Trường Sinh Giới

Chương 420: Đại chiến bắt đầu!

Tất Minh Vũ

14/04/2014

"Ngươi. . . làm sao có thể? Làm sao có thể!"

Ngoại trừ Yêu Yêu cùng Nghịch Long vương, tất cả các cao thủ đi lên trà lâu đều lộ ra vẻ khó có thể tin nổi khi giật mình nhìn thấy Tiêu Thần. Khó có thể tưởng tượng , một người chết đi hai mươi mấy năm lại tái hiện hậu thế, làm bọn họ không thể không khiếp sợ.

Có vài người trước đây không tính là cỡ nào thân mật với Tiêu Thần, có kẻ thậm chí đã từng qua đại chiến sinh tử với hắn. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, trăm tộc xuất thế, những ân oán năm đó đã không tính là gì. Hiện nay các tộc đều cần đoàn kết lực lượng.

"Ngươi thật sự không chết. . ." Tát Ma đẹp trai hào nhoáng từ trước đến nay vốn đã quen thuộc nên đi tới gần cho Tiêu Thần một quyền.

Tất cả mọi người đều xông tới.

Lý Phi Đao - truyền nhân của Tuyệt Đao, kẹp giữa ngón tay một thanh tiểu đao long lanh trong suốt dài không quá ba tấc. Trong phút chốc nó cắt qua hư không bay ra, phóng tới như tia chớp .

Tiêu Thần liền hiện ra Bát Tướng Thế Giới, giam cầm không gian.

Xoẹt

Thanh tiểu đao long lanh trong suốt đột nhiên đổi phương hướng, quay trở lại trong tay Tuyệt Đao. Hắn bình tĩnh nhìn Bát Tướng Thế Giới, rồi nói: "Không sai, đúng thật là ngươi."

Trên trà lâu bắt đầu lập tức náo nhiệt, những người này đều là nhân vật quan trọng hồi đó, sau nhiều năm đã gặp lại nhau.

"Y nha. . ." Mà ngay cả Tiểu Thú Kha Kha cũng cao hứng phi thường. Nó tuyệt không sợ người lạ, cũng huơ huơ móng vuốt nho nhỏ chào hỏi cùng mỗi người. Càng là vui mừng xông tới Nghịch Long vương không ngừng líu lo. Giống như là có bao lời nói cũng không hết.

"Chết mà tái sinh. Thật sự là kỳ tích. Thật không ngờ. Còn có thể thấy ngươi tại thế gian này."

"Ngươi rốt cuộc là làm được như thế nào?"

. . .

Hôm nay gặp lại làm cho Tiêu Thần cảm khái vạn phần. Nhưng mà có chút chuyện là vô phương nói thẳng cho biết . Các loại chuyện ở Tử Giới là quá mức không thể tưởng tượng nổi .

Nhiều như vậy cố nhân đồng thời xuất hiện cũng làm cho Tiêu Thần cảm giác có chút bất ngờ. Hỏi ra mới biết, chính là đệ tử kiệt xuất Yêu Yêu của Thiên Ma Cung liên lạc. Bởi không lâu sau, Cửu Châu cùng tứ phương thế giới đều sẽ biến thành chiến trường tôi luyện . Để phòng ngừa chu đáo, Yêu Yêu muốn đoàn kết lực lượng của mọi người nhằm ứng phó tình thế nguy hiểm sau này.

"Hiện tại ta rốt cục tin, Dạ Xoa Thiên Vương không ai bì nổi là bị ngươi giết ." Tát Ma đẹp trai hào nhoáng cười lớn mà nói: "Không ít tu giả ở hai bờ sông Trường Giang đều đồn đại thấy được bóng dáng ngươi. Lúc đó ta còn chưa tin, thật không ngờ hôm nay lại gặp."

"Thật hả lòng hả dạ. Dạ Xoa Vương tự xưng là Thiên vương, giết người tàn bạo thị uy. Huynh muội Tề Lạp Áo cùng Tạp Na Ti đã chết ở trong tay của hắn, hiện nay Dạ Xoa Thiên Vương rốt cục bị diệt, bọn họ trên trời có linh thiêng có khả năng nghỉ ngơi ." Càng nói về sau A Thủy càng thương cảm.

"Giết được Dạ Xoa Thiên vương, nhưng hiện tại lại xuất hiện Dạ Xoa Thiên Hậu. Mẫu Dạ Xoa này lợi hại hơn, rất cường đại!" Sở Hành Cuồng cau mày nói.

"Đó là lão bà của ta đây." Chàng trai Thần Tộc Kỳ Nhi sau khi nhận rõ yết hầu nam nhân của Hải Vân Thiên, rốt cục không thể không chán nản đón nhận thực tế. Lúc này nghe được mọi người đàm luận về Dạ Xoa Thiên Hậu nên không nhịn được mở miệng.

"Không nên hiểu lầm." Tiêu Thần vội vàng giải thích cho mọi người: "Đây là bằng hữu Thần Tộc , là đồng minh của chúng ta."

"Biết ta tại sao lại liên lạc với chư vị không?" Yêu Yêu mái tóc đen bóng như thác nước, thanh cao thoát tục, trên gương mặt quyến rũ là một đôi mắt to trong veo như nước đang lóe ra ánh sáng mê hoặc lòng người. Nàng nói: "Lôi Thần vương, Hải Thần vương, Đại Địa Vương, Tu La vương, hơn nữa Dạ Xoa Thiên Hậu, năm cao thủ đại cảnh giới Chí Nhân đã liên hợp chung một chỗ, muốn tại Cửu Châu xác định địa điểm của kế hoạch thanh trừ. Phàm là kẻ đối kháng, giết chết mà không chịu tội. Họ đã hợp thành Thiên Vương chiến đội."

Tất cả mọi người dựng tóc gáy.

Tình thế không phải nghiêm trọng như mọi khi. Năm vị cao thủ Thiên vương cảnh giới Chí Nhân nay tập hợp chung một chỗ, thực lực không thể tưởng tượng . Ai có thể ngăn cản, nơi chúng đi qua chỉ sợ không người nào có thể địch.

Yêu Yêu quốc sắc thiên hương làm điên đảo chúng sinh, nhưng giờ phút này cũng không có một chút thái độ mê hoặc. Nàng nói phi thường nghiêm túc: "Có khả năng tưởng tượng , bọn họ là một đội cao thủ Thiên vương hiếm có. Còn chúng ta bên này thì có ai đạt tới cảnh giới Chí Nhân chưa?"

Mọi người nhất loạt nhìn về phía Tiêu Thần.

"Ta vừa mới đạt tới cảnh giới Chí Nhân Đệ Nhị Trọng Thiên mà thôi, nếu như đồng thời đối đầu năm tên Thiên vương thì hẳn phải chết không nghi ngờ." Tiêu Thần rất bình tĩnh, nhưng giải thích nghiêm túc: "Nếu như Kha Kha có thể tham chiến thì tốt. Nhưng ta đã nhận được cảnh cáo của vài tên dị tộc Bán Tổ, chỉ sợ nó không thể dốc lực ra."

Những người khác đều trầm lặng , ngoại trừ Tiêu Thần ra thì tất cả mọi người không có ai đạt tới cảnh giới Chí Nhân.

"Ta đây một cước bước vào cảnh giới Chí Nhân ." Chàng trai Thần Tộc Kỳ Nhi đột nhiên mở miệng nói, điều này làm cho mọi người khá giật mình.

Mặc dù Kỳ Nhi một cước đã bước vào, nhưng dù sao còn không tính là cao thủ cảnh giới Chí Nhân, vẫn còn vô phương đối chiến cùng vài đại Thiên vương.

"Ta nghĩ vẫn còn có một người hơn phân nửa đã bước chân vào cảnh giới Chí Nhân." Liễu Mộ đột nhiên mở miệng nói.

"Ai?" Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía hắn.

"Võ Chiến Hồn." Liễu Mộ bình tĩnh đáp.

"Lão lão lão Võ lần trước đã đại chiến cùng Cự Long thần thánh Vương , bản thân bị thương nặng, hắn hắn hắn. . . Hắn có thể bước vào cảnh giới Chí Nhân nhanh như vậy?" Kim Tam Ức không quá tin tưởng.

Liễu Mộ đáp: "Sau trận chiến ấy hắn nói muốn phế trừ toàn bộ thần thông, chỉ còn một lòng chuyên tâm tu luyện ấn ký từ võ truyền thừa. Ta cảm giác được hắn có khả năng đạt tới cảnh giới Chí Nhân."

Trong lòng Tiêu Thần chấn động. Lời của Liễu Mộ đã nói phi thường có khả năng thành sự thực, so với hắn không ai có thể hiểu rõ hơn võ ấn ký thuần túy cường đại cùng đáng sợ đến đâu. Có điều bản thân hắn không có khả năng đi theo con đường đó. Hiện nay hắn đồng tu võ, hồn, thần thông nên đã vô phương chuyên tâm chỉ tu võ. Mỗi người cũng có con đường đặc biệt của mình, mà đây là sự lựa chọn làm hắn không hối hận.

"Điều này chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi, không thể xác định chuyện tình quả là thật." Hỏa Niểu phi thường cẩn thận, hắn cảm giác được tất cả đều phải thận trọng lường trước.

"Ta cảm giác được có người tám phần đã đạt đến cảnh giới Chí Nhân." Ngưu Nhân nhìn mọi người mà nói: "Không biết các ngươi còn nhớ rõ Độc Cô Kiếm Ma hay không?"

Năm đó Độc Cô Kiếm Ma có lực lượng cường đại, mọi người làm thế nào quên được. Nay nghe nói lời nầy, lúc ấy liền có người nói: "Trước đây cường đại, không có nghĩa là hai mươi năm qua vẫn cường đại, tiềm năng có lúc không nhất định có thể liên tục phát triển."



"Đúng vậy, lui một bước nói, ngay cả hắn đạt tới cảnh giới Chí Nhân thì làm được gì. Có người có thể tìm được hắn sao?"

Ngưu Nhân nở nụ cười, đáp: "Chúng ta không tìm được, không có nghĩa là người khác không tìm được. Anh rể của Độc Cô Kiếm Ma đang ở đây, ta nghĩ hắn hẳn là có tin tức đi."

A Thủy lắc đầu, đáp: "Ta không biết hắn ở nơi nào. Đã hơn ba năm ta chưa từng gặp mặt cùng hắn. Có điều hẳn là ẩn cư ở nhân gian."

Liễu Mộ hỏi: "Ngươi cảm giác được hắn có đạt tới cảnh giới Chí Nhân hay không?"

"Rất khó nói, mấy năm trước ta rất ít khi nhìn thấy hắn rút kiếm. Thế nhưng ta có một loại cảm giác, bên cạnh hắn tất cả cũng có thể trở thành tuyệt thế sát kiếm."

"Lại là một cao thủ mất tích không xác định được." Có người lắc đầu.

"Ta nghĩ các ngươi có quên vài người hay không?" Yêu Yêu nở nụ cười.

"Vài người chỗ nào?"

"Triệu Trọng Dương, Tuyết Vũ, Mộng Tập Nghiệt, Thương Hải." Yêu Yêu vừa nói ra lời này, lập tức làm cho mọi người ở đây bắt đầu nghị luận. Bốn người này gần hai mươi năm qua cường thế quật khởi, biểu hiện ra chiến lực phi phàm. Mọi người nhất trí cho rằng, trong đó một hai người hẳn là đã đạt tới cảnh giới Chí Nhân.

Năm đó, khi Tiêu Thần chưa bỏ mạng thì liền thường nghe nói đến tên của bọn họ. Thế nhưng cho đến ngày nay cũng mới thấy Triệu Trọng Dương cùng Tuyết Vũ mà thôi, hắn lập tức nói: "Vậy thì liền nghĩ biện pháp liên lạc với bọn họ."

"Kỳ thật còn có một hai người, chỉ là. . . Không nói cũng được." Tát Ma lắc đầu.

Tuyệt Đao gật đầu nói thêm: "Có mấy người đã hoàn toàn biến mất, đã sớm vô phương tìm kiếm."

"Cái đó cái đó kỳ thật các ngươi xem nhẹ một nữ nhân phi thường cường đại." Kim Tam Ức đột nhiên mở miệng ngắt lời.

"Ngươi nói tới ai?" Trần Hàng Cẩm nghi ngờ hỏi han.

"Cửu Cửu Cửu Châu nữ hoàng Triệu Lâm Nhi, trong trong trong tay nàng có vũ khí mang tính hủy diệt rất mạnh. Cả Chí Nhân chỉ sợ đều giết chết."

Triệu Lâm Nhi? Tiêu Thần sau khi trở lại Cửu Châu đã mấy lần muốn đi tìm nàng để tính sổ, nhưng đều bởi vì có chút chuyện mà phải trì hoãn. Nay nghe nói lời ấy thì hắn hơi bị sửng sốt.

"Không sai, Cửu Châu nữ hoàng rốt cuộc nắm giữ vũ khí xác thật khủng bố khó có thể lường được."

Nhớ lại năm tháng đỉnh cao trước kia, nói về tình thế nghiêm trọng hiện tại của Cửu Châu , đàm luận tới tình thế nguy hiểm tương lai ... mọi người đều nói thoải mái, mỗi người giãi bày quan điểm của mình.

Cùng ngày mọi người gặp nhau ở đây , có vài tên dị tộc vương thành Hàng Châu. Chúng nghĩ khi đại chiến tôi luyện đã tới thì coi đây là cứ điểm.

Nghe nói đến tin tức kia, Kim Tam Ức lúc ấy liền nở nụ cười xấu xa, kéo tay Thác Đế mà nói: "Thác Thác Thác Đế, hãy dụ mấy người kia tới. Ca muốn thu thập bọn họ."

Nhìn bộ mặt trước mắt kia kỳ thật coi như tuấn tú, nhưng nụ cười lại cực kì hèn mọn thì Thác Đế hận không thể đạp mấy cái vào mặt.

"Đừng đừng đừng nhìn ca như vậy. Sau này ca không bắt nạt ngươi , hôm nay cho ngươi một cơ hội lập công."

Tây Hồ.

Ba vị dị tộc vương Thụ Nhân Vương, Sơn Nhạc Vương, Bách Hoa Vương đang đứng ở bên bờ Tây hồ. Tất cả phi thường suy tính, chuẩn bị cưỡng chiếm nơi này, tạm thời để làm chốn tu luyện cho thuộc hạ.

Đúng lúc này, một nam nhân điển trai bước đến. Từ cách rất xa liền kêu to: "Ba vị vương, họa lớn đã đến trước mắt."

Thụ Nhân Vương lúc ấy liền trừng mắt, trách mắng: "Ngươi là ai? Nói chuyện giật gân, cho rằng chúng ta là dễ hù dọa sao?"

"Trong thành Hàng Châu có hơn mười cường giả đang muốn đoạt lấy tính mạng của ba vị vương. Nếu như không tin xin đi theo ta."

"Thật sự là tức cười." Sơn Nhạc Vương cũng nở nụ cười lạnh, nói: "Muốn lấy tính mạng chúng ta ? Đến một tên giết một tên, đến một đôi sát hai tên."

"Khẩu khí thật lớn lối!" Kim Tam Ức hiện ra trên bầu trời, nói với Thác Đế trên mặt đất: "Ngươi ngươi ngươi rất khiến ta thất vọng rồi. Khảo nghiệm nhỏ như vậy đều không chịu nổi."

"Ngươi là ai?" Thụ Nhân Vương quát.

Xoẹt xoẹt xoẹt

Trên bầu trời bóng người bay tán loạn, trong phút chốc có đến mười mấy người vây quanh bọn chúng vào giữa.

Ba tên dị tộc vương lập tức cảm giác được không ổn, những người này lại có dao động năng lượng không hề yếu hơn so với bọn hắn.

Chung quanh Bách Hoa Vương đầy trời đều phất phới những cánh hoa lấp lánh, hắn phóng lên cao rồi quát: "Các ngươi rốt cuộc là ai?"

"Người giết ngươi."

"Dám nói cuồng ngôn, dám đánh một trận cùng ta hay không?" Bách Hoa Vương tựa hồ phi thường tự phụ.

Trên bầu trời bóng người chớp động, lập tức năm người bay lên trước .

"Ta nói chính là độc chiến!" Bách Hoa Vương căm tức nhìn mọi người.

"Đương đương đương nhiên là độc chiến. Một mình ngươi độc chiến năm người chúng ta." Kim Tam Ức cười nhạo, dẫn đầu phát động công kích.



"Lao ra đi!" Thụ Nhân Vương, Sơn Nhạc Vương ở bên cạnh nhìn nhau, định phá không bay đi.

Nhưng mà Yêu Yêu, Liễu Mộ, Ngưu Nhân cùng đông đảo cao thủ ở chỗ này, làm thế nào có thể cho bọn hắn có cơ hội chạy trốn đượcTrong khoảnh khắc đã cắt đứt đường đi của bọn chúng.

Tiêu Thần nhắc nhở: "Tạm thời lưu lại tính mạng bọn chúng, để tránh lại có Bán Tổ mở miệng bóp méo, lấy cớ động thủ. Chờ đến khi đại chiến tôi luyện đích thực bắt đầu thì hãy giết. Hiện tại trước cứ nhốt chúng đã."

"Các ngươi. . ." Bách Hoa Vương vừa mới gầm rú lên tiếng, liền bị sắc bén công kích khiến phải nuốt nửa câu sau trở về.

"Xích "

Kim Tam Ức cưỡi con thần lư trắng, trong tay mang theo một thanh thái đao nổi tiếng suýt nữa trực tiếp chém bay đầu Bách Hoa Vương. Chỉ cắt đứt một mảng lớn tóc, từ trên bầu trời bay xuống.

Một trận chiến này kết quả là không cần nghi ngờ, ba vị dị tộc vương nhanh chóng liền bị mọi người phong ấn .

Tất cả mọi người vui mừng, liên hợp tác chiến có uy lực đến không cần bố trí gì nữa. Nhiều cao thủ như thế hội tụ chung một chỗ, ngay cả là đối mặt mấy vị Thiên vương cảnh giới Chí Nhân cũng không phải không có lực đánh một trận.

"Oanh "

Từ phương xa truyền đến dao động năng lượng kịch liệt, đó là vụ nổ mạnh khó có thể tưởng tượng ở chốn xa đó.

"Là phương hướng Cửu Châu đế đô ."

"Đây tựa hồ là vũ khí có tính hủy diệt của Triệu Lâm Nhi."

Những vụ nổ mạnh không ngừng phát sinh, vùng trời kia tựa hồ bắt đầu rung chuyển.

"Đi, đi xem một chút."

Mọi người một mạch nhanh như chớp giật bay về hướng đế đô cách đó mấy trăm dặm, phát huy tốc độ đến cực hạn.

Tiêu Thần có Bát Tướng cực nhanh, đương nhiên vọt tới phía trước. Chả mấy chốc liền đi tới gần đế đô.

Hắn bỗng lạnh toát sống lưng, cả tòa đế đô được một màn năng lượng hào quang khổng lồ bao trùm, bảo hộ cho cả tòa thành ở bên trong. Mà ở bên ngoài đế đô, sóng năng lượng mãnh liệt. Những cơn sóng mãnh liệt mênh mông ngập trời làm cho rất nhiều dãy núi xa xa đều hoàn toàn sụp đổ, hóa thành cát bụi. Càng có không ít đồng ruộng tốt bị phá hủy, mà tất cả dân cư ở ngoài thành đều không thấy đâu.

Đây là một hồi đại thảm họa!

Toàn bộ thôn trấn chung quanh Đế đô đã bị hủy diệt , hóa thành phế tích. Cũng không biết có bao nhiêu sinh linh tan thành tro bụi.

Trên bầu trời, năm đại cao thủ như những quả núi cao đứng sừng sững bất động. Đúng là Tu La vương, Đại Địa Vương, Hải Thần vương, Lôi Thần vương, Dạ Xoa Thiên Hậu.

Năm tên cao thủ cảnh giới Chí Nhân giá lâm nơi đây, uy áp thập phương. Đây là một cỗ chiến lực cường đại làm cho người ta có cảm giác sợ hãi .

Vừa mới rồi, mọi người vẫn còn nghị luận về ngũ đại Thiên vương này. Không nghĩ trong cùng ngày liền thấy bọn họ.

Xác định địa điểm thanh trừ, chẳng lẽ là muốn bắt đầu từ đế đô sao? Nếu như không chỉ bao gồm tu giả, mà còn bao gồm cả dân chúng tầm thường , như vậy liền hơi quá đáng.

"Oanh "

Từ trong màn hào quang năng lượng của Đế đô đột nhiên phun ra một chùm sáng màu đen bốc thẳng hướng trời cao. Ngay cả là mạnh mẽ như ngũ đại Thiên vương thì tất cả cũng trốn tránh trước tiên đã.

Nhưng mà, quầng sáng màu đen đã quét ngang đến phía chân trời. Tu La vương hơi chậm một bước nên bị ô quang đánh trúng ngay tức thì. Thân hình liên tục run rảy như tron cơn sốt, suýt nữa rơi xuống từ trời cao. Ở bên ngực phải của hắn xuất hiện một cái lỗ máu nhìn thông trước sau.

"Hôm nay ta thề phải hủy diệt đô thành này!" Mái tóc dài trên đầu Tu La vương dựng thẳng, giống như ngọn lửa màu đỏ đang cháy bừng bừng.

"Khẩu khí ghê gớm thật, có phải ngươi cũng muốn san bằng Cửu Châu hay không?" Tiêu Thần không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng Tu La vương, trong khi nói thì đồng thời Thượng Thương Chi Thủ đã sớm chụp xuống.

Hư không bị đánh xuyên qua, mái tóc đỏ trên đầu Tu La vương giống như mấy vạn con độc xà màu đỏ đang hướng về phía sau cánh tay Tiêu Thần định quấn quanh.

Lực lượng điên cuồng xuất ra hào quang lóng lánh chói mắt đã nện cho Tu La vương bay đi xa hơn mười trượng. Thế nhưng mái tóc đầy huyết trên đầu của hắn lại đón gió tăng vọt, cuốn lấy tay phải của Tiêu Thần. Chúng như những mạch huyết dài hơn mười trượng đang nhảy múa cuồng loạn, giống như một con sông máu đáng sợ. Ánh hào quang đỏ ma quái đáng chiếu thẳng về hướng phía chân trời, như muốn cắn nát cánh tay Tiêu Thần.

"Oanh "

Chưởng đao của Tiêu Thần như cầu vồng đã cắt nát những sợi tơ máu kia, làm chúng bay xuống đầy trời, khiến cho khắc bầu trời đều nhiễm đỏ.

"Là ngươi? !" Cách đó không xa, Dạ Xoa Thiên Hậu hét lên một tiếng, lao xuống mà áp đến, nhằm về hướng Tiêu Thần. Nàng đã sớm từ Bán Tổ Dạ Xoa mà đó biết được dung mạo Tiêu Thần . Thật sự có thể nói là cừu nhân gặp mặt thì đặc biệt đỏ mắt.

Đúng lúc này, đại đội nhân mã gồm đám người Kim Tam Ức, Nghịch Long Vương, Liễu Mộ, Ngưu Nhân chạy tới. Đồng thời trong lúc đó từ một phương hướng khác có Chiến Vương Mã Ba Áo cùng vài dị tộc vương hiện ra.

Từ chỗ xa hơn, Triệu Trọng Dương, Tuyết Vũ, Mộng Tập Nghiệt, Thương Hải, Hoàng Kim Sư Tử Vương đang bay tới cực nhanh.

Dao động năng lượng mang tính hủy diệt đã đưa tới không ít cao thủ Cửu Châu .

Vô tận sinh linh tử vong đã dẫn tới tứ phương vân động, tất cả tu giả cường đại đều bị kinh động .

Đúng lúc này, từ trên trời cao truyền đến âm thanh to lớn: "Nếu cuộc chiến đấu đại quy mô đã bắt đầu, như vậy chiến trường tôi luyện đã sớm mở ra!"

Âm thanh to lớn tại Cửu Châu vang động ầm ầm trong không trung. Không hề hỏi cũng biết đó là Bán Tổ đang tuyên bố ---- đại chiến đã bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook