Quyển 7 - Chương 81: Luận Thiên Đại Hội
Quan Kỳ
05/07/2014
Đại Tranh Đế triều số mệnh không ngừng bốc lên, những vận triều khác cũng như vậy.
Đại Tần Thiên triều, đang trong triều hội, bỗng nhiên, quần thần ngừng nói, Doanh ngẩng đầu nhìn trời, tuy rằng không ra khỏi điện, nhưng lại phảng phất như nhìn ràng vậy.
Ở cả triều thần và số số mệnh bốn phía vô đột nhiên rít gào bốc lên, phảng phất như sụp đổ bất cứ lúc nào. Trong lúc nhất thời, trong trời cao phong vân biến sắc, số mệnh Đại Tần không ổn?
Doanh lạnh lùng nhìn chằm chằm trên vùng trời.
- Hừ!
Doanh hừ lạnh một tiếng.
Vô tận số mệnh đột nhiên bị trấn áp xuống, bình tĩnh trở lại. Đồng thời, ánh mắt Doanh chuyển hướng về phía đông nam, hướng ánh mắt nhìn, đúng là chỗ Liễu Thành.
- Thánh thượng, người đại thế giới tới!
Lữ Bất Vi trầm giọng nói.
- Thái Sơ Thánh Đình!
Doanh thản nhiên nói.
- Người Thái Sơ Thánh Đình tới?
Lữ Bất Vi mặt mày nhăn nhíu.
Một bên Lý Tư ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Thánh thượng, không phải Thái Sơ Thánh Đình cũng muốn đánh chủ ý vào tiểu thế giới này chứ?
- Vậy phải xem hắn có năng lực kia hay không?
Doanh lộ ra nụ cười lạnh nói.
1 đám triều thần cùng nhau nhìn về hướng đông nam, từng người đều lạnh lùng nhìn.
Đại Tần Thiên triều trấn áp số mệnh.
Đại Ung Thiên triều, Thái Tuế Thiên triều cũng gặp chuyện như vậy, nhưng, đều là Thiên triều, cho dù không xưa nhưng mà nội tình cũng không phải Đại Tranh của Chung Sơn có thể bằng được, trong khoảnh khắc đó, đã trấn áp được số mệnh, đồng thời, Cổ Chính Nhất và Khổng Liệt Thiên cùng nhìn về hướng Liễu Thành.
Bốn đại cường triều, vẻn vẹn chỉ trong khoảnh khắc đã trấn áp hết thảy, nhưng những Hoàng triều và Đế triều không nhiều còn lại, số mệnh bốc lên ba canh giờ mới khôi phục. Tất cả chủ hoàng triều đều kinh hãi nhìn một màn này.
Chỗ kia rốt cuộc có cái gì xảy ra? Tại sao lại khiến số mệnh triều ta cuồn cuộn như thế?
Trong lúc nhất thời, Liễu Thành nho nhỏ, lập tức trở thành sự chờ mong của thiên hạ, rốt cuộc là cái gì, không ngờ ảnh hưởng đến số mệnh?
Thám tử khắp nơi nhao nhao hướng về phương hướng Liễu Thành mà tới, ba mươi năm hòa bình, nhưng lại sắp hỗn loạn, không biết lần này ai mới là người thắng cuối cùng.
Chỗ Liễu Thành, bốn canh giờ quấy rối số mệnh thiên hạ, Tế đàn khổng lồ ầm ầm hóa thành bột mịn, ánh sáng vàng không trở lại, mười đại Địa Tiên lại lần nữa đến trước mặt Tư Mã Sách.
- Đại nhân, bốn canh giờ, cũng đủ lòng người vận triều thiên hạ hoảng sợ
1 tên thuộc hạ cười nói.
- Vậy là đủ rồi, vừa rồi bốn canh giờ đã tuyên bố khắp thiên hạ chúng ta đã đến.
Tư Mã Sách gật gật đầu nói.
- Chúng ta kế tiếp phải làm gì?
1 tên thuộc hạ hỏi.
- Một năm sau, ngay tại nơi đây tổ chức Luận Thiên Đại Hội, bây giờ phải đưa thiệp mời tới ba đại Thiên triều!
Tư Mã Sách lên tiếng nói.
- Vâng!
- Đại nhân, cái Đại Tranh Đế triều kia, có muốn hay không?
1 tên thuộc hạ hỏi.
- Đế triều? Đế triều vốn không có tư cách, tuy nhiên, một cái Đế này triều không ngờ có thể phân được hai phần thiên hạ, vậy thì mời đến đi! Luận Thiên Đại Hội có thêm hắn cũng không sao cả!
Tư Mã Sách ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Vâng!
- Trong một năm này, thu thập tất cả tư liệu về đám Thiên triều, còn có hết thảy đại sự trong 300 năm, giao cho hắn làm cho ta.
Tư Mã Sách nói.
- Vâng!
Một tháng sau, Lăng Tiêu Thiên Đình.
Trong Thiên Duyến Các, Chung Sơn tay cầm một tấm thiệp màu vàng. Đứng trước mặt là Liễu Vô Song, một đám mưu sĩ ở hai bên.
Nhìn thiệp mời, Chung Sơn nhíu mày, trên thiệp mời viết:
Luận Thiên Đại Hội sau một năm từ khi số mệnh vận triều ngươi bốc lên, đến chỗ ta tham gia Luận Thiên Đại Hội!
- Tư Mã Sách? Nhìn một câu ít ỏi này, Chung Sơn híp mắt lại, trong mắt lóe lên hàn quang.
- Thật cuồng vọng, Tư Mã Sách!
Chung Sơn cười lạnh nói.
Tư Mã Sách ở trong thiệp không nói rõ địa điểm, bởi vì nếu như ngay cả vị trí khiến số mệnh bốc lên đều tìm không được, thì sẽ không có tư cách tham gia cái gọi là Luận Thiên Đại Hội kia.
Tiếp theo, trong thiệp Tư Mã Sách tuy rằng chỉ nói một câu, nhưng lại tràn ngập hương vị cao cao tại thượng.
- Người đưa thiệp mời đâu?
Chung Sơn nhìn về phía Liễu Vô Song.
- Người đưa thiệp mời đi về phía Bắc Thiên môn, theo như lời tiểu tướng thu thiệp kia, người tới vô cùng cao ngạo, giao xong thư tín thì lập tức biến mất!
Liễu Vô Song nói.
- Bệ hạ, là thiệp mời của Tư Mã Sách?
Dịch Diễn khẽ nhíu mày nói.
- Các ngươi tự nhìn đi!
Chung Sơn đem thiệp mời đưa cho mọi người.
Mọi người nhao nhao truyền xem, nhìn thiệp mời Tư Mã Sách, mọi người không khỏi mày nhướng lên, Tư Mã Sách này, đúng là rất cuồng vọng.
- Chiếu theo tình huống này, ngày đó, tất cả số mệnh vận triều thiên hạ bốc lên, cũng chính là nói, chỉ có quân chủ vận triều mới thu được thiệp mời đi Luận Thiên Đại Hội sao?
Thủy Kính ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Ừ, đây không phải nhắm vào một mình ta, Doanh, Cổ Chính Nhất, Khổng Liệt Thiên, bọn họ chắc cũng thu được thiệp mời!
Chung Sơn gật gật đầu trầm giọng nói.
- Bệ hạ phải đi sao?
Thủy Kính hỏi.
- Luận Thiên Đại Hội? Khẩu khí thật lớn, Tư Mã Sách tuy rằng cuồng vọng, nhưng hắn có vốn liếng để cuồng vọng, lần Luận Thiên Đại Hội này, rất có thể quyết định xu thế thiên hạ, nếu thiệp mời đã đưa đến, ta tự nhiên phải đi!
Chung Sơn giọng điệu khẳng định nói.
- Nhưng, bệ hạ, lần này đi nhất định vô cùng hung hiểm!
Thủy Vô Ngân nhíu mày nói.
- Hung hiểm, đó là khẳng định, thiên hạ chi tranh, mỗi một quyết định đều vô cùng hung hiểm, sợ hãi hung hiểm, còn nói gì tới đóng đô thiên hạ? Ta sẽ đi, Khổng Liệt Thiên khẳng định cũng đi, Cổ Chính Nhất cũng sẽ đi, Doanh cũng sẽ đi!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vậy bệ hạ có thể điểm tướng?
Thủy Vô Ngân hỏi.
Chúng thần đều nhìn về phía Chung Sơn, điểm tướng, chính là điểm người hộ tống.
- Các ngươi không cần đi, ta sẽ bảo Đế Huyền Sát cùng ta đi!
Chung Sơn khẳng định nói.
Đế Huyền Sát? Có Đế Huyền Sát, cho dù không thể ngăn địch, an toàn chắc là không thành vấn đề, nếu có Đế Huyền Sát hộ tống, chúng thần cũng yên tâm.
Đại Tần Thiên triều, trong triều đình.
- Luận Thiên Đại Hội?
Doanh khóe lộ ra vẻ cười lạnh, tay cầm thiệp mời nghiền ngẫm đưa ra.
Lữ Bất Vi đưa tay tiếp lấy, nhìn đọc, lại nhìn Lý Tư, tiếp đó lại đưa cho những triều thần khác, mọi người nhao nhao nhìn xem.
- Thánh thượng, Tư Mã Sách đúng là vì tiểu thế giới này mà đến, vị kia của Thái Sơ Thánh Đình, đúng là muốn mưu đồ tiểu thế giới này của chúng ta à!
Lý Tư cảm thán cười nói.
- Tư Mã Sách? Đã nghe nói chưa?
Doanh mờ nhạt hỏi.
- Trước kia chưa có ghi lại, rất có thể là quan viên mới lên của Thái Sơ Thánh Đình, hơn nữa được phân phó làm công việc trọng đại này, rất có thể là tân môn sinh Thiên tử của Thái Sơ Thánh Đình!
Lý Tư nhàn nhạt trả lời.
- Ừ!
- Thánh thượng, tên Ngao Liệt kia, Thái Tuế Khổng Liệt Thiên, còn có Tư Mã Sách này, hình như càng ngày càng nhiều người đại thế giới để ý tới thiên hạ này.
Lý Tư nhíu mày nói.
- Đúng là cổ quái!
Lữ Bất Vi trầm giọng nói.
- Ừ!
Doanh thản nhiên nói.
- Thánh thượng, Luận Thiên Đại Hội này làm sao đây? Phái sứ giả đi tới, hay là...!
Lý Tư nhìn về phía Doanh.
- Đến lúc đó, ta sẽ tự đi, thử xem bên ngoài đại thế giới, rốt cuộc có bao nhiêu người nhìn chằm chằm tiểu thế giới này!
Doanh thản nhiên nói.
- Vâng!
- Thánh thượng, thần xin đi theo!
Lữ Bất Vi lên tiếng nói.
- Ồ?
Doanh nhìn về phía Lữ Bất Vi.
- Lần này quân chủ Thiên triều hội tụ, vậy Đại Tranh Chung Sơn kia khẳng định cũng may mắn được mời, thần muốn đi kiến thức người này một chút!
Lữ Bất Vi khom người nói.
Nhìn lại Lữ Bất Vi, Doanh gật gật đầu nói:
- Với tính cách của Chung Sơn, hắn khẳng định sẽ tới trước thời hạn, ngươi đã muốn đi xem thử, vậy ngươi đi đi đi, đến lúc, trẫm sẽ tới.
- Tạ ơn Thánh thượng!
Lữ Bất Vi lập tức đáp.
Thái Tuế Thiên triều, Khổng Liệt Thiên đem thiệp mời đưa cho Thần Nha Đạo Quân, Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nhìn lướt qua, mày hơi hơi cau lại, đem thiệp mời đưa lại cho Khổng Liệt Thiên, sau đó gật gật đầu.
Đại Ung Thiên triều, Cổ Chính Nhất nhìn thiệp mời, nhíu mày.
Chung Sơn quả như Doanh đoán, trước thời hạn đã rời khỏi Lăng Tiêu Thiên Đình!
Đối với Chung Sơn mà nói, nội tình của Đại Tranh dù sao cũng không bằng ba đại Thiên triều, lần Luận Thiên Đại Hội này, khẳng định sẽ không phải là chuyện vui mừng gì, hung hiểm khẳng định là có, cũng ngầm có sát khí, cho nên phải chuẩn bị trước mới được.
Mặc dù có Đế Huyền Sát đi theo, Chung Sơn vẫn muốn tới trước, đồng thời thu thập một chút tình báo và phân tích tình huống.
Về phần Lăng Tiêu Thiên Đình, có đại trận của Nam Cung Thắng, có Vương Khô, có Huyền Nguyên, chắc là không xảy ra vấn đề lớn gì.
Trước thời hạn hai tháng, Chung Sơn và Đế Huyền Sát đã chạy tới thành trì gần Liễu Thành thành.
Lục Hợp Thành.
Lục Hợp Thành là một thành trì nhỏ, hoặc là nói, vốn Hoàng triều này, Đại Liễu Hoàng triều, cũng chỉ có hai cái giống thành trì, một cái là Liễu Thành, còn một cái chính là Lục Hợp Thành này.
Đại Liễu Hoàng triều không phải yếu nhược, nhưng mà sinh tồn dưới dưới thời kỳ loạn thế này chính là vì nơi này quá nghiêng.
Bốn phía đều là hoang sơn dã lĩnh, hung thú rất nhiều, nơi có nhân tộc tụ tập rất ít, cũng chỉ có chỗ Hoàng triều này mới có lượng lớn nhân tộc tụ tập, phàm nhân cũng rất nhiều.
Với tu vi Đế Cực Cảnh của Chung Sơn bay tới đây còn phải mất mấy tháng, vậy những người tu vi thấp hơn thì càng không cần phải nói, Nguyên Anh Kỳ, ra một chuyến này ít nhất phải hai năm.
Có quân đội nào khi không lại tới đây xâm lược đây?
Chung Sơn và Đế Huyền Sát đứng ở trong Lục Hợp Thành, tạm thời hạ xuống, thu thập tin tức.
Mà Lục Hợp Thành này, vừa vặn có một cái phân đà của Đại Vinh Thương Hội, Chung Sơn và Đế Huyền Sát tự nhiên ở trong này thu thập tin tức Liễu Thành.
Đế Huyền Sát không quan tâm chuyện này mà tự mình tu luyện, mà Chung Sơn cũng không ngừng phân tích tình báo khắp nơi.
Người phụ trách phân đà này, sùng bái nhìn Chung Sơn, cung kính đứng ở một bên, chờ Chung Sơn hạ lệnh.
- Dân chúng Liễu Thành đều chuyển đi?
Chung Sơn hỏi.
- Vâng, mười tháng trước, toàn bộ đã bị đuổi ra, Đại Liễu Hoàng triều cũng hoàn toàn trở thành lịch sử!
Người phụ trách phân đà khom người nói.
- Tiếp tục tìm hiểu tình báo Liễu Thành, còn có, chỉ cần bất kỳ sự việc dị thường ở trong cảnh nội Đại Liễu Hoàng triều cảnh đều đưa tới chỗ ta.
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Người kia khom người nói.
- - - - - oOo- - - - -
Đại Tần Thiên triều, đang trong triều hội, bỗng nhiên, quần thần ngừng nói, Doanh ngẩng đầu nhìn trời, tuy rằng không ra khỏi điện, nhưng lại phảng phất như nhìn ràng vậy.
Ở cả triều thần và số số mệnh bốn phía vô đột nhiên rít gào bốc lên, phảng phất như sụp đổ bất cứ lúc nào. Trong lúc nhất thời, trong trời cao phong vân biến sắc, số mệnh Đại Tần không ổn?
Doanh lạnh lùng nhìn chằm chằm trên vùng trời.
- Hừ!
Doanh hừ lạnh một tiếng.
Vô tận số mệnh đột nhiên bị trấn áp xuống, bình tĩnh trở lại. Đồng thời, ánh mắt Doanh chuyển hướng về phía đông nam, hướng ánh mắt nhìn, đúng là chỗ Liễu Thành.
- Thánh thượng, người đại thế giới tới!
Lữ Bất Vi trầm giọng nói.
- Thái Sơ Thánh Đình!
Doanh thản nhiên nói.
- Người Thái Sơ Thánh Đình tới?
Lữ Bất Vi mặt mày nhăn nhíu.
Một bên Lý Tư ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Thánh thượng, không phải Thái Sơ Thánh Đình cũng muốn đánh chủ ý vào tiểu thế giới này chứ?
- Vậy phải xem hắn có năng lực kia hay không?
Doanh lộ ra nụ cười lạnh nói.
1 đám triều thần cùng nhau nhìn về hướng đông nam, từng người đều lạnh lùng nhìn.
Đại Tần Thiên triều trấn áp số mệnh.
Đại Ung Thiên triều, Thái Tuế Thiên triều cũng gặp chuyện như vậy, nhưng, đều là Thiên triều, cho dù không xưa nhưng mà nội tình cũng không phải Đại Tranh của Chung Sơn có thể bằng được, trong khoảnh khắc đó, đã trấn áp được số mệnh, đồng thời, Cổ Chính Nhất và Khổng Liệt Thiên cùng nhìn về hướng Liễu Thành.
Bốn đại cường triều, vẻn vẹn chỉ trong khoảnh khắc đã trấn áp hết thảy, nhưng những Hoàng triều và Đế triều không nhiều còn lại, số mệnh bốc lên ba canh giờ mới khôi phục. Tất cả chủ hoàng triều đều kinh hãi nhìn một màn này.
Chỗ kia rốt cuộc có cái gì xảy ra? Tại sao lại khiến số mệnh triều ta cuồn cuộn như thế?
Trong lúc nhất thời, Liễu Thành nho nhỏ, lập tức trở thành sự chờ mong của thiên hạ, rốt cuộc là cái gì, không ngờ ảnh hưởng đến số mệnh?
Thám tử khắp nơi nhao nhao hướng về phương hướng Liễu Thành mà tới, ba mươi năm hòa bình, nhưng lại sắp hỗn loạn, không biết lần này ai mới là người thắng cuối cùng.
Chỗ Liễu Thành, bốn canh giờ quấy rối số mệnh thiên hạ, Tế đàn khổng lồ ầm ầm hóa thành bột mịn, ánh sáng vàng không trở lại, mười đại Địa Tiên lại lần nữa đến trước mặt Tư Mã Sách.
- Đại nhân, bốn canh giờ, cũng đủ lòng người vận triều thiên hạ hoảng sợ
1 tên thuộc hạ cười nói.
- Vậy là đủ rồi, vừa rồi bốn canh giờ đã tuyên bố khắp thiên hạ chúng ta đã đến.
Tư Mã Sách gật gật đầu nói.
- Chúng ta kế tiếp phải làm gì?
1 tên thuộc hạ hỏi.
- Một năm sau, ngay tại nơi đây tổ chức Luận Thiên Đại Hội, bây giờ phải đưa thiệp mời tới ba đại Thiên triều!
Tư Mã Sách lên tiếng nói.
- Vâng!
- Đại nhân, cái Đại Tranh Đế triều kia, có muốn hay không?
1 tên thuộc hạ hỏi.
- Đế triều? Đế triều vốn không có tư cách, tuy nhiên, một cái Đế này triều không ngờ có thể phân được hai phần thiên hạ, vậy thì mời đến đi! Luận Thiên Đại Hội có thêm hắn cũng không sao cả!
Tư Mã Sách ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Vâng!
- Trong một năm này, thu thập tất cả tư liệu về đám Thiên triều, còn có hết thảy đại sự trong 300 năm, giao cho hắn làm cho ta.
Tư Mã Sách nói.
- Vâng!
Một tháng sau, Lăng Tiêu Thiên Đình.
Trong Thiên Duyến Các, Chung Sơn tay cầm một tấm thiệp màu vàng. Đứng trước mặt là Liễu Vô Song, một đám mưu sĩ ở hai bên.
Nhìn thiệp mời, Chung Sơn nhíu mày, trên thiệp mời viết:
Luận Thiên Đại Hội sau một năm từ khi số mệnh vận triều ngươi bốc lên, đến chỗ ta tham gia Luận Thiên Đại Hội!
- Tư Mã Sách? Nhìn một câu ít ỏi này, Chung Sơn híp mắt lại, trong mắt lóe lên hàn quang.
- Thật cuồng vọng, Tư Mã Sách!
Chung Sơn cười lạnh nói.
Tư Mã Sách ở trong thiệp không nói rõ địa điểm, bởi vì nếu như ngay cả vị trí khiến số mệnh bốc lên đều tìm không được, thì sẽ không có tư cách tham gia cái gọi là Luận Thiên Đại Hội kia.
Tiếp theo, trong thiệp Tư Mã Sách tuy rằng chỉ nói một câu, nhưng lại tràn ngập hương vị cao cao tại thượng.
- Người đưa thiệp mời đâu?
Chung Sơn nhìn về phía Liễu Vô Song.
- Người đưa thiệp mời đi về phía Bắc Thiên môn, theo như lời tiểu tướng thu thiệp kia, người tới vô cùng cao ngạo, giao xong thư tín thì lập tức biến mất!
Liễu Vô Song nói.
- Bệ hạ, là thiệp mời của Tư Mã Sách?
Dịch Diễn khẽ nhíu mày nói.
- Các ngươi tự nhìn đi!
Chung Sơn đem thiệp mời đưa cho mọi người.
Mọi người nhao nhao truyền xem, nhìn thiệp mời Tư Mã Sách, mọi người không khỏi mày nhướng lên, Tư Mã Sách này, đúng là rất cuồng vọng.
- Chiếu theo tình huống này, ngày đó, tất cả số mệnh vận triều thiên hạ bốc lên, cũng chính là nói, chỉ có quân chủ vận triều mới thu được thiệp mời đi Luận Thiên Đại Hội sao?
Thủy Kính ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Ừ, đây không phải nhắm vào một mình ta, Doanh, Cổ Chính Nhất, Khổng Liệt Thiên, bọn họ chắc cũng thu được thiệp mời!
Chung Sơn gật gật đầu trầm giọng nói.
- Bệ hạ phải đi sao?
Thủy Kính hỏi.
- Luận Thiên Đại Hội? Khẩu khí thật lớn, Tư Mã Sách tuy rằng cuồng vọng, nhưng hắn có vốn liếng để cuồng vọng, lần Luận Thiên Đại Hội này, rất có thể quyết định xu thế thiên hạ, nếu thiệp mời đã đưa đến, ta tự nhiên phải đi!
Chung Sơn giọng điệu khẳng định nói.
- Nhưng, bệ hạ, lần này đi nhất định vô cùng hung hiểm!
Thủy Vô Ngân nhíu mày nói.
- Hung hiểm, đó là khẳng định, thiên hạ chi tranh, mỗi một quyết định đều vô cùng hung hiểm, sợ hãi hung hiểm, còn nói gì tới đóng đô thiên hạ? Ta sẽ đi, Khổng Liệt Thiên khẳng định cũng đi, Cổ Chính Nhất cũng sẽ đi, Doanh cũng sẽ đi!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vậy bệ hạ có thể điểm tướng?
Thủy Vô Ngân hỏi.
Chúng thần đều nhìn về phía Chung Sơn, điểm tướng, chính là điểm người hộ tống.
- Các ngươi không cần đi, ta sẽ bảo Đế Huyền Sát cùng ta đi!
Chung Sơn khẳng định nói.
Đế Huyền Sát? Có Đế Huyền Sát, cho dù không thể ngăn địch, an toàn chắc là không thành vấn đề, nếu có Đế Huyền Sát hộ tống, chúng thần cũng yên tâm.
Đại Tần Thiên triều, trong triều đình.
- Luận Thiên Đại Hội?
Doanh khóe lộ ra vẻ cười lạnh, tay cầm thiệp mời nghiền ngẫm đưa ra.
Lữ Bất Vi đưa tay tiếp lấy, nhìn đọc, lại nhìn Lý Tư, tiếp đó lại đưa cho những triều thần khác, mọi người nhao nhao nhìn xem.
- Thánh thượng, Tư Mã Sách đúng là vì tiểu thế giới này mà đến, vị kia của Thái Sơ Thánh Đình, đúng là muốn mưu đồ tiểu thế giới này của chúng ta à!
Lý Tư cảm thán cười nói.
- Tư Mã Sách? Đã nghe nói chưa?
Doanh mờ nhạt hỏi.
- Trước kia chưa có ghi lại, rất có thể là quan viên mới lên của Thái Sơ Thánh Đình, hơn nữa được phân phó làm công việc trọng đại này, rất có thể là tân môn sinh Thiên tử của Thái Sơ Thánh Đình!
Lý Tư nhàn nhạt trả lời.
- Ừ!
- Thánh thượng, tên Ngao Liệt kia, Thái Tuế Khổng Liệt Thiên, còn có Tư Mã Sách này, hình như càng ngày càng nhiều người đại thế giới để ý tới thiên hạ này.
Lý Tư nhíu mày nói.
- Đúng là cổ quái!
Lữ Bất Vi trầm giọng nói.
- Ừ!
Doanh thản nhiên nói.
- Thánh thượng, Luận Thiên Đại Hội này làm sao đây? Phái sứ giả đi tới, hay là...!
Lý Tư nhìn về phía Doanh.
- Đến lúc đó, ta sẽ tự đi, thử xem bên ngoài đại thế giới, rốt cuộc có bao nhiêu người nhìn chằm chằm tiểu thế giới này!
Doanh thản nhiên nói.
- Vâng!
- Thánh thượng, thần xin đi theo!
Lữ Bất Vi lên tiếng nói.
- Ồ?
Doanh nhìn về phía Lữ Bất Vi.
- Lần này quân chủ Thiên triều hội tụ, vậy Đại Tranh Chung Sơn kia khẳng định cũng may mắn được mời, thần muốn đi kiến thức người này một chút!
Lữ Bất Vi khom người nói.
Nhìn lại Lữ Bất Vi, Doanh gật gật đầu nói:
- Với tính cách của Chung Sơn, hắn khẳng định sẽ tới trước thời hạn, ngươi đã muốn đi xem thử, vậy ngươi đi đi đi, đến lúc, trẫm sẽ tới.
- Tạ ơn Thánh thượng!
Lữ Bất Vi lập tức đáp.
Thái Tuế Thiên triều, Khổng Liệt Thiên đem thiệp mời đưa cho Thần Nha Đạo Quân, Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nhìn lướt qua, mày hơi hơi cau lại, đem thiệp mời đưa lại cho Khổng Liệt Thiên, sau đó gật gật đầu.
Đại Ung Thiên triều, Cổ Chính Nhất nhìn thiệp mời, nhíu mày.
Chung Sơn quả như Doanh đoán, trước thời hạn đã rời khỏi Lăng Tiêu Thiên Đình!
Đối với Chung Sơn mà nói, nội tình của Đại Tranh dù sao cũng không bằng ba đại Thiên triều, lần Luận Thiên Đại Hội này, khẳng định sẽ không phải là chuyện vui mừng gì, hung hiểm khẳng định là có, cũng ngầm có sát khí, cho nên phải chuẩn bị trước mới được.
Mặc dù có Đế Huyền Sát đi theo, Chung Sơn vẫn muốn tới trước, đồng thời thu thập một chút tình báo và phân tích tình huống.
Về phần Lăng Tiêu Thiên Đình, có đại trận của Nam Cung Thắng, có Vương Khô, có Huyền Nguyên, chắc là không xảy ra vấn đề lớn gì.
Trước thời hạn hai tháng, Chung Sơn và Đế Huyền Sát đã chạy tới thành trì gần Liễu Thành thành.
Lục Hợp Thành.
Lục Hợp Thành là một thành trì nhỏ, hoặc là nói, vốn Hoàng triều này, Đại Liễu Hoàng triều, cũng chỉ có hai cái giống thành trì, một cái là Liễu Thành, còn một cái chính là Lục Hợp Thành này.
Đại Liễu Hoàng triều không phải yếu nhược, nhưng mà sinh tồn dưới dưới thời kỳ loạn thế này chính là vì nơi này quá nghiêng.
Bốn phía đều là hoang sơn dã lĩnh, hung thú rất nhiều, nơi có nhân tộc tụ tập rất ít, cũng chỉ có chỗ Hoàng triều này mới có lượng lớn nhân tộc tụ tập, phàm nhân cũng rất nhiều.
Với tu vi Đế Cực Cảnh của Chung Sơn bay tới đây còn phải mất mấy tháng, vậy những người tu vi thấp hơn thì càng không cần phải nói, Nguyên Anh Kỳ, ra một chuyến này ít nhất phải hai năm.
Có quân đội nào khi không lại tới đây xâm lược đây?
Chung Sơn và Đế Huyền Sát đứng ở trong Lục Hợp Thành, tạm thời hạ xuống, thu thập tin tức.
Mà Lục Hợp Thành này, vừa vặn có một cái phân đà của Đại Vinh Thương Hội, Chung Sơn và Đế Huyền Sát tự nhiên ở trong này thu thập tin tức Liễu Thành.
Đế Huyền Sát không quan tâm chuyện này mà tự mình tu luyện, mà Chung Sơn cũng không ngừng phân tích tình báo khắp nơi.
Người phụ trách phân đà này, sùng bái nhìn Chung Sơn, cung kính đứng ở một bên, chờ Chung Sơn hạ lệnh.
- Dân chúng Liễu Thành đều chuyển đi?
Chung Sơn hỏi.
- Vâng, mười tháng trước, toàn bộ đã bị đuổi ra, Đại Liễu Hoàng triều cũng hoàn toàn trở thành lịch sử!
Người phụ trách phân đà khom người nói.
- Tiếp tục tìm hiểu tình báo Liễu Thành, còn có, chỉ cần bất kỳ sự việc dị thường ở trong cảnh nội Đại Liễu Hoàng triều cảnh đều đưa tới chỗ ta.
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Người kia khom người nói.
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.