Quyển 8 - Chương 88: Nguyên Thủy Phiên!
Quan Kỳ
02/09/2014
Hắc khí ở lòng bàn tay Khổng Liệt Thiên càng ngày càng nhiều, cây quạt nhỏ cũng hoàn toàn đi ra.
Trong lúc đó, Chung Sơn cũng không đánh lén, mà là nhìn chằm chằm vào, hai mắt đỏ bừng, giống như cảnh tượng Quỳ Nhi bỏ mình lại xuất hiện. Trong lòng Chung Sơn chỉ có một cổ tín niệm. Quỳ Nhi, ngươi chính là bị cái Hắc Phiên này hại chết. Ngươi vẫn còn chứ? Hồn phách của ngươi còn có thể tồn tại không?
Chung Sơn không dám ôm ảo tưởng quá lớn, bởi vì Chung Sơn biết, rất nhiều thứ, hy vọng càng lớn thất vọng cũng càng lớn, Quỳ Nhi trong lòng mình là hoàn mỹ nhất, cho dù tử vong cũng là hoàn mỹ nhất.
Nếu như tồn tại thì may mắn, nếu không tồn tại cũng không cần quá thất vọng, quan niệm trong lúc này căn bản không thể áp dụng với Chung Sơn hiện tại, đối với cố gắng đạt được thứ gì đó, cố gắng đạt được địa vị, có thể ôm lấy loại quan niệm này, nhưng là, đối với tình cảm, loại quan niệm này là muốn không được, nếu không tồn tại cũng không thất vọng? Chỉ là vô nghĩa.
Chung Sơn không dám ôm lấy ảo ảnh, Chung Sơn chỉ nhớ rõ Quỳ Nhi hoàn mỹ, còn có yêu cầu đối với sự thật. Chung Sơn chỉ là muốn hiểu rõ!
Cây quạt nhỏ của Khổng Liệt Thiên đã lấy ra, hình tam giác màu đen nhánh, đại lượng hắc khí bao phủ, lộ ra vẻ vô cùng tà ác.
Khổng Liệt Thiên lấy tay ném đi, Hắc Phiên đón gió mà to ra, càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, gia tăng kinh khủng, trong nháy mắt đã lớn tới trăm vạn dặm, nếu ngự tỉ lúc trước là che trời thì hiện tại đã là bao phủ trời.
Cả thiên đô bị bao phủ.
Trăm vạn dặm đó là bao nhiêu, Phương Thiên Ngọc Tỉ là một vạn hai ngàn dặm, không kém Lăng Tiêu Thiên Đình, trăm vạn dặm, đó chính là gấp mấy chục lần.
Bầu trời tối đen, các tướng sĩ đứng vây bên ngoà gần nhất nhìn tình hình dưới Hắc Phiên chính là đêm tối thật đậm. Ở ngoài Hắc Phiên là ban ngày, dưới Hắc Phiên là đêm tối. Hơn nữa, phía trên Hắc Phiên lại càng truyền đến vô số âm thanh gào khóc thảm thiết.
Dát dát dát!
Rống!
Ô!
Hắc hắc!
. . .
Thanh âm ầm ĩ loạn không chịu nổi, nghe được cực kỳ kinh khủng, vô cùng âm trầm.
Đại lượng hắc khí từ trong Hắc Phiên tràn ngập ra, trên mặt Hắc Phiên, nhìn qua thật giống như có vô số ác quỷ bốc lên ở trong hắc khí, vô số bóng dáng âm hàn không ngừng muốn giãy dụa đi ra ngoài, những thanh âm gào khóc thảm thiết kia chính là bọn họ phát ra.
Quỷ, vô tận quỷ, ác quỷ vô cùng vô tận?
- Đây là quạt gì?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Nguyên Thủy Phiên!
Khổng Liệt Thiên lạnh lùng nói.
- Nguyên Thủy? Pháp bảo của Nguyên Thủy Thánh nhân?
Con ngươi Chung Sơn co rụt lại, nói.
- Điều này ngươi cũng biết?
Mí mắt Khổng Liệt Thiên nhảy lên.
Tuế Mạt Thành.
Thần Nha Đạo Quân trừng tròng mắt nhìn một màn này, Nguyên Thủy Phiên? Quá lớn, quá kinh khủng, khí thế cường đại, vô số ác quỷ, những ác quỷ kia để cho Thần Nha Đạo Quân cảm thấy, từng cái cũng là vô cùng cường đại.
- Tổ sư, đây là mảnh nhỏ Pháp bảo của Nguyên Thủy Thánh nhân sao?
Thần Nha Đạo Quân mang theo một cổ kinh dị, nói.
- Thái Cực đồ bạo tán, Sơn Hà Xã Tắc đồ bạo tán, Tru Tiên Tứ Kiếm bạo tán, Pháp bảo của lão già Nguyên Thủy này, không ngờ bảo tồn hoàn hảo nhất, trình độ tổn hại nhỏ nhất. Mặc dù phá, không có uy năng, nhưng trải qua Khổng Khâu bổ khuyết một lần, uy lực lại nổi lên, đáng tiếc a!
Khổng Tuyên lắc lắc đầu nói.
- Đáng tiếc cái gì?
Thần Nha Đạo Quân hỏi.
- Đáng tiếc Khổng Liệt Thiên, trọng bảo như thế, chỉ có tế luyện một chút xíu, chỉ có tế luyện một chút điểm như vậy. Căn bản không cách nào phát huy uy lực khổng lồ của quạt này. Đáng tiếc!
Khổng Tuyên lắc lắc đầu nói.
- Tổ sư nói là Hắc Phiên này cũng đánh không lại Chung Sơn?
- Chưa chắc, Hắc Phiên chung quy vẫn là chí bảo của Thánh nhân, mặc dù phá hủy, nhưng vẫn được giữ gìn hoàn hảo, hơn nữa Khổng Khâu lấy lực Thánh nhân để tế luyện qua, hẳn là uy lực tuyệt luân mới đúng! Chung Sơn muốn thắng Khổng Liệt Thiên, không phải là dễ dàng như vậy!
Khổng Tuyên trầm giọng nói.
- Ừm!
Giờ phút này, Hắc Phiên vừa ra, khí thế ai dám tranh phong ầm ầm càn quét ra bốn phương tám hướng, tướng sĩ Thái Tuế Thiên triều mày ủ mặt ê, nhất thời biến thành mừng rỡ, giống như chuyện đã đã bán một liều thuốc trợ tim cho mọi người. Mà quân đội Đại Tranh Thiên triều cũng là khe khẽ ngưng trọng.
Cửa Tây Thiên, mọi người kiên nhẫn chờ chực, chúng nữ hai bên cùng ủng hộ, tương đối lo lắng.
Thiên Thần tử xa xa kinh ngạc nhìn một màn này.
- Hắc Phiên? Quá kinh khủng, hàng ngàn tiểu thế giới này làm sao có nhiều quái vật như vậy?
Thiên Thần tử ấp úng nói.
Dưới Hắc Phiên, Chung Sơn cùng Khổng Liệt Thiên đang trong lúc giằng co.
Giờ phút này, khóe miệng Khổng Liệt Thiên lộ ra một tia nụ cười ngoan lệ, lấy tay đánh ra một chiêu, phía trên Hắc Phiên bỗng nhiên có một gã Tu La màu đen nhánh lao xuống.
Tay Tu La cầm Phương Thiên Họa Kích, hắc khí quanh thân đại phóng, âm khí dày đặc. Phương Thiên Họa Kích huy vũ ra, không gian bốn phía ầm ầm bể tan tành.
Tu La cường đại.
- Tu La Vương?
Chung Sơn nhướng mày.
- Giết!
Khổng Liệt Thiên lạnh lùng nói.
Một tiếng gào to, Phương Thiên Họa Kích của Tu La Vương đen nhánh khẽ múa, thân hình nhanh chóng phóng về chỗ Chung Sơn.
Thiên Điều! Tam Thiên Trọng Lãng!
Chung Sơn lật tay phất qua một đao, hung hăng va chạm một lần cùng Phương Thiên Họa Kích của Tu La Vương đen nhánh.
Oanh!
Va chạm cường đại ầm ầm oanh phá hư không, Phương Thiên Họa Kích cùng đại đao Ngạc Mộng va chạm một lần cực mạnh, ai cũng không có chiếm được chỗ tốt.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Tu La Vương đen nhánh không biết mỏi mệt, một lần lại một lần va chạm cùng Chung Sơn.
- Chém!
Một lúc lâu sau, Chung Sơn quát to một tiếng, thật giống như rốt cục bắt được một tia khe hở của Tu La Vương, một đao chém vào cổ tay của Tu La Vương, Phương Thiên Họa Kích ầm ầm hạ xuống, Chung Sơn thắng, nhưng cũng không có tràng diện gọi là máu thịt bầy nhầy.
Hưu!
Tu La Vương ầm ầm hóa thành khói đen tản đi, thật giống như lúc trước chỉ là một cái năng lượng thể. Trán Chung Sơn ứa ra một tia mồ hôi lạnh.
- Thật lợi hại, bất quá đáng tiếc!
Khổng Liệt Thiên cười lạnh nói.
Khi Khổng Liệt Thiên vung tay, bên trong Hắc Phiên xuất hiện trăm đạo thân ảnh lần nữa, cũng là đen nhánh, có ba mươi cái là hình thái Tu La, còn có một ít là hình thái Khô Lâu, có chút là hình dạng người, tất cả đều đen nhánh.
Lại là Lại là? Hai mắt Chung Sơn nhíu lại.
Dát dát dát!
Ô ô ô!
. . .
Bên trong Hắc Phiên, hàng vạn hàng nghìn thanh âm gào khóc thảm thiết, biểu hiện bên trong Hắc Phiên còn có vô tận ác quỷ, giống như ác quỷ Tu La lúc trước, còn có vô cùng vô tận.
- Nguyên Thủy Phiên, còn không có một người sống!
Khổng Liệt Thiên cười tà nói.
- Dân chúng thiên hạ Đại Tranh nghe lệnh, giơ tay phải của các ngươi lên, cho trẫm mượn lực lượng!
Chung Sơn quát to một tiếng.
Mà một khắc này, bầu trời Lăng Tiêu Thiên Đình, thần tướng Chung Sơn phía trên biển mây số mệnh bỗng nhiên mở miệng nói ra lời giống vậy, thanh âm quỷ dị thật giống như xuyên thấu không gian trói buộc, trong nháy mắt truyền vào trong tai tất cả dân chúng thiên hạ Đại Tranh.
- Đại quyết chiến? Thánh thượng muốn mượn lực lượng?
- Giơ tay phải lên!
- Giúp Thánh thượng một tay!
. . .
Dân chúng Đại Tranh rối rít vươn cánh tay phải ra, tiếp theo lực lượng toàn thân mất đi, bỗng nhiên hư thoát.
Đại lượng lực lượng tụ vào biển mây số mệnh, tiếp theo chuyển tới trên người Chung Sơn, thân thể Chung Sơn đột nhiên bành trướng, năng lượng khổng lồ tạo thành một cổ gió lốc năng lượng khủng bố bên người Chung Sơn.
Trăm ác quỷ khẩn cấp xông lên, trong mắt Chung Sơn chợt lóe hung quang, đánh ra một quyền
"Bành!
Trăm ác quỷ, có hơn mười người bị Chung Sơn đập nát tại chỗ, mấy tên khác lại bị một quyền của Chung Sơn đánh cho va vào phía trên Hắc Phiên, một quyền đánh ra.
Lực lượng cuồng bạo, thế của thiên hạ Đại Tranh, mượn lực lượng khắp thiên hạ, thực lực Chung Sơn tăng vọt đến cực điểm. Cho dù ngươi có hàng vạn hàng nghìn ác quỷ, Chung Sơn cũng vui mừng không hãi sợ.
- Sẽ không chỉ có một chút như vậy chứ?
Chung Sơn cười lạnh nói.
- Dân chúng Thái Tuế Thiên triều nghe lệnh!
Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên mở miệng nói.
- Ách?
Chung Sơn kinh ngạc, cường giả tứ phương cũng là hơi hơi ngạc nhiên, Khổng Liệt Thiên đang làm gì đó? Nơi này căn bản không phải triều đô, làm sao có thể mượn thế của thiên hạ Thái tuế.
- Thái tuế, Đại Tranh quyết chiến, vươn tay phải của các ngươi ra, giúp trẫm đối địch!
Khổng Liệt Thiên kêu lên.
Mà một khắc này, triều đô ở Thái Tuế Thiên triều cũng xuất hiện một màn quỷ dị, thần tướng Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên cũng mở miệng, quỷ dị hơn nữa là toàn bộ dân chúng Thái Tuế Thiên triều cũng nghe được thanh âm này.
Vô số dân chúng của Thái Tuế Thiên triều rối rít giơ tay phải lên, vô tận lực lượng tụ lại triều đô, tiếp theo quỷ dị biến mất.
Nơi cửa hai giới, Nguyên Thủy Phiên đột nhiên chấn động một trận, đại lượng năng lượng màu vàng từ Nguyên Thủy Phiên nhanh chóng phóng xuống, quán chú vào thân thể Khổng Liệt Thiên.
- Thánh nhân chi bảo, lại có công hiệu như thế?
Con ngươi Chung Sơn co rụt lại.
Năng lượng khổng lồ tràn ngập vào thân thể Khổng Liệt Thiên, xung quanh Khổng Liệt Thiên cũng bị năng lượng gió lốc vô cùng vô tận bao phủ.
- Hiện tại, ta và ngươi ngang nhau, ta xem ngươi còn có bao nhiêu bản lĩnh!
Trong tay Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên xuất hiện một thanh đại đao.
Mấy ngàn ác quỷ cường đại vô địch hạ xuống từ trong Hắc Phiên, cùng nhau nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
Chung Sơn ngưng thần mà đứng, cũng không có chút e ngại, bởi vì mục đích thứ hai của Chung Sơn cũng đã đạt đến.
Lúc trước, trăm ác quỷ vây Chung Sơn, bị một quyền của Chung Sơn đánh vào Hắc Phiên, bên trong ác quỷ kia, tự dưng xuất hiện một thân ảnh. Thân ảnh kia theo chúng ác quỷ cùng nhau tiến vào Hắc Phiên.
Ảnh Phân Thân của Chung Sơn.
Ảnh Phân Thân theo ác quỷ tiến vào Hắc Phiên, một thoáng khi tiếp xúc với Hắc Phiên, đột nhiên bốn phía biến đổi, hiện ra một cái thế giới mới.
Cái thế giới này, không trời không trăng, nhưng ánh sáng yếu ớt, âm khí cực kỳ nồng nặc, so sánh với âm phủ còn nồng nặc hơn gấp trăm lần, có hắc sơn, có hắc thủy, còn có Quỷ Hồn vô cùng vô tận du ly ở thế giới u ám này. Đây là một cái thế giới tàn khốc, giết chóc không ngừng, vô số ác quỷ giết chóc lẫn nhau, nuốt chửng lẫn nhau, vô cùng kinh người.
Đây chính là bên trong Nguyên Thủy Phiên? Thế giới bên trong Nguyên Thủy Phiên?
Thân hình của Ảnh Phân Thân thoáng một cái, hóa thành mười tên Ảnh Phân Thân, bắn nhanh về mười phương hướng bất đồng.
Trong lúc đó, Chung Sơn cũng không đánh lén, mà là nhìn chằm chằm vào, hai mắt đỏ bừng, giống như cảnh tượng Quỳ Nhi bỏ mình lại xuất hiện. Trong lòng Chung Sơn chỉ có một cổ tín niệm. Quỳ Nhi, ngươi chính là bị cái Hắc Phiên này hại chết. Ngươi vẫn còn chứ? Hồn phách của ngươi còn có thể tồn tại không?
Chung Sơn không dám ôm ảo tưởng quá lớn, bởi vì Chung Sơn biết, rất nhiều thứ, hy vọng càng lớn thất vọng cũng càng lớn, Quỳ Nhi trong lòng mình là hoàn mỹ nhất, cho dù tử vong cũng là hoàn mỹ nhất.
Nếu như tồn tại thì may mắn, nếu không tồn tại cũng không cần quá thất vọng, quan niệm trong lúc này căn bản không thể áp dụng với Chung Sơn hiện tại, đối với cố gắng đạt được thứ gì đó, cố gắng đạt được địa vị, có thể ôm lấy loại quan niệm này, nhưng là, đối với tình cảm, loại quan niệm này là muốn không được, nếu không tồn tại cũng không thất vọng? Chỉ là vô nghĩa.
Chung Sơn không dám ôm lấy ảo ảnh, Chung Sơn chỉ nhớ rõ Quỳ Nhi hoàn mỹ, còn có yêu cầu đối với sự thật. Chung Sơn chỉ là muốn hiểu rõ!
Cây quạt nhỏ của Khổng Liệt Thiên đã lấy ra, hình tam giác màu đen nhánh, đại lượng hắc khí bao phủ, lộ ra vẻ vô cùng tà ác.
Khổng Liệt Thiên lấy tay ném đi, Hắc Phiên đón gió mà to ra, càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, gia tăng kinh khủng, trong nháy mắt đã lớn tới trăm vạn dặm, nếu ngự tỉ lúc trước là che trời thì hiện tại đã là bao phủ trời.
Cả thiên đô bị bao phủ.
Trăm vạn dặm đó là bao nhiêu, Phương Thiên Ngọc Tỉ là một vạn hai ngàn dặm, không kém Lăng Tiêu Thiên Đình, trăm vạn dặm, đó chính là gấp mấy chục lần.
Bầu trời tối đen, các tướng sĩ đứng vây bên ngoà gần nhất nhìn tình hình dưới Hắc Phiên chính là đêm tối thật đậm. Ở ngoài Hắc Phiên là ban ngày, dưới Hắc Phiên là đêm tối. Hơn nữa, phía trên Hắc Phiên lại càng truyền đến vô số âm thanh gào khóc thảm thiết.
Dát dát dát!
Rống!
Ô!
Hắc hắc!
. . .
Thanh âm ầm ĩ loạn không chịu nổi, nghe được cực kỳ kinh khủng, vô cùng âm trầm.
Đại lượng hắc khí từ trong Hắc Phiên tràn ngập ra, trên mặt Hắc Phiên, nhìn qua thật giống như có vô số ác quỷ bốc lên ở trong hắc khí, vô số bóng dáng âm hàn không ngừng muốn giãy dụa đi ra ngoài, những thanh âm gào khóc thảm thiết kia chính là bọn họ phát ra.
Quỷ, vô tận quỷ, ác quỷ vô cùng vô tận?
- Đây là quạt gì?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Nguyên Thủy Phiên!
Khổng Liệt Thiên lạnh lùng nói.
- Nguyên Thủy? Pháp bảo của Nguyên Thủy Thánh nhân?
Con ngươi Chung Sơn co rụt lại, nói.
- Điều này ngươi cũng biết?
Mí mắt Khổng Liệt Thiên nhảy lên.
Tuế Mạt Thành.
Thần Nha Đạo Quân trừng tròng mắt nhìn một màn này, Nguyên Thủy Phiên? Quá lớn, quá kinh khủng, khí thế cường đại, vô số ác quỷ, những ác quỷ kia để cho Thần Nha Đạo Quân cảm thấy, từng cái cũng là vô cùng cường đại.
- Tổ sư, đây là mảnh nhỏ Pháp bảo của Nguyên Thủy Thánh nhân sao?
Thần Nha Đạo Quân mang theo một cổ kinh dị, nói.
- Thái Cực đồ bạo tán, Sơn Hà Xã Tắc đồ bạo tán, Tru Tiên Tứ Kiếm bạo tán, Pháp bảo của lão già Nguyên Thủy này, không ngờ bảo tồn hoàn hảo nhất, trình độ tổn hại nhỏ nhất. Mặc dù phá, không có uy năng, nhưng trải qua Khổng Khâu bổ khuyết một lần, uy lực lại nổi lên, đáng tiếc a!
Khổng Tuyên lắc lắc đầu nói.
- Đáng tiếc cái gì?
Thần Nha Đạo Quân hỏi.
- Đáng tiếc Khổng Liệt Thiên, trọng bảo như thế, chỉ có tế luyện một chút xíu, chỉ có tế luyện một chút điểm như vậy. Căn bản không cách nào phát huy uy lực khổng lồ của quạt này. Đáng tiếc!
Khổng Tuyên lắc lắc đầu nói.
- Tổ sư nói là Hắc Phiên này cũng đánh không lại Chung Sơn?
- Chưa chắc, Hắc Phiên chung quy vẫn là chí bảo của Thánh nhân, mặc dù phá hủy, nhưng vẫn được giữ gìn hoàn hảo, hơn nữa Khổng Khâu lấy lực Thánh nhân để tế luyện qua, hẳn là uy lực tuyệt luân mới đúng! Chung Sơn muốn thắng Khổng Liệt Thiên, không phải là dễ dàng như vậy!
Khổng Tuyên trầm giọng nói.
- Ừm!
Giờ phút này, Hắc Phiên vừa ra, khí thế ai dám tranh phong ầm ầm càn quét ra bốn phương tám hướng, tướng sĩ Thái Tuế Thiên triều mày ủ mặt ê, nhất thời biến thành mừng rỡ, giống như chuyện đã đã bán một liều thuốc trợ tim cho mọi người. Mà quân đội Đại Tranh Thiên triều cũng là khe khẽ ngưng trọng.
Cửa Tây Thiên, mọi người kiên nhẫn chờ chực, chúng nữ hai bên cùng ủng hộ, tương đối lo lắng.
Thiên Thần tử xa xa kinh ngạc nhìn một màn này.
- Hắc Phiên? Quá kinh khủng, hàng ngàn tiểu thế giới này làm sao có nhiều quái vật như vậy?
Thiên Thần tử ấp úng nói.
Dưới Hắc Phiên, Chung Sơn cùng Khổng Liệt Thiên đang trong lúc giằng co.
Giờ phút này, khóe miệng Khổng Liệt Thiên lộ ra một tia nụ cười ngoan lệ, lấy tay đánh ra một chiêu, phía trên Hắc Phiên bỗng nhiên có một gã Tu La màu đen nhánh lao xuống.
Tay Tu La cầm Phương Thiên Họa Kích, hắc khí quanh thân đại phóng, âm khí dày đặc. Phương Thiên Họa Kích huy vũ ra, không gian bốn phía ầm ầm bể tan tành.
Tu La cường đại.
- Tu La Vương?
Chung Sơn nhướng mày.
- Giết!
Khổng Liệt Thiên lạnh lùng nói.
Một tiếng gào to, Phương Thiên Họa Kích của Tu La Vương đen nhánh khẽ múa, thân hình nhanh chóng phóng về chỗ Chung Sơn.
Thiên Điều! Tam Thiên Trọng Lãng!
Chung Sơn lật tay phất qua một đao, hung hăng va chạm một lần cùng Phương Thiên Họa Kích của Tu La Vương đen nhánh.
Oanh!
Va chạm cường đại ầm ầm oanh phá hư không, Phương Thiên Họa Kích cùng đại đao Ngạc Mộng va chạm một lần cực mạnh, ai cũng không có chiếm được chỗ tốt.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Tu La Vương đen nhánh không biết mỏi mệt, một lần lại một lần va chạm cùng Chung Sơn.
- Chém!
Một lúc lâu sau, Chung Sơn quát to một tiếng, thật giống như rốt cục bắt được một tia khe hở của Tu La Vương, một đao chém vào cổ tay của Tu La Vương, Phương Thiên Họa Kích ầm ầm hạ xuống, Chung Sơn thắng, nhưng cũng không có tràng diện gọi là máu thịt bầy nhầy.
Hưu!
Tu La Vương ầm ầm hóa thành khói đen tản đi, thật giống như lúc trước chỉ là một cái năng lượng thể. Trán Chung Sơn ứa ra một tia mồ hôi lạnh.
- Thật lợi hại, bất quá đáng tiếc!
Khổng Liệt Thiên cười lạnh nói.
Khi Khổng Liệt Thiên vung tay, bên trong Hắc Phiên xuất hiện trăm đạo thân ảnh lần nữa, cũng là đen nhánh, có ba mươi cái là hình thái Tu La, còn có một ít là hình thái Khô Lâu, có chút là hình dạng người, tất cả đều đen nhánh.
Lại là Lại là? Hai mắt Chung Sơn nhíu lại.
Dát dát dát!
Ô ô ô!
. . .
Bên trong Hắc Phiên, hàng vạn hàng nghìn thanh âm gào khóc thảm thiết, biểu hiện bên trong Hắc Phiên còn có vô tận ác quỷ, giống như ác quỷ Tu La lúc trước, còn có vô cùng vô tận.
- Nguyên Thủy Phiên, còn không có một người sống!
Khổng Liệt Thiên cười tà nói.
- Dân chúng thiên hạ Đại Tranh nghe lệnh, giơ tay phải của các ngươi lên, cho trẫm mượn lực lượng!
Chung Sơn quát to một tiếng.
Mà một khắc này, bầu trời Lăng Tiêu Thiên Đình, thần tướng Chung Sơn phía trên biển mây số mệnh bỗng nhiên mở miệng nói ra lời giống vậy, thanh âm quỷ dị thật giống như xuyên thấu không gian trói buộc, trong nháy mắt truyền vào trong tai tất cả dân chúng thiên hạ Đại Tranh.
- Đại quyết chiến? Thánh thượng muốn mượn lực lượng?
- Giơ tay phải lên!
- Giúp Thánh thượng một tay!
. . .
Dân chúng Đại Tranh rối rít vươn cánh tay phải ra, tiếp theo lực lượng toàn thân mất đi, bỗng nhiên hư thoát.
Đại lượng lực lượng tụ vào biển mây số mệnh, tiếp theo chuyển tới trên người Chung Sơn, thân thể Chung Sơn đột nhiên bành trướng, năng lượng khổng lồ tạo thành một cổ gió lốc năng lượng khủng bố bên người Chung Sơn.
Trăm ác quỷ khẩn cấp xông lên, trong mắt Chung Sơn chợt lóe hung quang, đánh ra một quyền
"Bành!
Trăm ác quỷ, có hơn mười người bị Chung Sơn đập nát tại chỗ, mấy tên khác lại bị một quyền của Chung Sơn đánh cho va vào phía trên Hắc Phiên, một quyền đánh ra.
Lực lượng cuồng bạo, thế của thiên hạ Đại Tranh, mượn lực lượng khắp thiên hạ, thực lực Chung Sơn tăng vọt đến cực điểm. Cho dù ngươi có hàng vạn hàng nghìn ác quỷ, Chung Sơn cũng vui mừng không hãi sợ.
- Sẽ không chỉ có một chút như vậy chứ?
Chung Sơn cười lạnh nói.
- Dân chúng Thái Tuế Thiên triều nghe lệnh!
Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên mở miệng nói.
- Ách?
Chung Sơn kinh ngạc, cường giả tứ phương cũng là hơi hơi ngạc nhiên, Khổng Liệt Thiên đang làm gì đó? Nơi này căn bản không phải triều đô, làm sao có thể mượn thế của thiên hạ Thái tuế.
- Thái tuế, Đại Tranh quyết chiến, vươn tay phải của các ngươi ra, giúp trẫm đối địch!
Khổng Liệt Thiên kêu lên.
Mà một khắc này, triều đô ở Thái Tuế Thiên triều cũng xuất hiện một màn quỷ dị, thần tướng Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên cũng mở miệng, quỷ dị hơn nữa là toàn bộ dân chúng Thái Tuế Thiên triều cũng nghe được thanh âm này.
Vô số dân chúng của Thái Tuế Thiên triều rối rít giơ tay phải lên, vô tận lực lượng tụ lại triều đô, tiếp theo quỷ dị biến mất.
Nơi cửa hai giới, Nguyên Thủy Phiên đột nhiên chấn động một trận, đại lượng năng lượng màu vàng từ Nguyên Thủy Phiên nhanh chóng phóng xuống, quán chú vào thân thể Khổng Liệt Thiên.
- Thánh nhân chi bảo, lại có công hiệu như thế?
Con ngươi Chung Sơn co rụt lại.
Năng lượng khổng lồ tràn ngập vào thân thể Khổng Liệt Thiên, xung quanh Khổng Liệt Thiên cũng bị năng lượng gió lốc vô cùng vô tận bao phủ.
- Hiện tại, ta và ngươi ngang nhau, ta xem ngươi còn có bao nhiêu bản lĩnh!
Trong tay Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên xuất hiện một thanh đại đao.
Mấy ngàn ác quỷ cường đại vô địch hạ xuống từ trong Hắc Phiên, cùng nhau nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
Chung Sơn ngưng thần mà đứng, cũng không có chút e ngại, bởi vì mục đích thứ hai của Chung Sơn cũng đã đạt đến.
Lúc trước, trăm ác quỷ vây Chung Sơn, bị một quyền của Chung Sơn đánh vào Hắc Phiên, bên trong ác quỷ kia, tự dưng xuất hiện một thân ảnh. Thân ảnh kia theo chúng ác quỷ cùng nhau tiến vào Hắc Phiên.
Ảnh Phân Thân của Chung Sơn.
Ảnh Phân Thân theo ác quỷ tiến vào Hắc Phiên, một thoáng khi tiếp xúc với Hắc Phiên, đột nhiên bốn phía biến đổi, hiện ra một cái thế giới mới.
Cái thế giới này, không trời không trăng, nhưng ánh sáng yếu ớt, âm khí cực kỳ nồng nặc, so sánh với âm phủ còn nồng nặc hơn gấp trăm lần, có hắc sơn, có hắc thủy, còn có Quỷ Hồn vô cùng vô tận du ly ở thế giới u ám này. Đây là một cái thế giới tàn khốc, giết chóc không ngừng, vô số ác quỷ giết chóc lẫn nhau, nuốt chửng lẫn nhau, vô cùng kinh người.
Đây chính là bên trong Nguyên Thủy Phiên? Thế giới bên trong Nguyên Thủy Phiên?
Thân hình của Ảnh Phân Thân thoáng một cái, hóa thành mười tên Ảnh Phân Thân, bắn nhanh về mười phương hướng bất đồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.