Trường Sinh Giới

Chương 146: Hình mẫu bạo long

Tất Minh Vũ

11/03/2013

Một chiêu thắng địch!

Tiêu Thần đứng yên tại giữa sân, mà Vương Minh đã bay lùi ra ngoài. Bên cạnh một tia ánh sáng thần tốc vọt tới đỡ được Vương Minh. Một tia máu từ khóe miệng Vương Minh tràn ra, mặc dù không có uy hiếp đến tính mệnh, nhưng hiển nhiên hắn đã mất đi chiến lực.

Ngoài trường sớm đã cực kỳ rầm rĩ, tất cả mọi người vô cùng giật mình. Vương Minh là học viên của Học viện Bắc Đẩu, tu vi lục trùng thiên trong học viện xem như là đẳng cấp cao thủ. Không phải không có người hơn hắn, thế nhưng hôm nay lại bị một chiêu đánh bại khiến cho mọi người phải trố mắt mà nhìn.

Tin tức rất nhanh truyền ra ngoài. Chỉ ngắn ngủi khoảng nửa khắc tại trung tâm diễn võ trường đã tụ tập gần nghìn người.

" Ta đến đấu với ngươi!" Trong bốn đại cao thủ lại lần nữa đi ra một người, vóc người trung bình, có chút ốm yếu, tướng mạo bình thường, chỉ là trong ánh mắt có một tia sắc bén. Đi vào trong sân tự báo tên họ nói: " Ta là Từ Phong." Người này rất thẳng thắn, không nói lời dư thừa, thân hình trong sát na trở nên hư vô mờ mịt. Cả người dường như hóa thành một hình ảnh mờ nhạt khiến người khác không nắm được một tia khí tức.

Người quan chiến cũng bắt đầu sôi nổi nghị luận.

" Từ Phong trời sinh linh sĩ, tu vi lục trùng thiên, trong viện ít có địch thủ, có thể nắm trong tay các thần thông kinh khủng!"

" Có thể làm hành tung của mình biến mất. Kẻ giết người vô hình!"

Một vài người nhỏ giọng thảo luận, đương nhiên không có khả năng truyền tới tai hai người đang trong trận quyết đấu. Mọi người ở đây nhìn chăm chú thân ảnh của Từ Phong đột nhiên biến mất. Hóa thành không gian vô hình.

Ánh nắng chiều nhiễm đỏ bầu trời, ánh hồng chiếu sáng khiến diễn võ trường cũng thành một phiến đỏ sậm, mọi người giương mắt nhìn cũng tìm không được bóng dáng Từ Phong.

Ngay trong sát na, Tiêu Thần đột nhiên di chuyển, rất nhanh tự mình rời khỏi sân đấu, nhẹ nhàng bay ra xa năm thước, một tia sáng chói mắt cuốn tới chỗ hắn vừa đứng. Hiển nhiên là Từ Phong mạnh mẽ phát động công kích bất ngờ.

Chỉ là không có đánh trúng sau lưng Tiêu Thần. Điểm ánh sáng trong nháy mắt tan biến, không hề lưu lại chút dao động nào. Tiêu Thần không khỏi nhíu mày.

Hiện trường bỗng chốc yên tĩnh. Người quan chiến đình chỉ nghị luận, lẳng lặng nhìn tất cả mọi việc, đây là một trận đối chiến vô cùng đặc biệt. Tiêu Thần tuy rằng tu vi mạnh mẽ, thế nhưng địch thủ ẩn hình, đối với hắn nhất định có nhiều uy hiếp.

" Ầm!"

Một tia thiểm điện to lớn chói lọi bổ ra. Một góc chéo áo của Tiêu Thần bị cắt đứt trong sát na hóa thành tro bụi, nếu như chậm trễ nửa bước chân thân thể hắn có thể cũng biến thành một khúc than đen. Không ai hoài nghi uy lực của tia thiểm điện vừa rồi. Trong không khí phiêu bạt một mùi cháy khét gay mũi.

Vừa tránh khỏi nguy hiểm, lông mi Tiêu Thần lần nữa cau lại.

Diễn võ trường rơi vào tình trạng cực kỳ yên tĩnh, ngay cả hơi thở cũng nghe được. Tất cả mọi người đang khẩn trương lo lắng. Bởi vì biết đâu một giây sau sẽ quyết định được thắng bại.

" Xích"

Một cái ánh đao rực rỡ từ trong hư không đột ngột chém ra. Trực tiếp hướng đến cổ của Tiêu Thần. Nhưng trong sát na gần kề, Tiêu Thần như cây mây mềm mại. Thân thể cong thành một vòng cung kỳ diệu, sai một ly tránh thoát ánh đao. Hắn nhanh nhẹn như báo săn xoay người chuyển thân, phóng ra đao mang hướng về chỗ đó đánh tới.

Mặc dù ánh đao đã biến mất, Từ Phong sớm đã biến mất không thấy bóng dáng. Nhưng Tiêu Thần cũng đã tập trung về phía bên kia, trực tiếp hướng về một chỗ hư không, không có chút động tác dư thừa, một quyền oanh ra. Một quyền đơn giản trực tiếp đánh ra gần như trong suốt. Phát ra ánh sáng mạnh mẽ chói mắt sau đó phát ra một âm thanh giòn tan " Ầm".

Một tiếng kêu đau đớn phát ra, thân ảnh Từ Phong hiện ra. Nhanh chóng lùi lại, một cánh tay của hắn đã bị vặn vẹo. Rất rõ ràng đã bị Tiêu Thần một quyền làm đứt đoạn xương cánh tay.

" Rất tốt." Tiêu Thần hướng về Từ Phong đánh giá. Mặc dù đối phương đạt cảnh giới lục trùng thiên. Nhưng nắm giữ thần thông linh thuật ẩn thân như vậy, Tiêu Thần có chút coi trọng.

Có điều nghe vào tai, Từ Phong lại vô cùng tức giận. Đối phương so với hắn còn muốn nhỏ hơn vài tuổi. Nhưng khẩu khí trong lời nói lại như trưởng bối chỉ điểm cho vãn bối, " Tiếp tục!" Hắn cũng hiểu được mình đã thất bại. Thân hình nhanh chóng biến mất ngay tại trường.

" Ngươi không phải là đối thủ của ta." Tiêu Thần hướng về một mảnh hư không lên tiếng. Kinh hãi, Từ Phong đang ẩn núp thân hình chợt chấn động. Vội vàng thay đổi phương hướng.

Tiêu Thần thấy hắn không thu tay cũng không nói thêm gì. Lúc này hắn đã khai mở thần thông không nghe không thấy liền phát giác ra. Hết thảy hành động của Từ Phong đều hiện ra rõ ràng trong đầu hắn.

Nếu như để Từ Phong biết Tiêu Thần vừa nãy cố ý phong bế linh giác, nhất định ngẩn người kinh hãi. Hắn không nghĩ đến Tiêu Thần lại có ý định rèn luyện tốc độ phản xạ của cơ thể như vậy. Hắn căn bản không có xem đẳng cấp của đối thủ ngang hàng với mình nên mới làm như vậy.

Đương nhiên Tiêu Thần sẽ không nói ra bản thân có một môn thần thông như vậy, nếu không sẽ khiến người khác hiểu rõ khả năng năng lực giác ngộ mà không nghe không thấy.

" Oanh"

Cơn lốc năng lượng cuồn cuộn tại bên trong diễn võ trường, Tiêu Thần một quyền đem Từ Phong đang ẩn thân đánh bay ra ngoài, âm thanh rõ ràng của tiếng xương vỡ truyền khắp diễn võ trường.

Một cánh tay khác của Từ Phong cũng buông xuống. Đồng thời hai chân cũng biến dạng, thân thể hắn rõ ràng đã xuất hiện nhiều khớp xương bị gãy.

Ngoài trường người quan chiến một mảnh xôn xao, cái tên gia hỏa Tiêu Thần này quả thực là một hung đồ giết người. Thực lực của Từ Phong trong Học viện Bắc Đẩu là cực kỳ xuất chúng. Người có thể áp chế được hắn thật không nhiều.

Thế nhưng, bây giờ lại bị Tiêu Thần đánh một trận như bù nhìn bay lên bay xuống. Dường như có chút không thể tưởng, lẽ nào tên gia hỏa kia từ sắt thép đúc thành hay sao?

Nhìn vóc người rắn rỏi của Tiêu Thần, dung mạo anh tuấn, căn bản không có nghĩ đến hắn đã luyện qua Kim Chung Trảo, Thiết Bố Sam, thế nhưng... Biểu hiện của hắn lại cực kỳ giống như một con mãnh thú, lần lượt rút gân bẻ xương kẻ khác!

Hải Vân Thiên tuấn mỹ nhất thời hít một ngụm khí lạnh. Nói thầm: " Bạn thân ra tay thật tàn nhẫn!" Quay đầu lại nhìn Gia Cát Lượng bên cạnh, nói: " Mập mạp, ngươi cẩn thận một chút, đến lúc đó ngươi ít ra chủ ý không đứng đắn với Tiểu Quật Long đi, không phải ngươi muốn tay chân heo của ngươi lần lượt bị hắn bẻ gãy chứ. Đụng tới hắn thì chỉ có đứt, cẩn thận cái đầu heo cũng bị đánh cho bầm dập."

" Quả thực không phải người!" Thiếu nữ tóc lam đứng bên cạnh con mắt trong veo trợn lên rất lớn. Hàm răng trắng bóng ra sức cắn môi hồng. Mũi đẹp xinh xắn nhíu lại. Hình dạng có chút đáng yêu. Bất mãn nhỏ giọng lầm bầm nói: " Cái tên gia hỏa kia chẳng lẽ là làm bằng sắt. Lợi hại như vậy, đường huynh cũng đánh không lại hắn chứ...."

Lúc này. Học viện Bắc Đẩu sớm đã ồn ào tiếng người. Toàn bộ học viện, đại bộ phận mọi người đều chạy tới đây, ngoài diễn võ trường bị vây chật như nêm cối.

Học viện Bắc Đẩu cùng với Học viện Chiến Thần, Học viện Bạch Lộc ở gần nhau, không biết tin tức về tứ đại cao thủ quyết đấu như thế nào truyền đến hai tòa học viện kia, không ít học viên cũng trực tiếp leo tường qua, đi đến chỗ này. Muốn nhìn một chút rốt cuộc là kẻ nào ngông cuồng tới ‘chọn bãi’ Học viện Bắc Đẩu.



Từ Phong không thể tiếp tục chiến đấu. Quả thực giống như là bị một bạo long giẫm lên, toàn thân xương cốt rạn nứt nhiều chỗ.

Người thứ ba bước vào bên trong, người này thân hình cao lớn cường tráng. Tướng mạo thô lỗ. Có một cổ khí chất cường đạo. Hắn dứt khoát. Nói: " Hứa Long, tiếp chiến với ngươi!"

" Oanh"

Một quyền đánh tới. Quyền phong phá không. Cương khí bắt đầu khởi động, ánh tím như cầu vòng từ một kích phát ra.

Tiêu Thần không né tránh, một quyền nghênh tiếp. Nắm tay lấp lánh rực rỡ nắm chặt, da dẻ lóng lánh như ngọc, mặc dù không có cương khí bắn ra, không có sắc sảo. Nhưng lại phát ra tiếng sấm ầm ầm.

" Oanh"

Trực tiếp đối kháng, hai quyền đồng thời va chạm. Tiêu Thần không chút mảy may di chuyển. Hứa Long gắng sức lay động cánh tay, lùi lại bảy tám bước. Hữu chưởng tuy rằng không bị gãy xương. Nhưng rõ ràng là sưng tấy lên. Máu bầm phân bố trong da thịt bàn tay phải.

Ngoài trường mọi người kinh hãi hít một ngụm khí lạnh.

" Người này quả thực là một hình mẫu bạo long!"

" Hứa Long tu vi thất trùng thiên. Có biệt danh ‘quả đấm thép’ , nhưng lại bị tên gia hỏa kia một quyền đánh lui, mãnh thú a!"

" Hứa Long hiện nay là đệ tử cực mạnh trong học viện chúng ta. Lại có thể bị hắn dễ dàng áp chế, cái tên gia hỏa kia thực sự là mãnh thú sao!"

" Sai. Hứa Long tu vi thất trùng thiên. Là đệ tử cực mạnh ngoại viện chúng ta, trong nội viện bí mật đào tạo những người so với hắn còn mạnh mẽ hơn nhiều."

Không hề nghi ngờ, Tiêu Thần một quyền đem đệ tử cực mạnh của ngoại viện đẩy lùi đã trấn áp mọi người quan chiến.

" Tên này hung hãn như đại tinh tinh, quả thực là một dã thú!" Nha đầu bảo bối của gia tộc Mander nhỏ giọng nói thầm.

" Xoát"

Tiếng vang phá không truyền ra, Hứa Long phóng lên cao. Hắn bay lên giữa không trung, tay đánh ra từng luồng ánh tím bắn nhanh về phía Tiêu Thần. Ngoài trường nhiều người phi thường kinh ngạc. Hiển nhiên ngoại trừ số ít người biết ra. Không ai biết hắn là một cao thủ võ học hay là một gã linh sĩ.

Hứa Long không dám cùng với Tiêu Thần trực tiếp đối kháng. Không ngừng đáp xuống lại rất nhanh bay lên không. Muốn cùng với Tiêu Thần du đấu, nhằm tiêu hao lực lượng của hắn.

Có điều khi hắn đang tìm cách thì trong đám người kinh hô lên. Hứa Long ngẩn người, Tiêu Thần cũng triển khai một đôi cánh năng lượng phóng lên cao. Thẳng đến hắn.

" Trời ạ. Hình mẫu bạo long này quả là vô địch. Lại có thể bay!"

" Ngươi biết cái gì. Đó là kỳ công của Bất Tử Môn, hắn vậy mà có thể tu thành Bất Tử Thiên Dực. Quả thực là khắc tinh của linh sĩ và chú sư mà, hình mẫu bạo long bay được thật là đáng sợ!"

Nếu như Tiêu Thần tinh tế lắng nghe. Cái mũi nhất định sẽ lệch sang một bên, tất cả mọi người đều đem hắn trở thành một bạo long, một mãnh thú vô địch.

Hứa Long muốn né tránh, nhưng Bất Tử Thiên Dực đã triển khai. Không có chỗ nào để hắn trốn tránh. Tiêu Thần tốc độ thực sự quá nhanh. Mọi người thấy cả hoa mắt. Cảm giác Tiêu Thần cùng với Hứa Long cảnh giới thất trùng thiên đồng thời đánh vào một chỗ, trong không gian của hai người kiếm khí ngang dọc, đao khí tràn ngập. Ánh sáng mạnh mẽ chói mắt. Kình khí dâng trào.

Trên không, năng lượng kịch liệt dao động bất định. Không ngừng mạnh mẽ cuộn trào, phát sinh từng trận sấm nổ vang.

Hứa Long dù sao cũng là cao thủ thất trùng thiên, cùng Tiêu Thần liên tiếp đánh ra hơn mười chiêu. Nhưng cuối cùng cũng chống đỡ không được, trong một mảnh quyền phong ầm ầm, bị đánh bay ngược ra ngoài. Một dải máu tươi rơi xuống.

Quan chiến đều là tu giả, con mắt cũng vô cùng rõ ràng. Đã thấy hai cánh tay của Hứa Long biến dạng, rõ ràng lại bị đánh gãy xương.

" Hứa Long cũng gãy xương rồi!"

" Tên gia hỏa kia quá mạnh, ta đoán hai tên át chủ bài bí mật được bồi dưỡng trong nội viện cũng không hơn người này đâu."

" Con mẹ nó, tên gia hỏa kia thực sự là xứng danh mãnh thú!"

Lúc này, không ít học sinh của Học viện Chiến Thần cùng với Học viện Bạch Lộc cũng chạy tới đây, thấy loại hiện trường này. Đều nhao nhao lớn tiếng ồn ào kêu lên.

" Bạn thân ngươi thật mạnh. Đệ nhất cao thủ ngoại viện của Học viện Bắc Đẩu cũng do hắn hạ gục. Huynh đệ, ta càng thêm tôn kính ngươi, dứt khoát đánh vào nội viện luôn đi."

" Huynh đệ ta muốn kết giao bằng hữu với ngươi, ta là người của Học viện Bạch Lộc."

" Bạn thân, ngươi thật đúng là hình mẫu bạo long đó. Quá mạnh mẽ. Đánh cao thủ của Học viện Bắc Đẩu không còn mặt mũi, tỷ tỷ ta ủng hộ ngươi!"

Mọi người Học viện Bắc Đẩu nghe được những lời nói của người này. Đều nhao nhao trợn mắt nhìn bọn họ.

" Này, nha đầu Học viện Chiến Thần ngươi chuẩn bị la hét cái gì đó?"

" Tên gia hỏa Học viện Bạch Lộc kia, ngươi còn dám tới học viện chúng ta sao? Lần trước chạy tới ký túc xá nữ sinh của Học viện Bắc Đẩu chúng ta. Bị người ta đánh cho bỏ chạy ngươi đã quên à."

Một người nữ sinh tiếp lời nói: " Nhưng, Học viện Bắc Đẩu cũng không phải là cấm địa, sao không thể tới. Này, huynh đệ bạo long trong sân tiếp tục tiến lên đi, chút nữa đi tới Học viện Bạch Lộc của chúng ta, tỷ tỷ giúp ngươi giới thiệu một muội muội đồng học xinh đẹp."

Ngoài diễn võ trường là một mảnh ồn ào.

Trong tiếng rầm rĩ chịu không thấu, Lu Muda đi vào trong trường. Mặc dù không tính là anh tuấn bao nhiêu, nhưng có một cổ khí chất khác lạ. Trầm ổn vô cùng, có phong phạm của nhất phái cao thủ.



" Ta nói rồi, ngươi có thể chiến thắng ba người bọn họ, ta hôm nay sẽ không làm khó dễ ngươi."

" Hôm nay không làm khó dễ. Chắc chắn ngày mai sẽ tìm tới ta."

" Quả thực muốn cùng ngươi ước hẹn thời gian đọ sức khác."

" Sớm biết ngươi sẽ nói như vậy. Nói nhãm không bằng bạo lực. Cùng nhau chấm dứt ngay hôm nay đi."

Lời hai người nói truyền rõ tới ngoài trường, diễn võ trường bỗng chốc im lặng xuống.

Lu Muda là ai chứ? Cao thủ bát trùng thiên, nếu như không phải mới học xong ở Học viện Bắc Đẩu. Ngoại viện tên tuổi đệ nhất cao thủ dám chắc sẽ là hắn.

Lu Muda nở nụ cười nhạt, nói: " Được, rất thẳng thắn. Vậy hôm nay đi, ngươi cần nghỉ ngơi không?"

" Không cần, trực tiếp khai chiến!" Tiêu Thần từng bước tiến lên. Như là có đại thần thông Súc Địa Thành Thốn. Một bước nhỏ nhưng lại thuấn di ra xa mười thước.

Cuồn phong cuồn cuộn, tay phải lóe ra ánh vàng kim rực rỡ chém đến, Tiêu Thần đối đầu với Lu Muda cũng không dám khinh thường, đây chân chính là cao thủ đồng cấp với hắn.

" Xoát"

Lu Muda nhẹ nhàng như lá trong gió, theo gió mà động. Di chuyển ra xa tám thước. Tiêu Thần lăng không vọt lên, hai chân phía trước tại trên không quét đến. Hai chân như được đúc ra từ kim loại, nếu như đánh trúng thân thể nhất định phải đứt gân gãy xương.

Hiển nhiên Lu Muda đã nhìn ra, Tiêu Thần vô cùng cuồng dã. Lực lượng mãnh liệt cường đại. Không muốn cùng với hắn ngạnh tiếp, hắn lướt ngang vài thước, sau đó bay lên trời. Tại không trung lộn một vòng. Hai chân giống như tiễn đao*, chia thành trên dưới hướng về phía thắt lưng Tiêu Thần.

(* kéo)

Hết thảy đều phát sinh như chớp, nhanh đến khó tin, rất nhiều người chỉ thấy được vài cái tàn ảnh mà thôi. Căn bản không có thấy rõ động tác đánh nhau tới chết sống.

Tiêu Thần vô cùng bình tĩnh. Tiễn Đao Thối là một sát thức cơ bản nhất, đã là võ giả đều biết uy lực vô cùng lớn của nó, nhưng không có mấy người có thể dùng tốt. Tiêu Thần không chút kinh hoảng. Không có né tránh. Trái lại mãnh liệt tại không trung lướt ngang. Tăng nhanh tốc độ hướng về Lu Muda đánh tới.

" Tiểu tử này quá ngoan độc rồi!"

" Mạnh mẽ. Bạn thân thật lợi hại!"

" Thực sự là hình mẫu bạo long, thật điên cuồng!"

Ngoài trường cao thủ đều có thể thấy rõ. Không ít người nghị luận, đặc biệt người của Học viện Bạch Lộc và Học viện Chiến Thần mở miệng càng không hề cố kỵ.

Tiêu Thần xông về phía trước, nhân cơ hội đánh tới giữa hai chân Lu Muda, hóa giải thức Tiễn Đao Thối quá mức tàn nhẫn kia. Lu Muda nhất định sẽ bị hắn đánh trúng.

" Dã thú!" Kanati lầm bầm nói.

Rất nhiều người cũng nhao nhao kinh hô.

Lu Muda dù sao cũng là cao thủ. Thật không ngờ Tiêu Thần lại hung hãn như vậy, thân hình rất nhanh trầm ổn, thân thể như là du ngoạn trong vạn quân, rất nhanh hạ xuống mặt đất. Tiêu Thần tránh khỏi đòn công kích sắc bén.

Cùng lúc đó. Tiêu Thần lao thẳng xuống dưới. Đôi thủ chưởng rực rỡ như ngọc lấp lánh lóe ra từ trong bảo khố.

Năng lượng cuộn trào mãnh liệt như thực chất, như quả cân vạn quân nện xuống. Mặt đất ầm ầm răng rắc rung động. Kình khí vô hình làm mặt đất xảy ra rạn nứt. Từng cái khe lớn mở rộng lan ra.

Cổ cuồng phong khiến mái tóc dài của Lu Muda bay tán loạn. Hắn không đủ sức tránh né. Lực lượng như núi cao che phủ phía trên bản thân hắn. Chỉ có thể ngạnh tiếp. Căn bản không có cách nào lui lại.

" Oanh."

Giống như hai tòa núi lớn đồng thời đánh vào. Cuồng phong cuộn trào mãnh liệt, kình khí dâng trào, ánh sáng rực rỡ chói mắt. Lực lượng vô hình đáng sợ như điên cuồng lan ra.

Người quan chiến ở gần bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Thân thể chấn động mãnh liệt. Không tự chủ được phải lùi lại, không ít người bị ảnh hưởng, tại diễn võ trường một trận đại loạn.

Trong sân, Tiêu Thần cùng với Lu Muda mãnh liệt ngạnh kháng một lúc. Hai người như hai tia điện dây dưa cùng một chỗ, lớp lớp tàn ảnh. Chưởng ảnh bay tán loạn. Từng tia sáng chói mắt liên tục bạo phát.

Hai người kịch liệt đại chiến cùng một chỗ.

" Bay lên. Đã bay lên!"

" Là ‘Phi Thiên vũ y’ trân quý. Không ngờ Lu Muda cũng có loại y phục bảo bối như vậy."

Ngoài trường kinh hô, Lu Muda phóng lên cao, bay lên trên trời, Tiêu Thần triển khai Bất Tử Thiên Dực cũng ngự không bay lên. Tại không trung nổi lên trận đại chiến kịch liệt.

Toàn bộ học sinh Học viện Bắc Đẩu hầu như đều chạy tới diễn võ trường. Cao thủ Học viện Bạch Lộc cùng với Học viện Chiến Thần cũng chạy tới không ít, trong học viện không ít cao thủ tiền bối cũng bị kinh động. Bắt đầu chú ý đến trận đấu đọ sức này.

" Tiêu Thần ngươi xong rồi." Lu Muda tự tin nói không nên lời. Quát: " Âm Dương chi ————_ Tuyệt Diệt!"

Tiêu Thần rõ ràng cảm giác được bất an. Cũng quát to: " Lục Thần Thức!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Sinh Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook