Trường Sinh Đảo

Chương 58: Khiên mạnh nhất và kiếm sắc nhất

Prologue

10/03/2013

“King, anh cứ nói chuyện với con dơi đó, việc còn lại để em lo.” Ren cười nói với King.

King lạnh nhạt gật đầu rồi quay nhẹ cây gậy, từng dải ánh sáng như thực chất nhanh chóng xuất hiện, bao bọc lấy cơ thể hắn. Ánh sáng tan đi thì vị trí hắn đứng đã không còn ai.

“Chậc, đúng là phiền phức.” Richard than một câu rồi khí đen cũng tràn ngập, biến mất cùng King.

Hai luồng khí đen và trắng quấn lấy nhau, nhanh chóng rời khỏi tầm mắt mọi người.

“Ngươi không lo cho hắn sao !?” Orochi nhìn hai dải màu sắng đối nghịch va chạm không ngừng, đánh tan hết mọi vật cản trên đường chúng đi kìa tùy ý hỏi Ren.

“King chưa bao giờ thua cả.” Ren nhún vai.

Rồi liếc nhìn Orochi:

“Ngươi nên lo cho mình đi thì hơn.”

“Cuồng vọng.” Orochi cười gằn, lưỡi kiếm đen trên tay lại vung lên chém một đường hời hợt vào hư không.

“Hê, một lần rồi còn chưa đủ sao, ta có...” Ren tùy ý nói.

Nhưng rất nhanh, cô đành nuốt nửa câu nói tiếp theo lại, không gian trước mắt Ren như bị từng luồng sóng kỳ quái phá hoại tan tành, lớp bảo vệ huyền vũ thủ rực rỡ quang hoa, cản lại phần lớn đòn tấn công, nhưng không hề nhẹ nhàng triệt tiêu được như trước nữa mà để lại vô số tiếng lùng bùng, rồi xoèn xoẹt chát chúa.

Dư lực còn lại đẩy bay Ren về phía sau làm hai chân cô để lại một đường kẻ dài trên mặt đất, thái độ không thể tin được nhìn vào thanh kiếm trên tay Orochi.

“Cắt xuyên không gian !? Cảm giác còn sắc bén hơn phượng hoàng kiếm !? Ngươi là ai !?” Ren kinh ngạc hỏi.

Huyền vũ thủ vừa đỡ cho cô một đòn này, nhưng cũng bị tổn hại một chút. Lớp bảo vệ như có như không lúc này hoàn toàn hiện ra, trên đó hiện rõ mấy vết xước khá đậm.

Phải biết lúc trước Đạm Băng Băng toàn lực dùng kiếm trận, phát huy sức mạnh vượt qua cực hạn bản thân vài chục lần chỉ lưu lại một vệt xước nho nhỏ trên huyền vũ thủ thôi.

Orochi tùy ý chém một đường đã tạo thành thương tổn như vậy. Thanh kiếm kia thật sự có điểm cổ quái. Năng lực của con người hay ma tộc đều khó có thể làm tổn hại đến thần khí, chỉ có thần khí cùng cấp huyền vũ thủ mới có khả năng này.

Trước đây Takeshi cầm thanh kiếm này trên tay cũng không cảm giác được chút bất thường nào, vì căn bản hắn chưa xứng cho quỷ kiếm nhận chủ. Chỉ có Orochi là chủ nhân đích thực của nó mới có thể vận dụng mọi tính năng của cây kiếm này, trong đó đặc trưng nhất là “cắt”.

Không gì không thể cắt được.

Huyền vũ thủ lại là lá chắn bất khả xâm phạm nhất, trong tình trạng cả hai bên đều bị giới hạn sức mạnh, ngoài năng lực của thần khí, khả năng tự thân người sử dụng cũng rất quan trọng. Hiển nhiên, mặt này Orochi mạnh hơn Ren, dù sao hắn cũng là lão quái sống cả ngàn năm rồi.

“Ngươi thật sự nghĩ con rùa già đó là vô địch sao !?” Orochi không trả lời mà hỏi ngược lại.

Huyền vũ thủ trên tay Ren rực sáng, hư ảnh một con rùa cực lớn hiện ra, đôi mắt đục ngầu ánh lên vẻ phẫn nộ, nhìn thẳng vào Orochi, giọng nói già nua mang theo sự tức giận:

“Cảm giác này... là ngươi phải không, Orochi.”

“Orochi, một trong tam đại ma thần, Orochi !?” Ren kinh ngạc thốt lên. Kẻ này cùng cấp bậc với King và Queen trước kia chứ chẳng chơi.

Không, thậm chí còn mạnh hơn bọn họ nữa. Nên biết những kẻ được gọi là ma thần hay thần thú đều tồn tại từ thời thượng cổ, niên đại còn xa xưa hơn cả Long thần nữa.

Nhưng không phải tên này bị phong ấn rồi sao !? Chính tay Lục Vân Tiên phong ấn hắn cơ mà !?

Ren càng lúc càng khó hiểu, nhưng không thể nghi ngờ, kẻ trước mắt thật sự là cường địch mạnh nhất từ trước đến giờ cô gặp phải.



“Lâu như vậy không gặp, không ngờ ngươi lại thành khí linh cho con người, đồ thấp kém.” Orochi cười khinh miệt.

Hiển nhiên, đều là vật tồn tại từ thượng cổ, các thần thú cũng có sự quen biết nhất định.

“Khốn kiếp.” Huyền vũ gào lên tức giận, vòng phòng hộ tự động triển khai, hình thành một bức tường trong suốt cực lớn, ép tới phía Orochi.

“Bao năm rồi vẫn chả thay đổi.” Orochi xoay tròn cây kiếm trước khi tích lực đâm thẳng nó về phía trước.

Gió giật dữ dội, hai luồng lực lượng không có chút tiểu xảo nào trực tiếp va chạm, nhưng đều bị kềm hãm ở mức 9,99% sức mạnh cube, nên cũng giống như ánh sáng của King và lửa bóng tối của Richard hình thành thế giằng co. Ren và con sói bạc dưới chân Orochi không ngừng bị đẩy lùi về phía sau.

“Khốn.... bỏ qua ta sao !? “ Ren bực mình hét lên, tên này nói chuyện cứ coi như cô là không khí.

“Tam đại ma thần thì sao chứ !? Quỳ xuống hết cho ta.”

Lực lượng trọng lực tập tức tỏa xa xung quanh, cây cối đồng loạt đổ xuống ào ào, từng nhánh cỏ bị ép chặt xuống mặt đất, con sói của Orochi lập tức đứt đoạn bốn chân, nhanh chóng trở thành một cái bánh thịt.

Ma khí quanh người Orochi bùng lên dữ dội, trọng lực diễn hóa từ sức mạnh cube lập tức bị triệt tiêu quá nửa, hắn một mặt dùng quỷ kiếm đối kháng với huyền vũ, một mặt dùng lực lượng cơ thể chống lại trọng lực của Ren mà mặt không đổi sắc, ánh mắt còn mang theo vẻ chế nhạo làm Ren tức muốn thổ huyết.

Hind – ed cũng muốn thổ huyết, nhưng cô ta không ngờ trong hoàn cảnh này vẫn có thể đứng thẳng được, dù hai chân run run như muốn khuỵu xuống, vẫn ngoan cường đứng đó, miệng lẩm bẩm.

“Đau quá.... đau quá... khó chịu quá..... chết..... ngươi phải chết..... chết đi cho ta...”

Những lời nói này như có ma lực, bất cứ ai nghe phải cũng cảm thấy mình rơi vào một không gian tối tăm, xung quanh cái gì cũng không thấy, chỉ có mặt đất như màu máu dưới chân, lúc nhúc bò lên hàng loạt ác quỷ cùng nhào tới xâu xé bọn họ.

Claude, Robert, và Frozen lập tức ôm đầu vẻ mặt thống khổ chịu đựng.

Ren cũng hơi nhíu mày, trọng lực phát ra đột nhiên giảm mạnh, hiển nhiên loại công kích tinh thần thế này, huyền vũ thủ cũng không ngăn được.

“Ah, con điên này, muốn chết sớm hơn phải không !? Trọng lực thiết lập, chết đi cho ta.” Ren điên tiết, tập trung phần lớn sức mạnh vào Hind – ed.

Orochi hừ lạnh, phất tay, một luồng ma khí từ cơ thể hắn bay qua bao quanh lấy Hind – ed, triệt tiêu đi phần lớn sức mạnh của trọng lực tập trung. Nhưng sức mạnh tăng lên một chút thôi cũng quá sức chịu đựng của cô ta.

Áp lực bỗng nhiên tăng vọt làm xương cốt Hind – ed lập tức kêu lách cách, phun ra một ngụm máu lớn, hô hấp cũng khó khăn, nhưng càng như vậy, tinh thần lực công kích cô ta phóng ra càng mạnh hơn, những người khác lập tức chìm vào bóng đen sâu thẳm, mất đi ý thức.

Đúng lúc này, một luồng sáng nữa lại lóe lên, Viên đạn TIMI của Trung thành một lần nữa xé gió lao đến, vị trí không sai lệch chút nào, nhắm vào giữa trán Hind – Ed.

Nhìn qua thì cô ta chết chắc.

Chỉ là một bóng dáng cao lớn đột nhiên xuất hiện, cây đại đao cổ quái sau lưng vung mạnh. Người vừa đến hét lớn một tiếng, chém mạnh xuống.

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Cả bóng dáng to lớn của Tanker lẫn Hind – ed đều bị hất văng đi, uy lực của súng TIMI đủ để thổi bay vài cái xe tăng, không ngờ ngoài Richard, vẫn có người dám ngạnh kháng trực tiếp.

Dù vậy, chấn động vẫn làm Hind – ed phải kết thúc màn tinh thần tra tấn của cô ta, cả hai văng ra sau như những cánh diều đứt dây.

Orochi cũng không dễ chịu, hắn đang phải chống chọi với huyền vũ không ngừng ép tới, chịu thêm trọng lực tấn công của Ren, lại bị một chút dư âm vụ nổ ảnh hưởng, lập tức khóe miệng trào máu, nhưng hắn vẫn coi như không. Một tay giữ kiếm, tiếp tục đối chọi, môi tay lấy ra trong người một bảo vật khác:

“Bách quỷ dạ hành, nghe lệnh chủ nhân thật sự của các ngươi, xé xác hết bọn chúng cho ta.”

Grao....

Hàng loạt, hàng loạt yêu ma quỷ quái thi nhau xuất hiện từ bức tranh Orochi thả trôi nổi trên không trung, ma khí dày đặc quấn quanh, trọng lực lập tức mất đi ảnh hưởng vốn có, chỉ làm cho chúng nó chậm lại một chút. Thể hình mỗi con ma đều ốm đói thảm hại, nhưng cũng vì thế mà ánh mắt chúng toát lên vẻ thèm khát và tham lam đến rợn người.



Cả lũ đồng loạt lao về phía Ren và đám người Frozen vẫn còn đang choáng váng đứng lên.

“Tanker, giết thằng bắn lén trước cho ta.” Orochi giọng khàn đặc chát chúa ra lệnh.

Gật. Tanker ra dấu đã hiểu, cất lại cây đao trên lưng, chạy băng băng về phía phát súng vừa bắn. Dưới môi trường trọng lực ít nhất gấp mười lần trái đất bây giờ, hắn vẫn như không cảm thấy, gạt bỏ đám cây cối cán đường, ào ào lướt đi.

Hind – Ed đã ngất xỉu, vì áp lực, được một con quỷ lôi ra khỏi vùng trọng lực ảnh hưởng, dựa vào một gốc cây thiếp đi.

Không giống Tanker đã hấp thu tinh hoa của vô số thiên tài, cô ta giữ những cái xác để chơi đùa, vì vậy mà thực lực chẳng tăng lên bao nhiêu cả. Nếu vừa rồi không có Orochi đỡ hộ một phần, có lẽ đã bị trường trọng lực này ép chết tại chỗ.

...

Nhìn đám ma quỷ lao tới như không hề bị ảnh hưởng bởi trọng lực mình phát ra, Ren cắn răng thu lại sức mạnh, giảm nhẹ thể trọng cơ thể, nhún chân một cái đã xuất hiện trước mặt Orochi, nắm đấm vung lên.

“Giết ngươi thì bọn chúng sẽ toi hết phải không !?”

Orochi nhe răng, đôi mắt đục ngầu toát lên vẻ hứng thú, một tay giơ lên cản lại cú đấm này, giọng nói chát chúa lại vang lên:

“Sai, nếu ta chết, chúng sẽ mất kiểm soát và trào ra hàng loạt, cho đến tận thế của các người.”

Thấy kẻ thù thản nhiên chặn một quyền của mình như vậy, lòng tự trọng của Ren như bị cái gì đó dẫm lên. Cô lạnh lùng thu nắm đấm, cả người thu liễm khí tức, rồi đột nhiên bộc phát:

“Cực tinh huyền vũ thất liên kích.”

Cùng một nắm đấm, nhưng lực phát bảy lần, lực sau chồng lên lực trước, tạo thành hiệu ứng như lò xo bị nén, đến cực hạn, sức mạnh sẽ bung ra ở đầu nắm đấm tràn vào người đối thủ.

Orochi hiển nhiên không ngờ đến một màn này, nhưng sống đã bao năm cùng kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hắn xoay tròn cổ tay, như một con rắn quấn quanh đầu quyền của Ren. Chân dẫm mạnh xuống đất, thu người, giựt cổ tay ra đằng sau.

Nắm đấm công phá lập tức chệch đi mục tiêu, Ren bị Orochi giật mạnh về phía trước, thất liên kích đã đến thời điểm bộc phát, đành phải đánh ra.

Bảy tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, để lại một hố sâu không thấy đáy trên mặt đất. Cơ thể Ren còn bị mất đà bay về phía trước theo hướng Orochi kéo, vừa đúng lúc đầu gối hắn dâng lên.

Nhưng tay còn lại của Ren cũng không nhàn rỗi, nắm đấm thứ hai lập tức xuất hiện. Giáng mạnh vào đầu gối của Orochi.

Bát đại xà không ngờ cô gái này còn tích trữ lắm lực lượng đến vậy, cơ thể nhìn mảnh mai kia mà cú đấm như nặng ngàn cân, hắn cũng không nhịn được kêu lên một tiếng, bị bắn ra xa.

Nhưng dù vậy, Orochi cũng không quên thu kiếm quét thêm một đường chí mạng vào cổ Ren.

Huyền vũ ngay từ khi Orochi lỏng tay đã chú ý, vòng bảo hộ lập tức hiện ra, tiếng ma sát chói tai lại lần nữa vang vọng.

Cả hai lúc này mới thật sự tách nhau ra.

Lần đầu tiên giao thủ, Orochi tổn thất vài giọt máu cùng vết bầm tím ở chân, Ren hơi thoát lực, cùng một vệt sước nhỏ ở cổ.

Huyền vũ thủ là tấm khiên mạnh nhất, nhưng một phút lơi lỏng cũng làm nó không thể phát huy toàn lực, trong khi cây kiếm của Orochi lại là thứ sắc bén nhất.

Phần lớn lực lượng đã bị triệt tiêu, nhưng không khí hình thành gió cắt vẫn kịp xuyên qua lớp bảo hộ, để lại cho Ren một vết sẹo khó quên.

Thương tổn ở mức này chưa là gì, cả hai còn chẳng buồn thở dốc lấy sức, hét lớn một tiếng, lại lao vào nhau.

Khí thế dữ dội.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Đảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook