Trường Sinh Đảo

Chương 77: Đóng cửa đánh chó

Prologue

10/03/2013

“Chuẩn bị đi, chúng ta cũng chiến đấu !” King vừa hồi phục, lập tức nói với mấy người Robert, Claude, Frozen.

“Đánh... lại chúng sao !?” Frozen có chút mất tự nhiên nhìn vào dòng tử đồ dày đặc phía bên ngoài.

Đông đảo. Hung hãn, lãnh tĩnh, mạnh mẽ, hiếu sát.

Quan trọng nhất là số lượng quá nhiều, nhìn sơ thôi mà da đầu đã tê dại. Đánh thế nào được.

Frozen nhìn King, muốn nói nhưng lại thôi, khuôn mặt hắn vẫn bình tĩnh như trước, thái độ vẫn như nắm chắc mọi chuyện trong tay, hoặc nói nguy hiểm cỡ này vốn chẳng đến mức khiến hắn phải bận tâm. Có muốn khuyên nhủ hắn cũng chẳng được.

“Đánh... như thế nào đây !?” Được một lúc sau, cô ta mới dè dặt hỏi.

“Mở một phần trận pháp, thấy cánh cửa ở giữa trung tâm không !? Kích hoạt nó, một phần trận pháp sẽ mở ra, cho một lượng tử đồ tràn vào rồi chúng ta sẽ đóng lại.”

Hai mắt tất cả mọi người sáng lên, thiếu niên này, hắn muốn...

“Đám tử đồ này cực kỳ thích hợp cho mọi người luyện tập, khống chế chính xác số lượng, sẽ giảm thiểu được thương vong lớn nhất.” King hời hợt nói ra suy đoán của mọi người. Tất cả không ai bảo ai, nhìn nhau, cùng thấy trong ánh mắt đối phương một chút hưng phấn nhàn nhạt. Bị đám tử đồ này chèn ép bao nhiêu lâu nay trên đảo, trong lòng mỗi người đã tràn ngập một ngụm tức khí rồi !!

Cơ hội báo thù, cuối cùng đã tới.

“Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất, nâng cao thực lực của mọi người, muốn tới trung tâm hòn đảo, có lẽ sẽ khá nguy hiểm, mạnh lên được bao nhiêu thì % sống tăng lên bấy nhiêu.”

“Frozen, bắt đầu đi.” Thiếu niên ngồi một chỗ bất động, nhưng sự bình tĩnh cùng những gì hắn thể hiện ra đã ảnh hưởng đến tất cả mọi người, trong vô thức, mọi người đã cùng coi hắn là người lãnh đạo, dù chỉ có mấy người Frozen biết được thân phận thực sự của hắn.

Ít nhất, trên hòn đảo này, hắn chính là cọng rơm cứu mạng chắc chắn nhất họ có thể dựa vào.

Frozen gật đầu, không còn ý kiến gì nữa, cùng thương thảo với mười ma pháp sư kia về cách vận dụng trận pháp. Trận pháp hình cánh cửa quả thật vô cùng quái dị, muốn hiểu rõ nó, họ cũng cần chút thời gian.

Được khoảng một giờ sau.

Mọi sự chuẩn bị đã hoàn tất.

“Mọi người chú ý, phân chia thành ba khu vực, dị năng giả đứng cùng một chỗ, ma pháp sư phụ trách tấn công tầm xa, những người dùng đấu khí chịu trách nhiệm cản chúng lại. Tùy theo tình hình, dị năng giả hãy phối hợp với hai đội trên, nếu không thể, tự do chiến đấu ở rìa ngoài.” Frozen cao giọng nói, lúc này trông cô có phong phạm đại tướng vô cùng. Dù sao ngoại trừ Thần Tiễn, thì cô ta cũng là người mạnh nhất ở đây.

Đúng lúc này, thì King lại ngắt lời:



“Không cần thiết, đội hình chưa được tập luyện chỉ làm vướng víu chân tay, làm thực lực tổng thể bị giảm xuống, mọi người hãy chiến đấu theo những thông tin được tuyền tải đến là được.”

Chân lý lập tức được thể hiện, từ ánh mắt của King, đến Frozen, Claude, sau đó đến mỗi người còn sống sót trên thực nghiệm đảo, một sơ đồ chiến đấu nhanh chóng được truyền tải vào não bộ mỗi người. Tất cả cùng nhau khiếp sợ nhìn vào King, khả năng này nếu thực sự sử dụng trên chiến trường, một đám người thường vào tay hắn cũng có thể trở thành một chi chiến bộ hùng mạnh. Nhưng tất cả đều sáng suốt ngậm miệng không nói gì. Dù sao bây giờ càng có nhiều năng lực đặc biệt, xác xuất sống sót của bọn họ lại cao thêm một phần. Lúc này mọi người cũng đều đã biết được, là ai liên lạc, triệu tập tất cả bọn họ đến đây.

Có kế hoạch chiến đấu rõ ràng, mọi người cùng làm ra những chuẩn bị tốt nhất, hồi hộp chờ đợi nhìn cánh cửa pháp trận mở ra.

Xoẹt.

Như một tờ giấy bị xé rách, bức màn đột nhiên hổng một lỗ nhỏ, mỗi lần có thể cho 3-4 tử đồ sóng vai đi qua.

Cặp mắt đỏ au rực sáng, mùi thịt sống thông qua kẽ hở trên vòng bảo hộ truyền vào khứu giác mỗi tử đồ đã tiến hóa là một mùi hương dào dạt, thơm điếc mũi. Như bầy lang sói gặp được đàn dê non, cả đám tất nhiên là hùng hổ xông vào, tuy vậy cửa pháp trận cũng không phải là lớn lắm, những con không may chạm phải ánh sáng trên vòng bảo hộ vẫn bị đốt thành tro như thường. Được vài lần chúng cũng khôn lên, xếp hàng kéo nhau xông vào.

“Cũng biết xếp hàng cơ đấy. “ Robert tặc lưỡi, hắn và Thần Tiễn cùng bị quấn băng như hai cái xác ướp nằm ở hậu phương, rỗi việc nhàn nhã nên bình luận chơi.

Bên cửa vòng phòng hộ, trận chiến cũng bắt đầu triển khai.

À, không biết có thể nói đây là trận chiến được không, vì tình huống có hơi đặc biệt.

Bốn thiếu niên đứng ở bốn góc khác nhau quanh cánh cửa, cùng gật đầu, gần như đều trong một lúc, cả bốn đặt bàn tay xuống đất, dị năng hay ma pháp gì thì ôi thôi, đều vận dụng triệt để cả.

Ngay khi bốn người này phát động công kích, mặt đất dưới chân đám tử đồ đang hăng tiết vịt xông vào chợt lõm xuống, sau đấy bắt đầu vỡ ra từng mảnh, hệt như bị người ta dùng máy cày xới qua vài lần. Cuối cùng các mảnh vỡ lại tan thành từng hạt nhỏ, hình thành một vùng cát lún nhân tạo trong khoảng khắc.

Dị năng chấn động, Ma thuật cát hóa mặt đất, dị năng thổ hệ và ma pháp tạo hố đất cùng được bốn người này vận dụng nhuần nhuyễn, phối hợp với nhau qua chân lý, tạo thành một cái bẫy nhân tạo hết sức hoàn hảo.

Lập tức hố sâu cát lún được hình thành, vây hãm đám tử đồ đầu tiên xông vào dưới đó. Tất nhiên cái hố này cũng không giữ được chúng lâu, chỉ một cái nhún chân, cán lún cũng không giữ chúng được, nhưng vừa bay lên miệng hố, tử đồ tiến hóa với một thân khí thế hiên ngang mới đau khổ phát hiện, phía trên đã có rất nhiều “con mồi” với vẻ mặt bất thiện đang hí hửng nhìn nó.

Lập tức, trong tròng mắt màu đỏ máu của tử đồ xấu số có thêm đủ loại màu sắc sặc sỡ, có xanh lam của nước, có màu đỏ của lửa, có ánh bạc của kim loại, có ánh tím hay xanh lục của đấu khí. Tất cả như một cơn mưa hỗn độn khi một nhà máy hóa chất nổ tung, thân mật tắm cho nó một lượt, đến cặn bã cũng chẳng còn.

Nếu còn tại thế thêm được vài phút giây, hẳn là tử đồ này sẽ phải cảm tạ những người ở trên vì đã cho nó ra đi nhanh gọn, còn những đồng bạn bị kẹt ở phía dưới của nó, đang bị cát lún ngập đến tận mồm không nói, còn không ngừng bị các mũi tên nhọn mọc từ đất đâm qua đâm lại, cả người thủng như cái rổ, nhưng chỉ cần cái đầu còn sống chúng sẽ không chết, nên màn tra tấn này cứ lặp đi lặp lại mãi. Cho đến khi cái đầu của chúng nát như tương mới thôi.

...

Bảo đám thiếu niên này xông lên tiền tuyến liều mạng với kẻ địch thì ai cũng xanh mặt, nhưng hành động đóng cửa đánh chó và bỏ đá xuống giếng này lại được đông đảo sự ủng hộ. Con người mà, bắt nạt kẻ yếu nó đã thành thiên tính, bắt nạt được kẻ thù mà chẳng có tổn thất gì lại càng làm cho họ sung sướng.



Tất nhiên, sự sung sướng này không kéo dài lâu.

Đợt mở cổng thứ hai, đám tử đồ đã khôn ra, chúng nhún chân mạnh từ ngoài vòng bảo hộ, cả thân hình hùng vĩ cùng bay lên, đáp xuống vùng đất mà bốn người chuyên về thổ hệ kia chưa kịp khởi động ma pháp.

Một con làm được, tất nhiên cả đám cũng làm được, bản năng hiếu sát giúp chúng học hỏi với tốc độ nhanh nhất những gì cần thiết để làm thịt con mồi. Vì vậy, sau khi Frozen hấp tấp đóng cổng lại, đã có hơn hai mươi tử đồ lọt được vào trong.

Hai mươi chỉ là một phần nhỏ trong đám tử đồ, nhưng những người có mặt tại hiện trường đã cảm thấy ăn không tiêu. Chúng miễn dịch với các loại công kích bằng năng lượng, chỉ có thể lao vào cận chiến, mà tố chất thân thể của những thứ này lại vô cùng dọa người. Chỉ một cái tát tay, một ma pháp sư xấu số đã răng môi lẫn lộn, chấn thương sọ não, cần phải đi phẫu thuật chỉnh hình gấp nếu vẫn muốn giữ lại nhan sắc.

Tất nhiên là do ma pháp sư vốn đã yếu đuối khi cận chiến, nên tình huống này mọi người đã liệu trước, và các pháp sư cũng đã chuẩn bị tâm lý. Anh chàng không may kia bị như vậy, chỉ có thể trách hắn lui lại quá chậm. Việc đối phó với đám trâu bò cục xúc này nên dành cho những kẻ vai u thịt bắp, như dị năng giả hệ lực lượng và những người tu luyện đấu khí như đám kị sĩ hay võ sĩ kia.

Các anh chàng vì vậy mà anh dũng xông lên, dưới sự cổ vũ của đám dị năng giả hệ năng lượng, cùng các ma pháp sư đã lực bất tòng tâm. Va chạm, bị đẩy văng, hét lớn lấy khí thế, lại xông vào, lại bị đánh bay, cứ thế lặp đi lặp lại. Còn may bên ta có vũ khí và đấu khí phụ trợ, lực tấn công cũng không thể xem thường, nên thế trận rơi vào cảnh giằng co. Tiếng kêu oai oái liên tục vang lên, người răng môi lẫn lộn, kẻ dặt dẹo bay ra, tiếng chặt chém vang lên không ngớt, cùng tiếng thịt bị xé rách xoàn xoạt làm những người đang đứng xem cổ vũ có chút lặng người.

Gió tanh mưa máu, chắc là để chỉ tình hình lúc này đây.

Được 5 phút thì tình huống đã bắt đầu trở lên tệ đi, tử đồ vẫn chiến đấu không ngừng nghỉ, không mệt mỏi, còn các thanh niên phe ta đã bắt đầu đuối sức, màu sắc đấu khí trên những công cụ họ cầm đã ảm đạm đi rất nhiều.

Nghĩ đến cảnh những người này sẽ thất bại sau đó bị xé xác, những khán giả bất đắc dĩ quay sang nhìn nhau, cùng thấy rõ sự sợ hãi mãnh liệt. Mất đi lực lượng chống cự này, họ chết là cái chắc.

Đúng lúc này thì dị biến xảy ra.

Những người đang chiến đấu kinh ngạc phát hiện, họ có thể nắm rõ chuyển động kế tiếp của mỗi tử đồ, tình hình chiến trường xung quanh, động tác của đồng bọn, từ đó cơ thể cũng tự đưa ra phản ứng né tránh hoàn mỹ nhất. Việc còn lại chỉ là công kích. Vì thế, các chiến sĩ bắt đầu xốc lại tinh thần, cành đánh càng hăng.

Còn trong mắt những người ở ngoài, cả đám như uống phải xuân dược (thuốc kích thích), bắt đầu hùng hục như trâu húc mả, lao lên mà không kiêng kị gì, một động tác phòng thủ cũng không có, vậy mà vẫn có thể né tránh chuẩn xác từng cú đánh của đám tử đồ, hơn nữa, từng đòn đánh đều có thể hỗ trợ đồng bạn một cách tinh tế.

Chẳng hạn như tay cầm thương kia, lúc trước hắn múa thương, mọi người phải tránh xa để khỏi ăn đạn lạc, nhưng giờ đây hắn như mãnh hổ xông xáo khắp nơi, trường thương trên tay múa loạn, những người còn lại áp sát quanh hắn, nhưng mũi thương quay vòng lại xảo diệu lách qua từng khe hở nhỏ nhất giữa đám người, công kích chính xác vào đám tử đồ.

Hay như hai kẻ cầm đao kia, lúc trước thường có va chạm, không dẵm lên chân thì cũng vung nhầm đấu khí vào người khác, nay lại phối hợp với nhau như uyên ương kiếm (couple sword player), người chém, kẻ gạt đỡ vô cùng tinh chuẩn, công thủ đều đặn, một kẻ nhảy lên né tránh thì người kia lập tức làm ra tấn công hữu hiệu nhất, từng ánh đao như quỷ mị, dán sát lưng kẻ đang nhảy lên kia, cắt bay đầu một tử đồ đang hùng hổ xông tới.

Rất nhiều, rất nhiều hành động phối hợp vô cùng hoàn mỹ được đám tránh sĩ thô thiển này thể hiện ra, hệt như một đội quân trải qua rèn luyện chính quy, chiến đấu có quy luật, tính kết dính rõ ràng, hỗ trợ đồng đội đầy đủ, công kích nhất thời sắc bén mà hiệu quả. Hệt như đạo quân hỗn tạp này đã lột xác vậy.

Đừng nói người xem, chính những người vừa thực hiện những động tác hoa mỹ ấy cũng ù ù cạc cạc chẳng hiểu tại sao, họ chỉ cảm thấy như biết trước đồng đội sẽ làm như vậy, biết trước được góc độ tấn công nào là hữu hiệu nhất, nắm rõ được bốn phương tám hướng xung quanh mình có những ai, cảm giác vô cùng thần kì.

Chẳng lẽ đột phá nhanh như vậy !? Tiến hóa thế này còn nhanh hơn virus ấy chứ !!! Hay mình chính là tuyệt thế thiên tài gì đó trong truyền thuyết, gặp nghịch cảnh sẽ đột phá, lên lv như đúng rồi !!?

Cả đám âm thầm tự sướng, nhưng chẳng mấy ai phát hiện ra, ngồi trên chỗ cao nhất, cơ thể bất động, nhưng đôi mắt của King lấp lánh ánh vàng, số liệu bên trong chuyển động không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Đảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook