Chương 355: Tử Giới Chi Thành
Tất Minh Vũ
02/07/2013
Ban đêm, dưới bầu trời đầy sao lấp lánh, ánh sáng từ thôn nhỏ hắt ra sáng bừng một mảnh.
Trong đại sảnh, Tiêu Thần sải dài từng bước hướng vừa phía trước vọt tới, nhìn bên trong trên mặt kính thấp thoáng hình ảnh sông núi khiến cho tâm tình của Tiêu Thần có thể nói là cực độ kích động. Không ngờ trên mặt kính kia lại là hình ảnh của Cửu Châu.
"Tại sao có thể như vậy? Các ngươi. . ."
Tiêu Thần kích động nhìn lão nhân cùng với mười mấy người trẻ tuổi ngồi vây quanh.
Hai tay lão nhân tựa hồ có một cỗ ma lực dao động, theo cử động của tay lão mà trên mặt kính dần dần xuất hiện các hình ảnh. Mà lão cũng kinh ngạc quay đầu lại nhìn Tiêu Thần, nói: “ Có phải hay không ngươi có cảm giác những hình ảnh này vô cùng quen thuộc?”
"Đương nhiên, cảm giác phi thường quen thuộc." Tinh thần Tiêu Thần lập tức dao động kịch liệt.
Bên cạnh có một thiếu niên mở miệng: "Kia chính là tổ tiên của chúng ta đã trải qua cuộc sống ở thế giới đó, nó phi thường tráng lệ, đến nằm mơ cũng muốn nhìn qua thế giới đó một chút."
"Nhưng trải qua đủ cách cũng không thể nào tiến vào được phiến thánh địa đó, quả thật khiến người ta vô vọng a." Một người trẻ tuổi khác vô cùng cảm khái pha chút tiếc nuối nói.
"Cái này là khắc lục hình ảnh của tổ tiên các ngươi sao?" Tiêu Thần kinh ngạc do dự hỏi.
"Ha ha. . . cái này khả năng không phải là khắc lục hình ảnh." Một thanh niên cười nói: "Đây là thánh bảo mà Nữ Oa Tổ Thần năm đó luyện hóa , định đánh xuyên qua cái thế giới này, phản hồi nhân gian. Mặc dù thất bại , nhưng thánh bảo này có lẽ có nhiều công dụng kì diệu, khi rót vào pháp lực cường đại có khả năng hiển linh một chút hình ảnh của thế giới khác."
"Bọn họ thích nhìn, mỗi ngày đều đòi ta bày ra cái thế giới kia cho bọn hắn nhìn." Lão hoài nghi nhìn Tiêu Thần, nói: " Ta nhìn ngươi kích động như vậy, tựa hồ đối với cái thế giới này có ấn tượng rất sâu, có lẽ ngươi kiếp trước cũng sống tại thế giới kia cũng nên." .
" Ấn tượng đương nhiên là rất sâu, bởi vì ta xác thật đến từ cái thế giới đó."
Trong đại sảnh tất cả mọi người đều thất kinh, lão giả lại càng khó có thể tin nổi nhìn hắn nói: "Cái gì. . . Ngươi có thể nhớ được ký ức của kiếp trước?"
Những người trẻ tuổi khác nhìn hắn càng như là nhìn quái vật.
"Điều này sao có thể?"
"Nghe nói tổ tiên chúng ta mặc dù thành công nghịch chuyển tử vong, nhưng người đã chết có thể nhớ lại được ký ức kiếp trước, cũng không có mấy người có thể khôi phục ký ức kiếp trước như ngươi đâu."
"Ký ức đó của ta dù sao cũng là quá khứ mà thôi. . ." Tiêu Thần tinh thần dao động coi như bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có vô cùng cảm khái. Thế giới trước kia, rõ ràng đang nhìn, trong lòng dù có muôn ngàn lời cũng khó có thể thốt ra một lời.
"Ngươi thật sự đến từ cái thế giới kia?" Đám người ngồi giống như tượng đất, có chút sững sờ.
"Thật sự. . ." Trải qua đủ loại đau khổ, hôm nay chỉ còn khô lâu thân thể, Tiêu Thần trong lòng bỗng có tư vị khó hiểu, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Dân thôn đối với Cửu Châu tràn ngập ước mơ, không ngừng hỏi Tiêu Thần tất cả về thế giới thần bí kia.
Ánh đèn sáng lập lòe, bỗng chốc đã đến đêm, Tiêu Thần cùng lão nhân và đám người một mực nói chuyện với nhau đến tận đêm khuya, hắn nói rất nhiều, cũng từ lão nhân bọn họ hiểu rõ nhiều điều.
Đêm đã khuya, Tiêu Thần trở lại gian phòng của mình, đây là lần đầu tiên đi tới tử vong thế giới sau khi chết lại được thấy gian phòng của loài người,nhìn thấy giường chiếu được chuẩn bị cẩn thận khiến Tiêu Thần ngơ ngác sững sờ một hồi, cảm thấy phảng phất giống như cách một thế hệ.
Ánh nến đã dập tắt nhưng tại đầu lâu Tiêu Thần, Hỏa Chủng vẫn hừng hực tỏa ra u quang. Trên mặt đất nằm lăn lóc khối Hồng Toản khô lâu, Hỏa Chủng trong cái đầu đã bị đánh vỡ kia thật tinh khiết mà lại cường đại, sáng ngời như ánh trăng.
Tiêu Thần lẳng lặng ngồi xếp bằng, cố gắng hấp thu luyện hóa. Nếu như hắn cứ đi trên con đường tiến hóa này , từng bước đi tới trong tử vong thì sẽ đến một ngày kia đủ sức nghịch chuyển tử vong.
Cường đại Hỏa Chủng hóa thành từng chùm tia sáng, không ngừng hội tụ hướng đến bên trong đầu lâu Tiêu Thần, quang mang sáng ngời chiếu rọi cả gian phòng ốc thành một mảnh sáng rực.
Cốt thể màu lam nhạt của Tiêu Thần đang thong thả phát sinh biến hóa, lam quang dần dần biến mất, màu đỏ từ từ bắt đầu lan ra, xương cốt gần như trong suốt càng ngày càng trở nên giống thạch anh, sắc thái tựa như ảo mộng, đang từ từ lột xác.
Giằng co suốt hai canh giờ, Tiêu Thần mới hoàn toàn hấp thu một đoàn cường đại Hỏa Chủng, giờ phút này Thần hỏa trong đầu lâu của hắn trông thật rực rỡ chói mắt, mà xương cốt càng giống như biến thành thạch anh Hồng Toản đẹp đẽ vô cùng.
Trong suốt gần như hoàn toàn, hào quang màu đỏ lóe ra, cốt thể giống như một tác phẩm nghệ thuật kiệt xuất, hoàn mỹ vô cùng. Đây rõ ràng là một loại cảm giác kỳ quái, rõ ràng một khối đầu lâu, nhưng mà bởi vì thế mà hấp dẫn ánh mắt người xung quanh, Hồng Toản trong xương cốt lập lòe quang hoa lưu chuyển trông vô cùng sinh động.
Giờ phút này, Tiêu Thần trở nên cường đại là điều không thể nghi ngờ, hắn đã bước qua thời điểm trọng đại là lột xác, thực lực của hắn tăng lên một mảng lớn, đã là Hồng Toản cường giả.
Thời điểm đến hừng đông chỉ còn nửa canh giờ, lúc này cách sau nhiều năm Tiêu Thần mới lại nằm xuống một chiếc giường êm ái, Hỏa Chủng dần dần quy về tịch diệt trạng thái, hắn nhẹ nhàng tiến dần vào giấc ngủ sâu.
Lúc Tiêu Thần tỉnh lại thì mặt trời đã sáng rõ, Tiểu Thiên Nhai ở bên cạnh đang chớp chớp đôi mắt, nâng cằm ngồi ở trước giường nhìn hắn.
"Khô lâu tiên sinh ngươi đã tỉnh?" Tiểu tử kia âm thanh non nớt, nhưng lúc này hắn không hề giống như mấy ngày trước đây trông khiếp nhược, mà lại cao hứng nói: "Khô lâu tiên sinh và chúng ta đi vào thành đi. Hôm nay các ca ca trong thôn muốn vào thành trao đổi một chút đồ dùng, đến nơi đó hảo hảo chơi đùa."
Đây là một đứa trẻ rất khả ái , nhưng lại bị nhốt trong cái thế giới tử vong này, thiếu đi nhiều những niềm vui thú thông thường, chỉ là đi đến Tử Thành trao đổi đồ dùng với hắn mà nói là điều hưng phấn như vậy, thì có thể nghĩ cuộc sống ngày thường là đơn độc biết bao nhiêu.
"Ta cũng muốn đi xem sao." Đêm qua nói chuyện, Tiêu Thần đã đối với cái thế giới này hiểu rõ nhiều hơn, tại những thành trấn này, Hỏa Chủng sinh vật không được phép giao chiến, đây là quy củ bất thành văn, bất cứ sinh vật nào cũng có thể đi vào trong đó trao đổi vật phẩm.
Từ thôn nhỏ xuất phát, bất quá chỉ trong chốc lát đã đi được hơn mười dặm mà Tiêu Thần âm thầm kinh ngạc không thôi, ngay cả Tiểu Thiên Nhai đều đuổi kịp. Cùng đi còn có mười mấy người, ngoại trừ Thiên Nhai ra thì ít nhất thoạt nhìn không quá mười lăm mười sáu tuổi, lớn hơn tựa hồ đều ở khoảng hai mươi tuổi. Nhưng khẳng định đây không phải là tuổi thực tế của bọn hắn.
"Đến giờ vẫn còn chưa vào thành , ta khó chịu đến chết mất." Tiểu Thiên Nhai oán hận không thôi.
"Không biết lần này có thể trao đổi được cái gì đó ly kỳ cổ quái hay không đây."
"Ta hy vọng có thể trao đổi được một kiện thông linh cốt khí."
“Ta lại muốn có một thanh ngọc đao tràn ngập lực lượng thần tính."
Tại trung tâm đội ngũ cũng có một lão nhân hơn năm mươi tuổi, đây là một thế giới mạnh được yếu thua. Ngay cả có quy định bất thành văn là không được giao thủ tại thành trấn, nhưng để thuận tiện cho mỗi một lần đi xa thì trong thôn đều phải cử một lão nhân đi theo, để tránh phát sinh ngoài ý muốn .
Thần Tộc cũng có cơ thể cũng có thất tình lục dục. Nhưng cùng với loài người có không ít điểm khác nhau. Ví dụ như thân thể của Thần Tộc luôn tỏa ra một cổ hơi thở lạnh như băng.
Mỗi một Thần Tộc sau khi sanh, đều phải trải qua một đoạn thời gian ngủ say, nhanh thì vài năm, lâu hơn thì vài thập niên. Trong trạng thái hài nhi này thì bất động không ăn, chỉ tự động hấp thu thiên địa tinh khí, cho đến thức tỉnh mới bắt đầu trưởng thành. Thật khó làm cho người ta hiểu rõ
Theo kinh nghiệm Thần Tộc, lúc mới ra đời thì ngủ say càng lâu, tiềm lực càng cường đại, không thể nghi ngờ Tiểu Thiên Nhai ngủ say hơn trăm năm, tiềm lực không thể đo lường.
Thành trì gần nhất cách thôn nhỏ cũng tầm năm trăm dặm, đi ra ốc đảo, trên đường trải qua hai tòa Cổ Bảo, xuyên qua một mảnh sa mạc hoang vu mới đến.
Một đám Thần Tộc như vậy đồng thời xuất động, cơ hồ không có một Hỏa Chủng sinh vật dám mưu đồ gì, bởi vì Thần Tộc quá cường đại, cho dù là Hỏa Chủng sinh vật phát triển đến mức tận cùng sau đó tái sinh thành cường giả cũng không dám.
Mười mấy người hành động nhanh như gió, năm trăm dặm đường đối với bọn hắn mà nói, căn bản không coi là cái gì, không mất bao nhiêu thời gian đã đến nơi.
Thấp thoáng phía sau sương mù, một tòa thành trì tọa lạc tại hoang vu bình nguyên, quy mô không phải là lớn nhưng lại có khí tức làm cho người ta cảm giác áp bách hiện ra.
Thiên Nhai cất tiếng non nớt bảo: "Lý Mục gia gia, lúc nào đó chúng ta đi thành trì nào lớn hơn nha, tiểu thành trì này ta đều đi theo đến hơn mười lần rồi."
"Ngươi tiểu quỷ này chỉ biết ham chơi." Lão nhân trong đội ngũ điểm một cái vào trán Thiên Nhai, tuy là trách cứ, nhưng sự cưng chiều hiện ra rất rõ ràng, nói: "Càng đi vào sâu trong đại lục, thành trì sẽ càng lớn, nhưng là nguy hiểm cũng tăng theo. Nơi đó có vương giả vô cùng khủng bố, nếu như không có tình huống đặc biệt, tốt nhất cả đời ngươi cũng không nên đi vào."
"Chẳng lẽ không có tiền bối nào đi vào sâu trong đại lục sao?" Thiên Nhai chớp động ánh ánh mắt, tựa hồ phi thường tò mò.
Bên cạnh mấy thiếu niên liền cười khẽ, có người nói: "Tiểu quỷ, chờ ngươi trưởng thành đến hãy nói đi, những tiền bối này đều là đạt tới cảnh giới bậc cao mới dám đi thăm dò sâu bên trong đó."
"Chờ ngươi có thể đánh bại được Lý Mục gia gia thì nói sau." Một thiếu niên khác cười vuốt vuốt đầu của hắn.
"Rống. . ." Đúng lúc này, ở chỗ sâu bên trong đại lục truyền đến từng trận tiếng gầm khủng bố.
Lý mục lão nhân lúc này gật gật đầu, nói: "Nghe thấy chưa, tồn tại phát ra loại âm thanh này, ngay cả là ta đều không nhất định đánh được, mà phiến địa vực kia còn không phải là chỗ sâu nhất đại lục đâu đấy."
Lúc này thành trì càng lúc càng hiện rõ, tòa thành trì này dùng cự thạch nâu đỏ để xây tường thành, trên tường thành in đậm dấu ấn tang thương của thời gian.
Cửa thành cũng có cường đại Hỏa Chủng sinh vật canh gác, cùng với xã hội nhân loại thành trì bố trí không khác biệt lắm.
Cửa thành thủ vệ đều là hình người bạch cốt, trong đầu lâu Hỏa Chủng nhấp nháy, cũng không có chút nào ngăn trở, hiển nhiên cùng với những thần tộc này có quen biết, lại còn cung kính hướng về Lý Mục vấn an.
"Lý đại nhân lại đến trao đổi vật phẩm nha. . ."
Điều này làm cho Tiêu Thần có chút kinh ngạc, Hỏa Chủng sinh vật ở nơi đây cùng vùng đất xa xôi của hắn thật đúng là khác nhau hoàn toàn, lại có thể hiểu được cách chào hỏi khách sáo tình cảm.
"Ở nhà ngây ngốc mãi cũng hơi khó chịu , đi ra ngoài một chút cho dễ chịu thôi." Lý Mục đáp.
Bên trong thành Hỏa Chủng sinh vật nhiều hơn, tổng thể mà nói cũng không đếm được, Hỏa Chủng sinh vật không sợ ánh mặt trời cũng vô cùng đông đúc.
Những sinh vật Hỏa Chủng giống như Tiêu Thần cũng không phải là không có, nhưng cũng không nhiều, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy đủ loại các nhóm bạch cốt khô lâu lam ngọc cùng Hồng Toản cốt thể. Nghe nói, những Hỏa Chủng sinh vật như vậy có khả năng tiến hành siêu cấp Tiến Hóa để trở thành vương giả Hỏa Chủng, khả năng phát triển tương lai là không có giới hạn.
Tiêu Thần cũng cảm giác rõ ràng được những sinh vật Hỏa Chủng chung quanh đang dùng ánh mắt nóng bỏng, thô thiển không thèm che dấu, giống như đang nhìn một món ngon để nhìn hắn. Nếu như không phải có quy định bất thành văn, chỉ sợ không thiếu kẻ đã động thủ cướp đoạt khối này cốt thể này rồi.
Bên trong thành có thị trường trao đổi rất rộng lớn, tuyệt đại đa số vật phẩm trao đổi đều là Hỏa Chủng, dù sao đây là Tử Giả thành trì, cũng chỉ có vật phẩm này mới là thứ bọn họ muốn mua mà thôi.
Đương nhiên cũng có không ít các vật phẩm khác, như ngọc thạch, binh khí, linh thảo các loại
"Oa a, Chu Quả!" Thiên Nhai dừng lại trước một quầy hàng, cổ họng không tự kìm hãm được nuốt từng ngụm nước miếng.
Lão bản cũng là một khối người đầu hổ thân bạch cốt, đầu của nó có chứa Hỏa Chủng không yếu, so ra tu vi chỉ thấp hơn Tiêu Thần tầm hai bậc mà thôi.
"Tiểu huynh đệ ngươi có muốn ăn không? Bất quá ngươi muốn ăn thì phải dùng cường đại Hỏa Chủng đến đổi nha."
Lý Mục lập tức đi tới, lão bản chỉ liếc mắt là đã biết được lai lịch liền hồ hỏi nói: "Thì ra là Lý Mục đại nhân, đây là tử tôn của ngài hay sao? Nếu là thế thì quả này ta cho hắn là được.”
Người trong thôn ai nấy tựa hồ đều sủng ái Tiểu Thiên Nhai, Lý Mục cười cười, nói: "Chúng ta hôm nay có mang theo một chút Thải Toản cốt ( có màu sắc), ta đưa ngươi một chiếc thì ngươi chắc cũng đủ khả năng tấn cấp Hỏa Chủng rồi nhỉ?"
"Đa tạ đa tạ." Hỏa Chủng sinh vật mừng rỡ cảm ơn. Nếu như không phải thiên phú dị bẩm, nghĩ muốn tấn cấp là phi thường khó khăn, muốn kích sát ba mươi người cùng bậc Hỏa Chủng sinh vật thì gần như là điều không thể. Không có những thứ như Thải Toản cốt thể, ai có thể đủ có khả năng thắng liên tiếp ba mươi trận đây?
Thiên nhai vô cùng cao hứng tiếp nhận lấy Chu Quả. Bên kia, nhóm thiếu niên thì lại quan sát binh khí, phần lớn đều là cốt khí, cũng có ngọc thạch mài mà thành, cũng có vẫn thạch ma luyện mà thành.
Tiêu Thần ở một bên quan sát, phát hiện có chút cốt khí cứng rắn vượt quá tưởng tượng, tựa hồ đã bị tế luyện qua, quang hoa lòe lòe, mượt mà vô cùng. Hắn ngồi xổm xuống xem xét, phát hiện bên trong dĩ nhiên còn có ngọc lam đoản kiếm, Hồng Toản cốt đao.
Lý Mục khá hài lòng với Thiên Nhai một bên nhìn thấy thế thì đi tới, nhặt lên một thanh cốt đao trắng như tuyết, nói: "Cái thanh đao này tựa hồ là cốt đao đã được cường giả sử dụng qua, mặc dù là bạch cốt, nhưng đã trải qua tế luyện, có lực lượng phi thường cường đại."
Hắn nghĩ muốn tặng Tiêu Thần bằng thanh cốt đao này, nhưng Tiêu Thần lắc đầu, cám ơn hảo ý của hắn.
Đúng lúc này, cách đó không xa mấy người thiếu niên kêu gọi Lý Mục, hô lên: "Lý gia gia chúng ta coi trọng cái thanh đoản đao này."
Tiêu Thần đi theo Lý Mục đi tới, kinh ngạc phát hiện ra dĩ nhiên là một thanh Tử Toản cốt đao, toàn thân như màu tím quang hoa chói lọi, xinh đẹp mà lại cứng rắn vô cùng.
"Quả thật là một thanh đao tốt." Lý Mục gật đầu, rồi sau đó quay đầu hỏi Tiêu Thần, nói: "Cảm giác thấy như thế nào?" Hiển nhiên hắn muốn tặng Tiêu Thần một kiện binh khí để báo đáp.
Bất quá Tiêu Thần thật sự không cần vũ khí như vậy, vẫn lắc đầu.
Lý Mục hất nhẹ tay, mở ra Nguyên Không gian của bản thân, lấy ra một nửa toàn thân lam ngọc cốt thể lóng lánh.
"Lý đại nhân, cốt đao của ta đây chính là Tử Toản cốt đao hiếm thấy , ngài chỉ đổi cho ta có nửa bộ lam cốt thì ta chút chút thiệt thòi nha.”
"Không có thiệt cho ngươi đâu, cái này cũng không phải chỉ đơn thuần là tài liệu vũ khí, ngươi hoàn toàn có khả năng lấy một nửa lam cốt thể này để thay thế cho nửa người trên của ngươi, sức chiến đấu đây chính là gia tăng nhiều lần. Nói không chừng hội tụ đủ yếu tố để Tiến Hóa thành đầy đủ lam cốt thể đấy."
“Được, mặc cả xong.”
Nhóm thiếu niên đều tha thiết có vũ khí cho bản thân, nhưng ánh mắt bọn hắn ai cũng rất cao, đều chăm chú trước mỗi cái quầy hàng vũ khí mà tìm kiếm.
Tiêu Thần đánh tiếng với Lý Mục, nghĩ muốn một mình đi trong thành đi dạo mọi nơi. Lý Mục hơi có chút do dự, rồi sau đó gật đầu, dặn dò hắn trước khi trời tối phải tới nơi này tập hợp.
Thị trường trao đổi rất rộng lớn, Tiêu Thần di chuyển khắp mọi nơi, phát hiện nơi này xác thật có nhiều thứ tốt. Nếu lấy Hỏa Chủng mà nói, dĩ nhiên hắn cũng cần cái này. Đương nhiên, cái loại trao đổi những thứ cường đại như thế này nói chung đều cần phải tại khu vực riêng mà tiến hành.
Đôi lúc có những giao dịch vật phẩm như sinh mệnh nguyên dịch cũng đều phải tiến hành trong bí mật.
"Khô lâu tiên sinh. . ." Thiên Nhai không biết từ khi nào chạy tới bên người Tiêu Thần, thần thần bí bí nói: "Ta mang ngươi đi đến một nơi rất hay."
Nhìn thằng bé hoạt bát này, Tiêu Thần không có lý do gì để cự tuyệt nên cứ một mực đi theo nó ra khỏi khu trao đổi, hướng về phía tây thành trì đi tới.
Khu Tây hoang vu, cơ hồ không có nhiều Hỏa Chủng sinh vật thường xuyên lui tới.
" Bà nói, thời gian vô cùng xa xưa, tại vùng đất này xuất hiện một Hỏa Chủng sinh vật kinh thiên động địa, đạt tới cấp bậc Quân Vương , có khả năng hiệu lệnh thiên hạ. Chính ở chỗ sâu bên trong đại lục những thành chủ cường giả của những thành trì cũng không dám trêu chọc, sau này cũng không biết vì lý do gì, vị Quân Vương kia bị hủy diệt . Cả vương quốc lớn của hắn cũng sụp đổ theo. Chỗ của tiểu thành trì này chính là thành lập tại phế tích của thành trì vị Quân Vương kia. "
Nghe Thiên Nhai nói tới, Tiêu Thần cảm thấy kinh ngạc.
Phiến phế tích này vốn có rất nhiều điều cổ quái, trong đó có chỗ này tiểu thành tây khu là xảy ra nhiều điều kì quái nhất. Đây vốn là Thành Chủ phủ, nhưng mà liên tục vài lần Thành Chủ nhậm chức đều không hiểu ra sao bị hủy diệt .
Từ đó, chỗ thành lập Thành Chủ phủ ở khu tây kia liền trở thành cấm địa.
Thiên Nhai phi thường hiếu kỳ, nhưng mỗi một lần vào thành đều bị quản nghiêm ngặt, không có cơ hội nhìn phiến cấm địa này. Hôm nay, cũng là tìm được cơ hội lén chạy tới, đem Tiêu Thần cùng mang đến.
Khi nghe tiểu tử kia nói xong thì Tiêu Thần cũng đã tiến vào phạm vi phủ Thành Chủ , cố tình loại bỏ cảm giác kì quái trong lòng.
Đây là một mảnh kiến trúc to lớn từ xưa, yên tĩnh không tiếng động, hai người bọn họ giống như u linh du đãng bên trong phủ.
Ngay lúc đó, Tiêu Thần cảm giác được một cỗ lực lượng tại đâu đó đang kêu gọi hắn, hắn không tự kìm hãm được mà đi về phía trước.
Dĩ nhiên đó là một cái giếng xưa, nước giếng có màu lục bích nhìn có chút dọa người, làm cho Tiểu Thiên Nhai run rẩy sợ hãi.
Nhưng là, Tiêu Thần lại cảm giác được một cổ cảm giác thân thiết, ẩn ẩn như khăng khít, hắn tựa hồ cảm giác được nó không thuộc về cả thế giới tử vong này, mà đó là Cửu Châu!
Khó có thể kiềm chế, hắn từ miệng giếng nhìn xuống phía dưới nhìn lại.
Nhưng chính lúc này, một cổ khủng bố lực lượng đột nhiên xuất hiện, kéo Tiêu Thần vô phương phản kháng, vụt một tiếng rơi xuống giếng xưa.
"Khô lâu tiên sinh. . ." Tiểu Thiên Nhai kêu sợ hãi.
Bên trong nước giếng Tiêu Thần không ngừng bị kéo xuống, nhưng là trong phút chốc, hắn đột nhiên thấy được cảnh vật Cửu Châu !
Trong đại sảnh, Tiêu Thần sải dài từng bước hướng vừa phía trước vọt tới, nhìn bên trong trên mặt kính thấp thoáng hình ảnh sông núi khiến cho tâm tình của Tiêu Thần có thể nói là cực độ kích động. Không ngờ trên mặt kính kia lại là hình ảnh của Cửu Châu.
"Tại sao có thể như vậy? Các ngươi. . ."
Tiêu Thần kích động nhìn lão nhân cùng với mười mấy người trẻ tuổi ngồi vây quanh.
Hai tay lão nhân tựa hồ có một cỗ ma lực dao động, theo cử động của tay lão mà trên mặt kính dần dần xuất hiện các hình ảnh. Mà lão cũng kinh ngạc quay đầu lại nhìn Tiêu Thần, nói: “ Có phải hay không ngươi có cảm giác những hình ảnh này vô cùng quen thuộc?”
"Đương nhiên, cảm giác phi thường quen thuộc." Tinh thần Tiêu Thần lập tức dao động kịch liệt.
Bên cạnh có một thiếu niên mở miệng: "Kia chính là tổ tiên của chúng ta đã trải qua cuộc sống ở thế giới đó, nó phi thường tráng lệ, đến nằm mơ cũng muốn nhìn qua thế giới đó một chút."
"Nhưng trải qua đủ cách cũng không thể nào tiến vào được phiến thánh địa đó, quả thật khiến người ta vô vọng a." Một người trẻ tuổi khác vô cùng cảm khái pha chút tiếc nuối nói.
"Cái này là khắc lục hình ảnh của tổ tiên các ngươi sao?" Tiêu Thần kinh ngạc do dự hỏi.
"Ha ha. . . cái này khả năng không phải là khắc lục hình ảnh." Một thanh niên cười nói: "Đây là thánh bảo mà Nữ Oa Tổ Thần năm đó luyện hóa , định đánh xuyên qua cái thế giới này, phản hồi nhân gian. Mặc dù thất bại , nhưng thánh bảo này có lẽ có nhiều công dụng kì diệu, khi rót vào pháp lực cường đại có khả năng hiển linh một chút hình ảnh của thế giới khác."
"Bọn họ thích nhìn, mỗi ngày đều đòi ta bày ra cái thế giới kia cho bọn hắn nhìn." Lão hoài nghi nhìn Tiêu Thần, nói: " Ta nhìn ngươi kích động như vậy, tựa hồ đối với cái thế giới này có ấn tượng rất sâu, có lẽ ngươi kiếp trước cũng sống tại thế giới kia cũng nên." .
" Ấn tượng đương nhiên là rất sâu, bởi vì ta xác thật đến từ cái thế giới đó."
Trong đại sảnh tất cả mọi người đều thất kinh, lão giả lại càng khó có thể tin nổi nhìn hắn nói: "Cái gì. . . Ngươi có thể nhớ được ký ức của kiếp trước?"
Những người trẻ tuổi khác nhìn hắn càng như là nhìn quái vật.
"Điều này sao có thể?"
"Nghe nói tổ tiên chúng ta mặc dù thành công nghịch chuyển tử vong, nhưng người đã chết có thể nhớ lại được ký ức kiếp trước, cũng không có mấy người có thể khôi phục ký ức kiếp trước như ngươi đâu."
"Ký ức đó của ta dù sao cũng là quá khứ mà thôi. . ." Tiêu Thần tinh thần dao động coi như bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có vô cùng cảm khái. Thế giới trước kia, rõ ràng đang nhìn, trong lòng dù có muôn ngàn lời cũng khó có thể thốt ra một lời.
"Ngươi thật sự đến từ cái thế giới kia?" Đám người ngồi giống như tượng đất, có chút sững sờ.
"Thật sự. . ." Trải qua đủ loại đau khổ, hôm nay chỉ còn khô lâu thân thể, Tiêu Thần trong lòng bỗng có tư vị khó hiểu, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Dân thôn đối với Cửu Châu tràn ngập ước mơ, không ngừng hỏi Tiêu Thần tất cả về thế giới thần bí kia.
Ánh đèn sáng lập lòe, bỗng chốc đã đến đêm, Tiêu Thần cùng lão nhân và đám người một mực nói chuyện với nhau đến tận đêm khuya, hắn nói rất nhiều, cũng từ lão nhân bọn họ hiểu rõ nhiều điều.
Đêm đã khuya, Tiêu Thần trở lại gian phòng của mình, đây là lần đầu tiên đi tới tử vong thế giới sau khi chết lại được thấy gian phòng của loài người,nhìn thấy giường chiếu được chuẩn bị cẩn thận khiến Tiêu Thần ngơ ngác sững sờ một hồi, cảm thấy phảng phất giống như cách một thế hệ.
Ánh nến đã dập tắt nhưng tại đầu lâu Tiêu Thần, Hỏa Chủng vẫn hừng hực tỏa ra u quang. Trên mặt đất nằm lăn lóc khối Hồng Toản khô lâu, Hỏa Chủng trong cái đầu đã bị đánh vỡ kia thật tinh khiết mà lại cường đại, sáng ngời như ánh trăng.
Tiêu Thần lẳng lặng ngồi xếp bằng, cố gắng hấp thu luyện hóa. Nếu như hắn cứ đi trên con đường tiến hóa này , từng bước đi tới trong tử vong thì sẽ đến một ngày kia đủ sức nghịch chuyển tử vong.
Cường đại Hỏa Chủng hóa thành từng chùm tia sáng, không ngừng hội tụ hướng đến bên trong đầu lâu Tiêu Thần, quang mang sáng ngời chiếu rọi cả gian phòng ốc thành một mảnh sáng rực.
Cốt thể màu lam nhạt của Tiêu Thần đang thong thả phát sinh biến hóa, lam quang dần dần biến mất, màu đỏ từ từ bắt đầu lan ra, xương cốt gần như trong suốt càng ngày càng trở nên giống thạch anh, sắc thái tựa như ảo mộng, đang từ từ lột xác.
Giằng co suốt hai canh giờ, Tiêu Thần mới hoàn toàn hấp thu một đoàn cường đại Hỏa Chủng, giờ phút này Thần hỏa trong đầu lâu của hắn trông thật rực rỡ chói mắt, mà xương cốt càng giống như biến thành thạch anh Hồng Toản đẹp đẽ vô cùng.
Trong suốt gần như hoàn toàn, hào quang màu đỏ lóe ra, cốt thể giống như một tác phẩm nghệ thuật kiệt xuất, hoàn mỹ vô cùng. Đây rõ ràng là một loại cảm giác kỳ quái, rõ ràng một khối đầu lâu, nhưng mà bởi vì thế mà hấp dẫn ánh mắt người xung quanh, Hồng Toản trong xương cốt lập lòe quang hoa lưu chuyển trông vô cùng sinh động.
Giờ phút này, Tiêu Thần trở nên cường đại là điều không thể nghi ngờ, hắn đã bước qua thời điểm trọng đại là lột xác, thực lực của hắn tăng lên một mảng lớn, đã là Hồng Toản cường giả.
Thời điểm đến hừng đông chỉ còn nửa canh giờ, lúc này cách sau nhiều năm Tiêu Thần mới lại nằm xuống một chiếc giường êm ái, Hỏa Chủng dần dần quy về tịch diệt trạng thái, hắn nhẹ nhàng tiến dần vào giấc ngủ sâu.
Lúc Tiêu Thần tỉnh lại thì mặt trời đã sáng rõ, Tiểu Thiên Nhai ở bên cạnh đang chớp chớp đôi mắt, nâng cằm ngồi ở trước giường nhìn hắn.
"Khô lâu tiên sinh ngươi đã tỉnh?" Tiểu tử kia âm thanh non nớt, nhưng lúc này hắn không hề giống như mấy ngày trước đây trông khiếp nhược, mà lại cao hứng nói: "Khô lâu tiên sinh và chúng ta đi vào thành đi. Hôm nay các ca ca trong thôn muốn vào thành trao đổi một chút đồ dùng, đến nơi đó hảo hảo chơi đùa."
Đây là một đứa trẻ rất khả ái , nhưng lại bị nhốt trong cái thế giới tử vong này, thiếu đi nhiều những niềm vui thú thông thường, chỉ là đi đến Tử Thành trao đổi đồ dùng với hắn mà nói là điều hưng phấn như vậy, thì có thể nghĩ cuộc sống ngày thường là đơn độc biết bao nhiêu.
"Ta cũng muốn đi xem sao." Đêm qua nói chuyện, Tiêu Thần đã đối với cái thế giới này hiểu rõ nhiều hơn, tại những thành trấn này, Hỏa Chủng sinh vật không được phép giao chiến, đây là quy củ bất thành văn, bất cứ sinh vật nào cũng có thể đi vào trong đó trao đổi vật phẩm.
Từ thôn nhỏ xuất phát, bất quá chỉ trong chốc lát đã đi được hơn mười dặm mà Tiêu Thần âm thầm kinh ngạc không thôi, ngay cả Tiểu Thiên Nhai đều đuổi kịp. Cùng đi còn có mười mấy người, ngoại trừ Thiên Nhai ra thì ít nhất thoạt nhìn không quá mười lăm mười sáu tuổi, lớn hơn tựa hồ đều ở khoảng hai mươi tuổi. Nhưng khẳng định đây không phải là tuổi thực tế của bọn hắn.
"Đến giờ vẫn còn chưa vào thành , ta khó chịu đến chết mất." Tiểu Thiên Nhai oán hận không thôi.
"Không biết lần này có thể trao đổi được cái gì đó ly kỳ cổ quái hay không đây."
"Ta hy vọng có thể trao đổi được một kiện thông linh cốt khí."
“Ta lại muốn có một thanh ngọc đao tràn ngập lực lượng thần tính."
Tại trung tâm đội ngũ cũng có một lão nhân hơn năm mươi tuổi, đây là một thế giới mạnh được yếu thua. Ngay cả có quy định bất thành văn là không được giao thủ tại thành trấn, nhưng để thuận tiện cho mỗi một lần đi xa thì trong thôn đều phải cử một lão nhân đi theo, để tránh phát sinh ngoài ý muốn .
Thần Tộc cũng có cơ thể cũng có thất tình lục dục. Nhưng cùng với loài người có không ít điểm khác nhau. Ví dụ như thân thể của Thần Tộc luôn tỏa ra một cổ hơi thở lạnh như băng.
Mỗi một Thần Tộc sau khi sanh, đều phải trải qua một đoạn thời gian ngủ say, nhanh thì vài năm, lâu hơn thì vài thập niên. Trong trạng thái hài nhi này thì bất động không ăn, chỉ tự động hấp thu thiên địa tinh khí, cho đến thức tỉnh mới bắt đầu trưởng thành. Thật khó làm cho người ta hiểu rõ
Theo kinh nghiệm Thần Tộc, lúc mới ra đời thì ngủ say càng lâu, tiềm lực càng cường đại, không thể nghi ngờ Tiểu Thiên Nhai ngủ say hơn trăm năm, tiềm lực không thể đo lường.
Thành trì gần nhất cách thôn nhỏ cũng tầm năm trăm dặm, đi ra ốc đảo, trên đường trải qua hai tòa Cổ Bảo, xuyên qua một mảnh sa mạc hoang vu mới đến.
Một đám Thần Tộc như vậy đồng thời xuất động, cơ hồ không có một Hỏa Chủng sinh vật dám mưu đồ gì, bởi vì Thần Tộc quá cường đại, cho dù là Hỏa Chủng sinh vật phát triển đến mức tận cùng sau đó tái sinh thành cường giả cũng không dám.
Mười mấy người hành động nhanh như gió, năm trăm dặm đường đối với bọn hắn mà nói, căn bản không coi là cái gì, không mất bao nhiêu thời gian đã đến nơi.
Thấp thoáng phía sau sương mù, một tòa thành trì tọa lạc tại hoang vu bình nguyên, quy mô không phải là lớn nhưng lại có khí tức làm cho người ta cảm giác áp bách hiện ra.
Thiên Nhai cất tiếng non nớt bảo: "Lý Mục gia gia, lúc nào đó chúng ta đi thành trì nào lớn hơn nha, tiểu thành trì này ta đều đi theo đến hơn mười lần rồi."
"Ngươi tiểu quỷ này chỉ biết ham chơi." Lão nhân trong đội ngũ điểm một cái vào trán Thiên Nhai, tuy là trách cứ, nhưng sự cưng chiều hiện ra rất rõ ràng, nói: "Càng đi vào sâu trong đại lục, thành trì sẽ càng lớn, nhưng là nguy hiểm cũng tăng theo. Nơi đó có vương giả vô cùng khủng bố, nếu như không có tình huống đặc biệt, tốt nhất cả đời ngươi cũng không nên đi vào."
"Chẳng lẽ không có tiền bối nào đi vào sâu trong đại lục sao?" Thiên Nhai chớp động ánh ánh mắt, tựa hồ phi thường tò mò.
Bên cạnh mấy thiếu niên liền cười khẽ, có người nói: "Tiểu quỷ, chờ ngươi trưởng thành đến hãy nói đi, những tiền bối này đều là đạt tới cảnh giới bậc cao mới dám đi thăm dò sâu bên trong đó."
"Chờ ngươi có thể đánh bại được Lý Mục gia gia thì nói sau." Một thiếu niên khác cười vuốt vuốt đầu của hắn.
"Rống. . ." Đúng lúc này, ở chỗ sâu bên trong đại lục truyền đến từng trận tiếng gầm khủng bố.
Lý mục lão nhân lúc này gật gật đầu, nói: "Nghe thấy chưa, tồn tại phát ra loại âm thanh này, ngay cả là ta đều không nhất định đánh được, mà phiến địa vực kia còn không phải là chỗ sâu nhất đại lục đâu đấy."
Lúc này thành trì càng lúc càng hiện rõ, tòa thành trì này dùng cự thạch nâu đỏ để xây tường thành, trên tường thành in đậm dấu ấn tang thương của thời gian.
Cửa thành cũng có cường đại Hỏa Chủng sinh vật canh gác, cùng với xã hội nhân loại thành trì bố trí không khác biệt lắm.
Cửa thành thủ vệ đều là hình người bạch cốt, trong đầu lâu Hỏa Chủng nhấp nháy, cũng không có chút nào ngăn trở, hiển nhiên cùng với những thần tộc này có quen biết, lại còn cung kính hướng về Lý Mục vấn an.
"Lý đại nhân lại đến trao đổi vật phẩm nha. . ."
Điều này làm cho Tiêu Thần có chút kinh ngạc, Hỏa Chủng sinh vật ở nơi đây cùng vùng đất xa xôi của hắn thật đúng là khác nhau hoàn toàn, lại có thể hiểu được cách chào hỏi khách sáo tình cảm.
"Ở nhà ngây ngốc mãi cũng hơi khó chịu , đi ra ngoài một chút cho dễ chịu thôi." Lý Mục đáp.
Bên trong thành Hỏa Chủng sinh vật nhiều hơn, tổng thể mà nói cũng không đếm được, Hỏa Chủng sinh vật không sợ ánh mặt trời cũng vô cùng đông đúc.
Những sinh vật Hỏa Chủng giống như Tiêu Thần cũng không phải là không có, nhưng cũng không nhiều, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy đủ loại các nhóm bạch cốt khô lâu lam ngọc cùng Hồng Toản cốt thể. Nghe nói, những Hỏa Chủng sinh vật như vậy có khả năng tiến hành siêu cấp Tiến Hóa để trở thành vương giả Hỏa Chủng, khả năng phát triển tương lai là không có giới hạn.
Tiêu Thần cũng cảm giác rõ ràng được những sinh vật Hỏa Chủng chung quanh đang dùng ánh mắt nóng bỏng, thô thiển không thèm che dấu, giống như đang nhìn một món ngon để nhìn hắn. Nếu như không phải có quy định bất thành văn, chỉ sợ không thiếu kẻ đã động thủ cướp đoạt khối này cốt thể này rồi.
Bên trong thành có thị trường trao đổi rất rộng lớn, tuyệt đại đa số vật phẩm trao đổi đều là Hỏa Chủng, dù sao đây là Tử Giả thành trì, cũng chỉ có vật phẩm này mới là thứ bọn họ muốn mua mà thôi.
Đương nhiên cũng có không ít các vật phẩm khác, như ngọc thạch, binh khí, linh thảo các loại
"Oa a, Chu Quả!" Thiên Nhai dừng lại trước một quầy hàng, cổ họng không tự kìm hãm được nuốt từng ngụm nước miếng.
Lão bản cũng là một khối người đầu hổ thân bạch cốt, đầu của nó có chứa Hỏa Chủng không yếu, so ra tu vi chỉ thấp hơn Tiêu Thần tầm hai bậc mà thôi.
"Tiểu huynh đệ ngươi có muốn ăn không? Bất quá ngươi muốn ăn thì phải dùng cường đại Hỏa Chủng đến đổi nha."
Lý Mục lập tức đi tới, lão bản chỉ liếc mắt là đã biết được lai lịch liền hồ hỏi nói: "Thì ra là Lý Mục đại nhân, đây là tử tôn của ngài hay sao? Nếu là thế thì quả này ta cho hắn là được.”
Người trong thôn ai nấy tựa hồ đều sủng ái Tiểu Thiên Nhai, Lý Mục cười cười, nói: "Chúng ta hôm nay có mang theo một chút Thải Toản cốt ( có màu sắc), ta đưa ngươi một chiếc thì ngươi chắc cũng đủ khả năng tấn cấp Hỏa Chủng rồi nhỉ?"
"Đa tạ đa tạ." Hỏa Chủng sinh vật mừng rỡ cảm ơn. Nếu như không phải thiên phú dị bẩm, nghĩ muốn tấn cấp là phi thường khó khăn, muốn kích sát ba mươi người cùng bậc Hỏa Chủng sinh vật thì gần như là điều không thể. Không có những thứ như Thải Toản cốt thể, ai có thể đủ có khả năng thắng liên tiếp ba mươi trận đây?
Thiên nhai vô cùng cao hứng tiếp nhận lấy Chu Quả. Bên kia, nhóm thiếu niên thì lại quan sát binh khí, phần lớn đều là cốt khí, cũng có ngọc thạch mài mà thành, cũng có vẫn thạch ma luyện mà thành.
Tiêu Thần ở một bên quan sát, phát hiện có chút cốt khí cứng rắn vượt quá tưởng tượng, tựa hồ đã bị tế luyện qua, quang hoa lòe lòe, mượt mà vô cùng. Hắn ngồi xổm xuống xem xét, phát hiện bên trong dĩ nhiên còn có ngọc lam đoản kiếm, Hồng Toản cốt đao.
Lý Mục khá hài lòng với Thiên Nhai một bên nhìn thấy thế thì đi tới, nhặt lên một thanh cốt đao trắng như tuyết, nói: "Cái thanh đao này tựa hồ là cốt đao đã được cường giả sử dụng qua, mặc dù là bạch cốt, nhưng đã trải qua tế luyện, có lực lượng phi thường cường đại."
Hắn nghĩ muốn tặng Tiêu Thần bằng thanh cốt đao này, nhưng Tiêu Thần lắc đầu, cám ơn hảo ý của hắn.
Đúng lúc này, cách đó không xa mấy người thiếu niên kêu gọi Lý Mục, hô lên: "Lý gia gia chúng ta coi trọng cái thanh đoản đao này."
Tiêu Thần đi theo Lý Mục đi tới, kinh ngạc phát hiện ra dĩ nhiên là một thanh Tử Toản cốt đao, toàn thân như màu tím quang hoa chói lọi, xinh đẹp mà lại cứng rắn vô cùng.
"Quả thật là một thanh đao tốt." Lý Mục gật đầu, rồi sau đó quay đầu hỏi Tiêu Thần, nói: "Cảm giác thấy như thế nào?" Hiển nhiên hắn muốn tặng Tiêu Thần một kiện binh khí để báo đáp.
Bất quá Tiêu Thần thật sự không cần vũ khí như vậy, vẫn lắc đầu.
Lý Mục hất nhẹ tay, mở ra Nguyên Không gian của bản thân, lấy ra một nửa toàn thân lam ngọc cốt thể lóng lánh.
"Lý đại nhân, cốt đao của ta đây chính là Tử Toản cốt đao hiếm thấy , ngài chỉ đổi cho ta có nửa bộ lam cốt thì ta chút chút thiệt thòi nha.”
"Không có thiệt cho ngươi đâu, cái này cũng không phải chỉ đơn thuần là tài liệu vũ khí, ngươi hoàn toàn có khả năng lấy một nửa lam cốt thể này để thay thế cho nửa người trên của ngươi, sức chiến đấu đây chính là gia tăng nhiều lần. Nói không chừng hội tụ đủ yếu tố để Tiến Hóa thành đầy đủ lam cốt thể đấy."
“Được, mặc cả xong.”
Nhóm thiếu niên đều tha thiết có vũ khí cho bản thân, nhưng ánh mắt bọn hắn ai cũng rất cao, đều chăm chú trước mỗi cái quầy hàng vũ khí mà tìm kiếm.
Tiêu Thần đánh tiếng với Lý Mục, nghĩ muốn một mình đi trong thành đi dạo mọi nơi. Lý Mục hơi có chút do dự, rồi sau đó gật đầu, dặn dò hắn trước khi trời tối phải tới nơi này tập hợp.
Thị trường trao đổi rất rộng lớn, Tiêu Thần di chuyển khắp mọi nơi, phát hiện nơi này xác thật có nhiều thứ tốt. Nếu lấy Hỏa Chủng mà nói, dĩ nhiên hắn cũng cần cái này. Đương nhiên, cái loại trao đổi những thứ cường đại như thế này nói chung đều cần phải tại khu vực riêng mà tiến hành.
Đôi lúc có những giao dịch vật phẩm như sinh mệnh nguyên dịch cũng đều phải tiến hành trong bí mật.
"Khô lâu tiên sinh. . ." Thiên Nhai không biết từ khi nào chạy tới bên người Tiêu Thần, thần thần bí bí nói: "Ta mang ngươi đi đến một nơi rất hay."
Nhìn thằng bé hoạt bát này, Tiêu Thần không có lý do gì để cự tuyệt nên cứ một mực đi theo nó ra khỏi khu trao đổi, hướng về phía tây thành trì đi tới.
Khu Tây hoang vu, cơ hồ không có nhiều Hỏa Chủng sinh vật thường xuyên lui tới.
" Bà nói, thời gian vô cùng xa xưa, tại vùng đất này xuất hiện một Hỏa Chủng sinh vật kinh thiên động địa, đạt tới cấp bậc Quân Vương , có khả năng hiệu lệnh thiên hạ. Chính ở chỗ sâu bên trong đại lục những thành chủ cường giả của những thành trì cũng không dám trêu chọc, sau này cũng không biết vì lý do gì, vị Quân Vương kia bị hủy diệt . Cả vương quốc lớn của hắn cũng sụp đổ theo. Chỗ của tiểu thành trì này chính là thành lập tại phế tích của thành trì vị Quân Vương kia. "
Nghe Thiên Nhai nói tới, Tiêu Thần cảm thấy kinh ngạc.
Phiến phế tích này vốn có rất nhiều điều cổ quái, trong đó có chỗ này tiểu thành tây khu là xảy ra nhiều điều kì quái nhất. Đây vốn là Thành Chủ phủ, nhưng mà liên tục vài lần Thành Chủ nhậm chức đều không hiểu ra sao bị hủy diệt .
Từ đó, chỗ thành lập Thành Chủ phủ ở khu tây kia liền trở thành cấm địa.
Thiên Nhai phi thường hiếu kỳ, nhưng mỗi một lần vào thành đều bị quản nghiêm ngặt, không có cơ hội nhìn phiến cấm địa này. Hôm nay, cũng là tìm được cơ hội lén chạy tới, đem Tiêu Thần cùng mang đến.
Khi nghe tiểu tử kia nói xong thì Tiêu Thần cũng đã tiến vào phạm vi phủ Thành Chủ , cố tình loại bỏ cảm giác kì quái trong lòng.
Đây là một mảnh kiến trúc to lớn từ xưa, yên tĩnh không tiếng động, hai người bọn họ giống như u linh du đãng bên trong phủ.
Ngay lúc đó, Tiêu Thần cảm giác được một cỗ lực lượng tại đâu đó đang kêu gọi hắn, hắn không tự kìm hãm được mà đi về phía trước.
Dĩ nhiên đó là một cái giếng xưa, nước giếng có màu lục bích nhìn có chút dọa người, làm cho Tiểu Thiên Nhai run rẩy sợ hãi.
Nhưng là, Tiêu Thần lại cảm giác được một cổ cảm giác thân thiết, ẩn ẩn như khăng khít, hắn tựa hồ cảm giác được nó không thuộc về cả thế giới tử vong này, mà đó là Cửu Châu!
Khó có thể kiềm chế, hắn từ miệng giếng nhìn xuống phía dưới nhìn lại.
Nhưng chính lúc này, một cổ khủng bố lực lượng đột nhiên xuất hiện, kéo Tiêu Thần vô phương phản kháng, vụt một tiếng rơi xuống giếng xưa.
"Khô lâu tiên sinh. . ." Tiểu Thiên Nhai kêu sợ hãi.
Bên trong nước giếng Tiêu Thần không ngừng bị kéo xuống, nhưng là trong phút chốc, hắn đột nhiên thấy được cảnh vật Cửu Châu !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.