánh sáng vàng bao phủ Kiếm Ngạo, Kiếm Ngạo nhắm mắt, hình như đang hưởng thụ hấp thu vậy.

Quả nhiên, hai canh giờ sau, thiên kiếp hoàn toàn chấm dứt, Kiếm Ngạo với thực lực cường đại ở trong hắc động vượt qua thiên kiếp.

- Đã xong, so với ta tưởng tượng còn nhanh hơn một chút!

Lý Tư nhìn Kiếm Ngạo khẽ nhíu mày.

Thiên Tiên? Chung Sơn trợn tròn mắt nhìn về phía Kiếm Ngạo.

Lại đợi một canh giờ nữa, toàn bộ ánh sáng vàng quanh người Kiếm Ngạo mới biến mất. Chậm rãi mở to mắt, trong hai mắt Kiếm Ngạo bỗng nhiên lộ ra vẻ coi thường sinh linh.

Thiên Tiên, Kiếm Ngạo!

- Phụ thân thành công!

Kiếm Hồng mang theo vẻ kích động nói.

Xa xa, trên đỉnh núi cao, Kiếm Ngạo quay đầu nhìn về phía Chung Sơn, hơi gật gật đầu với hắn.

Hình như là cáo biệt lần cuối cùng, Chung Sơn cũng gật gật đầu.

Bầu trời đã khôi phục, hơn nữa trong khoảng thời gian này, thái dương cũng lại lần nữa từ hướng đông mọc lên, nắng sớm ngày hôm sau đã chiếu rọi đại địa.

Kiếm Ngạo chặn lại y bào, lại lần nữa ngẩng đầu nhìn trời.

- Oanh.................

Bầu trời lại lần nữa vang lên một tiếng nổ, tiếng nổ này không phải là lôi vân lóng lánh mà là dấu hiệu phi thăng.

Trên đỉnh đầu Kiếm Ngạo, theo một tiếng nổ này, đột nhiên bắn xuống một điểm sáng màu vàng, tiếp đó, điểm sáng màu vàng kia nhanh chóng mở rộng ra, càng lúc càng lớn.

Một mảnh bầu trời hình tròn thật lớn chiếu xuống vô số ánh sáng vàng, ánh sáng vàng thông thiên triệt địa, dường như là một cái thông đạo vậy.

Bốn phía dần dần xuất hiện một ít mây tía, quay chung quanh thông đạo màu vàng này, thông đạo phi thăng này.

Mọi người hâm mộ nhìn, đó chính là thông đạo phi thăng đại thế giới, chỉ cần theo thông đạo bay lên trời, liền có thể tiến vào đại thế giới sao?

- Sắp tới rồi!

Lý Tư hai mắt nhíu lại.

Cách đó không xa, Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc, nhìn lại Lý Tư, giờ phút này, trong mắt Lý Tư lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Cái gì đến? Ai sắp đến rồi? Chung Sơn mày nhướng lên, tiếp đó lại nhìn về phía Kiếm Ngạo trên đỉnh ngọn núi kia.

Kiếm Ngạo cũng híp mắt nhìn thông đạo phi thăng.

Quả nhiên, theo thông đạo phi thăng mở ra, trên vùng trời bỗng nhiên xuất hiện một bóng đen.

Bóng đen? Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc, khách từ đại thế giới?

- Hừ!

Kiếm Ngạo hừ lạnh một tiếng, vọt thẳng lên trời.

Mà bên trên, bóng đen càng ngày càng nhiều, bắn nhanh xuống dưới, cũng có rất nhiều bóng đen bắn tới nghênh đón Kiếm Ngạo.

Rậm rạp, như châu chấu vậy, ào ào bắn về tiểu thế giới.

Nhìn một màn kia, đột nhiên trong lòng Chung Sơn cả kinh. Ở ngoài Đại thế giới, lại có nhiều người chờ chực như thế vậy? Kiếm Ngạo chỉ vẻn vẹn phi thăng ở một chỗ mà thôi, đảo mắt đã có nhiều kẻ tiến vào như vậy? Này có tới vạn kẻ rồi chứ!



- Chính là hắn độ kiếp, ngăn cản hắn phi thăng, để thông đạo phi thăng duy trì thời gian càng dài.

Trong trời cao, bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát to.

- Đệ tử Huyết Kiếm Tông nghe lệnh, ngăn cản tiểu tiên áo bào trắng kia phi thăng!

- Đệ tử Thiên Ma Tông nghe lệnh, ngăn cản tiểu tiên áo bào trắng kia phi thăng.

- Đệ tử Vạn Thú Môn nghe lệnh, ngăn cản tiểu tiên áo bào trắng kia phi thăng.

..........................

Cường giả nhảy vào tiểu thế giới gần vạn tên, vô cùng có tổ chức bắn thẳng tới Kiếm Ngạo.

Tiểu tiên áo bào trắng? Kiếm Ngạo bắn thẳng lên trời cao lộ ra nụ cười lạnh. Trong mắt lóe lên lệ khí, thân hình Kiếm Ngạo đột nhiên bạo tăng không chỉ gấp ba lần, đầu ngón tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh bảo kiếm nhọn hoắt.

Chuôi kiếm này chính là bội kiếm của Kiếm Ngạo? Mặc dù lúc trước đối mặt với đám người Thần Nha Đạo Quân cũng chưa từng lấy ra.

- Khặc khặc khặc, tiểu tiên tiểu thế giới này mới vừa độ kiếp, còn muốn phản kháng, khặc khặc khặc...!

Người xông vào trước nhất là một lão già xấu xí cười âm lãnh.

- Thử.................!

Lão già kia bị tách ra thành hai nửa, đảo mắt đã bị Kiếm Ngạo chém đôi. Mang theo vẻ hưng phấn và khát máu, Kiếm Ngạo tay cầm bảo kiếm nhọn hoắt điên cuồng bắn thẳng vào vạn tên đến từ đại thế giới.

Kiếm Ngạo giết vào trong đó, điên cuồng giết hại, một kiếm liền giết hại hơn trăm sinh mệnh.

Dường như thông đạo phi thăng càng ngày càng không ổn định, cho dù Kiếm Ngạo cường thế ra tay, nhưng mà không gian vẫn không vỡ nát.

- Thử... Thử... Thử... ~ thử... Thử...!

Kiếm Ngạo rất khoa trương, mỗi một kiếm đều bổ ra mưa máu, điên cuồng giết hại.

Cường giả Đại thế giới bỗng nhiên phát hiện, tiểu tiên tiểu thế giới căn bản như sơn dương theo như cảm nhận của bọn họ, căn bản không phải sơn dương, mà là một ác ma, một ác ma giết chóc khủng bố.

Quá khủng bố, giết quá khoa trương, căn bản bắt giữ được hắn, tại sao có thể như vậy? Sao lại có người mạnh như vậy?

- A..........

- Má ơi........!

- Cứu mạng a........

- Ta phải quay về........!

........................

Trong chớp mắt, đầy trời tung tóe vô số chân tay cụt, thịt nát, đám cường giả vừa rồi còn như mãnh hổ, lập tức bị Kiếm Ngạo giải quyết như chuyện vặt vậy, giết hại nghiêng về một bên.

Phong thái của Kiếm Ngạo, một lần nữa làm người ta ngưỡng mộ, thông đạo phi thăng, một đường giết lên trời xanh. Một đường đi qua, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, khách đến từ đại thế giới, đều trở thành vong hồn dưới lưỡi kiếm của Kiếm Ngạo.

- Giết, giết, giết.

Một số tên nhát gan từ đại thế giới vừa thấy Kiếm Ngạo cuồng bạo như thế, vẻ mặt hoảng sợ, lập tức quay đầu bay đi, nhưng mà đám cường giả không sợ chết từ đại thế giới tiếp tục nhảy vào.

Kiếm Ngạo vừa giết, vừa vọt lên, có thể tiến vào tiểu thế giới, phần lớn đều là phàm nhân, rất nhiều phàm nhân Thiên Cực Cảnh, còn có một ít tiên nhân dùng bí pháp thu liễm khí tức, thậm chí cao nhất đạt tới Thiên Tiên, nhưng mà ở trước mặt Kiếm Ngạo tất cả đều uổng công.

- Khi, khi, khi......!

Tuy nhiên, không phải mọi người đều không có lực trả đòn, bên ngoài có nhiều người dũng mãnh tiến vào như thế vậy, đúng là vẫn còn có một ít hung nhân, mặc dù không đến mức thắng được Kiếm Ngạo, nhưng mà Kiếm Ngạo dưới tình huống không ngừng bay lên, trốn vào tiểu thế giới thì vẫn làm được.

Này còn không tính, trong lúc Kiếm Ngạo cuồng bạo giết lên tận trời cao, có mấy đạo thân ảnh dưới tình huống chịu được kiếm pháp cuồng bạo của Kiếm Ngạo, vọt thẳng xuống dưới. Mà Kiếm Ngạo cũng không đi quản bọn họ.

- Chung Sơn Đại đế, ngươi, ta cùng ra tay đi, tiểu thế giới không thể để cho bọn họ làm rối loạn.

Lý Tư trầm giọng nói.

- Ừ!

Chung Sơn gật gật đầu.

- - - - - oOo- - - - -

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook