Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 13: Không đề

Quan Kỳ

10/04/2013



Cổ Thần Thông to lớn, cao tới gần triệu trượng. Người sao có thể cao như vậy chứ?

Mọi người ngẩng đầu nhìn người khổng lồ tới trời này, Cổ Thần Thông biến thành to lớn rồi, không chỉ có Cổ Thần Thông biến thành khổng lồ, y phục của Cổ Thần Thông cũng biến thành to lớn, Khai Thiên phủ trong tay cũng cao tới cả trăm ngàn trượng. Cổ Thần Thông là thiên hạ đệ nhất?

Cổ Thần Thông hùng mạnh, vẫn còn ẩn nấp trong con mắt trời xanh, thực lực mạnh mẽ điên cuồng, thân hình biến thành to lớn, to lớn đến mức làm kinh hãi tất cả mọi người.

Quầng sáng bên góc người Cổ Thần Thông cũng dần dần tán đi, lộ ra Cổ Thần Thông hùng mạnh tràn đầy sinh lực, Cổ Thần Thông là kẻ mạnh nhất thiên hạ!

Cổ Thần Thông đầu đội bình thiên quan, mặc Cửu long vân yên bào, căm giận trời cao, đột nhiên, Chung Sơn nhìn thấy nơi chân phải Cổ Thần Thông, hàng nhàm hàng vạn bước chân, đột nhiên bắn ra bao nhiêu là sao.

Đúng vậy, đó chính là chòm sao mà đêm nào cũng có thể nhìn thấy ánh hào quang của nó, Rất nhiều ánh hào quang từ phía trên chân phải của Cổ Thần Thông phun ra. Ánh sáng của các vì sao?

Cùng lúc đó, Thiên Lang đảo, Đại Tình hoàng triều, bóng hình đứng trên nóc nhà Trường sinh điện, quan sát bốn phía, giữa không trung, vô tận mây đỏ, mà ở phía bắc, đột nhiên bắn ra các ánh sao rực rỡ vô cùng, chỉ có điều, ánh sao kia chợt lóe chợt lóe, như đang xảy ra vấn đề gì.

- Đi! ! !

Bóng hình Chung Sơn chỉ nói một câu, thân hình nhoáng lên một cái vội hướng về ánh sao.

Ảnh khu này, tuyệt đối là biến hóa, hóa thân thành ảnh, như dòng ánh sáng, bắn nhanh ra, vừa rồi là triệu tập lang tương của tuyên kinh, lang tương, Hoàng Cực cảnh cường nhân, nhưng lại là ảnh khu Hợp Thể Kỳ trước mặt, mức độ vẫn còn kém xa lắm. Bởi vì mức độ ảnh khu là rất nhanh, nhanh chóng bắn ra, vừa rồi là triệu tập lang tương của tuyên kinh, lang tương, Hoàng Cực cảnh cường nhân, nhưng là ở trước mặt ảnh khu Hợp Thể Kỳ, mức độ còn kém xa lắm. Bởi vì mức độ ảnh khu thực sự là rất nhanh, cực kỳ nhanh. Khai Dương tông? Là Khai Dương tông? Chung Sơn đi thẳng đến Khai Dương tông nơi tinh quang nổ bắn ra. Không bao lâu đi ra ngoài sơn môn.

- Không tốt, vì sao lại như vậy?

- Không tốt, chòm sao không ổn định, chòm sao sao lại không ổn định được?

- Cùng với mạch thông địa, không thể nào có dấu hiệu không ổn định như thế này, lay động như vậy? Đại bắc đẩu thất tinh đại trận sao lại bày ra như thế? Thất tinh Đại La thánh thượng sắp thất bại rồi.

Bên trong Khai Dương tông, giờ phút này ồn ào náo nhiệt, truyền đến vô số những âm thanh thất kinh. Sao lại như thế được? Sao lại xảy ra vấn đề như thế vào lúc này cơ chứ?

- Thủ sơn, đây là chuyện gì?

Chung Sơn há hốc miệng kêu to.

- Không rõ lắm, Thiên Lang đảo giống như đang không ngừng lay động, nếu không ổn định, Đại bắc đẩu thất tinh đại trận sẽ thất bại.

Thủ sơn lập tức lo lắng kêu lên.

- Lay động? Lay động đến từ đâu?

Chung Sơn nghi hoặc hỏi.

- Trận pháp này, yêu cầu tính chính xác cực kỳ cao mới được, một chút rung động cũng không thể có, cho dù có yếu hơn nữa cũng không được. Chưởng môn đang trụ trì ở Khai Dương vị, nếu lay động như thế, sẽ khiến cho Đại bắc đẩu thất tinh đại trận thất bại trong gang tấc.

Thủ sơn lo lắng nói.

- Chỉ cần tuyệt đối ổn định là được sao?

Chung Sơn lập tức hỏi.

- Phải, cần ổn định, nhưng ổn định như thế nào?

Thủ sơn vội la lên.

- Ta đến, ngươi tránh ra!

Chung Sơn lập tức nói.

Giờ phút này, không chấp nhận được Chung Sơn nói thêm cái gì, lật tay ra, Chung Sơn lấy ra miếng Phương thiên ngọc tỷ của mình. Nhìn thấy miếng Phương thiên ngọc tỷ của Chung Sơn, thủ sơn ánh mắt sáng lên.

- Đúng, trấn áp, lấy ngự tỳ trấn áp là hữu hiệu nhất, nhưng những ngươi chỉ có ngự tỷ hoàng triều, làm sao có thể trấn áp được?

Thủ sơn lúc đầu vui vẻ, rồi đột nhiên tuyệt vọng. Chung Sơn cũng không để ý đến sự than thở của Thủ sơn, Phương thiên ngọc tỷ trên tay ném lên trời.



Phương thiên ngọc tỷ tuy rằng không dũng mãnh uy lực bằng Thiên triều ngự tỳ của Cổ Thần Thông, nhưng có thể biến hóa trong phạm vi lớn cả trăm trượng là không khó, hơn nữa, đây là đại hào hoàng triều, đồng thời còn có nhất triều khí vận dùng để trấn áp.

Trấn! ! !

Chung Sơn hét vang một tiếng, Phương thiên ngọc tỷ khổng lồ lập tức từ trên trời giáng xuống.

Oành! ! !

Phương thiên ngọc tỷ ầm ầm đè ở phía trên đại địa.

Lập tức ở phía trên Phương thiên ngọc tỷ, chảy qua ánh sáng bảy màu, viên trân châu màu đỏ ở phía trên lại phóng ra mười ba loại màu sắc khác nhau.

Ông! ! !

Chỉ là một tiếng run rẩy, dính chặt rồi.

- Ổn định rồi, ổn định rồi!

Bên trong Khai Dương tông truyền đến một tiếng hô kinh ngạc.

Toàn bộ bên trong Khai Dương tông có niềm vui bất ngờ, ổn định? Đại bắc đẩu thất tinh đại trận có thể được cứu rồi!

Bên trong Khai Dương tông, lập tức các ánh sao làm chói mắt. Ánh sao hóa thành trụ ánh sáng, bay lên ngút trời, trực tiếp đâm xuyên qua mây đỏ đầy trời, bắn về nơi xa xôi tận cùng, hoan hô, bên trong Khai Dương tông vang dội tiếng hoan hô vang từ trước đến giờ chưa thấy có.

Thủ sơn kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn, thành công rồi? Trấn áp được rồi? Sao lại có thể như thế được? Đương nhiên, giờ không phải là lúc để suy xét.

- Vì chưởng môn hộ pháp!

Bên trong Khai Dương tông truyền ra âm thanh này.

Lúc này, Rất nhiều lang tương cũng theo Chung Sơn chạy tới.

- Bảo vệ ở hai bên sườn, không cho bất cứ kẻ nào tới quấy rầy!

Chung Sơn kêu lên.

- Vâng!

Chúng lang lập tức tuân mệnh nói.

Chung Sơn theo phủ tông đi vào bên trong Khai Dương tông, ở chỗ điện Khai Dương tông, Chung Sơn thấy được nguồn ánh sao. Huyền Tâm tử, Khai Dương tông chưởng môn, lúc đó, Huyền Tâm tử trong tay đang cầm một cái thìa.

Khai Dương vũ khúc trước, chính là tín vật của chưởng môn Khai Dương tông, ngày trước sư tôn dùng nó để diệt yêu tà Bắc đẩu thất tinh đại trận, cuối cùng hao phí nguyên khí của mình, thậm chí là cả tính mạng. Chính là nó, Khai dương vũ khúc chước. Khai Dương vũ khúc chước bắn ra rất nhiều ánh sao, bay thẳng ngút trời, như dẫn tới Khai Dương tinh. Cùng lúc đó, ở Thần châu đại địa còn có sáu chòm sao trên trời, đâm vào các đám mây đỏ, bắn vào trụ bảy chòm sao, làm lung linh toàn bộ Thần châu đại địa, đâm phá vào các đám mây đỏ, bắn về nơi xa. Chỗ Thái Cổ thánh đô. Bản thân Chung Sơn nhìn Cổ Thần Thông khổng lồ, còn có các ánh sao dưới chân của hắn.

- Đây là?

Chung Sơn hỏi.

- Bàn đạp Thất tinh, lấy thất tinh đường Thất đại tông môn lần lượt là : Bắc đẩu thất tinh đại trận, Câu dẫn Bắc đẩu thất tinh, mượn tinh lực dẫn Chu thiên sao, bố trí Đại La Chu thiên tinh đấu đại trận, toàn lực đối phó với con mắt của trời xanh!

Đế Huyền Sát giải thích.

Nghe được những lời mà Đế Huyền Sát nói., Chung Sơn lập tức nhướng mày lên.

- Tinh lực? Mượn tinh lực ư? Sao có thể mượn được? Trời giận như thế, sao có thể cho mượn tinh lực để đối phó với chính mình?

Chung Sơn không hiểu nói.

Nhìn Chung Sơn, đế Huyền Sát hơi ngạc nhiên, rồi lắc đầu ke khẽ thở dài.

- Xem ra, ngươi còn không hiểu thế giới của chúng ta.

Đế Huyền Sát thở dài nói.

- Sao? Tiểu thế giới ên à, ta hiểu chứ, làm sao?



Chung Sơn cứng đầu nói.

- Không sai, là tiểu thế giới, nhưng tiểu thế giới, nhưng tiểu thế giới cũng không có sao Nhật nguyệt.

Đế Huyền Sát nói.

- Sao lại như thế được?

Chung Sơn không tin nói.

- Là sự thật, quả thật, sao Nhật nguyệt chỉ có đại thế giới mới có, bởi vì đặc thù của thế giới, nên khi chúng ta nhìn thấy sao trời kỳ thực là nhìn thấy sao trời trong đại thế giới, không chỉ có chúng ta, mà có ba nghìn người.

Chung Sơn há hốc mồm ngạc nhiên, vốn định không nghe mấy lời này, Nhưng, bỗng nhiên Chung Sơn nghĩ đến, lúc còn trẻ ở nơi Địa cầu đó, Sao Nhật nguyệt cũng giống như thế, Bắc đẩu thất tinh, nơi đó có thể nhìn thấy Bắc đẩu thất tinh, ở đây có thể nhìn thấy không? Chẳng lẽ thật sự đều đến từ đại thế giới sao? Sao Nhật nguyệt chỉ có đại thế giới mới có?

- Vậy thiên thạch đâu? Thiên thạch giải thích như thế nào?

Chung Sơn lại hỏi một lần nữa.

- Đến từ đại thế giới, thiên thạch đều đến từ đại thế giới, giống với Hậu thổ.

Cổ Thần Thông giải thích.

- Ừ!

Chung Sơn đã dần dần chấp nhận cái sự thật này.

Cổ Thần Thông quả nhiên theo lời nói của đế Huyền Sát, bàn đạp thất tinh, đến thất đại tông môn, thượng xuyên hồng vân, nối liền thất đại sao của đại thế giới, lại do thất đại sao dẫn tới, xâu chuỗi sao chu thiên, dẫn lực sao chu thiên, bố trí đại trận.

- Đại La chu thiên tinh đấu đại trận !

Cổ Thần Thông quát lên một tiếng

Theo tiếng quát lớn của Cổ Thần Thông, mây đỏ phía trên, lập tức đâm vào vô số các chòm sao, điên cuồng xuyên thấu mây đỏ, khiến cho mây đỏ không ngừng quay cuồng.

Chỗ Thái Cổ thành đô, con mắt trời xanh cuối cùng cũng đã hiện lên hoàn toàn bình thường, bên ngoài mắt sương đỏ tán đi, những dấu hiệu kỳ quái không ngừng chuyển động trong mắt, trông vô cùng đáng sợ, ký hiệu kỳ dị ấy không ngừng chuyển động, ¬

Áp lực mạnh hướng thẳng xuống dưới, toàn bộ Thái Cổ thánh đô lập tức bị một lực khổng lồ lại lún xuống độ sâu cả nghìn mét. Ở độ sâu cả nghìn mét trước cái thân hình to lớn của Cổ Thần Thông, căn bản không đáng nhắc tới

Mà giờ phút này con mắt của trời xanh cũng hiện lên một tia bất ổn, chính là mắt đỏ, khống chế chính mình giữa mây đỏ xuất hiện rất nhiều các tơ xanh, giăng mắc vào mình.

-Thành công rồi, Cổ Thần Thông đã thành công trong việc cố định con mắt trời xanh, Đại La chu thiên tinh đấu đại trận, giam cầm hết thảy thế gian không ngờ lại thay đổi như thế này, đến con mắt của trời xanh cũng có thể giam cầm được.

Đế Huyền Sát thở dài nói.

Trên trời, con mắt trời xanh cảm nhận được mối đe dọa cực lớn, con mắt trời xanh biểu lộ thần sắc sợ hãi. Sợ hãi đến từ phía dưới, đến từ Cổ Thần Thông bỗng nhiên biến thành khổng lồ như thế. Hắn sao bỗng nhiên lại biến thành khổng lồ như thế?

Sao lại biến thành khổng lồ như thế?

Nỗi sợ hãi, tất cả ánh sáng đỏ phía trước con mắt của trời xanh đều phóng về hướng Cổ Thần Thông, đồng thời những ký hiệu kì dị trong ánh mắt cũng nhanh chóng phóng ra những ánh hào quang màu đen nhằm hướng Cổ Thần Thông. Lúc này, Cổ Thần Thông không ngồi đó chờ đợi mà chủ động tấn công, một bước dưới chân, trong nháy mắt bay lên trời hướng về trụ ánh sáng màu đỏ và ánh háo quang màu đen.

Trụ ánh sáng, trụ ánh sáng màu đỏ va chạm vào người Cổ Thần Thông, không ngờ lại không có hiệu quả như trước, giống như chỉ là những ánh sáng bình thường. Phải biết rằng, ánh sáng đỏ lúc trước đủ làm Cổ Thần Thông sợ, giờ sao lại nhiều thế này? Cổ Thần Thông thực sự đã biến thành hùng mạnh như thế này sao?

Mạnh quá? không quan tâm, tuyệt đối không để tâm đến những đòn tấn công của con mắt trời xanh, mà trong nháy mắt đã đến trước mặt con mắt trời xanh.

Khai Thiên phủ trong tay hướng về con mắt trời xanh, một búa, điên cuồng chém tới, ánh sáng vàng vụt qua, tất cả mọi người lóa cả mắt.

Oành! ! !

Theo tiếng nổ cực lớn, thân hình Cổ Thần Thông ở trên không trung, mắt lộ vẻ sát khí, mà con mắt trời xanh cũng không phóng ra các trụ ánh sáng nữa.

Con mắt của trời xanh bất động, giữa ánh mắt khổng lồ ấy, ở một khe theo một bên ánh mắt, vẫn kéo dài tới bên kia, Cổ Thần Thông làm được rồi, một búa bổ vào con mắt trời xanh

Thần thoại của trời đất đã bị tan biến như thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook