Quyển 4 - Chương 75: Phiền toái, càng nhiều phiền toái
Quan Kỳ
10/04/2013
Thiên U công chúa hơi không tin, mở to hai mắt nhìn hỏi:
- Tiên sinh, chúng là Tịnh Thế Tuyết Liên/
Chung Sơn gật gật đầu, không chút dấu diếm nói;
- Đúng vậy!
Thiên U công chúa nhìn chằm chằm vào Chung Sơn nở nụ cười nói:
- Tiên sinh còn có bao nhiêu bí mật mà Thiên U không biết?
Chung Sơn khẳng định nói:
- Công chúa đến chết vẫn muốn bảo vệ Chung Sơn rời đi. Trong lòng Chung Sơn rất cảm kích.
Thiên U công chúa cười nói:
- Đương thời chỉ là không muốn để tiên sinh rơi vào tay Dịch Diễn, cho dù không có ta bảo vệ, chắc tiên sinh cũng sẽ vô sự a?
Chung Sơn nhiệt thành nói:
- Công chúa cần gì nói vậy? Nếu công chúa không bệnh, ta bị bắt đi còn không có gì đáng ngại, nhưng một khi công chúa mất, Đại La thiên triều há sẽ bỏ qua cho ta sao? Ít nhất những thích khách như A Đại, A Nhị thường xuyên ‘viếng thăm’ ta, vì thế Chung Sơn rất cảm kích, đó là từ thật lòng.
Thiên U công chúa cười rạng nói:
- Tiên sinh nhìn thật xa, đương thời Thiên U không nghĩ được nhiều như vậy.
Nhìn nhìn Thiên U công chúa, Chung Sơn khẽ cười nói:
- Bất luận thế nào, đa tạ công chúa cuối cùng đã tin ta.
Tin ngươi? Đột nhiên Thiên U công chúa cảm thấy tai nóng lên, đương thời ở trong lòng Chung Sơn, bờ môi ướt át của hắn khẽ chạm vào *** tai….
Thiên U công chúa định trụ tia hoảng loạn trong lòng, nhỏ nhẹ nói:
- Tiên sinh, một đao kia thật lợi hại.
Chung Sơn lắc đầu nói:
- May mắn thôi.
Thiên U công chúa nhìn chằm chằm vào Chung Sơn:
- Không phải là may mắn, dĩ kiếm *** đao, đương thời năng lượng ta rót vào trong kiếm chỉ có uy lực Nguyên Anh trung kỳ, lực lược tiên sinh chồng lên gấp năm lần lúc bình thường, cộng vào cho dù là dung hợp hoàn mỹ cũng không bằng Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng lực phá hoại do một đao kia tạo ra ít nhất phải bằng Hợp Thể trung kỳ, Ngư tướng bị một tao phai phân thành hai nửa a! Chiêu đó là do tiên sinh tự nghĩ ra ư?
Chung Sơn nhíu mày hỏi:
- Sao công chúa thấy được.
Thiên U công chúa nói:
- Lúc ở Vô Song Thành ta thấy qua tiên sinh từng dùng một lần khi trốn khỏi ao nước, nhưng đương thời không mạnh như vậy, vung đao cũng không quyết đoán như hiện tại, chắc khi đó vẫn còn trong giao đoạn hoàn thiện, bây giờ càng ngày càng thành thục.
Nhìn Thiên U công chúa, Chung Sơn khẽ cười, song lại không trả lowifn, Thiên U công chúa này thật quá thông minh!
Thiên U công chúa lo lắng hỏi:
- Lực lượng gắp năm lần, hẳn tiên sinh dùng bí pháp nào đó a, không biết hiện tại thế nào?
Rốt cuộc, dùng bí pháp tăng nhanh thực lực sẽ để lại di chứng.
Chung Sơn cười nói:
- Đương thời dốc một kích toàn lực, tại hạ cũng nhân họa đắc phúc, triệt để đạt tới Kim Đan tầng thứ năm.
Thiên U công chúa khẽ cười:
- Kim Đan tầng thứ năm? Trước đây tiên sinh đã là Kim Đan tầng thứ tư đỉnh phong, giờ lại tiến thêm một bước, xin chúc mừng tiên sinh.
Chung Sơn tiu nghỉu nói:
- Đúng a! Lại tiến thêm một bước.
Giờ cách Nguyên Anh càng ngày càng gần.
Thiên U công chúa hỏi:
- Tiên sinh, hiện tại chúng ta đang ở đâu?
Chung Sơn nói:
- Trong một phiến rừng, đây là một cái kiệu hoa.
- Kiệu hoa?
Thiên U công chúa nghi hoặc hỏi. Thật nghĩ không ra vì sao Chung Sơn còn chuẩn bị kiệu hoa.
Chung Sơn suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Đây là chuẩn bị cho thê tử của ta.
- Thê tử của tiên sinh?
Thiên U công chúa nhíu mày, trong mắt chớp qua một tia ngoài ý.
Chung Sơn nở nụ cười, trên mặt lộ ra một tia hồi ức:
- Chính là Thiên Linh Nhi mà ngươi gặp lần trước.
- À.
Thiên U công chúa gật đầu.
Có một số sự tình biết là được, không nên hỏi quá kỹ càng. Ít nhất với quan hệ hiện tại với Chung Sơn không nên hỏi quá kỹ.
Chung Sơn suy nghĩ một lát lại hỏi:
- Công chúa, hiện tại ngươi còn thực lực bao nhiêu?
Thiên U cười khổ nói:
- Hiện tại không khác phàm nhân bao nhiêu, có điều qua vài ngày chắc chắn có thể đồng dùng một ít chân khí, Ô Thần Kim Tàm là một loại kỳ độc của Cực Lạc Tịnh Thổ, cho dù có Tịnh Thế Tuyết Liên cũng cần phải có trăm ngày mới có thể khôi phục triệt để.
Chung Sơn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Vậy ta khu độc cho công chúa thêm mấy ngày, sau đó công chúa tự mình khu độc a.
Đôi mắt nhã lệ của Thiên U gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn:
- Tiên sinh tin tưởng Thiên U như vậy.
Nhìn Thiên U công chúa, Chung Sơn khẽ cười nói:
- Ta tưởng công chúa còn nhìn đóa Tịnh Thế Tuyết Liên của ta không vừa mắt.
- Biết đâu được đấy……
Mắt Thiên U công chúa sáng ngời, trên mặt lộ ra một tia nghịch ngợm hiếm thấy.
Cự Lộc Vương phủ.
Cự Lộc Vương nhíu mày hỏi:
- Tra như thế nào ròi?
Vũ An cung kính nói:
- Vương gia, những chỗ mấy tháng nay Thiên U công chúa đã đi qua, tất cả những người từng tiếp xúc chúng ta đều xác minh cẩn thận. Nhưng có một đám người lại đột nhiên biến mất.
Cự Lộc Vương nghi hoặc hỏi:
- Hả?
Vũ An nói:
- Kỳ Lý trấn, Lục thị nhất tộc, một người cũng không có?
Cự Lộc Vương nghi hoặc hỏi lại:
- Lục thị nhất tộc?
Vũ An nói:
- Vâng, trong Lục gia này có một người, gọi là Lục Kiến Bằng, ta tra qua, hắn từng làm ngục tốt ở Thiên Lao, trước kia thường khi phụ Ngô Vạn Lý. Có điều, ngày Ngô Vạn Lý chết, Lục Kiến Bằng cũng đột nhiên biến mất. Thuộc hạ hoài nghi hắn có quan hệ với Thiên U công chúa.
Cự Lộc Vương hỏi tiếp:
- Tan biến? Không thể đột nhiên biến mất như vậy được. Bị diệt tộc sao?
- Không phải, căn cứ theo tin tức sưu tập được trong Kỳ Lý Trấn thì lúc đó họ mua một lượng lớn thực phẩm. Chắc là chạy ra bên ngoài, khả năng sẽ hội họp với Thiên U công chúa.
Cự Lộc Vương hỏi.
- Hội họp với Thiên U công chúa? Tu vi những người này thế nào.
Vũ An nói.
- Cao nhất là tiên thiên.
Cự Lộc Vương cười nói:
- Ha ha, Tiên thiên, những người này có thể chạy đi đâu? Lục Kiến Bằng kia khẳng định có liên quan đến Ngô Vạn Lý, có lẽ hắn biết cách mở ra Vạn Thành Bảo Giám. Tốt, nếu đã như vậy, vây bắt lấy cho ta. Chẳng những tìm đám người Thiên U công chúa, còn phải tìm Lục gia nhất tộc. Những tên Tiên thiên hẳn rất dễ xử lý a.
Vũ An nhíu mày hỏi:
- Vâng, chỉ là đám người Thiên U công chúa thì vương gia chuẩn bị xử lý thế nào?
Cự Lộc Vương nói:
- Cái gì làm thế nào? Đương nhiên là bắt về đổi lấy Vạn Thành Bảo Giám.
Vũ An nhắc:
- Ta nói là Chung Sơn kia.
Cự Lộc Vương nghi hoặc hỏi lại:
- Vương gia, tại hạ nghe nói trước đây Dịch Diễn đại đô đốc rất xem trọng Chung Sơn này, thậm chí từng ra mặt mời hắn, mà Chung Sơn này địch thực thông tuệ dị thường…
Cự Lộc Vương nhíu mày, cảm thấy Vũ An nói rất khó hiểu:
Hiện tại biểu hiện của bệ hạ cũng cực kỳ quái lại, Dịch Diễn đã từ chức đại đô đốc, nhưng vì sao lại chưa bổ nhiệm đại đô đốc mới? Chẳng lẽ đợi Dịch Diễn tiến cử? Tiến cử ai? Tiến cử Chung Sơn?
Nghĩ đến đây, trong lòng Cự Lộc Vương nhói lên, tiếp đó hai mắt nheo lại, sắc mặt dần âm trầm xuống.
Đột nhiên Cự Lộc Vương nhíu mày nói:
- Vũ An, truyền lệnh ta!
Vũ An lập tức quỳ gối nói:
- Vâng.
Tìm bắt Thiên U công chúa, Lục thị nhất tộc, tra tìm Chung Sơn, toàn lực tru sát Chung Sơn, người nào giết được thưởng năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch.
Vũ An ứng thanh:
- Vâng.
Lại qua 5 ngày sau, tuy Thiên U công chúa đã tỉnh, nhưng cơ thể vẫn còn hư nhược, có điều đã có thể phóng thích một ít chân khí, thế nhưng Chung Sơn liền có thể đem Tịnh Thế Tuyết Liên tạm thời giao cho Thiên U công chúa tự mình thúc giục khu độc.
Thiên U công chúa ngồi trong kiệu hoa tịnh hóa độc tố trong cơ thể. Còn Chung Sơn thì cảnh giới bên ngoài.
- Tiên sinh, bất hảo, hiện tại Đại Vũ đế triều đang phát binh tứ xứ tìm chúng ta, nói muốn bắt công chúa, còn có….
- Còn có cái gì?
Chung Sơn nhíu mày hỏi:
- Còn có tru sát tiên sinh, thưởng năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch.
A Đại nói.
Chung Sơn cười khẽ:
- A a, không nghĩ tới ta chỉ đáng giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch.
A Đại lo lắng hỏi:
- Tiên sinh, hiện tại nên làm thế nào, lúc trước là lùng bắt trong mấy chục tòa thành phụ cận Thiên Không Chi Thành, hiện tại là mục tiêu lùng bắt của quân đội toàn Đại Vũ đế triều. Mà vốn quân đội phương đông và phương nam cũng rút về toàn bộ, đang hành quân đến hội hợp với phương bắc và phương tây, lùng bắt xung quang phạm vi chúng ta trú ngụ, mấy ngày nay chúng ta tĩnh dưỡng ở chỗ này, tin tức đã được truyền ra xa, phía trước có rât nhiều quân đội chờ đợi chúng ta.
Nghe thấy lời A Đại, Chung Sơn nhíu mày suy nghĩ:
- Bởi thế xem ra đám người Thủy Kính tiên sinh đã trốn tới chỗ an toàn, Đại Vũ kia muốn bắt Thiên U công chúa đổi lấy Vạn Thành Bảo Giám, đây không phải là tác phong của Dịch Diễn. Hắn không có khả năng sẽ làm như vậy, thêm nữa còn vội giết ta, ha ha, Dịch Diễn bị bãi chức rồi.
A Đại trừng lớn mắt hỏi:
- Tiên sinh, chuyện này ngày cũng biết?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi lại:
- Hả? Ngươi cũng biết.
- Ừ, vừa mới bức hỏi tên lính Đại Vũ kia, không nghĩ tơi tiên sinh chỉ dựa vào điều binh của Đại Vũ mấy ngày gần đây liền đoán được.
A Đại bội phục nói.
Chung Sơn gật đầu cười nói:
- Cái này muốn đoán cũng không khó.
Không khó đoán? A Đại nhất thời mờ mịt.
- Tiên sinh, theo như lời bàn trước đây, bây giờ……
- Ừ, đúng rồi, A Nhị, trước đây ta muốn ngươi tra xem Lục thị nhất tộc, ngươi đã tìm được?
Chung Sơn hỏi.
Trên mặt A Đại lộ ra vẻ bất khả tư nghị nói:
- Chính là đang ở sơn cốc không xa phía trước. Những mà tiên sinh ngài tính dãn bọn họ cùng đi.
Chung Sơn cười nói:
- Có gì không thể.
Trong mắt hai người A Đại lẫn A Nhị đều trợn tròn. Bốn người họ muốn đi cũng đã rất gian nan, giờ còn mang theo tám mươi mấy phiền toái kia? Trừ Lục Kiến Bằng, những người khác tu vi cao nhất chẳng qua mới chỉ là tiên thiên kỳ, mang bọ họ cùng đi? Vậy sao mới đi được?
A Đại trợn trắng mắt, không xác định lại hỏi:
- Tiên sinh, ngày thật muốn dẫn bọn hắn đi? Không đùa đấy chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.