Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 38: Thánh nhân Huỳnh Hoặc!

Quan Kỳ

06/01/2015

Huyền Nguyên vừa ra, giống như mặt trời trắng chói mắt!

Vô số hư ảnh tướng mạo như Thiên sứ mà Chung Sơn ở địa cầu thấy như mưa rơi xuống.

Chung Sơn đến đại thế giới rồi, tự nhiên nghiên cứu qua rất nhiều chủng tộc và tin tức thiên hạ, về phần loại Thiên sứ này, Chung Sơn cũng cho người chuyên thu thập, đại thế giới lại không có loại sinh vật này.

Thứ duy nhất ghi lại, đúng là người có một loại thể chất Sáng thế thân, có thể dùng mình làm bản gốc, tại trong Thế Giới của mình sáng tạo ra một loại quang ảnh thể Thiên sứ.

Loại quang ảnh thể này, chỉ khi ở trong Thế giới của hắn mới như vật còn sống, còn khi ra ngoài lập tức tan thành mây khói.

Đương nhiên, có thể sáng tạo loại hư ảo quang ảnh thể này, không chỉ có người có được Sáng thế thân, chỉ cần người chịu nghiên cứu, rất nhiều người đều có thể làm được, nhưng Quang ảnh thể mà Sáng thế thân ngưng hiện ra vô cùng đặc biệt, vô cùng tinh thuần, vô cùng thánh khiết. Đây cũng chính là cái gọi là Thiên sứ mà Chung Sơn thấy trước mắt.

Tạm thời gọi bọn họ là Thiên sứ đi.

Những Thiên sứ này có thể xuất hiện, hoàn toàn quy công cho Huyền Nguyên buông ra Thế giới của hắn.

Thiên sứ đối chiến Tu La! Một trận chiến tranh lớn bắt đầu rồi.

Huyền Nguyên giống như một Sáng Thế Thần, 1 thế giới Thiên sứ liều mạng tấn công biển máu khổng lồ, hơn nữa chỉ cần Huyền Nguyên không chết, Thiên sứ sẽ vĩnh viễn như không có giới hạn.

Công kích cường đại, lập tức khiến chiến đấu trở nên phức tạp.

Hơn nữa càng thêm đáng sợ là vì loại thánh khiết này có thể tinh lọc huyết sát, nhưng mà huyết sát cũng có thể đánh tan thánh khiết. Đại chiến trở thành giằng co.

- Vân trưởng lão, Huyền Nguyên có thể thắng không? Một trưởng lão khác bên cạnh Vân trưởng lão cau mày nói.

- Ôi, đáng tiếc! Vân trưởng lão nhíu mày lắc đầu.

- Đáng tiếc cái gì?

- Hiện tại xem ra, Nhân Tôn và Huyền Nguyên đều ngang ngửa, nhưng mà Nhân Tôn này có đại trận làm cơ sở, lực lượng cuồn cuộn không dứt, thiên địa bất diệt, đại trận không ngừng. Mà Huyền Nguyên lại dùng lực lượng bản thân cùng hắn tiêu hao, hơn nữa, đây là tình huống Huyền Nguyên điều động lực lượng thiên đạo, tình huống như thế chỉ vẻn vẹn có thể ngang hàng,...! Vân trưởng lão không khỏi lắc đầu.

- Huyền Nguyên không địch lại Nhân Tôn? Một trưởng lão khác lo lắng nói.

- Nhân Tôn và Huyền Nguyên hiện tại còn chưa xuất toàn lực, Sáng thế thân của Huyền Nguyên rất không tồi, đáng tiếc hắn còn chưa hiểu ra một thể phân ba, nếu như hắn có thể ngộ ra loại năng lực cường hãn Sáng thế thân này, thì tương đương với thực lực đột nhiên gia tăng gấp ba, như vậy có thể đánh bại Nhân Tôn, đáng tiếc...! Vân trưởng lão không khỏi tiếc hận nói.

- Một thể phân ba? Truyền thuyết đó là năng lực thần kỳ nhất của Sáng thế thân, đáng tiếc từ xưa tới nay, Sáng thế thân có thể một thể phân ba thì có mấy người chứ! Trưởng lão bên cạnh kia không khỏi tiếc hận.

- Một thể phân ba? Cách đó không xa Chung Sơn không khỏi cổ quái.

Rất khó sao? Thời điểm Huyền Nguyên ở tiểu thế giới đã có thể một thể phân ba. Đương nhiên, Chung Sơn cũng không vạch trần.

- Vân trưởng lão, trước mắt có Phong Thủy Trận trước mắt khó phá như vậy, trong bầu trời còn có Quỷ Xa cường đại kia lượn lờ, lần này chúng ta có chút nguy hiểm, hiện tại Thích Thiên Thánh Cảnh đã phong cấm, căn bản không thể báo tin vào trong, kế tiếp làm sao bây giờ? Một trưởng lão khác cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng nói.

- Ta thấy, hay là chúng ta mời Huỳnh Hoặc đi? Hắn cũng đã xem lâu như vậy!

- Không cần, Huỳnh Hoặc vô tình, không có khả năng vô duyên vô cớ giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này, hơn nữa, Quỷ Xa này còn là thủ hạ của người kia, Huỳnh Hoặc càng không vì Lang tộc ta mà đắc tội với hắn! Vân trưởng lão lắc lắc đầu nói.

- Quỷ Xa chính là thủ hạ của người kia? Ai? Một trưởng lão trong đó không rõ hỏi.

Vân trưởng lão nhìn hắn, cũng không nói nữa.

Cách đó không xa, Chung Sơn cũng cùng Vương Tĩnh Văn liếc nhau. Trong mắt hai người đều hiện lên vẻ ngưng trọng.

Không chỉ Chung Sơn và Vương Tĩnh Văn, Thi tiên sinh, Kim Bằng, Thiên lão, Đao Nhân Đồ đều nhạy cảm nhìn về phía Chung Sơn.

- Tìm! Chung Sơn thấp giọng trầm giọng quát.

Mọi người lập tức gật gật đầu.

Chung Sơn tiếp tục xem Huyền Nguyên đại chiến với Nhân Tôn, mà đám người Kim Bằng, Thi tiên sinh, Vương Tĩnh Văn cũng không ngừng quan sát chung quanh.



Một lát sau, Vương Tĩnh Văn bỗng nhiên nhỏ giọng nói: - Thánh Vương!

Mọi người cùng nhau nhìn về phía Vương Tĩnh Văn.

- Phương vị Hàm, bên ngoài ba mươi dặm, tại một ngôi đình buông mành trên ngọn núi cao nhất! Vương Tĩnh Văn nhỏ giọng nói.

Chung Sơn quay đầu nhìn lại, ánh mắt trực tiếp xuyên qua vô số Lang tộc bốn phía, nhìn thẳng tới ngọn núi cao nhất ngoài 30 dặm.

Trên đỉnh một ngọn núi kia, trong một ngôi đỉnh nhỏ màu đỏ, bốn phía ngôi đình dùng mành trúc che chắn, người ngoài rất khó nhìn thấy bên trong, mà bên trong lại dễ dàng nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.

Đây là ngôi đình kỳ lạ mà Vương Tĩnh Văn tìm được.

Mi tâm Hồng Loan Phấn Liên hơi hơi dung nhập một ít niệm lực vào trong hai mắt.

Hai mắt Chung Sơn lập tức có năng lực thấu thị (nhìn xuyên). Nhìn xuyên một màn trúc kia, không ngờ mạnh mẽ thấy được bên trong.

Bên trong có một bàn ngọc, một nam nhân áo đỏ ngồi cạnh bàn ngọc, bên cạnh còn có một bầu rượu ngon, nam nhân vừa phẩm rượu, vừa nhìn Huyền Nguyên và Nhân Tôn chiến đấu.

Những điều này không phải mấu chốt, mấu chốt chính là gương mặt người này mơ mơ hồ hồ, căn bản không thấy rõ khuôn mặt.

Tại trong đình che kín này, tự nhiên không cần cố ý che khuất khuôn mặt, nhưng vẫn mơ hồ, vậy nói rõ người này đúng là Huỳnh Hoặc trong miệng Vân trưởng lão.

Địa Châu Thánh nhân, Huỳnh Hoặc Thánh nhân? Tọa xem long hổ đấu? Quả nhiên là hắn.

Ngay lúc Chung Sơn định thu hồi ánh mắt, bỗng nhiên, chén rượu trong tay Huỳnh Hoặc Thánh nhân dừng lại, quay đầu nhìn sang phương hướng Chung Sơn.

Lúc vừa quay đầu, một cỗ Thánh nhân uy cấp tốc vọt tới.

Tuy rằng khuôn mặt mơ hồ, nhưng trong lúc mơ hồ Chung Sơn thấy được một đôi mắt.

Một đôi mắt bá đạo, như Thiên Phạt Nhãn vậy, tràn đầy một cỗ khí tức hủy diệt, trừ hủy diệt, trong đôi mắt này còn ẩn chứa một cỗ tai nạn.

Ánh mắt cường đại của Thánh nhân, Chung Sơn thấy được, mặc dù chỉ nhìn thấy một loại Hình Ý, nhưng ánh mắt này quá bá đạo, hung quang lộ ra, nếu là người khác bị nhìn vào thì đã hồn phi phách tán rồi.

Có lẽ dưới ánh mắt kia, Chung không bị hồn phi phách tán, cho nên khiến Huỳnh Hoặc Thánh nhân nghiêng đầu nghi hoặc.

Chung Sơn quay sang Huỳnh Hoặc Thánh nhân áy náy gật gật đầu, lúc này mới thu hồi ánh mắt.

Bất kể như thế nào, thăm dò người khác, đồng thời bị đối phương phát hiện cũng không phải là lễ phép. Tuy rằng nói xin lỗi, nhưng nào biết được tâm tư của đối phương? Cho nên lập tức thu hồi ánh mắt.

Chung Sơn thu hồi ánh mắt, trong đình màn trúc kia, Huỳnh Hoặc Thánh nhân lại không tiêu sái như vậy.

Nhẹ nhàng để chén rượu xuống, Huỳnh Hoặc càng thêm ngưng trọng nhìn Chung Sơn.

Trong mành trúc, không chỉ có màn trúc, còn bị hắn thi pháp, người bình thường căn bản không nhìn vào được, hắn không ngờ nhìn xuyên qua được? Thậm chí Huỳnh Hoặc Thánh nhân còn cảm thấy, vừa rồi không ngờ người nọ nhìn thấy hai mắt của mình.

Nhìn thấy ánh mắt của mình? Hắn là ai vậy?

- Thánh Vương! Đám người Kim Bằng nghi ngờ nhìn về phía Chung Sơn.

- Đúng là Thánh nhân Huỳnh Hoặc, không nên trêu chọc hắn, vừa rồi ta nhìn hắn còn bị hắn phát hiện, đã thất lễ trước, các ngươi cũng không nên đánh chủ ý kia. *Ý nói thăm dò! Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Vâng!

Tuy rằng mọi người không nói nhiều, nhưng trong lòng có chút nặng nề, không phải mọi người sợ hãi, mà là bởi vì thân phận của hắn, tại sao lại có Thánh nhân ở trong này?

Nói như vậy, bất cứ chuyện gì chỉ cần liên quan đến Thánh nhân, thì sẽ không đơn giản như vậy.

Mọi người kiên nhẫn đợi hai canh giờ.

Quả nhiên, giống như trưởng lão trên trời nói, mặc dù Huyền Nguyên điều động lực lượng thiên đạo, nhưn mà giờ phút này cũng có chút cố hết sức, biển máu rít gào, sóng sau cao hơn sóng trước.

Minh Hà lão tổ phất tay, vô tận Tu La cuồn cuộn không dứt, biển máu vô tận, Tu La cuồn cuộn không ngừng tuôn ra.



Hung uy khổng lồ xông lên trời, bao phủ đại địa, áp tơi ánh sáng vạn trượng của Huyền Nguyên.

Huyền Nguyên cũng không thân hợp thiên đạo, chỉ là sau lưng hắn xuất hiện một cột thiên đạo khổng lồ mà thôi. Thân thể Huyền Nguyên áp sát vào cột sáng.

Hiển nhiên Huyền Nguyên cũng chưa đạt tới trình độ thân hợp thiên đạo, nhưng mà thực lực hắn phát huy ra cũng không yếu hơn Tổ Tiên thân hợp thiên đạo nhiều.

Sóng máu bao phủ thiên đạo phía dưới, phóng về phía Huyền Nguyên, vô số Thiên sứ liên tiếp bại lui.

Mắt thấy Huyền Nguyên sẽ thất bại.

Đúng lúc này, hai mắt Huyền Nguyên bỗng nhiên híp lại, đồng tử màu bạc lại bắn ra ngân quang xám tro, ngân quang vừa chiếu xuống, lại một cỗ ánh sáng khổng lồ khiến rất nhiều người không mở được mắt.

Nhưng sau cỗ ngân quang này, thiên đạo của Huyền Nguyên càng ngày càng sáng, Thiên sứ cũng đột nhiên khuếch trương lên vô số, cùng Tu La chiến đấu mãnh liệt.

- Một thể phân ba? Ngươi không ngờ có thể một thể phân ba! Trong biển máu bỗng nhiên truyền đến tiếng Minh Hà lão tổ rít gào.

Ngân quang tán đi, mọi người cũng lại lần nữa thấy rõ Huyền Nguyên.

Huyền Nguyên lưng mọc hai cánh đã khác hẳn với thường nhân, nhưng mà ba hướng thiên đạo khổng lồ kia, giờ phút này không ngờ mỗi bên có một Huyền Nguyên, cùng lúc trước giống nhau như đúc.

Càng khoa trương hơn là lực lượng ba Huyền Nguyên giống nhau như đúc, năng lượng thánh khiết cường đại bùng nổ, lại gấp ba lúc trước.

Thiên sứ bạo tăng gấp ba. Ánh sáng trắng càng mãnh liệt gấp ba, thậm chí từng chùm tia sáng có thể đâm thủng biển máu. Tình thế bất lợi ban đầu lập tức san bằng, thậm chí còn hơi áp chế. - Rống!

Bốn phía truyền đến tiếng Lang tộc hoan hô.

- Một thể phân ba, hắn không ngờ có thể một thể phân ba! Một trưởng lão bên cạnh Vân trưởng lão kinh ngạc nói.

- Như vậy có thể áp chế kiêu ngạo của Nhân Tôn rồi! Một trưởng lão khác cũng hưng phấn nói.

- Cẩn thận bầu trời! Vân trưởng lão cũng không vui sướng bao nhiêu, ngược lại càng thêm ngưng trọng.

Quả nhiên, trên bầu trời, Quỷ Xa mạnh mẽ lượn lờ một hồi, thấy Nhân Tôn bị áp chế, cũng có chút đứng ngồi không yên.

- Ngâm........!

- Ngâm........!

- Ngâm........!

... ... ... Chín tiếng phượng minh, bốn phía Quỷ Xa cường đại đột nhiên tràn ngập hắc khí, đồng thời từ trên trời bắn xuống chiến trường.

- Không tốt, hắn muốn đối phó Huyền Nguyên! Một trưởng lão trong đó kêu lên.

- Tuyệt đối không thể để cho hắn làm như vậy! Một trưởng lão khác nói.

- Các ngươi đi ngăn cản Quỷ Xa, chỉ cần kéo dài tới lúc Huyền Nguyên đại thắng, một kiếp này coi như qua! Vân trưởng lão trầm giọng nói.

- Vâng! Hai tên trưởng lão thân hình thoắt một cái bắn vào trời cao.

- Ầm! Ầm! ...

Bầu trời hướng tây nam lập tức truyền đến từng tiếng nổ vang. Hư không lay động mãnh liệt. Hiển nhiên Quỷ Xa và hai tên trưởng lão Lang tộc chiến đấu. - Hai trưởng lão Lang tộc xem ra cũng chỉ vừa mới đạt tới Tổ Tiên, căn bản không phải là đối thủ của Quỷ Xa! Kim Bằng cau mày nói.

- Quỷ Xa chính là Tổ Tiên lâu đời, hung uy mênh mông, hai tên Tổ Tiên sơ cấp đúng là không thấm vào đâu! Đao Nhân Đồ gật gật đầu.

- Kim Bằng, Đao Nhân Đồ! Chung Sơn trầm giọng nói.

- Có thần!

- Giúp hai trưởng lão Lang tộc, cùng nhau đối phó Quỷ Xa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook