Quyển 6 - Chương 142: Kim Long số mệnh 19 trảo
Quan Kỳ
15/05/2014
- Ha ha ha! Khẩu khí thật lớn! Một ngày này ta cứ ở đây, để nhìn xem ngươi làm thế nào giết hắn!
Quy Thọ cũng lạnh lùng nói.
Đồng thời, Quy Thọ cũng ra hiệu cho Băng Hiên, bảo hắn mau mau chạy trốn.
- Hừ!
Lý Tư hừ lạnh một tiếng.
Đánh ra một chưởng về hướng Băng Hiên. Một chưởng vừa đánh ra, không gian bốn phía bỗng nhiên ngưng đọng, hình như khóa chặt Băng Hiên tại đó không thể nhúc nhích.
Quy Thọ vừa thấy Lý Tư đánh tới, cũng mạnh mẽ đánh ra một chưởng ngăn chặn.
Một bàn tay băng màu lam cực lớn đè xuống hướng Lý Tư, không gian bốn phía lay động, không ngừng gãy khúc.
Nhìn thấy bàn tay băng màu lam này, Lý Tư nhếch khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, cũng không có né tránh, mà thân mình nhoáng lên một cái vọt tới hướng phía trước.
“Ầm...”
Bàn tay băng màu lam bị Lý Tư va chạm thành một cái lỗ thủng.
Quy Thọ biến sắc, nhưng hoàn toàn đã muộn.
Lý Tư hung hăng vỗ bàn tay xuống đỉnh đầu Băng Hiên.
Quy Thọ căng thẳng trong lòng, không thể tưởng được Lý Tư lại cường như thế: không ngờ ở dưới tình huống mình phòng bị mà dám đến gần. Lão nhân theo bản năng, đánh ra một chưởng nhằm tới Lý Tư.
Lý Tư một tay vỗ chưởng xuống đỉnh đầu Băng Hiên, một tay chống lại với Quy Thọ.
“Ầm...”
Lực xung kích cường đại, lập tức ở giữa bàn tay hai người tạo thành một cái hắc động lớn bằng cái chậu rửa mặt, không gian ở bốn phía lại lay động khủng khiếp; ánh sáng ở ngay trung tâm đều vặn vẹo.
Thẳng đến lúc không gian ổn định hắc động mới biến mất, lại lần nữa lộ ra ba người. Không! Phải nói chỉ còn lại có hai người.
Băng Hiên đường đường là một Đại đế, không ngờ bị một chưởng của Lý Tư hoàn toàn đánh nát, máu thịt bầy nhầy rơi vãi khắp mặt đất. Sau khi Lý Tư đối chưởng với Quy Thọ, hai người cách xa một khoảng cách giằng co nhau.
Trong mắt Quy Thọ lộ rõ vô cùng kinh ngạc, thật không thể tưởng được Lý Tư lại cường đại đến mức này. Một người cường đại như vậy, không ngờ cam nguyện thần phục dưới chủ vận triều?
Lý Tư giết chết người muốn giết, trông rất vừa lòng, nhìn lại Quy Thọ, Lý Tư lộ ra vẻ cười tà dị, phất ống tay áo thân hình Lý Tư nhoáng lên một cái biến mất ở trước mặt Quy Thọ.
Phía sau lưng bàn tay và lòng bàn tay Quy Thọ đỏ rực, có hơi run run. Mãi đến lúc Lý Tư đi rồi, Quy Thọ cũng không có biểu hiện ra cái gì, bởi vì một lần đối chưởng với Lý Tư vừa rồi lão phát hiện: không ngờ thực lực của Lý Tư không thua kém mình chút nào.
Đại Tần? Đại Tần Thiên triều? Còn có bao nhiêu cường giả như thế?
Nhìn thoáng qua Băng Hiên chỉ còn lại máu thịt bầy nhầy, Quy Thọ nuốt nuốt cổ họng khô khốc, hít sâu một hơi, Quy Thọ phảng phất lại già thêm rất nhiều. Thân hình nhoáng lên một cái, lão biến mất tại chỗ.
Lăng Tiêu Thiên Đình, trong Thiên Duyến Các!
Chung Sơn ngồi bên bàn viết của mình, xem tin tức từ bốn phương đưa tới, trong đó một tờ chính là cẩm y vệ cấp báo về trận chiến tuyệt thế ở khu vực sông Thanh Thủy.
Toàn cảnh một trận chiến đó không toàn diện đưa đến trước mặt Chung Sơn.
“Lý Tư!” Chung Sơn nhíu hai mắt lại.
Không ngờ thực lực của Lý Tư cường đại như vậy!?
Chung Sơn đã khẳng định Doanh chính là Tần Thủy Hoàng. Còn Lý Tư, ở trong trí nhớ của Chung Sơn chỉ là một văn thần, văn thần mà lợi hại như vậy sao? Vậy võ tướng còn thế nào nữa? Đại Tần chính là dùng võ lập quốc a!
Hít sâu một hơi, Chung Sơn áp chế sự khiếp sợ trong lòng.
- Truyền tin cho ba Quân đoàn trưởng tiền tuyến!
Chung Sơn nói.
Liễu Vô Song cung kính tiến lên.
- Vĩnh Lạc Phạm Nhất Phẩm mất tích, Đại đế ba triều khác đã bị diệt, địch thủ đã diệt vong, tăng nhanh tiến trình công thành! Ở trước khi số mệnh của các triều tiêu tán, bằng cường thế đoạt về đây cho ta!
Chung Sơn trấn tĩnh ra lệnh.
- Dạ!
Liễu Vô Song lập tức đáp lời. Tiếp đó, rất nhanh thối lui ra ngoài điện, đi truyền khẩu dụ của Chung Sơn.
Về phần Chung Sơn thì trầm tư đi qua đi lại trong thư phòng.
- Không thể loạn, cần phải đóng vững đánh chắc!
Chung Sơn hít sâu một hơi, nhắm mắt nói khẽ.
------------------
- Băng Phong Đại đế đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
- Đại Thương Đại đế đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
- Đại Viên Đại đế đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
- Phạm Nhất Phẩm đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
... Bốn phương chiến trường, quân đội Đại Tranh lập tức rống lên bí mật động trời này, làm rối loạn quân tâm địch quân. Ngay từ đầu, quân sĩ địch quân vốn không tin, nhưng “giấy chung quy không gói được lửa”. Sau khi truyền đến tin tức các Thái tử kế vị các Đế triều. Tức thì binh bại như núi đổ, quân lính hoàn toàn tan rã.
Quân Đại Tranh điên cuồng thu lấy thành trì, thậm chí vô số Thành chủ thành trì, ở sau khi một mình giao thiệp với sứ giả Đại Tranh, không ngờ quay ngược phản chiến, lập tức gây họa ngập trời cho bốn đại Đế triều.
Một năm, vẻn vẹn chỉ thời gian một năm liền quân binh công tới triều đô của Đế triều. Thời gian một năm này, quân đoàn Đại Tranh toàn bộ gấp rút hành quân, đến địa phương nào trong thời gian ngắn liền thu thành trì, tiếp theo tới địa phương khác, hoàn toàn giống như thu lấy vật trong nhà mình.
Quá nhanh, công thành quá nhanh như vậy.
Triều chiến, cuối cùng dường như đều là vương quyết đấu với vương. Thế nhưng, tân vương của Đế triều chung quy quá nhỏ yếu, chỉ cần các quân đoàn trưởng đủ để đối phó, Chung Sơn chỉ tọa trấn ở Lăng Tiêu Thiên Đình, thu lấy số mệnh vô cùng tận mà thôi.
Số mệnh khổng lồ từ bốn phương tám hướng hội tụ tới.
Ở thời điểm mọi người không rõ ràng lắm, sau khi lọc qua trên mỗi món Phương Thiên Ngọc Tỉ và Phong Thần Bảng của Chung Sơn, lúc này số mệnh khổng lồ mới thêm dày đặc trên bầu trời.
Số mệnh, vô cùng tận số mệnh màu vàng, số mệnh khổng lồ không ngừng tụ tập. Toàn bộ trên vùng trời Lăng Tiêu Thiên Đình đều là một mảng vàng chói mắt, cách từ rất xa nhìn lại giống như ánh mặt trời vàng óng, vô cùng chói mắt.
Số mệnh của bốn Đế triều! Từ cổ xưa tới nay, có Hoàng triều nào thăng cấp mà có nhiều số mệnh như vậy?
Các Hoàng triều thăng cấp Đế triều, số mệnh đều là khô cằn từng chút một, là một loại ít nhất trong Đế triều. Đại Tranh lúc này, thiên hạ lại có Đế triều nào sánh bằng?
Vô số cường giả bị Lăng Tiêu Thiên Đình hấp dẫn tới, sớm đã mở to hai mắt nhìn.
Số mệnh này cũng quá khoa trương đi! Tuy rằng so ra kém Thiên triều, nhưng cũng có hơn một nửa số mệnh của Thiên triều rồi chứ? Nồng đậm như vậy, nhiều như vậy? Đại Tranh Hoàng triều này quá cường hãn đi!
Thăng cấp? Đúng, lập tức sẽ thăng cấp!
Theo các Đế triều bị huỷ diệt, số mệnh của Đại Tranh tăng lên với tốc độ khủng bố đến cực điểm.
Các quân đoàn trưởng đã trở về Lăng Tiêu Thiên Đình, triều đô bốn phương đã bị diệt, thu các thành trì còn lại cũng không cần những quân đoàn trưởng trí mưu siêu quần này.
Giờ phút này trên Lăng Tiêu Thiên Đình, trước Trường Sinh Điện, đã dựng lên một đài cao khổng lồ.
Chung Sơn đứng trên đó, trước mặt đặt Phương Thiên Ngọc Tỉ và Phong Thần Bảng.
Dưới đài cao đứng văn võ bá quan, các nhân viên quan trọng của Đại Tranh, các hoàng hậu, các quân đoàn trưởng, Thái tử, đám người Đế Huyền Sát.
Lần này, Chung Sơn chỉ cần tế bái trời cao, không cần tế bái đất đai.
Phía dưới vô số thần dân Đại Tranh đứng cung kính, dân chúng các nơi lại quỳ lạy xuống.
Bỗng nhiên Chung Sơn quỳ xuống, nhìn lên trời ba lạy chín bái!
Sau ba lạy chín bái, Chung Sơn đứng thẳng lên, cầm lên Phong Thần Bảng cao giọng nói:
- Đại Tranh Hoàng triều tế bái trời cao, trẫm Chung Sơn, lập triều Đại Tranh, thiên mệnh là Hoàng, điều khiển quần sinh, cáo thái bình với trời cao, báo công của quần thần.
Đại Tranh thừa thiên địa phù hộ, phồn vinh hưng thịnh, trời đất tường hòa, chịu vô cùng số mệnh, Hoàng triều không đủ chịu đựng, do dó khẩn cầu trời cao, ban thưởng Đại Tranh nghiệp vị đế nghiệp với thiên địa, phong làm Đế Thiên!
Theo Chung Sơn dứt lời, ném Phong Thần Bảng lên trời, đột nhiên Phong Thần Bảng phóng ra ức vạn ánh sáng vàng, thẳng hướng lên biển số mệnh trên bầu trời, ánh sáng vàng nhập vào biển số mệnh, phảng phất nối liền với biển số mệnh.
Phong Thần Bảng hơi rung động, vô cùng tận số mệnh trên bầu trời cũng cùng theo bốc lên không thôi. Vô số số mệnh một hồi tụ lại đến trung tâm, một hồi phân tán đến tứ phương, tụ lại phân tán... tụ lại phân tán... giống như nước sôi sôi trào cuồng bạo, lại dường như đang thai nghén thứ gì đó.
Chung Sơn nhìn chằm chằm hai mắt có thần sáng ngời. Phía dưới, văn võ bá quan, vô số thị vệ ào ào quỳ xuống, chờ trời cao ban cho trung vị Đế triều.
Chung Sơn hai tay nâng Phương Thiên Ngọc Tỉ, nhìn chằm chằm lên biển số mệnh. Bốn phía Lăng Tiêu Thiên Đình, cũng có một số cường giả siêu cấp đang nhìn chằm chằm biển số mệnh này. Trong đó bao gồm Đại Tần Thừa tướng, Lý Tư!
Biển số mệnh một lần sôi trào này, tác động tới tâm thần mọi người ở bốn phương.
Một lần chờ đợi, chính là thời gian gần bốn ngày, chuẩn xác mà nói là 81 canh giờ sau, biển số mệnh trên bầu trời đã tụ lại thành một cái hình cầu thật lớn, một cái cầu số mệnh hình trứng. Bỗng nhiên, Phương Thiên Ngọc Tỉ trong tay Chung Sơn phóng ra một luồng ánh sáng vàng chói mắt đâm thẳng vào nó.
“Rắc...”
Số mệnh hình cầu vang lên một tiếng giòn tan, không ngờ hình cầu kia sinh ra một cái khe nứt.
“Grào...”
Bỗng nhiên, bên trong số mệnh hình cầu truyền ra tiếng long ngâm thật lớn chấn động khắp thiên địa. Tiếng long ngâm này quá mạnh, quá cường đại đến mức tất cả ranh giới của Đại Tranh Hoàng triều, bao gồm ranh giới của bốn đại Đế triều mới vừa đánh hạ, đều vang dội một tiếng long ngâm này.
Toàn bộ trên Lăng Tiêu Thiên Đình, gần như mọi người đều cảm thấy tai mình như vỡ nát. Tuy nhiên, một tiếng ngâm này lại kỳ quái lạ thường, tuy rằng chấn cho tai mọi người ù ù một trận nhưng không có một người nào bị thương, cho dù là người phàm cũng như thế.
Theo tiếng long ngâm, từ trong số mệnh hình cầu kia bỗng nhiên vươn một đôi sừng rồng màu vàng cao chót vót, tiếp đó là các đầu rồng cực kỳ khổng lồ, tiếp theo là thân mình rồng, rồi hiện ra hoàn toàn... Thời điểm Đại Tranh thăng cấp, rốt cục sinh ra Kim Long số mệnh khổng lồ.
Kim Long số mệnh chậm rãi bay ra, uy thế to lớn, chấn cho mọi người gần như đều có loại rúng động phát ra từ nội tâm. Kim Long lắc lư thân hình không thôi, tạo ra gợn sóng không gian khủng bố.
Kim Long số mệnh chậm rãi dâng thân mình lên, vẻn vẹn chỉ xem trong mắt dường như trong lòng mọi người đều bị áp chế cực kỳ mãnh liệt. Vô số lôi điện phun ra từ sừng của Kim Long số mệnh, bắn thẳng lên chín tầng trời.
Chỉ với uy thế này đã mạnh hơn rất nhiều so với Kim Long số mệnh của Đế triều bình thường, hình thể cũng lớn hơn. Mà trọng yếu nhất là, Kim Long số mệnh của Đế triều bình thường, móng vuốt nhiều nhất không vượt qua chín, ít nhất là năm long trảo, nhiều nhất cũng chỉ là chín, long trảo càng nhiều, nói rõ Đế triều càng mạnh. Thế nhưng Kim Long số mệnh của Đại Tranh lại có 19 cái long trảo vô cùng dữ tợn. So với Kim Long số mệnh của Đế triều mạnh nhất hơn hẳn mười cái.
Xa xa trên mặt đất.
- 19 ư? Kim Long số mệnh 19 trảo? Tại sao có thể như vậy? Như thế nào nó có 19 trảo?
Lý Tư kinh ngạc kêu lên.
- - - - - oOo- - - - -
Quy Thọ cũng lạnh lùng nói.
Đồng thời, Quy Thọ cũng ra hiệu cho Băng Hiên, bảo hắn mau mau chạy trốn.
- Hừ!
Lý Tư hừ lạnh một tiếng.
Đánh ra một chưởng về hướng Băng Hiên. Một chưởng vừa đánh ra, không gian bốn phía bỗng nhiên ngưng đọng, hình như khóa chặt Băng Hiên tại đó không thể nhúc nhích.
Quy Thọ vừa thấy Lý Tư đánh tới, cũng mạnh mẽ đánh ra một chưởng ngăn chặn.
Một bàn tay băng màu lam cực lớn đè xuống hướng Lý Tư, không gian bốn phía lay động, không ngừng gãy khúc.
Nhìn thấy bàn tay băng màu lam này, Lý Tư nhếch khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, cũng không có né tránh, mà thân mình nhoáng lên một cái vọt tới hướng phía trước.
“Ầm...”
Bàn tay băng màu lam bị Lý Tư va chạm thành một cái lỗ thủng.
Quy Thọ biến sắc, nhưng hoàn toàn đã muộn.
Lý Tư hung hăng vỗ bàn tay xuống đỉnh đầu Băng Hiên.
Quy Thọ căng thẳng trong lòng, không thể tưởng được Lý Tư lại cường như thế: không ngờ ở dưới tình huống mình phòng bị mà dám đến gần. Lão nhân theo bản năng, đánh ra một chưởng nhằm tới Lý Tư.
Lý Tư một tay vỗ chưởng xuống đỉnh đầu Băng Hiên, một tay chống lại với Quy Thọ.
“Ầm...”
Lực xung kích cường đại, lập tức ở giữa bàn tay hai người tạo thành một cái hắc động lớn bằng cái chậu rửa mặt, không gian ở bốn phía lại lay động khủng khiếp; ánh sáng ở ngay trung tâm đều vặn vẹo.
Thẳng đến lúc không gian ổn định hắc động mới biến mất, lại lần nữa lộ ra ba người. Không! Phải nói chỉ còn lại có hai người.
Băng Hiên đường đường là một Đại đế, không ngờ bị một chưởng của Lý Tư hoàn toàn đánh nát, máu thịt bầy nhầy rơi vãi khắp mặt đất. Sau khi Lý Tư đối chưởng với Quy Thọ, hai người cách xa một khoảng cách giằng co nhau.
Trong mắt Quy Thọ lộ rõ vô cùng kinh ngạc, thật không thể tưởng được Lý Tư lại cường đại đến mức này. Một người cường đại như vậy, không ngờ cam nguyện thần phục dưới chủ vận triều?
Lý Tư giết chết người muốn giết, trông rất vừa lòng, nhìn lại Quy Thọ, Lý Tư lộ ra vẻ cười tà dị, phất ống tay áo thân hình Lý Tư nhoáng lên một cái biến mất ở trước mặt Quy Thọ.
Phía sau lưng bàn tay và lòng bàn tay Quy Thọ đỏ rực, có hơi run run. Mãi đến lúc Lý Tư đi rồi, Quy Thọ cũng không có biểu hiện ra cái gì, bởi vì một lần đối chưởng với Lý Tư vừa rồi lão phát hiện: không ngờ thực lực của Lý Tư không thua kém mình chút nào.
Đại Tần? Đại Tần Thiên triều? Còn có bao nhiêu cường giả như thế?
Nhìn thoáng qua Băng Hiên chỉ còn lại máu thịt bầy nhầy, Quy Thọ nuốt nuốt cổ họng khô khốc, hít sâu một hơi, Quy Thọ phảng phất lại già thêm rất nhiều. Thân hình nhoáng lên một cái, lão biến mất tại chỗ.
Lăng Tiêu Thiên Đình, trong Thiên Duyến Các!
Chung Sơn ngồi bên bàn viết của mình, xem tin tức từ bốn phương đưa tới, trong đó một tờ chính là cẩm y vệ cấp báo về trận chiến tuyệt thế ở khu vực sông Thanh Thủy.
Toàn cảnh một trận chiến đó không toàn diện đưa đến trước mặt Chung Sơn.
“Lý Tư!” Chung Sơn nhíu hai mắt lại.
Không ngờ thực lực của Lý Tư cường đại như vậy!?
Chung Sơn đã khẳng định Doanh chính là Tần Thủy Hoàng. Còn Lý Tư, ở trong trí nhớ của Chung Sơn chỉ là một văn thần, văn thần mà lợi hại như vậy sao? Vậy võ tướng còn thế nào nữa? Đại Tần chính là dùng võ lập quốc a!
Hít sâu một hơi, Chung Sơn áp chế sự khiếp sợ trong lòng.
- Truyền tin cho ba Quân đoàn trưởng tiền tuyến!
Chung Sơn nói.
Liễu Vô Song cung kính tiến lên.
- Vĩnh Lạc Phạm Nhất Phẩm mất tích, Đại đế ba triều khác đã bị diệt, địch thủ đã diệt vong, tăng nhanh tiến trình công thành! Ở trước khi số mệnh của các triều tiêu tán, bằng cường thế đoạt về đây cho ta!
Chung Sơn trấn tĩnh ra lệnh.
- Dạ!
Liễu Vô Song lập tức đáp lời. Tiếp đó, rất nhanh thối lui ra ngoài điện, đi truyền khẩu dụ của Chung Sơn.
Về phần Chung Sơn thì trầm tư đi qua đi lại trong thư phòng.
- Không thể loạn, cần phải đóng vững đánh chắc!
Chung Sơn hít sâu một hơi, nhắm mắt nói khẽ.
------------------
- Băng Phong Đại đế đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
- Đại Thương Đại đế đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
- Đại Viên Đại đế đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
- Phạm Nhất Phẩm đã chết, các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?
... Bốn phương chiến trường, quân đội Đại Tranh lập tức rống lên bí mật động trời này, làm rối loạn quân tâm địch quân. Ngay từ đầu, quân sĩ địch quân vốn không tin, nhưng “giấy chung quy không gói được lửa”. Sau khi truyền đến tin tức các Thái tử kế vị các Đế triều. Tức thì binh bại như núi đổ, quân lính hoàn toàn tan rã.
Quân Đại Tranh điên cuồng thu lấy thành trì, thậm chí vô số Thành chủ thành trì, ở sau khi một mình giao thiệp với sứ giả Đại Tranh, không ngờ quay ngược phản chiến, lập tức gây họa ngập trời cho bốn đại Đế triều.
Một năm, vẻn vẹn chỉ thời gian một năm liền quân binh công tới triều đô của Đế triều. Thời gian một năm này, quân đoàn Đại Tranh toàn bộ gấp rút hành quân, đến địa phương nào trong thời gian ngắn liền thu thành trì, tiếp theo tới địa phương khác, hoàn toàn giống như thu lấy vật trong nhà mình.
Quá nhanh, công thành quá nhanh như vậy.
Triều chiến, cuối cùng dường như đều là vương quyết đấu với vương. Thế nhưng, tân vương của Đế triều chung quy quá nhỏ yếu, chỉ cần các quân đoàn trưởng đủ để đối phó, Chung Sơn chỉ tọa trấn ở Lăng Tiêu Thiên Đình, thu lấy số mệnh vô cùng tận mà thôi.
Số mệnh khổng lồ từ bốn phương tám hướng hội tụ tới.
Ở thời điểm mọi người không rõ ràng lắm, sau khi lọc qua trên mỗi món Phương Thiên Ngọc Tỉ và Phong Thần Bảng của Chung Sơn, lúc này số mệnh khổng lồ mới thêm dày đặc trên bầu trời.
Số mệnh, vô cùng tận số mệnh màu vàng, số mệnh khổng lồ không ngừng tụ tập. Toàn bộ trên vùng trời Lăng Tiêu Thiên Đình đều là một mảng vàng chói mắt, cách từ rất xa nhìn lại giống như ánh mặt trời vàng óng, vô cùng chói mắt.
Số mệnh của bốn Đế triều! Từ cổ xưa tới nay, có Hoàng triều nào thăng cấp mà có nhiều số mệnh như vậy?
Các Hoàng triều thăng cấp Đế triều, số mệnh đều là khô cằn từng chút một, là một loại ít nhất trong Đế triều. Đại Tranh lúc này, thiên hạ lại có Đế triều nào sánh bằng?
Vô số cường giả bị Lăng Tiêu Thiên Đình hấp dẫn tới, sớm đã mở to hai mắt nhìn.
Số mệnh này cũng quá khoa trương đi! Tuy rằng so ra kém Thiên triều, nhưng cũng có hơn một nửa số mệnh của Thiên triều rồi chứ? Nồng đậm như vậy, nhiều như vậy? Đại Tranh Hoàng triều này quá cường hãn đi!
Thăng cấp? Đúng, lập tức sẽ thăng cấp!
Theo các Đế triều bị huỷ diệt, số mệnh của Đại Tranh tăng lên với tốc độ khủng bố đến cực điểm.
Các quân đoàn trưởng đã trở về Lăng Tiêu Thiên Đình, triều đô bốn phương đã bị diệt, thu các thành trì còn lại cũng không cần những quân đoàn trưởng trí mưu siêu quần này.
Giờ phút này trên Lăng Tiêu Thiên Đình, trước Trường Sinh Điện, đã dựng lên một đài cao khổng lồ.
Chung Sơn đứng trên đó, trước mặt đặt Phương Thiên Ngọc Tỉ và Phong Thần Bảng.
Dưới đài cao đứng văn võ bá quan, các nhân viên quan trọng của Đại Tranh, các hoàng hậu, các quân đoàn trưởng, Thái tử, đám người Đế Huyền Sát.
Lần này, Chung Sơn chỉ cần tế bái trời cao, không cần tế bái đất đai.
Phía dưới vô số thần dân Đại Tranh đứng cung kính, dân chúng các nơi lại quỳ lạy xuống.
Bỗng nhiên Chung Sơn quỳ xuống, nhìn lên trời ba lạy chín bái!
Sau ba lạy chín bái, Chung Sơn đứng thẳng lên, cầm lên Phong Thần Bảng cao giọng nói:
- Đại Tranh Hoàng triều tế bái trời cao, trẫm Chung Sơn, lập triều Đại Tranh, thiên mệnh là Hoàng, điều khiển quần sinh, cáo thái bình với trời cao, báo công của quần thần.
Đại Tranh thừa thiên địa phù hộ, phồn vinh hưng thịnh, trời đất tường hòa, chịu vô cùng số mệnh, Hoàng triều không đủ chịu đựng, do dó khẩn cầu trời cao, ban thưởng Đại Tranh nghiệp vị đế nghiệp với thiên địa, phong làm Đế Thiên!
Theo Chung Sơn dứt lời, ném Phong Thần Bảng lên trời, đột nhiên Phong Thần Bảng phóng ra ức vạn ánh sáng vàng, thẳng hướng lên biển số mệnh trên bầu trời, ánh sáng vàng nhập vào biển số mệnh, phảng phất nối liền với biển số mệnh.
Phong Thần Bảng hơi rung động, vô cùng tận số mệnh trên bầu trời cũng cùng theo bốc lên không thôi. Vô số số mệnh một hồi tụ lại đến trung tâm, một hồi phân tán đến tứ phương, tụ lại phân tán... tụ lại phân tán... giống như nước sôi sôi trào cuồng bạo, lại dường như đang thai nghén thứ gì đó.
Chung Sơn nhìn chằm chằm hai mắt có thần sáng ngời. Phía dưới, văn võ bá quan, vô số thị vệ ào ào quỳ xuống, chờ trời cao ban cho trung vị Đế triều.
Chung Sơn hai tay nâng Phương Thiên Ngọc Tỉ, nhìn chằm chằm lên biển số mệnh. Bốn phía Lăng Tiêu Thiên Đình, cũng có một số cường giả siêu cấp đang nhìn chằm chằm biển số mệnh này. Trong đó bao gồm Đại Tần Thừa tướng, Lý Tư!
Biển số mệnh một lần sôi trào này, tác động tới tâm thần mọi người ở bốn phương.
Một lần chờ đợi, chính là thời gian gần bốn ngày, chuẩn xác mà nói là 81 canh giờ sau, biển số mệnh trên bầu trời đã tụ lại thành một cái hình cầu thật lớn, một cái cầu số mệnh hình trứng. Bỗng nhiên, Phương Thiên Ngọc Tỉ trong tay Chung Sơn phóng ra một luồng ánh sáng vàng chói mắt đâm thẳng vào nó.
“Rắc...”
Số mệnh hình cầu vang lên một tiếng giòn tan, không ngờ hình cầu kia sinh ra một cái khe nứt.
“Grào...”
Bỗng nhiên, bên trong số mệnh hình cầu truyền ra tiếng long ngâm thật lớn chấn động khắp thiên địa. Tiếng long ngâm này quá mạnh, quá cường đại đến mức tất cả ranh giới của Đại Tranh Hoàng triều, bao gồm ranh giới của bốn đại Đế triều mới vừa đánh hạ, đều vang dội một tiếng long ngâm này.
Toàn bộ trên Lăng Tiêu Thiên Đình, gần như mọi người đều cảm thấy tai mình như vỡ nát. Tuy nhiên, một tiếng ngâm này lại kỳ quái lạ thường, tuy rằng chấn cho tai mọi người ù ù một trận nhưng không có một người nào bị thương, cho dù là người phàm cũng như thế.
Theo tiếng long ngâm, từ trong số mệnh hình cầu kia bỗng nhiên vươn một đôi sừng rồng màu vàng cao chót vót, tiếp đó là các đầu rồng cực kỳ khổng lồ, tiếp theo là thân mình rồng, rồi hiện ra hoàn toàn... Thời điểm Đại Tranh thăng cấp, rốt cục sinh ra Kim Long số mệnh khổng lồ.
Kim Long số mệnh chậm rãi bay ra, uy thế to lớn, chấn cho mọi người gần như đều có loại rúng động phát ra từ nội tâm. Kim Long lắc lư thân hình không thôi, tạo ra gợn sóng không gian khủng bố.
Kim Long số mệnh chậm rãi dâng thân mình lên, vẻn vẹn chỉ xem trong mắt dường như trong lòng mọi người đều bị áp chế cực kỳ mãnh liệt. Vô số lôi điện phun ra từ sừng của Kim Long số mệnh, bắn thẳng lên chín tầng trời.
Chỉ với uy thế này đã mạnh hơn rất nhiều so với Kim Long số mệnh của Đế triều bình thường, hình thể cũng lớn hơn. Mà trọng yếu nhất là, Kim Long số mệnh của Đế triều bình thường, móng vuốt nhiều nhất không vượt qua chín, ít nhất là năm long trảo, nhiều nhất cũng chỉ là chín, long trảo càng nhiều, nói rõ Đế triều càng mạnh. Thế nhưng Kim Long số mệnh của Đại Tranh lại có 19 cái long trảo vô cùng dữ tợn. So với Kim Long số mệnh của Đế triều mạnh nhất hơn hẳn mười cái.
Xa xa trên mặt đất.
- 19 ư? Kim Long số mệnh 19 trảo? Tại sao có thể như vậy? Như thế nào nó có 19 trảo?
Lý Tư kinh ngạc kêu lên.
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.