Quyển 4 - Chương 90: Thương hội Đại Vinh
Quan Kỳ
10/04/2013
Ở bên trong trường sinh điện, ánh sáng của dạ minh châu chiếu xạ sáng trưng, ở bên ngoài Trường Sinh điện hoàng hậu Bảo Nhi đã sắp đặt những trận pháp.
Ẩn khu của Chung Sơn lúc này đang ngồi trên bảo tọa, Bảo Nhi ngồi kế hắn.
Ngụy Thái Trung, Chung Chính, Lâm Khiếu, Anh Lan bốn người này đều đang đứng ở trước mặt Chung Sơn.
- Chung Chính.
Chung Sơn đầu tiên gọi.
- Dạ, phụ vương.
Chung Chính lập tức tiến đến.
- Chuyện ta giao cho con, con đã chuẩn bị thế nào rồi?
Chung Sơn nhìn về phía Chung Chính nói.
-Phụ vương, theo yêu cầu của người, ba mươi mốt người cốt cán đã được tuyển, mỗi ngày bọn họ đều chăm chỉ luyện tập, hiện nay bọn họ đã đạt tới Tiên thiên tầng thứ sáu, chuẩn bị tiến tới tầng thứ bảy.
Chung Chính lập tức nói.
- Còn con thì sao?
Chung Sơn hỏi.
- Hiện tại nhi thần đã đạt tới Tiên thiên tầng thứ chín!
Chung Chính chi tiết nói.
- Được một tháng sau chúng ta chính thức bắt đầu lên đường, di tới Thần châu đại địa, thành lập thương hội Đại Vinh, vì vương triều Đại Tình mà thu thập tài nguyên trong thiên hạ.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Dạ.
Chung Chính đáp nhưng sau đó trong mắt liền hiện ra một vẻ kinh ngạc.
Chung Sơn mỉm cười nói:
- Có phải là rất kỳ quái không?
- Dạ, phụ vương không phải nói rằng đợi khi chúng ta đều đạt tới Kim Đan kỳ mới đi hay sao?
Chung Chính nghi ngờ nói.
- Kim Đan kỳ? Yên tâm, ta sẽ phái cường giả Kim Đan kỳ làm thiếp thân bảo hộ các ngươi, một khi các ngươi đạt tới Kim Đan kỳ, bọn họ sẽ rời khỏi.
Chung Sơn cười nói.
- Dạ.
Chung Chính gật gật đầu không nói nhiều nữa.
- Phía nam thần châu đại địa có một số lượng lớn tu chân giả làm việc giao dịch, ta cũng đã chuẩn bị xong trước một tháng, chúng ta cũng nên đi thôi.
Chung Sơn nói.
- Dạ.
Chung Chính gật gật đầu,trong lòng Chung Chính cũng mong muốn được đi tới đó.
Nhìn thấy Chung Chính đồng ý, Chung Sơn vô cùng thỏa mãn, hắn cười nói:
- Hôm nay ta gọi các ngươi tới, ngoại trừ việc đi Thần châu còn có một việc muốn nói rõ.
- Chuyện gì vậy?
Anh Lan ở bên cạnh nghi hoặc hỏi.
- Bốn ngày trước ta đã tới Thần châu.
Chung Sơn nói.
- Cô gia gia, người đi khi nào vậy? Tại sao con lại không hề biết.
Anh Lan tỏ ra ngạc nhiên nói.
Mà những người khác cũng lộ ra vẻ cổ quái nhìn Chung Sơn. Không thể, Thần Châu cách nơi này một vùng biển rộng lớn, bệ hạ làm sao tới đó được? Năm ngày, chỉ trong vòng năm ngày, làm sao có thể?
Chỉ có Bảo Nhi là mỉm cười, bởi vì nàng biết lão gia đang muốn nói cho mọi người biết một bí mật.
- Các ngươi có nghe tới thuật thân ngoại hóa thân không?
Chung Sơn hỏi.
- Con biết, đó chính là thủ đoạn của tiên nhân, cô gia gia, người đã từng nói qua với con.
Anh Lan lập tức kêu lên.
Mọi người đều nhìn về phía Chung Sơn.
- Không sai, đó chính là thủ đoạn của tiên nhân, đã từng có một tiên nhân giúp ta luyện chế ra một phân thân, khiến cho ta mặc dù cách nhau hàng ức vạn dặm vận có thể tâm ý tương thông.
Lúc Chung Sơn nói chuyện, tất cả mọi người đều mở to mắt không thể tin được. Tiên nhân?
- Cô gia gia, người đã từng gặp qua tiên nhân?
Anh Lan lộ ra một vẻ hưng phấn.
- Đúng thế, cho nên bốn ngày trước ta đã tới Thần châu.
Chung Sơn nói.
- Phụ vương, nói như vậy thì phân thân của người những ngày nay vẫn ở Thần Châu?
Chung Chính mở to mắt nói.
- Không sai, hắn chính là ta, ta chính là hắn, hắn nhìn thấy gì thì cũng như là ta nhìn thấy.
Chung Sơn khẳng định nói.
Mọi người đều há hốc miệng, cả nửa ngày trời vẫn chưa khôi phục được tinh thần.
- Phụ vương, nói cách khác, khi con tới thần châu đại địa có thể gặp người sao?
Chung Chính lập tức nói.
Chung Sơn nhìn Chung Chính khẽ mỉm cười nói:
- Không sai, chỉ có điều khi đến đó chỉ nên tiếp xúc với ta một chút, nên bí mật. Dù sao thân phận ở đó của ta cũng khá mẫn cảm.
- Mẫn cảm?
Chung Chính nghi hoặc hỏi.
- Khi đến đó, ngươi sẽ biết.
Chung Sơn nói.
- Dạ.
Chung Chính đáp lời.
Sau đó, Chung Sơn lại đề cập một số chuyện ở thần châu đại địa cho mọi người nghe.
Một lúc sau, trong đại điện chỉ còn lại Chung Sơn và Bảo nhi.
Cửa điện sau khi đã đóng chặt lại.
Chung Sơn đột nhiên mở miệng nói:
- Ám Hoàng.
- Chủ nhân.
Từ bên trong góc đột nhiên truyền đến mộ tiếng đáp.
- Ám Hoàng ngươi triệu tập một số ảnh vệ Kim Đan kỳ, đi theo cùng với Chung Chính.
- Dạ.
Ám Hoàng lập tức đáp.
- Ám Hoàng, lần này đi thần châu, ngươi cũng nên đi theo để biết một chút về nó.
Chung Sơn cười nói.
- Nhưng mà…
Ám Hoàng lộ ra một vẻ lo lắng.
- Ha ha, ngươi lo Âm Nguyệt hoàng triều ở phía Bắc Thiên Lang đảo phải không?
Chung Sơn cười nói.
- Dạ.
Ảnh vệ đã được cài vào trong Âm Nguyệt hoàng triều và ba vương triều.
Ám Hoàng cau mày nói.
- Khi đi đến thần châu đại địa cũng không cần quá quan tâm. Đối phó với Âm Nguyệt hoàng triều bây giờ còn chưa phải là lúc. Thương hội ở Đại vinh bắt đầu khai chi tán diệp, đến lúc đó chúng ta sẽ đề phòng, một khi Âm Nguyệt hoàng triều khai chiến, sẽ có người báo cho ngươi và ngươi sẽ trở về.
- Dạ.
Ám Hoàng đáp.
- Giao long nhập hải, hắc long thăng thiên, thần châu chính là một nơi vô cùng tốt, Ám Hoàng ngươi cần phải nắm chắc một chút.
Chung Sơn cười nói.
- Tạ chủ nhân.
Ám Hoàng đáp.
- Ừ.
Chung Sơn gật gật đầu.
Một tháng sau, ở Đại Tình vương triều, Chung Chính đã mang theo ba mươi mốt người tinh anh do mình tuyển chọn đi tới Đại vinh thương hội, tiến vào trong thần châu đại địa.
Lúc đi theo, Chung Chính còn mang theo cả đặc sản của Thiên Lang đảo, khai thác thị trường thần châu đại địa.
Ám Hoàng cũng lặng lẽ rời đi. Ở vương triều Đại Tình, ngoại trừ việc thái tử đột nhiên biến mất thì mọi thứ vẫn vô cùng bình thường. Đại Tình vương triều vẫn chắt góp lực lượng.
Số lượng lang kỵ binh không ngừng gia tăng, tướng sĩ không ngừng được huấn luyện.
Ở thần châu đại địa, nơi địa giới của Đại Quang đế, trong một sơn cốc.
- Công chúa, dư độc thế nào rồi?
Chung Sơn nhìn Thiên U công chúa nói.
Thiên U công chúa cầm lấy tịnh thế tuyết liên, dùng pháp lực thôi động, Tịnh thế tuyết liên liền phóng ra một nhũ bạch sắc, đem Thiên U công chúa bao phủ vào bên trong. Ở bên ngoài ống kính, thân thể của Chung Sơn cảm thấy có một cảm giác vô cùng thoải mái.
Bạch quang bao phủ Thiên U công chúa như mộng như ảo, nàng tựa như là một đóa u lan hé mở ra, vô cùng xinh đẹp.
- Dư độc đã hết, chỉ là tiên sinh, đóa hoa này có thể tặng cho Thiên U công chúa được không?
Thiên U công chúa đột nhiên lộ ra một thần sắc nghịch ngợm.
Nghe thấy lời nó của Thiên U công chúa, Chung Sơn liền nhíu mày lắc lắc đầu:
- Không được, đóa hoa này với tại hạ có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Tịnh thế tuyết liên là do sư tôn cho mình, chính là đồ cưới của Thiên Linh Nhi, bất kỳ vật gì cũng không thể đổi được.
Nghe thấy lời nói của Chung Sơn, Thiên U công chúa theo bản năng chu miệng ra, lộ ra một vẻ của một tiểu nữ hài, đây là lần đầu tiên Chung Sơn nhìn thấy nàng như vậy.
- Vậy còn đại kiệu hoa kia?
Thiên U công chúa hỏi.
- Kiệu hoa thì có thể.
Chung Sơn gật gật đầu nói.
Kiệu hoa chính là dùng để đón tiếp Linh Nhi, tuy nhiên ở trong lòng Chung Sơn, chỉ có thể đón tiếp Linh Nhi bằng kiệu hoa mới nhất, há có thể dùng kiệu hoa người khác đã dùng qua.
Nghe thấy lời nói của Chung Sơn, Thiên U công chúa liền đưa tịnh thế tuyết liên cho hắn, đồng thời chìa tay ra, tỏ ý muốn kiệu hoa.
Chung Sơn mỉm cười, cất Tịnh Thế tuyết liên vào bên trong, rồi đưa kiệu hoa cho Thiên U công chúa.
Thiên U công chúa khẽ mỉm cười, nàng nhìn kiệu hoa rồi thu vào trong vòng tay trữ vật
- Tiên sinh, người cũng biết Tịnh Thế tuyết liên có diệu dụng đến thần thức như vậy không?
Thiên U công chúa đột nhiên nói.
- Thần thức?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi.
- Xem ra tiên sinh vẫn chưa biết.
Thiên U công chúa cười nói.
- Tại hạ xin lắng nghe.
Chung Sơn nói.
- Tiên sinh hiện nay đang đạt tới Kim Đan tầng thứ năm, cảnh giới tiếp theo chính là Kim Đan tầng thứ sáu, mà tầng thứ sáu chính là mở Nê Hoàng cung, đọng lại thần thức của mình, hóa hư thành thực, hành thần chi diệu.
Thiên U công chúa nói.
- Tại hạ đã biết.
Chung Sơn gật gật đầu nói.
- Thế nhưng tiên sinh có thể tưởng tượng là thái độ của thần thức thế nào không?
Thiên U công chúa hỏi.
- Thái độ thần thức?
Chung Sơn kỳ quái hỏi.
- Không sai, có người có thần thức sắc bén vô cùng, tựa như là một thanh kiếm khi ra khỏi vỏ. Có người thì thần thức liên miên như nước, có người thì tựa như thủy mộc, có được ánh sáng mặt trời là bừng bừng sinh cơ. Có người thần thức như là đại địa hậu thổ, phải dùng lực cụ thể, còn tiên sinh người thì sao?
Thiên U công chúa cười hỏi.
- Ta ư?
Chung Sơn bất ngờ nói.
Thiên tinh tử không hề nói thêm chuyện này với Chung Sơn, mà trong Lôi Ngục thuần dương công cũng không đề cập đến chuyện này.
- Tiên sinh vẫn còn chưa biết chuyện này?
Thiên U công chúa đột nhiên hưng phấn cười nói. Tựa như vì việc này mà vô cùng vui sướng.
- Còn mong được công chúa dạy bảo.
Chung Sơn thành khẩn nói.
- Ừ, chỉ có điều, tu chân giả Kim Đan kỳ bình thường không tiếp xúc với những tri thức cao như vậy bởi vì bọn họ không có lựa chọn nào khác. Bọn họ đều phải đọng lại thần thức bình thường, đợi sau này thần thức cường đại rồi, lại đọng lại căn thần thức. Có người đọng lại là kiếm, có người đọng lại là thủy, cũng có người đọng lại là hỏa, có người thì là thụ.Có rất nhiều loại, dựa theo từng thuộc tính mà có căn thần thức và vị căn thần thức. Đây chính là gốc rễ của thần thức, hay nói cách khác chính là bản nguyên của thần thức. Lúc sơ kỳ không hiện ra, nhưng càng về sau tác động sẽ càng lớn, giống như là “kiếm” từ nay về sau một cường giả có thần thức đó có thể đem thần thức của một cường giả khác chém giết, làm cho hắn mất đi ý thức, biến thành ngu ngốc. Thậm chí ta còn từng nghe qua, căn thần thức lúc nghênh kháng thiên uy cũng có diệu dụng mạnh mẽ.
Thiên U công chúa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.