Trường Sinh Bất Tử

Quyển 2 - Chương 30: Ngân thi độn thổ

Quan Kỳ

10/04/2013



Phập phập phập…..

Trong nháy mắt, mười trượng kiếm cương khiến cho cả năm đồng thi đều bị đẩy lui ra, thậm chí có một đồng thi còn bị kiếm cương tước mất cánh tay.

Kiếm khí không cách nào có thể làm tổn thương được đồng thi đó là do tu vi của Diệu tiên nhân còn chưa đủ nên bắn ra kiếm khí chưa đủ mạnh để làm đồng thi bị thương chỉ có kiếm cương mới có thể làm được.

Tuy rằng thái độ làm người của Diệu tiên nhân âm tà thế nhưng kiếm pháp không thể khinh thường được. Kiếm khí nương theo kiếm cương, những đạo kiếm khí này quấy rối đám đồng thi, kiếm khí xoay quanh một vòng khiến cho toàn bộ cây cỏ xung quanh đều bị phá hủy.

Kiếm cương quá mạnh khiến cho không một ngọn cỏ nào tồn tại được, đồng thi bị đánh lui, Diệu tiên nhân đúng là một tay dùng kiếm lão luyện.

Khuất phục được đám đồng thi, trong mắt Diệu tiên nhân toát ra một tia cười quỷ dị. Quả nhiên đúng như lời Chung Sơn nói, người nọ bây giờ vẫn không đi ra.

Phập…..

Một đạo kiếm khí nữa lại hình thành, năm đồng thi bị kiếm khí đánh bại chợt rút lui quay về.

Diệu tiên nhân nhìn chằm chằm vào trái tim trong tay hắc bào nhân, trong mắt lại hiện lên lòng tham vô đáy. Hắn vung kiếm lên, hàng trăm đạo kiếm khí nhắm thẳng vào người hắc bào nhân, kiếm khi bắn đi rất nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt hắc bào nhân.

Thấy tình hình như vậy, trong mắt hắc bào nhân bỗng hiện lên vẻ lãnh khốc, bất chợt có hai đồng thi chuyển qua trước mặt hắn làm bình chắn.

Phập phập phập….

Những đạo kiếm khí này đều bị hai đồng thi đỡ, hắc bào nhân mở trừng hai mắt, tất cả những đồng thi xung quanh đều nhằm về phía Diệu tiên nhân.

Thấy tình hình như vậy, trong lòng Diệu tiên nhân càng hưng phấn, rất nhiều đồng thi đang kích động, tiến tới trước mặt Diệu tiên nhân. Một đồng thi tuy rằng không cách nào có thể đối phó được với Diệu tiên nhân nhưng hiện tại lại có tới hai mươi hai đồng thi cùng nhằm về phía Diệu tiên nhân. Đồng thi tuy rằng thực lực không đủ mạnh để uy hiếp Diệu tiên nhân nhưng thân thể kiên cố dị thường khiến cho Diệu tiên nhân cũng phải toàn lực đối phó.

Tình huống biến chuyển thế nhưng cũng không phải là quá nan giải. Đồng thi tuy rằng khó chơi nhưng Diệu tiên nhân lại có thể bay, chỉ cần giẫm lên phi kiếm bay lên không trung thì đồng thi không có cách nào có thể động tới được.

Bất quá Diệu tiên nhân lại không làm như vậy, khóe miệng hắn lộ một nụ cười tà dị, đỉnh kiếm lại lần thứ hai bay lượn, không ngừng kháng cự lại đám đồng thi.

Phập phập phập……

Kiếm cương không ngớt chạm vào đồng thi, trong mắt Diệu tiên nhân hiện lên sát khí điên cuồng, khóe miệng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, không ngừng chiến đấu với đồng thi.

Bất quá, Diệu tiên nhân không giữ nguyên vị trí mà dường như đang chậm rãi lùi về phía sau

Nhìn động tác của Diệu tiên nhân, cả Chung Sơn và hắc bào nhân kia cũng có thể đoán ra hắn đang muốn dẫn đám đồng thi ra xa.

Chung Sơn nhìn thấy đồng thi đang nhằm về phía mình liền lập tức thối lui ra xa. Hai bên đang chiến đấu, vốn không cần mình phải tham gia, có thể khiến cho Diệu tiên nhân và đám đồng thi kia đại chiến vậy là đủ rồi.

Chung Sơn thối lui khiến cho hắc bào nhân chú ý. Thấy Chung Sơn rất nhanh rút đi, vùng xung quanh lông mày hắc bào nhân càng nhíu chặt hơn. Bởi vì lần này Chung Sơn thối lui với tốc độ quá nhanh, so với lần trước thì nhanh hơn rất nhiều, cho dù đám đồng thi có đuổi theo thì cũng không thể bắt kịp hắn được.

Nhưng lúc này, động tác của Diệu tiên nhân lại làm cho hắc bào nhân chú ý. Bởi vì Diệu tiên nhân dẫn đám đồng thi ra xa rốt cuộc là không muốn dây dưa với nhóm đồng thi này nữa. Ném trường kiếm đi, Diệu tiên nhân bay trên không trung, thẳng hướng hắc bào nhân mà đến.

Bay trên không trung, cũng trong nháy mắt đã tới trước mặt hắc bào nhân.



Hắc bào nhân nhướng mày, Chung Sơn cũng nhướng mày. Chung Sơn không hi vọng Diệu tiên nhân lập tức thắng ngay.

Vút vút vút…..

Hàng trăm đạo kiếm khí lao nhanh vun vút về phía hắc bào nhân. Rất nhiều đạo hồng sắc kiếm quang trông rực rỡ không gì sánh được giống như hỏa tiễn lao tới người hắc bào nhân.

Trước mặt hắc bào nhân chỉ có một đồng thi, muốn đối đầu với nhiều đạo kiếm khi như vậy hiển nhiên là không còn kịp nữa rồi. Lần này hắc bào nhân có di chuyển hay không?

Nếu hắc bào nhân không di chuyển thì Diệu tiên nhân thắng mà hắc bào nhân sẽ phải chết. Còn nếu như hắc bào nhân di chuyển thì với hơn một trăm đạo kiếm khí này cũng có thể dò xét được thực lực của hắc bào nhân này như thế nào.

Nhìn thấy rất nhiều đạo kiếm khi bay tới, hai mắt hắc bào nhân nheo lại, cũng không hề có chút khiếp đảm, dường như không coi ra gì. Diệu tiên nhân thấy vậy, trong lòng cũng cảm thấy căng thẳng.

Vù vù…..

Hắc bào nhân ngồi xuống, bỗng nhiên xuất hiện một năng lượng giống như cái lồng bảo vệ toàn thân hắn.

Hai lớp bảo vệ, một lớp bên cạnh người hắc bào nhân còn lớp kia thì đường kính cũng gần đến mười thước.

Ầm ầm ầm…..

Hơn trăm đạo kiếm khí chỉ chạm vào bên ngoài lớp lồng phát ra những âm thanh rất lớn nhưng gần như chỉ làm cho cái lồng rung động.

Nhìn thấy như vậy, Diệu tiên nhân không hề lo lắng, trái lại trên mặt còn lộ ra nét cười mừng rỡ. Bay đến chỗ bên cạnh, phi kiếm dưới chân lần thứ hai hóa thành trường kiếm trong tay Diệu tiên nhân. Đồng thời xuất ra thập trượng kiếm cương, điên cuồng chém vào phía bên ngoài lớp lồng năng lượng.

Ầm ầm ầm.

Vẻn vẹn chỉ có ba tiếng chém, lớp năng lượng này chợt vỡ vụ, tan thành một đạo khói xanh rồi tiêu biến mất hầu như không còn gì. Lúc này, đồng thi bên cạnh hắc bào nhân cũng xông lên.

Tránh cũng không thể tránh được, Diệu tiên nhân vung kiếm lên chém.

Chết…..

Hai mắt Diệu tiên nhân đỏ ngòm, bắn ra một tia hứng phấn mạnh mẽ.

Ầm….

Một kiếm uy lực, một kiếm siêu uy lực, một kiếm chém đúng vào cổ, tạo nên một tiếng nổ lớn, gần một nửa cái cổ bị chém đứt nhưng đồng thi là đồng thi, thân thể quá cứng rắn, một kiếm như vậy của Diệu tiên nhân cũng chỉ chém đứt được một nửa mà thôi.

Di động, rốt cuộc thì hắc bào nhân cũng di động, chỉ thấy hai mắt hắc bào nhân phát ra những tia sáng lạnh lẽo, thoạt đầu tay phải nắm liên hoa thủ ấn, chợt hóa thành một màu đen kịt, một chưởng cách không đánh tới Diệu tiên nhân.

Diệu tiên nhân rút kiếm ra, đồng thi như một thi thể trong nháy mắt đã ngã xuống, đúng lúc Diệu tiên nhân thấy chưởng ấn màu đen đánh tới phía sau đồng thi.

Giống như kiếm khí, một chưởng oai lực mang theo năng lực mạnh mẽ áp tới.

Diệu tiên nhân vội vàng lấy lưng kiếm ra đỡ.

Phạch…..



Diệu tiên nhân lùi về phía sau mười thước, năng lượng màu đen ngưng tụ trên lòng bàn tay cũng chợt tan biến đi.

Diệu tiên nhân bị đánh lui nhưng trên mặt lại lộ vẻ kinh hỉ. Bởi vì từ chưởng đó, Diệu tiên nhân đã thăm dò được thực lực của hắc bào nhân.

Trường kiếm lần thứ hai lại phát ra một lưới năng lượng bao bọc hắc bào nhân bên trong, đồng thời Hồng Loan Mê Vụ cũng từ thân thể Diệu tiên nhân phát ra xung quanh, trong nháy mắt gần như đã bao phủ hắc bào nhân.

Người chưa tới nhưng Hồng Loan Mê Vụ đã vọt tới trước mặt hắc bào nhân.

Lưới năng lượng không thể cản được Hồng Loan Mê Vụ công kích, thế nhưg Hồng Loan Mê Vụ dường như lại không chạm được đến lưới năng lượng.

Căn bản Hồng Loan Mê Vụ đã bị một vật khác đỡ, hắc khí, hắc khi từ trái tim trong lòng bàn tay của hắc bào nhân bỗng nhiên tỏa ra, hắc khí u ám lại có thể bài xích được Hồng Loan Mê Vụ ra ngoài.

Chung Sơn cau mày nhìn, Hồng Loan Mê Vụ căn bản là có điểm không trọng vẹn, so với Hồng Loan Mê Vụ chính tông của mình xem ra còn kém một ít nhưng cũng không đến mức bị cản lại. Vậy thì đó là cái gì?

Diệu tiên nhân cũng nhận ra người này không tầm thường. Đối với hông loan thiên kinh của Chung Sơn Diệu tiên nhân càng thèm nhưng đối với trái tim trong tay của hắc bào nhân hắn cũng càng khát vọng. Rốt cuộc đây là bảo bối gì mà có thể ngăn cản được Hồng Loan Mê Vụ?

Ầm……..

Một kiếm hung hăng chạm vào lớp lưới năng lượng, bỗng nhiên lưới năng lượng như bị nghiền nát ra lập tức tan đi chỉ còn lại hắc bào nhân đang đối diện với Diệu tiên nhân.

Trường kiềm được khua về nhưng Diệu tiên nhân lại càng thêm hưng phấn, hắn vung kiếm lần thứ hai chém về phía hắc bào nhân đang khoanh chân ngồi.

Vừa nãy đã thử, một chưởng oai lực đó căn bản không thể bằng mình được, người này chắc chắn phải chết, trái tim kia là của ta.

Chung Sơn đứng trên đỉnh núi xa xa lo lắng, thế nhưng Chung Sơn kinh ngạc phát hiện ra hắc bào nhân kia không hề sợ hãi, trái lại thần sắc lại lộ vẻ tức giận.

Ầm………

Một tiếng nổ, Diệu tiên nhân trừng mắt bay ngược ra sau, máu tươi bắn ra, vẻ mặt dường như không thể tin được vào mắt mình.

Một chưởng, Diệu tiên nhân bất ngời đánh ra một chưởng.

Diệu tiên nhân lại chém một kiếm cương thật lớn về phía hắc bào nhân, trước mặt hắn bỗng nhiên xuất hiện nhiều bóng trắng, toàn thân đều màu trắng giống như những hồn mà.

Hắn đang làm gì?

Chung Sơn không tin vào mắt mình nữ, hắc bào nhân chậm rãi ngồi xuống trung tâm đàn tế, hai bóng trắng lại nổi lên, di động, là di động, dường như người và bóng rất giống nhau. Không, đúng là độn thổ.

Đây là cái gì, độn thổ? Nó có thể độn thổ sao?

- Ngân thi?

Diệu tiên nhân khóe miệng ứa máu, bỗng nhiên trầm giọng kêu lên.

- Hô…………

Dường như có gì ma quái ở đây, giống như một đại tàn ảnh, một ngân thi chợt xuất hiện trước mặt Diệu tiên nhân, trở tay đánh ra một chưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook