Quyển 6 - Chương 102: Một đao khí phách tung hoành
Quan Kỳ
27/03/2014
Yên Hồng Hoàng triều, Đông Thành lâu, trước chiến trường.
Khu vực phía bắc, biển máu ngập trời, thương khí (trường thương) ngổn ngang, phía nam đao khí đầy trời, cuồng bạo không ngừng, Chung Sơn mạnh mẽ chấn vang cổ kim, một Hoàng Cực Cảnh không ngờ đánh với cao thủ Đế Cực Cảnh hậu kỳ ngang tài ngang sức, khủng bố dị thường.
Trên thành lâu (tòa lâu trên tường thành – giống như pháo đài), chúng thần không khỏi hưng phấn, không khỏi chột dạ, đây là Chung Sơn đến trợ giúp, nếu như Chung Sơn đi rồi, chúng ta có thể làm sao bây giờ? Lần sau có thể đối phó được sao?
Phía trước thành lâu, dư ba chiến đấu không ngừng phát ra, trong đầu mọi người hiện ra trăm điều ý niệm, sợ hãi dị thường.
Mà ở giờ khắc này, ở phía tây, trên soái đài Thái Tuế Thiên triều bỗng nhiên lại có thêm một người. Một nam nhân một thân kim bào, giữa hai hàng lông mày dường như có con mắt thứ ba vậy.
Nam nhân xuất hiện không báo trước, trong nháy mắt xuất hiện ở trên soái đài, liền ngồi trên chỗ chủ soái.
Người tới đúng là chủ soái lần này của Thái Tuế Thiên triều, Liệt Thiên Thái tử.
- Ra mắt chủ soái!
Bên cạnh bọn thị vệ cung kính nói.
Liệt Thiên Thái tử gật đầu một cái, cũng không để ý, ánh mắt nhìn về phía chiến trường trước mặt.
Xa xa, trên thành lâu chúng quan viên bỗng nhiên nhìn thấy trên soái đài đối diện xuất hiện thêm một người.
- Liệt Thiên Thái tử?
Một gã quan viên hoảng sợ kêu lên.
Một tiếng kêu sợ hãi, lập tức hấp dẫn mọi người nhìn lại, mọi người nhìn về phía Liệt Thiên Thái tử trên soái đài.
Vừa vặn, ánh mắt Liệt Thiên Thái tử cũng nhìn lại đây, vừa tiếp xúc với ánh mắt Liệt Thiên Thái tử, phần lớn quan viên đều cảm giác hồn phách run lên, thật là khủng bố.
Trừ vài cựu thần trung tâm nhất ra, phần lớn đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Nhìn một đám quan viên nhát gan kia, Liệt Thiên Thái tử cười khinh thường, tiếp đó nhìn về phía hai tràng chiến đấu, trước nhìn về phía Huyết Hải Đại Trận.
Huyết Hải Đại Trận, đó là Huyết Thần Kinh tự mình truyền thụ, Huyết Hải Đại Trận đúng là phát huy ra uy lực cường đại, không có phóng thủy, mà đối phương cũng cũng rất mạnh, nhưng...
Liệt Thiên Thái tử ánh mắt lạnh lùng, tiếp đó quay đầu nhìn về phía bên kia.
Bên kia tự nhiên là Chung Sơn và Trùng Thiên Thái tử đánh nhau.
Bát Cực Thiên Vĩ loại nghịch thiên này, tự nhiên vẫn nên dùng một phần nhỏ cho thỏa đáng, tất cả phải tăng trưởng tu vi của mình là điều kiện tiên quyết. Cho nên, không đến lúc bị bất đắc dĩ, Chung Sơn sẽ rất ít khi dùng.
Thiên Điều! 80 Trọng Lãng!
Chung Sơn công kích càng ngày càng mạnh, chỉ một lát đã đánh ngang ngửa với Trùng Thiên Thái tử.
Đây là một điều khó tin, ít nhất trước mắt Trùng Thiên Thái tử là như thế, vừa mới bắt đầu vẫn không chịu nổi một kích, nếu không phải mình muốn đùa bỡn thì đã sớm 1 đao giết chết rồi.
Nhưng mà bởi vì mình quá ham chơi, cho nên không ngờ Chung Sơn trưởng thành đến trình độ có thể uy hiếp đến mình. Uy hiếp mình?
Chê cười, một tên Hoàng Cực Cảnh nho nhỏ cũng có thể uy hiếp ta? Cho dù là cường giả Đế Cực Cảnh, mình trong mười huynh đệ cũng là Đế Cực Cảnh mạnh nhất, làm sao có thể có lực lượng ngang ngửa với mình.
Hai người đều dùng đao pháp đánh nhau, đao đao va chạm, phát khí thế ngút trời, tiếng nổ khủng bố, giống như từng đạo sấm sét trên bầu trời.
Mặc dù một mảnh Thiên trên đầu Chung Sơn, tiếng sấm cũng không như hai người phát ra.
Mà va chạm khủng khiếp nhất chính là chính diện xông lên liều chết, hai người dùng toàn lực liều mạng.
- Chết...................
Trùng Thiên Thái tử rống to một tiếng, đại đao lại lần nữa phát ra một quầng sáng hình thác nước, mãnh liệt bổ về phía Chung Sơn, lực lượng mạnh mẽ lập tức chấn cho không gian bốn phía lắc lư.
Hiển nhiên Trùng Thiên Thái tử đang sử ra bí pháp nào đó.
Mắt thấy một đao chém tới, Chung Sơn dường như cũng trở nên ác độc theo, nhe răng cắn chặt, gân xanh trên trán nổi lên.
- Thiên Điều! 100 Trọng Lãng!
Chung Sơn quát 1 tiếng, lực lượng một đao của Chung Sơn lại lần nữa kéo lên, giống như một đao của Trùng Thiên Thái tử, nhanh chóng bổ tới.
Chung Sơn một đao này chém ra là vượt qua phụ tải, 80 Trọng Lãng đã là cực hạn, bây giờ lại vượt phụ tải chém ra 100 Trọng Lãng! Chung Sơn chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, da dẻ toàn thân giống như muốn nứt ra, nếu không phải luôn luôn luyện tập Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp tăng cường thân thể bản thân, nói không chừng chỉ bằng lần này, cả người mình đã nổ tung rồi.
Một đao chém ra, không gian lập tức phát ra từng làn sóng xung kích, ánh đao phảng phất như ngân hà sụp đổ, bổ thẳng xuống Trùng Thiên Thái tử.
- Oanh...................
Va chạm mạnh mẽ, không gian chung quanh lập tức phát ra rung lắc, dao động không gian tạo thành một vòng gợn sóng mạnh mẽ, gợn sóng kéo dài tới chỗ tường thành.
- Oanh............
Tường thành Yên Hồng Thành không ngờ bị phá nát.
Cổ lực lượng này quá mạnh mẽ đi!
- Ca ca ca ca ca ca.................
Trên người Chung Sơn bỗng nhiên liên tiếp phát ra tiếng giòn vang như tiếng đậu rang.
Ngay lúc dưới thế tấn công vừa rồi, không ngờ Chung Sơn lại lần nữa đột phá!
Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp, tầng thứ năm! Tăng sáu lần lực lượng!
Không chút do dự, Chung Sơn trực tiếp vận chuyển tầng thứ năm! Tăng sáu lần lực lượng!
Đau đớn, khó chịu lúc phát ra Thiên Điều! 100 Trọng Lãng biến mất toàn bộ, Chung Sơn lại lần nữa xách đao giết tới Trùng Thiên Thái tử.
Mà dưới lần va chạm mạnh mẽ vừa rồi, Trùng Thiên Thái tử cũng hoàn toàn khó tin! Vừa rồi mình dùng hết toàn lực, lực lượng Đế Cực Cảnh dùng đến cực hạn, thậm chí còn dùng bí pháp tăng lên lực lượng trong thời gian ngắn.
Nhưng mà Chung Sơn có thật là Hoàng Cực Cảnh sao? Một đao vừa rồi của mình đã vô hạn tiếp cận tới một đao của Thiên Cực Cảnh, vậy mà chém không ra nếp gấp gì. Một đao mạnh mẽ như vậy, cho dù là Đế Cực Cảnh cũng bị một đao của mình giết chết.
Nhưng mà vì sao lại như vậy? Tại sao lại bị Chung Sơn cản được? Nhưng Chung Sơn lại chiếm ưu thế?
- Ta không tin...................
Trùng Thiên Thái tử, lại lần nữa một đao hung hăng chém về phía Chung Sơn.
Mà giờ phút này Chung Sơn chiến ý tăng lên mức đỉnh phong!
Vừa rồi một đao hoàn toàn ngăn chặn Trùng Thiên Thái tử, khiến cho Trùng Thiên Thái tử dừng lại, cũng để mìn có thời gian thi triển chiêu thức khác.
Có thời gian này, Chung Sơn nhanh chóng tìm được thiên địa quy tắc một cái văn lộ ứng với Trùng Thiên Thái tử.
Chung Sơn lại lần nữa vung đao, một đao chém ra một kích mạnh nhất.
Thiên Điều! Tê Phong!
Thiên Điều! 120 Trọng Lãng!
Lôi đình vạn quân!
Tê Phong, đúng là mượn dùng Hồng Loan Thiên Kinh mới có thể chém ra một kích này, uy lực vô cùng cường đại, 120 Trọng Lãng lại là lực lượng cực hạn của Chung Sơn.
Về phần lôi đình vạn quân! Cũng là do lôi vân vô tận trên trời, đột nhiên theo một đao này, điên cuồng bổ xuống, vô tận lôi điện theo một đao này, hung hăng chém về phía Trùng Thiên Thái tử.
- Rống...................
Lúc Chung Sơn hung hăng chém xuống một đao này, toàn thân lại bành trướng đến cực hạn, quần áo trên người nổ tung.
Chung Sơn hai mắt đỏ rực, chém ra một đao mạnh nhất này.
Mà Trùng Thiên Thái tử cũng một đao nghênh đón 1 đao.
Cả hai đều đánh ra gợn sóng, chỉ là có sự khác biệt nhất định, Trùng Thiên Thái tử đánh ra gợn sóng là như 1 cục đá nhỏ ném lên mặt hồ yên tĩnh, tạo thành một gợn sóng nhỏ.
Mà gợn sóng Chung Sơn tạo thành, lại là bão lớn trong biển rộng, sóng biển khiến cho không gian vặn vẹo, một kích vô cùng cường thế, một kích khủng bố đến cực điểm, một kích khí phách tung hoành, bức thẳng tới Trùng Thiên Thái tử.
Giờ khắc này, không trung phía sau Chung Sơn lôi quang lóng lánh, tử lôi với khi thế ngút trời, vô tận tử lôi trên trời cùng với tiếng nổ của Tê Phong toàn bộ ép về phía Trùng Thiên Thái tử.
Trùng Thiên Thái tử giờ khắc này hoàn toàn luống cuống, hắn chỉ cảm thấy, bây giờ người mà mình đối mặt không phải là Chung Sơn, mà là toàn bộ thiên địa, giống như toàn bộ thiên địa đều phát tiết lên mình, phảng phất ngày đó Cổ Thần Thông đối mặt với thiên địa uy vậy. Chỉ là bây giờ chỉ là một phần nhỏ.
Dù vậy, Trùng Thiên Thái tử cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nhưng mà dưới không khí đè áp, Trùng Thiên Thái tử phát hiện mình căn bản không thể chạy trốn, chỉ có thể đón đỡ, đón đỡ một kích khủng bố này.
Trùng Thiên Thái tử có loại xúc động muốn khóc, này, mẹ nó vẫn còn là Hoàng Cực Cảnh sao? Một kích mạnh mẽ như vậy, làm so có thể đánh ra một kích như vậy? Vừa rồi còn chơi hắn như mèo vườn chuột, nhưng mà ngay sau đó, không ngờ có thể chống lại với mình, lại ngăn chặn mình, trong nháy mắt, lại áp chế mình không chống đỡ được.
Làm sao có thể, tại sao lại như vậy?
Sợ hãi, Trùng Thiên Thái tử rốt cục cũng biết cái gì là sợ hãi, giờ khắc này, Trùng Thiên Thái tử hoàn toàn cảm nhận được tư tưởng của Sắc Không hòa thượng.
Thì ra tử vong cách ta gần như vậy? Thì ra Chung Sơn tà môn như vậy?
- Không...................
Trùng Thiên Thái tử sợ hãi rống to lên.
Theo một tiếng này, một đao tuyệt thế của Chung Sơn đã hung hăng chém xuống. Trong Hoàng Cực Cảnh, chưa từng có ai đánh ra được một kích mạnh như vậy.
Một đao này không chỉ có sử ra toàn lực của Chung Sơn, lại mang theo tất cả phẫn nộ của Chung Sơn.
- Oanh...................
Một đao vô địch chém xuống, tạo thành sóng lớn ngập trời, tường thành Yên Hồng Thành sụp đổ hơn phân nửa, giống như là động đất vậy. Trong Yên Hồng Thành, rất nhiều kiến trúc gần cửa thành phía đông bị chấn cho sụp đổ.
Mặt đất chấn động, mọi người đều cảm giác cả người như bị nảy lên.
Sau một đao trời đât thanh minh, chỉ còn bụi mù mịt mùng.
Một vùng bụi mù khổng lồ khoảng 3000 trượng.
Vô số ánh mắt đều dại ra, khóe miệng vô số người đều ha hốc.
Cho tới tận khi bụi mù tan đi, mọi người mới từ trong khiếp sợ hồi phục lại.
Chung Sơn này quá cường đại, quá khủng bố! Bụi mù tán đi, lộ ra Chung Sơn mình trần giữa không trung, toàn thân hở hang, trên người thấm đẫm mồ hôi, tay cầm trường đao cao chót vót.
Mà ở dưới lòng đất trước mặt hắn, là một cái thâm cốc tối đen dài tới 3000 trượng, trong thâm cốc bụi mù vẫn còn bốc lên.
Thâm cốc 3000 trượng?
Mọi người ngây người! Thiết Thương Đại Trận bên cạnh và Huyết Hải Đại Trận cũng tách ra, chia ra hai đầu trận doanh, mỗi bên một chủ.
Chung Sơn một đao chém qua, liền ngẩng đầu nhìn phía soái đài đối diện.
Vừa rồi một đao cường thế kia cũng không giết chết được Trùng Thiên Thái tử, hoặc là nói, vừa rồi trong nháy mắt kia, Trùng Thiên Thái tử đã được một gã cao thủ cường đại cứu đi, cũng chính là kẻ ở ngay trên đài đại soái kia.
Chung Sơn ngẩng đầu nhìn thẳng soái đài xa xa!
- - - - - oOo- - - - -
Khu vực phía bắc, biển máu ngập trời, thương khí (trường thương) ngổn ngang, phía nam đao khí đầy trời, cuồng bạo không ngừng, Chung Sơn mạnh mẽ chấn vang cổ kim, một Hoàng Cực Cảnh không ngờ đánh với cao thủ Đế Cực Cảnh hậu kỳ ngang tài ngang sức, khủng bố dị thường.
Trên thành lâu (tòa lâu trên tường thành – giống như pháo đài), chúng thần không khỏi hưng phấn, không khỏi chột dạ, đây là Chung Sơn đến trợ giúp, nếu như Chung Sơn đi rồi, chúng ta có thể làm sao bây giờ? Lần sau có thể đối phó được sao?
Phía trước thành lâu, dư ba chiến đấu không ngừng phát ra, trong đầu mọi người hiện ra trăm điều ý niệm, sợ hãi dị thường.
Mà ở giờ khắc này, ở phía tây, trên soái đài Thái Tuế Thiên triều bỗng nhiên lại có thêm một người. Một nam nhân một thân kim bào, giữa hai hàng lông mày dường như có con mắt thứ ba vậy.
Nam nhân xuất hiện không báo trước, trong nháy mắt xuất hiện ở trên soái đài, liền ngồi trên chỗ chủ soái.
Người tới đúng là chủ soái lần này của Thái Tuế Thiên triều, Liệt Thiên Thái tử.
- Ra mắt chủ soái!
Bên cạnh bọn thị vệ cung kính nói.
Liệt Thiên Thái tử gật đầu một cái, cũng không để ý, ánh mắt nhìn về phía chiến trường trước mặt.
Xa xa, trên thành lâu chúng quan viên bỗng nhiên nhìn thấy trên soái đài đối diện xuất hiện thêm một người.
- Liệt Thiên Thái tử?
Một gã quan viên hoảng sợ kêu lên.
Một tiếng kêu sợ hãi, lập tức hấp dẫn mọi người nhìn lại, mọi người nhìn về phía Liệt Thiên Thái tử trên soái đài.
Vừa vặn, ánh mắt Liệt Thiên Thái tử cũng nhìn lại đây, vừa tiếp xúc với ánh mắt Liệt Thiên Thái tử, phần lớn quan viên đều cảm giác hồn phách run lên, thật là khủng bố.
Trừ vài cựu thần trung tâm nhất ra, phần lớn đều lộ ra vẻ sợ hãi.
Nhìn một đám quan viên nhát gan kia, Liệt Thiên Thái tử cười khinh thường, tiếp đó nhìn về phía hai tràng chiến đấu, trước nhìn về phía Huyết Hải Đại Trận.
Huyết Hải Đại Trận, đó là Huyết Thần Kinh tự mình truyền thụ, Huyết Hải Đại Trận đúng là phát huy ra uy lực cường đại, không có phóng thủy, mà đối phương cũng cũng rất mạnh, nhưng...
Liệt Thiên Thái tử ánh mắt lạnh lùng, tiếp đó quay đầu nhìn về phía bên kia.
Bên kia tự nhiên là Chung Sơn và Trùng Thiên Thái tử đánh nhau.
Bát Cực Thiên Vĩ loại nghịch thiên này, tự nhiên vẫn nên dùng một phần nhỏ cho thỏa đáng, tất cả phải tăng trưởng tu vi của mình là điều kiện tiên quyết. Cho nên, không đến lúc bị bất đắc dĩ, Chung Sơn sẽ rất ít khi dùng.
Thiên Điều! 80 Trọng Lãng!
Chung Sơn công kích càng ngày càng mạnh, chỉ một lát đã đánh ngang ngửa với Trùng Thiên Thái tử.
Đây là một điều khó tin, ít nhất trước mắt Trùng Thiên Thái tử là như thế, vừa mới bắt đầu vẫn không chịu nổi một kích, nếu không phải mình muốn đùa bỡn thì đã sớm 1 đao giết chết rồi.
Nhưng mà bởi vì mình quá ham chơi, cho nên không ngờ Chung Sơn trưởng thành đến trình độ có thể uy hiếp đến mình. Uy hiếp mình?
Chê cười, một tên Hoàng Cực Cảnh nho nhỏ cũng có thể uy hiếp ta? Cho dù là cường giả Đế Cực Cảnh, mình trong mười huynh đệ cũng là Đế Cực Cảnh mạnh nhất, làm sao có thể có lực lượng ngang ngửa với mình.
Hai người đều dùng đao pháp đánh nhau, đao đao va chạm, phát khí thế ngút trời, tiếng nổ khủng bố, giống như từng đạo sấm sét trên bầu trời.
Mặc dù một mảnh Thiên trên đầu Chung Sơn, tiếng sấm cũng không như hai người phát ra.
Mà va chạm khủng khiếp nhất chính là chính diện xông lên liều chết, hai người dùng toàn lực liều mạng.
- Chết...................
Trùng Thiên Thái tử rống to một tiếng, đại đao lại lần nữa phát ra một quầng sáng hình thác nước, mãnh liệt bổ về phía Chung Sơn, lực lượng mạnh mẽ lập tức chấn cho không gian bốn phía lắc lư.
Hiển nhiên Trùng Thiên Thái tử đang sử ra bí pháp nào đó.
Mắt thấy một đao chém tới, Chung Sơn dường như cũng trở nên ác độc theo, nhe răng cắn chặt, gân xanh trên trán nổi lên.
- Thiên Điều! 100 Trọng Lãng!
Chung Sơn quát 1 tiếng, lực lượng một đao của Chung Sơn lại lần nữa kéo lên, giống như một đao của Trùng Thiên Thái tử, nhanh chóng bổ tới.
Chung Sơn một đao này chém ra là vượt qua phụ tải, 80 Trọng Lãng đã là cực hạn, bây giờ lại vượt phụ tải chém ra 100 Trọng Lãng! Chung Sơn chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, da dẻ toàn thân giống như muốn nứt ra, nếu không phải luôn luôn luyện tập Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp tăng cường thân thể bản thân, nói không chừng chỉ bằng lần này, cả người mình đã nổ tung rồi.
Một đao chém ra, không gian lập tức phát ra từng làn sóng xung kích, ánh đao phảng phất như ngân hà sụp đổ, bổ thẳng xuống Trùng Thiên Thái tử.
- Oanh...................
Va chạm mạnh mẽ, không gian chung quanh lập tức phát ra rung lắc, dao động không gian tạo thành một vòng gợn sóng mạnh mẽ, gợn sóng kéo dài tới chỗ tường thành.
- Oanh............
Tường thành Yên Hồng Thành không ngờ bị phá nát.
Cổ lực lượng này quá mạnh mẽ đi!
- Ca ca ca ca ca ca.................
Trên người Chung Sơn bỗng nhiên liên tiếp phát ra tiếng giòn vang như tiếng đậu rang.
Ngay lúc dưới thế tấn công vừa rồi, không ngờ Chung Sơn lại lần nữa đột phá!
Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp, tầng thứ năm! Tăng sáu lần lực lượng!
Không chút do dự, Chung Sơn trực tiếp vận chuyển tầng thứ năm! Tăng sáu lần lực lượng!
Đau đớn, khó chịu lúc phát ra Thiên Điều! 100 Trọng Lãng biến mất toàn bộ, Chung Sơn lại lần nữa xách đao giết tới Trùng Thiên Thái tử.
Mà dưới lần va chạm mạnh mẽ vừa rồi, Trùng Thiên Thái tử cũng hoàn toàn khó tin! Vừa rồi mình dùng hết toàn lực, lực lượng Đế Cực Cảnh dùng đến cực hạn, thậm chí còn dùng bí pháp tăng lên lực lượng trong thời gian ngắn.
Nhưng mà Chung Sơn có thật là Hoàng Cực Cảnh sao? Một đao vừa rồi của mình đã vô hạn tiếp cận tới một đao của Thiên Cực Cảnh, vậy mà chém không ra nếp gấp gì. Một đao mạnh mẽ như vậy, cho dù là Đế Cực Cảnh cũng bị một đao của mình giết chết.
Nhưng mà vì sao lại như vậy? Tại sao lại bị Chung Sơn cản được? Nhưng Chung Sơn lại chiếm ưu thế?
- Ta không tin...................
Trùng Thiên Thái tử, lại lần nữa một đao hung hăng chém về phía Chung Sơn.
Mà giờ phút này Chung Sơn chiến ý tăng lên mức đỉnh phong!
Vừa rồi một đao hoàn toàn ngăn chặn Trùng Thiên Thái tử, khiến cho Trùng Thiên Thái tử dừng lại, cũng để mìn có thời gian thi triển chiêu thức khác.
Có thời gian này, Chung Sơn nhanh chóng tìm được thiên địa quy tắc một cái văn lộ ứng với Trùng Thiên Thái tử.
Chung Sơn lại lần nữa vung đao, một đao chém ra một kích mạnh nhất.
Thiên Điều! Tê Phong!
Thiên Điều! 120 Trọng Lãng!
Lôi đình vạn quân!
Tê Phong, đúng là mượn dùng Hồng Loan Thiên Kinh mới có thể chém ra một kích này, uy lực vô cùng cường đại, 120 Trọng Lãng lại là lực lượng cực hạn của Chung Sơn.
Về phần lôi đình vạn quân! Cũng là do lôi vân vô tận trên trời, đột nhiên theo một đao này, điên cuồng bổ xuống, vô tận lôi điện theo một đao này, hung hăng chém về phía Trùng Thiên Thái tử.
- Rống...................
Lúc Chung Sơn hung hăng chém xuống một đao này, toàn thân lại bành trướng đến cực hạn, quần áo trên người nổ tung.
Chung Sơn hai mắt đỏ rực, chém ra một đao mạnh nhất này.
Mà Trùng Thiên Thái tử cũng một đao nghênh đón 1 đao.
Cả hai đều đánh ra gợn sóng, chỉ là có sự khác biệt nhất định, Trùng Thiên Thái tử đánh ra gợn sóng là như 1 cục đá nhỏ ném lên mặt hồ yên tĩnh, tạo thành một gợn sóng nhỏ.
Mà gợn sóng Chung Sơn tạo thành, lại là bão lớn trong biển rộng, sóng biển khiến cho không gian vặn vẹo, một kích vô cùng cường thế, một kích khủng bố đến cực điểm, một kích khí phách tung hoành, bức thẳng tới Trùng Thiên Thái tử.
Giờ khắc này, không trung phía sau Chung Sơn lôi quang lóng lánh, tử lôi với khi thế ngút trời, vô tận tử lôi trên trời cùng với tiếng nổ của Tê Phong toàn bộ ép về phía Trùng Thiên Thái tử.
Trùng Thiên Thái tử giờ khắc này hoàn toàn luống cuống, hắn chỉ cảm thấy, bây giờ người mà mình đối mặt không phải là Chung Sơn, mà là toàn bộ thiên địa, giống như toàn bộ thiên địa đều phát tiết lên mình, phảng phất ngày đó Cổ Thần Thông đối mặt với thiên địa uy vậy. Chỉ là bây giờ chỉ là một phần nhỏ.
Dù vậy, Trùng Thiên Thái tử cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nhưng mà dưới không khí đè áp, Trùng Thiên Thái tử phát hiện mình căn bản không thể chạy trốn, chỉ có thể đón đỡ, đón đỡ một kích khủng bố này.
Trùng Thiên Thái tử có loại xúc động muốn khóc, này, mẹ nó vẫn còn là Hoàng Cực Cảnh sao? Một kích mạnh mẽ như vậy, làm so có thể đánh ra một kích như vậy? Vừa rồi còn chơi hắn như mèo vườn chuột, nhưng mà ngay sau đó, không ngờ có thể chống lại với mình, lại ngăn chặn mình, trong nháy mắt, lại áp chế mình không chống đỡ được.
Làm sao có thể, tại sao lại như vậy?
Sợ hãi, Trùng Thiên Thái tử rốt cục cũng biết cái gì là sợ hãi, giờ khắc này, Trùng Thiên Thái tử hoàn toàn cảm nhận được tư tưởng của Sắc Không hòa thượng.
Thì ra tử vong cách ta gần như vậy? Thì ra Chung Sơn tà môn như vậy?
- Không...................
Trùng Thiên Thái tử sợ hãi rống to lên.
Theo một tiếng này, một đao tuyệt thế của Chung Sơn đã hung hăng chém xuống. Trong Hoàng Cực Cảnh, chưa từng có ai đánh ra được một kích mạnh như vậy.
Một đao này không chỉ có sử ra toàn lực của Chung Sơn, lại mang theo tất cả phẫn nộ của Chung Sơn.
- Oanh...................
Một đao vô địch chém xuống, tạo thành sóng lớn ngập trời, tường thành Yên Hồng Thành sụp đổ hơn phân nửa, giống như là động đất vậy. Trong Yên Hồng Thành, rất nhiều kiến trúc gần cửa thành phía đông bị chấn cho sụp đổ.
Mặt đất chấn động, mọi người đều cảm giác cả người như bị nảy lên.
Sau một đao trời đât thanh minh, chỉ còn bụi mù mịt mùng.
Một vùng bụi mù khổng lồ khoảng 3000 trượng.
Vô số ánh mắt đều dại ra, khóe miệng vô số người đều ha hốc.
Cho tới tận khi bụi mù tan đi, mọi người mới từ trong khiếp sợ hồi phục lại.
Chung Sơn này quá cường đại, quá khủng bố! Bụi mù tán đi, lộ ra Chung Sơn mình trần giữa không trung, toàn thân hở hang, trên người thấm đẫm mồ hôi, tay cầm trường đao cao chót vót.
Mà ở dưới lòng đất trước mặt hắn, là một cái thâm cốc tối đen dài tới 3000 trượng, trong thâm cốc bụi mù vẫn còn bốc lên.
Thâm cốc 3000 trượng?
Mọi người ngây người! Thiết Thương Đại Trận bên cạnh và Huyết Hải Đại Trận cũng tách ra, chia ra hai đầu trận doanh, mỗi bên một chủ.
Chung Sơn một đao chém qua, liền ngẩng đầu nhìn phía soái đài đối diện.
Vừa rồi một đao cường thế kia cũng không giết chết được Trùng Thiên Thái tử, hoặc là nói, vừa rồi trong nháy mắt kia, Trùng Thiên Thái tử đã được một gã cao thủ cường đại cứu đi, cũng chính là kẻ ở ngay trên đài đại soái kia.
Chung Sơn ngẩng đầu nhìn thẳng soái đài xa xa!
- - - - - oOo- - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.