Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 107: Tiên Đan thành, nối thẳng trời cao.

Quan Kỳ

29/03/2014

- Chúng ta nói cũng là lời nói thật, Ly Vẫn Đan, đã gần 2 vạn không người có nào luyện ra viên thuốc này, chúng ta có thể thấy Ly Vẫn Đan thành, cũng là phúc phận của chúng ta.

Một gã Đan sư vô cùng cảm khái nói.

- Đan đạo không thể giậm chân tại chỗ, chỉ có trăm hoa đua nở mới có thể trèo lên thành tựu cao hơn, trong quá trình luyện chế Ly Vẫn Đan, 1224 loại thủ pháp, ta đều nhất nhất biểu diễn, mặc dù mọi người không có hoàn toàn học xong, nhưng cũng có thể cảm nhận được một chút, viên thuốc này, các ngươi truyền tay một vòng, đều tự nghiên cứu một phen đi.

Long Hổ Đan Thánh phi thường hào phóng nói.

- Đa tạ Long Hổ Đan Thánh!

Mọi người lập tức cung kính nói.

Tiếp theo, khay ngọc nâng Ly Vẫn Đan lên, truyền qua lại giữa các Đan sư, ngồi ở đây đều là Đan sư cao cấp nhất Thần Châu, có người ngửi được mùi đan dược cũng có thể luyện chế ra, Ly Vẫn Đan này mặc dù không đến nổi khoa trương như vậy, nhưng có thể được những lão Đan sư này cẩn thận nghiên cứu một hồi thì cuối cùng cũng có thể nghiên cứu ra vài thứ.

Long Hổ Đan Thánh cũng rời khỏi vòng vây xem của mọi người, thở một hơi dài, luyện đan hai tháng rưỡi, thật đúng là quá mệt mỏi.

Quay đầu nhìn về phía trên Vạn Cổ Thánh Thai một chút.

Cam Bảo Nhi? Từ Phúc? Lúc luyện đan, Long Hổ Đan Thánh đã chú ý hai người đó, từ hiển tượng trong khí tức đan của hai người cũng có thể thấy được đan dược bọn họ luyện chế rõ ràng tuyệt không kém so với mình.

Hắc Long thô bạo, trăm hạc nổi lên. Bọn họ rốt cuộc là luyện cái gì?

Chưa từng có nghe nói qua a!

- Nhị thúc công, chúc mừng a!

Lam Thiên Úy ngay lập tức tiến lên cười nói.

- Nga? Những ngày qua ngươi luôn luôn ở nơi này?

Mặt Đan thánh nhăn lại.

- Đúng vậy a, Vạn Đan Đại Hội ngàn năm một lần, ta tự nhiên phải nhìn xem thật kỹ, hảo hảo quan sát một phen.

Lam Thiên Úy nói.

Hít sâu một cái, Đan thánh lắc lắc đầu nói:

- Đan đạo cao tới đâu cũng là đường nhỏ, ngươi muốn tu chẳng qua là Đế Vương chi đạo muôn đời mà thôi, không nên lẫn lộn đầu đuôi.

- Đúng, trẫm biết rồi!

Lam Thiên Úy ngượng ngùng nói.

Thấy vẻ mặt của Lam Thiên Úy, Đan thánh lắc đầu cũng không biết nên nói như thế nào.

Theo hạ nhân rời đi, một lúc lâu sau, Đan thánh tắm rửa thay quần áo liền trở lại.

Giờ phút này, Ly Vẫn Đan còn đang truyền qua lại.

Đan thánh ngồi ở cách Chung Sơn không xa, nhìn hai người phía trên Vạn Cổ Thánh Thai, nhìn, Đan thánh đứng lên.

- Đây là thủ pháp gì?

Đan thánh nhỏ giọng kinh ngạc nói.

Nhìn Bảo Nhi cùng Từ Phúc luyện đan phía trên, mắt Đan thánh lộ ra một vẻ vô cùng ngạc nhiên.

Một lần nhìn này chính là một ngày một đêm, Đan thánh không ngờ hoàn toàn đắm chìm vào bên trong thủ pháp luyện đan của hai người. Cho đến một ngày mới chợt hiểu ra.

Đan thánh xem hai người một chút, lập tức quay đầu nhìn về phía đám người Chung Sơn bên cạnh. Đan thánh chậm rãi đi tới.

- Chung Hoàng đế!

Đan thánh bỗng nhiên lễ phép kêu lên.

- Nga?

Chung Sơn nhìn về phía Đan thánh.

- Lam mỗ có một chuyện không giải thích được, muốn xin Chung Hoàng đế giải thích nghi hoặc.

Đan thánh mở miệng nói.

- Đan thánh xin cứ nói!



Chung Sơn gật đầu.

- Là như vậy, có lẽ là Lam mỗ ngu dốt, nhưng pháp thuật Đan đạo ở thiên hạ, tất cả Lam mỗ cũng hơi có liên quan đến, cho dù không rõ ý nghĩa, cũng hiểu biết đại khái về tên thủ pháp, nhưng hai người phía trên, không ngờ ta phần lớn cũng không nhận ra, Từ đạo hữu tạm thời không nói. Những pháp quyết kia của Cam đạo hữu, ta loáng thoáng có thể thấy được bóng dáng của một ít thủ pháp luyện đan, bất quá, càng thêm tinh luyện, càng thêm huyền ảo. Những thủ pháp này mặc dù rất giống thủ pháp luyện đan bình thường của Thần Châu, nhưng ta dám đoán chắc, Thần Châu chưa từng có xuất hiện, những thứ này là Cam đạo hữu tự nghĩ ra sao?

Đan thánh ngưng trọng hỏi.

Tự nghĩ ra? Đây là thủ pháp luyện đan ghi lại trong Vạn Cổ Đan Quyển của Bảo Nhi mà thôi, hoặc là nói, vô số thủ pháp Đan đạo trong thiên hạ, cũng là hình thành từ đó, những thủ pháp kia của Bảo Nhi tinh diệu hơn cũng là vô cùng bình thường.

- Ha hả, cái này cần phải hỏi Bảo Nhi, ta cũng không phải là rất rõ ràng, ta không luyện đan.

Chung Sơn nói thẳng.

- Ách?

Đan thánh khe khẽ sửng sốt, tiếp theo nhìn chằm chằm Chung Sơn, cuối cùng gật gật đầu nói:

- Là Lam mỗ đường đột, Chung Hoàng đế chính là một người đứng đầu, tự nhiên không cần luyện đan.

- Rất phức tạp, ta không nhớ được!

Chung Sơn khách khí nói.

- Chung Hoàng đế quá khiêm nhượng, đạo trong thiên hạ, hoàng đế chi đạo là phức tạp nhất, hoàng đế chi đạo chính là thiên địa đại đạo, tiểu đạo luyện đan loại này Chung Hoàng đế không học cũng được!

Đan thánh lắc lắc đầu nói.

- Không biết Đan thánh có cách nhìn gì đối với thủ pháp Đan đạo của Từ Phúc?

Chung Sơn nghi ngờ hỏi.

- Quái dị!

Đan thánh nói.

- Nga?

- Thủ pháp luyện đan của Từ đạo hữu thì càng thêm kỳ diệu, cho tới bây giờ ta chưa từng thấy, thủ pháp luyện đan của Cam đạo hữu còn có thể thấy bóng dáng của thủ pháp luyện đan ở Thần Châu, mà thủ pháp luyện đan của Từ đạo hữu lại ngược nhau hoàn toàn với hết thẩy thủ pháp luyện đan của Thần Châu, rất nhiều thủ pháp cũng là tìm một con đường riêng mà đi, căn bản không thể tưởng tượng, cái loại thủ pháp nầy cũng có thể luyện thành đan? Nếu như là trước kia, Lam mỗ tuyệt đối không tin, nhưng Từ đạo hữu lại luyện vô cùng thành thạo, hẳn là do ta kiến thức nông cạn.

Đan thánh lắc đầu thở dài nói.

- Ngươi là nói, thủ pháp luyện đan của Từ đạo hữu không phải là thủ pháp luyện đan của Thần Châu?

Hai mắt Chung Sơn nhíu lại, cau mày suy tư.

- Có lẽ là ta kiến thức nông cạn!

Đan thánh lắc đầu lần nữa, tự thẹn nói.

- Đa tạ Long Hổ Đan Thánh!

Chung Sơn gật đầu.

- Chung Hoàng đế khách khí rồi.

Đan thánh lắc đầu.

Mọi người chờ họ bốn ngày thời gian, Ly Vẫn Đan cũng trở về trong tay Đan thánh.

Một ngày này, mọi người đều đang lẳng lặng chờ.

Bỗng nhiên, Từ Phúc đánh ra một cái pháp quyết.

- Chuyết!

Từ Phúc hét to một tiếng, một đạo hắc quang từ đầu ngón tay nắm pháp quyết của Từ Phúc đột nhiên bắn về phía trong lò đan.

Đùng!

Bầu trời của lò luyện đan, Cự Long màu đen là hiển tượng của khí tức đan rống dài một tiếng, đột nhiên xông thẳng xuống, thẳng vào trong lò đan phía dưới. Một cổ thiên uy mênh mông tự nhiên mà sinh.

Ùng ùng! Ùng ùng!

Giữa không trung, trời đột nhiên u ám, vô số sấm sét tụ tập về bầu trời của Vạn Cổ Thánh Thai.

Cơ hồ cùng một thời gian, Bảo Nhi cũng đến thời điểm cuối cùng.

- Đi!



Bảo Nhi mềm mại kêu một tiếng, một đạo thanh quang từ đầu ngón tay bắn thẳng vào Thiên Địa Huyền Hoàng Đỉnh.

Trăm con Tiên Hạc là hiển tượng hình thành từ khí tức đan trên trời, cũng rối rít vẫy cánh, từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng xông vào trong lò đan phía dưới.

Ùng ùng! Ùng ùng!

Sấm sét trên không trung càng ngày càng nhiều, chi chít, phảng phất giống như ngày tận thế.

- Thiên kiếp?

Long Hổ Đan Thánh cả kinh kêu lên.

Một tiếng kêu sợ hãi của Long Hổ Đan Thánh cơ hồ làm cho tất cả Đan sư cũng cả kinh kêu lên.

- Thiên kiếp?

- Làm sao có thể có Thiên kiếp? Thiên Lôi diệt thế, ai là Thiên Cực Cảnh? Người nào đang Độ Kiếp?

. . .

Đám người nhao nhao ầm ĩ, mọi người sợ hãi muốn né tránh, ít nhất nhanh chóng rời xa Lam Diễm Thành, người nào độ kiếp ở chỗ này a? Nhiều người như vậy, muốn tạo thành bao nhiêu nghiệt a, nghiệt lớn thì kiếp mạnh, kiếp càng mạnh, càng khó vượt qua, độ kiếp ở nơi có nhiều người tụ tập, hoàn toàn là muốn chết.

Người ta muốn chết, chính mình tự nhiên không thể phụng bồi. Phải nhanh chóng rời đi nơi đây, nếu không sẽ xui xẻo theo đó thì nguy rồi.

- Không đúng, đây không phải là Thiên kiếp, là đan kiếp!

Ở bên trong tiếng huyên náo, bỗng nhiên truyền đến tiếng kinh hô của Long Hổ Đan Thánh.

Đan kiếp?

Một tiếng thét kinh hãi này như một đạo dòng nước lạnh dội thẳng vào nội tâm mọi người, mọi người chỉ cảm thấy trái tim đông lạnh cứng đờ, như dừng lại.

Đan kiếp? Đan kiếp?

Chà!

Ánh mắt mọi người toàn bộ chuyển hướng về Long Hổ Đan Thánh.

Đan kiếp? Như thế nào là đan kiếp, cái gọi là đan kiếp chính là một loại Thiên kiếp chỉ có thể xuất hiện khi phẩm cấp của đan vượt qua cửu phẩm, đạt tới Tiên Đan.

Đây chính là truyền thuyết xa xôi a, truyền thuyết kia truyền thừa trong Đan đạo, phảng phất giống như tồn tại của một thần thoại, nghe đồn mười vạn năm trước có người luyện ra Tiên Đan, đây chính là mười vạn năm trước a, thời gian xa xôi cỡ nào a?

Đối với người khác mà nói, đan kiếp có lẽ là tồn tại kinh khủng, nhưng là đối với các Đan Đạo Tông sư dành cả đời tận sức vào luyện đan này, đây cũng là trong nháy mắt không thể bỏ qua a.

Đan kiếp! Thật sự là đan kiếp sao?

Mọi người nhìn về phía Long Hổ Đan Thánh, nhưng Long Hổ Đan Thánh lại không có thời gian giải thích, mà là nhìn chằm chằm vào phía trên Vạn Cổ Thánh Thai.

Mọi người cũng không chạy trốn nữa, mà là toàn bộ ngừng thở nhìn về Vạn Cổ Thánh Thai, phảng phất giống như người phàm chợt thấy tiên nhân đến từ mười vạn năm trước, thành kính giống nhau, kích động giống nhau.

Tiên Đan? Tiên Đan trong truyền thuyết chính là bảo bối có thể độ hóa người thành tiên, có thật không? Thật sự luyện ra Tiên Đan sao?

Hai Đan sư cơ hồ đồng thời lên đan? Đan của ai mới là Tiên Đan thật đây?

Hai Đan sư cơ hồ cùng một thời gian, vung tay lên, đồng thời mở nắp lò ra.

Ầm!

Lò luyện đan của Từ Phúc mở ra, một đạo hư ảnh như sông lớn màu đen bắn ra, vô tận hắc thủy cuồn cuộn xông thẳng vào ngân hà, cắm vào tận trời. Khí thế vô cùng mênh mông, bên trong sông đen, một con Hắc Long xuôi dòng bơi lên trên.

Giữa không trung, mây đen nhất thời xoay tròn vòng quanh hư ảnh sông đen này, vô tận lôi điện bùm bùm xuất hiện, thật giống như tùy thời cũng sẽ đánh xuống dưới.

Bên kia, Thiên Địa Huyền Hoàng Đỉnh của Bảo Nhi mở ra, một đạo hư ảnh bay thẳn đến chân trời giống như trước, cắm vào bên trong mây sét, khiến cho hư ảnh ở trong đám mây sét phía trên lò luyện đan của Bảo Nhi cũng sinh ra một cái nước xoáy khổng lồ đến cực điểm.

Hư ảnh của Bảo Nhi cũng không phải là sông đen, mà là hai đạo một trắng một đen dây dưa ở trong một cột sáng. Bên trong vô số âm thanh hạc kêu vang dội.

Hai lò Tiên Đan?

Cơ hồ tất cả mọi người có cảm giác há hốc mồm, phải biết rằng, Tiên Đan trở thành thần thoại, cũng là bởi vì ít, vô cùng ít, mười vạn năm mới xuất thế một viên, vô cùng khan hiếm, khan hiếm đến mức chỉ tồn tại bên trong chuyện thần thoại xưa, nếu không phải nhìn thấy vật thật, căn bản không người nào tin tưởng có Tiên Đan tinh khiết ở đây.

Nhưng hiện tại, đan kiếp đã tuyên cáo Tiên Đan tồn tại, đó đã là đồ chơi cực kỳ thưa thớt đến bất khả tư nghị, hiện tại nói cho mọi người, hai người này đều luyện ra Tiên Đan.

Điều này làm cho đại lượng Đan Đạo Tông sư chung quanh làm sao chịu nổi?

Vô số Đan sư mặc dù bất khả tư nghị, nhưng không ngại thể hiện loại tình cảm kích động sùng bái bọn họ, ngay cả Long Hổ Đan Thánh, giờ phút này đôi môi cũng là không ngừng run run. Tiên Đan, thật sự là Tiên Đan a! Tiên Đan thành, nối thẳng trời cao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Bất Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook