Chương 418: Đánh cuộc!
Tất Minh Vũ
31/03/2014
Hai đại
cường giả đạp sóng mà chạy, Dạ Xoa Thiên Vương mỗi bộ bước ra làm trong
Trường Giang đều phải nổi sóng, lại phát ra những trận sấm sét âm vang.
Có điều khi đến trước mặt Tiêu Thần , tất cả những cơn sóng mãnh liệt
mênh mông trắng xóa đều chìm vào trong lòng sông, bị một cái vực sâu
cường đại hoàn toàn giam cầm , vô phương đánh đến gần hắn.
Xích
Một đạo kiếm quang xé rách hư không, nó từ ngón tay Tiêu Thần bắn ra, tựa như là một con Giao Long nhập vào trong lòng Trường Giang. Ở trong dòng sông lớn mãnh liệt nó chia ra một thủy đạo bổ về phía sau lưng Dạ Xoa Thiên Vương. Những cơn sóng cuồn cuộn nổi lên cao đến mấy chục thước. Nếu như không phải bị Tiêu Thần khống chế thì chúng nhất định sẽ cuốn về hướng hai bờ sông, hình thành tai nạn đáng sợ.
Dạ Xoa Thiên Vương gào lớn, Chỉ Xích Thiên Nhai được hắn phát huy đến mức tận cùng. Cự li vĩnh hằng không thay đổi trước sau vẫn giữ khoảng cách giữa hắn cùng với Tiêu Thần. Kiếm quang đánh lên bầu trời, bổ ra một vết nứt không gian thật dài.
Cũng không phải tất cả công kích đều bị thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai mở rộng cự ly. Tứ Đại Tán Thủ vẫn mang đến cho Dạ Xoa Thiên Vương uy hiếp cường đại, cánh tay trái của hắn bị chính thần thông này chém nát.
Mà giờ phút này Tiêu Thần càng là lấy lực lượng của Bản Nguyên Thế Giới để oanh kích hắn. Nó thay nhau phát tán ra, uy áp hào hùng mãnh liệt mênh mông xuất ra, vô tận lực lượng phô thiên cái địa quét ngang đến Dạ Xoa Thiên Vương ở phía trước.
Hôm nay, Dạ Xoa Thiên Vương thật sự chật vật không chịu nổi. Thần thông Vạn Pháp Bất Xâm bị phá, giờ phút này chỉ có thể dựa vào Kiếm Hỏa Phần Thiên để chống cự. Quanh thân lửa xanh ngút trời, ngọn lửa vô tận thiêu đốt mọi thứ chung quanh hắn. Khi hắn đi qua nơi nào của Trường Giang đều phảng phất bị đun sôi , màn hơi bụi trắng hừng hực bốc lên ngút trời, hình thành một mảnh hơi nước trông giống như những đám mây trắng.
Nhưng Kiếm Hỏa Phần Thiên cũng chỉ có thể ngăn cản nhất thời, dù sao hắn đã lâm vào cảnh thân chịu trọng thương. Bởi vì Tiêu Thần tung ra công kích sắc bén mà hắn dần dần chống đỡ hết nổi, tùy thời có thể sẽ bị giết chết.
"Ông "
Bản Nguyên Bát Âm càng xuất ra liên tiếp, vai phải của Dạ Xoa Thiên Vương "Phanh" một tiếng bị đánh xuyên qua, hình thành một lỗ máu cực lớn nhìn thấu trước sau. Cánh tay phải lúc ấy liền mềm nhũn đi.
Mà đó còn là Dạ Xoa Thiên Vương tung hoành vô địch. Nếu như đổi lại cường giả khác thì tất nhiên đã sớm hình thần câu diệt khi bị Thiên Âm chữ " Ông" đánh trúng.
Mái tóc dài trên đầu Dạ Xoa Thiên Vương đều bị giọt máu bắn toé mà nhiễm đỏ. Lần đầu tiên hắn có cảm giác bại vong sắp chết. Nhưng hắn phi thường không cam lòng. Gần đây thần thông đại thành, hắn không muốn lại phải than thở "Xuất sư không thắng thân chết trước" làm hắn khó có thể đón nhận.
Một mạch đại truy sát. Tiêu Thần cùng Dạ Xoa Thiên Vương chạy dọc theo Trường Giang lên thượng nguồn, gây ra những cơn sóng lớn ngập trờitrông giống như đại dương mênh mông cuốn vào bên trong dòng sông lớn trên lục địa. Điều đó dẫn tới không ít tu giả ở hai bờ sông phát ra tiếng thán phục.
Nhất là sau khi nhận ra người bỏ chạy là Dạ Xoa Thiên Vương liền càng làm cho người ta kinh hãi hơn. Đường đường cao thủ cảnh giới Chí Nhân Thiên vương. Đó tuyệt đối là nhân vật đánh đâu thắng đó giữa vương giả trăm tộc. Nhưng mà hôm nay lại chật vật đến thế này. Phàm là ai nhìn thấy đều cảm giác khó có thể tin nổi.
Thực sự là Tiêu Thần năm đó đã sống lại sao? Số ít người sau khi nhìn thấy dung mạo của hắn đều dị thường giật mình.
Dạ Xoa Thiên Vương bị đánh bại. Cái này vô luận như thế nào cũng được gọi là tin tức trọng đại. Dẫn tới hai bờ sông Trường Giang đại chấn động một phen. Mà Tiêu Thần hư hư thực thực chết rồi sống lại đã xuất hiện hậu thế thì chỉ được bàn tán sôi nổi ở trong phạm vi nhỏ.
Hai đại cường giả ngược dòng Trường Giang mà lên, nhanh chóng liền phi ra khỏi Cửu Châu, tiến vào vùng đất cao nguyên. Trong tiếng kịch chiến ù ù như sấm sét , toàn thân Dạ Xoa Thiên Vương có thêm mười mấy cái lỗ máu nhìn thấy từ trước ra sau.
Nơi đây là khu vực không người, trống trải vô cùng nên Tiêu Thần xuất thủ căn bản không kiêng nể. Hắn lấy thần thông chiến kỹ đại phá Kiếm Hỏa Phần Thiên, thời khắc Dạ Xoa Thiên vương bỏ mạng liền tại trước mắt.
"A. . ." Dạ Xoa Thiên Vương ngửa mặt lên trời rống to, tóc dài bay loạn. Vô Lượng Ma Quyền cùng Kiếm Hỏa Phần Thiên đồng thời phát ra xé rách mặt đất, cao nguyên sụp đổ, địa tầng vỡ vụn. Từ dưới sâu bay lên vô tận những tảng đá lớn, chúng hội tụ lại một chỗ làm hình thành một đại dương đá mênh mông đang nổi sóng, rồi lan đi mênh mông cuồn cuộn khắp trong thiên địa.
Đất đá khủng bố thổi quét tứ phương, chúng ẩn chứa sự không cam lòng cùng chiến ý của Dạ Xoa Thiên Vương nay đã quét ngang vòm trời. Khi cao thủ cảnh giới Chí Nhân liều mạng, uy lực không phải chuyện đùa. Đây hoàn toàn là cuộc đấu với thú đến đường cùng, thiên địa đều vỡ vụn.
Nhưng mà, Tiêu Thần không bởi vậy mà lui nửa bước. Sát ý bốc tận trời cao, hắn thề phải lấy được mạng Dạ Xoa Thiên Vương . Thiên Bi Cổ Pháp được hắn lĩnh ngộ tinh túy, nương theo chiến kỹ cổ mà thi triển, bóng hình của một mặt Thiên Bi lớn xông vào giữa cơn sóng đất đá mãnh liệt mênh mông vô tận.
"Phanh "
Âm thanh rung động thiên địa phát ra, làn sóng đất đá động trời cứ như vậy bị đánh xuyên qua. Ở giữa những cơn sóng biển năng lượng vô tận như là được mở ra một cái thông đạo gió êm sóng lặng, bóng dáng Thiên Bi xẹt qua hư không hung hăng đè về hướng Dạ Xoa Thiên Vương.
Dạ Xoa Thiên Vương ngửa mặt lên trời gầm rống trông giống như điên cuồng. Mặc dù hắn đã dốc toàn lực ngăn cản, nhưng vẫn bị bóng dáng Thiên Bi khổng lồ chấn bay đi ra ngoài, cánh tay phải còn lại đã nát vụn trong phút chốc, hóa thành một cỗ huyết vụ tiêu tan trong đám loạn thạch.
Thần thông Vạn Pháp Bất Xâm trong khoảng thời gian ngắn vô phương triệu hồi, mà hắn lại không có võ thể biến thái như Tiêu Thần vậy , nên tự nhiên khó có thể chống lại loại công kích phách tuyệt thiên địa .
Không chỉ có song chưởng đã tan thành tro bụi, chính xương cốt toàn thân cũng vỡ vụn mấy chục chỗ, lục phủ ngũ tạng càng đã sớm vỡ tan, mắt thấy khó có thể gắng sức.
"Ta không muốn chết!" Dạ Xoa Thiên Vương dẫu rơi đến loại hoàn cảnh này nhưng vẫn không cam lòng bỏ mạng. Hắn thiêu đốt năng lượng sinh mệnh, từ trên cao nguyên hướng về miền đất tây nam lạnh khủng khiếp mà bỏ chạy.
Những đỉnh núi tuyết liên miên vô cùng chặn đường đi của hai đại cường giả, khí lạnh cuồn cuộn thổi đến mãnh liệt. Mặc dù là giữa hè mùa, nhưng nơi đây lại có những cơn đại tuyết bay tán loạn, dòng khí lạnh lẽo giống như lưỡi dao thổi qua trời cao.
"Vĩnh biệt nhé, Dạ Xoa Thiên Vương!" Tiêu Thần giơ cao cánh tay phải, quát to: "Nghỉ ngơi tại Tuyết Sơn đi."
Hắn quát to một tiếng, trực tiếp dẫn phát băng tuyết, giống như là giữa các đỉnh núi cao có vạn mã đang lao nhanh, những đợt sóng tuyết vô tận phô thiên cái địa đổ xuống. Khi Tiêu Thần vung chưởng đao thì một mặt Thiên Bi cực lớn quét về hướng Dạ Xoa Thiên Vương.
"Oanh "
Đất trời rung chuyển ở những nơiThiên Bi quét qua.
Mấy chục quả núi tuyết chót vót cao hàng vạn thước bị bóng hình Thiên Bi khổng lồ cắt đứt đỉnh núi rồi rơi xuống, đè lấp Dạ Xoa Thiên Vương. Trong những dãy núi liên miên không còn một đỉnh núi nào cao đến vạn thước.
"Oanh "
Dạ Xoa Thiên Vương bị cơn sóng tuyết bao phủ, rơi xuống đỉnh núi cao được dân bản xứ gọi là Châu Mục Lãng Mã ( Everest), thân thể chia năm xẻ bảy.
Bỗng có một uy áp vô thượng phủ xuống mặt đất, tất cả núi tuyết đều chấn động. Một lão Dạ Xoa vóc người nhỏ gầy tay áo phất phơ, đầu đầy tóc xanh lá cây đang dựng thẳng chợt xuất hiện ở trong không trung trên núi tuyết, căm tức nhìn Tiêu Thần.
Dao động khủng bố, như là các trận mưa sao đang lay động, như là biển cả ầm ì, toàn bộ tứ phương chấn động. Dạ Xoa Tộc Bán Tổ xuất hiện!
"Lớn mật!" Một cỗ dao động tinh thần linh hồn cường đại làm người ta kinh sợ như là một quả núi lớn bỗng nện ở trên người Tiêu Thần, đã đánh bay hắn đi ra xa ngoài mấy trăm trượng. Nếu như không phải có võ thể vô thượng, đổi lại là tu giả khác thì e là đã sớm hình thần câu diệt dưới công kích thần thức như thế của Bán Tổ.
"Y nha. . ." Kha Kha đang xem cuộc chiến ở phía sau tức thì vọt tới. Nó mở Thất Nhạc Viên ra, muốn bao phủ Tiêu Thần đi vào.
Ở trong Thất Nhạc Viên Tiểu Thú là vô địch, ngay cả là Bán Tổ cũng khó lòng làm gì được. Nhưng mà lão Dạ Xoa hiển nhiên đã biết thủ đoạn này, tay phải lão nhẹ nhàng cắt qua không gian.
Chỉ Xích Thiên Nhai!
Tiêu Thần cùng Kha Kha bị ngăn cách giữa hai mảnh thiên địa, Thất Nhạc Viên mặc dù có thể phá được vạn pháp, nhưng mà khi chưa có đích thực bao phủ Tiêu Thần đi vào thì nó cũng không cách nào thay đổi cái gì.
Kha Kha lấy Thất Nhạc Viên càn quét thần thông Lĩnh Vực của lão Dạ Xoa rồi bay nhanh đến gần. Nhưng mà chỗ Tiêu Thần ở trên hư không cũng lại rời xa cực nhanh, giữa hai người xuất hiện một đoạn cự ly vĩnh hằng không thay đổi.
Tuyết Bạch Tiểu Thú phẫn nộ nhìn lão Dạ Xoa còm nhom trên không trung.
Tiêu Thần phun ra hai ngụm máu, đứng thẳng người. Hắn khẽ lau vết máu trên khóe miệng mà nói: "Đường đường Dạ Xoa Tộc Bán Tổ, nhìn thấy tiểu bối không địch lại thì không nhịn được mà xuất thủ sao? Cứ lại đây, ta và ngươi đại chiến ba nghìn hiệp, mời tất cả Bán Tổ ngũ giới cùng đến xem cuộc chiến quyết định."
Mặc dù dường như là lời nói trêu chọc, nhưng so với đao phong còn tác dụng hơn. Nó khiến lão Dạ Xoa cũng không khỏi mặt mày đỏ bừng. Nhưng mà sát khí nhanh chóng tràn ngập ra, làm cho chốn Tuyết Sơn lạnh như băng này càng thêm lạnh lẽo thấu xương. Âm thanh vô tình như sắt đá chọi nhau quanh quẩn tại Tuyết Sơn: "Đại chiến tôi luyện còn chưa đích thực bắt đầu, ngươi liền xuất thủ định hại đối thủ, phạm vào tối kỵ. Tuy là ta giết ngươi cũng không ai có thể nói được cái gì."
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ nhìn chằm chằm Tiêu Thần, rất hiển nhiên thật sự lão đã động sát ý. Áp lực cực lớn như là quả núi nặng muôn vàn quân giáng xuống.
"Làm hại, từ đâu mà nói vậy? Dựa theo lời nói như thế thì có thể lý giải là giữa Cửu Châu cùng tứ phương thế giới trước mắt phải giữ yên ổn, không cho tranh chấp cùng đại chiến? Nhưng vì sao ta thấy người của Tu La cùng Dạ Xoa coi nhân mạng là chuyện vặt, lạm sát kẻ vô tội? Chẳng lẽ ngươi nói tối kỵ là tiêu chuẩn đồng thời sao? Chỉ cho phép quan châu phóng hỏa mà không cho dân chúng đốt đèn?"
"Ngươi đang khiêu khích uy nghiêm của Bán Tổ sao?" Lão Dạ Xoa mặt mày sa sầm, vô tận uy áp bao phủ xuống, những quả núi tuyết dưới chân Tiêu Thần ầm ầm sụp đổ.
Trong khối băng tuyết lớn, chung quanh Tiêu Thần hiện ra tám thế giới mông lung, tám cánh cửa thần bí khó lường đồng thời nhắm ngay lão Dạ Xoa.
"Thật sự là không biết sống chết, vốn định cho ngươi nếm chút khổ sở, tha cho ngươi một mạng, không nghĩ ngươi lại nhiều lần xúc phạm tôn nghiêm của Bán Tổ. Hiện tại ta rút nhị hồn lục phách, để ngươi hiểu rõ không được khinh nhờn Bán Tổ!"
Trên bầu trời có một bàn tay lớn màu xanh biếc to đến trăm ngàn trượng, nó tạo thành trảo chộp về hướng Tiêu Thần. Uy áp khủng bố làm cho những quả núi tuyết chung quanh không ngừng sụp lở, những cơn sóng tuyết giống như biển gầm đang ào ào trút xuống.
"Lão Dạ Xoa ngươi hơi quá đáng, coi Nhân tộc ta như không có gì sao? !" Thiên Ngoại Thiên xuyên qua không gian, vung cánh tay lên. Một bàn tay to lớn như quả núi cao hiện ra nghênh đón.
"Oanh "
Hai bàn tay nện vào nhau trên không trung làm bầu trời xuất hiện trên trăm vết nứt không gian lớn, mỗi vết nứt đều kéo dài ra ngoài hơn mười dặm. Trong những dãy núi liên tục vô tận phía dưới có rất nhiều quả núi sụp đổ, băng tuyết càng là không ngừng rơi, như vạn mã đang phi.
Thiên Ngoại Thiên đầu đầy tóc dài khô vàng như rơm, giống hệt thiếu niên bất lương đang đứng thẳng trong không trung trên dãy núi tuyết, với dáng vẻ lưu manh nhìn lão Dạ Xoa.
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ nặng nề hừ lạnh một tiếng, tay phải lộ ra rồi cắt một cái ở trên hư không . Tàn thây của Dạ Xoa Thiên Vương ở trên Châu Mục Lãng Mã liền ngưng tụ một chỗ rồi cùng bay lên trời cao. Lão đánh ra từng đạo lục quang, nhập vào thi thể của Dạ Xoa Thiên Vương. Hai tay liên tục múa may xuất ra vạn đạo hào quang, cuối cùng bên ngoài thi thể của Dạ Xoa Thiên Vương lại hình thành một cái kén từ ánh sáng.
"Răng rắc răng rắc "
Dạ Xoa Thiên Vương phá kén chui ra, hoàn hảo không tổn hao gì, chết mà tái sinh! Hắn lạnh lùng nhìn quét bốn phía, sau khi biết rõ ràng tình trạng trước mắt thì nở nụ cười lành lạnh với Tiêu Thần.
"Đại chiến tôi luyện còn chưa bắt đầu, ngươi liền tạo ra thân thể cho hắn , cứu tính mạng hắn. Đây chính là vi phạm nghiêm trọng quy củ a." Thiên Ngoại Thiên liếc mắt nhìn lão Dạ Xoa.
Lão Dạ Xoa không nói gì, quét mắt liếc nhìn Tiêu Thần mà nói: "Một tháng sau đại chiến tôi luyện sẽ bắt đầu, trong lúc này nếu như xuất thủ vô cớ, thì ta trực tiếp giết chính là ba hồn bảy vía nhà ngươi. Cái tội khinh nhờn Bán Tổ, lần này tạm thời bỏ qua . . ."
Thiên Ngoại Thiên nghe tới chỗ này, lúc ấy liền trở mặt , cắt đứt lời của lão: "Cái gì mà làm hại địch thủ, cái gì mà khinh nhờn Bán Tổ?" Nói tới đây, lão đột nhiên xuất thủ, một bàn tay cực lớn bất chợt xuất hiện, ôm lấy Dạ Xoa Thiên Vương. Thần lực Bán Tổ bắt đầu khởi động, thân thể Dạ Xoa Thiên Vương phát ra tiếng kêu kẽo kẹt kẽo kẹt, khớp xương toàn thân đều bị rung động.
Dạ Xoa Thiên Vương vừa mới sống lại dốc toàn lực chống lại, nhưng sao có thể ngăn chặn được lực lượng của Bán Tổ, xương cốt toàn thân sắp sửa vỡ vụn.
"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Lão Dạ Xoa kinh sợ.
"Hắn xúc phạm tôn nghiêm của Bán Tổ, ngông nghênh trước mặt ta. Đó là chiếu theo lời của ngươi!"
"Dừng tay!" Lão Dạ Xoa hét lớn.
"Ta đây cũng giống như ngươi, gắng gượng bỏ qua cho lần này, lần sau không được viện dẫn lí lẽ này nữa." Thiên Ngoại Thiên nặng nề quẳng Dạ Xoa Thiên Vương xuống Tuyết Sơn.
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ căm tức nhìn lão, tức giận đến râu tóc đều dựng.
Đúng lúc này, Tiêu Thần đột nhiên hành động. Bát Tướng cực nhanh làm cho ngay cả là Bán Tổ cũng phải biến sắc, nhanh đến mức tận cùng. Lục Thần Thức, Băng Liệt Thức, Trấn Ma Thức, Nghịch Loạn Thức đồng thời xuất thủ, một mặt Thiên Bi cực lớn quét ngang rơi xuống Dạ Xoa Thiên Vương.
"Oanh "
Dạ Xoa Thiên Vương vừa mới được Dạ Xoa Tộc Bán Tổ cứu sống xem như bị đánh hình thần câu diệt, hoàn toàn tan thành tro bụi đến ngay chút tàn tích cũng không còn. Cùng lúc đó, Kha Kha xuyên qua không gian lao tới. Thất Nhạc Viên mở ra, thu Tiêu Thần đi vào.
Hai người phối hợp không chê vào đâu được, ngay cả là lão Dạ Xoa nổi giận đều chậm một bước. Cự trảo phát ra chớp xanh dày đặc chỉ lướt thoáng qua cùng bọn họ rồi xé rách hơn một ngàn vết nứt không gian cực lớn, làm cho mấy chục quả núi tuyết phía trước không một tiếng động nát bấy.
Ngay trước mặt Bán Tổ Dạ Xoa Tộc mà giết chết Dạ Xoa Thiên Vương, cái bạt tai này rất vang dội .
Cho dù có giết chết Dạ Xoa Thiên Vương hay không thì việc hôm nay đều trở thành một cái kim găm vào trong lòng lão Dạ Xoa. Việc đã đến nước này, Tiêu Thần liền trực tiếp giết chết Dạ Xoa Thiên Vương. Hắn quyết định mang theo Kha Kha quay về Tử Giả Thế Giới, sau khi đạt tới cảnh giới Bán Tổ mới trở về.
Lão Dạ Xoa vừa mới cứu sống Dạ Xoa Thiên vương, lại bị Tiêu Thần tiêu diệt lần nữa. Mà ngay cả Thiên Ngoại Thiên cũng phải ngẩn ngơ, thật không ngờ Tiêu Thần dám làm như thế. Lão Dạ Xoa tức giận đến mắt mũi trợn ngược, chòm râu dài rung rung. Lão phong khốn tứ phương, ngăn cách phiến không gian này để chặn tất cả đường lui.
Lão Dạ Xoa hoàn toàn nổi giận làm Tuyết Bạch Tiểu Thú hoảng sợ tức thì phong bế Thất Nhạc Viên, chỉ để lại một khe hở len lén nhìn ra phía ngoài.
Một Bán Tổ phát điên là điều phi thường đáng sợ, vạn nhất lão bất kể vốn liếng mà xuất ra một chút Cổ Pháp cấm kỵ, vậy phiền toái liền vô phương tưởng tượng .
Thiên Ngoại Thiên cũng là cười ha ha, rớt xuống mà nói: "Lão Dạ Xoa ngươi đang làm cái gì vậy, không sợ người khác chê cười ngươi sao? Cái này vốn bản chính là công bình tranh đấu giữa bọn họ, ngươi vô cớ chen lẫn đi vào, kết quả cuối cùng vô phương thay đổi."
"Thiên Ngoại Thiên ngươi mau tránh ra cho ta!" Lão Dạ Xoa mặt mày tối sầm.
"Nếu mà ta không tránh ra thì sao? !" Thiên Ngoại Thiên tức thì cũng sầm mặt, đối chọi gay gắt.
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ mặc dù còm nhom, nhưng mà Tinh Khí Thần thực sự dư thừa. Trong không trung trên vùng núi tuyết như là có muôn vàn vì sao đang đồng thời chấn động. Trên thì chấn động đến chín tầng trời, dưới làm rung chuyển Cửu U, thiên địa sợ run.
"Ngươi có thể giữ được hắn nhất thời, có thể bao bọc hắn được cả đời sao? Hắn có thể cả đời sống ở trong Thất Nhạc Viên không ra sao?" Lão Dạ Xoa âm thanh lạnh lẽo vô cùng, tiếp tục: "Ta cho hắn một cơ hội. Đi ra khỏi Thất Nhạc Viên, trong vòng nửa canh giờ nếu như không chết thì món nợ này giữa ta cùng với hắn cứ như vậy bỏ qua."
"Mệt ngươi cứ nói lắm điều!" Thiên Ngoại Thiên lúc ấy khí chất biến đổi mạnh , tựa như núi Thái Sơn, không còn giống như thiếu niên bất lương vô cùng lông bông nữa. Phong thái tuyệt đại cao thủ hiện ra hết để chuẩn bị đại chiến.
Lão Dạ Xoa nhàn nhạt nói: "Tốc độ của hắn cùng Bán Tổ không phân cao thấp, kiên trì nửa canh giờ không phải là không có khả năng. Ta cho hắn cơ hội sinh tồn , để xem có thể nắm được hay không."
Tiêu Thần sau khi hạ được Dạ Xoa Thiên Vương thì căn bản không muốn tiếp tục ở lại Cửu Châu. Hắn quyết định trở lại thế giới Tử Vong, sau khi đạt tới cảnh giới Bán Tổ mới trở về. Chưa từng nghĩ rằng lại nghe được Bán Tổ Dạ Xoa Tộc nói ra như vậy, hắn lập tức đứng ở cửa ra vào của Thất Nhạc Viên mà nói: "Nếu như ngươi nói mà giữ lời, vậy cứ kéo dài nửa canh giờ thành nửa tháng thì có ngại gì."
"Bán Tổ không nói đùa!" Lão Dạ Xoa sắc mặt vô cùng lạnh lẽo.
"Không nên đánh cuộc cùng hắn." Thiên Ngoại Thiên biến sắc, nói: "Ngươi ngay cả có tốc độ cực nhanh, cũng khó lòng tránh được Bán Tổ đuổi giết."
"Nếu như là Bán Tổ khác, ta khẳng định không dám như thế. Nhưng Dạ Xoa Tộc Bán Tổ đuổi giết thì ta lại có vài phần nắm chắc thoát được tính mạng."
Lại một cái tát nhẹ nhàng trên mặt Dạ Xoa Bán Tổ, thế nhưng lão đã sớm bình tĩnh trở lại, không hề bận tâm, đáp: "Vậy cử thử ra xem thế nào."
Ở trong Thất Nhạc Viên, Tiêu Thần bí mật dặn dò Kha Kha một hồi, rồi sau đó hắn vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Nhai mà nói: "Thành thật một chút, chớ có gây họa."
Tiểu Thiên Nhai bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn, đáp: "Cũng không biết là ai đang gây họa. . ."
Xoẹt
Tiêu Thần bay ra khỏi Thất Nhạc Viên, lấy Bát Tướng cực nhanh nhằm phía phương xa, nói: "Dạ Xoa Bán Tổ đến đưa tiễn ta đi."
Lão Dạ Xoa sắc mặt vô cùng lạnh lẽo. Sát ý trong mắt là không thèm che dấu, xuyên qua không gian truy đuổi theo.
Thật có thể nói là Thiên Nhai Chỉ Xích!
"Thật sự đuổi theo ? !" Tiêu Thần ngạc nhiên quay đầu lại.
Lão Dạ Xoa càng ngày càng gần, mắt thấy liền sắp đuổi kịp.
Bọn họ ngay lập tức đi được trăm dặm, đã sớm bay vàotrong không trung Cửu Châu. Mắt thấy liền sắp đuổi kịp, Dạ Xoa Bán Tổ bắt đầu giam cầm không gian, định tiêu diệt Tiêu Thần.
"Đa tạ Dạ Xoa Bán Tổ đưa tiễn, như vậy tạm biệt đã, ngày sau gặp lại." Tiêu Thần dựa theo phương pháp do Thần Tộc lão nhân Lý Mục chỉ điểm , trong nháy mắt phóng đi hết lực lượng toàn thân, ngay tức thì bị lực lượng của thế giới Tử Vong triệu hoán trở về.
Hắn bỗng nhiên biến mất!
Làm Dạ Xoa Tộc Bán Tổ ngạc nhiên, rồi sau đó tức giận sôi lên.
Xích
Một đạo kiếm quang xé rách hư không, nó từ ngón tay Tiêu Thần bắn ra, tựa như là một con Giao Long nhập vào trong lòng Trường Giang. Ở trong dòng sông lớn mãnh liệt nó chia ra một thủy đạo bổ về phía sau lưng Dạ Xoa Thiên Vương. Những cơn sóng cuồn cuộn nổi lên cao đến mấy chục thước. Nếu như không phải bị Tiêu Thần khống chế thì chúng nhất định sẽ cuốn về hướng hai bờ sông, hình thành tai nạn đáng sợ.
Dạ Xoa Thiên Vương gào lớn, Chỉ Xích Thiên Nhai được hắn phát huy đến mức tận cùng. Cự li vĩnh hằng không thay đổi trước sau vẫn giữ khoảng cách giữa hắn cùng với Tiêu Thần. Kiếm quang đánh lên bầu trời, bổ ra một vết nứt không gian thật dài.
Cũng không phải tất cả công kích đều bị thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai mở rộng cự ly. Tứ Đại Tán Thủ vẫn mang đến cho Dạ Xoa Thiên Vương uy hiếp cường đại, cánh tay trái của hắn bị chính thần thông này chém nát.
Mà giờ phút này Tiêu Thần càng là lấy lực lượng của Bản Nguyên Thế Giới để oanh kích hắn. Nó thay nhau phát tán ra, uy áp hào hùng mãnh liệt mênh mông xuất ra, vô tận lực lượng phô thiên cái địa quét ngang đến Dạ Xoa Thiên Vương ở phía trước.
Hôm nay, Dạ Xoa Thiên Vương thật sự chật vật không chịu nổi. Thần thông Vạn Pháp Bất Xâm bị phá, giờ phút này chỉ có thể dựa vào Kiếm Hỏa Phần Thiên để chống cự. Quanh thân lửa xanh ngút trời, ngọn lửa vô tận thiêu đốt mọi thứ chung quanh hắn. Khi hắn đi qua nơi nào của Trường Giang đều phảng phất bị đun sôi , màn hơi bụi trắng hừng hực bốc lên ngút trời, hình thành một mảnh hơi nước trông giống như những đám mây trắng.
Nhưng Kiếm Hỏa Phần Thiên cũng chỉ có thể ngăn cản nhất thời, dù sao hắn đã lâm vào cảnh thân chịu trọng thương. Bởi vì Tiêu Thần tung ra công kích sắc bén mà hắn dần dần chống đỡ hết nổi, tùy thời có thể sẽ bị giết chết.
"Ông "
Bản Nguyên Bát Âm càng xuất ra liên tiếp, vai phải của Dạ Xoa Thiên Vương "Phanh" một tiếng bị đánh xuyên qua, hình thành một lỗ máu cực lớn nhìn thấu trước sau. Cánh tay phải lúc ấy liền mềm nhũn đi.
Mà đó còn là Dạ Xoa Thiên Vương tung hoành vô địch. Nếu như đổi lại cường giả khác thì tất nhiên đã sớm hình thần câu diệt khi bị Thiên Âm chữ " Ông" đánh trúng.
Mái tóc dài trên đầu Dạ Xoa Thiên Vương đều bị giọt máu bắn toé mà nhiễm đỏ. Lần đầu tiên hắn có cảm giác bại vong sắp chết. Nhưng hắn phi thường không cam lòng. Gần đây thần thông đại thành, hắn không muốn lại phải than thở "Xuất sư không thắng thân chết trước" làm hắn khó có thể đón nhận.
Một mạch đại truy sát. Tiêu Thần cùng Dạ Xoa Thiên Vương chạy dọc theo Trường Giang lên thượng nguồn, gây ra những cơn sóng lớn ngập trờitrông giống như đại dương mênh mông cuốn vào bên trong dòng sông lớn trên lục địa. Điều đó dẫn tới không ít tu giả ở hai bờ sông phát ra tiếng thán phục.
Nhất là sau khi nhận ra người bỏ chạy là Dạ Xoa Thiên Vương liền càng làm cho người ta kinh hãi hơn. Đường đường cao thủ cảnh giới Chí Nhân Thiên vương. Đó tuyệt đối là nhân vật đánh đâu thắng đó giữa vương giả trăm tộc. Nhưng mà hôm nay lại chật vật đến thế này. Phàm là ai nhìn thấy đều cảm giác khó có thể tin nổi.
Thực sự là Tiêu Thần năm đó đã sống lại sao? Số ít người sau khi nhìn thấy dung mạo của hắn đều dị thường giật mình.
Dạ Xoa Thiên Vương bị đánh bại. Cái này vô luận như thế nào cũng được gọi là tin tức trọng đại. Dẫn tới hai bờ sông Trường Giang đại chấn động một phen. Mà Tiêu Thần hư hư thực thực chết rồi sống lại đã xuất hiện hậu thế thì chỉ được bàn tán sôi nổi ở trong phạm vi nhỏ.
Hai đại cường giả ngược dòng Trường Giang mà lên, nhanh chóng liền phi ra khỏi Cửu Châu, tiến vào vùng đất cao nguyên. Trong tiếng kịch chiến ù ù như sấm sét , toàn thân Dạ Xoa Thiên Vương có thêm mười mấy cái lỗ máu nhìn thấy từ trước ra sau.
Nơi đây là khu vực không người, trống trải vô cùng nên Tiêu Thần xuất thủ căn bản không kiêng nể. Hắn lấy thần thông chiến kỹ đại phá Kiếm Hỏa Phần Thiên, thời khắc Dạ Xoa Thiên vương bỏ mạng liền tại trước mắt.
"A. . ." Dạ Xoa Thiên Vương ngửa mặt lên trời rống to, tóc dài bay loạn. Vô Lượng Ma Quyền cùng Kiếm Hỏa Phần Thiên đồng thời phát ra xé rách mặt đất, cao nguyên sụp đổ, địa tầng vỡ vụn. Từ dưới sâu bay lên vô tận những tảng đá lớn, chúng hội tụ lại một chỗ làm hình thành một đại dương đá mênh mông đang nổi sóng, rồi lan đi mênh mông cuồn cuộn khắp trong thiên địa.
Đất đá khủng bố thổi quét tứ phương, chúng ẩn chứa sự không cam lòng cùng chiến ý của Dạ Xoa Thiên Vương nay đã quét ngang vòm trời. Khi cao thủ cảnh giới Chí Nhân liều mạng, uy lực không phải chuyện đùa. Đây hoàn toàn là cuộc đấu với thú đến đường cùng, thiên địa đều vỡ vụn.
Nhưng mà, Tiêu Thần không bởi vậy mà lui nửa bước. Sát ý bốc tận trời cao, hắn thề phải lấy được mạng Dạ Xoa Thiên Vương . Thiên Bi Cổ Pháp được hắn lĩnh ngộ tinh túy, nương theo chiến kỹ cổ mà thi triển, bóng hình của một mặt Thiên Bi lớn xông vào giữa cơn sóng đất đá mãnh liệt mênh mông vô tận.
"Phanh "
Âm thanh rung động thiên địa phát ra, làn sóng đất đá động trời cứ như vậy bị đánh xuyên qua. Ở giữa những cơn sóng biển năng lượng vô tận như là được mở ra một cái thông đạo gió êm sóng lặng, bóng dáng Thiên Bi xẹt qua hư không hung hăng đè về hướng Dạ Xoa Thiên Vương.
Dạ Xoa Thiên Vương ngửa mặt lên trời gầm rống trông giống như điên cuồng. Mặc dù hắn đã dốc toàn lực ngăn cản, nhưng vẫn bị bóng dáng Thiên Bi khổng lồ chấn bay đi ra ngoài, cánh tay phải còn lại đã nát vụn trong phút chốc, hóa thành một cỗ huyết vụ tiêu tan trong đám loạn thạch.
Thần thông Vạn Pháp Bất Xâm trong khoảng thời gian ngắn vô phương triệu hồi, mà hắn lại không có võ thể biến thái như Tiêu Thần vậy , nên tự nhiên khó có thể chống lại loại công kích phách tuyệt thiên địa .
Không chỉ có song chưởng đã tan thành tro bụi, chính xương cốt toàn thân cũng vỡ vụn mấy chục chỗ, lục phủ ngũ tạng càng đã sớm vỡ tan, mắt thấy khó có thể gắng sức.
"Ta không muốn chết!" Dạ Xoa Thiên Vương dẫu rơi đến loại hoàn cảnh này nhưng vẫn không cam lòng bỏ mạng. Hắn thiêu đốt năng lượng sinh mệnh, từ trên cao nguyên hướng về miền đất tây nam lạnh khủng khiếp mà bỏ chạy.
Những đỉnh núi tuyết liên miên vô cùng chặn đường đi của hai đại cường giả, khí lạnh cuồn cuộn thổi đến mãnh liệt. Mặc dù là giữa hè mùa, nhưng nơi đây lại có những cơn đại tuyết bay tán loạn, dòng khí lạnh lẽo giống như lưỡi dao thổi qua trời cao.
"Vĩnh biệt nhé, Dạ Xoa Thiên Vương!" Tiêu Thần giơ cao cánh tay phải, quát to: "Nghỉ ngơi tại Tuyết Sơn đi."
Hắn quát to một tiếng, trực tiếp dẫn phát băng tuyết, giống như là giữa các đỉnh núi cao có vạn mã đang lao nhanh, những đợt sóng tuyết vô tận phô thiên cái địa đổ xuống. Khi Tiêu Thần vung chưởng đao thì một mặt Thiên Bi cực lớn quét về hướng Dạ Xoa Thiên Vương.
"Oanh "
Đất trời rung chuyển ở những nơiThiên Bi quét qua.
Mấy chục quả núi tuyết chót vót cao hàng vạn thước bị bóng hình Thiên Bi khổng lồ cắt đứt đỉnh núi rồi rơi xuống, đè lấp Dạ Xoa Thiên Vương. Trong những dãy núi liên miên không còn một đỉnh núi nào cao đến vạn thước.
"Oanh "
Dạ Xoa Thiên Vương bị cơn sóng tuyết bao phủ, rơi xuống đỉnh núi cao được dân bản xứ gọi là Châu Mục Lãng Mã ( Everest), thân thể chia năm xẻ bảy.
Bỗng có một uy áp vô thượng phủ xuống mặt đất, tất cả núi tuyết đều chấn động. Một lão Dạ Xoa vóc người nhỏ gầy tay áo phất phơ, đầu đầy tóc xanh lá cây đang dựng thẳng chợt xuất hiện ở trong không trung trên núi tuyết, căm tức nhìn Tiêu Thần.
Dao động khủng bố, như là các trận mưa sao đang lay động, như là biển cả ầm ì, toàn bộ tứ phương chấn động. Dạ Xoa Tộc Bán Tổ xuất hiện!
"Lớn mật!" Một cỗ dao động tinh thần linh hồn cường đại làm người ta kinh sợ như là một quả núi lớn bỗng nện ở trên người Tiêu Thần, đã đánh bay hắn đi ra xa ngoài mấy trăm trượng. Nếu như không phải có võ thể vô thượng, đổi lại là tu giả khác thì e là đã sớm hình thần câu diệt dưới công kích thần thức như thế của Bán Tổ.
"Y nha. . ." Kha Kha đang xem cuộc chiến ở phía sau tức thì vọt tới. Nó mở Thất Nhạc Viên ra, muốn bao phủ Tiêu Thần đi vào.
Ở trong Thất Nhạc Viên Tiểu Thú là vô địch, ngay cả là Bán Tổ cũng khó lòng làm gì được. Nhưng mà lão Dạ Xoa hiển nhiên đã biết thủ đoạn này, tay phải lão nhẹ nhàng cắt qua không gian.
Chỉ Xích Thiên Nhai!
Tiêu Thần cùng Kha Kha bị ngăn cách giữa hai mảnh thiên địa, Thất Nhạc Viên mặc dù có thể phá được vạn pháp, nhưng mà khi chưa có đích thực bao phủ Tiêu Thần đi vào thì nó cũng không cách nào thay đổi cái gì.
Kha Kha lấy Thất Nhạc Viên càn quét thần thông Lĩnh Vực của lão Dạ Xoa rồi bay nhanh đến gần. Nhưng mà chỗ Tiêu Thần ở trên hư không cũng lại rời xa cực nhanh, giữa hai người xuất hiện một đoạn cự ly vĩnh hằng không thay đổi.
Tuyết Bạch Tiểu Thú phẫn nộ nhìn lão Dạ Xoa còm nhom trên không trung.
Tiêu Thần phun ra hai ngụm máu, đứng thẳng người. Hắn khẽ lau vết máu trên khóe miệng mà nói: "Đường đường Dạ Xoa Tộc Bán Tổ, nhìn thấy tiểu bối không địch lại thì không nhịn được mà xuất thủ sao? Cứ lại đây, ta và ngươi đại chiến ba nghìn hiệp, mời tất cả Bán Tổ ngũ giới cùng đến xem cuộc chiến quyết định."
Mặc dù dường như là lời nói trêu chọc, nhưng so với đao phong còn tác dụng hơn. Nó khiến lão Dạ Xoa cũng không khỏi mặt mày đỏ bừng. Nhưng mà sát khí nhanh chóng tràn ngập ra, làm cho chốn Tuyết Sơn lạnh như băng này càng thêm lạnh lẽo thấu xương. Âm thanh vô tình như sắt đá chọi nhau quanh quẩn tại Tuyết Sơn: "Đại chiến tôi luyện còn chưa đích thực bắt đầu, ngươi liền xuất thủ định hại đối thủ, phạm vào tối kỵ. Tuy là ta giết ngươi cũng không ai có thể nói được cái gì."
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ nhìn chằm chằm Tiêu Thần, rất hiển nhiên thật sự lão đã động sát ý. Áp lực cực lớn như là quả núi nặng muôn vàn quân giáng xuống.
"Làm hại, từ đâu mà nói vậy? Dựa theo lời nói như thế thì có thể lý giải là giữa Cửu Châu cùng tứ phương thế giới trước mắt phải giữ yên ổn, không cho tranh chấp cùng đại chiến? Nhưng vì sao ta thấy người của Tu La cùng Dạ Xoa coi nhân mạng là chuyện vặt, lạm sát kẻ vô tội? Chẳng lẽ ngươi nói tối kỵ là tiêu chuẩn đồng thời sao? Chỉ cho phép quan châu phóng hỏa mà không cho dân chúng đốt đèn?"
"Ngươi đang khiêu khích uy nghiêm của Bán Tổ sao?" Lão Dạ Xoa mặt mày sa sầm, vô tận uy áp bao phủ xuống, những quả núi tuyết dưới chân Tiêu Thần ầm ầm sụp đổ.
Trong khối băng tuyết lớn, chung quanh Tiêu Thần hiện ra tám thế giới mông lung, tám cánh cửa thần bí khó lường đồng thời nhắm ngay lão Dạ Xoa.
"Thật sự là không biết sống chết, vốn định cho ngươi nếm chút khổ sở, tha cho ngươi một mạng, không nghĩ ngươi lại nhiều lần xúc phạm tôn nghiêm của Bán Tổ. Hiện tại ta rút nhị hồn lục phách, để ngươi hiểu rõ không được khinh nhờn Bán Tổ!"
Trên bầu trời có một bàn tay lớn màu xanh biếc to đến trăm ngàn trượng, nó tạo thành trảo chộp về hướng Tiêu Thần. Uy áp khủng bố làm cho những quả núi tuyết chung quanh không ngừng sụp lở, những cơn sóng tuyết giống như biển gầm đang ào ào trút xuống.
"Lão Dạ Xoa ngươi hơi quá đáng, coi Nhân tộc ta như không có gì sao? !" Thiên Ngoại Thiên xuyên qua không gian, vung cánh tay lên. Một bàn tay to lớn như quả núi cao hiện ra nghênh đón.
"Oanh "
Hai bàn tay nện vào nhau trên không trung làm bầu trời xuất hiện trên trăm vết nứt không gian lớn, mỗi vết nứt đều kéo dài ra ngoài hơn mười dặm. Trong những dãy núi liên tục vô tận phía dưới có rất nhiều quả núi sụp đổ, băng tuyết càng là không ngừng rơi, như vạn mã đang phi.
Thiên Ngoại Thiên đầu đầy tóc dài khô vàng như rơm, giống hệt thiếu niên bất lương đang đứng thẳng trong không trung trên dãy núi tuyết, với dáng vẻ lưu manh nhìn lão Dạ Xoa.
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ nặng nề hừ lạnh một tiếng, tay phải lộ ra rồi cắt một cái ở trên hư không . Tàn thây của Dạ Xoa Thiên Vương ở trên Châu Mục Lãng Mã liền ngưng tụ một chỗ rồi cùng bay lên trời cao. Lão đánh ra từng đạo lục quang, nhập vào thi thể của Dạ Xoa Thiên Vương. Hai tay liên tục múa may xuất ra vạn đạo hào quang, cuối cùng bên ngoài thi thể của Dạ Xoa Thiên Vương lại hình thành một cái kén từ ánh sáng.
"Răng rắc răng rắc "
Dạ Xoa Thiên Vương phá kén chui ra, hoàn hảo không tổn hao gì, chết mà tái sinh! Hắn lạnh lùng nhìn quét bốn phía, sau khi biết rõ ràng tình trạng trước mắt thì nở nụ cười lành lạnh với Tiêu Thần.
"Đại chiến tôi luyện còn chưa bắt đầu, ngươi liền tạo ra thân thể cho hắn , cứu tính mạng hắn. Đây chính là vi phạm nghiêm trọng quy củ a." Thiên Ngoại Thiên liếc mắt nhìn lão Dạ Xoa.
Lão Dạ Xoa không nói gì, quét mắt liếc nhìn Tiêu Thần mà nói: "Một tháng sau đại chiến tôi luyện sẽ bắt đầu, trong lúc này nếu như xuất thủ vô cớ, thì ta trực tiếp giết chính là ba hồn bảy vía nhà ngươi. Cái tội khinh nhờn Bán Tổ, lần này tạm thời bỏ qua . . ."
Thiên Ngoại Thiên nghe tới chỗ này, lúc ấy liền trở mặt , cắt đứt lời của lão: "Cái gì mà làm hại địch thủ, cái gì mà khinh nhờn Bán Tổ?" Nói tới đây, lão đột nhiên xuất thủ, một bàn tay cực lớn bất chợt xuất hiện, ôm lấy Dạ Xoa Thiên Vương. Thần lực Bán Tổ bắt đầu khởi động, thân thể Dạ Xoa Thiên Vương phát ra tiếng kêu kẽo kẹt kẽo kẹt, khớp xương toàn thân đều bị rung động.
Dạ Xoa Thiên Vương vừa mới sống lại dốc toàn lực chống lại, nhưng sao có thể ngăn chặn được lực lượng của Bán Tổ, xương cốt toàn thân sắp sửa vỡ vụn.
"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Lão Dạ Xoa kinh sợ.
"Hắn xúc phạm tôn nghiêm của Bán Tổ, ngông nghênh trước mặt ta. Đó là chiếu theo lời của ngươi!"
"Dừng tay!" Lão Dạ Xoa hét lớn.
"Ta đây cũng giống như ngươi, gắng gượng bỏ qua cho lần này, lần sau không được viện dẫn lí lẽ này nữa." Thiên Ngoại Thiên nặng nề quẳng Dạ Xoa Thiên Vương xuống Tuyết Sơn.
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ căm tức nhìn lão, tức giận đến râu tóc đều dựng.
Đúng lúc này, Tiêu Thần đột nhiên hành động. Bát Tướng cực nhanh làm cho ngay cả là Bán Tổ cũng phải biến sắc, nhanh đến mức tận cùng. Lục Thần Thức, Băng Liệt Thức, Trấn Ma Thức, Nghịch Loạn Thức đồng thời xuất thủ, một mặt Thiên Bi cực lớn quét ngang rơi xuống Dạ Xoa Thiên Vương.
"Oanh "
Dạ Xoa Thiên Vương vừa mới được Dạ Xoa Tộc Bán Tổ cứu sống xem như bị đánh hình thần câu diệt, hoàn toàn tan thành tro bụi đến ngay chút tàn tích cũng không còn. Cùng lúc đó, Kha Kha xuyên qua không gian lao tới. Thất Nhạc Viên mở ra, thu Tiêu Thần đi vào.
Hai người phối hợp không chê vào đâu được, ngay cả là lão Dạ Xoa nổi giận đều chậm một bước. Cự trảo phát ra chớp xanh dày đặc chỉ lướt thoáng qua cùng bọn họ rồi xé rách hơn một ngàn vết nứt không gian cực lớn, làm cho mấy chục quả núi tuyết phía trước không một tiếng động nát bấy.
Ngay trước mặt Bán Tổ Dạ Xoa Tộc mà giết chết Dạ Xoa Thiên Vương, cái bạt tai này rất vang dội .
Cho dù có giết chết Dạ Xoa Thiên Vương hay không thì việc hôm nay đều trở thành một cái kim găm vào trong lòng lão Dạ Xoa. Việc đã đến nước này, Tiêu Thần liền trực tiếp giết chết Dạ Xoa Thiên Vương. Hắn quyết định mang theo Kha Kha quay về Tử Giả Thế Giới, sau khi đạt tới cảnh giới Bán Tổ mới trở về.
Lão Dạ Xoa vừa mới cứu sống Dạ Xoa Thiên vương, lại bị Tiêu Thần tiêu diệt lần nữa. Mà ngay cả Thiên Ngoại Thiên cũng phải ngẩn ngơ, thật không ngờ Tiêu Thần dám làm như thế. Lão Dạ Xoa tức giận đến mắt mũi trợn ngược, chòm râu dài rung rung. Lão phong khốn tứ phương, ngăn cách phiến không gian này để chặn tất cả đường lui.
Lão Dạ Xoa hoàn toàn nổi giận làm Tuyết Bạch Tiểu Thú hoảng sợ tức thì phong bế Thất Nhạc Viên, chỉ để lại một khe hở len lén nhìn ra phía ngoài.
Một Bán Tổ phát điên là điều phi thường đáng sợ, vạn nhất lão bất kể vốn liếng mà xuất ra một chút Cổ Pháp cấm kỵ, vậy phiền toái liền vô phương tưởng tượng .
Thiên Ngoại Thiên cũng là cười ha ha, rớt xuống mà nói: "Lão Dạ Xoa ngươi đang làm cái gì vậy, không sợ người khác chê cười ngươi sao? Cái này vốn bản chính là công bình tranh đấu giữa bọn họ, ngươi vô cớ chen lẫn đi vào, kết quả cuối cùng vô phương thay đổi."
"Thiên Ngoại Thiên ngươi mau tránh ra cho ta!" Lão Dạ Xoa mặt mày tối sầm.
"Nếu mà ta không tránh ra thì sao? !" Thiên Ngoại Thiên tức thì cũng sầm mặt, đối chọi gay gắt.
Dạ Xoa Tộc Bán Tổ mặc dù còm nhom, nhưng mà Tinh Khí Thần thực sự dư thừa. Trong không trung trên vùng núi tuyết như là có muôn vàn vì sao đang đồng thời chấn động. Trên thì chấn động đến chín tầng trời, dưới làm rung chuyển Cửu U, thiên địa sợ run.
"Ngươi có thể giữ được hắn nhất thời, có thể bao bọc hắn được cả đời sao? Hắn có thể cả đời sống ở trong Thất Nhạc Viên không ra sao?" Lão Dạ Xoa âm thanh lạnh lẽo vô cùng, tiếp tục: "Ta cho hắn một cơ hội. Đi ra khỏi Thất Nhạc Viên, trong vòng nửa canh giờ nếu như không chết thì món nợ này giữa ta cùng với hắn cứ như vậy bỏ qua."
"Mệt ngươi cứ nói lắm điều!" Thiên Ngoại Thiên lúc ấy khí chất biến đổi mạnh , tựa như núi Thái Sơn, không còn giống như thiếu niên bất lương vô cùng lông bông nữa. Phong thái tuyệt đại cao thủ hiện ra hết để chuẩn bị đại chiến.
Lão Dạ Xoa nhàn nhạt nói: "Tốc độ của hắn cùng Bán Tổ không phân cao thấp, kiên trì nửa canh giờ không phải là không có khả năng. Ta cho hắn cơ hội sinh tồn , để xem có thể nắm được hay không."
Tiêu Thần sau khi hạ được Dạ Xoa Thiên Vương thì căn bản không muốn tiếp tục ở lại Cửu Châu. Hắn quyết định trở lại thế giới Tử Vong, sau khi đạt tới cảnh giới Bán Tổ mới trở về. Chưa từng nghĩ rằng lại nghe được Bán Tổ Dạ Xoa Tộc nói ra như vậy, hắn lập tức đứng ở cửa ra vào của Thất Nhạc Viên mà nói: "Nếu như ngươi nói mà giữ lời, vậy cứ kéo dài nửa canh giờ thành nửa tháng thì có ngại gì."
"Bán Tổ không nói đùa!" Lão Dạ Xoa sắc mặt vô cùng lạnh lẽo.
"Không nên đánh cuộc cùng hắn." Thiên Ngoại Thiên biến sắc, nói: "Ngươi ngay cả có tốc độ cực nhanh, cũng khó lòng tránh được Bán Tổ đuổi giết."
"Nếu như là Bán Tổ khác, ta khẳng định không dám như thế. Nhưng Dạ Xoa Tộc Bán Tổ đuổi giết thì ta lại có vài phần nắm chắc thoát được tính mạng."
Lại một cái tát nhẹ nhàng trên mặt Dạ Xoa Bán Tổ, thế nhưng lão đã sớm bình tĩnh trở lại, không hề bận tâm, đáp: "Vậy cử thử ra xem thế nào."
Ở trong Thất Nhạc Viên, Tiêu Thần bí mật dặn dò Kha Kha một hồi, rồi sau đó hắn vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Nhai mà nói: "Thành thật một chút, chớ có gây họa."
Tiểu Thiên Nhai bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn, đáp: "Cũng không biết là ai đang gây họa. . ."
Xoẹt
Tiêu Thần bay ra khỏi Thất Nhạc Viên, lấy Bát Tướng cực nhanh nhằm phía phương xa, nói: "Dạ Xoa Bán Tổ đến đưa tiễn ta đi."
Lão Dạ Xoa sắc mặt vô cùng lạnh lẽo. Sát ý trong mắt là không thèm che dấu, xuyên qua không gian truy đuổi theo.
Thật có thể nói là Thiên Nhai Chỉ Xích!
"Thật sự đuổi theo ? !" Tiêu Thần ngạc nhiên quay đầu lại.
Lão Dạ Xoa càng ngày càng gần, mắt thấy liền sắp đuổi kịp.
Bọn họ ngay lập tức đi được trăm dặm, đã sớm bay vàotrong không trung Cửu Châu. Mắt thấy liền sắp đuổi kịp, Dạ Xoa Bán Tổ bắt đầu giam cầm không gian, định tiêu diệt Tiêu Thần.
"Đa tạ Dạ Xoa Bán Tổ đưa tiễn, như vậy tạm biệt đã, ngày sau gặp lại." Tiêu Thần dựa theo phương pháp do Thần Tộc lão nhân Lý Mục chỉ điểm , trong nháy mắt phóng đi hết lực lượng toàn thân, ngay tức thì bị lực lượng của thế giới Tử Vong triệu hoán trở về.
Hắn bỗng nhiên biến mất!
Làm Dạ Xoa Tộc Bán Tổ ngạc nhiên, rồi sau đó tức giận sôi lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.