Quyển 5 - Chương 64: Tứ nam nhất nữ
Quan Kỳ
10/04/2013
Trường sinh bất tử dược. Tin đồn về thuốc trường sinh bất tử làm mọi người phát khóc. Giữa triều đình ánh mắt mọi người chăm chú hướng về Lâm Khiếu. Những người này, đều có quyền cao chức trọng, vô cùng khí thế, không chỉ là tu vi thế, còn có quan thế, quyền thế, uy thế.
Dùng thế lực lớn hướng về áp bức Lâm Khiếu, nếu là người thường đã sợ tới mức liên tiếp thoái lui.
Nhưng Lâm Khiếu không như vây, ưỡn ngực không một chút khiếp sợ, càng thản nhiên và tự tin.
Một số người trí thức cũng có phần kinh ngạc.
- Đại ly Thánh Thượng mời xem! Chung Sơn cười đi qua. Trên tay cầm lấy Cửu Long pha lê tráo.
Cửu Long pha lê tráo có thể ngăn cách thần thức, bởi vậy tất cả mọi người không sao biết được bên trong có thứ gì.
Chung Sơn nhắc tới, lập tức một đạo tử quang hiện lên.
Tất cả mọi người mở trừng hai mắt.
Kia là thứ gì? Hài nhi chăng?
Mọi người thấy được, phía trên cái mâm, chính là nắm tay của hài nhi. Trên khóe miệng lộ ra một nụ cười có phần quỷ quái. Xung quanh thân thể đứa bé, một đám khói tím bao lấy. Nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Nhìn thấy đứa bé kia, mọi người không cảm thấy tà ác hướng về não bộ, đây là vật gì? Nhìn như vật tà môn?
Không đúng, kia không phải trẻ con.
Tất cả mọi người trợn trừng mắt, nuốt nước bọt. Không rõ đây là vật gì.
- Đại ly Thánh Thượng mời xem, đây là đồ của ta, Chung Sơn chỉ nghe nói nuốt vật này có thể thọ ít nhất ngàn năm, không biết có đúng không, còn mời Đại ly Thánh Thượng nhận xét. Chung Sơn vừa cười vừa nói.
Nhìn vật bên cạnh Chung Sơn, mắt Niết Phàm Trần co rụt lại. Niết Phàm Trần nhận biết được.
- Ngươi từ đâu đến? Niết PhàmTrần hỏi.
- Đại Kim hoàng đế, lúc ấy có thể Trường Sinh Giới tiêu diệt ma yểm quân đoàn. Chung Sơn nói rõ.
Ma yểm quân đoàn? Niết Phàm Trần cười khẽ. Dường như nghĩ ra được gì đó.
- Đại ly Thánh Thượng. Mời người xem, có đúng là sự thực? Thứ này thực sự có hiệu quả? Chung Sơn hỏi.
- Đúng là có thể tăng thêm ngàn năm tuổi thọ. Niết Phàm Trần gật đầu.
“Xôn xao’.
Chúng triều thần cũng kiềm nén, một phía xôn xao, thật sự là trường sinh bất tử dược? Kia thật là trường sinh bất tử dược?
- Chung Sơn, ngươi phải chăng muốn đem vật này kính hiến Thánh Thượng? Tiêu Dao hầu đột nhiên cuồng giọng hỏi.
Tiêu Dao hầu vừa hỏi xong, mọi người nhíu mày lại, đương nhiên mọi người không hy vọng Chung Sơn dâng cho Niết Phàm Trần. Nhưng không dám biểu hiện ra ngoài.
-Tiêu Dao hầu? Chung Sơn cười nghi vực nhìn về phía Niết Cuồng.
- Ừ? Niết cuồng nhướng mày lên.
-Ta là vậy đó, chưa tới phiên ngươi phân xử. Chung Sơn vừa cười vừa nói.
Chung Sơn nói xong, chúng triều thần thầm hô giọng. Tuy không chiếm được, nhưng sau đó đâu còn ai nào nói được ? Có lẽ sau này chính ta nuốt nó, nhưng. Chỉ cần dâng cho Thánh Thượng, sau này muốn nghĩ tới cũng không nghĩ được.
- Đa tạ Đại ly Thánh Thượng, Chung Sơn xem lại vật bảo. Chung Sơn cúi đầu với Thánh Thượng.
Niết phàm trần nhìn Chung Sơn, vì điệu bộ ấy, nói không nên lời. Nghe đồn Chung Sơn muốn dung vật bảo của mình đổi lấy cái gì đó?
- Bẩm Đại ly Thánh Thượng, Chung Sơn có một thê tử, hiện đang Đại ly Thiên triều, mong Thánh Thượng có thể chúc phúc cho phu thê tại hạ. Và cho phép Chung Sơn đưa thê tử về nhà. Chung Sơn thành khẩn nói.
Chung Sơn nói xong, triều đình sửng sốt một trận. Mời Thánh Thượng chúc phúc? Phu thê hai người họ? Mọi thứ rối loạn?
Nhưng, Niết Phàm Trần dường như bình thường. Trong mắt hiện lên một chút không muốn.
- Thê tử của ngươi là ai? Niết Phàm Trần hỏi.
Tất cả hường về Chung Sơn. Đúng vậy, thê tử của ngươi là ai, sao đến Ly Hỏa Thành này? Còn muốn Thánh Thượng chúc phúc?
- Đại ly Thiên triều Linh nhi Công chúa.
‘ Xôn xao”
Triều đình them một lần náo động, Linh nhi Công chúa? Linh nhi Công chúa, thật to gan, này Chung Sơn ở đây làm chi? Ở cầu thân? Không, đây là sự bôi nhọ Đại ly Thiên triều. Linh nhi Công chúa trở thành thê tử ngươi khi nào?
- To gan, Linh nhi Công chúa thành thê tử ngươi khi nào? Ngươi muốn làm bại hoại uy danh người à? Tiêu Dao hầu lần nữa nhảy ra quát.
- Đại ly Thánh Thượng, từ xưa trời đất chứng giám. Nhạc phụ chứng kiến, ta cùng Thiên Linh Nhi sớm thành phu phụ, chỉ vì phượng hoàng chí tôn phong ấn trí nhớ Linh nhi, mới khiến nàng mất trí, Thanh Thanh Công chúa có thể làm chứng, trời xanh trên cao, Chung Sơn không một lời nói dối. Chung Sơn tu hành lâu ngày không đến! Chung Sơn nguyện lấy “ trường sinh bất tử dược” đổi lấy Linh Nhi về nhà. Chung Sơn hùng hồn vang vang nói.
Trong triều, không khí trở nên nặng nề, Tiêu Dao hầu phẫn nộ trách Chung Sơn, Chung Sơn trước thiên uy mà không sợ, dám đối mặt Thánh Thượng thương thảo? Lấy trường sinh bất tử dược đổi gì?
-Khỏi bẩm Thánh Thượng . Triệu Thiên Sát bên ngoài cầu kiến. Một thái giám vào điện bẩm báo.
- Ách? Chúng triều thần đều nhướng mày lên.
Việc này chừng nào kết thúc đây.
- Tuyên! Niết Phàm Trần nói.
- Tuyên, đại nhận đế hướng về thái tử, Triệu Thiên vào điện Chung Sơn nhíu mày quay đầu lại, đây chính là thời điểm mấu chốt, lại bị quấy rối, thật sự rất không vui.
Rất nhanh, một người mặc hắc bào từ ngoài điện đi vào.
Bước đến là một hắc bào, bên hông một thanh trường kiếm màu đen, sát khí tràn ngập, nam nhân tiếp cận cuộc trò chuyện, vén áoh choàng qua, hai mắt sang ngời hữu thần, ấn đường nổi lửa đỏ, dường như vừa thoát nạn. Khuôn mặt trắng nõn. Vô cùng thanh tú.
Nhìn người vừa đến, Chung Sơn co rút mắt.
Khai Dương tông! Thiên Sát? Ngày xưa Khai Dương tông thứ hai thay đại đệ tử, thay trời rút kiếm diệt cường bạo, Thiên Sát?
Triệu Thiên Sát? Ách, Thiên Sát?
Chung Sơn liếc mắt nhận ra Triệu Thiên Sát, Triệu Thiên Sát sao không nhận ra Chung Sơn? Hận này không thể rút gân uống máu Chung Sơn, không ngờ là hắn, lúc trước có lời đồn bên ngoài, tưởng trọng danh. Thật kia là Chung Sơn? Hanh!
- Triệu Thiên Sát, kiến Đại ly Thánh Thượng! Triệu Thiên Sát lập tức cúi đầu với Niết Phàm Trần.
-‘Ừ!” Niết Phàm Trần gật đầu.
- Đại thừa thái tử? Người đến Đại ly Thiên triều, có chuyện gì? Niết Phàm Trần hỏi.
- Khởi bẩm Đại ly Thánh Thượng, tại hạ muốn tâu một chuyện, đến Đại ly Thánh Thượng cầu hòa. Triệu Thiên Sát nói.
- Cầu hòa? Niết Phàm Trần nghi ngờ.
Trong triều đình, chúng triều thần bàn luận, cầu hòa? Đại thừa và Đại ly Thiên triều hang năm phân tranh, chiến tranh không ngừng, cầu hòa? Có ý gì? Đại thừa điên rồi phải không?
- Bệ hạ nguyện ý phục tùng Đại ly. Cử Đại thừa đế thăm viếng Đại ly Thánh Thượng! Triệu Thiên Sát trầm giọng nói.
“Nga?”
“Xôn xao”
Triều định lại lần nữa tranh luận. Đầu hàng? Không thể nào!
Chung Sơn nghĩ ở giửa, cũng mau phân giải mọi thứ, Đại thừa đế hướng về Đại ly Thiên triều láng giềng, nhưng cùng Đại ly liên giao cũng không phải, chinh chiến liên miên, vì sao đột nhiên lại hàng? Không đúng, Đại thừa đế lúc trước không có thái tử, con trai của Đại thừa đã chết hết, bỗng nhiên toát ra giới. Thái tử? Trước đó không lâu Đại thừa khuyển đế vừa mới qua tứ thiên tuế tuổi.
Tứ thiên tuế? Đế cực cảnh thọ nguyên tứ thiên bát bách tuế.Nói cách khác hắn còn có tám trăm năm tuổi thọ.
- Đại thừa đại đế chỉ muốn xưng thần? Hắn tuy không còn thọ nhiều, nhưng kỳ hùng tài, không có khả năng xưng thần với ta. Niết Phàm Trần không tin.
- Khởi bẩm Đại ly Thánh Thượng, tất cả mọi chuyện cũng là vì ngã. Triệu Thiên Sát nói.
- Ta? Niết Phàm Trần nghi ngờ.
-Ơ không lâu, tại hạ là con trưởng, cũng là huyết mạch duy nhất.Bệ hạ cảm nhận tuổi thọ gần hết, muốn ta ra hàng, cho nên tự nguyện từ bỏ khai sang Đại thừa thiên triều. Triệu Thiên sát nói.
Triệu Thiên sát vừa nói xong, mọi người liền bình thường lại, đế triều sẽ điệt, thái tử sẽ bị đuổi giết. Vì là huyết mạch duy nhất, đại thừa đại đế từ bỏ cơ nghiệp ngàn năm sẽ không tiếc.
- Hảo, ta đáp ứng tha. Niết Phàm Trần nói.
Tình hình này, há có không đáp ứng chỉ để ý? Một mặt không uổng phí giành được, ai không yếu?
- Khởi bẩm Đại ly Thánh thượng, ta cũng là lo cho thiên triều, bệ hạ nói, chỉ cần Đại ly Thánh Thượng đồng ý gã Công chúa cho ta, ta sẽ hàng Đại ly Thiên triều. Triệu Thiên Sát nói.
Quả nhiên, thiên hạ không có gì cho không. Này Đại thừa đại đế chắc ở chỗ này rất chờ, công chúa? Gã một Công chúa về sau chắc Triệu Thiên Sát, cũng là một Phò mã, an nguy chắc không lo. Yêu cầu này cũng không quá đáng, hợp tình hợp lý.
- Nga? Ngươi muốn kết hôn cùng Công chúa nào? Niết Phàm Trần hỏi.
Hiển nhiên, Niết Phàm Trần chủ động. Tất cả hướng về phía Triệu Thiên Sát, đợi chờ hắn, bên cạnh Chung Sơn bỗng nhiên cảm nhận điều gì không ổn.
- Đại ly Thiên triều, Linh nhi công chúa! Triệu Thiên Sát nói.
Linh nhi Công chúa? Trong triều lần nữa xôn xao, một lúc. Trong một mắt sung đầy quái dị và cũng không thể tin, bên này Chung Sơn còn không xử lý tốt chuyện thê tử, bên kia lại xin cầu thân?
- Khởi bẩm Thánh Thượng! Lúc này, Tiêu Dao hầu bỗng nói.
- Nói! Niết Phàm Trần nhìn phía Tiêu dao hầu.
- Thánh Thượng, thần từng nhiều lần ra mắt Linh nhi công chúa, đối với Linh nhi Công chúa một long một dạ quý mến, ngày đêm đăm chiêu. Trong lòng dâng đầy tình cảm. Linh nhi tuy là công chúa, địa vị cao quý, nhưng theo huyết mạch, ta là hậu duệ sáu đời với thánh thượng. Thần khẩn cầu, vì cuồng nhi tứ hôn, để giải cuồng nhi tương tư nổi khổ! Tiêu Dao hầu nói.
Triều đình náo động lần nữa.
Lại một người cầu thân? Nếu không phải ở trong triều.Lúc này cả triều kêu lên, Linh nhi Công chúa? Có sức hấp dẫn lớn vậy?
Niết Phàm Trần khẽ nhíu mày
-Khởi bẩm Thánh Thượng! Phía bên phải. Ít Phi hầu bỗng nhiên bước ra.
-Nói! Niết Phàm trần nói.
- Linh nhi Công chúa dịu dàng hiền thục, hoạt bát yêu kiều, cởi mở đoan trang , khiến thần ngày đêm tưởng nhớ, thần đúng là ảo tưởng, thần không dám nói ra, nhưng hiện tại Linh nhi công chúa có nhiều người theo đuổi. Thần cũng muốn cầu thân, thần nguyện lấy Tích quân Nhật Công đổi lấy tứ hôn. Ít Phi hầu nói làm mọi người kinh ngạc.
“Xôn xao”
Triều đình thượng. Chúng triều thần đều phát điên, lại là Linh nhi công chúa? Bốn phong hoa tuyệt đại nam nhân, cùng thỉnh cầu Thánh thượng mong ban cho Linh Nhi Công chúa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.