Trường Sinh Bất Tử

Quyển 9 - Chương 37: Tế đàn thiên địa!

Quan Kỳ

25/09/2014

- Chư vị đang làm gì đó?

Tứ phương bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát lớn, là thanh âm của Si Mị Kỳ Thánh.

Trong mọi người, thân ảnh của Si Mị Kỳ Thánh bỗng nhiên xuất hiện, đột nhiên tới, làm cho tứ phương kinh sợ.

Si Mị Kỳ Thánh đứng ở trước mọi người, ai cũng không dám hành động mù quáng. Cổ Tiên a, đây cũng không phải là Đại Tiên có thể chống lại.

Đám người Tư Mã Thanh nhướng mày, lạnh lùng nhìn Chung Sơn.

Si Mị Kỳ Thánh cũng liếc mắt một cái đã nhìn thấu cái không bình thường ở tứ phương, phía sau một ngọn núi lớn có Cửu Vĩ thiên hồ đang di động, mục đích của một nhóm người này đúng là ngọn núi lớn này?

Quay đầu, Si Mị Kỳ Thánh cũng ngưng trọng nhìn ngọn núi này, phần mồ mả của Cổ Tiên. Tìm được rồi?

- Hô!

Chung Sơn bỗng nhiên chắn trước mặt Si Mị Kỳ Thánh.

- Chung tiên sinh?

Trong mắt Si Mị Kỳ Thánh hiện lên một tia ngờ vực.

- Cổ Tiên, đang nói chuyện cùng Cửu Vĩ Quận chúa, tốt nhất không nên quấy rầy vị tiền bối kia!

Chung Sơn nói.

Cơ hồ mặt của tất cả mọi người liền biến sắc.

Cổ Tiên đang nói chuyện với nhau cùng Cửu Vĩ Quận chúa? Đây không phải là phần mồ mả của Cổ Tiên sao? Cổ Tiên kia không phải là đã chết rồi sao? Nói chuyện với nhau? Có lầm hay không?

Một chút cường giả mới vừa rồi có quá xúc động trong lòng nhanh chóng trở nên căng thẳng. Hiển nhiên mới vừa rồi bị trọng bảo trong miệng Tư Mã Túng Hoành làm cho đầu óc hôn mê.

- Vị tiền bối kia? Cửu Vĩ Quận chúa?

Trong mắt Si Mị Kỳ Thánh sáng ngời, hiển nhiên nghĩ tới điều gì.

Hướng về phía Chung Sơn, Si Mị Kỳ Thánh gật đầu.

- Si Mị Kỳ Thánh, chuyện này liên quan tới thịnh suy thiên thu vạn tái của Hồ Tộc ngươi, ngươi nhìn xem?

Chung Sơn mượn lực nói.

Hít sâu một cái, Si Mị Kỳ Thánh trịnh trọng bái một cái với Chung Sơn, nói:

- "Đa tạ Chung tiên sinh đã chặn ta lại, Si Mị khắc trong tâm khảm, kế tiếp, sẽ để lão hủ làm người thủ vệ đi, bất luận kẻ nào cũng không được đặt chân thêm một bước nữa.

Trong lúc nói chuyện, toàn thân Si Mị Kỳ Thánh đột nhiên bắn ra một cỗ khí thế.

Chung Sơn gật đầu.

- Hoang đường!

Bỗng nhiên có một tiếng gầm lên truyền đến.

Mọi người nhìn lại, chính là Tư Mã Thiên Quân, Tư Mã Thiên Quân vịn Tư Mã Túng Hoành đứng ở phía sau Tư Mã Thanh, Tư Mã Thanh cũng không ngăn trở, rõ ràng cho thấy ý tứ của hắn.

- Phần mồ mả của Cổ Tiên này ít nhất cũng có 80 vạn năm, ngươi lại còn nói Cổ Tiên bên trong còn sống? Trừ Thánh nhân có thọ nguyên vô tận, từ Thánh nhân trở xuống, đều có thiên nhân ngũ suy, ít nhất 80 vạn năm? Thọ nguyên của một Cổ Tiên có thể được bao nhiêu? Chung Sơn, ngươi nói láo!

Tư Mã Thiên Quân quát lên.

Nghe được lời của Tư Mã Thiên Quân, cơ hồ tất cả mọi người gật đầu.

Thọ nguyên cực hạn của phàm nhân là 1 vạn tuổi, Nhân Tiên là 2 vạn tuổi, Huyền Tiên 4 vạn tuổi, Địa Tiên tám vạn tuổi, Thiên Tiên 16 vạn tuổi, Đại Tiên là 32 vạn tuổi. Cổ Tiên cũng chỉ có 64 vạn tuổi mà thôi. Mà phần mồ mả này tồn tại cũng đã tới 80 vạn năm.

Cổ Tiên mà Chung Sơn nói, hẳn là đã sớm chết. Làm sao có thể nói chuyện với Cửu Vĩ Quận chúa?

Cái này cực kỳ không hợp lý, cơ hồ ánh mắt của mọi người toàn bộ nhìn về phía Chung Sơn. Ngay cả trong mắt của Si Mị Kỳ Thánh cũng hiện lên một tia hồ nghi.

Chung Sơn không có nhìn mọi người, mà là nhìn về phía Si Mị Kỳ Thánh.

- Si Mị Kỳ Thánh, người khác tiến vào, ngươi có thể chất vấn, nhưng là, Cửu Vĩ Quận chúa tiến vào, có cái gì phải chất vấn? Chẳng lẽ ngươi không hy vọng điều ta nói là sự thật?

Chung Sơn hỏi.

Nghe được lời của Chung Sơn, trên mặt Si Mị Kỳ Thánh biến đổi, hồ nghi ban đầu nhất thời tản đi. Tiếp theo kiên định nhìn chúng nhân nói:

- Chư vị không nên suy nghĩ nhiều, có ta ở đây, ai cũng không được bước vào một bước!



- Si Mị Kỳ Thánh, Chung Sơn rõ ràng nói láo, đồ vật bên trong, ai cũng không thấy được, lại muốn . . .

Tư Mã Thiên Quân kêu lên như cũ.

Trong mắt Si Mị Kỳ Thánh trở nên lạnh lẻo, một cổ uy hiếp cường đại ép tới Tư Mã Thiên Quân, lập tức cắt đứt lời đang muốn nói của Tư Mã Thiên Quân.

- Cửu Vĩ Quận chúa tiến vào, ta yên tâm!

Si Mị Kỳ Thánh lạnh lùng nói.

Một câu nói, làm cho tất cả mọi người chỉ có thể đè nén tò mò trong lòng, đồng thời oán hận không dứt.

- Cửu Vĩ Quận chúa tiến vào? Si Mị Kỳ Thánh đã yên tâm như vậy?

Trong hư không bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói lớn chạy dài.

Trong nháy mắt khi Si Mị Kỳ Thánh nghe được thanh âm này, trên mặt đột nhiên biến đổi.

- Hô!

Một trận gió thổi qua, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện hai người.

Cũng là một thân tử bào, người cầm đầu chính là Tử Tiêu Giáo chủ, bản thể của Tử Tiêu Giáo chủ đích thân đến, mà phía sau cũng là một người mặc tử bào, rõ ràng là thuộc hạ của Tử Tiêu Giáo chủ, là người Tử Tiêu Giáo chủ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Nhưng, có thể đồng thời tới cùng Tử Tiêu Giáo chủ, thực lực tất nhiên sâu không lường được.

- Tử Tiêu Giáo chủ? Không ngờ bản thể của ngươi đại giá tới?

Si Mị Kỳ Thánh kinh ngạc nói.

- Ai bảo ảnh thân của ta bị người ta diệt rồi chứ?

Tử Tiêu Giáo chủ thản nhiên nói. Trong giọng nói hiện lên một tia lạnh lùng, mà ánh mắt cũng là trực tiếp nhìn chằm chằm Chung Sơn ở phía dưới.

Chung Sơn?

Mọi người thấy ánh mắt của Tử Tiêu Giáo chủ, cơ hồ tất cả mọi người là hơi hơi ngạc nhiên, lại là Chung Sơn? Hắn giết ảnh thân của Tử Tiêu Giáo chủ?

Vốn là một đám cường giả chuẩn bị xuất thủ đánh Chung Sơn, lại cảm thấy sợ hãi.

Chung Sơn này quá kinh khủng a, giết Giáo chủ? Chính mình mới vừa rồi nếu là xuất thủ, Chung Sơn sẽ hạ thủ lưu tình sao? Hắn không biết sống chết?

Ảnh thân của Tử Tiêu Giáo chủ, cho dù là ảnh thân, thực lực kia cũng là cảnh giới Đại Tiên, cư nhiên bị Chung Sơn giết chết.

Trong mắt Tư Mã Túng Hoành đều là phức tạp, chính mình chính là đi tìm Chung Sơn rất nhanh, nói cách khác chiến đấu cùng Tử Tiêu Giáo chủ, tuyệt đối sẽ không quá dài, Chung Sơn chiến đấu cùng mình một ngày, chẳng lẽ chỉ là vì để nhục nhã chính mình?

Vẻ mặt Tư Mã Túng Hoành âm hàn nhìn Chung Sơn, lông mày nhíu lại càng ngày càng chặt.

- Ảnh thân Tử Lôi, được xưng là bản thể không chết thì sẽ bất tử bất diệt, rốt cuộc người nào có bản lãnh lớn như vậy? Phá thần thoại của Tử Tiêu Giáo chủ?

Trong hư không, truyền tới một thanh âm nữa.

Thanh âm vô cùng to, nhưng nghe không ra nam nữ. Nhưng rất nhiều người cũng nhận biết cái thanh âm này.

Tử Tiêu Giáo chủ nhướng mày, sắc mặt Si Mị Kỳ Thánh cũng là trở lại bình thường, đám người Ly tiên sinh lộ ra vẻ tôn kính.

Trong chớp mắt, trước mặt mọi người xuất hiện một thân ảnh nữa, đầu đội mặt nạ màu bạc, người mặc áo dài rộng màu trắng. Thái Sơ Thánh vương.

- Bái kiến Thánh vương, Thánh vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!

Một đám thần tử Thái Sơ cung kính nói.

Thái Sơ Thánh vương vừa đến, đã nhìn chăm chú vào Tử Tiêu Giáo chủ qua mặt nạ, lại thêm một cường giả đi tới, tràng diện trở nên phức tạp hơn nữa.

- Khởi bẩm Thánh vương, ảnh thân của Tử Tiêu Giáo chủ vọng tưởng đụng đến bí mật của Thanh Khâu ta, bị Chung tiên sinh ngăn chặn.

Si Mị Kỳ Thánh lập tức nói chuyện thay Chung Sơn.

- Chung Thánh Vương?

Thái Sơ Thánh vương nhìn về phía Chung Sơn, khe khẽ kinh ngạc.

Hiển nhiên, Thái Sơ Thánh vương có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu thực lực của Chung Sơn, chỉ có thực lực này, đã tiêu diệt được ảnh thân Tử Lôi được xưng là bất tử bất diệt?

- Thánh vương, Chung Sơn còn đánh Nhị bá của ta bị thương!

Tư Mã Thiên Quân lập tức kêu lên.



- Im miệng!

Tư Mã Thanh hừ lạnh một tiếng.

- Tiểu vương gia?

Tư Mã Thiên Quân không hiểu, nói.

- Nơi này còn chưa tới phiên ngươi nói chen vào.

Tư Mã Thanh lắc lắc đầu nói.

Đúng vậy a, nói chen vào? Bây giờ một nhóm người đang nói chuyện là có thân phận gì? Không phải là Cổ Tiên, thì cũng là người Sinh Vị có thiên địa nghiệp vị. Một tên như Tư Mã Thiên Quân ngươi hiện tại coi là thứ gì?

Si Mị Kỳ Thánh cũng là khe khẽ mờ mịt nhìn Chung Sơn. Chung tiên sinh từ lúc nào biến thành Chung Thánh Vương?

Thánh vương?

- Chung Sơn cũng là làm theo chức trách! Thái Sơ Thánh vương hiện tại hẳn là mời 'ngoại nhân' đi ra xa một chút, rồi mói nói tiếp cái khác chứ?

Chung Sơn nhìn về phía Thái Sơ Thánh vương.

Thái Sơ Thánh vương liếc mắt nhìn Chung Sơn một cái thật sâu, gật đầu nhìn về phía Tử Tiêu Giáo chủ, nói:

- Tử Tiêu Giáo chủ, xin mời!

- Ha ha ha ha ha, ngoại nhân? Ai là ngoại nhân? Đại Tranh cùng Thái Sơ thật đúng là thành một nhà sao? Bất quá, ai nói phần mồ mả của Cổ Tiên này là của Thái Sơ ngươi? Mời? Ta xem, là xin mời các ngươi!

Tử Tiêu Giáo chủ quát to, nói.

Trong lúc nói chuyện, một cổ uy hiếp khổng lồ áp bách xuống, Sinh Vị trong thiên địa nghiệp vị, khí tức thiên địa kinh khủng, áp cho nội tâm của một đám cường giả trở nên e ngại. Tiếp theo, rối rít thối lui về phía sau, dù sao hiện tại căn bản không phải rảnh tay, hơn nữa nhích tới gần rất có thể trở thành vật hy sinh.

Trong hư không, dưới chân Tử Tiêu Giáo chủ, đột nhiên ngưng tụ ra một cái tế đàn khổng lồ, cái tế đàn này có phong cách vô cùng cổ xưa, phía trên có hàng loạt phù văn nổi lơ lửng, một loại khí tức thật giống như đến từ viễn cổ, tràn đầy bầu trời mênh mông, làm cho người ta không tự chủ sinh ra cảm giác muốn quỳ bái. Thật giống như cái tế đàn này đại biểu cho trời cao, đại biểu cho hết thảy.

Đây là một loại tư thái của Tử Tiêu Giáo chủ, một loại tư thái bá đạo, thứ bên trong phần mồ mả của Cổ Tiên này, chỉ thuộc về Tử Tiêu Giáo chủ.

Thiên địa nghiệp vị, Sinh Vị. Thái Sơ Thánh vương chẳng lẽ không có sao?

Dưới chân Thái Sơ Thánh vương, đột nhiên cũng ngưng tụ ra một cái tế đàn khổng lồ, đạp ở trên tế đàn, phong vân trên bầu trời biến đổi lớn. Một cổ khí tràng khổng lồ thổi cuồng phong nổi lên ở tứ phương.

Chân đạp tế đàn, còn có một người, Chung Sơn!

Giờ khắc này, dưới chân Chung Sơn đột nhiên cũng xuất hiện một cái tế đàn. Đứng ở trên tế đàn, thật giống như đại biểu trời cao, cao cao tại thượng.

Đây chính là Sinh Vị tế đàn, sau khi thiên địa nghiệp vị đạt tới Sinh Vị, thiên địa nghiệp vị sẽ ngưng tụ ra bộ dáng thiên địa nghiệp vị có hình dáng.

Ba người có Sinh Vị, lạnh lùng nhìn nhau.

Si Mị Kỳ Thánh lạnh lẽo nhìn thuộc hạ mà Tử Tiêu Giáo chủ mang đến.

Thuộc hạ của Tử Tiêu Giáo chủ cũng thật nhanh nhạy, thật giống như cũng là Cổ Tiên, để cho Si Mị Kỳ Thánh hết sức ngưng trọng.

Tử Tiêu Giáo chủ nhìn hai người trên Tế Đàn thiên địa, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt.

- Vì để bước lên Tế đàn thiên địa của Sinh Vị, không biết đã mai táng bao nhiêu bộ xương khô, cho dù là Cổ Tiên, chết cũng đếm không hết, nhưng vẫn có vô số cường giả như tre già măng mọc, một Thiên Tiên đã vững vàng đứng trên tế đàn, Chung Thánh Vương, ngươi thật đúng là vận số nghịch thiên.

Tử Tiêu Giáo chủ lạnh lùng nói.

- Thánh nhân cũng có thể vẫn lạc, huống chi là Tử Tiêu Giáo chủ ngươi, cuồng vọng quá độ sẽ chỉ bị kéo xuống khỏi Tế đàn thiên địa! Tử Tiêu Giáo chủ phải cẩn thận!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ha ha ha! Đây chính là cái ta muốn nói với ngươi, cho ta nhìn xem, Đại Tranh Thánh vương ngươi, rốt cuộc có năng lực tới đâu?

Tử Tiêu Giáo chủ quát lạnh nói.

- Tử Tiêu Giáo chủ, kính xin tự trọng, nơi này vẫn là Thái Sơ ta. Chung Sơn cũng là nước phụ thuộc của triều ta!

Thái Sơ Thánh vương quát khẽ.

- Thái Sơ? Vậy xem một chút xem Thái Sơ Thánh vương ngươi rốt cuộc bảo vệ được Chung Sơn hay không.

Tử Tiêu Giáo chủ quát lạnh nói.

Trong lúc nói chuyện, một cổ khí tức màu tím khổng lồ từ chỗ Tử Tiêu Giáo chủ tản ra, trong lúc nhất thời, thiên địa tứ phương đột nhiên tràn đầy khí tức màu tím, cổ hơi thở này tràn đầy một loại cao quý bá đạo.

Chỉ cần phạm vi bị khí tức màu tím bao phủ, cây cối hoa cỏ tất cả đều cong, thật giống như cúi người xuống, quỳ bái chủ nhân của tử khí.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook