Chương 156: Biến hoá kinh người của Tiểu Quật Long
Tất Minh Vũ
11/03/2013
Thánh thụ bảy màu cùng Tiểu Quật Long hoà chung nhịp đập, hoà hợp thành một thể, thần kỳ đến mức không nói nên lời, dĩ nhiên là từng dòng chất lỏng bảy màu như keo dính kia chảy ra từ miệng những vết thương, hương thơm nhàn nhạt toả khắp không trung khiến người ngửi được có cảm giác tinh thần sảng khoái. Giống như là một Vạn Niên Tham Quả đã thành thục, đây là một mùi hương thanh tú khiến người say mê, nương theo quá trình hình thành kén rồng bảy màu là chấn động nhè nhẹ, nền của lương đình dường như nhẹ rung.
Đến khi tất cả đều ổn định, kén rồng bảy màu tràn đầy màu sắc, mùi hương nồng nặc khiến khắp viện thơm vô cùng. Kha Kha tham ăn hận không được cắn một miếng. Tiểu thú trắng muốt quay chung quanh kén rồng bảy màu, đôi mắt to sáng ngời tràn ngập vẻ kinh dị, lông mi dài không ngừng xúc động chớp chớp. Cuối nó bị hấp dẫn bởi luồng hương thơm ngát thấm tận ruột gan kia mà không thể nhịn được nữa, len lén nhìn Tiêu Thần một cái, rồi sau đó rứt một miếng trên cái kén.
Chất lỏng mặc ngọc, bạch ngọc, bích ngọc, kim ngọc, chất lỏng bảy màu trộn lẫn với nhau giống như là mật quánh, làm cho những chiếc móng của nó chiếu ra ánh sáng chói mắt. Nó trở nên mê mẩn nhắm hai mắt lại, thưởng thức hương thơm khiến người say mê, giống như đang say rượu đưa những chiếc móng dính đầy chất lỏng bảy màu kia vào trong miệng.
Chỉ là, chuyện khiến người ta kinh ngạc đã xảy ra, trong từng đợt ánh sáng lập loè, chất lỏng bảy màu chói lọi như đang bốc hơi, từ trên móng của nó bốc lên thành một đám sương mù, cuối cùng dung nhập vào trong kén rồng sáng chói.
Kha Kha rất không cam lòng, còn muốn lấy thêm một vốc chất lỏng như keo kia, thế nhưng đã bị Tiêu Thần ngăn cản. Tiểu thú trắng muốt tựa hồ cũng biết là không thể làm xằng làm bậy, lúc này cũng không có hồ đồ, bắt đầu đứng yên lặng một bên mà xem.
Kén rồng bảy màu hoàn toàn là do chất lỏng sáng chói ngưng tụ mà thành, mặc dù ở trên mặt đá cẩm thạch của lương đình nhưng cũng không biến dạng. Kén rất tròn trĩnh, cũng không bị dính cát bụi gì, ánh sáng nhàn nhạt đem những tạp chất loại hết ra ngoài.
Đại khái qua hai canh giờ, chất lỏng bảy màu bắt đầu cứng lại, hoá thành một cái vỏ cứng rắn sặc sỡ. Vẻ mặt Kha Kha rất phong phú, cái miệng nhỏ nhắn nhất thời chu lên thành hình chữ O. Đây mặc dù không phải là vỏ trứng ngọc bảy màu, nhưng giống cực kỳ, phải biết Kha Kha chân chính là từ trong vỏ trứng ngọc bảy màu mà sinh ra. Ngay cả Tiêu Thần cũng có chút giật mình, hiển nhiên là Tiểu Quật Long lại lột xác, nhưng xảy ra kết quả như vậy khiến người ta cảm thấy hết sức bất ngờ.
Răng rắc….
Một tiếng vỡ vang lên, hình như ở bên dưới kén rồng, nền đá cẩm thạch bắt đầu nứt ra, ngay cả nền móng của lương đình cũng lay động theo.
Sau khi tất cả ổn định lại, từng tia sáng từ những khe nứt bắt đầu xuất ra, hướng về kén rồng bảy màu mà tụ lại.
“ Đại địa long khí!”
Tiêu Thần giật mình nhìn luồng linh khí hữu hình này, hắn nghĩ tới một truyền thuyết. Dưới đại địa có long mạch, trong mạch thai nghén hình dạng của rồng, đương nhiên không phải là rồng thật sự, mà hoàn toàn là do linh khí hoá thành hình.
Vô luận người nào có thần thông quảng đại đến đâu cũng rất khó bắt được long mạch, nó là linh tuý của đại địa, trong một trăm dặm vuông cũng không thể tìm ra một luồng thai nghén như vậy. Vả lại nó không ngừng lưu động, dừng chân tại một chỗ mấy trăm năm liền coi như là rất hiếm thấy.
Nếu có bậc thầy có năng khiếu về phong thuỷ, có thể nắm bắt được đường di chuyển của long mạch, đem người chôn ở chỗ long mạch dừng chân, truyền rằng con cháu đời sau của người được chôn sẽ có đại vận khí, mộ của đế vương trong truyền thuyết cùng với truyền thuyết này có liên quan với nhau.
Đương nhiên, dù cho phát hiện được đường đi của long mạch, cũng không có cách bắt được vì không thể tìm nổi trong phạm vi trăm vạn dặm.
Tiêu Thần không thể không cảm thán, thánh thụ bảy màu không hổ là gốc Thông Thiên Thần Mộc của Long tộc lột xác mà thành, dĩ nhiên cũng có thể thu hút linh khí long mạch trong đại địa.
Nếu có thể dung hợp với long khí này, Long tộc sẽ được lợi rất lớn. Thánh thụ bảy màu rốt cục đã thể hiện ra tác dụng hạng nhất mà không người ngoài nào biết được.
Không nghi ngờ rằng, ở dưới Thiên Đế thành trước mắt khẳng định có chứa một luồng long mạch, nếu không cho dù tiểu thánh thụ có thể thu hút long khí, dưới tình huống không có long khí cũng không thể tụ tập.
Mặc dù long khí bị thu hút tới vô cùng yếu ớt mỏng manh, thế nhưng đối với Tiểu Quật Long đang lột xác thì như vậy là đủ rồi. Luồng long khí giống như khói lửa bốc lên nướng kén rồng bảy màu, cuối cùng long khí cuồn cuộn không ngừng bắt đầu tiến vào bên trong kén.
Tiêu Thần không dám rời khỏi nơi đây, sợ phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Kha Kha sau khi hết kinh ngạc thì tràn ngập vẻ tò mò, cũng lẳng lặng mà bảo vệ nơi này.
Trải qua một ngày một đêm như vậy, kén rồng bảy màu phát ra tiếng kêu răng rắc, bắt đầu chậm rãi nứt ra, lần lột xác này nhanh hơn tưởng tượng nhiều, chỉ cần mười hai canh giờ đã thành công. Trong lòng Tiêu Thần tràn ngập chờ mong, không biết thực lực Tiểu Quật Long lại tăng lên tới cảnh giới nào. Không nghi ngờ gì, bảo toàn tánh mạng đã không còn là vấn đề nữa.
Ngay trong sát na này, vầng sáng bảy màu dao động kịch liệt, sáng chói đến mức người ta không thể mở mắt, kén rồng bảy màu vỡ ra, vầng sáng trên vỏ kén biến mất trong nháy mắt, rất nhanh thu liễm vào bên trong. Vỏ ngọc vốn lúc trước sáng chói hiện tại lờ mờ, cuối cùng cũng vỡ nát thành tro bụi.
Ánh sáng lóng lánh, một con rồng trắng như bạch ngọc điêu khắc tinh tế mà thành, từ trong kén rồng giãy dụa mà ra. Tiểu Quật Long đã biến dạng rất lớn, khác xa trước kia, từ màu nâu đen biến thành màu trắng sữa như ngọc, lớp vảy có từng gợn sóng nước vô cùng chói lọi.
Đầu nó càng giống Tổ Long, cái sừng trước kia biến mất, thay thế là một cặp sừng ngọc trắng giống như Long gia, cùng với sừng của Tổ Long là có một không hai.
Thân vẫn như xưa là hổ báo, nhưng bảo quang chói lọi biểu hiện ra lực lượng cường đại tràn ngập trong cơ thể nó, trong lúc giơ tay nhấc chân thì lực lượng kia dường như cũng toát ra, nhẹ nhàng rung động vài cái rất có tư thế long hành hổ bộ*.
(* ý nói rất ra dáng rồng ấy mà ^^)
Khiến người ta kinh hãi hơn là cái đuôi đầy vảy ngọc trắng cũng không còn là đuôi cá sấu mà lột xác thành đuôi của Tổ Long! Đây thật quá khiến người ta giật mình, phải biết rằng lúc trên Long Đảo mười một con tiểu long vương đều là đuôi cá sấu, hiện tại không ngờ Tiểu Quật Long đã lột xác như vậy, không thể không làm cho người ta trố mắt nhìn.
Trong phút chốc Tiêu Thần kết luận, Tiểu Quật Long đã lột xác thành long vương rồi!
Đúng vậy, điều này thật sự không bình thường, nếu như mười một con tiểu long vương kia sau khi rời Long Đảo vẫn như cũ không có chút biến hoá thì Tiểu Quật Long so với bọn chúng có lẽ còn mạnh hơn. Bởi vì, nó còn lột xác nhiều hơn mười một tiểu long vương kia một ít, đó chính là đuôi của Tổ Long.
Đầu Tổ Long, thân hổ báo, đuôi Tổ Long, toàn thân bao trùm vảy giáp bằng ngọc trắng, như một khối ngọc trắng như khéo léo điêu khắc mà thành, có thể nói là phi thường hoàn mỹ.
Cái miệng nhỏ của Kha Kha há ra thật to, dùng sức chớp chớp đôi mắt to của mình, rồi sau đó chạy tới véo vào đuôi của Tiểu Quật Long, nghi ngờ nhìn con ngọc long sáng ngời dài một thước đang đứng ở trước mắt mình.
Không nghi ngờ gì, Tiểu Quật Long trở nên đẹp hơn rất nhiều, không như lúc trước khó coi và không đẹp mắt. Có thể nói là vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng.
Duy nhất không thay đổi là thần thái của nó, càng thêm cao ngạo hơn xưa, ánh mắt sắc bén vô cùng. Chính nó tựa hồ rất hài lòng về lần lột xác này, nhẹ nhàng chuyển mình, nhảy lên như cao hơn mười thước như một tia sáng, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Tiêu Thần đi tới, đặt tay lên thân hổ báo của Tiểu Quật Long, muốn cảm ứng mạch đập trong cơ thể nó. Năng lượng nhịp đập hùng hồn kinh khủng ngoài sức tưởng tượng, như sóng biển cuồn cuộn, làm cho bên ngoài thân nó không ngừng có gợn nước lấp lánh lưu chuyển.
Cửu trùng thiên!
Lực lượng của Tiểu Quật Long đã tương đương với một cao thủ cảnh giới Thuế Phàm cửu trùng thiên!
Lúc trên Long Đảo, lực lượng của Tiểu Quật Long chỉ vào khoảng cảnh giới Thuế Phàm lục hoặc thất trùng thiên mà thôi. Một năm qua, nếu như bọn chúng không có biến hoá thì khẳng định đã bị Tiểu Quật Long vượt qua rồi.
Chỉ là khả năng này cũng không lớn lắm, mười một tiểu long vương kia cũng phải có tiến bộ mới đúng, dù sao huyết mạch bọn chúng không tầm thường, quyết không thể giậm chân tại chỗ mà không có tiến bộ.
Tiêu Thần có dự cảm, Tiểu Quật Long mặc dù đã trải qua một lần lột xác làm kẻ khác phải giật mình, nhưng cũng không thể bỏ xa mười một tiểu long vương kia, sát với sự thật nhất là mười một tiểu long vương kia có thể cũng đã đạt tới cảnh giới cửu trùng thiên rồi, Tiểu Quật Long mặc dù có thể mạnh hơn chúng một ít nhưng cũng là không đáng kể.
Tiêu Thần không thể không cảm thán, Long tộc quả thật là đáng sợ, điều kiện thiên phú của chúng thì những chủng tộc khác không thể so sánh được.
Rất rõ ràng Tiểu Quật Long đã trở nên cường đại vô cùng, hơn nữa nó còn nắm giữ Long tộc cổ chiến kỹ. Dù có chống lại cao thủ cỡ như Ngũ Hành Phong thì cũng không đến nỗi thua thiệt.
Liền sau đó, ánh sáng bảy màu nhu hoà chợt loé, thánh thụ bảy màu ra khỏi thân thể của Tiểu Quật Long. Kha Kha thật cao hứng, nhẹ nhàng huy động bàn tay nhỏ, bảo thụ bay qua, nó nhìn đi nhìn lại dường như muốn xem cho thật kỹ, như muốn tìm hiểu thật rõ.
“ Ngươi nên cố gắng nha, không nên ngủ suốt ngày nữa, nếu không thánh thụ ở trong tay ngươi thật là vô ích.”
“ Y nha…” Kha Kha bất mãn kháng nghị.
Thật ra, Tiêu Thần cũng biết tiểu thú trắng muốt có nắm giữ pháp môn tu luyện đặc biệt, ngủ cũng như là tu luyện. Nó cũng có tiến bộ đáng kể, chỉ là không có cơ hội biểu hiện ra mà thôi.
Kha Kha muốn bắt chước đem bảo thụ đặt ở khe nứt trên mặt đất trong lương đình, muốn thu hút đại địa long khí. Giờ phút này luồng linh khí kia vẫn chưa hoàn toàn tan hết. Nhưng là, chỉ trong phút chốc tiểu thú kinh hãi kêu lên, triển khai rất nhanh cấm cố thần thông giữ thánh thụ lại, chỉ thấy một luồng sáng hình rồng mờ mờ quấn quanh thánh thụ, đang lôi nó xuống đất.
Tiêu Thần vội vàng vọt tới, mạnh mẽ chấn một chưởng về phía khe nứt, muốn làm cho luồng long khí tản đi. Như thế có thể hiểu, nếu muốn thu hút long khí nhất định sẽ có nguy hiểm, vô ý sẽ mất luôn thánh thụ.
Làm Tiêu Thần hơi tiếc nuối chính là, trải qua trận chấn loạn đêm hôm đó, tiểu ô quy vỏ trắng nhốt trong nhà cũng đã chạy mất tiêu không thấy tung tích.
Nghỉ ngơi hồi phục một ngày, ngày thứ hai Tiêu Thần chuẩn bị mang theo Tiểu Quật Long và Kha Kha đi ngoài, thế nhưng Tiêu Thần cảm thấy có chút phiền phức. Tiểu Quật Long dù sao cũng là một long vương chân chính, nếu đi ra ngoài như vậy sẽ làm người khác thèm muốn. Phải biết rằng đây cũng không phải là linh thú tầm thường, một con long vương có ý nghĩa gì? Tin tức mà truyền ra đương nhiên là sẽ có trọng lượng đến mức nào.
Cuối cùng, chuyện làm Tiêu Thần giật mình đã xảy ra, thân thể Tiểu Quật Long phát ra tiếng kêu răng rắc, khớp xương toàn thân đều chuyển động, cuối cùng cũng hoá thành một con long mã trắng ngọc.
Hình dáng của tuấn mã phủ đầy vảy giáp trắng ngọc toàn thân, cho đến trên đầu thì mọc một cặp sừng Tổ Long, đó là một tiểu thiên mã hết sức thần tuấn.
Không ngờ Tiểu Quật Long lại có bản lĩnh như vậy, vượt ngoài dự liệu của Tiêu Thần.
Cho dù như vậy, khi đi trên đường, long mã trắng ngọc vẫn bị không ít người dòm ngó trêu chọc.
Con đường học phủ tấp nập, dòng người rộn ràng nhốn nháo, trong đó không ít đệ tử của học viện, Tiêu Thần nhàn nhã chậm bước dạo chơi trên đường. Lần này Tiểu Quật Long nhân hoạ đắc phúc mà trải qua một lần lột xác trọng đại, làm cho lửa giận cùng sát ý trong lòng hắn đã biến mất. Tâm tình tuy đã yên lặng bình tĩnh trở lại, thế nhưng hắn không tuyệt vì vậy mà buông tha cho Gia Cát Khôn cùng tên tiểu tử bại hoại của gia tộc Reagan.
“ Đi tìm con rùa đen của gia tộc Reagan trước đã!” Hắn đã từ miệng của Hải Vân Thiên mà biết được, tên bại hoại của gia tộc Reagan kia là đệ tử của Học viện Bạch Lộc. Đi qua dòng người trên đường học phủ, rất nhanh đã tới Học viện Bạch Lộc uy danh hiển hách tại Thiên Đế thành.
Bức tường cổ kính ngập tràn phong sương tuế nguyệt, cửa lầu của Học viện Bạch Lộc cao hai mươi mấy thước tràn đầy khí thế, kiến trúc cổ này có lịch sử tám trăm năm, tồn tại từ lúc xây dựng đến nay.
Tuy rằng không ít đệ tử của Học viện Bắc Đẩu đã nhận biết Tiêu Thần từ lần quyết đấu trước với Lu Muda, thế nhưng cũng không có nghĩa là đệ tử của Học viện Bạch Lộc cũng nhận biết hắn, dù sao lần đó cũng chỉ có một ít đệ tử của Học viện Bạch Lộc chạy tới xem quyết đấu.
Thấy Tiêu Thần mang theo một con dị thú thần tuấn giống như long mã đứng ở cửa, không ít đệ tử dừng lại ngắm nghía.
“Anh bạn này muốn làm gì thế, dường như muốn tìm người đánh nhau phải không…”
“ Quả thật rất giống muốn đứng đây ngăn trở đệ tử của học viện chúng ta, không biết đã thu bao nhiêu kim tệ để trút giận cho người ta đây.”
Nghe mấy tên đệ tử bên kia bàn luận, Tiêu Thần có chút nói không nên lời, chẳng lẽ có người thường xuyên mời cao thủ đến đây để đối phó đệ tử Học viện Bạch Lộc sao?
Chuyện làm hắn ngạc nhiên hơn còn ở phía sau, một tên gia hoả có chút anh tuấn đi tới, lôi kéo làm quen nói: “ Huynh đệ ngươi vừa nhìn qua biết ngay là siêu cấp cao thủ, khẳng định là đạt tới Thuế Phàm ngũ trùng thiên, hôm nay chuẩn bị đánh ai vậy? Không bằng ta giới thiệu cho ngươi một mối sinh ý nha, chúng ta rất nhiều người ở đây cũng muốn thu thập một tên gia hoả tên là Hải Vân Thiên, tên hỗn đản này thường xuyên tới đây quấy nhiễu nữ sinh, ngươi nếu có thể thu thập tên mặt trắng này, ta ước chừng trả ngươi cái giá một trăm kim tệ cũng không thành vấn đề. Được rồi, nếu thuận tiện thu thập luôn cái tên Gia Cát đầu heo kia, còn nhiều tiền hơn nữa.”
Tiêu Thần có chút không biết nên khóc hay cười, chẳng lẽ hiện tại giúp người đánh cừu nhân đã hình thành một loại nghề nghiệp rồi hay sao? Thật là hay, danh tiếng hai tên kia cũng không được tốt dẹp cho lắm.
“ Ngươi biết Hoffman của gia tộc Reagan không?”
“ A, ngươi nói là tên bại hoại của gia tộc Reagan hả? Đánh đi, lấy nửa cái mạng của hắn đi, đây là một tên cặn bã, hắn tính rõ số lượng nữ đệ tử xinh đẹp, lại còn có mấy nhân mạng trong tay.”
“ Vậy ngươi có thể nói cho ta biết hắn ở nơi nào không?”
“ Mấy ngày nay cũng không thấy hắn lộ diện, bất quá ta biết hắn thường xuyên lui tới một chỗ, bên trong thành có một địa phương tên là Ôn Tuyền Tiên Cảnh, hắn thường xuyên vào trong đó tiêu khiển…”
Tiêu Thần lập tức rời khỏi nơi đây, tên học sinh phía sau hưng phấn nắm nắm tay: “ Thật là có người dám động đến cái tên bại hoại Hoffman kia hả, chỉ mong có thể lấy được nửa cái mạng hắn. A, người này khẳng định là một nhân vật tàn nhẫn.”
Ôn Tuyền Tiên Cảnh rất nổi danh ở Thiên Đế thành, nơi này cây cỏ xanh tươi, đình đài lầu các rất đẹp, hơi nước lượn lờ tựa như ảo mộng, cảnh đẹp như tranh. Ba toà núi thấp của Thiên Đế thành cũng tập trung ở nơi đây, cũng chỉ cao không quá một hai trăm thước, chung quanh có hàng rào gỗ, diện tích rất rộng, không hề nghi ngờ đây là sản nghiệp của thành chủ.
Tiêu Thần rất nhanh đi tới Ôn Tuyền Tiên Cảnh, mặc dù người ra vào nơi này đều là hạng giàu sang phú quý, nhưng căn bản không cho sủng vật tiến vào. Tiêu Thần trước cửa gặp được một người quen, Lưu Vũ con trai thứ ba của thành chủ Thiên Đế thành Lưu Đạo Minh, lúc trước từng hợp tác với Tiêu Thần đánh Tôn Miểu tại phủ Lễ thân vương.
“ Ha ha… Nguyên là Tiêu huynh, đại chiến nhân tài kiệt xuất đất Bắc Ngũ Hành Phong thật là thống khoái, ta chính là xem từ đầu đến cuối. Nếu như người khác tới nơi này khẳng định không cho mang chiến thú, nhưng tuyệt đối sẽ vì ngươi mà dễ dãi một chút. A, chẳng lẽ đây là long mã trong truyền thuyết, không phải là thánh thú sao?” Lưu Vũ hồ nghi nhìn Tiểu Quật Long thần tuấn.
“ Sao có thể là thánh thú chứ, chẳng qua là linh thú có chiến lực tương đối mạnh mẽ mà thôi.”
Đúng lúc này, bên trong Ôn Tuyền Tiên Cảnh có vài lão già dường như mới vừa tắm trong suối nước nóng đi ra, sau khi Lưu Vũ thấy vậy bèn nói với Tiêu Thần: “ Tiêu huynh, hôm nay ta phải chiêu đãi mấy vị khách nhân ở nơi này một phen, ngày khác sẽ cùng ngươi nâng cốc trò chuyện.”
“ Được, ngươi nhanh đi đi…”
“ Các ngươi nhớ kỹ, sau này Tiêu công tử tới đây hết thảy đều miễn phí, hơn nữa phải mời vào khu khách quý.” Dặn dò thủ hạ ngoài cửa xong, Lưu Vũ vẻ mặt cung kính đi tới đón tiếp mấy lão già kia.
Ôn Tuyền Tiên Cảnh trời quang mây tạnh, hoa cỏ thơm ngát, cây cối sum xuê, các khu suối nước nóng nhỏ bị rào gỗ phân ra, khắp nơi có thể thấy được đình đài lầu các.
Tiêu Thần mang theo Tiểu Quật Long cùng Kha Kha đi vào, hết quẹo phải lại quẹo trái, đi vào nơi gọi là khu khách quý, sau đó đột nhiên phát hiện người quen, dĩ nhiên là Yến Khuynh Thành và Hải Vân Tuyết đang ngâm mình trong suối nước nóng trong rừng hoa cây cảnh ngay trước mặt, mùi hoa thấm vào lòng người từng hồi đưa tới, đồng thời còn có vài giọng nói của nữ nhân.
“ Ta đi lầm chỗ hay sao?” Tiêu Thần cảm thấy có chút không ổn, như thế nào lại xông vào khu suối nước nóng của mấy mỹ nhân Nam Hoang kia chứ.
Đến khi tất cả đều ổn định, kén rồng bảy màu tràn đầy màu sắc, mùi hương nồng nặc khiến khắp viện thơm vô cùng. Kha Kha tham ăn hận không được cắn một miếng. Tiểu thú trắng muốt quay chung quanh kén rồng bảy màu, đôi mắt to sáng ngời tràn ngập vẻ kinh dị, lông mi dài không ngừng xúc động chớp chớp. Cuối nó bị hấp dẫn bởi luồng hương thơm ngát thấm tận ruột gan kia mà không thể nhịn được nữa, len lén nhìn Tiêu Thần một cái, rồi sau đó rứt một miếng trên cái kén.
Chất lỏng mặc ngọc, bạch ngọc, bích ngọc, kim ngọc, chất lỏng bảy màu trộn lẫn với nhau giống như là mật quánh, làm cho những chiếc móng của nó chiếu ra ánh sáng chói mắt. Nó trở nên mê mẩn nhắm hai mắt lại, thưởng thức hương thơm khiến người say mê, giống như đang say rượu đưa những chiếc móng dính đầy chất lỏng bảy màu kia vào trong miệng.
Chỉ là, chuyện khiến người ta kinh ngạc đã xảy ra, trong từng đợt ánh sáng lập loè, chất lỏng bảy màu chói lọi như đang bốc hơi, từ trên móng của nó bốc lên thành một đám sương mù, cuối cùng dung nhập vào trong kén rồng sáng chói.
Kha Kha rất không cam lòng, còn muốn lấy thêm một vốc chất lỏng như keo kia, thế nhưng đã bị Tiêu Thần ngăn cản. Tiểu thú trắng muốt tựa hồ cũng biết là không thể làm xằng làm bậy, lúc này cũng không có hồ đồ, bắt đầu đứng yên lặng một bên mà xem.
Kén rồng bảy màu hoàn toàn là do chất lỏng sáng chói ngưng tụ mà thành, mặc dù ở trên mặt đá cẩm thạch của lương đình nhưng cũng không biến dạng. Kén rất tròn trĩnh, cũng không bị dính cát bụi gì, ánh sáng nhàn nhạt đem những tạp chất loại hết ra ngoài.
Đại khái qua hai canh giờ, chất lỏng bảy màu bắt đầu cứng lại, hoá thành một cái vỏ cứng rắn sặc sỡ. Vẻ mặt Kha Kha rất phong phú, cái miệng nhỏ nhắn nhất thời chu lên thành hình chữ O. Đây mặc dù không phải là vỏ trứng ngọc bảy màu, nhưng giống cực kỳ, phải biết Kha Kha chân chính là từ trong vỏ trứng ngọc bảy màu mà sinh ra. Ngay cả Tiêu Thần cũng có chút giật mình, hiển nhiên là Tiểu Quật Long lại lột xác, nhưng xảy ra kết quả như vậy khiến người ta cảm thấy hết sức bất ngờ.
Răng rắc….
Một tiếng vỡ vang lên, hình như ở bên dưới kén rồng, nền đá cẩm thạch bắt đầu nứt ra, ngay cả nền móng của lương đình cũng lay động theo.
Sau khi tất cả ổn định lại, từng tia sáng từ những khe nứt bắt đầu xuất ra, hướng về kén rồng bảy màu mà tụ lại.
“ Đại địa long khí!”
Tiêu Thần giật mình nhìn luồng linh khí hữu hình này, hắn nghĩ tới một truyền thuyết. Dưới đại địa có long mạch, trong mạch thai nghén hình dạng của rồng, đương nhiên không phải là rồng thật sự, mà hoàn toàn là do linh khí hoá thành hình.
Vô luận người nào có thần thông quảng đại đến đâu cũng rất khó bắt được long mạch, nó là linh tuý của đại địa, trong một trăm dặm vuông cũng không thể tìm ra một luồng thai nghén như vậy. Vả lại nó không ngừng lưu động, dừng chân tại một chỗ mấy trăm năm liền coi như là rất hiếm thấy.
Nếu có bậc thầy có năng khiếu về phong thuỷ, có thể nắm bắt được đường di chuyển của long mạch, đem người chôn ở chỗ long mạch dừng chân, truyền rằng con cháu đời sau của người được chôn sẽ có đại vận khí, mộ của đế vương trong truyền thuyết cùng với truyền thuyết này có liên quan với nhau.
Đương nhiên, dù cho phát hiện được đường đi của long mạch, cũng không có cách bắt được vì không thể tìm nổi trong phạm vi trăm vạn dặm.
Tiêu Thần không thể không cảm thán, thánh thụ bảy màu không hổ là gốc Thông Thiên Thần Mộc của Long tộc lột xác mà thành, dĩ nhiên cũng có thể thu hút linh khí long mạch trong đại địa.
Nếu có thể dung hợp với long khí này, Long tộc sẽ được lợi rất lớn. Thánh thụ bảy màu rốt cục đã thể hiện ra tác dụng hạng nhất mà không người ngoài nào biết được.
Không nghi ngờ rằng, ở dưới Thiên Đế thành trước mắt khẳng định có chứa một luồng long mạch, nếu không cho dù tiểu thánh thụ có thể thu hút long khí, dưới tình huống không có long khí cũng không thể tụ tập.
Mặc dù long khí bị thu hút tới vô cùng yếu ớt mỏng manh, thế nhưng đối với Tiểu Quật Long đang lột xác thì như vậy là đủ rồi. Luồng long khí giống như khói lửa bốc lên nướng kén rồng bảy màu, cuối cùng long khí cuồn cuộn không ngừng bắt đầu tiến vào bên trong kén.
Tiêu Thần không dám rời khỏi nơi đây, sợ phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Kha Kha sau khi hết kinh ngạc thì tràn ngập vẻ tò mò, cũng lẳng lặng mà bảo vệ nơi này.
Trải qua một ngày một đêm như vậy, kén rồng bảy màu phát ra tiếng kêu răng rắc, bắt đầu chậm rãi nứt ra, lần lột xác này nhanh hơn tưởng tượng nhiều, chỉ cần mười hai canh giờ đã thành công. Trong lòng Tiêu Thần tràn ngập chờ mong, không biết thực lực Tiểu Quật Long lại tăng lên tới cảnh giới nào. Không nghi ngờ gì, bảo toàn tánh mạng đã không còn là vấn đề nữa.
Ngay trong sát na này, vầng sáng bảy màu dao động kịch liệt, sáng chói đến mức người ta không thể mở mắt, kén rồng bảy màu vỡ ra, vầng sáng trên vỏ kén biến mất trong nháy mắt, rất nhanh thu liễm vào bên trong. Vỏ ngọc vốn lúc trước sáng chói hiện tại lờ mờ, cuối cùng cũng vỡ nát thành tro bụi.
Ánh sáng lóng lánh, một con rồng trắng như bạch ngọc điêu khắc tinh tế mà thành, từ trong kén rồng giãy dụa mà ra. Tiểu Quật Long đã biến dạng rất lớn, khác xa trước kia, từ màu nâu đen biến thành màu trắng sữa như ngọc, lớp vảy có từng gợn sóng nước vô cùng chói lọi.
Đầu nó càng giống Tổ Long, cái sừng trước kia biến mất, thay thế là một cặp sừng ngọc trắng giống như Long gia, cùng với sừng của Tổ Long là có một không hai.
Thân vẫn như xưa là hổ báo, nhưng bảo quang chói lọi biểu hiện ra lực lượng cường đại tràn ngập trong cơ thể nó, trong lúc giơ tay nhấc chân thì lực lượng kia dường như cũng toát ra, nhẹ nhàng rung động vài cái rất có tư thế long hành hổ bộ*.
(* ý nói rất ra dáng rồng ấy mà ^^)
Khiến người ta kinh hãi hơn là cái đuôi đầy vảy ngọc trắng cũng không còn là đuôi cá sấu mà lột xác thành đuôi của Tổ Long! Đây thật quá khiến người ta giật mình, phải biết rằng lúc trên Long Đảo mười một con tiểu long vương đều là đuôi cá sấu, hiện tại không ngờ Tiểu Quật Long đã lột xác như vậy, không thể không làm cho người ta trố mắt nhìn.
Trong phút chốc Tiêu Thần kết luận, Tiểu Quật Long đã lột xác thành long vương rồi!
Đúng vậy, điều này thật sự không bình thường, nếu như mười một con tiểu long vương kia sau khi rời Long Đảo vẫn như cũ không có chút biến hoá thì Tiểu Quật Long so với bọn chúng có lẽ còn mạnh hơn. Bởi vì, nó còn lột xác nhiều hơn mười một tiểu long vương kia một ít, đó chính là đuôi của Tổ Long.
Đầu Tổ Long, thân hổ báo, đuôi Tổ Long, toàn thân bao trùm vảy giáp bằng ngọc trắng, như một khối ngọc trắng như khéo léo điêu khắc mà thành, có thể nói là phi thường hoàn mỹ.
Cái miệng nhỏ của Kha Kha há ra thật to, dùng sức chớp chớp đôi mắt to của mình, rồi sau đó chạy tới véo vào đuôi của Tiểu Quật Long, nghi ngờ nhìn con ngọc long sáng ngời dài một thước đang đứng ở trước mắt mình.
Không nghi ngờ gì, Tiểu Quật Long trở nên đẹp hơn rất nhiều, không như lúc trước khó coi và không đẹp mắt. Có thể nói là vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng.
Duy nhất không thay đổi là thần thái của nó, càng thêm cao ngạo hơn xưa, ánh mắt sắc bén vô cùng. Chính nó tựa hồ rất hài lòng về lần lột xác này, nhẹ nhàng chuyển mình, nhảy lên như cao hơn mười thước như một tia sáng, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Tiêu Thần đi tới, đặt tay lên thân hổ báo của Tiểu Quật Long, muốn cảm ứng mạch đập trong cơ thể nó. Năng lượng nhịp đập hùng hồn kinh khủng ngoài sức tưởng tượng, như sóng biển cuồn cuộn, làm cho bên ngoài thân nó không ngừng có gợn nước lấp lánh lưu chuyển.
Cửu trùng thiên!
Lực lượng của Tiểu Quật Long đã tương đương với một cao thủ cảnh giới Thuế Phàm cửu trùng thiên!
Lúc trên Long Đảo, lực lượng của Tiểu Quật Long chỉ vào khoảng cảnh giới Thuế Phàm lục hoặc thất trùng thiên mà thôi. Một năm qua, nếu như bọn chúng không có biến hoá thì khẳng định đã bị Tiểu Quật Long vượt qua rồi.
Chỉ là khả năng này cũng không lớn lắm, mười một tiểu long vương kia cũng phải có tiến bộ mới đúng, dù sao huyết mạch bọn chúng không tầm thường, quyết không thể giậm chân tại chỗ mà không có tiến bộ.
Tiêu Thần có dự cảm, Tiểu Quật Long mặc dù đã trải qua một lần lột xác làm kẻ khác phải giật mình, nhưng cũng không thể bỏ xa mười một tiểu long vương kia, sát với sự thật nhất là mười một tiểu long vương kia có thể cũng đã đạt tới cảnh giới cửu trùng thiên rồi, Tiểu Quật Long mặc dù có thể mạnh hơn chúng một ít nhưng cũng là không đáng kể.
Tiêu Thần không thể không cảm thán, Long tộc quả thật là đáng sợ, điều kiện thiên phú của chúng thì những chủng tộc khác không thể so sánh được.
Rất rõ ràng Tiểu Quật Long đã trở nên cường đại vô cùng, hơn nữa nó còn nắm giữ Long tộc cổ chiến kỹ. Dù có chống lại cao thủ cỡ như Ngũ Hành Phong thì cũng không đến nỗi thua thiệt.
Liền sau đó, ánh sáng bảy màu nhu hoà chợt loé, thánh thụ bảy màu ra khỏi thân thể của Tiểu Quật Long. Kha Kha thật cao hứng, nhẹ nhàng huy động bàn tay nhỏ, bảo thụ bay qua, nó nhìn đi nhìn lại dường như muốn xem cho thật kỹ, như muốn tìm hiểu thật rõ.
“ Ngươi nên cố gắng nha, không nên ngủ suốt ngày nữa, nếu không thánh thụ ở trong tay ngươi thật là vô ích.”
“ Y nha…” Kha Kha bất mãn kháng nghị.
Thật ra, Tiêu Thần cũng biết tiểu thú trắng muốt có nắm giữ pháp môn tu luyện đặc biệt, ngủ cũng như là tu luyện. Nó cũng có tiến bộ đáng kể, chỉ là không có cơ hội biểu hiện ra mà thôi.
Kha Kha muốn bắt chước đem bảo thụ đặt ở khe nứt trên mặt đất trong lương đình, muốn thu hút đại địa long khí. Giờ phút này luồng linh khí kia vẫn chưa hoàn toàn tan hết. Nhưng là, chỉ trong phút chốc tiểu thú kinh hãi kêu lên, triển khai rất nhanh cấm cố thần thông giữ thánh thụ lại, chỉ thấy một luồng sáng hình rồng mờ mờ quấn quanh thánh thụ, đang lôi nó xuống đất.
Tiêu Thần vội vàng vọt tới, mạnh mẽ chấn một chưởng về phía khe nứt, muốn làm cho luồng long khí tản đi. Như thế có thể hiểu, nếu muốn thu hút long khí nhất định sẽ có nguy hiểm, vô ý sẽ mất luôn thánh thụ.
Làm Tiêu Thần hơi tiếc nuối chính là, trải qua trận chấn loạn đêm hôm đó, tiểu ô quy vỏ trắng nhốt trong nhà cũng đã chạy mất tiêu không thấy tung tích.
Nghỉ ngơi hồi phục một ngày, ngày thứ hai Tiêu Thần chuẩn bị mang theo Tiểu Quật Long và Kha Kha đi ngoài, thế nhưng Tiêu Thần cảm thấy có chút phiền phức. Tiểu Quật Long dù sao cũng là một long vương chân chính, nếu đi ra ngoài như vậy sẽ làm người khác thèm muốn. Phải biết rằng đây cũng không phải là linh thú tầm thường, một con long vương có ý nghĩa gì? Tin tức mà truyền ra đương nhiên là sẽ có trọng lượng đến mức nào.
Cuối cùng, chuyện làm Tiêu Thần giật mình đã xảy ra, thân thể Tiểu Quật Long phát ra tiếng kêu răng rắc, khớp xương toàn thân đều chuyển động, cuối cùng cũng hoá thành một con long mã trắng ngọc.
Hình dáng của tuấn mã phủ đầy vảy giáp trắng ngọc toàn thân, cho đến trên đầu thì mọc một cặp sừng Tổ Long, đó là một tiểu thiên mã hết sức thần tuấn.
Không ngờ Tiểu Quật Long lại có bản lĩnh như vậy, vượt ngoài dự liệu của Tiêu Thần.
Cho dù như vậy, khi đi trên đường, long mã trắng ngọc vẫn bị không ít người dòm ngó trêu chọc.
Con đường học phủ tấp nập, dòng người rộn ràng nhốn nháo, trong đó không ít đệ tử của học viện, Tiêu Thần nhàn nhã chậm bước dạo chơi trên đường. Lần này Tiểu Quật Long nhân hoạ đắc phúc mà trải qua một lần lột xác trọng đại, làm cho lửa giận cùng sát ý trong lòng hắn đã biến mất. Tâm tình tuy đã yên lặng bình tĩnh trở lại, thế nhưng hắn không tuyệt vì vậy mà buông tha cho Gia Cát Khôn cùng tên tiểu tử bại hoại của gia tộc Reagan.
“ Đi tìm con rùa đen của gia tộc Reagan trước đã!” Hắn đã từ miệng của Hải Vân Thiên mà biết được, tên bại hoại của gia tộc Reagan kia là đệ tử của Học viện Bạch Lộc. Đi qua dòng người trên đường học phủ, rất nhanh đã tới Học viện Bạch Lộc uy danh hiển hách tại Thiên Đế thành.
Bức tường cổ kính ngập tràn phong sương tuế nguyệt, cửa lầu của Học viện Bạch Lộc cao hai mươi mấy thước tràn đầy khí thế, kiến trúc cổ này có lịch sử tám trăm năm, tồn tại từ lúc xây dựng đến nay.
Tuy rằng không ít đệ tử của Học viện Bắc Đẩu đã nhận biết Tiêu Thần từ lần quyết đấu trước với Lu Muda, thế nhưng cũng không có nghĩa là đệ tử của Học viện Bạch Lộc cũng nhận biết hắn, dù sao lần đó cũng chỉ có một ít đệ tử của Học viện Bạch Lộc chạy tới xem quyết đấu.
Thấy Tiêu Thần mang theo một con dị thú thần tuấn giống như long mã đứng ở cửa, không ít đệ tử dừng lại ngắm nghía.
“Anh bạn này muốn làm gì thế, dường như muốn tìm người đánh nhau phải không…”
“ Quả thật rất giống muốn đứng đây ngăn trở đệ tử của học viện chúng ta, không biết đã thu bao nhiêu kim tệ để trút giận cho người ta đây.”
Nghe mấy tên đệ tử bên kia bàn luận, Tiêu Thần có chút nói không nên lời, chẳng lẽ có người thường xuyên mời cao thủ đến đây để đối phó đệ tử Học viện Bạch Lộc sao?
Chuyện làm hắn ngạc nhiên hơn còn ở phía sau, một tên gia hoả có chút anh tuấn đi tới, lôi kéo làm quen nói: “ Huynh đệ ngươi vừa nhìn qua biết ngay là siêu cấp cao thủ, khẳng định là đạt tới Thuế Phàm ngũ trùng thiên, hôm nay chuẩn bị đánh ai vậy? Không bằng ta giới thiệu cho ngươi một mối sinh ý nha, chúng ta rất nhiều người ở đây cũng muốn thu thập một tên gia hoả tên là Hải Vân Thiên, tên hỗn đản này thường xuyên tới đây quấy nhiễu nữ sinh, ngươi nếu có thể thu thập tên mặt trắng này, ta ước chừng trả ngươi cái giá một trăm kim tệ cũng không thành vấn đề. Được rồi, nếu thuận tiện thu thập luôn cái tên Gia Cát đầu heo kia, còn nhiều tiền hơn nữa.”
Tiêu Thần có chút không biết nên khóc hay cười, chẳng lẽ hiện tại giúp người đánh cừu nhân đã hình thành một loại nghề nghiệp rồi hay sao? Thật là hay, danh tiếng hai tên kia cũng không được tốt dẹp cho lắm.
“ Ngươi biết Hoffman của gia tộc Reagan không?”
“ A, ngươi nói là tên bại hoại của gia tộc Reagan hả? Đánh đi, lấy nửa cái mạng của hắn đi, đây là một tên cặn bã, hắn tính rõ số lượng nữ đệ tử xinh đẹp, lại còn có mấy nhân mạng trong tay.”
“ Vậy ngươi có thể nói cho ta biết hắn ở nơi nào không?”
“ Mấy ngày nay cũng không thấy hắn lộ diện, bất quá ta biết hắn thường xuyên lui tới một chỗ, bên trong thành có một địa phương tên là Ôn Tuyền Tiên Cảnh, hắn thường xuyên vào trong đó tiêu khiển…”
Tiêu Thần lập tức rời khỏi nơi đây, tên học sinh phía sau hưng phấn nắm nắm tay: “ Thật là có người dám động đến cái tên bại hoại Hoffman kia hả, chỉ mong có thể lấy được nửa cái mạng hắn. A, người này khẳng định là một nhân vật tàn nhẫn.”
Ôn Tuyền Tiên Cảnh rất nổi danh ở Thiên Đế thành, nơi này cây cỏ xanh tươi, đình đài lầu các rất đẹp, hơi nước lượn lờ tựa như ảo mộng, cảnh đẹp như tranh. Ba toà núi thấp của Thiên Đế thành cũng tập trung ở nơi đây, cũng chỉ cao không quá một hai trăm thước, chung quanh có hàng rào gỗ, diện tích rất rộng, không hề nghi ngờ đây là sản nghiệp của thành chủ.
Tiêu Thần rất nhanh đi tới Ôn Tuyền Tiên Cảnh, mặc dù người ra vào nơi này đều là hạng giàu sang phú quý, nhưng căn bản không cho sủng vật tiến vào. Tiêu Thần trước cửa gặp được một người quen, Lưu Vũ con trai thứ ba của thành chủ Thiên Đế thành Lưu Đạo Minh, lúc trước từng hợp tác với Tiêu Thần đánh Tôn Miểu tại phủ Lễ thân vương.
“ Ha ha… Nguyên là Tiêu huynh, đại chiến nhân tài kiệt xuất đất Bắc Ngũ Hành Phong thật là thống khoái, ta chính là xem từ đầu đến cuối. Nếu như người khác tới nơi này khẳng định không cho mang chiến thú, nhưng tuyệt đối sẽ vì ngươi mà dễ dãi một chút. A, chẳng lẽ đây là long mã trong truyền thuyết, không phải là thánh thú sao?” Lưu Vũ hồ nghi nhìn Tiểu Quật Long thần tuấn.
“ Sao có thể là thánh thú chứ, chẳng qua là linh thú có chiến lực tương đối mạnh mẽ mà thôi.”
Đúng lúc này, bên trong Ôn Tuyền Tiên Cảnh có vài lão già dường như mới vừa tắm trong suối nước nóng đi ra, sau khi Lưu Vũ thấy vậy bèn nói với Tiêu Thần: “ Tiêu huynh, hôm nay ta phải chiêu đãi mấy vị khách nhân ở nơi này một phen, ngày khác sẽ cùng ngươi nâng cốc trò chuyện.”
“ Được, ngươi nhanh đi đi…”
“ Các ngươi nhớ kỹ, sau này Tiêu công tử tới đây hết thảy đều miễn phí, hơn nữa phải mời vào khu khách quý.” Dặn dò thủ hạ ngoài cửa xong, Lưu Vũ vẻ mặt cung kính đi tới đón tiếp mấy lão già kia.
Ôn Tuyền Tiên Cảnh trời quang mây tạnh, hoa cỏ thơm ngát, cây cối sum xuê, các khu suối nước nóng nhỏ bị rào gỗ phân ra, khắp nơi có thể thấy được đình đài lầu các.
Tiêu Thần mang theo Tiểu Quật Long cùng Kha Kha đi vào, hết quẹo phải lại quẹo trái, đi vào nơi gọi là khu khách quý, sau đó đột nhiên phát hiện người quen, dĩ nhiên là Yến Khuynh Thành và Hải Vân Tuyết đang ngâm mình trong suối nước nóng trong rừng hoa cây cảnh ngay trước mặt, mùi hoa thấm vào lòng người từng hồi đưa tới, đồng thời còn có vài giọng nói của nữ nhân.
“ Ta đi lầm chỗ hay sao?” Tiêu Thần cảm thấy có chút không ổn, như thế nào lại xông vào khu suối nước nóng của mấy mỹ nhân Nam Hoang kia chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.