Chương 349: Hỏa Chủng
Tất Minh Vũ
13/06/2013
Giữa vũng lầy ngập sương mù u ám, trên làn nước đen ngòm trôi nổi không ít những thân cây mục và xương thú đồng thời từng đợt khí hôi thối bốc lên khiến cho dã thú xung quanh cũng phải tránh xa.
Xương dã thú trắng hếu dài từ nửa thước đến bảy tám thước phần lớn ngập một nửa trong vũng lầy, có dài có ngắn không đồng đều nhưng đều tỏa ra từng đợt âm khí kì quái khiến cho không gian trở nên lạnh lẽo.
Những cây cổ thụ chọc trời trong rừng mặc dù cũng không hẳn nhiều nhưng cây nào cũng vô cùng xum xuê đủ để bao trùm hoàn toàn vũng lầy, càng khiến cho vũng lầy trở nên âm u quỷ dị.
Lúc này vũng lầy vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ cây cối quái dị ra thì không thấy chút dã thú nào, ngay cả tiếng chim chóc côn trùng cũng không có.
Màn đêm buông xuống khiến cho vũng lầy càng thêm âm u, cách đó không xa mặt nước thi thoảng lại có tiếng bọt nước kêu lục bục cứ như có con gì to lớn đang di chuyển dưới nước cực kì dọa người.
Cả cái vũng lầy kinh khủng, mặt bùn tĩnh lặng, hơi nước đen xì lượn lờ phảng phất như một tử địa.
Mọi thứ như vậy khiến vũng lầy này đối với những chỗ xa xa mà nói thì được coi khá là yên tĩnh. Bởi từ phương xa thi thoảng vang vọng vài tiếng thú gầm rú nghe khiến cho người sởn cả gai ốc.
Ngày ngày trôi qua. Vũng lầy tựa hồ mãi mãi không thay đổi. Thủy chung như một.
Phương xa, nơi hay có những tiếng gầm rú, gào thét rợn người thường thấy những hình bóng to lớn thoắt ẩn thoắt hiện trong sương mù, từ xa nhìn lại trông vô cùng đáng sợ.
Mà ở hồ nước cách đó không xa, mặt nước thi thoảng bị xao động mạnh cứ như thể thứ gì đó vừa bị lôi vào trong hồ nước sâu không lường được mà vĩnh viễn không thể thoát ra.
Vũng lầy âm khí lượn lờ, ngoại trừ chút cây mục với xương dã thú ngâm trong bùn thì căn bản không có bất cứ gì khác trong nước.
Suốt mười năm qua, mà vũng lầy cũng chỉ nhiều hơn mấy cỗ xương thú mà thôi, một mảnh tử địa tựa hồ cứ như vậy vĩnh viễn tiếp tục tồn tại không hề thay đổi.
Bất quá cho đến một ngày có một vị khách xa lạ không mời mà đến tiến vào vũng lầy này mới đem cho vũng lầy một chút sinh khí .. à không là một chút tử khí.
Một con ma thú toàn thân dài hơn một thước có chút tương tự như con cá sấu, cả hình thể chỉ là một khung xương hoàn chỉnh toát màu trắng lạnh lẽo không chút huyết nhục, càng không nói đến lân giáp. Nó chỉ là một bộ khung xương đầy đủ, điểm đặc biệt nhất là trong đầu lâu có hai luồng quang mang lập lòe quỷ dị. Nó nhìn ngó về phía sau, rồi sau đó cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh. Cho đến hồi lâu sau, khi chắc chắn thấy không có gì nguy hiểm mới chậm rãi tiến vào vũng lầy.
Từ đó vũng lầy trở thành lãnh địa của nó. Cũng chỉ có tồn tại nhỏ yếu như nó mới chọn nơi vũng lầy tràn đầy tử khí này làm nhà.
Vũng lầy từ khi có chủ nhân cũng có chút thay đổi, đêm khuya khi mà phương xa bắt đầu vang lên tiếng thú gào thét hấp dẫn các sinh vật khác tiến đến thì bộ xương cá sấu đang ẩn nấp trong vũng lầy mới có thể bắt đầu hành động.
Nó chậm chạp tìm tòi bạch cốt nửa chìm trong bùn nước đầm lầy, tựa hồ đang tìm cái gì đó. Thi thoảng gặp phải xương cốt phát ra u quang thì nó nhanh chóng lao đến dùng u quang còn mạnh hơn trong đầu lâu của mình để hấp thu.
Cho đến một ngày, bộ xương cá sấu không thể thỏa mãn được nhu cầu với vũng lầy nữa. Vào một đêm khuya, khi nó chậm rãi bò tới hồ nước ở phía trước thì dị biến ngoài ý muốn lại phát sinh.
Bọt nước sủi lên.Một cái trảo sắc bén phủ đầy lân giáp dài chừng hơn một thước từ dưới mặt nước lao lên, nó hung hăng tung một trảo xuống bộ xương cá sấu khiến cho đầu lâu ngay lập tức tan thành mấy mảnh, u quang trong đầu lâu của bộ xương kia cũng chia năm xẻ bảy theo.
Tất cả cảnh tàn sát đều đập vào trong mắt một chiếc đầu lâu, hay nói đúng hơn là nó cảm giác được.
Đó cũng không phải là một bộ xương hoàn chỉnh chẳng qua chỉ là một cái đầu lâu xen lẫn trong đống xương cốt nên rất khó bị chú ý tới. Nó thức tỉnh chưa đến một tháng , là do bộ xương cá sấu kia đánh động nó tỉnh dậy. May là bộ xương cá sấu khinh thường nó, nếu không thì điểm u quang ít ỏi nho nhỏ trên đầu lâu đáng thương nhất định bị nuốt chửng.
Cái đầu lâu trắng hếu tròn tròn này có kích cỡ khác với các xương cốt dã thú khác, đây là một khỏa đầu lâu người.
Mặc dù đã thức tỉnh một tháng nhưng nó thủy chung vẫn không động đậy mà chỉ dành thời gian quan sát xung quanh. Cho đến khi bộ xương cá sấu bị hủy diệt thì nó vẫn bất động cả một tuần lễ. Cái đốm u quang trên đầu lâu yếu ớt vô cùng, tùy thời có thể dập tắt.
Đầu lâu cố gắng hướng về phía một cái đầu lâu bò sát khác mà lăn đến. Chỉ là với một khỏa đầu lâu giống như nó thì hành động trong đầm lầy này quả thật không dễ chút nào. Chỉ dựa vào một khỏa xương sọ với chút u quang làm động lực, khó khăn lắm nó mới có thể di chuyển.
U quang trong đầu lâu chớp nháy yếu ớt, nó nhanh chóng hấp thu chút u quang còn yếu hơn trên đầu lâu bò sát. Tất cả những cái này đều được đầu lâu học trộm từ bộ xương cá sấu. Mặc dù vẫn còn rất nhỏ yếu nhưng có thể thấy nó là một học sinh xuất sắc, còn có chút trò giỏi hơn thầy.
Rất rõ ràng, sau khi hấp thu chút u quang của đầu lâu bò sát, u quang trong hốc mắt của đầu lâu lại nhấp nháy sáng hơn một chút.
Bắt đầu từ đây khỏa đầu lâu trắng hếu nầy gian nan sinh tồn trưởng thành trong vũng lầy. Mặc dù mới thức tỉnh có một tháng, nhưng dường như nó có được thiên phú khó có thể tưởng tượng nổi. Nó cảnh giác và vô cùng cẩn thận. Nó chưa bao giờ rời xa khu vực an toàn trong bãi lầy lấy nửa bước. Có khi mười ngày nửa tháng không có điểm "Hỏa Chủng" nào để hấp thu, nhưng nó cũng không hề nóng vội, tất cả đều đặt an toàn sinh tồn lên hàng đầu.
May mà trong vũng lầy có vô số bạch cốt. Theo thời gian dần tích lũy, nơi đây trở thành một mộ địa vô cùng rộng lớn. Mặc dù cứ cách tám mười ngày mới có cơ hội hấp thu được một điểm Hỏa Chủng. Nhưng đầu lâu vẫn không hề sốt ruột, cứ có thu hoạch thì ắt có tiến bộ.
Đây là một quá trình trưởng thành sinh tồn gian nan mà lại thong thả. Trong vòng ba năm, khỏa đầu lâu cần mẫn tiến đến từng góc nhỏ trong vũng lầy để thu thập Hỏa Chủng.
Hôm nay Hỏa Chủng của nó đã cường đại lên không ít, có thể giúp nó di chuyển thuận lợi trong vũng lầy.
Bất quá cũng chỉ là vẻn vẹn như thế mà thôi, bởi vì những Hỏa Chủng nơi này ngẫu nhiên được phát hiện thật sự rất yếu ớt. Tuy rằng nó nuốt chửng ròng rã ba năm, nhưng không có khả năng phát sinh thay đổi về chất.
Cùng với Hỏa Chủng tăng mạnh, đầu lâu trắng hếu kia cũng dần hướng ánh mắt về phía hồ nước xa xa. Nơi đó những mảnh vụn của bộ xương cá sấu vẫn còn đang trôi nổi trên đầm lầy. Mỗi mảnh đầu lâu ở đó đều có chút u quang yếu ớt chớp động. Nếu như hấp thu toàn bộ những u quang này thì chắc chắn là hơn hẳn so với những gì nó khổ cực thu thập suốt ba năm qua.
Nhưng sai lầm của cá sấu vẫn còn đó, nó không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà là nó lựa chọn quan sát trong suốt một tháng. Rốt cuộc nó quyết định tiến vào hồ nước.
Trong khu đầm lầy đó cũng có một con quái thú cũng hấp thu Hỏa Chủng, nhưng nó phi thường cường đại, chỉ cần nhìn những mảnh vụn của cá sấu là hiểu được sự cường đại của nó. Hơn nửa thân thể nó được phủ một lớp giáp trụ nhưng vẫn còn rất không hoàn thiện, trên thân thể vẫn có những nơi để lộ huyết nhục đã thối rữa. Cứ cách năm ngày nó lại phải lên bờ một lần đi ra xa một chút để tìm thêm Hỏa Chủng.
Chỉ là mỗi lần di chuyển nó đều không phát ra một chút tiếng động. Nó luôn đi một đường khác để ra ngoài nên từ bên trong đầm lầy không thể nhìn thấy được.
Đây là một đêm khủng bố. Từ phương xa truyền đến những tiếng gầm rú kinh hồn, tựa hồ có vô số rất nhiều Hỏa Chủng chớp động trong rừng sâu. Ngay lúc đó quái thú ngủ đông trong hồ nước cũng nhanh chóng tiến ra ngoài.
Điều này đối với đầu lâu đang chăm chú quan sát đã rất lâu thì đây là một cơ hội hiếm có. Nó đã xác định trong hồ nước sẽ không có sinh vật cùng với nguy hiểm khác nữa nên nhanh như chớp lăn về phía trước.
Nó rất nhanh tiếp cân những mảnh vụn của bộ xương cá sấu, Trong hốc mắt nó sáng lên, nó bắt đầu thu nạp Hỏa Chủng từ những mảnh đầu lâu đã vỡ vụn mà so với ba năm đã hấp thu thì còn nhiều hơn. Nhưng so ra nó còn tương đối nhỏ yếu, cho nên đến tận sau nửa đêm nó cũng chỉ hấp thu được khoảng một phần ba.
Nhìn nhiều lần rừng cây bên bờ của hồ nước, nó không thể không lưu luyến trở lại khu an toàn trong vũng lầy. Quả nhiên, không lâu sau thì quái thú kia trở lại hồ nước làm khuấy lên những cơn sóng khủng bố, mất một lúc mới khôi phục bề mặt phẳng lặng.
Quái thú cứ năm ngày lại ra ngoài một lần, khỏa đầu lâu trong vũng lầy lại có cơ hội tiến vào.
Lần này, nó lập tức bắt đầu hành động. Cố gắng tranh thủ mỗi khắc mỗi giây ra sức hút hết những Hỏa Chủng còn sót lại trên các mảnh xương nhỏ của cá sấu.
Sau nửa đêm rốt cuộc nó cũng hoàn toàn hấp thụ xong và nhanh chóng về khu đầm lầy của mình. Lần này trở về nó thấy mình cường đại hơn hẳn, khi di chuyển không còn bị nước bùn ngăn cản nên mau lẹ vô cùng.
Lần này có thể nói là một lần lột xác khiến nó càng thêm cường đại hoàn toàn có thể ra ngoài vũng lầy thăm dò.
Quái thú trong hồ nước đối với nó vẫn là vật cản lớn, căn bản không thể trêu chọc.
Đầu lâu không nghi ngờ là rất cẩn thận. Nó biết trong vũng lầy nó đã là lãnh chúa. Nhưng ở bên ngoài nó có thể vẫn rất yếu ớt.
Nó dò xét bên ngoài thật lâu, phải đến nửa tháng sau mới bắt đầu lăn ra ngoài vũng lầy, khu rừng bên ngoài vũng lầy quả thật vô cùng rộng lớn. Không lâu sau nó nghe được rất nhiều tiếng gầm rú tự hồ như có rất nhiều sinh vật cường đại đang tranh đấu.
Không dám cách quá xa đầm lầy, nó chỉ thăm dò xung quanh.
"Răng rắc răng rắc..."
Sau nửa đêm. Đằng sau những cây đại thụ phía trước truyền đến những tiếng khớp xương cọ sát đến rợn ngừơi. Một bộ xương sói trắng nhởn bước đi cứng ngắc đang lao đến chỗ đầu lâu.
Đầu lâu như lâm đại địch nhưng lại không hề lùi bước. Hỏa Chủng của nó so với bộ xương sói thì mạnh hơn hẳn, nhưng bộ xương sói lại linh hoạt hơn nó rất nhiều.
Bộ xương sói mặc dù bước tiến cứng nhắc, nhưng tại thời điểm mấu chốt lại nhảy vọt lên cao rồi từ phía bên cạnh đánh tới định đè xuống đầu lâu. Nó muốn nhanh chóng tiếp cận, sau khi mạnh mẽ chiếm đoạt Hỏa Chủng liền rút lui.
Nhưng mà đầu lâu trắng hếu đã tính trước được ý đồ của bộ xương sói nên ngay khi bộ xương sói lao đến thì nó đã nhanh chóng lùi về phía sau. Hai hốc mắt đối diện đầu sói bắn ra hai chùm u quang chiếm đoạt đến hai thành Hỏa Chủng của bộ xương sói.
Bộ xương sói kinh sợ rút lui, nó muốn rút đi lại không cam lòng. Nó chạy vòng quanh đầu lâu, cuối cùng lại lần nữa lao tới. Nhưng lần này đây, đầu lâu càng thêm lớn mật. Hỏa Chủng trong đầu lâu tung ra hơn phân nửa lực lượng của mình đánh tới Hỏa Chủng của đầu sói. Hai loại Hỏa Chủng đụng vào nhau. Hỏa Chủng của bộ xương sói bị cuồn cuộn không ngừng mà chiếm đoạt.
Nó tựa hồ đối với chiến đấu vô cùng có thiên phú. Bản năng trực giác luôn chỉ dẫn cho nó làm cách nào để chiến thắng.
Khi chiến đấu kết thúc, đầu lâu đại thắng, Hỏa Chủng lại càng thêm cường thịnh.
Điểm trắng của đầu lâu dường như càng thêm sáng bóng, nếu như so sánh với trước đây thì chắc chắn hơn, đó là hiệu quả dễ chịu của việc có nhiều Hỏa Chủng. Lúc này, đầu lâu lăn xung quanh bộ xương sói vài vòng sau đó lao lên hộp sọ của bộ xương sói. Nó đang có ý định chiếm lấy thân thể của bộ xương sói.
Chỉ là cố gắng mấy lần nó cũng không có thành công, sau đó mượn sức mạnh Hỏa Chủng mới miễn cưỡng leo lên được. Nó muốn trở nên mạnh mẽ, càng muốn có sức chiến đấu cường đại hơn.
Gần một tháng trôi qua, khu rừng phụ cận đầm lầy xuất hiện thêm một kẻ sọ người thân sói. Phạm vi hoạt động của hắn không ngừng mở rộng, tại một ngày kia hắn rốt cục cũng thấy được những sinh vật vô cùng cường đại đáng sợ cỡ nào. Hỏa Chủng của bọn chúng có thể so với ánh trăng, có thể xé rách những cây cổ thụ chọc trời, có khả năng chấn vỡ những tảng đá vạn quân (30 cân là một quân).
Phía trước là vùng đất mà cường giả hay lui tới. Nơi đó có quá nhiều hung hiểm khiến nó chỉ có thể đứng từ xa nhìn vào. Nó muốn một ngày kia có thể ra khỏi phiến rừng rậm này, nhưng muốn ra ngoài ắt phải đi qua vùng đất của những cường giả. Vì thế nó chỉ có thể càng trở nên cường đại mới có thể ra ngoài
"Răng rắc răng rắc "
Bỗng nhiên nguy hiểm ập đến, hai bộ xương báo với tốc độ kinh người từ đâu đang lao đến chỗ nó.
Bộ xương sói đầu người nhanh chóng trốn ra phía sau gốc cây đại thụ để đơn giản hóa giải cú va chạm đáng sợ kia rồi nhanh chóng lao ra không chút yếu thế đánh tới một bộ xương báo .
Ánh sáng Hỏa Chủng phát ra từ hốc mắt đầu lâu ra rõ mạnh hơn bộ xương báo rất nhiều. Nó nhanh chóng hấp thu hơn phân nửa Hỏa Chủng của bộ xương báo, nhưng con còn lại cũng nhanh chóng lao vào thân thể của bộ xương sói khiến thân nó vỡ tan.
Nhưng đầu lâu vẫn vô cùng linh hoạt, nhanh như chớp lăn sang một bên. Sau khi dụ địch xông vào thì nó nhanh chóng nhảy dựng lên, hấp thu hơn phẩn nửa Hỏa Chủng của đối thủ.
Hai bộ xương báo đều mất đi hơn nửa sức chiến đấu chỉ có thể để mặc đầu lâu thu thập lực lượng của mình.
Sau một năm, đầu lâu có gắng đổi được khung xương của mình thành một bộ xương hổ hùng tráng, đủ để dám xông pha về phía sâu khu rừng.
Phiến rừng rậm này không biết rộng lớn bao nhiêu, quanh năm mây mù bao phủ khó có thể tan hết. Bên trong khu rừng có sự phân chia lãnh thổ vô cùng rõ ràng, mơ hồ đầu lâu biết rằng khu vực này dường như có một “Vương” mà sâu bên trong thì càng có nhiều “Vương” hùng mạnh hơn nhiều.
Đầu lâu tiếp tục thăm dò. Hắn rất muốn đi khỏi khu rừng này ra ngoài thế giới bên ngoài.
Đột nhiên nó cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần. Mặc dù không có tiếng khớp xương di động nào được phát ra, nhưng nó biết rằng đang có một sinh vật vô cùng cường đại đang từ từ tiếp cận. Một năm qua Hỏa Chủng của nó cường đại hơn rất nhiều khiến nó có thể cảm giác sớm một chút nguy hiểm của bản thân.
"Phanh "
Nó đã bị đánh lén, một cái xương đùi hổ phía sau bị chặt đứt làm nó suýt chút nữa đã ngã xuống đất. Nó lập tứcvọt về phía trước, nhưng bởi vì thiếu hụt một chân nên nó hành động vô cùng bất tiện.
Một bộ xương khô hình người nhanh nhẹn sải bước đuổi kịp, trong tay nắm một thanh cốt đao lần nữa mạnh mẽ chém thẳng vào chân còn lại của bộ xương hổ.
"Răng rắc "
Cốt đao thành công chém rời cái chân còn lại phía sau của bộ xương hổ. Hiển nhiên đây là một cường giả lại có nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Nó có thể hiểu được làm thế nào để khiến đối thủ suy yếu nhanh chóng.
Đầu lâu không chút kinh hoảng. Ngược lại bởi vì thấy khung xương của loài người mà ánh mắt lại có chút dị thường dao động.
"Xích "
Một tiếng phá không lần nữa truyền đến. Khung xương hình người rất mạnh mẽ lao lên. Hỏa Chủng cũng vô cùng hung mãnh dĩ nhiên truyền vào trong cốt đao lần nữa chém vào xương hổ với tiếng xé gió.
Bộ xương hổ cũng không có tránh né. Nhận thấy đối phương hướng về phía lưng nó mà chém tới, nó liền cố tình giơ lưng ra cho cốt đao đánh nát xương cột sống của nó, đầu lâu lúc đó mới lợi dụng lực va đập cường đại để bắn lên. Nó hướng tới đầu lâu bộ xương khô hình người mà lao đến.
Đây là sát chiêu tự nghĩ ra của đầu lâu sau khi trải qua nhiều lần chiến đấu mới có được. Bộ xương hình người hiển nhiên không có dự liệu đối phương lại thi triển ra chiêu "Thiên ngoại phi đầu", tất nhiên không thể né tránh.
Đánh lén thành công, hai chùm tia sáng từ hốc mắt đầu lâu bắn ra. Bắn lên đầu bộ xương kia lập tức liền chiếm đoạt hơn phân nửa Hỏa Chủng của bộ xương khô hình người kia. Đồng thời, thành công đẩy rơi cái đầu sọ đối phương xuống, cuối cùng hoàn thắng, hoàn toàn chiếm đoạt được Hỏa Chủng cường đại của đối phương.
Sau khi chiến thắng, Hỏa Chủng của nó càng thêm cường đại. Quan trọng nhất là nó tìm được một thân thể khung xương thích hợp, khi nó lấy hình người để đứng lên thì lực lượng của nó tăng một khoảng lớn.
Nó có thể huy động quyền cước, uy vũ đủ tạo thành tiếng gió rít. Không bao giờ nó còn phải sợ những gì giống như người thường, đồng thời chiếm thêm cốt đao càng khiến lực lượng của nó giống như hổ thêm cánh.
"Ta gọi là Tiêu." Hắn phát ra một tinh thần dao độngnhư vậy. Hắn tự cho mình một cái tên người.
"Oanh "
Phía trước đột nhiên phát ra hai cỗ tinh thần dao động vô cùng kinh khủng mênh mông cuồn cuộn lao đến. Bỗng xuất hiện hai sinh vật hình người có cánh thối rữa cao ba thước, chúng đều đang nắm những thanh xương kiếm vừa sắc vừa dài đang hăm he nhìn nhau.
Nếu như có một “Vương” xông vào lãnh địa của một “Vương” khác thì một hồi chiến đấu là điều tất yếu xảy ra.
Tiêu gắt gao nắm trong tay thanh cốt đao, hắn ẩn núp gần đó và ngắm nhìn hai “Vương” đang đối đầu nhau. Hắn càng muốn trở nên hùng mạnh để đánh bại những "Vương" này. Hắn muốn xông ra khỏi khu rừng u ám này, thăm dò tới thế giới bên ngoài chưa biết.
Xương dã thú trắng hếu dài từ nửa thước đến bảy tám thước phần lớn ngập một nửa trong vũng lầy, có dài có ngắn không đồng đều nhưng đều tỏa ra từng đợt âm khí kì quái khiến cho không gian trở nên lạnh lẽo.
Những cây cổ thụ chọc trời trong rừng mặc dù cũng không hẳn nhiều nhưng cây nào cũng vô cùng xum xuê đủ để bao trùm hoàn toàn vũng lầy, càng khiến cho vũng lầy trở nên âm u quỷ dị.
Lúc này vũng lầy vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ cây cối quái dị ra thì không thấy chút dã thú nào, ngay cả tiếng chim chóc côn trùng cũng không có.
Màn đêm buông xuống khiến cho vũng lầy càng thêm âm u, cách đó không xa mặt nước thi thoảng lại có tiếng bọt nước kêu lục bục cứ như có con gì to lớn đang di chuyển dưới nước cực kì dọa người.
Cả cái vũng lầy kinh khủng, mặt bùn tĩnh lặng, hơi nước đen xì lượn lờ phảng phất như một tử địa.
Mọi thứ như vậy khiến vũng lầy này đối với những chỗ xa xa mà nói thì được coi khá là yên tĩnh. Bởi từ phương xa thi thoảng vang vọng vài tiếng thú gầm rú nghe khiến cho người sởn cả gai ốc.
Ngày ngày trôi qua. Vũng lầy tựa hồ mãi mãi không thay đổi. Thủy chung như một.
Phương xa, nơi hay có những tiếng gầm rú, gào thét rợn người thường thấy những hình bóng to lớn thoắt ẩn thoắt hiện trong sương mù, từ xa nhìn lại trông vô cùng đáng sợ.
Mà ở hồ nước cách đó không xa, mặt nước thi thoảng bị xao động mạnh cứ như thể thứ gì đó vừa bị lôi vào trong hồ nước sâu không lường được mà vĩnh viễn không thể thoát ra.
Vũng lầy âm khí lượn lờ, ngoại trừ chút cây mục với xương dã thú ngâm trong bùn thì căn bản không có bất cứ gì khác trong nước.
Suốt mười năm qua, mà vũng lầy cũng chỉ nhiều hơn mấy cỗ xương thú mà thôi, một mảnh tử địa tựa hồ cứ như vậy vĩnh viễn tiếp tục tồn tại không hề thay đổi.
Bất quá cho đến một ngày có một vị khách xa lạ không mời mà đến tiến vào vũng lầy này mới đem cho vũng lầy một chút sinh khí .. à không là một chút tử khí.
Một con ma thú toàn thân dài hơn một thước có chút tương tự như con cá sấu, cả hình thể chỉ là một khung xương hoàn chỉnh toát màu trắng lạnh lẽo không chút huyết nhục, càng không nói đến lân giáp. Nó chỉ là một bộ khung xương đầy đủ, điểm đặc biệt nhất là trong đầu lâu có hai luồng quang mang lập lòe quỷ dị. Nó nhìn ngó về phía sau, rồi sau đó cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh. Cho đến hồi lâu sau, khi chắc chắn thấy không có gì nguy hiểm mới chậm rãi tiến vào vũng lầy.
Từ đó vũng lầy trở thành lãnh địa của nó. Cũng chỉ có tồn tại nhỏ yếu như nó mới chọn nơi vũng lầy tràn đầy tử khí này làm nhà.
Vũng lầy từ khi có chủ nhân cũng có chút thay đổi, đêm khuya khi mà phương xa bắt đầu vang lên tiếng thú gào thét hấp dẫn các sinh vật khác tiến đến thì bộ xương cá sấu đang ẩn nấp trong vũng lầy mới có thể bắt đầu hành động.
Nó chậm chạp tìm tòi bạch cốt nửa chìm trong bùn nước đầm lầy, tựa hồ đang tìm cái gì đó. Thi thoảng gặp phải xương cốt phát ra u quang thì nó nhanh chóng lao đến dùng u quang còn mạnh hơn trong đầu lâu của mình để hấp thu.
Cho đến một ngày, bộ xương cá sấu không thể thỏa mãn được nhu cầu với vũng lầy nữa. Vào một đêm khuya, khi nó chậm rãi bò tới hồ nước ở phía trước thì dị biến ngoài ý muốn lại phát sinh.
Bọt nước sủi lên.Một cái trảo sắc bén phủ đầy lân giáp dài chừng hơn một thước từ dưới mặt nước lao lên, nó hung hăng tung một trảo xuống bộ xương cá sấu khiến cho đầu lâu ngay lập tức tan thành mấy mảnh, u quang trong đầu lâu của bộ xương kia cũng chia năm xẻ bảy theo.
Tất cả cảnh tàn sát đều đập vào trong mắt một chiếc đầu lâu, hay nói đúng hơn là nó cảm giác được.
Đó cũng không phải là một bộ xương hoàn chỉnh chẳng qua chỉ là một cái đầu lâu xen lẫn trong đống xương cốt nên rất khó bị chú ý tới. Nó thức tỉnh chưa đến một tháng , là do bộ xương cá sấu kia đánh động nó tỉnh dậy. May là bộ xương cá sấu khinh thường nó, nếu không thì điểm u quang ít ỏi nho nhỏ trên đầu lâu đáng thương nhất định bị nuốt chửng.
Cái đầu lâu trắng hếu tròn tròn này có kích cỡ khác với các xương cốt dã thú khác, đây là một khỏa đầu lâu người.
Mặc dù đã thức tỉnh một tháng nhưng nó thủy chung vẫn không động đậy mà chỉ dành thời gian quan sát xung quanh. Cho đến khi bộ xương cá sấu bị hủy diệt thì nó vẫn bất động cả một tuần lễ. Cái đốm u quang trên đầu lâu yếu ớt vô cùng, tùy thời có thể dập tắt.
Đầu lâu cố gắng hướng về phía một cái đầu lâu bò sát khác mà lăn đến. Chỉ là với một khỏa đầu lâu giống như nó thì hành động trong đầm lầy này quả thật không dễ chút nào. Chỉ dựa vào một khỏa xương sọ với chút u quang làm động lực, khó khăn lắm nó mới có thể di chuyển.
U quang trong đầu lâu chớp nháy yếu ớt, nó nhanh chóng hấp thu chút u quang còn yếu hơn trên đầu lâu bò sát. Tất cả những cái này đều được đầu lâu học trộm từ bộ xương cá sấu. Mặc dù vẫn còn rất nhỏ yếu nhưng có thể thấy nó là một học sinh xuất sắc, còn có chút trò giỏi hơn thầy.
Rất rõ ràng, sau khi hấp thu chút u quang của đầu lâu bò sát, u quang trong hốc mắt của đầu lâu lại nhấp nháy sáng hơn một chút.
Bắt đầu từ đây khỏa đầu lâu trắng hếu nầy gian nan sinh tồn trưởng thành trong vũng lầy. Mặc dù mới thức tỉnh có một tháng, nhưng dường như nó có được thiên phú khó có thể tưởng tượng nổi. Nó cảnh giác và vô cùng cẩn thận. Nó chưa bao giờ rời xa khu vực an toàn trong bãi lầy lấy nửa bước. Có khi mười ngày nửa tháng không có điểm "Hỏa Chủng" nào để hấp thu, nhưng nó cũng không hề nóng vội, tất cả đều đặt an toàn sinh tồn lên hàng đầu.
May mà trong vũng lầy có vô số bạch cốt. Theo thời gian dần tích lũy, nơi đây trở thành một mộ địa vô cùng rộng lớn. Mặc dù cứ cách tám mười ngày mới có cơ hội hấp thu được một điểm Hỏa Chủng. Nhưng đầu lâu vẫn không hề sốt ruột, cứ có thu hoạch thì ắt có tiến bộ.
Đây là một quá trình trưởng thành sinh tồn gian nan mà lại thong thả. Trong vòng ba năm, khỏa đầu lâu cần mẫn tiến đến từng góc nhỏ trong vũng lầy để thu thập Hỏa Chủng.
Hôm nay Hỏa Chủng của nó đã cường đại lên không ít, có thể giúp nó di chuyển thuận lợi trong vũng lầy.
Bất quá cũng chỉ là vẻn vẹn như thế mà thôi, bởi vì những Hỏa Chủng nơi này ngẫu nhiên được phát hiện thật sự rất yếu ớt. Tuy rằng nó nuốt chửng ròng rã ba năm, nhưng không có khả năng phát sinh thay đổi về chất.
Cùng với Hỏa Chủng tăng mạnh, đầu lâu trắng hếu kia cũng dần hướng ánh mắt về phía hồ nước xa xa. Nơi đó những mảnh vụn của bộ xương cá sấu vẫn còn đang trôi nổi trên đầm lầy. Mỗi mảnh đầu lâu ở đó đều có chút u quang yếu ớt chớp động. Nếu như hấp thu toàn bộ những u quang này thì chắc chắn là hơn hẳn so với những gì nó khổ cực thu thập suốt ba năm qua.
Nhưng sai lầm của cá sấu vẫn còn đó, nó không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà là nó lựa chọn quan sát trong suốt một tháng. Rốt cuộc nó quyết định tiến vào hồ nước.
Trong khu đầm lầy đó cũng có một con quái thú cũng hấp thu Hỏa Chủng, nhưng nó phi thường cường đại, chỉ cần nhìn những mảnh vụn của cá sấu là hiểu được sự cường đại của nó. Hơn nửa thân thể nó được phủ một lớp giáp trụ nhưng vẫn còn rất không hoàn thiện, trên thân thể vẫn có những nơi để lộ huyết nhục đã thối rữa. Cứ cách năm ngày nó lại phải lên bờ một lần đi ra xa một chút để tìm thêm Hỏa Chủng.
Chỉ là mỗi lần di chuyển nó đều không phát ra một chút tiếng động. Nó luôn đi một đường khác để ra ngoài nên từ bên trong đầm lầy không thể nhìn thấy được.
Đây là một đêm khủng bố. Từ phương xa truyền đến những tiếng gầm rú kinh hồn, tựa hồ có vô số rất nhiều Hỏa Chủng chớp động trong rừng sâu. Ngay lúc đó quái thú ngủ đông trong hồ nước cũng nhanh chóng tiến ra ngoài.
Điều này đối với đầu lâu đang chăm chú quan sát đã rất lâu thì đây là một cơ hội hiếm có. Nó đã xác định trong hồ nước sẽ không có sinh vật cùng với nguy hiểm khác nữa nên nhanh như chớp lăn về phía trước.
Nó rất nhanh tiếp cân những mảnh vụn của bộ xương cá sấu, Trong hốc mắt nó sáng lên, nó bắt đầu thu nạp Hỏa Chủng từ những mảnh đầu lâu đã vỡ vụn mà so với ba năm đã hấp thu thì còn nhiều hơn. Nhưng so ra nó còn tương đối nhỏ yếu, cho nên đến tận sau nửa đêm nó cũng chỉ hấp thu được khoảng một phần ba.
Nhìn nhiều lần rừng cây bên bờ của hồ nước, nó không thể không lưu luyến trở lại khu an toàn trong vũng lầy. Quả nhiên, không lâu sau thì quái thú kia trở lại hồ nước làm khuấy lên những cơn sóng khủng bố, mất một lúc mới khôi phục bề mặt phẳng lặng.
Quái thú cứ năm ngày lại ra ngoài một lần, khỏa đầu lâu trong vũng lầy lại có cơ hội tiến vào.
Lần này, nó lập tức bắt đầu hành động. Cố gắng tranh thủ mỗi khắc mỗi giây ra sức hút hết những Hỏa Chủng còn sót lại trên các mảnh xương nhỏ của cá sấu.
Sau nửa đêm rốt cuộc nó cũng hoàn toàn hấp thụ xong và nhanh chóng về khu đầm lầy của mình. Lần này trở về nó thấy mình cường đại hơn hẳn, khi di chuyển không còn bị nước bùn ngăn cản nên mau lẹ vô cùng.
Lần này có thể nói là một lần lột xác khiến nó càng thêm cường đại hoàn toàn có thể ra ngoài vũng lầy thăm dò.
Quái thú trong hồ nước đối với nó vẫn là vật cản lớn, căn bản không thể trêu chọc.
Đầu lâu không nghi ngờ là rất cẩn thận. Nó biết trong vũng lầy nó đã là lãnh chúa. Nhưng ở bên ngoài nó có thể vẫn rất yếu ớt.
Nó dò xét bên ngoài thật lâu, phải đến nửa tháng sau mới bắt đầu lăn ra ngoài vũng lầy, khu rừng bên ngoài vũng lầy quả thật vô cùng rộng lớn. Không lâu sau nó nghe được rất nhiều tiếng gầm rú tự hồ như có rất nhiều sinh vật cường đại đang tranh đấu.
Không dám cách quá xa đầm lầy, nó chỉ thăm dò xung quanh.
"Răng rắc răng rắc..."
Sau nửa đêm. Đằng sau những cây đại thụ phía trước truyền đến những tiếng khớp xương cọ sát đến rợn ngừơi. Một bộ xương sói trắng nhởn bước đi cứng ngắc đang lao đến chỗ đầu lâu.
Đầu lâu như lâm đại địch nhưng lại không hề lùi bước. Hỏa Chủng của nó so với bộ xương sói thì mạnh hơn hẳn, nhưng bộ xương sói lại linh hoạt hơn nó rất nhiều.
Bộ xương sói mặc dù bước tiến cứng nhắc, nhưng tại thời điểm mấu chốt lại nhảy vọt lên cao rồi từ phía bên cạnh đánh tới định đè xuống đầu lâu. Nó muốn nhanh chóng tiếp cận, sau khi mạnh mẽ chiếm đoạt Hỏa Chủng liền rút lui.
Nhưng mà đầu lâu trắng hếu đã tính trước được ý đồ của bộ xương sói nên ngay khi bộ xương sói lao đến thì nó đã nhanh chóng lùi về phía sau. Hai hốc mắt đối diện đầu sói bắn ra hai chùm u quang chiếm đoạt đến hai thành Hỏa Chủng của bộ xương sói.
Bộ xương sói kinh sợ rút lui, nó muốn rút đi lại không cam lòng. Nó chạy vòng quanh đầu lâu, cuối cùng lại lần nữa lao tới. Nhưng lần này đây, đầu lâu càng thêm lớn mật. Hỏa Chủng trong đầu lâu tung ra hơn phân nửa lực lượng của mình đánh tới Hỏa Chủng của đầu sói. Hai loại Hỏa Chủng đụng vào nhau. Hỏa Chủng của bộ xương sói bị cuồn cuộn không ngừng mà chiếm đoạt.
Nó tựa hồ đối với chiến đấu vô cùng có thiên phú. Bản năng trực giác luôn chỉ dẫn cho nó làm cách nào để chiến thắng.
Khi chiến đấu kết thúc, đầu lâu đại thắng, Hỏa Chủng lại càng thêm cường thịnh.
Điểm trắng của đầu lâu dường như càng thêm sáng bóng, nếu như so sánh với trước đây thì chắc chắn hơn, đó là hiệu quả dễ chịu của việc có nhiều Hỏa Chủng. Lúc này, đầu lâu lăn xung quanh bộ xương sói vài vòng sau đó lao lên hộp sọ của bộ xương sói. Nó đang có ý định chiếm lấy thân thể của bộ xương sói.
Chỉ là cố gắng mấy lần nó cũng không có thành công, sau đó mượn sức mạnh Hỏa Chủng mới miễn cưỡng leo lên được. Nó muốn trở nên mạnh mẽ, càng muốn có sức chiến đấu cường đại hơn.
Gần một tháng trôi qua, khu rừng phụ cận đầm lầy xuất hiện thêm một kẻ sọ người thân sói. Phạm vi hoạt động của hắn không ngừng mở rộng, tại một ngày kia hắn rốt cục cũng thấy được những sinh vật vô cùng cường đại đáng sợ cỡ nào. Hỏa Chủng của bọn chúng có thể so với ánh trăng, có thể xé rách những cây cổ thụ chọc trời, có khả năng chấn vỡ những tảng đá vạn quân (30 cân là một quân).
Phía trước là vùng đất mà cường giả hay lui tới. Nơi đó có quá nhiều hung hiểm khiến nó chỉ có thể đứng từ xa nhìn vào. Nó muốn một ngày kia có thể ra khỏi phiến rừng rậm này, nhưng muốn ra ngoài ắt phải đi qua vùng đất của những cường giả. Vì thế nó chỉ có thể càng trở nên cường đại mới có thể ra ngoài
"Răng rắc răng rắc "
Bỗng nhiên nguy hiểm ập đến, hai bộ xương báo với tốc độ kinh người từ đâu đang lao đến chỗ nó.
Bộ xương sói đầu người nhanh chóng trốn ra phía sau gốc cây đại thụ để đơn giản hóa giải cú va chạm đáng sợ kia rồi nhanh chóng lao ra không chút yếu thế đánh tới một bộ xương báo .
Ánh sáng Hỏa Chủng phát ra từ hốc mắt đầu lâu ra rõ mạnh hơn bộ xương báo rất nhiều. Nó nhanh chóng hấp thu hơn phân nửa Hỏa Chủng của bộ xương báo, nhưng con còn lại cũng nhanh chóng lao vào thân thể của bộ xương sói khiến thân nó vỡ tan.
Nhưng đầu lâu vẫn vô cùng linh hoạt, nhanh như chớp lăn sang một bên. Sau khi dụ địch xông vào thì nó nhanh chóng nhảy dựng lên, hấp thu hơn phẩn nửa Hỏa Chủng của đối thủ.
Hai bộ xương báo đều mất đi hơn nửa sức chiến đấu chỉ có thể để mặc đầu lâu thu thập lực lượng của mình.
Sau một năm, đầu lâu có gắng đổi được khung xương của mình thành một bộ xương hổ hùng tráng, đủ để dám xông pha về phía sâu khu rừng.
Phiến rừng rậm này không biết rộng lớn bao nhiêu, quanh năm mây mù bao phủ khó có thể tan hết. Bên trong khu rừng có sự phân chia lãnh thổ vô cùng rõ ràng, mơ hồ đầu lâu biết rằng khu vực này dường như có một “Vương” mà sâu bên trong thì càng có nhiều “Vương” hùng mạnh hơn nhiều.
Đầu lâu tiếp tục thăm dò. Hắn rất muốn đi khỏi khu rừng này ra ngoài thế giới bên ngoài.
Đột nhiên nó cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần. Mặc dù không có tiếng khớp xương di động nào được phát ra, nhưng nó biết rằng đang có một sinh vật vô cùng cường đại đang từ từ tiếp cận. Một năm qua Hỏa Chủng của nó cường đại hơn rất nhiều khiến nó có thể cảm giác sớm một chút nguy hiểm của bản thân.
"Phanh "
Nó đã bị đánh lén, một cái xương đùi hổ phía sau bị chặt đứt làm nó suýt chút nữa đã ngã xuống đất. Nó lập tứcvọt về phía trước, nhưng bởi vì thiếu hụt một chân nên nó hành động vô cùng bất tiện.
Một bộ xương khô hình người nhanh nhẹn sải bước đuổi kịp, trong tay nắm một thanh cốt đao lần nữa mạnh mẽ chém thẳng vào chân còn lại của bộ xương hổ.
"Răng rắc "
Cốt đao thành công chém rời cái chân còn lại phía sau của bộ xương hổ. Hiển nhiên đây là một cường giả lại có nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Nó có thể hiểu được làm thế nào để khiến đối thủ suy yếu nhanh chóng.
Đầu lâu không chút kinh hoảng. Ngược lại bởi vì thấy khung xương của loài người mà ánh mắt lại có chút dị thường dao động.
"Xích "
Một tiếng phá không lần nữa truyền đến. Khung xương hình người rất mạnh mẽ lao lên. Hỏa Chủng cũng vô cùng hung mãnh dĩ nhiên truyền vào trong cốt đao lần nữa chém vào xương hổ với tiếng xé gió.
Bộ xương hổ cũng không có tránh né. Nhận thấy đối phương hướng về phía lưng nó mà chém tới, nó liền cố tình giơ lưng ra cho cốt đao đánh nát xương cột sống của nó, đầu lâu lúc đó mới lợi dụng lực va đập cường đại để bắn lên. Nó hướng tới đầu lâu bộ xương khô hình người mà lao đến.
Đây là sát chiêu tự nghĩ ra của đầu lâu sau khi trải qua nhiều lần chiến đấu mới có được. Bộ xương hình người hiển nhiên không có dự liệu đối phương lại thi triển ra chiêu "Thiên ngoại phi đầu", tất nhiên không thể né tránh.
Đánh lén thành công, hai chùm tia sáng từ hốc mắt đầu lâu bắn ra. Bắn lên đầu bộ xương kia lập tức liền chiếm đoạt hơn phân nửa Hỏa Chủng của bộ xương khô hình người kia. Đồng thời, thành công đẩy rơi cái đầu sọ đối phương xuống, cuối cùng hoàn thắng, hoàn toàn chiếm đoạt được Hỏa Chủng cường đại của đối phương.
Sau khi chiến thắng, Hỏa Chủng của nó càng thêm cường đại. Quan trọng nhất là nó tìm được một thân thể khung xương thích hợp, khi nó lấy hình người để đứng lên thì lực lượng của nó tăng một khoảng lớn.
Nó có thể huy động quyền cước, uy vũ đủ tạo thành tiếng gió rít. Không bao giờ nó còn phải sợ những gì giống như người thường, đồng thời chiếm thêm cốt đao càng khiến lực lượng của nó giống như hổ thêm cánh.
"Ta gọi là Tiêu." Hắn phát ra một tinh thần dao độngnhư vậy. Hắn tự cho mình một cái tên người.
"Oanh "
Phía trước đột nhiên phát ra hai cỗ tinh thần dao động vô cùng kinh khủng mênh mông cuồn cuộn lao đến. Bỗng xuất hiện hai sinh vật hình người có cánh thối rữa cao ba thước, chúng đều đang nắm những thanh xương kiếm vừa sắc vừa dài đang hăm he nhìn nhau.
Nếu như có một “Vương” xông vào lãnh địa của một “Vương” khác thì một hồi chiến đấu là điều tất yếu xảy ra.
Tiêu gắt gao nắm trong tay thanh cốt đao, hắn ẩn núp gần đó và ngắm nhìn hai “Vương” đang đối đầu nhau. Hắn càng muốn trở nên hùng mạnh để đánh bại những "Vương" này. Hắn muốn xông ra khỏi khu rừng u ám này, thăm dò tới thế giới bên ngoài chưa biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.