Quyển 6 - Chương 16: Không đề
Quan Kỳ
10/04/2013
Trên Hồng mông tử bích cuối cùng năng lượng hỗn độn cũng nhạt dần rồi, Cổ Thần Thông mà đánh tiếp, suýt nữa, suýt nữa lại thêm một nhát búa nữa thì thực sự sẽ Khai Thiên lập địa.
Chỉ một chút, một chút nữa thôi, đã thất bại trong gang tấc.
Thiên địa đã xuất hiện rất nhiều vết rạn, Hồng mông tử bích đã bị vỡ một chút, Chỉ còn lại lực không lớn lắm, Cổ Thần Thông rút cuộc không thể thi triển được, Lực phá thân đã bị tiêu hao hết cả.
Trời không bị phá vỡ, Hồng mông không bị phá, không thể Khai Thiên.
Cổ Thần Thông thất bại, cái thất bại này phải trả giá cực kỳ lớn, chính là hình thần câu diệt. Hồn phách, chân khí toàn bộ đều không còn nữa, bị hủy rồi, tất cả đều bị tiêu vong hết.
Lực phá thân, cuối cùng cũng chỉ lấy đi một chút Hồng mông tử khí mà thôi.
Đại La thiên triều, có ai tưởng nhớ đến. Lần này Khai Thiên lập địa, có thể nói là đã lấy đi toàn bộ lực của Cổ Thần Thông, nhưng dù vậy thì cũng không Khai Thiên được.
Năng lượng hỗn độn từ từ dựng lên bức tử vách Hồng Mông, rồi dần biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.
Mà cái khe hở giữa trời và đất sau khi những kẻ mạnh hấp thụ sẽ dần thu nhỏ lại, sau đó thu nhỏ đến mức không trông thấy, dường như tất cả đều chưa từng tồn tại.
Nhưng Thái Cổ thánh đô trước kia không còn nữa, Cổ Thần Thông chết rồi, làm sao có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra? Sau khi Cổ Thần Thông băng hà, Đại La Thiên Triều coi như bị xóa xổ khỏi vùng đất Thần Châu.
Thần dân Đại La Thiên Triều đau đớn tiếc thương.
Cổ Thiên U khóc đến tím cả mặt, cho đến giờ vẫn không tin vào những sự việc xảy ra trước mắt.
Thánh Thượng đã chết ư? hùng mạnh như vậy sao lại chết được chứ? Nên biết ở Đại La Thiên Triều người tốt nhất với ta không phải là nghĩa phụ Chính Nhất Vương mà là thánh thượng. Thánh thượng quan tâm ta giống như con gái ruột, thậm chí còn hơn cả con gái ruột, dạy cho ta kiến thức, truyền cho ta mưu lược, giúp ta tu hành, ta muốn gì mượn cớ của thiên triều khối kẻ làm cho ta, đến tứ đại thái tử cũng không có được đặc ân này.
Thánh thượng chết rồi ư? hết rồi ư? hết thật rồi ư?
Trong mắt Cổ Thiên U hằn đấy những vết thương, Chung Sơn ôm lấy Cổ Thiên U vỗ vầ an ủi.
Cách đó không xa Thi tiên sinh, A Đại, A Nhị, Chích Hòa, và Thanh Hồng mọi người đều xúm lại bảo vệ Chung Sơn.
Trong không trung, Hồng mông tử khí sau khi nổ bay ra tứ phía, cách đó khoảng tám mươi mấy dặm.
Phần lớn cường đều bay ra.
Cách đó không xa, một luồng Hồng Mông tử khí bị nén xuống, có khoảng mười cường nhân bay lên trời, nhưng khi bay lên trời lại bị hất xuống.
Hồng mông tử khí là một luồng khí tím rất nhẹ, nhưng lại rất nặng, nặng tới mức rợn cả người, mười đại cường nhân kia tu đến kì thấp nhất cũng là kì Nguyên Anh, thế mà còn bị ép phải xuống.
Mười đại cường nhân đều biết sự việc không thể nói ra, đây cũng không phải lỗi của mình, nên đều lần lượt rút lui.
Luồng hồng mông tử khí đó lại rơi xuống, dừng ở trên một dãy núi.
Phải biết rằng, trải qua lễ rửa tội hàng loạt những vụ xung đột trước kia, những dãy núi còn xót lại đều là những dãy núi thiêng linh khí tràn trề, hình dạng giống như kim võng….. mới có thể tồn tại đến bây giờ.
Nhưng dãy núi giống như kim võng này sau khi một luồng hồng mông tử khí yếu hạ xuống lại phát ra âm thanh rất vang, rồi lại bị nén xuống, đó có thể là một dãy núi. Tiếp đó, Hồng Mông tử khí len vào trong dãy núi bị lở, trong dãy núi linh khí tràn ra, cây cối thi nhau mọc ra tua tủa.
Mọi người đều kinh hãi khi trông thấy cảnh tượng này, luồng hồng mông tử khí này nặng như vây sao?
Bỗng nhiên, Chung Sơn hình như nghe thấy âm thanh của Đế Huyền Sát.
- Chung Sơn, ta vừa mới thu được một luồng hồng mông tử khí, đã là cao nhất rồi, phải về luyện ngay, không nó sẽ tan mất, bảo trọng!
Tiếng Đế Huyền Sát văng vẳng bên tai Chung Sơn.
Hồng mông tử khí? Dựa vào kẻ mạnh đạt đến cảnh giới Thiên Cực lâu đời như Đế Huyền Sát mà chỉ thu được một luồng ư?
Hay Thiên Cực cảnh đều như vậy? Chỉ có thể thu được một luồng?
Nếu không thu, thu không được, sẽ len vào đất, biến thành linh khí của đất.
Trong lúc Chung Sơn đang chau mày, có thể là ý trời, một luồng hồng mông tử khí bay về phía Chung Sơn.
- Không được, ngoài Thiên Cực Cảnh, không ai có thể thu được, chúng ta mau đi thôi!
Thi tiên sinh nói ngay.
Hiển nhiên Thi tiên sinh đến từ thế giới đại thiên, ông ta biết về những chuyện này tường tận hơn.
Nhưng Chung Sơn sao có thể cam tâm chấp nhận? Hơn nữa Hồng mông tử khí lại chủ động gõ cữa, tất nhiên không nỡ từ bỏ rồi, ít nhất cũng phải thử lấy một lần.
Hoan hô!
Chung Sơn mở trừng hai mắt, trong cơ thể bỗng nhiên xuất hiện một ảo ảnh trong suốt. Mọi người chỉ cảm thấy như một cơn gió lớn thổi qua.
Bát Cực thiên vĩ khổng lồ đột nhiên bay lên trời, há cái miệng rộng dữ tợn nuốt lấy hồng mông tử khí.
Năng lượng, năng lượng mênh mông vô hạn.
Bát Cực thiên vĩ nuốt lấy hồng mông tử khí rồi đột nhiên nhập vào Chung Sơn.
Chung Sơn trong lòng rất vui, quay đầu lại nhìn tứ phía. Nhưng tứ phía hồng mông tử khí đều tan hết rồi, bị cướp rồi, bị rơi mất rồi, một luồng cũng chẳng còn.
- Đi!
Chung Sơn không để ý tới sự kinh ngạc của mọi người, ôm lấy Cổ Thiên U đang khóc nức nở, dẫn theo mọi người nhanh chóng rời đi.
Chung Sơn phải nhanh chóng tìm một chỗ để tiêu hóa.
Hồng mông tử khí, đó nhất định là Hồng mông tử khí rồi, cho dù Bát Cực thiên vĩ ăn cái đầu to thì ta cũng có canh uống rồi.
Ba ngày sau, Nguyên Thái Cổ thánh đô.
Thái Cổ thánh đô lúc trước, giờ phút này chỉ còn lại một hố rượu lớn, lúc bị Cổ Thần Thông chém vào Hồng mông tử bích, bị dội ngược trở lại rơi xuống đất. Bốn phía xung quanh ngọn núi, cũng vì việc Khai Thiên mà sụp đổ.
Cổ Thần Thông đã chết, Chết thật rồi, chết dưới lực phá thân cuối cùng, Khai Thiên phủ cũng bị phá nát, chết dưới Hồng mông tử bích cùng Cổ Thần Thông.
Về phần thần sách, cũng bị hủy mất hơn một nửa, nưng thiên triều ngự lũng của Cổ Thần Thông lại được giữ lại.
Mặc cho Cổ Thần Thông có thành công hay không, sự hùng mạnh của Cổ Thần Thông, còn có hành động Khai Thiên vĩ đại đều đã đi vào lòng người, không ai dám nhạo bang Cổ Thần Thông. Những việc làm của Cổ Thần Thông chứng tỏ là thiên hạ đệ nhất!
Nhạo bang đệ nhất thiên hạ, đó không phải là làm nhục chính mình hay sao?
Thánh thượng băng hà, ai người khóc than! Tuy rằng Đại La thiên triều do Cổ Thần Thông băng hà mà bị sụp đổ như vậy, nhưng cả triều đình cũ đều đến dự lễ đưa tiễn Cổ Thần Thông.
Lễ tang Cổ Thần Thông được tổ chức tại nguyên Thái Cổ thánh đô.
Tứ đại thái tử, giai phi ma đới để tang, quỳ xuống mộ Cổ Thần Thông chôn quần áo và di vật.
Mộ Cổ Thần Thông chôn di vật và quần áo, chính là một cái hố rất to, cái hố này, chính là để quần áo và di vật hắn. Đó không thể coi như cái hố, mà nên gọi là cái vực sâu, vực sâu Thái Cổ.
Cổ Thần Thông bên trong cái hắc động triệu trượng, bên trong Hậu thổ. Băng vỡ, và có một lượng Hồng mông tử khí nhập vào, tuy rằng nhìn như bình thường nhưng bên trong linh khí nhiều vô cùng.
Đây là một giới, tượng trưng, tượng trưng của Đại La thiên triều ngày trước, là tượng trưng cho Thần châu đại địa. Cái này. Vực sâu, không ai dám tới, dù là tứ đại thái tử cũng không dám tới.
Chỗ miệng vực thẳm, dần dần đã có vài người tới rồi, đến, chỉ để cúi lạy. Thương tiếc. Thậm chí thắp một nén hương để tỏ lòng thương tiếc.
Cách Thái Cổ thánh đô một đoạn không xa bên trong một ngọn núi.
Chung gia quân ở hai bên sườn, chúng Hoàng Cực cảnh cường nhân bảo vệ Chung Sơn.
Cổ Thiên U có Thanh hồng theo cùng, tâm trạng đã khá hơn rất nhiều. Về phần Chung Sơn, lại tự mình đứng lên.
Hồng mông tử khí, đó là hồng mông tử khí, mặc dù Thiên Cực cảnh cường nhân, cũng chỉ có thể thu được một chút, cái loại vật biến thái này, không ngờ lại bị Bát Cực thiên vỹ nuốt?
Chung Sơn biết Hồng mông tử khí hùng mạnh, không chỉ có phản ứng với bên ngoài, bên trong mìn cũng nhận thức được là như thế.
Sauk hi Bát Cực thiên vỹ nuốt, không ngờ lại tiêu hóa gần ba ngày mới có thể tiêu hóa hết được.
Rút cục, Bát Cực thiên vỹ chuyển hóa một chút năng lượng mà Chung Sơn cần, cung cấp cho cơ thể Chung Sơn.
Chung Sơn nguyên thần lo lắng, giống như đột nhiên bị thoái hóa, toàn bộ nguyên thần đều phóng ra rất nhiều ánh sáng vàng.
Phá rồi, cuối cùng là phá rồi, Hoàng cực cảnh, Chung Sơn cuối cùng đạt tới Hoàng cực cảnh rồi.
Hoàng cực cảnh, có nghĩa là có thể chạm đến quy tắc của trời đất, không cần mở to mắt, Nguyên thần cũng đã “nhìn”đến. Tinh hoa bốn phía trong thiên địa này, quy tắc thiên địa?
Tuy nhiên loại quy tắc này lại rất yếu, chưa thể đạt tới hiệu quả hồng loan thiên kinh, con mắt nhìn thấy tinh hoa thiên địa. Còn thiếu rất nhiều.
Thiên lôi biến!
Ngày trước công pháp Hợp Thể Kỳ mà Huyền nguyên đưa cho chính mình, kỳ thực mà nói thì Công pháp Hợp Thể Kỳ cũng không toàn diện, bởi vì đến Hoàng Cực cảnh vẫn có thể tiếp tục luyện như trước.
Trong chốc lát đột phá Hoàng Cực cảnh, lôi vân đã không thể dùng mẫu để tính toán, mà là dùng mắt, nhãn lực của Chung Sơn có thể đạt tới phạm vi, có thể đến tận cùng lôi vân, giống như “thiên”của Thiên Cực cảnh.
Hơn nữa, Hoàng Cực cảnh cũng giống như lột xác, từ Thiên lôi bình thường tăng cấp lên Thần tiêu thiên lôi một loại cấp bậc mà uy lực gia tăng gấp trăm lần so với Thiên lôi.
Chỉ có điều, hiện tại chuyển hóa Thần tiêu thiên lôi quá ít, đại bộ phận là thiên lôi bìn thường, chỉ cần thực lực gia tăng, Thần tiêu thiên lôi nhất định ngày càng nhiều.
Đây chính là nơi Thiên lôi biến đổi.
Hoàng cực cảnh thập trọng, lần này, năng lượng mà Bát Cực thiên vỹ cho, là năng lượng cực kỳ đầy đủ, chẳng nững đạt tới Hoàng Cực cảnh, hơn nữa còn nhập thẳng vào Hoàng Cực cảnh nhị trọng!
Đột phá kinh thiên, lấy Chung Sơn làm cốt, đổi người này, đạt tới nguyên anh kỳ cũng là nằm mơ. Nhưng Chung Sơn lại là tấn công tới Hoàng Cực cảnh, Hoàng Cực cảnh nhị trọng?
Hồng mông tử bích, bên trong ẩn chứa bao nhiêu năng lượng, giờ phút này Bát Cực thiên vỹ không ngờ không ở trạng thái ảo ảnh, mà lại biến thành một dạng thể lỏng, thành chất liệu đông cứng lại.
Thậm chí Bát Cực thiên vỹ còn có đủ thời gian lấy ra khỏi cơ thể. Rơi ở đầu vai Chung Sơn, thân hình biến thành một đuôi lớn với tám dải đẹp mê hồn. Tám dải đuôi, tám dải màu sắc cũng hiện lên ngày càng rõ rệt, càng đẹp đẽ vô cùng.
Chung Sơn tin rằng, hiện tại Bát Cực thiên vỹ tuyệt đối ở phía dưới Hoàng Cực cảnh, không thể địch lại được, trừ phi động tới Hoàng Cực cảnh có thể sẽ gặp phiền toái, Hoàng Cực cản, cho dù Hoàng Cực cảnh tuyệt đỉnh, gặp Bát Cực thiên vỹ, chắc chắn chỉ có nước chết.
Thu lại Bát Cực thiên vỹ, Chung Sơn đứng dậy, chậm rãi đi ra bế quan đại điện.
Tất cả mọi người kiên nhẫn chờ Chung Sơn.
Cổ Thần Thông đã chết, mọi người không thể nghi ngờ, không còn là người của Đại La thiên triều nữa, mà là thuộc hạ của toàn bộ hoàng triều.
- Chung Sơn, vực sâu Thái Cổ thánh đô, hiện tại đang làm lễ tang cho thánh thượng, ta muốn đi!
Thiên U mắt đỏ lên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.