Chương 52: Tiềm tu kết thúc
Tất Minh Vũ
11/03/2013
Rất nhiều quy định hạn chế được chậm rãi hoàn thành.
Vì tránh cho bọn họ báo thù lẫn nhau, tránh cho thảm kịch lại phát sinh thêm một lần nữa, tránh cho người ở phía sau động tay chân, quy định đầu tiên được sinh ra. Nếu như giữa hai liên minh phát sinh mâu thuẫn, không được kéo thêm liên minh thứ ba vào hổn chiến, dưới tình huống được sự đồng ý của hơn mười chủ liên minh bên ngoài thì hai liên minh này mới có thể dùng vũ lực để giải quyết.
Do đó tránh được liên minh liên hợp chiến đấu.
Mà mâu thuẫn cá nhân cần chiến đấu để giải thì không có quy tắc hà khắc như vậy, chỉ cần ba chủ liên minh đồng ý, song phương có thể sử dụng vũ lực để giải quyết.
Mặt ngoài xem như là hạn chế sự lớn mạnh của các liên minh, tựa hồ tránh cho việc “Hoàng Đế không ngai” xuất hiện. Thế nhưng tình huống trước mắt tràn ngập các loại tệ nạn, thỉnh thoảng vẫn có tranh đấu, hơn nữa đã được hợp pháp hóa.
Cũng phải nói đến, những người có thể tiến nhập Long Đảo, đều là những đại biểu cho các thế lực ở khắp nơi, cũng đều là một ít thanh niên nam nữ kiệt xuất, mỗi người đều rất tự phụ và kiêu ngạo. Loại quy định này xuất hiện chính là bọn họ đã từng gặp qua, có thể hạn chế được sự phát triển của các thế lực lớn, lại có khả năng hợp pháp hóa chiến đấu đã thể hiện ra sự bất phàm của bọn họ.
Ngắn ngủn chỉ mấy ngày thời gian, mạch nước ngầm trên Long Đảo đã bắt đầu khởi động, hơn mười liên minh rất nhanh được thành lập, có không ít người gia nhập vào liên minh. Đương nhiên cũng có trường hợp đặc biệt, nghe đồn rằng có người thực lực thâm bất khả trắc đã tiến vào chỗ sâu bên trong Long Đảo.
Tiêu Thần từ một chổ bí ẩn trên vách núi đi ra, đi đến bên trong một linh cốc hoa tươi rực rỡ. Nơi đây kỳ hoa nở rộ, cây cỏ mọc khắp nơi, trúc xanh như ngọc, có cả thác nước bay bay, những con lạch uốn quanh , nước hồ trong xanh, có thể nói là cảnh sắc cực kỳ mỹ lệ.
Tiểu thú trắng muốt lười nhác, mang một vẻ bất đắc dĩ nằm trên những bông hoa, tiểu tử này nhiều ngày nay phiền não vô cùng, mỗi ngày đều bị mùi vị thịt nướng của Tiêu Thần khiến cho nước dãi của nó chảy dài, thế nhưng lại không cách nào hưởng thụ được. Lần trước uống nhiều sinh mệnh cam lộ như vậy, khiến cho cái bụng nhỏ của nó tròn vo, một tháng qua cũng không có tiêu hóa được bao nhiêu, đối với mỹ vị cũng chỉ có thể nhìn mà than thở thôi.
Nhìn nước bọt của nó chảy dài xuống, Tiêu Thần nhìn thấy rất muốn cười, trong đoạn thời gian tu luyện này, Tiêu Thần gọi nó là “Kha Kha”, vốn hắn định gọi nó là “A A”, bởi vì trong thời gian qua ‘a a’cười liên tục, cuối cùng mới lấy tên phát âm gần giống.
Ba bộ xương khô trong thời gian này tu vi đột phá không nhỏ, nguyên nhân do tiểu thú cấp cho nó viên sinh mệnh kết tinh kia. Mới bắt đầu, Tiêu Thần thấy bọn nó hấp thu viên tinh thể kia có chút lo lắng, dù sao thì bọn chúng chính là hắc ám sinh vật, sợ rằng hấp thu năng lượng quang hệ mà tạo nên xung đột.
Thế nhưng, qua quan sát căn bản không cần lo lắng. Chúng nó không phải là loại vong hồn như trong tưởng tượng của hắn, mà là linh quang bất diệt, cùng với linh hồn của nhân loại bình thương không có gì khác biệt, thậm chí hồn lực còn cường đại hơn nhiều!
Một viên sinh mệnh cam lộ kết tinh tuy chỉ nhỏ bằng một đốt ngón tay, thế nhưng lại ẩn chứa năng lượng tinh thuần vô pháp tưởng tượng được, so với một quả long tinh cũng không kém. Một quả sinh mệnh kết tinh như vậy làm cho ba bộ xương khô trên con đường tu luyện bước qua được lạch trời nọ.
Vốn chúng nó mới chỉ ở cảnh giới Thuế Phàm, nhưng lại phi thường không ổn định, có đôi khi trong chiến đấu thậm chí rơi xuống cảnh giới thấp nhất. Mà hiện tại đã trực tiếp tiến vào cảnh giới Thuế Phàm đệ nhị trọng, khung xương bạch sắc sáng loáng lên rất nhiều, sáng bóng như chất ngọc.
Trọng yếu hơn là chúng đã xảy ra một ít biến hóa kỳ dị, vị trí trán trên đầu lâu của chúng xuất hiện một lạc ấn hình hoa sen, có thể phát sinh thần quang sáng chói.
Ẩn ước trong đó, Tiêu Thần cho rằng việc hình thành lạc ấn nọ đối với ba bộ xương khô mà nói là có chổ tốt rất lớn, có lẽ là sinh mệnh cam lộ kết tinh đại bộ phận tinh hoa ngưng tụ đến nơi đó.
Có thể nói chúng đã thành cao thủ chân chính, có thể cùng với Tiêu Thần liên thủ chống lại với cường địch.
Những ngày này, bên ngoài ngoại giới xảy ra biến hóa như thế nào hắn cũng không hề biết, hắn quyết định ra bên ngoài một chuyến, bất quá lần này không mang theo ba bộ xương này, chúng quả thật rất dễ bị chú ý rồi.
Một mình đi xuyên qua rừng già, hắn vừa tiến đến một giải đất quen thuộc thì rất nhanh liền phát hiện được nhiều chỗ dị thường.
Không lâu sau, Tiêu Thần cũng biết được sự tình xảy ra gần đây. Về chế định liên minh cùng với pháp quy sinh tồn, khiến cho hắn nhạy bén cảm nhận được chỗ lợi hại bên trong. Mặt ngoài xem ra trên Long Đảo đã có ước thúc, thế nhưng tranh đấu tựa hồ đã hoàn toàn hợp pháp hóa rồi.
Mặc dù hắn hành tung ẩn dấu, thế nhưng tại khu vực đông đảo tu giả này, không bao lâu sau thì hắn vẫn bị phát hiện hành tung. Bức họa của hắn cũng đã được miêu tả trên lá cờ lớn bằng da thú kia, có một bộ phận người đã từng thấy qua. Những người nghe được lại càng nhiều, hắn đã từng dùng một đám lửa vô tình thiêu rụi một nữa thụ nhân cốc, Tiêu Thần hiện tại đã trở thành một người có tiếng trên Long Đảo rồi.
Nếu đã bị các tu giả khác phát hiện, Tiêu Thần cũng không cần phải ẩn dấu hành tung, thoải mái đi lại trong sơn lâm, chiến đấu đã được hợp thức hóa, không thể tùy ý khiêu khích trả thù, hắn trái lại đang rất chờ mong Triệu Lâm Nhi đến tới cửa cùng hắn quyết chiến hợp pháp.
Rất nhanh đã có người tìm tới hắn, cũng không phải là Triệu Lâm Nhi. Có người muốn lôi kéo hắn gia nhập liên minh của họ nhưng Tiêu Thần dùng lời nhẹ nhàng cự tuyệt rồi. Từ đó về sau, thỉnh thoảng lại có người xuất hiện, các liên mình đều muốn chiêu lãm hắn. Thế nhưng, đều bị Tiêu Thần khách khí uyển chuyển cự tuyệt. Hắn cũng không nghĩ là sẽ bị ràng buộc trong một liên minh.
Đến lúc đi tới khoảng cách không xa chỗ xà long tượng thường lui tới thì Tiêu Thần phải ngừng cước bộ lại, bởi vì có người sắc mặt bất thiện ngăn cản hắn, dĩ nhiên lại là Man tộc thanh niên cường giả, Khải Áo.
“Thật xảo hợp, chúng ta lại gặp nhau.” Tiêu Thần mang theo tiếu ý nhàn nhạt.
Khải Áo sắc mặt âm trầm đến cực điểm, lần đối chiến trước đối với hắn là một đại sĩ nhục, mới vừa rồi hắn biết được Tiêu Thần tiếp nhập khu vực này, liền lập tức tìm đến. Bất quá trong lần chiến trước hắn tuy thảm bại nhưng thú hồn trong cơ thể hắn dần dần đã dung hợp. Khiến hắn đang uể oải ảo não cùng lúc lại dần dần sinh ra sự tự tin cường đại. Hắn rất muốn cùng với Tiêu Thần đại chiến một hồi nữa, rửa sạch sự sĩ nhục trước đây.
Hôm nay quả thật là một cơ hội khó có được.
“Lần này ta sẽ xé rách ngươi ra.” Khải Áo rít gào trầm trầm, thân thể cao ba thước trong rừng có vẻ đặc biệt kinh khủng.
“Nghe nói, chiến đấu đã được hợp pháp hóa, chúng ta có hay không tìm người chứng kiến đây?” Tiêu Thần không chút sợ hãi, thần sắc ung dung hỏi.
“Đương nhiên.” Khải Áo mặc dù có chút thú tính thế nhưng cũng không dám tự mình làm càn, dù sao thì cũng vừa mới ban bố các loại quy định, hắn cũng không muốn là người đầu tiên phá vỡ nó. Nói không chừng có thể sẽ bị người hữu tâm viết đơn, dẫn đến họa sát thân.
Khu vực này tu giả rất nhiều, tin tức đầu tiên ở bên trong truyền ra ngoài, nơi này liền xuất hiện ba nhân vật sáng tạo ra liên minh, bọn họ cũng nhất trí đồng ý quyết chiến có thể tiến hành. Bất quá sân đấu cần được thay đổi, khu vực này cách xà tượng long quá gần, vì tránh kinh động hung long cần phải tranh xa nơi này.
Tin tức được nhanh chóng truyền bá, dù sao thì đây cũng là một trận chiến đấu hợp pháp đầu tiên khi liên minh xuất hiện cùng các loại quy tắc được quy định ra, đặc biệt khiến mọi người quan tâm! Không bao lâu sau, quanh sân thi đấu mới đã tụ tập hơn trăm người đến xem, tới mười mấy liên minh nhưng cũng có rất nhiều người đang hướng nơi đây đi tới rồi.
Vì tránh cho bọn họ báo thù lẫn nhau, tránh cho thảm kịch lại phát sinh thêm một lần nữa, tránh cho người ở phía sau động tay chân, quy định đầu tiên được sinh ra. Nếu như giữa hai liên minh phát sinh mâu thuẫn, không được kéo thêm liên minh thứ ba vào hổn chiến, dưới tình huống được sự đồng ý của hơn mười chủ liên minh bên ngoài thì hai liên minh này mới có thể dùng vũ lực để giải quyết.
Do đó tránh được liên minh liên hợp chiến đấu.
Mà mâu thuẫn cá nhân cần chiến đấu để giải thì không có quy tắc hà khắc như vậy, chỉ cần ba chủ liên minh đồng ý, song phương có thể sử dụng vũ lực để giải quyết.
Mặt ngoài xem như là hạn chế sự lớn mạnh của các liên minh, tựa hồ tránh cho việc “Hoàng Đế không ngai” xuất hiện. Thế nhưng tình huống trước mắt tràn ngập các loại tệ nạn, thỉnh thoảng vẫn có tranh đấu, hơn nữa đã được hợp pháp hóa.
Cũng phải nói đến, những người có thể tiến nhập Long Đảo, đều là những đại biểu cho các thế lực ở khắp nơi, cũng đều là một ít thanh niên nam nữ kiệt xuất, mỗi người đều rất tự phụ và kiêu ngạo. Loại quy định này xuất hiện chính là bọn họ đã từng gặp qua, có thể hạn chế được sự phát triển của các thế lực lớn, lại có khả năng hợp pháp hóa chiến đấu đã thể hiện ra sự bất phàm của bọn họ.
Ngắn ngủn chỉ mấy ngày thời gian, mạch nước ngầm trên Long Đảo đã bắt đầu khởi động, hơn mười liên minh rất nhanh được thành lập, có không ít người gia nhập vào liên minh. Đương nhiên cũng có trường hợp đặc biệt, nghe đồn rằng có người thực lực thâm bất khả trắc đã tiến vào chỗ sâu bên trong Long Đảo.
Tiêu Thần từ một chổ bí ẩn trên vách núi đi ra, đi đến bên trong một linh cốc hoa tươi rực rỡ. Nơi đây kỳ hoa nở rộ, cây cỏ mọc khắp nơi, trúc xanh như ngọc, có cả thác nước bay bay, những con lạch uốn quanh , nước hồ trong xanh, có thể nói là cảnh sắc cực kỳ mỹ lệ.
Tiểu thú trắng muốt lười nhác, mang một vẻ bất đắc dĩ nằm trên những bông hoa, tiểu tử này nhiều ngày nay phiền não vô cùng, mỗi ngày đều bị mùi vị thịt nướng của Tiêu Thần khiến cho nước dãi của nó chảy dài, thế nhưng lại không cách nào hưởng thụ được. Lần trước uống nhiều sinh mệnh cam lộ như vậy, khiến cho cái bụng nhỏ của nó tròn vo, một tháng qua cũng không có tiêu hóa được bao nhiêu, đối với mỹ vị cũng chỉ có thể nhìn mà than thở thôi.
Nhìn nước bọt của nó chảy dài xuống, Tiêu Thần nhìn thấy rất muốn cười, trong đoạn thời gian tu luyện này, Tiêu Thần gọi nó là “Kha Kha”, vốn hắn định gọi nó là “A A”, bởi vì trong thời gian qua ‘a a’cười liên tục, cuối cùng mới lấy tên phát âm gần giống.
Ba bộ xương khô trong thời gian này tu vi đột phá không nhỏ, nguyên nhân do tiểu thú cấp cho nó viên sinh mệnh kết tinh kia. Mới bắt đầu, Tiêu Thần thấy bọn nó hấp thu viên tinh thể kia có chút lo lắng, dù sao thì bọn chúng chính là hắc ám sinh vật, sợ rằng hấp thu năng lượng quang hệ mà tạo nên xung đột.
Thế nhưng, qua quan sát căn bản không cần lo lắng. Chúng nó không phải là loại vong hồn như trong tưởng tượng của hắn, mà là linh quang bất diệt, cùng với linh hồn của nhân loại bình thương không có gì khác biệt, thậm chí hồn lực còn cường đại hơn nhiều!
Một viên sinh mệnh cam lộ kết tinh tuy chỉ nhỏ bằng một đốt ngón tay, thế nhưng lại ẩn chứa năng lượng tinh thuần vô pháp tưởng tượng được, so với một quả long tinh cũng không kém. Một quả sinh mệnh kết tinh như vậy làm cho ba bộ xương khô trên con đường tu luyện bước qua được lạch trời nọ.
Vốn chúng nó mới chỉ ở cảnh giới Thuế Phàm, nhưng lại phi thường không ổn định, có đôi khi trong chiến đấu thậm chí rơi xuống cảnh giới thấp nhất. Mà hiện tại đã trực tiếp tiến vào cảnh giới Thuế Phàm đệ nhị trọng, khung xương bạch sắc sáng loáng lên rất nhiều, sáng bóng như chất ngọc.
Trọng yếu hơn là chúng đã xảy ra một ít biến hóa kỳ dị, vị trí trán trên đầu lâu của chúng xuất hiện một lạc ấn hình hoa sen, có thể phát sinh thần quang sáng chói.
Ẩn ước trong đó, Tiêu Thần cho rằng việc hình thành lạc ấn nọ đối với ba bộ xương khô mà nói là có chổ tốt rất lớn, có lẽ là sinh mệnh cam lộ kết tinh đại bộ phận tinh hoa ngưng tụ đến nơi đó.
Có thể nói chúng đã thành cao thủ chân chính, có thể cùng với Tiêu Thần liên thủ chống lại với cường địch.
Những ngày này, bên ngoài ngoại giới xảy ra biến hóa như thế nào hắn cũng không hề biết, hắn quyết định ra bên ngoài một chuyến, bất quá lần này không mang theo ba bộ xương này, chúng quả thật rất dễ bị chú ý rồi.
Một mình đi xuyên qua rừng già, hắn vừa tiến đến một giải đất quen thuộc thì rất nhanh liền phát hiện được nhiều chỗ dị thường.
Không lâu sau, Tiêu Thần cũng biết được sự tình xảy ra gần đây. Về chế định liên minh cùng với pháp quy sinh tồn, khiến cho hắn nhạy bén cảm nhận được chỗ lợi hại bên trong. Mặt ngoài xem ra trên Long Đảo đã có ước thúc, thế nhưng tranh đấu tựa hồ đã hoàn toàn hợp pháp hóa rồi.
Mặc dù hắn hành tung ẩn dấu, thế nhưng tại khu vực đông đảo tu giả này, không bao lâu sau thì hắn vẫn bị phát hiện hành tung. Bức họa của hắn cũng đã được miêu tả trên lá cờ lớn bằng da thú kia, có một bộ phận người đã từng thấy qua. Những người nghe được lại càng nhiều, hắn đã từng dùng một đám lửa vô tình thiêu rụi một nữa thụ nhân cốc, Tiêu Thần hiện tại đã trở thành một người có tiếng trên Long Đảo rồi.
Nếu đã bị các tu giả khác phát hiện, Tiêu Thần cũng không cần phải ẩn dấu hành tung, thoải mái đi lại trong sơn lâm, chiến đấu đã được hợp thức hóa, không thể tùy ý khiêu khích trả thù, hắn trái lại đang rất chờ mong Triệu Lâm Nhi đến tới cửa cùng hắn quyết chiến hợp pháp.
Rất nhanh đã có người tìm tới hắn, cũng không phải là Triệu Lâm Nhi. Có người muốn lôi kéo hắn gia nhập liên minh của họ nhưng Tiêu Thần dùng lời nhẹ nhàng cự tuyệt rồi. Từ đó về sau, thỉnh thoảng lại có người xuất hiện, các liên mình đều muốn chiêu lãm hắn. Thế nhưng, đều bị Tiêu Thần khách khí uyển chuyển cự tuyệt. Hắn cũng không nghĩ là sẽ bị ràng buộc trong một liên minh.
Đến lúc đi tới khoảng cách không xa chỗ xà long tượng thường lui tới thì Tiêu Thần phải ngừng cước bộ lại, bởi vì có người sắc mặt bất thiện ngăn cản hắn, dĩ nhiên lại là Man tộc thanh niên cường giả, Khải Áo.
“Thật xảo hợp, chúng ta lại gặp nhau.” Tiêu Thần mang theo tiếu ý nhàn nhạt.
Khải Áo sắc mặt âm trầm đến cực điểm, lần đối chiến trước đối với hắn là một đại sĩ nhục, mới vừa rồi hắn biết được Tiêu Thần tiếp nhập khu vực này, liền lập tức tìm đến. Bất quá trong lần chiến trước hắn tuy thảm bại nhưng thú hồn trong cơ thể hắn dần dần đã dung hợp. Khiến hắn đang uể oải ảo não cùng lúc lại dần dần sinh ra sự tự tin cường đại. Hắn rất muốn cùng với Tiêu Thần đại chiến một hồi nữa, rửa sạch sự sĩ nhục trước đây.
Hôm nay quả thật là một cơ hội khó có được.
“Lần này ta sẽ xé rách ngươi ra.” Khải Áo rít gào trầm trầm, thân thể cao ba thước trong rừng có vẻ đặc biệt kinh khủng.
“Nghe nói, chiến đấu đã được hợp pháp hóa, chúng ta có hay không tìm người chứng kiến đây?” Tiêu Thần không chút sợ hãi, thần sắc ung dung hỏi.
“Đương nhiên.” Khải Áo mặc dù có chút thú tính thế nhưng cũng không dám tự mình làm càn, dù sao thì cũng vừa mới ban bố các loại quy định, hắn cũng không muốn là người đầu tiên phá vỡ nó. Nói không chừng có thể sẽ bị người hữu tâm viết đơn, dẫn đến họa sát thân.
Khu vực này tu giả rất nhiều, tin tức đầu tiên ở bên trong truyền ra ngoài, nơi này liền xuất hiện ba nhân vật sáng tạo ra liên minh, bọn họ cũng nhất trí đồng ý quyết chiến có thể tiến hành. Bất quá sân đấu cần được thay đổi, khu vực này cách xà tượng long quá gần, vì tránh kinh động hung long cần phải tranh xa nơi này.
Tin tức được nhanh chóng truyền bá, dù sao thì đây cũng là một trận chiến đấu hợp pháp đầu tiên khi liên minh xuất hiện cùng các loại quy tắc được quy định ra, đặc biệt khiến mọi người quan tâm! Không bao lâu sau, quanh sân thi đấu mới đã tụ tập hơn trăm người đến xem, tới mười mấy liên minh nhưng cũng có rất nhiều người đang hướng nơi đây đi tới rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.