Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du
Chương 31: Cô Gái Này Thật Thú Vị 2
Cực Địa Phong Nhận
31/03/2024
Trên thực tế, mặc dù Tô Khải Hạo biết được nhiều thứ, nhưng chưa từng động đến xe. Tất nhiên, không động đến xe nhưng hắn vẫn có thể học qua video trên mạng, thế nên cũng hiểu rất rõ về những hạng mục này.
“Chẳng trách lại giỏi thế.” Chu Hạ Hạ nghe Tô Khải Hạo nói như vậy thì trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Người ta trước kia đã từng tập rồi, bây giờ lái tốt như vậy cũng là chuyện bình thường thôi.
Sau khi biết như thế thì cô cũng không cảm thấy lúng túng nữa.
Thời gian trôi qua, số người tới học lái xe buổi chiều cũng nhiều lên, Tô Khải Hạo và Chu Hạ Hạ liền rời khỏi sân huấn luyện.
Trên đường đi, Chu Hạ Hạ vô thức nhìn nam sinh bên cạnh, trong lòng không nhịn được thầm nhủ, Tô Khải Hạo đẹp trai thật đấy.
Nam chính trong tiểu thuyết của cô cũng có một khoảng thời gian phải ngồi xe lăn, giống như Tô Khải Hạo lúc trước vậy, nhưng sau đó lại đi lại được. Nhìn Tô Khải Hạo đang bước đi vững chãi như vậy, Chu Hạ Hạ càng nghĩ càng thấy giống nam chính của mình.
“Trên mặt tôi có gì à?”
Chu Hạ Hạ đang suy nghĩ miên man, đột nhiên có một âm thanh vang lên bên tai cô.
Cô ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Tô Khải Hạo. Chu Hạ Hạ bị ánh mắt này của hắn làm cho giật mình, lập tức quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn Tô Khải Hạo.
Tô Khải Hạo nhìn thấy cô như thế thì khẽ cười một cái.
Ánh mắt hắn nhìn về phía cách đó không xa, Tô Khải Hạo nhanh chóng đi mua hai chai nước, sau đó đưa cho Chu Hạ Hạ một chai: “Cho cô.”
Chu Hạ Hạ thấy thế thì tò mò hỏi: “Sao tự nhiên lại mời tôi uống nước?”
Tô Khải Hạo mỉm cười: “Không phải cô vừa mới hướng dẫn tôi tập lái xe sao?”
Hắn vẫy tay gọi một chiếc taxi.
“Tôi đi trước nhé.” Nói xong, Tô Khải Hạo lên xe, nhanh chóng rời đi.
Chu Hạ Hạ nhìn theo chiếc xe rời đi, ngẩn người mấy giây rồi mới vỗ đầu một cái: “Ôi, quên mất xin KK của Tô Khải Hạo rồi.”
Đại học Giang Lăng.
Chu Hạ Hạ bất đắc dĩ đi về ký túc xá.
“Hạ Hạ, cậu trở về rồi à?”
“Hôm nay luyện tập lái xe thế nào?”
Nhìn thấy Chu Hạ Hạ đi tới, Lý Dao và Hứa Nam cười hỏi.
Chu Hạ Hạ ngẩng đầu lên, vẻ mặt đau khổ: “Ôi, hôm nay tớ mất mặt chết đi được.”
“Sao thế?”
“Ai có thể khiến cho Hạ Hạ nhà chúng ta mất mặt?”
Lý Dao và Hứa Nam nghe cô nói thế thì cười, nhanh chóng hỏi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Thế là Chu Hạ Hạ liền kể hết cho bọn họ những chuyện đã xảy ra hôm nay ở sân tập lái.
"Cậu nói cậu gặp được bạn thời trung học của Dao Dao, cậu thấy giống nhân vật nam chính trong sách của cậu?" Nghe Chu Hạ Hạ nói xong, sắc mặt Lý Dao thay đổi không thể nhận ra mà Hứa Nam lại kinh ngạc hỏi.
Đúng lúc này, cửa phòng vệ sinh trong phòng kí túc mở ra, một cô gái từ trong bước ra. Cô mặc áo sơ mi đen và quần thể thao màu tím, vẻ ngoài rất xinh đẹp, không thua kém Chu Hạ Hạ và Lý Dao chút nào.
"Hạ Hạ của chúng ta lại gặp phải anh chàng kia rồi?" Cô gái đi tới, khuôn mặt nở một nụ cười hỏi: "Kết quả thế nào? Có nảy sinh tia lửa tình nào không?"
Trước đó Chu Hạ Hạ từng nói qua một lần, sau đó Hứa Nam nhớ rõ, lúc rảnh lại nói đùa một chút.
"Hàn Thiên, cậu vừa trở về từ trung tâm âm nhạc à? Nhìn thấy cô gái, Chu Hạ Hạ ngạc nhiên hỏi.
Hàn Thiên phần lớn thời gian đều không ở trường mà ở cửa hàng âm nhạc luyện đàn. Sau khi nói mấy câu, Chu Hạ Hạ kể lại chuyện cô ở trường dạy lái xe.
"Ôi, các cậu nói xem tớ có phải quá mất mặt rồi hay không, huấn luyện viên muốn tớ dạy Tô Khải Hạo lái xe, tớ tự lùi xe vào gara lại không đỗ được vào vị trí bên cạnh, trái lại Tô Khải Hạo lại thành công ngay lập tức." Chu Hạ Hạ nói với vẻ chán nản.
"Hạ Hạ, đây là cậu hoàn toàn rơi vào bể tình rồi?" Trong phòng kí túc, Hứa Nam cười hi hi nói: "Càng là trước mặt người mình thích, biểu hiện không tốt thì càng cảm thấy chán nản."
"Nào có." Nghe vậy, Chu Hạ Hạ đỏ mặt đáp.
"Còn nói không có, cậu nhìn dáng vẻ đỏ mặt của cậu, cậu tiêu rồi." Hứa Nam cười trêu.
Nghe được lời trêu ghẹo này, Chu Hạ Hạ ra vẻ mặc kệ, đỏ mặt lớn tiếng nói: "Tớ nhìn trúng Tô Khải Hạo thì thế nào?"
Lúc vừa mới tiếp xúc với Tô Khải Hạo, cô từng hỏi Lý Dao về một số việc của hắn, biết Tô Khải Hạo bị bệnh lúc thi đại học sau đó cũng không đi học nữa. Theo cô, vất vả học hành mười mấy năm, chỉ vì một lần thi đại học mà thân thể Tô Khải Hạo bỗng nhiên xảy ra vấn đề nên không thể tham gia, nhất định hắn đã chịu đả kích nặng nề. Cô vốn cho rằng Tô Khải Hạo chắc chắn sẽ buồn bã không vui, nhưng khi thực sự tiếp xúc mới phát hiện ra hoàn toàn không như vậy, tính cách của hắn điềm đạm, ở bên cạnh hắn cô cảm thấy rất thoải mái. Tự mình xấu mặt xong, Tô Khải Hạo cũng không cười cô mà rất nghiêm túc nghe lý do sứt sẹo của cô.
Trước đây Chu Hạ Hạ cảm thấy bản thân lớn tuổi hơn chút mới có thể nghĩ đến chuyện yêu đương, cho dù trước đó thấy Tô Khải Hạo giống với nam chính trong tiểu thuyết của cô cũng không thay đổi suy nghĩ. Nhưng hôm nay sau khi thực sự tiếp xúc với Tô Khải Hạo, cảm giác trong lòng hoàn toàn thay đổi, cô lúc này thực sự có ý định muốn được yêu.
Hàn Thiên thấy dáng vẻ của Chu Hạ Hạ, cười nói: "Hạ Hạ, hôm nào hẹn Tô Khải Hạo để bọn tớ nhìn thử, giúp cậu xem xét cho."
“Chẳng trách lại giỏi thế.” Chu Hạ Hạ nghe Tô Khải Hạo nói như vậy thì trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Người ta trước kia đã từng tập rồi, bây giờ lái tốt như vậy cũng là chuyện bình thường thôi.
Sau khi biết như thế thì cô cũng không cảm thấy lúng túng nữa.
Thời gian trôi qua, số người tới học lái xe buổi chiều cũng nhiều lên, Tô Khải Hạo và Chu Hạ Hạ liền rời khỏi sân huấn luyện.
Trên đường đi, Chu Hạ Hạ vô thức nhìn nam sinh bên cạnh, trong lòng không nhịn được thầm nhủ, Tô Khải Hạo đẹp trai thật đấy.
Nam chính trong tiểu thuyết của cô cũng có một khoảng thời gian phải ngồi xe lăn, giống như Tô Khải Hạo lúc trước vậy, nhưng sau đó lại đi lại được. Nhìn Tô Khải Hạo đang bước đi vững chãi như vậy, Chu Hạ Hạ càng nghĩ càng thấy giống nam chính của mình.
“Trên mặt tôi có gì à?”
Chu Hạ Hạ đang suy nghĩ miên man, đột nhiên có một âm thanh vang lên bên tai cô.
Cô ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Tô Khải Hạo. Chu Hạ Hạ bị ánh mắt này của hắn làm cho giật mình, lập tức quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn Tô Khải Hạo.
Tô Khải Hạo nhìn thấy cô như thế thì khẽ cười một cái.
Ánh mắt hắn nhìn về phía cách đó không xa, Tô Khải Hạo nhanh chóng đi mua hai chai nước, sau đó đưa cho Chu Hạ Hạ một chai: “Cho cô.”
Chu Hạ Hạ thấy thế thì tò mò hỏi: “Sao tự nhiên lại mời tôi uống nước?”
Tô Khải Hạo mỉm cười: “Không phải cô vừa mới hướng dẫn tôi tập lái xe sao?”
Hắn vẫy tay gọi một chiếc taxi.
“Tôi đi trước nhé.” Nói xong, Tô Khải Hạo lên xe, nhanh chóng rời đi.
Chu Hạ Hạ nhìn theo chiếc xe rời đi, ngẩn người mấy giây rồi mới vỗ đầu một cái: “Ôi, quên mất xin KK của Tô Khải Hạo rồi.”
Đại học Giang Lăng.
Chu Hạ Hạ bất đắc dĩ đi về ký túc xá.
“Hạ Hạ, cậu trở về rồi à?”
“Hôm nay luyện tập lái xe thế nào?”
Nhìn thấy Chu Hạ Hạ đi tới, Lý Dao và Hứa Nam cười hỏi.
Chu Hạ Hạ ngẩng đầu lên, vẻ mặt đau khổ: “Ôi, hôm nay tớ mất mặt chết đi được.”
“Sao thế?”
“Ai có thể khiến cho Hạ Hạ nhà chúng ta mất mặt?”
Lý Dao và Hứa Nam nghe cô nói thế thì cười, nhanh chóng hỏi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Thế là Chu Hạ Hạ liền kể hết cho bọn họ những chuyện đã xảy ra hôm nay ở sân tập lái.
"Cậu nói cậu gặp được bạn thời trung học của Dao Dao, cậu thấy giống nhân vật nam chính trong sách của cậu?" Nghe Chu Hạ Hạ nói xong, sắc mặt Lý Dao thay đổi không thể nhận ra mà Hứa Nam lại kinh ngạc hỏi.
Đúng lúc này, cửa phòng vệ sinh trong phòng kí túc mở ra, một cô gái từ trong bước ra. Cô mặc áo sơ mi đen và quần thể thao màu tím, vẻ ngoài rất xinh đẹp, không thua kém Chu Hạ Hạ và Lý Dao chút nào.
"Hạ Hạ của chúng ta lại gặp phải anh chàng kia rồi?" Cô gái đi tới, khuôn mặt nở một nụ cười hỏi: "Kết quả thế nào? Có nảy sinh tia lửa tình nào không?"
Trước đó Chu Hạ Hạ từng nói qua một lần, sau đó Hứa Nam nhớ rõ, lúc rảnh lại nói đùa một chút.
"Hàn Thiên, cậu vừa trở về từ trung tâm âm nhạc à? Nhìn thấy cô gái, Chu Hạ Hạ ngạc nhiên hỏi.
Hàn Thiên phần lớn thời gian đều không ở trường mà ở cửa hàng âm nhạc luyện đàn. Sau khi nói mấy câu, Chu Hạ Hạ kể lại chuyện cô ở trường dạy lái xe.
"Ôi, các cậu nói xem tớ có phải quá mất mặt rồi hay không, huấn luyện viên muốn tớ dạy Tô Khải Hạo lái xe, tớ tự lùi xe vào gara lại không đỗ được vào vị trí bên cạnh, trái lại Tô Khải Hạo lại thành công ngay lập tức." Chu Hạ Hạ nói với vẻ chán nản.
"Hạ Hạ, đây là cậu hoàn toàn rơi vào bể tình rồi?" Trong phòng kí túc, Hứa Nam cười hi hi nói: "Càng là trước mặt người mình thích, biểu hiện không tốt thì càng cảm thấy chán nản."
"Nào có." Nghe vậy, Chu Hạ Hạ đỏ mặt đáp.
"Còn nói không có, cậu nhìn dáng vẻ đỏ mặt của cậu, cậu tiêu rồi." Hứa Nam cười trêu.
Nghe được lời trêu ghẹo này, Chu Hạ Hạ ra vẻ mặc kệ, đỏ mặt lớn tiếng nói: "Tớ nhìn trúng Tô Khải Hạo thì thế nào?"
Lúc vừa mới tiếp xúc với Tô Khải Hạo, cô từng hỏi Lý Dao về một số việc của hắn, biết Tô Khải Hạo bị bệnh lúc thi đại học sau đó cũng không đi học nữa. Theo cô, vất vả học hành mười mấy năm, chỉ vì một lần thi đại học mà thân thể Tô Khải Hạo bỗng nhiên xảy ra vấn đề nên không thể tham gia, nhất định hắn đã chịu đả kích nặng nề. Cô vốn cho rằng Tô Khải Hạo chắc chắn sẽ buồn bã không vui, nhưng khi thực sự tiếp xúc mới phát hiện ra hoàn toàn không như vậy, tính cách của hắn điềm đạm, ở bên cạnh hắn cô cảm thấy rất thoải mái. Tự mình xấu mặt xong, Tô Khải Hạo cũng không cười cô mà rất nghiêm túc nghe lý do sứt sẹo của cô.
Trước đây Chu Hạ Hạ cảm thấy bản thân lớn tuổi hơn chút mới có thể nghĩ đến chuyện yêu đương, cho dù trước đó thấy Tô Khải Hạo giống với nam chính trong tiểu thuyết của cô cũng không thay đổi suy nghĩ. Nhưng hôm nay sau khi thực sự tiếp xúc với Tô Khải Hạo, cảm giác trong lòng hoàn toàn thay đổi, cô lúc này thực sự có ý định muốn được yêu.
Hàn Thiên thấy dáng vẻ của Chu Hạ Hạ, cười nói: "Hạ Hạ, hôm nào hẹn Tô Khải Hạo để bọn tớ nhìn thử, giúp cậu xem xét cho."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.