Chương 0
Prologue
23/01/2013
Chương 0
Prologue
Sưu tầm: tunghoanh.com
Phần 1: Lục đạo đại thế giới.
Vũ trụ này có 5 đại thế giới chính.
Đầu tiên là nhân giới, quyền thống trị về vũ lực và kinh tế đều tập trung vào tập đoàn IMI. Được bảo hộ bởi cube. Bất kỳ sức mạnh nào vượt quá 20% cube xuất hiện đều phải chịu đả kích có tính hủy diệt từ khối lập phương này. Cube cho người nhân giới có sức mạnh, cũng là vật phòng hộ chắc chắn nhất của nhân giới. Vì vậy, nó còn có một tên gọi khác là định giới lập phương.
Tiếp theo là tiên giới. Thống trị bởi thiên đình và lục đại phái. Đây là giới gần với trái đất (nhân giới) có thể coi như hàng xóm.
Sau đó là phật giới và ma giới. Cuối cùng là thần giới.
Có thể tưởng tượng thế này, 5 đại thế giới hình thành một ngôi sao 5 cánh, mỗi một giới là đỉnh nhọn của một cánh sao và đều có đường thông đến những thế giới khác. Quan hệ đan xen chằng chịt.
Nhưng trước kia, không hề có chuyện các đại giới xâm phạm lẫn nhau. Bởi lẽ còn một giới thứ 6 – Hỗn độn giới.
Đồn rằng 5 đại giới kia đều xuất phát từ hỗn độn giới. Bởi vì, mỗi một giới đều có bảo vật định giới của mình, không gian của mỗi giới đều hình thành từ những bảo vật này. Những bảo vật này đều mang trong mình uy năng khủng khiếp, không có bất cứ sinh vật nào có thể chống lại. Số lượng hay lực lượng đứng trước sức mạnh của những bảo vật này đều là vô nghĩa.
Tiên giới có “tiên khí linh thụ”, tỏa ra vô tận linh lực cho các tu giả hấp thu, đề thăng sức mạnh, trường thọ thông thiên.
Phật giới có “vạn thế hồng liên”, giúp cho các tín đồ gột rửa tâm linh, một lòng thành kính, siêu thoát luân hồi, từ đó đổi được những giá trị cường đại.
Ma giới có vô tận hắc khí – hắc ám khung thương, bao phủ bầu trời, làm quần ma quanh năm không phải chịu ánh sáng, xóa bỏ hoàn toàn những năng lượng ảnh hưởng đến quần ma ở các giới khác.
Thần giới có “thần mạch”, là dòng máu chảy trong người chúng thần, với thần mạch, người ở giới này vừa sinh ra đã mang thần lực, từ từ tăng trưởng theo năm tháng, dù không tập luyện cũng mạnh hơn người phổ thông ở những giới khác rất nhiều. Khi chúng thần đồng lòng, thần mạch mới thực sự phát huy uy lực của nó, tăng phúc cho tất cả chúng thần, thực lực mỗi thần lúc đó đều đề thăng lên một cảnh giới vô cùng khủng khiếp.
Nhân giới có định giới lập phương, công năng thì đã nói ở trên.
Những người sử dụng được 50% sức mạnh của các bảo vật này, đều được gọi chung là “giới hoàng”. Đều là những kẻ kiêu hùng, chiếm giữ mỗi phương. Tiên giới có thiên đế và thiên hậu. Phật giới có phật tổ cùng đại quan âm. Ma giới có thiên ma. Và thần giới có tứ đại thần hoàng: s, Jesu, Odin và Orochi.
Nhưng tất cả những bảo vật này, đều đến từ hỗn độn giới. Không ai dám chắc, cũng không ai tận mắt nhìn thấy, cho đến một ngày, hỗn độn giới sản sinh ra một bảo vật nữa, mà rất có thể trở thành trung tâm của thế giới thứ bảy:
Trường sinh đảo.
Ngày trường sinh đảo trôi ra khỏi hỗn độn giới hư vô bí hiểm, chúng thần sôi sục, tiên phật chấn kinh, quần ma gào thét. Bởi lẽ uy năng của hòn đảo này tỏa ra, không thua gì năm bảo vật định giới kia.
Nếu nắm được hòn đảo này, khác gì nắm được một giới nữa. Cân bằng sẽ bị xóa bỏ. Chỉ còn một giới thống trị duy nhất. Vậy nên nhà nhà thèm muốn, người người ước mong.
Vậy nên các đại thế giới triển khai một hồi hỗn chiến loạn xạ. Mà chiến trường chính là nhân giới. Đây là thời điểm 65 triệu năm trước.
...
Nhân giới đương nhiên cũng có lực lượng của mình – Long tộc. Nhưng trận chiến này cơ hồ đem long tộc gần như tuyệt chủng, chỉ còn lưu lại trong sử sách, trở thành một loài bò sát đáng khinh. Một số ít bị thần tộc cùng tiên nhân bắt về, xem như thú cưỡi, để chứng minh, biểu trưng cho thân phận cao quý. Một số ít lựa chọn thần phục tiên nhân, và được coi như hoàng đế hay các anh hùng ở nhân giới (theo sử sách).
Nhưng ít ai còn biết, vẫn còn có một loài rồng ở biển sâu tồn tại. Không chịu khuất phục, ẩn nhẫn chờ đợi. Bộ tộc rồng cuối cùng này lấy một chữ Lạc hay còn gọi là Lạc bộ.
Tuy còn sống sót, nhưng một vài đầu rồng cũng chẳng thể thay đổi được chiến quả. Trận chiến này, thần giới là kẻ chiến thắng.
...
Tiên phật ôm hận mà về. Ma giới bị hủy quá nửa, tình cảnh cũng không tốt đẹp hơn nhân giới là bao. Bị vô tận chướng khí bao phủ, hắc ám khung thương cũng không thể ăn mòn hết, quần ma cơ hồ bị diệt, buộc phải phục tùng, làm nô lệ cho chúng thần.
...
Chúng thần cũng rất nhân từ, không hề độc chiếm ma giới cùng nhân giới, mà phân chia cho tiên phật lưỡng giới. Kể từ đó, ma giới thành bãi rác của ba đại giới, tất cả những kẻ phạm tội đều bị đày ải đến nơi này, chịu khổ hình. Ma giới từ đây còn có một tên gọi khác: Mười tám tầng địa ngục. Còn nhân giới thành miếng bánh béo bở, cho các đại thế giới kia từ từ sử dụng.
Với chúng thần, thu hoạch được trường sinh đảo là quá đủ. Vậy nên họ trở thành ông lớn, vung tay quá trán, một câu nói đã quyết định số phận hai giới thất bại này. Trường sinh đảo hình thành thế giới nữa như thế nào không ai rõ. Nhưng có một thứ mà chúng thần có thể ăn xổi ngay, đồng thời cũng khiến cho các đại thế giới khác thèm rỏ rãi:
Sinh mệnh nguyên tuyền.
Đồn rằng, hễ bất cứ ai, ngâm mình trong dòng nước này, sẽ vĩnh viễn bất tử, thanh xuân vĩnh trú. Năm tháng qua đi đều chỉ là những con số. Dòng nước này cho người ta thực sự bất tử, chứ không phải là trường thọ. Đây cũng là lý do, hòn đảo này được gọi là trường sinh đảo.
Thần giới có được bảo vật này, phát triển với tốc độ cực kỳ dọa người. Người lớn không già đi, trẻ con sinh ra đã có sức mạnh. Bắt đầu đè đầu cưỡi cổ các giới khác đến mức khó thở. Tiên phật hai giới cũng bó tay hết cách, dù cho họ có những nhân vật sức mạnh thông thiên, nhưng muốn vượt qua vô tận năm tháng, thì đúng là nằm si nói mộng. Các đại tiên, đại phật ngày một già đi, dù vũ lực vẫn mạnh mẽ, nhưng chung quy cũng có một ngày phải chết. Vậy nên hai giới này bắt đầu điên cuồng thu thập người của nhân giới, muốn bồi dưỡng đời sau cho mình. Tiên giới truyền cho con người công pháp tu chân để thành tiên. Còn các đại phật sau khi tọa hóa để lại xá lợi, trợ giúp cho đời sau phát triển.
Cũng vì vậy mà tình huống mới vãn hồi một chút, hai giới này không bị thần giới nuốt chửng.
Tất nhiên, địa vị anh cả của thần giới thì không thể thay thế. Chúng thần ngày ngày ăn chơi hưởng lạc, sa đọa đến thế nào, thì giá trị vũ lực vẫn không suy giảm. Vẫn ăn đứt hai giới còn lại.
...
Tuy vậy, qua mấy chục triệu năm, người của thần giới dùng hết cách, cũng không sao hiểu được trường sinh đảo, nói gì đến nắm giữ chìa khóa của một giới khác. Nhìn thấy sự bất lực của thần giới, tiên phật cùng hả hê, cũng tranh thủ bắt đầu bồi dưỡng một kế hoạch táo bạo.
Họ liên thủ bắt cóc một đại thần của thần giới. Nữ thần đất mẹ - Gaia. Sau đó cho vị tiên nhân ưu tú nhất, phát sinh quan hệ với bà ta ( nói khó nghe chính là cưỡng gian). Gaia mang thai, đứa bé trong bụng từ trước khi sinh đã được những đại phật hàng đầu ngày ngày đến tụng kinh, quán chú nguyện lực. Lại mang trong mình giòng máu tiên – thần. Bé gái mới sinh này thật sự là kiệt tác của hai giới, ngộ tính cực cao, tiềm lực vô hạn. Sau khi đã tiếp nhận tẩy não của tiên phật hai giới, cô bé được gửi đến thần giới.
Bởi vì có dòng máu thần tộc trong người. Cô bé trà trộn vào cộng đồng thần giới mà không hề gặp trắc trở gì. Mười sáu năm sau, cô trở thành một trong những vị đại thần quyền năng nhất. Cũng nhận được sự sủng ái của tứ đại thần hoàng. Có được cơ hội trở thành một trong hai người kiệt suất nhất thần giới, được vào tìm hiểu trường sinh đảo. Suất còn lại của một vị thần trẻ tuổi, con gái của thần s – Athena.
...
Cơ hội này chính là sứ mệnh cả đời của cô bé. Nói khó nghe thì cô được sinh ra chính là vì mục đích này.
Vậy nên trong ngày trọng đại đó, khi đang cùng cảm ngộ bí mật lớn nhất của trường sinh đảo – Chân lý, cô bé bất ngờ ra tay, đánh ngất Athena đang chìm vào cảm thụ. Đồng thời muốn hủy diệt trường sinh đảo. Nhưng không ngờ, hòn đảo vào giờ khắc này lại vang lên giọng nói đầu tiên, sau khoảng thời gian tĩnh lặng đã mấy chục triệu năm.
“Xác nhận – đối tượng thích hợp – Tiến hành kết nối với chân lý lần thứ nhất – Xin hỏi mục tiêu: “Có chấp nhận trở thành Queen của trường sinh đảo không !?”
Trong vô thức, cô lựa chọn:
“Ta... đồng ý.”
Giọng nói đều đều tiếp tục vang lên:
“Xác nhận hoàn tất.”
“Thưa chủ nhân, xin hãy đưa ra mệnh lệnh.”
Nghĩ đến sứ mệnh của mình, cô bé nói ngay:
“Ta muốn mang trường sinh đảo rời khỏi thần giới.”
“Như người mong muốn – Sau đây là lộ tuyết rời khỏi thần giới...”
...
Ngày hôm đó thật sự là chấn động cực lớn với toàn thể chúng thần. Trường sinh đảo vốn được một trăm vị đại thần thay nhau dùng thần lực cố định tại thần giới, yên tĩnh bao năm, chợt bùng phát quang mang, tỏa ra ánh sáng hủy diệt chí cao vô thượng. Một trăm vị đại thần không kịp trở tay đã thành bụi khí quyển. Còn hòn đảo một đường giết ra, rời khỏi thần giới gần như không gặp trở ngại gì.
Sự việc diễn ra quá nhanh, đến khi bốn thần hoàng thống trị thần giới là Jesu, s, Odin, Orochi phát hiện ra thì đã muộn. Trường sinh đảo một đường thẳng tiến đã đến nhân giới.
Sự kiện này dẫn đến một loạt phản ứng dây chuyển, khiến các đại thế giới đã bao năm ngủ yên, đều tỉnh dậy như những con dã thú bừng bừng sức sống. Nhe nanh múa vuốt, công kích nhau mãnh liệt.
Ma giới, cùng tiên giới và phật giới phát động thế công mãnh liệt đến thần giới, s, Odin, Orochi đành phải ở lại để đối phó, chỉ còn Jesu đuổi theo trường sinh đảo đến nhân giới.
Các thần vốn đã ăn chơi trác tán quá lâu, ý thức trách nhiệm vốn đã chẳng bằng con ruồi. Nay cây đổ, bầy khỉ tan, nhà nào có biến thì nhà đó chịu. Sự đoàn kết không còn, thần mạch cũng mất tác dụng, có cũng như không. Nhưng vũ lực tích lũy qua bao nhiêu năm tháng, thành ra chỉ cần đạo quân của một trong bốn thần hoàng cũng đã đủ đấu với ba giới kia rồi. Nhưng cũng vì vậy mới sinh ra cái tình huống dở khóc dở cười: Đùn đẩy trách nhiệm. Thần giới muốn thống trị các giới còn lại. Tứ đại thần hoàng ai cũng muốn làm trùm cuối cao nhất, nên đều không muốn hao binh tổn tương với tam giới kia.
Vì thế, các thần hoàng bắt đầu trở mặt, ai cũng không muốn bại lộ thực lực, tình huống tam giới liên minh đánh với một mình thần giới lại thành thế giằng co. Đối với các thần hoàng ở thần giới, đại quân của liên minh tam giới tiên, phật, ma còn không bằng uy hiếp đến từ các thần hoàng cùng giới. Có lẽ do xui xẻo, Orochi thất trận trong cuộc chiến giành quyền lực, trở thành phản đồ thần giới, dẫn một lượng lớn quân binh đến ma giới xưng hùng xưng bá – trở thành ma thần. Judas - một đại thần gần với thần hoàng nhất, nhân cơ hội Jesu đến nhân giới, cầm đầu một lượng thiên sứ làm phản, cũng thất bại, chạy trốn đến ma giới cùng Orochi, đổi tên thành Alucard.
Thiên ma, thiên tài của tiên giới, phật đạo đồng tu, thành tựu khó lường, nhân cơ hội chiến tranh cũng quật khởi, đánh trọng thương đại phật, bị lực lượng của tiên phật hai giới công kích, ôm hận mà rút lui, trở thành giới hoàng thứ ba của ma giới. Ba kẻ này không hẹn mà gặp, tư tưởng lớn đụng nhau côm cốp, cùng nhau lật đổ ách thống trị của thần giới với ma giới. Biến nơi này thành một đại thế giới đặc biệt, không chỉ dung nhập quần ma, mà còn cho phép bất cứ kẻ nào đối nghịch với tam đại thế giới kia vào đăng ký hộ khẩu.
Đó là về đối ngoại, còn với người của ma giới, bọn họ giống như những nô lệ, bị chuyển từ tay chủ nô này, sang chủ nô khác mà thôi. Thậm chí những kẻ này còn ác độc hơn, mỗi lần có chiến tranh vệ giới, những nô lệ này đều bị đẩy ra chiến trường làm pháo hôi, khiên thịt.
Oán khí ở ma giới ngày càng chồng chất. Vô tận oán niệm cùng căm hận làm nơi đây càng lúc càng xứng với danh xưng: “địa ngục.”
...
Trường sinh đảo bộc phát một lần tích lũy bao năm, thần cản giết thần, phật cản giết phật, một đường phóng đến nhân giới thì năng lượng của nó cũng hao hết. Trở thành một tiểu giới trong tay cô bé ngày nào. Từ lúc này, cô phải trở về tiên giới một mình.
Đúng lúc này thì đại quân thần giới đuổi đến. Cô bé vất vả chống trọi được vài lần thì thân mang trọng thương, hấp hối bay đến vùng biển đông, nơi long tộc sau đại thế giới chiến lần thứ nhất ẩn cư.
Giả làm người thường, cô bé bắt đầu hòa nhập vào nhân gian xa lạ, ở với con người được một khoảng thời gian, cô bé bắt đầu cảm nhận được, cái gì là nhân tình. Cái gì là cảm xúc. Thậm chí còn sinh ra cảm giác yêu thích với thế giới này. Hành trình về tiên giới bị hoãn lại. Với sinh mệnh nguyên tuyền trong tay, cô bé đi qua nhiều nơi, dùng thứ nước thần kỳ này để cứu người, trị bệnh. Cảm nhận được sự biết ơn từ trong ánh mắt mỗi bệnh nhân, cô bé lần đầu tiên cảm thấy mình vẫn còn có những giá trị khác, ngoài nhiệm vụ.
Cũng vì thanh danh nổi lên quá lớn, người của thần giới dễ dàng mò ra địa chỉ của cô bé. Một trận ác chiến sảy ra, cô bé vốn đã mang trọng thương, trường sinh đảo vẫn còn đang tích xúc lực lượng, hiển nhiên là bị đánh đến thê thảm. Một đường máu giết ra, chạy đến một vùng đất ven biển đông.
Tại đây, cô gặp được cứu tinh và người bạn đồng hành đến cuối cuộc đời của mình.
Long thần, lúc bấy giờ là anh tài thế hệ trẻ nhất của Long tộc. Từ nhiều năm trước, sức mạnh đã vượt quá cha mình, long lực cuồn cuộn, dời núi lấp bể, tuyệt thế kinh diễm, đang trên đường ngao du thì gặp phải cảnh này.
Vốn có mối thù với thần tộc đã lâu, chưa cần cô gái kêu cứu, đã một đường xông lên, chặn đứng đại quân thần tộc, gồm toàn những thiên sứ do Jesu cầm đầu.
Long thần phát uy đánh cho bầy thiên sứ vốn đã quen với địa vị thống trị, cao cao tại thượng, ít phải chiến đấu, một trận này bị thương vong thảm trọng. s cũng chật vật thoái lui.
Cô gái bị thương nặng vốn cũng khó có khả năng quay trở lại tiên giới, đành ở lại trái đất dưỡng thương. Trong thời gian này, hai người đã phát sinh tình cảm và kết quả là một bọc trứng, nở ra một trăm người con.
Jesu bại trận không cam tâm quay trở lại thần giới, đành tìm đến đại phật của phật giới và thiên đế của tiên giới, cùng nhau bàn cách chiếm lại trường sinh đảo.
Đại quân lần này thật sự rất mạnh. Đôi vợ chồng Long Thần không thể không chia ra, người chạy, người chặn đánh.
Và trận đánh này cũng mở ra lịch sử huy hoàng của long tộc sau những ngày tàn lụi. Một mình Long Thần đại chiến với ba giới hoàng: Thiên đế, đại phật, và Jesu. Long thần vừa chiến vừa dụ, dẫn chiến trường đến thông đạo giữa thần giới và nhân giới. Đem dư lực từ những cú giao tranh, hoàn toàn hủy đi thông đạo. Từ đó, người của thần giới muốn đến nhân giới phải đi một đoạn đường vòng vô cùng xa xăm. Không còn cách nào để tấn công tổng lực nữa.
Chiến đấu thảm liệt nhiều ngày đêm, dẫn ra ngoài vũ trụ tinh không, hủy diệt không biết bao nhiêu tiểu hành tinh. Kết quả lưỡng bại câu thương. Long Thần bị đánh tan thân xác, chỉ còn Long hồn phiêu du khắp trời đất. Thiên đế bị cải lão hoàn đồng, trở thành một đứa trẻ, sau này bị một con khỉ mò đến thiên đình, đè đầu cưỡi cổ, phải trốn xuống gầm bàn. Đại phật trọng thương, không thể rời khỏi “vạn thế hồng liên” ở phật giới, nhiều lần bị thiên ma mò đến quấy nhiễu đến thảm mà không làm gì được. Jesu bị nặng nhất, toàn bộ thần lực tan biến, đành phải thành lập một giáo phái, dựa vào tín ngưỡng lực ở nhân giới để hồi phục từ từ. Hoàn toàn hết cách quay trở lại thần giới.
Trường sinh đảo cũng biệt tích từ đây.
Long hồn của Long thần chu du khắp nhân giới những ngày cuối cùng. Và vì thế, ông gặp được hai cậu bé đặc biệt, những người có thể thay đổi tương lai của lục đạo đại thế giới.
Lục Vân Tiên và King hiện tại của IMI.
...
Phần 2: King của trường sinh đảo.
Trong không gian với bóng tối vô bờ tồn tại một quang cầu phát ánh sáng vàng rực rỡ tồn tại như mặt trời. Bỗng một ngày nơi đây phát ra âm thanh uy nghiêm với thiếu niên đang lơ lửng cách đó không xa.
“Ngươi xác định muốn trở thành King của trường sinh đảo?”
Thiếu niên nghe xong, khuôn mặt không có biểu hiện lạ thường, chỉ gật nhẹ đầu đáp một tiếng:
“Phải.”
Quang cầu tiếp tục vang lên âm thanh cổ xưa của mình:
“Ngươi có thể sử dụng cube, sức mạnh bản nguyên của trái đất này. Nhưng một lần sử dụng là một lần đau đớn sâu tận linh hồn, ngươi có thể chấp nhận không !? “
“Tôi chấp nhận.”
“Ngươi được toàn quyền sử dụng chân lý, kết tinh của tất cả trí tuệ trong tinh hệ để xử lý mọi việc. Đổi lại ngươi không thể biểu lộ cảm xúc của mình, ngươi chấp nhận không !? “
Thiếu niên nghe đến đây, khuôn mặt khẽ thay đổi nhưng vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi:
“Nếu như làm xong việc tôi muốn làm, sau đó trao lại sức mạnh cube và chân lý cho người thừa kế, tôi có thể lấy lại cảm xúc của mình không !? “
Thanh âm của quang cầu tiếp tục vang lên nhưng chỉ có một chữ đơn giản mà uy nghiêm:
“Không.”
Thiếu niên biến sắc, lớn tiếng chất vấn:
“Nếu con người không còn cảm xúc, không hứng thú với bất kỳ điều gì thì đâu khác cỗ máy chứ !? “
Giọng nói của quang cầu vẫn vậy, bao hàm ý nghĩa không thể kháng cự:
“Con người là sản phẩm không hoàn chỉnh của tạo hóa. Cảm xúc đôi khi lấn át lý trí khiến ngươi có những quyết định không chính xác. Ngươi sẽ sống rất lâu, cảm xúc cũng sẽ có lúc bị mài mòn theo năm tháng. Chỉ có cỗ máy mới có thể duy trì khả năng đánh giá mọi vật một cách công bằng. King của trường sinh đảo là cỗ máy như vậy.”
Không thể giữ bình tĩnh được nữa, thiếu niên hét lớn:
“Ông điên rồi, Long thần. Năm đó chẳng phải vì Âu Cơ mà ông không tiếc tất cả, khiêu chiến toàn bộ thần tộc phương tây sao!? Sao bây giờ ông lại muốn người kế nghiệm mình trở thành một thứ chỉ biết lựa chọn đúng hoặc sai à !?”
Tiếng nói cổ xưa bỗng phảng phất mang theo mùi vị tang thương nhàn nhạt thoát ra từ quang cầu tiếp tục vang lên:
“ Đó là sai lầm của ta. Vậy nên ta không muốn có người lặp lại những hành động sai trái một lần nữa. Ngươi bây giờ có hai lựa chọn: làm hay không làm.”
Thiếu niên cúi đầu, cắn chặt răng. Trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều những hình ảnh đã trải qua, rồi những chuyện mà hắn nhất định phải làm. Hắn ngẩng cao đầu rất nhanh, đôi mắt kiên định nhìn thẳng vào quang cầu, có thể thấy trong đó mờ hiện lên hư ảnh rồng oai nghiêm, hùng vĩ, hắn cất giọng:
“Tôi đồng ý.”
…
Trên đỉnh Olympus của các vị thần vĩ đại.
“Người kế nghiệm trường sinh đảo không ngờ chỉ là thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch. Rồng thần năm xưa cùng thằng khốn tóc dài đó đâu rồi !? “Vị thần lơ lửng giữa không gian có những tia sét không ngừng chuyển động xung quanh, dùng cặp mắt cao cao tại thượng nhìn vào đôi nam nữ ở dưới.
Thiếu niên ở dưới chính là người đã đối thoại với Long thần – Lạc Long Quân, chỉ là khuôn mặt hắn vẫn thế, nhưng mái đầu lại là một mảnh trắng toát, cùng với đôi mắt màu vàng, với những số liệu chuyển động không ngừng bên trong.
“s, King và Queen của trường sinh đảo, hôm nay đến đây để kết thúc trận chiến ngàn năm này, đừng lãng phí thời gian nữa.” Thiếu niên – King của trường sinh đảo cao giọng nói, nhưng thanh âm của hắn lúc này chỉ là một mảnh băng hàn, lãnh đam, vô tình, không cảm xúc.
Nói rồi hắn đưa tay sang bên, bàn tay xòe ra, ánh sáng từ bốn phương tám hướng tụ hội lại, hình thành một cây gậy bọc trong màu trắng chói mắt, trên đó khắc những ký hiệu cổ xưa kỳ lạ, cô gái bên cạnh cũng đưa ra cây trường kiếm của mình, ánh sáng bọc trên đó cũng giống như của King.
Hai thứ vũ khí vừa xuất hiện làm cho không gian vốn tràn đầy sấm sét của s chợt vặn vẹo, rồi vô số tia sáng không ngừng được sinh ra, hình thành thế giằng co với những lôi điện không ngừng chớp động bên trong.
“Được, không ngờ cũng có vài phần khí thế như hai tên đó năm xưa, đã như vậy, ta cũng sẽ hết sức, King và Queen của trường sinh đảo phải không !? Cùng chết đi !! “
s vừa dứt lời, toàn thân hắn hoàn toàn được bao phủ bởi những luồng điện với đủ loại màu sắc, lao thẳng xuống đôi nam nữ bên dưới với một tốc độ không tưởng.
King và Queen cũng hét lớn, vũ khí trên tay cả hai cùng lúc đánh ra va chạm với song quyền đang được những tia sét không ngừng gia trì của s.
Một tiếng nổ mạnh, ánh sáng chói lòa, không gian kịch liệt chấn động, rồi nứt vỡ…
…
“Queen, tại sao phải làm như vậy !? “ King nhướng mày hỏi, hắn thật sự thấy khó hiểu với chuyện diễn ra trước mắt mình, nhưng giọng nói của hắn vẫn đều đều, vô tình như trước.
Cô gái sóng vai chiến đấu cùng với hắn, giờ đây đang che hắn trước mặt, nụ cười tươi sáng vẫn giữ trên môi, chỉ là khóe miệng có một vệt máu nhàn nhạt, còn cơ thể cô đang không ngừng bị phân giải, bốc lên những điểm sáng lung linh.
“Khi nào tìm lại được cảm xúc của mình, có lẽ anh sẽ hiểu”
Đó là những lời cuối cùng hắn nghe được từ cô, sau đó, tốc độ bốc lên của những điểm sáng lung linh kia không ngừng tăng lên, kéo theo đó là cô gái mà Long thần chỉ định sẽ làm bạn đời và chiến hữu duy nhất của hắn, Queen của trường sinh đảo, hoàn toàn biến mất.
Tại sao cô ta lại sử dụng chút sức lực còn lại để che chắn cho mình khỏi một kích cuối cùng đó, chỉ cần cô ấy ở nguyên chỗ cũ, cả hắn và s sẽ cùng tan biến khỏi vũ trụ này, tại sao nhỉ !? Điều này không hợp logic một chút nào, những nghi hoặc không lời giải không ngừng hiện ra trong đầu cỗ máy thống trị bao năm của trường sinh đảo…
Hắn cảm thấy, mình phải đi tìm đáp án cho chuyện này, nhất định.
Và lần đầu tiên từ sau khi trở thành King, hắn rốt cuộc muốn biết, có giảm giác là như thế nào đây.
Bên ngoài không gian của s, các vị thần còn lại của Olympus và những thuộc hạ của hắn vẫn đang hỗn chiến không ngừng, nhưng mất đi sự trợ lực của s từ bầu trời, phe của hắn đang chiếm ưu thế, rất nhanh thôi, cuộc chiến này sẽ chấm dứt, không ai để ý rằng điện thờ của thần s vĩ đại đang phát ra những tiếng răng rắc khe khẽ, chuẩn bị sụp đổ.
Cũng không ai để ý rằng, thổng lĩnh của trường sinh đảo, King đã sử dụng chút sức lực cuối cùng của mình, biến mất khỏi chiến trường tang thương này.
Prologue
Sưu tầm: tunghoanh.com
Phần 1: Lục đạo đại thế giới.
Vũ trụ này có 5 đại thế giới chính.
Đầu tiên là nhân giới, quyền thống trị về vũ lực và kinh tế đều tập trung vào tập đoàn IMI. Được bảo hộ bởi cube. Bất kỳ sức mạnh nào vượt quá 20% cube xuất hiện đều phải chịu đả kích có tính hủy diệt từ khối lập phương này. Cube cho người nhân giới có sức mạnh, cũng là vật phòng hộ chắc chắn nhất của nhân giới. Vì vậy, nó còn có một tên gọi khác là định giới lập phương.
Tiếp theo là tiên giới. Thống trị bởi thiên đình và lục đại phái. Đây là giới gần với trái đất (nhân giới) có thể coi như hàng xóm.
Sau đó là phật giới và ma giới. Cuối cùng là thần giới.
Có thể tưởng tượng thế này, 5 đại thế giới hình thành một ngôi sao 5 cánh, mỗi một giới là đỉnh nhọn của một cánh sao và đều có đường thông đến những thế giới khác. Quan hệ đan xen chằng chịt.
Nhưng trước kia, không hề có chuyện các đại giới xâm phạm lẫn nhau. Bởi lẽ còn một giới thứ 6 – Hỗn độn giới.
Đồn rằng 5 đại giới kia đều xuất phát từ hỗn độn giới. Bởi vì, mỗi một giới đều có bảo vật định giới của mình, không gian của mỗi giới đều hình thành từ những bảo vật này. Những bảo vật này đều mang trong mình uy năng khủng khiếp, không có bất cứ sinh vật nào có thể chống lại. Số lượng hay lực lượng đứng trước sức mạnh của những bảo vật này đều là vô nghĩa.
Tiên giới có “tiên khí linh thụ”, tỏa ra vô tận linh lực cho các tu giả hấp thu, đề thăng sức mạnh, trường thọ thông thiên.
Phật giới có “vạn thế hồng liên”, giúp cho các tín đồ gột rửa tâm linh, một lòng thành kính, siêu thoát luân hồi, từ đó đổi được những giá trị cường đại.
Ma giới có vô tận hắc khí – hắc ám khung thương, bao phủ bầu trời, làm quần ma quanh năm không phải chịu ánh sáng, xóa bỏ hoàn toàn những năng lượng ảnh hưởng đến quần ma ở các giới khác.
Thần giới có “thần mạch”, là dòng máu chảy trong người chúng thần, với thần mạch, người ở giới này vừa sinh ra đã mang thần lực, từ từ tăng trưởng theo năm tháng, dù không tập luyện cũng mạnh hơn người phổ thông ở những giới khác rất nhiều. Khi chúng thần đồng lòng, thần mạch mới thực sự phát huy uy lực của nó, tăng phúc cho tất cả chúng thần, thực lực mỗi thần lúc đó đều đề thăng lên một cảnh giới vô cùng khủng khiếp.
Nhân giới có định giới lập phương, công năng thì đã nói ở trên.
Những người sử dụng được 50% sức mạnh của các bảo vật này, đều được gọi chung là “giới hoàng”. Đều là những kẻ kiêu hùng, chiếm giữ mỗi phương. Tiên giới có thiên đế và thiên hậu. Phật giới có phật tổ cùng đại quan âm. Ma giới có thiên ma. Và thần giới có tứ đại thần hoàng: s, Jesu, Odin và Orochi.
Nhưng tất cả những bảo vật này, đều đến từ hỗn độn giới. Không ai dám chắc, cũng không ai tận mắt nhìn thấy, cho đến một ngày, hỗn độn giới sản sinh ra một bảo vật nữa, mà rất có thể trở thành trung tâm của thế giới thứ bảy:
Trường sinh đảo.
Ngày trường sinh đảo trôi ra khỏi hỗn độn giới hư vô bí hiểm, chúng thần sôi sục, tiên phật chấn kinh, quần ma gào thét. Bởi lẽ uy năng của hòn đảo này tỏa ra, không thua gì năm bảo vật định giới kia.
Nếu nắm được hòn đảo này, khác gì nắm được một giới nữa. Cân bằng sẽ bị xóa bỏ. Chỉ còn một giới thống trị duy nhất. Vậy nên nhà nhà thèm muốn, người người ước mong.
Vậy nên các đại thế giới triển khai một hồi hỗn chiến loạn xạ. Mà chiến trường chính là nhân giới. Đây là thời điểm 65 triệu năm trước.
...
Nhân giới đương nhiên cũng có lực lượng của mình – Long tộc. Nhưng trận chiến này cơ hồ đem long tộc gần như tuyệt chủng, chỉ còn lưu lại trong sử sách, trở thành một loài bò sát đáng khinh. Một số ít bị thần tộc cùng tiên nhân bắt về, xem như thú cưỡi, để chứng minh, biểu trưng cho thân phận cao quý. Một số ít lựa chọn thần phục tiên nhân, và được coi như hoàng đế hay các anh hùng ở nhân giới (theo sử sách).
Nhưng ít ai còn biết, vẫn còn có một loài rồng ở biển sâu tồn tại. Không chịu khuất phục, ẩn nhẫn chờ đợi. Bộ tộc rồng cuối cùng này lấy một chữ Lạc hay còn gọi là Lạc bộ.
Tuy còn sống sót, nhưng một vài đầu rồng cũng chẳng thể thay đổi được chiến quả. Trận chiến này, thần giới là kẻ chiến thắng.
...
Tiên phật ôm hận mà về. Ma giới bị hủy quá nửa, tình cảnh cũng không tốt đẹp hơn nhân giới là bao. Bị vô tận chướng khí bao phủ, hắc ám khung thương cũng không thể ăn mòn hết, quần ma cơ hồ bị diệt, buộc phải phục tùng, làm nô lệ cho chúng thần.
...
Chúng thần cũng rất nhân từ, không hề độc chiếm ma giới cùng nhân giới, mà phân chia cho tiên phật lưỡng giới. Kể từ đó, ma giới thành bãi rác của ba đại giới, tất cả những kẻ phạm tội đều bị đày ải đến nơi này, chịu khổ hình. Ma giới từ đây còn có một tên gọi khác: Mười tám tầng địa ngục. Còn nhân giới thành miếng bánh béo bở, cho các đại thế giới kia từ từ sử dụng.
Với chúng thần, thu hoạch được trường sinh đảo là quá đủ. Vậy nên họ trở thành ông lớn, vung tay quá trán, một câu nói đã quyết định số phận hai giới thất bại này. Trường sinh đảo hình thành thế giới nữa như thế nào không ai rõ. Nhưng có một thứ mà chúng thần có thể ăn xổi ngay, đồng thời cũng khiến cho các đại thế giới khác thèm rỏ rãi:
Sinh mệnh nguyên tuyền.
Đồn rằng, hễ bất cứ ai, ngâm mình trong dòng nước này, sẽ vĩnh viễn bất tử, thanh xuân vĩnh trú. Năm tháng qua đi đều chỉ là những con số. Dòng nước này cho người ta thực sự bất tử, chứ không phải là trường thọ. Đây cũng là lý do, hòn đảo này được gọi là trường sinh đảo.
Thần giới có được bảo vật này, phát triển với tốc độ cực kỳ dọa người. Người lớn không già đi, trẻ con sinh ra đã có sức mạnh. Bắt đầu đè đầu cưỡi cổ các giới khác đến mức khó thở. Tiên phật hai giới cũng bó tay hết cách, dù cho họ có những nhân vật sức mạnh thông thiên, nhưng muốn vượt qua vô tận năm tháng, thì đúng là nằm si nói mộng. Các đại tiên, đại phật ngày một già đi, dù vũ lực vẫn mạnh mẽ, nhưng chung quy cũng có một ngày phải chết. Vậy nên hai giới này bắt đầu điên cuồng thu thập người của nhân giới, muốn bồi dưỡng đời sau cho mình. Tiên giới truyền cho con người công pháp tu chân để thành tiên. Còn các đại phật sau khi tọa hóa để lại xá lợi, trợ giúp cho đời sau phát triển.
Cũng vì vậy mà tình huống mới vãn hồi một chút, hai giới này không bị thần giới nuốt chửng.
Tất nhiên, địa vị anh cả của thần giới thì không thể thay thế. Chúng thần ngày ngày ăn chơi hưởng lạc, sa đọa đến thế nào, thì giá trị vũ lực vẫn không suy giảm. Vẫn ăn đứt hai giới còn lại.
...
Tuy vậy, qua mấy chục triệu năm, người của thần giới dùng hết cách, cũng không sao hiểu được trường sinh đảo, nói gì đến nắm giữ chìa khóa của một giới khác. Nhìn thấy sự bất lực của thần giới, tiên phật cùng hả hê, cũng tranh thủ bắt đầu bồi dưỡng một kế hoạch táo bạo.
Họ liên thủ bắt cóc một đại thần của thần giới. Nữ thần đất mẹ - Gaia. Sau đó cho vị tiên nhân ưu tú nhất, phát sinh quan hệ với bà ta ( nói khó nghe chính là cưỡng gian). Gaia mang thai, đứa bé trong bụng từ trước khi sinh đã được những đại phật hàng đầu ngày ngày đến tụng kinh, quán chú nguyện lực. Lại mang trong mình giòng máu tiên – thần. Bé gái mới sinh này thật sự là kiệt tác của hai giới, ngộ tính cực cao, tiềm lực vô hạn. Sau khi đã tiếp nhận tẩy não của tiên phật hai giới, cô bé được gửi đến thần giới.
Bởi vì có dòng máu thần tộc trong người. Cô bé trà trộn vào cộng đồng thần giới mà không hề gặp trắc trở gì. Mười sáu năm sau, cô trở thành một trong những vị đại thần quyền năng nhất. Cũng nhận được sự sủng ái của tứ đại thần hoàng. Có được cơ hội trở thành một trong hai người kiệt suất nhất thần giới, được vào tìm hiểu trường sinh đảo. Suất còn lại của một vị thần trẻ tuổi, con gái của thần s – Athena.
...
Cơ hội này chính là sứ mệnh cả đời của cô bé. Nói khó nghe thì cô được sinh ra chính là vì mục đích này.
Vậy nên trong ngày trọng đại đó, khi đang cùng cảm ngộ bí mật lớn nhất của trường sinh đảo – Chân lý, cô bé bất ngờ ra tay, đánh ngất Athena đang chìm vào cảm thụ. Đồng thời muốn hủy diệt trường sinh đảo. Nhưng không ngờ, hòn đảo vào giờ khắc này lại vang lên giọng nói đầu tiên, sau khoảng thời gian tĩnh lặng đã mấy chục triệu năm.
“Xác nhận – đối tượng thích hợp – Tiến hành kết nối với chân lý lần thứ nhất – Xin hỏi mục tiêu: “Có chấp nhận trở thành Queen của trường sinh đảo không !?”
Trong vô thức, cô lựa chọn:
“Ta... đồng ý.”
Giọng nói đều đều tiếp tục vang lên:
“Xác nhận hoàn tất.”
“Thưa chủ nhân, xin hãy đưa ra mệnh lệnh.”
Nghĩ đến sứ mệnh của mình, cô bé nói ngay:
“Ta muốn mang trường sinh đảo rời khỏi thần giới.”
“Như người mong muốn – Sau đây là lộ tuyết rời khỏi thần giới...”
...
Ngày hôm đó thật sự là chấn động cực lớn với toàn thể chúng thần. Trường sinh đảo vốn được một trăm vị đại thần thay nhau dùng thần lực cố định tại thần giới, yên tĩnh bao năm, chợt bùng phát quang mang, tỏa ra ánh sáng hủy diệt chí cao vô thượng. Một trăm vị đại thần không kịp trở tay đã thành bụi khí quyển. Còn hòn đảo một đường giết ra, rời khỏi thần giới gần như không gặp trở ngại gì.
Sự việc diễn ra quá nhanh, đến khi bốn thần hoàng thống trị thần giới là Jesu, s, Odin, Orochi phát hiện ra thì đã muộn. Trường sinh đảo một đường thẳng tiến đã đến nhân giới.
Sự kiện này dẫn đến một loạt phản ứng dây chuyển, khiến các đại thế giới đã bao năm ngủ yên, đều tỉnh dậy như những con dã thú bừng bừng sức sống. Nhe nanh múa vuốt, công kích nhau mãnh liệt.
Ma giới, cùng tiên giới và phật giới phát động thế công mãnh liệt đến thần giới, s, Odin, Orochi đành phải ở lại để đối phó, chỉ còn Jesu đuổi theo trường sinh đảo đến nhân giới.
Các thần vốn đã ăn chơi trác tán quá lâu, ý thức trách nhiệm vốn đã chẳng bằng con ruồi. Nay cây đổ, bầy khỉ tan, nhà nào có biến thì nhà đó chịu. Sự đoàn kết không còn, thần mạch cũng mất tác dụng, có cũng như không. Nhưng vũ lực tích lũy qua bao nhiêu năm tháng, thành ra chỉ cần đạo quân của một trong bốn thần hoàng cũng đã đủ đấu với ba giới kia rồi. Nhưng cũng vì vậy mới sinh ra cái tình huống dở khóc dở cười: Đùn đẩy trách nhiệm. Thần giới muốn thống trị các giới còn lại. Tứ đại thần hoàng ai cũng muốn làm trùm cuối cao nhất, nên đều không muốn hao binh tổn tương với tam giới kia.
Vì thế, các thần hoàng bắt đầu trở mặt, ai cũng không muốn bại lộ thực lực, tình huống tam giới liên minh đánh với một mình thần giới lại thành thế giằng co. Đối với các thần hoàng ở thần giới, đại quân của liên minh tam giới tiên, phật, ma còn không bằng uy hiếp đến từ các thần hoàng cùng giới. Có lẽ do xui xẻo, Orochi thất trận trong cuộc chiến giành quyền lực, trở thành phản đồ thần giới, dẫn một lượng lớn quân binh đến ma giới xưng hùng xưng bá – trở thành ma thần. Judas - một đại thần gần với thần hoàng nhất, nhân cơ hội Jesu đến nhân giới, cầm đầu một lượng thiên sứ làm phản, cũng thất bại, chạy trốn đến ma giới cùng Orochi, đổi tên thành Alucard.
Thiên ma, thiên tài của tiên giới, phật đạo đồng tu, thành tựu khó lường, nhân cơ hội chiến tranh cũng quật khởi, đánh trọng thương đại phật, bị lực lượng của tiên phật hai giới công kích, ôm hận mà rút lui, trở thành giới hoàng thứ ba của ma giới. Ba kẻ này không hẹn mà gặp, tư tưởng lớn đụng nhau côm cốp, cùng nhau lật đổ ách thống trị của thần giới với ma giới. Biến nơi này thành một đại thế giới đặc biệt, không chỉ dung nhập quần ma, mà còn cho phép bất cứ kẻ nào đối nghịch với tam đại thế giới kia vào đăng ký hộ khẩu.
Đó là về đối ngoại, còn với người của ma giới, bọn họ giống như những nô lệ, bị chuyển từ tay chủ nô này, sang chủ nô khác mà thôi. Thậm chí những kẻ này còn ác độc hơn, mỗi lần có chiến tranh vệ giới, những nô lệ này đều bị đẩy ra chiến trường làm pháo hôi, khiên thịt.
Oán khí ở ma giới ngày càng chồng chất. Vô tận oán niệm cùng căm hận làm nơi đây càng lúc càng xứng với danh xưng: “địa ngục.”
...
Trường sinh đảo bộc phát một lần tích lũy bao năm, thần cản giết thần, phật cản giết phật, một đường phóng đến nhân giới thì năng lượng của nó cũng hao hết. Trở thành một tiểu giới trong tay cô bé ngày nào. Từ lúc này, cô phải trở về tiên giới một mình.
Đúng lúc này thì đại quân thần giới đuổi đến. Cô bé vất vả chống trọi được vài lần thì thân mang trọng thương, hấp hối bay đến vùng biển đông, nơi long tộc sau đại thế giới chiến lần thứ nhất ẩn cư.
Giả làm người thường, cô bé bắt đầu hòa nhập vào nhân gian xa lạ, ở với con người được một khoảng thời gian, cô bé bắt đầu cảm nhận được, cái gì là nhân tình. Cái gì là cảm xúc. Thậm chí còn sinh ra cảm giác yêu thích với thế giới này. Hành trình về tiên giới bị hoãn lại. Với sinh mệnh nguyên tuyền trong tay, cô bé đi qua nhiều nơi, dùng thứ nước thần kỳ này để cứu người, trị bệnh. Cảm nhận được sự biết ơn từ trong ánh mắt mỗi bệnh nhân, cô bé lần đầu tiên cảm thấy mình vẫn còn có những giá trị khác, ngoài nhiệm vụ.
Cũng vì thanh danh nổi lên quá lớn, người của thần giới dễ dàng mò ra địa chỉ của cô bé. Một trận ác chiến sảy ra, cô bé vốn đã mang trọng thương, trường sinh đảo vẫn còn đang tích xúc lực lượng, hiển nhiên là bị đánh đến thê thảm. Một đường máu giết ra, chạy đến một vùng đất ven biển đông.
Tại đây, cô gặp được cứu tinh và người bạn đồng hành đến cuối cuộc đời của mình.
Long thần, lúc bấy giờ là anh tài thế hệ trẻ nhất của Long tộc. Từ nhiều năm trước, sức mạnh đã vượt quá cha mình, long lực cuồn cuộn, dời núi lấp bể, tuyệt thế kinh diễm, đang trên đường ngao du thì gặp phải cảnh này.
Vốn có mối thù với thần tộc đã lâu, chưa cần cô gái kêu cứu, đã một đường xông lên, chặn đứng đại quân thần tộc, gồm toàn những thiên sứ do Jesu cầm đầu.
Long thần phát uy đánh cho bầy thiên sứ vốn đã quen với địa vị thống trị, cao cao tại thượng, ít phải chiến đấu, một trận này bị thương vong thảm trọng. s cũng chật vật thoái lui.
Cô gái bị thương nặng vốn cũng khó có khả năng quay trở lại tiên giới, đành ở lại trái đất dưỡng thương. Trong thời gian này, hai người đã phát sinh tình cảm và kết quả là một bọc trứng, nở ra một trăm người con.
Jesu bại trận không cam tâm quay trở lại thần giới, đành tìm đến đại phật của phật giới và thiên đế của tiên giới, cùng nhau bàn cách chiếm lại trường sinh đảo.
Đại quân lần này thật sự rất mạnh. Đôi vợ chồng Long Thần không thể không chia ra, người chạy, người chặn đánh.
Và trận đánh này cũng mở ra lịch sử huy hoàng của long tộc sau những ngày tàn lụi. Một mình Long Thần đại chiến với ba giới hoàng: Thiên đế, đại phật, và Jesu. Long thần vừa chiến vừa dụ, dẫn chiến trường đến thông đạo giữa thần giới và nhân giới. Đem dư lực từ những cú giao tranh, hoàn toàn hủy đi thông đạo. Từ đó, người của thần giới muốn đến nhân giới phải đi một đoạn đường vòng vô cùng xa xăm. Không còn cách nào để tấn công tổng lực nữa.
Chiến đấu thảm liệt nhiều ngày đêm, dẫn ra ngoài vũ trụ tinh không, hủy diệt không biết bao nhiêu tiểu hành tinh. Kết quả lưỡng bại câu thương. Long Thần bị đánh tan thân xác, chỉ còn Long hồn phiêu du khắp trời đất. Thiên đế bị cải lão hoàn đồng, trở thành một đứa trẻ, sau này bị một con khỉ mò đến thiên đình, đè đầu cưỡi cổ, phải trốn xuống gầm bàn. Đại phật trọng thương, không thể rời khỏi “vạn thế hồng liên” ở phật giới, nhiều lần bị thiên ma mò đến quấy nhiễu đến thảm mà không làm gì được. Jesu bị nặng nhất, toàn bộ thần lực tan biến, đành phải thành lập một giáo phái, dựa vào tín ngưỡng lực ở nhân giới để hồi phục từ từ. Hoàn toàn hết cách quay trở lại thần giới.
Trường sinh đảo cũng biệt tích từ đây.
Long hồn của Long thần chu du khắp nhân giới những ngày cuối cùng. Và vì thế, ông gặp được hai cậu bé đặc biệt, những người có thể thay đổi tương lai của lục đạo đại thế giới.
Lục Vân Tiên và King hiện tại của IMI.
...
Phần 2: King của trường sinh đảo.
Trong không gian với bóng tối vô bờ tồn tại một quang cầu phát ánh sáng vàng rực rỡ tồn tại như mặt trời. Bỗng một ngày nơi đây phát ra âm thanh uy nghiêm với thiếu niên đang lơ lửng cách đó không xa.
“Ngươi xác định muốn trở thành King của trường sinh đảo?”
Thiếu niên nghe xong, khuôn mặt không có biểu hiện lạ thường, chỉ gật nhẹ đầu đáp một tiếng:
“Phải.”
Quang cầu tiếp tục vang lên âm thanh cổ xưa của mình:
“Ngươi có thể sử dụng cube, sức mạnh bản nguyên của trái đất này. Nhưng một lần sử dụng là một lần đau đớn sâu tận linh hồn, ngươi có thể chấp nhận không !? “
“Tôi chấp nhận.”
“Ngươi được toàn quyền sử dụng chân lý, kết tinh của tất cả trí tuệ trong tinh hệ để xử lý mọi việc. Đổi lại ngươi không thể biểu lộ cảm xúc của mình, ngươi chấp nhận không !? “
Thiếu niên nghe đến đây, khuôn mặt khẽ thay đổi nhưng vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi:
“Nếu như làm xong việc tôi muốn làm, sau đó trao lại sức mạnh cube và chân lý cho người thừa kế, tôi có thể lấy lại cảm xúc của mình không !? “
Thanh âm của quang cầu tiếp tục vang lên nhưng chỉ có một chữ đơn giản mà uy nghiêm:
“Không.”
Thiếu niên biến sắc, lớn tiếng chất vấn:
“Nếu con người không còn cảm xúc, không hứng thú với bất kỳ điều gì thì đâu khác cỗ máy chứ !? “
Giọng nói của quang cầu vẫn vậy, bao hàm ý nghĩa không thể kháng cự:
“Con người là sản phẩm không hoàn chỉnh của tạo hóa. Cảm xúc đôi khi lấn át lý trí khiến ngươi có những quyết định không chính xác. Ngươi sẽ sống rất lâu, cảm xúc cũng sẽ có lúc bị mài mòn theo năm tháng. Chỉ có cỗ máy mới có thể duy trì khả năng đánh giá mọi vật một cách công bằng. King của trường sinh đảo là cỗ máy như vậy.”
Không thể giữ bình tĩnh được nữa, thiếu niên hét lớn:
“Ông điên rồi, Long thần. Năm đó chẳng phải vì Âu Cơ mà ông không tiếc tất cả, khiêu chiến toàn bộ thần tộc phương tây sao!? Sao bây giờ ông lại muốn người kế nghiệm mình trở thành một thứ chỉ biết lựa chọn đúng hoặc sai à !?”
Tiếng nói cổ xưa bỗng phảng phất mang theo mùi vị tang thương nhàn nhạt thoát ra từ quang cầu tiếp tục vang lên:
“ Đó là sai lầm của ta. Vậy nên ta không muốn có người lặp lại những hành động sai trái một lần nữa. Ngươi bây giờ có hai lựa chọn: làm hay không làm.”
Thiếu niên cúi đầu, cắn chặt răng. Trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều những hình ảnh đã trải qua, rồi những chuyện mà hắn nhất định phải làm. Hắn ngẩng cao đầu rất nhanh, đôi mắt kiên định nhìn thẳng vào quang cầu, có thể thấy trong đó mờ hiện lên hư ảnh rồng oai nghiêm, hùng vĩ, hắn cất giọng:
“Tôi đồng ý.”
…
Trên đỉnh Olympus của các vị thần vĩ đại.
“Người kế nghiệm trường sinh đảo không ngờ chỉ là thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch. Rồng thần năm xưa cùng thằng khốn tóc dài đó đâu rồi !? “Vị thần lơ lửng giữa không gian có những tia sét không ngừng chuyển động xung quanh, dùng cặp mắt cao cao tại thượng nhìn vào đôi nam nữ ở dưới.
Thiếu niên ở dưới chính là người đã đối thoại với Long thần – Lạc Long Quân, chỉ là khuôn mặt hắn vẫn thế, nhưng mái đầu lại là một mảnh trắng toát, cùng với đôi mắt màu vàng, với những số liệu chuyển động không ngừng bên trong.
“s, King và Queen của trường sinh đảo, hôm nay đến đây để kết thúc trận chiến ngàn năm này, đừng lãng phí thời gian nữa.” Thiếu niên – King của trường sinh đảo cao giọng nói, nhưng thanh âm của hắn lúc này chỉ là một mảnh băng hàn, lãnh đam, vô tình, không cảm xúc.
Nói rồi hắn đưa tay sang bên, bàn tay xòe ra, ánh sáng từ bốn phương tám hướng tụ hội lại, hình thành một cây gậy bọc trong màu trắng chói mắt, trên đó khắc những ký hiệu cổ xưa kỳ lạ, cô gái bên cạnh cũng đưa ra cây trường kiếm của mình, ánh sáng bọc trên đó cũng giống như của King.
Hai thứ vũ khí vừa xuất hiện làm cho không gian vốn tràn đầy sấm sét của s chợt vặn vẹo, rồi vô số tia sáng không ngừng được sinh ra, hình thành thế giằng co với những lôi điện không ngừng chớp động bên trong.
“Được, không ngờ cũng có vài phần khí thế như hai tên đó năm xưa, đã như vậy, ta cũng sẽ hết sức, King và Queen của trường sinh đảo phải không !? Cùng chết đi !! “
s vừa dứt lời, toàn thân hắn hoàn toàn được bao phủ bởi những luồng điện với đủ loại màu sắc, lao thẳng xuống đôi nam nữ bên dưới với một tốc độ không tưởng.
King và Queen cũng hét lớn, vũ khí trên tay cả hai cùng lúc đánh ra va chạm với song quyền đang được những tia sét không ngừng gia trì của s.
Một tiếng nổ mạnh, ánh sáng chói lòa, không gian kịch liệt chấn động, rồi nứt vỡ…
…
“Queen, tại sao phải làm như vậy !? “ King nhướng mày hỏi, hắn thật sự thấy khó hiểu với chuyện diễn ra trước mắt mình, nhưng giọng nói của hắn vẫn đều đều, vô tình như trước.
Cô gái sóng vai chiến đấu cùng với hắn, giờ đây đang che hắn trước mặt, nụ cười tươi sáng vẫn giữ trên môi, chỉ là khóe miệng có một vệt máu nhàn nhạt, còn cơ thể cô đang không ngừng bị phân giải, bốc lên những điểm sáng lung linh.
“Khi nào tìm lại được cảm xúc của mình, có lẽ anh sẽ hiểu”
Đó là những lời cuối cùng hắn nghe được từ cô, sau đó, tốc độ bốc lên của những điểm sáng lung linh kia không ngừng tăng lên, kéo theo đó là cô gái mà Long thần chỉ định sẽ làm bạn đời và chiến hữu duy nhất của hắn, Queen của trường sinh đảo, hoàn toàn biến mất.
Tại sao cô ta lại sử dụng chút sức lực còn lại để che chắn cho mình khỏi một kích cuối cùng đó, chỉ cần cô ấy ở nguyên chỗ cũ, cả hắn và s sẽ cùng tan biến khỏi vũ trụ này, tại sao nhỉ !? Điều này không hợp logic một chút nào, những nghi hoặc không lời giải không ngừng hiện ra trong đầu cỗ máy thống trị bao năm của trường sinh đảo…
Hắn cảm thấy, mình phải đi tìm đáp án cho chuyện này, nhất định.
Và lần đầu tiên từ sau khi trở thành King, hắn rốt cuộc muốn biết, có giảm giác là như thế nào đây.
Bên ngoài không gian của s, các vị thần còn lại của Olympus và những thuộc hạ của hắn vẫn đang hỗn chiến không ngừng, nhưng mất đi sự trợ lực của s từ bầu trời, phe của hắn đang chiếm ưu thế, rất nhanh thôi, cuộc chiến này sẽ chấm dứt, không ai để ý rằng điện thờ của thần s vĩ đại đang phát ra những tiếng răng rắc khe khẽ, chuẩn bị sụp đổ.
Cũng không ai để ý rằng, thổng lĩnh của trường sinh đảo, King đã sử dụng chút sức lực cuối cùng của mình, biến mất khỏi chiến trường tang thương này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.