Quyển 7 - Chương 74: Lại lần nữa thăng cấp
Quan Kỳ
02/07/2014
Trường Sinh Giới, Thần Nha Đạo Quân suất lĩnh 6 đại Thiên Cực Cảnh vây công Lăng Tiêu Thiên Đình, cuối cùng 3 chết, hai trốn, bắt giữ một còn không biết sống chết.
Nhìn một màn này phát sinh ở trước mắt, gần như tất cả cường giả vây xem đều ngây dại. Rất không giống thật, nhưng mà tại sao lại phát sinh ở trước mắt.
- Thiệt hay giả? Đây mẹ nó vẫn còn là Đế triều sao?
Một người vây xem hùng hùng hổ hổ nói.
- Bốn đại Thiên Cực Cảnh vây giết Chung Sơn, vây giết một Đế Cực Cảnh, không ngờ uổng công quay về?
- Đại Tranh Đế triều? Thần Châu đệ nhất Đế triều!
- Không, Đế triều này thậm chí có thể so sánh với Thiên triều! Nó là Thiên triều mới đúng!
- Đế triều mà đã như thế, vậy Thiên triều, ngày thăng cấp lên Thiên triều thì kinh khủng cỡ nào?
- Khoa cử, nhanh, khoa cử Đại Tranh sắp tới rồi! Ta phải sớm chuẩn bị một chút.
..........................
Bốn phía Lăng Tiêu Thiên Đình truyền tới vô số tiếng cường giả cảm thán, chính là sùng bái, Đế triều, đây mới là Đế triều mạnh nhất, cũng là chốn chúng ta hướng về.
Ngày hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp toàn bộ thiên hạ! Thần Châu nhất định sẽ truyền khắp tình cảnh Chung Sơn một mình kháng cự bốn đại Thiên Cực Cảnh!
Chiến đấu đã xong, vô số người vây xem đã lâu rồi mà còn không muốn rời đi.
Nhìn kim quan chói mắt trên bầu trời Lăng Tiêu Thiên Đình, mọi người đều lộ ra vẻ hướng tới.
Trong một khe núi.
Đại Ung Thái Tông Vương, Chiến Thiên Vương và Thiên lão trầm mặc một hồi.
- Đại Tranh?
Trong giọng điệu của Chiến Thiên Vương có hàm chứa vẻ ghen tị.
Một màn chiến đấu vừa rồi đều đập vào măt Chiến Thiên Vương, cực độ rung động.
- Chung Sơn, lợi hại thật!
Thái Tông Vương thở dài nói.
- Lợi hại? Hắn chỉ mượn thiên hạ đại thế của Đại Tranh, dùng sân nhà nghênh chiến chư cường mà thôi, đổi người khác thì cũng làm được như thế.
Chiến Thiên Vương chưa hết ghen tị nói.
- Không, ta nói không phải lực lượng, đổi là người khác đúng là có thể làm được tương tự, nhưng mà hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thái Tông Vương lắc đầu nói.
- Ồ?
- Trận chiến đấu này, Chung Sơn tuyệt đối không địch lại Thần Nha Đạo Quân, càng không địch lại Hãm Tiên Kiếm, nhưng hắn lại bám trụ được mọi người, ngươi không thấy sao? Lần đầu tiên đánh bốn Thiên Cực Cảnh trở tay không kịp, lần thứ hai càng thêm phấn khích, dùng quái thú dọa Hãm Tiên Kiếm, quyết đoán đánh cược tâm lý, đối mặt với hai thanh Trảm Tiên Phi Đao, hắn bỏ qua chiêu thức yếu nhược, sau đó toàn lực tiến công, như thế, Thất Thải Trảm Tiên Phi Đao cũng không gây được tổn thương quá lớn. Tại trong hoàn cảnh gian nan, không ngờ có thể trù tính được một bước này, Chung Sơn này thật đáng sợ!
Thái Tông Vương hít sâu một hơi cảm thán nói.
- Thì tính sao, ở trước thực lực tuyệt đối, dù có mạnh mấy đi nữa thì trù tính cũng đều vô dụng, nếu như lại đến lần nữa, bây giờ Chung Sơn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Chiến Thiên Vương không phục nói.
- Hẳn phải chết không thể nghi ngờ? Ngươi cho là Chung Sơn chỉ vẻn vẹn như thế sao?
Thái Tông Vương lắc đầu.
- Chẳng lẽ hắn còn che giấu, hắn còn có con bài chưa lật? Vậy vì sao lần vây giết thứ hai lại thảm hại như vậy?
Chiến Thiên Vương không tin nói.
- Vì cái gì? Bởi vì hắn tính kế, hắn đã đem Đế Huyền Sát vào trong kế hoạch, cho nên, hắn vẫn chưa bại lộ con bài chưa lật.
Thái Tông Vương hít sâu một hơi nói.
- Tê............!
Chiến Thiên Vương hít một ngụm lương khí.
- Này, hắn vẫn còn là người sao?
Chiến Thiên Vương khó tin nói.
- Đây là chỗ mà ngươi, ta không bằng hắn, ở Đại Ung, có lẽ chỉ có Thánh thượng mới có thể qua được Chung Sơn, Thánh thượng, Thánh thượng chúng ta ẩn giấu mới là sâu nhất, sâu tới mức, tới ngày hôm nay, ta cũng không nhìn thấu!
Thái Tông Vương cảm thán một hồi.
Ba người trầm mặc một hồi.
- Đi thôi, chúng ta hồi triều!
Thiên lão thản nhiên nói.
- Ừ!
Hai người gật gật đầu.
Ở một khe núi khác, Tử Huân vẫn luôn quan sát trận đấu kinh thế này.
Từng có vài lần, Tử Huân muốn lao ra, nhưng cấp bậc chiến đấu này, cho dù với tu vi Đế Cực Cảnh bậc cao của Tử Huân thì cũng không nhúng tay vào được, cho tới lúc cuối cùng, Thần Nha Đạo Quân rút đi, Tử Huân mới thở phào một hơi. Nhưng, Tử Huân vẫn chưa rời đi, mà tiếp tục ở lại khe núi, phảng phất đang đợi sau khi Chung Sơn khôi phục thương thế vậy.
Ngày thứ hai, xung quanh Lăng Tiêu Thiên Đình đã khôi phục nguyên dạng, Kim Long số mệnh 19 trảo khổng lồ lại lần nữa bay lên biển mây số mệnh, ở trong số mệnh không ngừng tăng cường bốc lên, mới lại lần nữa xoay người lên, hai cái sừng rồng cao chót vót vọt thẳng lên trời!
Kim Long số mệnh như muốn bố cáo thiên hạ, Đại Tranh Đại đế đã gần như khôi phục.
Thấy một màn như vậy, gần như tất cả cường giả vây quanh bên ngoài đều ngây người, thiệt hay giả? Nhanh như vậy đã không sao?
Trảm Tiên Phi Đao, đó chính là Trảm Tiên Phi Đao a, cho tới bây giờ chưa thấy qua giết người không chết, chỉ cần thân thể bị trúng chiêu thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bởi vì Trảm Tiên Phi Đao có thể đả thương hồn phách, hồn phách bị thương, thì phải dùng thời gian rất lâu mới có thể khôi phục, mặc dù là Đế một triều, có Chân Long hộ thể, ít nhất cũng phải mất một tháng mới đúng.
Lúc này mới là ngày hôm sau, đã không sao?
Mọi người đều hồ đồ, trong lòng tràn ngập kinh nghi.
Bên ngoài Trường Sinh Điện, đủ loại quan lại đứng ngoài điện, lẳng lặng chờ, Đế Huyền Sát áp giải Nô Thanh Huệ đi vào đại điện.
Nô Thanh Huệ bị Đế Huyền Sát dùng thủ pháp đặc thù chế trụ, bây giờ giống như phàm nhân, không thi triển được pháp thuật.
Trong Trường Sinh Điện, chỉ có hai người Đế Huyền Sát và Nô Thanh Huệ.
Nô Thanh Huệ nhìn đại điện, trong mắt cũng không có chút áp lực, Đế Huyền Sát thấy mà nhíu mày.
- Ngươi không lo lắng Chung Sơn sẽ xử trí ngươi sao?
Đế Huyền Sát nghi hoặc hỏi.
- Nên làm, ta đều đã làm, ta còn gì phải lo lắng?
Nô Thanh Huệ thản nhiên nói.
- Ồ?
- Lúc nãy, ngươi tới thật đúng lúc, nếu như tiếp tục đánh lần nữa, Chung Sơn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nô Thanh Huệ thở dài nói.
- A!
Đế Huyền Sát lộ ra một tia cười lạnh.
- Sao?
- Đế của một triều, không phải các ngươi có khả năng nhìn thấu? Cổ Thần Thông ngươi nhìn không thấu, Chung Sơn ngươi cũng nhìn không thấu, Chung Sơn có thể cản ngươi vây giết một lần thì có thể ngăn cản các ngươi vây giết hai lần, có thể ngăn trở các ngươi mười lần!
Đế Huyền Sát khẳng định nói.
- Không có khả năng!
Nô Thanh Huệ trừng mắt nói.
- Thứ ngươi không biết còn rất nhiều!
Đế Huyền Sát lắc đầu thở dài.
Nhìn không thấu, đúng vậy, Chung Sơn đúng là ẩn giấu một ít con bài chưa lật, Đế Huyền Sát biết một ít, nhưng cũng không biết, mấy năm nay gần như nhìn Chung Sơn trưởng thành, nhưng Đế Huyền Sát phát hiện Chung Sơn ẩn giấu càng ngày càng sâu, đây là Đế Vương chi đạo sao? Tránh được ánh mắt người khác còn chưa tính, nhưng mà mấy năm nay Chung Sơn lại ở trong tầm mắt của mình, như vậy lại bị hắn ẩn giấu càng sâu.
Đế Huyền Sát càng ngày càng nhìn không thấu Chung Sơn, đồng thời, cũng vô cùng cảm thán quyết định của mình. Mình đúng là tìm được cơ hội giúp Lang tộc bay lên, cho dù đến đại thế giới, cũng là như vậy!
Mà giờ phút này, Chung Sơn dưỡng thương ở trong mật thất, thân thể dần dần khôi phục!
Trên người bị thương, nhưng mà Chung Sơn có Bát Cực Thiên Vĩ, Bát Cực Thiên Vĩ có thể chuyển hoán ra năng lượng thích hợp nhất cho Chung Sơn dưỡng thương. Đã như vậy, Bát Cực Thiên Vĩ còn nuốt hai thanh Trảm Tiên Phi Đao, còn một Thiên Cực Cảnh nữa.
Năng lượng khổng lồ lập tức tràn ra một ít năng lượng cung cấp cho Chung Sơn.
Không đến nửa ngày, Chung Sơn đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí, năng lượng dư thừa còn khiến tu vi Chung Sơn lại lần nữa một lần tăng lên, Đế Cực Cảnh, tầng thứ bảy!
Tuy rằng chỉ thăng tầng một, nhưng lại cho Chung Sơn đủ hy vọng, Trảm Tiên Phi Đao? Một thanh Trảm Tiên Phi Đao màu trắng chỉ là Pháp bảo cửu phẩm, tuy rằng không hơn Tiên khí, nhưng mà thanh đao bảy màu kia khẳng định là cấp bậc Tiên khí, còn có, cái hồ lô lớn kia.
Ánh mắt Chung Sơn hơi hơi tỏa sáng, nếu đem Trảm Tiên Hồ Lô nuốt luôn thì thật tốt biết bao!
Đương nhiên, còn có Tru Tiên Tứ Kiếm càng lợi hại hơn, đây mới là thứ Chung Sơn muốn, bốn thanh kiếm kia, tuyệt đối còn lợi hại hơn Tiên khí bình thường.
Đáng tiếc, cuối cùng bị một cường giả tuyệt thế thu trở về, Tru Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, nhưng lại bị Đế Huyền Sát nắm trong tay nhưng mà thiên hạ ai có thể đoạt dễ dàng như vậy? Nhưng mà ở ngay trước mặt, một gã cường giả tuyệt thế ở một khoảng cách xa vô tận, thu ba thanh trường kiếm đi.
Rốt cuộc là ai? Ai cường đại như vậy!
Người Trường Sinh Giới? Nội tình Trường Sinh Giới rốt cuộc sâu bao nhiêu? Không biết Nê Bồ Tát và Vương Khô có dò ra hay không.
Ngưng trọng suy nghĩ về Trường Sinh Giới, trong lòng Chung Sơn lại lần nữa cẩn thận đề phòng!
Còn có, Nô Thanh Huệ! Trong mắt Chung Sơn nhíu lại, Nô Thanh Huệ bắn lên Kim Long số mệnh trên đỉnh đầu một đạo lam quang, cuối cùng cảm giác tiến vào trong cơ thể mình. Rốt cuộc là cái gì vậy?
Chung Sơn nhắm mắt, nhanh chóng cảm thụ, nhưng dù thế nào cũng không cảm thụ được, để Bát Cực Thiên Vĩ tìm kiếm một phen, cũng không có, trong lòng Chung Sơn hiện lên vẻ không ổn, Hồng Loan Mê Vụ nhanh chóng bao phủ toàn thân, nhưng mà vẫn không thể dò ra rốt cuộc là cái gì?
Đối với thứ không biết trong cơ thể, Chung Sơn vô cùng mâu thuẫn. Tuyệt đối không thể để cái gì không thể khống chế được ở trong cơ thể.
Một lần tìm, chính là một đêm, Chung Sơn không thu được gì, xem ra phải đi hỏi Nô Thanh Huệ.
Đè nặng tâm tình không thoải mái trong lòng, Chung Sơn lại lần nữa lấy ra một ít tài liệu quý báu nhất thiên hạ.
Ngạc Mộng Đao hóa thành bột mịn, một lần nữa phải tế đao, đao, ẩn chứa một cỗ chiến ý cao chót vót, như vận triều mình, tràn ngập một cỗ chiến ý tiến tới vận triều đỉnh cao, không thể thiếu được.
Đại Tranh phải đi lâu dài, vĩnh viễn không thể mất đi chiến ý! Một thanh chiến đao, chính là thứ nhắc nhở sứ mệnh này của Chung Sơn.
Lần này, Chung Sơn luyện chế đại đao, chuẩn bị phương pháp luyện chế giống như Sơn Hà Xã Tắc Đồ, dùng tâm, thần, ý, niệm, pháp của mình để luyện chế, trong lúc luyện đao cùng dung nhập chiến ý cao chót vót của mình! Để đao mình tràn ngập một cỗ khí phách cao vút.
Luyện chế không khó, ba ngày, Chung Sơn hoàn toàn luyện chế xong.
Đại đao, hình dáng giống như trước kia, trước kia nó tên Ngạc Mộng là bởi vì tên của nó còn có sứ mệnh chưa hoàn thành, nó muốn thành ác mộng cả đời của Liệt Thiên Thái tử!
Một số chuyện nguyên tắc, Chung Sơn cho tới bây giờ đều không quên.
Ngẩng đầu, Chung Sơn nhìn lại đại điện trống trơn gần như bỏ hoang nói:
- Huyễn Cơ, lần này đa tạ ngươi!
Trống trơn như hoang dã, nhưng chỉ có Chung Sơn thấy được, trước mặt đúng là có một mỹ nữ tuyệt thế, người này đúng là trận cơ Bách Thế Động Thiên, được xưng là Vạn Ác Chi Nguyên - Huyễn Cơ.
- Ừ, vậy ngươi có thể hoàn thành cho ta một nguyện vọng hay không?
Huyễn Cơ ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Nguyện vọng? Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của ta, cũng không thành vấn đề!
Chung Sơn gật gật đầu cười nói.
- Thật tốt quá!
Huyễn Cơ hưng phấn nói.
Vạn Ác Chi Nguyên, hiện tại Huyễn Cơ giống như một tờ giấy trắng tinh khiết vậy.
- Vậy ngươi nói đi!
Chung Sơn nói.
Huyễn Cơ nghĩ nghĩ:
- Ách, ách, ta hình như còn chưa nghĩ ra nguyện vọng gì!
Chung Sơn: “...!”
- Vậy để sau nói, có được không?
Huyễn Cơ chờ đợi nhìn về phía Chung Sơn.
Chung Sơn: “...!”
- - - - - oOo- - - - -
Nhìn một màn này phát sinh ở trước mắt, gần như tất cả cường giả vây xem đều ngây dại. Rất không giống thật, nhưng mà tại sao lại phát sinh ở trước mắt.
- Thiệt hay giả? Đây mẹ nó vẫn còn là Đế triều sao?
Một người vây xem hùng hùng hổ hổ nói.
- Bốn đại Thiên Cực Cảnh vây giết Chung Sơn, vây giết một Đế Cực Cảnh, không ngờ uổng công quay về?
- Đại Tranh Đế triều? Thần Châu đệ nhất Đế triều!
- Không, Đế triều này thậm chí có thể so sánh với Thiên triều! Nó là Thiên triều mới đúng!
- Đế triều mà đã như thế, vậy Thiên triều, ngày thăng cấp lên Thiên triều thì kinh khủng cỡ nào?
- Khoa cử, nhanh, khoa cử Đại Tranh sắp tới rồi! Ta phải sớm chuẩn bị một chút.
..........................
Bốn phía Lăng Tiêu Thiên Đình truyền tới vô số tiếng cường giả cảm thán, chính là sùng bái, Đế triều, đây mới là Đế triều mạnh nhất, cũng là chốn chúng ta hướng về.
Ngày hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp toàn bộ thiên hạ! Thần Châu nhất định sẽ truyền khắp tình cảnh Chung Sơn một mình kháng cự bốn đại Thiên Cực Cảnh!
Chiến đấu đã xong, vô số người vây xem đã lâu rồi mà còn không muốn rời đi.
Nhìn kim quan chói mắt trên bầu trời Lăng Tiêu Thiên Đình, mọi người đều lộ ra vẻ hướng tới.
Trong một khe núi.
Đại Ung Thái Tông Vương, Chiến Thiên Vương và Thiên lão trầm mặc một hồi.
- Đại Tranh?
Trong giọng điệu của Chiến Thiên Vương có hàm chứa vẻ ghen tị.
Một màn chiến đấu vừa rồi đều đập vào măt Chiến Thiên Vương, cực độ rung động.
- Chung Sơn, lợi hại thật!
Thái Tông Vương thở dài nói.
- Lợi hại? Hắn chỉ mượn thiên hạ đại thế của Đại Tranh, dùng sân nhà nghênh chiến chư cường mà thôi, đổi người khác thì cũng làm được như thế.
Chiến Thiên Vương chưa hết ghen tị nói.
- Không, ta nói không phải lực lượng, đổi là người khác đúng là có thể làm được tương tự, nhưng mà hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thái Tông Vương lắc đầu nói.
- Ồ?
- Trận chiến đấu này, Chung Sơn tuyệt đối không địch lại Thần Nha Đạo Quân, càng không địch lại Hãm Tiên Kiếm, nhưng hắn lại bám trụ được mọi người, ngươi không thấy sao? Lần đầu tiên đánh bốn Thiên Cực Cảnh trở tay không kịp, lần thứ hai càng thêm phấn khích, dùng quái thú dọa Hãm Tiên Kiếm, quyết đoán đánh cược tâm lý, đối mặt với hai thanh Trảm Tiên Phi Đao, hắn bỏ qua chiêu thức yếu nhược, sau đó toàn lực tiến công, như thế, Thất Thải Trảm Tiên Phi Đao cũng không gây được tổn thương quá lớn. Tại trong hoàn cảnh gian nan, không ngờ có thể trù tính được một bước này, Chung Sơn này thật đáng sợ!
Thái Tông Vương hít sâu một hơi cảm thán nói.
- Thì tính sao, ở trước thực lực tuyệt đối, dù có mạnh mấy đi nữa thì trù tính cũng đều vô dụng, nếu như lại đến lần nữa, bây giờ Chung Sơn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Chiến Thiên Vương không phục nói.
- Hẳn phải chết không thể nghi ngờ? Ngươi cho là Chung Sơn chỉ vẻn vẹn như thế sao?
Thái Tông Vương lắc đầu.
- Chẳng lẽ hắn còn che giấu, hắn còn có con bài chưa lật? Vậy vì sao lần vây giết thứ hai lại thảm hại như vậy?
Chiến Thiên Vương không tin nói.
- Vì cái gì? Bởi vì hắn tính kế, hắn đã đem Đế Huyền Sát vào trong kế hoạch, cho nên, hắn vẫn chưa bại lộ con bài chưa lật.
Thái Tông Vương hít sâu một hơi nói.
- Tê............!
Chiến Thiên Vương hít một ngụm lương khí.
- Này, hắn vẫn còn là người sao?
Chiến Thiên Vương khó tin nói.
- Đây là chỗ mà ngươi, ta không bằng hắn, ở Đại Ung, có lẽ chỉ có Thánh thượng mới có thể qua được Chung Sơn, Thánh thượng, Thánh thượng chúng ta ẩn giấu mới là sâu nhất, sâu tới mức, tới ngày hôm nay, ta cũng không nhìn thấu!
Thái Tông Vương cảm thán một hồi.
Ba người trầm mặc một hồi.
- Đi thôi, chúng ta hồi triều!
Thiên lão thản nhiên nói.
- Ừ!
Hai người gật gật đầu.
Ở một khe núi khác, Tử Huân vẫn luôn quan sát trận đấu kinh thế này.
Từng có vài lần, Tử Huân muốn lao ra, nhưng cấp bậc chiến đấu này, cho dù với tu vi Đế Cực Cảnh bậc cao của Tử Huân thì cũng không nhúng tay vào được, cho tới lúc cuối cùng, Thần Nha Đạo Quân rút đi, Tử Huân mới thở phào một hơi. Nhưng, Tử Huân vẫn chưa rời đi, mà tiếp tục ở lại khe núi, phảng phất đang đợi sau khi Chung Sơn khôi phục thương thế vậy.
Ngày thứ hai, xung quanh Lăng Tiêu Thiên Đình đã khôi phục nguyên dạng, Kim Long số mệnh 19 trảo khổng lồ lại lần nữa bay lên biển mây số mệnh, ở trong số mệnh không ngừng tăng cường bốc lên, mới lại lần nữa xoay người lên, hai cái sừng rồng cao chót vót vọt thẳng lên trời!
Kim Long số mệnh như muốn bố cáo thiên hạ, Đại Tranh Đại đế đã gần như khôi phục.
Thấy một màn như vậy, gần như tất cả cường giả vây quanh bên ngoài đều ngây người, thiệt hay giả? Nhanh như vậy đã không sao?
Trảm Tiên Phi Đao, đó chính là Trảm Tiên Phi Đao a, cho tới bây giờ chưa thấy qua giết người không chết, chỉ cần thân thể bị trúng chiêu thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bởi vì Trảm Tiên Phi Đao có thể đả thương hồn phách, hồn phách bị thương, thì phải dùng thời gian rất lâu mới có thể khôi phục, mặc dù là Đế một triều, có Chân Long hộ thể, ít nhất cũng phải mất một tháng mới đúng.
Lúc này mới là ngày hôm sau, đã không sao?
Mọi người đều hồ đồ, trong lòng tràn ngập kinh nghi.
Bên ngoài Trường Sinh Điện, đủ loại quan lại đứng ngoài điện, lẳng lặng chờ, Đế Huyền Sát áp giải Nô Thanh Huệ đi vào đại điện.
Nô Thanh Huệ bị Đế Huyền Sát dùng thủ pháp đặc thù chế trụ, bây giờ giống như phàm nhân, không thi triển được pháp thuật.
Trong Trường Sinh Điện, chỉ có hai người Đế Huyền Sát và Nô Thanh Huệ.
Nô Thanh Huệ nhìn đại điện, trong mắt cũng không có chút áp lực, Đế Huyền Sát thấy mà nhíu mày.
- Ngươi không lo lắng Chung Sơn sẽ xử trí ngươi sao?
Đế Huyền Sát nghi hoặc hỏi.
- Nên làm, ta đều đã làm, ta còn gì phải lo lắng?
Nô Thanh Huệ thản nhiên nói.
- Ồ?
- Lúc nãy, ngươi tới thật đúng lúc, nếu như tiếp tục đánh lần nữa, Chung Sơn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nô Thanh Huệ thở dài nói.
- A!
Đế Huyền Sát lộ ra một tia cười lạnh.
- Sao?
- Đế của một triều, không phải các ngươi có khả năng nhìn thấu? Cổ Thần Thông ngươi nhìn không thấu, Chung Sơn ngươi cũng nhìn không thấu, Chung Sơn có thể cản ngươi vây giết một lần thì có thể ngăn cản các ngươi vây giết hai lần, có thể ngăn trở các ngươi mười lần!
Đế Huyền Sát khẳng định nói.
- Không có khả năng!
Nô Thanh Huệ trừng mắt nói.
- Thứ ngươi không biết còn rất nhiều!
Đế Huyền Sát lắc đầu thở dài.
Nhìn không thấu, đúng vậy, Chung Sơn đúng là ẩn giấu một ít con bài chưa lật, Đế Huyền Sát biết một ít, nhưng cũng không biết, mấy năm nay gần như nhìn Chung Sơn trưởng thành, nhưng Đế Huyền Sát phát hiện Chung Sơn ẩn giấu càng ngày càng sâu, đây là Đế Vương chi đạo sao? Tránh được ánh mắt người khác còn chưa tính, nhưng mà mấy năm nay Chung Sơn lại ở trong tầm mắt của mình, như vậy lại bị hắn ẩn giấu càng sâu.
Đế Huyền Sát càng ngày càng nhìn không thấu Chung Sơn, đồng thời, cũng vô cùng cảm thán quyết định của mình. Mình đúng là tìm được cơ hội giúp Lang tộc bay lên, cho dù đến đại thế giới, cũng là như vậy!
Mà giờ phút này, Chung Sơn dưỡng thương ở trong mật thất, thân thể dần dần khôi phục!
Trên người bị thương, nhưng mà Chung Sơn có Bát Cực Thiên Vĩ, Bát Cực Thiên Vĩ có thể chuyển hoán ra năng lượng thích hợp nhất cho Chung Sơn dưỡng thương. Đã như vậy, Bát Cực Thiên Vĩ còn nuốt hai thanh Trảm Tiên Phi Đao, còn một Thiên Cực Cảnh nữa.
Năng lượng khổng lồ lập tức tràn ra một ít năng lượng cung cấp cho Chung Sơn.
Không đến nửa ngày, Chung Sơn đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí, năng lượng dư thừa còn khiến tu vi Chung Sơn lại lần nữa một lần tăng lên, Đế Cực Cảnh, tầng thứ bảy!
Tuy rằng chỉ thăng tầng một, nhưng lại cho Chung Sơn đủ hy vọng, Trảm Tiên Phi Đao? Một thanh Trảm Tiên Phi Đao màu trắng chỉ là Pháp bảo cửu phẩm, tuy rằng không hơn Tiên khí, nhưng mà thanh đao bảy màu kia khẳng định là cấp bậc Tiên khí, còn có, cái hồ lô lớn kia.
Ánh mắt Chung Sơn hơi hơi tỏa sáng, nếu đem Trảm Tiên Hồ Lô nuốt luôn thì thật tốt biết bao!
Đương nhiên, còn có Tru Tiên Tứ Kiếm càng lợi hại hơn, đây mới là thứ Chung Sơn muốn, bốn thanh kiếm kia, tuyệt đối còn lợi hại hơn Tiên khí bình thường.
Đáng tiếc, cuối cùng bị một cường giả tuyệt thế thu trở về, Tru Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, nhưng lại bị Đế Huyền Sát nắm trong tay nhưng mà thiên hạ ai có thể đoạt dễ dàng như vậy? Nhưng mà ở ngay trước mặt, một gã cường giả tuyệt thế ở một khoảng cách xa vô tận, thu ba thanh trường kiếm đi.
Rốt cuộc là ai? Ai cường đại như vậy!
Người Trường Sinh Giới? Nội tình Trường Sinh Giới rốt cuộc sâu bao nhiêu? Không biết Nê Bồ Tát và Vương Khô có dò ra hay không.
Ngưng trọng suy nghĩ về Trường Sinh Giới, trong lòng Chung Sơn lại lần nữa cẩn thận đề phòng!
Còn có, Nô Thanh Huệ! Trong mắt Chung Sơn nhíu lại, Nô Thanh Huệ bắn lên Kim Long số mệnh trên đỉnh đầu một đạo lam quang, cuối cùng cảm giác tiến vào trong cơ thể mình. Rốt cuộc là cái gì vậy?
Chung Sơn nhắm mắt, nhanh chóng cảm thụ, nhưng dù thế nào cũng không cảm thụ được, để Bát Cực Thiên Vĩ tìm kiếm một phen, cũng không có, trong lòng Chung Sơn hiện lên vẻ không ổn, Hồng Loan Mê Vụ nhanh chóng bao phủ toàn thân, nhưng mà vẫn không thể dò ra rốt cuộc là cái gì?
Đối với thứ không biết trong cơ thể, Chung Sơn vô cùng mâu thuẫn. Tuyệt đối không thể để cái gì không thể khống chế được ở trong cơ thể.
Một lần tìm, chính là một đêm, Chung Sơn không thu được gì, xem ra phải đi hỏi Nô Thanh Huệ.
Đè nặng tâm tình không thoải mái trong lòng, Chung Sơn lại lần nữa lấy ra một ít tài liệu quý báu nhất thiên hạ.
Ngạc Mộng Đao hóa thành bột mịn, một lần nữa phải tế đao, đao, ẩn chứa một cỗ chiến ý cao chót vót, như vận triều mình, tràn ngập một cỗ chiến ý tiến tới vận triều đỉnh cao, không thể thiếu được.
Đại Tranh phải đi lâu dài, vĩnh viễn không thể mất đi chiến ý! Một thanh chiến đao, chính là thứ nhắc nhở sứ mệnh này của Chung Sơn.
Lần này, Chung Sơn luyện chế đại đao, chuẩn bị phương pháp luyện chế giống như Sơn Hà Xã Tắc Đồ, dùng tâm, thần, ý, niệm, pháp của mình để luyện chế, trong lúc luyện đao cùng dung nhập chiến ý cao chót vót của mình! Để đao mình tràn ngập một cỗ khí phách cao vút.
Luyện chế không khó, ba ngày, Chung Sơn hoàn toàn luyện chế xong.
Đại đao, hình dáng giống như trước kia, trước kia nó tên Ngạc Mộng là bởi vì tên của nó còn có sứ mệnh chưa hoàn thành, nó muốn thành ác mộng cả đời của Liệt Thiên Thái tử!
Một số chuyện nguyên tắc, Chung Sơn cho tới bây giờ đều không quên.
Ngẩng đầu, Chung Sơn nhìn lại đại điện trống trơn gần như bỏ hoang nói:
- Huyễn Cơ, lần này đa tạ ngươi!
Trống trơn như hoang dã, nhưng chỉ có Chung Sơn thấy được, trước mặt đúng là có một mỹ nữ tuyệt thế, người này đúng là trận cơ Bách Thế Động Thiên, được xưng là Vạn Ác Chi Nguyên - Huyễn Cơ.
- Ừ, vậy ngươi có thể hoàn thành cho ta một nguyện vọng hay không?
Huyễn Cơ ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Nguyện vọng? Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của ta, cũng không thành vấn đề!
Chung Sơn gật gật đầu cười nói.
- Thật tốt quá!
Huyễn Cơ hưng phấn nói.
Vạn Ác Chi Nguyên, hiện tại Huyễn Cơ giống như một tờ giấy trắng tinh khiết vậy.
- Vậy ngươi nói đi!
Chung Sơn nói.
Huyễn Cơ nghĩ nghĩ:
- Ách, ách, ta hình như còn chưa nghĩ ra nguyện vọng gì!
Chung Sơn: “...!”
- Vậy để sau nói, có được không?
Huyễn Cơ chờ đợi nhìn về phía Chung Sơn.
Chung Sơn: “...!”
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.