Chương 100: Thu hoạch long vương
Tất Minh Vũ
11/03/2013
Buổi chiều, mọi người quyết định rời khỏi thế giới băng tuyết này, trở lại trong sơn lâm xanh tươi tràn ngập sinh mệnh kia. Lúc này, Tiêu Thần nhớ đến nơi trước kia hắn chôn ba quả trứng rồng. Trứng của Sư Long Vương đã bị hắn luyện hóa. Còn có trứng Bạo Long, Kiếm Long và Lôi Long vẫn hoàn hảo ở đây.
Nghe Tiêu Thần nhắc đến, không riêng gì Liễu Như Yên giật mình mà ngay cả Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng cũng động dung. Trước đây bọn họ có nghe nói qua mọi người vì trứng rồng mà triển khai một hồi chiến đấu kịch liệt trên Tuyết sơn, thế nhưng thật không ngờ là Tiêu Thần lại có nhiều trứng rồng như vậy.
Ngay khi mọi người đi vào khu vực này thì đồng thời ngừng bước. Bởi vì bọn họ cảm giác được từng trận dao động sinh mệnh. Tựa hồ là từ ngọn núi Tiêu Thần để ba quả trứng rồng lại. Đồng thời bọn họ nghĩ đến một khả năng…
Rất nhanh đi lên, Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng dựa theo nơi mà Tiêu Thần chỉ, sau khi chấn vỡ băng tuyết thì một băng động được đào ra.
Sau khi dọn dẹp xong động khẩu thì ánh sáng rực rỡ nhất thời chiếu ra. Ba quả trứng rồng thần dị mỹ lệ tựa như ngọc. Trứng Bạo Long xanh ngọc sáng chói lấp lánh ánh sáng, một vòng sáng xanh tựa như là ánh trăng thật khiến người ta phải chú ý. Trứng Kiếm Long tản ra ánh sáng chói lọi như ngọc bích. Quả thực như được tạo nên từ phỉ thúy vậy. Vần sáng tía lượn lờ quanh trứng Lôi Long đẹp vô cùng, dường như được điêu khắc từ tử ngọc mà thành.
Ngay lúc này, dao động sinh mệnh ngày càng mãnh liệt. Lại là từ trong trứng Bạo Long và trứng Kiếm Long phát ra. Phán đoán của bọn Tiêu Thần đã trở thành sự thật, sắp sửa có ấu long phá trứng sinh ra.
“Này… Lạnh như vậy lại có thể phá trứng ra, thật có chút bất khả tư nghị.” Liễu Mộ cảm thán nói.
Nhất Chân hòa thượng giải thích: “Nhiệt độ không có quan hệ gì. Trứng rồng là tự động hấp thu linh khí trời đất, sau khi tích tụ đủ linh khí thì tiểu ấu long sẽ phá trứng đi ra.”
Tiêu Thần cũng không có nghĩ rằng đến cuối cùng lại như thế.
“Răng rắc……”
Âm thanh vỏ trứng vỡ truyền ra, trên trứng Bạo Long xuất hiện một vết nứt, một tia thần quang xanh ngọc phát ra ngoài.
Tiêu Thần vội vàng gọi mọi người đi ra ngoài băng động rồi đứng đối diện với Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng nói: “Ta có một loại cảm giác. Trứng Bạo Long này có khả năng sẽ nở ra một con long vương. Ta nghĩ sau khi nó phá trứng chui ra thấy được người đầu tiên tất nhiên sẽ lưu lại trong lòng nó ấn tượng trọng yếu. Hai nười các ngươi đi vào bên trong thu lấy cơ duyên này đi.
Hàm nghĩa rất rõ ràng. Có thể thu phục được long vương thì ai lại không động tâm a. Liễu Như Yên ở một bên thực sự ước ao đố kị. Thế nhưng nàng biết long vương rất trân quý, cơ hội này không có khả năng sẽ đến với nàng.
“Tiêu huynh vào đi.” Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng nhất chí nói như thế.
“Không. Các ngươi cũng thấy được, Kha Kha không hề kém hơn long vương. Các ngươi nhanh quyết đinh, không thể bỏ lỡ cơ hội này được.” Sự thần dị của Kha Kha mọi người đều đã tận mắt nhìn thấy, Tiêu Thần nói là thật tình.
Nhất Chân hòa thượng nói: “Liễu huynh ngươi đi đi, ngươi là không gian linh sĩ, khuyết điểm duy nhất chính là thể chất không bằng võ giả. Nếu ngươi có được long vương hộ vệ bên người, ngươi sau này tất nhiên là vô địch. Là vương giả trong chiến đấu.”
“Không, ta đã sớm nghe nói qua, Phật gia có thần thú hộ pháp, nếu như ngươi có thể có được long vương bên người thì thần thông đại Phật sẽ hoàn thành trong nay mai.”
Hai người từ chối qua lại, Tiêu Thần nở nụ cười nói: “Không nên tranh cãi, hình như có hai cổ dao động sinh mệnh. Chúng nó cũng không cách biệt lắm, bất quá sắp có một con phá trứng đi ra. Liễu Mộ vào trước, Nhất Chân vào sau.”
Lúc này, bọn Liễu Mộ cũng cảm ứng được một cổ dao động sinh mệnh khác mãnh liệt. Dường như cũng muốn phá trứng đi ra. Liễu Mộ cũng không tiếp tục chối từ, đi nhanh vào trong cổ động, mà lúc này, âm thanh trứng vỡ lại càng nhanh hơn.
Bên trong truyền ra tiếng thét kinh hãi. Liễu Mộ đã có thể tận mắt thấy được tiểu Bạo Long sinh ra.
“Rống..….”
Âm thanh long khiếu truyền ra, Liễu Mộ ôm một con ấu long xanh ngọc dài hơn nửa thước đi ra. Tiểu long tựa hồ lộ vẻ mờ mịt. Bất quá cũng không có công kích Liễu Mộ.
“Là long vương!” Nhất Chân hòa thượng và Liễu Như Yên đồng thời kinh hô.
Bạn sinh long vương ngay khi xuất sinh chiếc sừng đã cao chót vót so với Long tộc thì khác biệt rất lớn, con ấu long xanh ngọc này không giống với Bạo Long bình thường. Long đầu của nó cùng với Tổ Long không khác biệt lắm, một đôi sừng xanh ngọc tản ra ánh sáng lấp lánh. Thân thể giống như là Bạo Long, lấp lánh ánh sáng. Ngay khi vừa sinh ra liền bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí trời đất khiến cho toàn bộ linh khí khắp bốn phương tám hướng hội tụ lại.
Liễu Mộ vội vàng dẫn động linh khí trong cơ thể “Nuôi nấng” nó. Cho dù là còn nhỏ nhưng nó điên cuồng hấp thu linh khí thật sự là một tràng diện khiến cho mọi người vui mừng lẫn sợ hãi.
“Sau này ta gọi ngươi là Thanh Long Vương đi.” Liễu Mộ mừng rỡ nói.
Mà Nhất Chân hòa thượng không chờ Tiêu Thần nhắc nhở đã đi vào bên trong băng động. Đợi tiểu Kiếm Long phá trứng đi ra. Không cần hoài nghi nó cũng là một long vương. Bởi vì dao động sinh mệnh của nó không hề yếu hơn Thanh Long Vương kia.
Nếu như tất cả những sự việc này được truyền ra ngoài tất nhiên sẽ khiến cho mọi người giật mình không gì sánh được. Trứng rồng Tiêu Thần mang đến cư nhiên lại giống như lời đồn đãi của mọi người. Thành công tiến hành “kế họach nuôi dưỡng long vương”. Nhưng những điều này thật sự là vô tình mà làm được a.
“Răng rắc răng rắc……”
Bên trong băng động truyền ra âm thanh trứng vỡ. Sau đó liền truyền ra một tiếng long khiếu. Lại một long vương được sinh ra, Nhất Chân hòa thượng bế ấu long đi ra. Ấu long này cũng dài hơn nửa thước, quanh thân ánh xanh lượn lờ, đầu nó và Tổ Long như nhau, có một đôi sừng ngọc bích. Thân thể giống Kiếm Long có rất nhiều gai nhọn. Khiến cho Nhất Chân hòa thượng khi ôm phải rất cẩn thận, tránh cho nó đâm trúng bị thương.
“Sau này ta gọi ngươi là Bích Long Vương đi.” Nhất Chân hòa thượng rất cao hứng, cũng bắt đầu sử dụng chân nguyên “Nuôi nấng” long vương. Mặc cho nó điên cuồng hấp thu.
“Tiêu Thần, tiểu long còn lại có thể cho ta hay không? Các ngươi đều có long vương cường đại. Liễu Như Yên có thể nói là yêu tinh mị hoặc, hướng đến Tiêu Thần lộ ra phong tình vô hạn.
“Nếu như có thể xuất hiện một tiểu long nữa liền cấp cho ngươi.” Tiêu Thần trả lời như vậy nhưng trên thực tế hắn biết được điều này là không có khả năng, bởi vì hắn không có cảm ứng được dao động sinh mệnh bên trong trứng Lôi Long.
Thế nhưng Liễu Như Yên mừng rỡ chạy ào vào bên trong băng động, cho đến rất lâu sau mới nghe được âm thanh cả kinh của nàng: “Tại sao lại có thể như vậy?”
Tiêu Thần đi vào trong chỉ thấy tay Liễu như yên nhẹ nhàng kéo trứng rồng màu tía to lớn kia. Tựa hồ không hề tốn nhiều khí lực lắm.
“Như thế nào lại như vậy?” Nàng tựa hồ tràn ngập nghi hoặc.
Tiêu Thần đón lấy trứng rồng, nhướng mày. Trứng rồng này thật sự rất nhẹ, hơn nữa cảm ứng được sinh mệnh tinh nguyên bên trong không phải là rất nhiều, căn bản không có dao động sinh mệnh truyền ra.
“Lẽ nào sinh mệnh tinh nguyên bên trong bị hai con long vương kia tranh đoạt đi?” Tiêu Thần có suy nghĩ như vậy, dù sao thì Long tộc bình thường không thể so sánh với long vương. Nếu là Long tộc sinh ra chỉ cần có thể hấp thu đại lượng linh khí trời đất nhưng trước mặt hai long vương này nó rất khó có khả năng giữ được.
Liễu Như Yên nghe được những lời này, nhất thời lộ ra thần sắc chán nản, thật sự là thất vọng đến cực điểm.
Mà lúc này bên ngoài băng động, Thanh Long Vương và Bích Long Vương đã hấp thu đủ linh khí. Hiện tại chúng nó đã có thể tự mình đi lại.
Mà Kha Kha cũng từ đằng xa chạy đến, hiếu kỳ đánh giá hai con long vương. Thanh Long Vương và Bích Long Vương dường như có địch ý với nó. Tùy thời có thể bộc phát một trận đánh nhau kịch liệt. Liễu Mộ và Nhất Chân vội vàng mang chúng nó tách ra.
Long vương và Tổ Long phải trải qua sinh tử chiến, đồng thời trong lúc đó giữa các long vương cũng phát sinh chiến đấu kịch liệt, hiện tại không thể khiến chúng nó căm thù nhau được. Vạn nhất chúng nó tranh đấu lẫn nhau thì vô luận là ai thắng ai thua đều bị tổn thất thảm trọng.
Liễu Mộ và Nhất Chân đều biết về truyền thuyết của Tổ Long và bạn sinh long vương. Long vương sau khi sinh ra không lâu liền có năng lực tự bảo sẽ rời khỏi tổ. Từ đó về sau sẽ từ trong hoàn cảnh chiến đấu thảm ác mà phát triển.
Hai long vương này tuy lúc đầu rất có hảo cảm với bọn họ nhưng rất khó nói là sau này chúng nó có rời đi hay không. Vì vậy hai người quyết định phải cùng với chúng nó thành lập cảm tình chân chính. Tựa như là thần bí nữ tử cùng với Tử Long Vương.
“Thật sự bất khả tư nghị a. Trong một ngày lại có thể nhìn thấy hai con long vương sinh ra. Cảm giác có chút khó mà tưởng tượng nổi.” Liễu Mộ cảm thán.
“Quả thực khiến cho người ta phải giật mình.” Nhất Chân hòa thượng cũng đồng ý như vậy.
“Ta là từ Thánh sơn tìm được mấy quả trứng rồng này. Những mãnh thú có thể thường xuyên lui tới khu vực đó đều là đỉnh cấp cường giả a. Hậu duệ chúng nó làm sao có thể là rồng bình thường được!” Tiêu Thần đã sớm có loại dự cảm này, biết được rằng trong những quả trứng rồng hắn cướp được, nếu có khả năng sinh ra thì rất có khả năng sẽ sinh ra long vương.
Hai con long vương đã có thể chạy nhanh như gió, thật không hổ là thần thú trong truyền thuyết. Chúng nó tuy rằng chỉ có dài hơn nửa thước nhưng so với Kha Kha vẫn lớn hơn nhiều.
“Y y nha nha….” Kha Kha nhảy lên đầu của hai long vương, cảm giác rất mới lạ, tựa hồ bởi vì có được hai người bạn mà vui vẻ dị thường.
Nhưng hai con long vương cao ngạo lại bắt đầu không vui, chúng nó rất tức giận con vật nhỏ bé kia dám “giẫm” lên đầu nó, càng căm tức Kha Kha lại đem chúng nó trở thành tọa kỵ. Thế nhưng chúng nó phát hiện ra là không thể làm gì tiểu thú trắng muốt này, tốc độ so với chúng nó nhanh hơn rất nhiều.
“Rống……”
“Rống……”
Long khiếu rung trời, suýt chút nữa đã làm sạt tuyết, nhìn long vương tuy còn rất nhỏ thế nhưng lại cường đại không gì sánh được.
Mọi người rời khỏi Tuyết sơn thì đứng trên đỉnh một ngọn núi cao hướng về cốt hải nhìn đến. Nó vẫn như cũ bị màn ánh sáng đỏ bao phủ. Tựa hồ đại chiến còn chưa dừng lại, thật sự là một hồi đại chiến kinh thiên động địa.
Đêm hôm đó vì sao trong trời đất lại xuất hiện trận mưa máu? Long tộc đã mất đi thần thông vì sao lại khôi phục trở lại? Đồng thời cùng tấn công vào tòa tử thành kinh khủng không gì sánh được kia? Thần bi rốt cuộc đang trấn áp cái gì? Mọi người tràn ngập nghi vấn trong lòng.
Nghe Tiêu Thần nhắc đến, không riêng gì Liễu Như Yên giật mình mà ngay cả Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng cũng động dung. Trước đây bọn họ có nghe nói qua mọi người vì trứng rồng mà triển khai một hồi chiến đấu kịch liệt trên Tuyết sơn, thế nhưng thật không ngờ là Tiêu Thần lại có nhiều trứng rồng như vậy.
Ngay khi mọi người đi vào khu vực này thì đồng thời ngừng bước. Bởi vì bọn họ cảm giác được từng trận dao động sinh mệnh. Tựa hồ là từ ngọn núi Tiêu Thần để ba quả trứng rồng lại. Đồng thời bọn họ nghĩ đến một khả năng…
Rất nhanh đi lên, Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng dựa theo nơi mà Tiêu Thần chỉ, sau khi chấn vỡ băng tuyết thì một băng động được đào ra.
Sau khi dọn dẹp xong động khẩu thì ánh sáng rực rỡ nhất thời chiếu ra. Ba quả trứng rồng thần dị mỹ lệ tựa như ngọc. Trứng Bạo Long xanh ngọc sáng chói lấp lánh ánh sáng, một vòng sáng xanh tựa như là ánh trăng thật khiến người ta phải chú ý. Trứng Kiếm Long tản ra ánh sáng chói lọi như ngọc bích. Quả thực như được tạo nên từ phỉ thúy vậy. Vần sáng tía lượn lờ quanh trứng Lôi Long đẹp vô cùng, dường như được điêu khắc từ tử ngọc mà thành.
Ngay lúc này, dao động sinh mệnh ngày càng mãnh liệt. Lại là từ trong trứng Bạo Long và trứng Kiếm Long phát ra. Phán đoán của bọn Tiêu Thần đã trở thành sự thật, sắp sửa có ấu long phá trứng sinh ra.
“Này… Lạnh như vậy lại có thể phá trứng ra, thật có chút bất khả tư nghị.” Liễu Mộ cảm thán nói.
Nhất Chân hòa thượng giải thích: “Nhiệt độ không có quan hệ gì. Trứng rồng là tự động hấp thu linh khí trời đất, sau khi tích tụ đủ linh khí thì tiểu ấu long sẽ phá trứng đi ra.”
Tiêu Thần cũng không có nghĩ rằng đến cuối cùng lại như thế.
“Răng rắc……”
Âm thanh vỏ trứng vỡ truyền ra, trên trứng Bạo Long xuất hiện một vết nứt, một tia thần quang xanh ngọc phát ra ngoài.
Tiêu Thần vội vàng gọi mọi người đi ra ngoài băng động rồi đứng đối diện với Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng nói: “Ta có một loại cảm giác. Trứng Bạo Long này có khả năng sẽ nở ra một con long vương. Ta nghĩ sau khi nó phá trứng chui ra thấy được người đầu tiên tất nhiên sẽ lưu lại trong lòng nó ấn tượng trọng yếu. Hai nười các ngươi đi vào bên trong thu lấy cơ duyên này đi.
Hàm nghĩa rất rõ ràng. Có thể thu phục được long vương thì ai lại không động tâm a. Liễu Như Yên ở một bên thực sự ước ao đố kị. Thế nhưng nàng biết long vương rất trân quý, cơ hội này không có khả năng sẽ đến với nàng.
“Tiêu huynh vào đi.” Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng nhất chí nói như thế.
“Không. Các ngươi cũng thấy được, Kha Kha không hề kém hơn long vương. Các ngươi nhanh quyết đinh, không thể bỏ lỡ cơ hội này được.” Sự thần dị của Kha Kha mọi người đều đã tận mắt nhìn thấy, Tiêu Thần nói là thật tình.
Nhất Chân hòa thượng nói: “Liễu huynh ngươi đi đi, ngươi là không gian linh sĩ, khuyết điểm duy nhất chính là thể chất không bằng võ giả. Nếu ngươi có được long vương hộ vệ bên người, ngươi sau này tất nhiên là vô địch. Là vương giả trong chiến đấu.”
“Không, ta đã sớm nghe nói qua, Phật gia có thần thú hộ pháp, nếu như ngươi có thể có được long vương bên người thì thần thông đại Phật sẽ hoàn thành trong nay mai.”
Hai người từ chối qua lại, Tiêu Thần nở nụ cười nói: “Không nên tranh cãi, hình như có hai cổ dao động sinh mệnh. Chúng nó cũng không cách biệt lắm, bất quá sắp có một con phá trứng đi ra. Liễu Mộ vào trước, Nhất Chân vào sau.”
Lúc này, bọn Liễu Mộ cũng cảm ứng được một cổ dao động sinh mệnh khác mãnh liệt. Dường như cũng muốn phá trứng đi ra. Liễu Mộ cũng không tiếp tục chối từ, đi nhanh vào trong cổ động, mà lúc này, âm thanh trứng vỡ lại càng nhanh hơn.
Bên trong truyền ra tiếng thét kinh hãi. Liễu Mộ đã có thể tận mắt thấy được tiểu Bạo Long sinh ra.
“Rống..….”
Âm thanh long khiếu truyền ra, Liễu Mộ ôm một con ấu long xanh ngọc dài hơn nửa thước đi ra. Tiểu long tựa hồ lộ vẻ mờ mịt. Bất quá cũng không có công kích Liễu Mộ.
“Là long vương!” Nhất Chân hòa thượng và Liễu Như Yên đồng thời kinh hô.
Bạn sinh long vương ngay khi xuất sinh chiếc sừng đã cao chót vót so với Long tộc thì khác biệt rất lớn, con ấu long xanh ngọc này không giống với Bạo Long bình thường. Long đầu của nó cùng với Tổ Long không khác biệt lắm, một đôi sừng xanh ngọc tản ra ánh sáng lấp lánh. Thân thể giống như là Bạo Long, lấp lánh ánh sáng. Ngay khi vừa sinh ra liền bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí trời đất khiến cho toàn bộ linh khí khắp bốn phương tám hướng hội tụ lại.
Liễu Mộ vội vàng dẫn động linh khí trong cơ thể “Nuôi nấng” nó. Cho dù là còn nhỏ nhưng nó điên cuồng hấp thu linh khí thật sự là một tràng diện khiến cho mọi người vui mừng lẫn sợ hãi.
“Sau này ta gọi ngươi là Thanh Long Vương đi.” Liễu Mộ mừng rỡ nói.
Mà Nhất Chân hòa thượng không chờ Tiêu Thần nhắc nhở đã đi vào bên trong băng động. Đợi tiểu Kiếm Long phá trứng đi ra. Không cần hoài nghi nó cũng là một long vương. Bởi vì dao động sinh mệnh của nó không hề yếu hơn Thanh Long Vương kia.
Nếu như tất cả những sự việc này được truyền ra ngoài tất nhiên sẽ khiến cho mọi người giật mình không gì sánh được. Trứng rồng Tiêu Thần mang đến cư nhiên lại giống như lời đồn đãi của mọi người. Thành công tiến hành “kế họach nuôi dưỡng long vương”. Nhưng những điều này thật sự là vô tình mà làm được a.
“Răng rắc răng rắc……”
Bên trong băng động truyền ra âm thanh trứng vỡ. Sau đó liền truyền ra một tiếng long khiếu. Lại một long vương được sinh ra, Nhất Chân hòa thượng bế ấu long đi ra. Ấu long này cũng dài hơn nửa thước, quanh thân ánh xanh lượn lờ, đầu nó và Tổ Long như nhau, có một đôi sừng ngọc bích. Thân thể giống Kiếm Long có rất nhiều gai nhọn. Khiến cho Nhất Chân hòa thượng khi ôm phải rất cẩn thận, tránh cho nó đâm trúng bị thương.
“Sau này ta gọi ngươi là Bích Long Vương đi.” Nhất Chân hòa thượng rất cao hứng, cũng bắt đầu sử dụng chân nguyên “Nuôi nấng” long vương. Mặc cho nó điên cuồng hấp thu.
“Tiêu Thần, tiểu long còn lại có thể cho ta hay không? Các ngươi đều có long vương cường đại. Liễu Như Yên có thể nói là yêu tinh mị hoặc, hướng đến Tiêu Thần lộ ra phong tình vô hạn.
“Nếu như có thể xuất hiện một tiểu long nữa liền cấp cho ngươi.” Tiêu Thần trả lời như vậy nhưng trên thực tế hắn biết được điều này là không có khả năng, bởi vì hắn không có cảm ứng được dao động sinh mệnh bên trong trứng Lôi Long.
Thế nhưng Liễu Như Yên mừng rỡ chạy ào vào bên trong băng động, cho đến rất lâu sau mới nghe được âm thanh cả kinh của nàng: “Tại sao lại có thể như vậy?”
Tiêu Thần đi vào trong chỉ thấy tay Liễu như yên nhẹ nhàng kéo trứng rồng màu tía to lớn kia. Tựa hồ không hề tốn nhiều khí lực lắm.
“Như thế nào lại như vậy?” Nàng tựa hồ tràn ngập nghi hoặc.
Tiêu Thần đón lấy trứng rồng, nhướng mày. Trứng rồng này thật sự rất nhẹ, hơn nữa cảm ứng được sinh mệnh tinh nguyên bên trong không phải là rất nhiều, căn bản không có dao động sinh mệnh truyền ra.
“Lẽ nào sinh mệnh tinh nguyên bên trong bị hai con long vương kia tranh đoạt đi?” Tiêu Thần có suy nghĩ như vậy, dù sao thì Long tộc bình thường không thể so sánh với long vương. Nếu là Long tộc sinh ra chỉ cần có thể hấp thu đại lượng linh khí trời đất nhưng trước mặt hai long vương này nó rất khó có khả năng giữ được.
Liễu Như Yên nghe được những lời này, nhất thời lộ ra thần sắc chán nản, thật sự là thất vọng đến cực điểm.
Mà lúc này bên ngoài băng động, Thanh Long Vương và Bích Long Vương đã hấp thu đủ linh khí. Hiện tại chúng nó đã có thể tự mình đi lại.
Mà Kha Kha cũng từ đằng xa chạy đến, hiếu kỳ đánh giá hai con long vương. Thanh Long Vương và Bích Long Vương dường như có địch ý với nó. Tùy thời có thể bộc phát một trận đánh nhau kịch liệt. Liễu Mộ và Nhất Chân vội vàng mang chúng nó tách ra.
Long vương và Tổ Long phải trải qua sinh tử chiến, đồng thời trong lúc đó giữa các long vương cũng phát sinh chiến đấu kịch liệt, hiện tại không thể khiến chúng nó căm thù nhau được. Vạn nhất chúng nó tranh đấu lẫn nhau thì vô luận là ai thắng ai thua đều bị tổn thất thảm trọng.
Liễu Mộ và Nhất Chân đều biết về truyền thuyết của Tổ Long và bạn sinh long vương. Long vương sau khi sinh ra không lâu liền có năng lực tự bảo sẽ rời khỏi tổ. Từ đó về sau sẽ từ trong hoàn cảnh chiến đấu thảm ác mà phát triển.
Hai long vương này tuy lúc đầu rất có hảo cảm với bọn họ nhưng rất khó nói là sau này chúng nó có rời đi hay không. Vì vậy hai người quyết định phải cùng với chúng nó thành lập cảm tình chân chính. Tựa như là thần bí nữ tử cùng với Tử Long Vương.
“Thật sự bất khả tư nghị a. Trong một ngày lại có thể nhìn thấy hai con long vương sinh ra. Cảm giác có chút khó mà tưởng tượng nổi.” Liễu Mộ cảm thán.
“Quả thực khiến cho người ta phải giật mình.” Nhất Chân hòa thượng cũng đồng ý như vậy.
“Ta là từ Thánh sơn tìm được mấy quả trứng rồng này. Những mãnh thú có thể thường xuyên lui tới khu vực đó đều là đỉnh cấp cường giả a. Hậu duệ chúng nó làm sao có thể là rồng bình thường được!” Tiêu Thần đã sớm có loại dự cảm này, biết được rằng trong những quả trứng rồng hắn cướp được, nếu có khả năng sinh ra thì rất có khả năng sẽ sinh ra long vương.
Hai con long vương đã có thể chạy nhanh như gió, thật không hổ là thần thú trong truyền thuyết. Chúng nó tuy rằng chỉ có dài hơn nửa thước nhưng so với Kha Kha vẫn lớn hơn nhiều.
“Y y nha nha….” Kha Kha nhảy lên đầu của hai long vương, cảm giác rất mới lạ, tựa hồ bởi vì có được hai người bạn mà vui vẻ dị thường.
Nhưng hai con long vương cao ngạo lại bắt đầu không vui, chúng nó rất tức giận con vật nhỏ bé kia dám “giẫm” lên đầu nó, càng căm tức Kha Kha lại đem chúng nó trở thành tọa kỵ. Thế nhưng chúng nó phát hiện ra là không thể làm gì tiểu thú trắng muốt này, tốc độ so với chúng nó nhanh hơn rất nhiều.
“Rống……”
“Rống……”
Long khiếu rung trời, suýt chút nữa đã làm sạt tuyết, nhìn long vương tuy còn rất nhỏ thế nhưng lại cường đại không gì sánh được.
Mọi người rời khỏi Tuyết sơn thì đứng trên đỉnh một ngọn núi cao hướng về cốt hải nhìn đến. Nó vẫn như cũ bị màn ánh sáng đỏ bao phủ. Tựa hồ đại chiến còn chưa dừng lại, thật sự là một hồi đại chiến kinh thiên động địa.
Đêm hôm đó vì sao trong trời đất lại xuất hiện trận mưa máu? Long tộc đã mất đi thần thông vì sao lại khôi phục trở lại? Đồng thời cùng tấn công vào tòa tử thành kinh khủng không gì sánh được kia? Thần bi rốt cuộc đang trấn áp cái gì? Mọi người tràn ngập nghi vấn trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.