Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 294: Ác chiến đêm khuya

Tả Tự Bản

29/03/2013

Dưới sự dặn dò của bần đạo, tên ngu ngốc nhà Thạch Nguyên gia kia không bị đánh chết, vẻn vẹn chỉ đánh thành cuộc sống không thể tự gánh vác mà thôi, khi hắn bị nhốt trong cũi sắt, bị đuổi về Đại Hán, không khí trong khu chiếm lĩnh lập tức biến đổi, quan viên mà Đại Hán phái tới cơ hồ lập tức biến thành quan tốt, cần chính thương dân, thuế nặng theo lẽ thường cũng biến mất tích. Bọn quan viên rảnh rỗi đều nằm trong nhà, không dám ra ngoài tai họa dân chúng. Ai bảo nhược điểm bọn hắn đều nằm trong tay ta chứ? Một hồi đại họa vô hình cứ như vậy bị trừ khử vô tung, cũng coi như là một kỳ tích nhỉ? Cạc cạc, hóa ra bần đạo còn là một nhân tài trị quốc a?

Bên bần đạo an ổn nhưng bên Tạp Đặc kia lại ngồi không yên, Tây Tư Nhĩ thấy ta xử một tên mà làm nội bộ yên ổn, cũng không nguyện ý ngồi chờ nữa. Hơn trăm vạn đại quân, lương thực hao phí mỗi ngày cơ hồ có thể xếp thành núi cao, dù Tạp Đặc có tiền thì cũng không chống được bao lâu!

Được sự trợ giúp của Thiết Bích Quân Đoàn, thủy quân quân đoàn và Dong Binh quân đoàn, Tây Tư Nhĩ thân vương đồng thời bổ sung cho họ mang đến đại lượng vật tư, chính là lương thực đang nhu cầu cấp bách, xe bắn đá loại trung và nhỏ, đại lượng thang công thành, gỗ, xe phá thành vân vân. Bất quá những thiết bị công thành lớn như xe bắn đá, xe lầu ( kiểu như tháp cung - DG ) vân vân, vì quá mức cồng kềnh nên còn đang ở trên đường vận chuyển.

Để cho Tây Tư Nhĩ thân vương hưng phấn nhất là rốt cục hắn đã có một chi Pháp Sư bộ đội mạnh mẻ, lần này Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn dẫn dắt Dong Binh Pháp Sư đã hơn trăm rồi, thêm mấy chục cái Pháp Sư có thể lên đài ở đây nữa, như vậy đã có trên 200 Pháp Sư từ trung cấp trở lên. Nhiều Pháp Sư như vậy, hơn nữa do Đại Ma Đạo Sư suất lĩnh, tuyệt đối không kém so với Ma Đạo Đoàn của Tạp Đặc, thậm chí còn nhỉnh hơn nữa. Quan trọng nhất là đối thủ đối diện của hắn, trong bộ đội Hán Quốc dưới tay Long Thanh Thiên tạm thời không có Pháp Sư đoàn.

Dưới tình huống như thế, Tây Tư Nhĩ thân vương ngang nhiên phát động tập kích phía đông Tạp Tháp Nhĩ Thành. Không dứt được cái đinh cắm trên tim hắn này thì cuộc sống hắn thật khó khăn a! Hơn nữa một khi chiếm được nơi này thì hắn mới chính thức xem như chiếm được nơi hiểm yếu ở phía đông ngạn Lưu Hoa Hà.

Tập kích tiến hành trong đêm, chủ lực đương nhiên là những Dong Binh am hiểu trộm đạo nhất. Vì thế hắn gọi mấy chục Dong Binh đoàn trưởng vào lập hội, trịnh trọng đồng ý, Dong Binh nào có thể mở ra cửa thành sẽ được thưởng cho 50 vạn kim tệ, hơn nữa còn được phong tước.

Dong Binh đều là một đám bỏ mạng nha? 50 vạn kim tệ với họ quả thực là một con số thiên văn, huống chi còn có một cái tước vị mà bình thường cao cao không thể với. Cơ hồ tất cả ánh mắt của các Dong Binh đoàn trưởng đều đỏ lên, tranh chấp làm nhiệm vụ này. Tuy phiêu lưu của nhiệm vụ này cao đến đáng sợ, nhưng mà người vì tài tử, điểu vì thực vong, có ích lợi lớn như vậy thì ai còn để cái mạng nhỏ của thủ hạ vào mắt nữa?

Cuối cùng, Tây Tư Nhĩ thân vương quyết định để bọn hắn nói rõ ra thực lực của đoàn mình, sau đó trải qua suy nghĩ, tuyển ra hơn mười chi Dong Binh Đoàn khá lớn, bọn họ phối hợp với nhau hoàn thành nhiệm vụ. Kim tệ thưởng cho chia đều theo đầu người, từng cái đội trưởng đều có tước vị.

Vào một đêm nguyệt hắc phong cao âm trầm khủng bố, mấy chục đạo bóng đen lấy tốc độ cao đến bất khả tư nghị, rất nhanh đã tiếp cận cửa thành. Khi sắp vào phạm vi gần cửa thành, bọn họ đều sử dụng ẩn thân quyển trục mang theo trong người, sau đó lặng lẽ đến gần tường thành. Những người này đều là đạo tặc được tinh tế tuyển ra trong các Dong Binh Đoàn, thân thủ nhanh nhẹn, có thể dưới tình huống không sử dụng công cụ gì, chỉ dùng tay cũng có thể leo lên tường thành. Đây là một kỹ thuật rất khó nắm giữ, trong 10 vạn Dong Binh chỉ tuyển ra được mấy chục người!

Sau khi bọn họ đi lên, dưới sự che dấu của pháp thuật ẩn thân đều tiếp cận mười mấy lính gác phụ trách cảnh giới, sau đó cùng nhau động thủ, hoặc che miệng ám sát, hoặc trực tiếp trảm thủ, hoặc dùng nỏ tiễn bạo đầu. Trong sự vô thanh vô tức đã giải quyết sạch đám đồn biên phòng. Sau đó hiển lộ thân hình, đỡ lấy thi thể và vũ khí của lính gác đang rơi xuống, nhẹ nhàng đặt thi thể xuống đất. Một số người cầm lấy vũ khí dưới đất, bắt đầu giả mạo lính gác, toàn bộ đều mặc chế phục của quân nhân Đại Hán, một số người khác lại lặng lẽ đi vào trong doanh trại, dùng quyển trục Độc Vụ Thuật giết chết mấy trăm chiến sĩ còn đang ngủ say.

Sau đó bọn họ đến phòng khởi động cơ quan kéo thành, dùng phương pháp như cũ xử lý vệ binh thường trực, sau đó lại dùng quyển trục tĩnh âm kết giới bao phủ toàn bộ phòng, bắt đầu chuyển động ròng rọc. Buông cầu treo, cũng mở cửa thành ra. Nhìn cầu treo chầm chậm hạ xuống, những tên này cực kỳ hưng phấn, hành động lần này thuậ lợi như vậy, 50 vạn vào tay, hơn nữa tất cả những quyển trục sử dụng đều là Tây Tư Nhĩ thân vương cung cấp, bọn họ cơ hồ không có phí tổn, vẻn vẹn là đi một hồi mà thôi, có thể không hưng phấn sao?

Hưng phấn như bọn họ còn có Tây Tư Nhĩ thân vương ở phía xa xa nữa, lần đánh lén này hắn chỉ ôm tâm tính thử xem mà thôi, xét thấy uy danh hiển hách của tên Long Thanh Thiên kia, hắn cơ hồ không ôm bao nhiêu hy vọng thành công, thật không ngờ thành công thật!



"Thành công, thần phù hộ Tạp Đặc!" Tây Tư Nhĩ thân vương kích động đến nỗi cơ hồ phải ngất đi, khi cửa thành còn đang hạ xuống, hắn đã lặng lẽ hạ lệnh tiếp cận rồi. Lúc này phía sau hắn tập kết 50 vạnd dại quân, bộ đội phụ trách đột kích là 1 vạn Hổ Khiếu Quân tinh nhuệ nhất của hắn, phía sau là 5 vạn kỵ binh của Tạp Đặc Cận Vệ Quân đệ nhị sư đoàn, sau đó là vô số binh lính khác dũng mãnh lao vào.

Vì phối hợp đánh bất ngờ, hơn 10 vạn thủy quân Tạp Đặc với thân thủ nhanh nhẹn sẽ đồng thời khởi xướng công thành chiến, tranh thủ chiếm lĩnh tường thành. Hàng năm những binh lính này đều đi lại trên thuyền, tốc độ khi đạp thang lên thành nhanh hơn binh lính bình thường rất nhiều. Hơn nữa hải chiến và công thành chiến có rất nhiều chỗ tương tự, bọn họ đều rất có kinh nghiệm. An bài này của Tây Tư Nhĩ thân vương coi như có điểm sáng tạo!

Sau khi mở ra cửa thành, tinh nhuệ nhất trong Hổ Hoàng Quân Đoàn - Hổ Khiếu Quân không che dấu hành tung nữa, rống giận sát vào thành, tiếng hô của bọn họ cũng khơi dậy sát khí của những chi bộ đội khác, đều cố sức vận khí, vừa hô vừa giết!

Hổ Khiếu Quân vào thành trước tiên, giết vào bên trong thì thấy hoàn toàn khác với tưởng tượng của bọn họ, không có địch nhân kêu loạn lao đến ngăn cản, ngay cả cái lông mao cũng không có. Tuy cảm thấy có chút không đúng, nhưng không thể dừng lại xem xét a? Phía sau còn mấy chục vạn người đang chờ vào thành mà? Đành phải buồn đầu lao về phía trước đường cái. Chạy chạy bọn họ đã phát giác chỗ không bình thường bởi bắt đầu có cung tiễn đột kích bọn họ.

Đám Cung Tiễn Thủ giảo hoạt kia đền ngồi nửa xổm trên nóc nhà, không chút hoang mang không nhanh không chậm bắn, nhìn sao cũng thấy thong dong như vậy, không có chút ý tứ khẩn trương gì cả. Muốn nói có biểu tình thì cũng chỉ có hưng phấn! Xỉu, bị người ta giết vào thành rồi mà còn hưng phấn? Quan chỉ huy của Hổ Khiếu Quân buồn bực nghĩ đến một khả năng, hình như bọn họ lại bị tên Âm Hiểm Quân Thần Long Thanh Thiên giảo hoạt kia tính kế!

Làm kỵ binh, hơn nữa còn là trọng giáp kỵ binh, chiến lược khi Hổ Khiếu Quân vào thành là giết sạch những viện quân của Đại Hán có thể xuất hiện. Bởi vì sau khi thành bị phá, bên phía thủ thành nhất định sẽ tổ chức một đội trọng kỵ binh đánh bất ngờ về phía cửa thành, sau đó không tiếc hết thảy đại giới cướp lại. Mục đích của Hổ Khiếu Quân là chiến đấu với chi bộ đội này, cần phải đảm bảo cửa thành không bị mất! Nhưng mà chạy theo đường cái mất nửa ngày, ngoài đám Cung Tiễn Thủ ở trên nóc nhà hai bên ra thì làm quái gì có tên kỵ binh nào?

Đối mặt với vũ tiễn bay vèo vèo từ hai phía, ngoại trừ chạy về phía trước ra thì hắn đã không còn cách nào khác, dù sao hắn, bộ hạ và ngựa của mình dù là trang bị tốt nhưng khoảng cách gần như vậy, bị tiễn bắn thì ai cũng không chịu nổi nha? Cứ việc bọn hắn một thấn sắt đá, ít để ý đến cung tiễn, nhưng chiến mã dưới khố thì sao? Một mũi hai mũi tên thì cùng lắm là chấn kinh thôi, nhưng mấy chục tiễn thì sao mà chịu được? Dù là ma thú cũng phải gục xuống! Nhất là khi bị đánh ngã xuống đất, những chiến sĩ này tuyệt đối không thể đứng lên nữa, bọn họ sẽ bị ngựa của chiến hữu dậm chết tươi!

Một đường tiến lên mạo hiểm dưới vũ tiễn, rốt cuộc Hổ Khiếu Quân khong ai dám kêu gọi đầu hàng nữa. Tư vị đinh đinh đang đang mỗi thời mỗi khắc đều bị vũ tiễn bao phủ thật sự rất khổ sở, thỉnh thoảng có ngựa của chiến hữu bị bắn ngã, sau đó sẽ bị đại quân đằng sau dẫm thành thịt vụn. Loại tình huống chỉ có thể đánh không thể hoàn thủ này thật sự làm bọn hắn rất tức tối, nào còn tâm tình hô to gọi nhỏ? Bất quá, sau một hồi lâu ức chế, bọn họ lại đột nhiên bạo phát tình cảm mãnh liệt bởi trước đó có một mảng kiến trúc xa hoa to lớn sáng rực, tiếng người ồn ào, xem ra là cứ điểm trọng yếu của địch nhân, thậm chí có thể là trung tâm chỉ huy!

Quan chỉ huy vui mừng quá đỗi, giận dữ hét: "Các huynh đệ, phía trước là sở chỉ huy của Đại Hán, vọt vào giết đi!" Nói xong hắn đầu tàu gương mẫu giết về phía cửa của tòa trang viên hoa lệ kia.

Ngay khi hắn dẫn người tiếp cận, đang chuẩn bị phá cửa thì cửa đột nhiên tự mở, lộ ra một vị kỵ sĩ cưỡi Thiết Giáp Thú, dưới một thân Long Lân Giáp cấp Thần Khí làm nổi bật lên trong đêm, khuôn mặt tươi cười sáng lạn của phụ thân lại làm quan chỉ huy Hổ Khiếu Quân chảy một thân mồ hôi lạnh. Mà Thiết Giáp Thú sanh long hoạt hổ lại làm tim hắn trầm xuống vực sâu không đáy, chỉ riêng hai cái cường thế tổ hợp cấp thành lũy này thì hắn và thủ hạ hắn ở đằng sau đã đủ lành ít dữ nhiều rồi!

Mà nhìn xuyên qua bên cạnh phụ thân hắn lại thấy được một màn làm hắn tuyệt vọng hơn. Phía sau đại môn là một cái sân thật lớn, ở trên có Cuồng Long Thiết Kỵ đang sắp hàng chỉnh tề, bọn họ chia làm hai đội, tên cầm đầu một đội là một lão nhân mang một thân chiến giáp màu vàng lóng lánh, đại kiếm màu đỏ trong tay thả ra nồng đậm huyết tinh khí, hắn lập tức nhận ra người này - Nộ Chi Kiếm Thánh Tạp La!

Mà bên kia là một lão nhân thần tình đáng khinh có thân hình cao lớn, không có mấy ai biết tên thần bí này là ai, nhưng mỗi lần hắn xuất hiện đều làm cho đại quân Tạp Đặc mất hồn. Là một quan quân trải qua phục kích chi chiến của bần đạo, hắn rất khắc sâu một kiếm của người này khi hắn chém Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc bị thương, lúc ấy vô số người đều tiếc hận cho một kiếm kia, một kiếm hoa mỹ huy hoàng kia thật sự không nên thuộc về một nam nhân đáng khinh như vậy chứ?

Tạm đại cao thủ công với Thiết Giáp Thú và 2000 Cuồng Long Thiết Kỵ, cái này có cần đánh không? Đây là một cái ý niệm cuối cùng trong đầu hắn, lập tức hắn đã bị Thiết Giáp Thú mất kiên nhẫn, dùng một đạo lửa nóng hóa thành tro tàn. Trải qua Tam Muội Chân Hỏa của bần đạo rèn luyện, Thiết Giáp Thú đã thành công tiến hóa. Bây giờ một ngọn lửa có thể phun ra xa hơn trăm thước, hơn nữa uy lực lại mạnh mẽ hơn rất nhiều. Trước kia phải đốt tới đốt lui mới tan một bộ giáp, bây giờ chỉ cần một kích đã phá tan liên tục hai ba bộ, nó chỉ nhẹ nhàng há miệng ra đã đốt cho Hổ Khiếu Quân mất đi một mảng lớn! Ít nhất cũng hơn trăm người!



Cái này làm những người theo sau và ở gần Hổ Khiếu Quân hoảng sợ, vừa rồi còn đang tốt lành, sau tự dưng thành tro bụi ngay? Nhưng mà phụ thân lại không đợi bọn hắn phản ứng, "Theo ta giết ra!" Phụ thân rống giận, một bên thêm "Quang Minh Tán Lễ" vào cho bộ hạ, một bên thao túng Thiết Giáp Thú giết về phía Hổ Khiếu Quân!

Trải qua con đường sinh tử khi nãy, bỏ mạng chạy như điên, tuy rằng vẻn vẹn chỉ chạy qua một con đường thôi nhưng số Hổ Khiếu Quân chiến sĩ nằm xuống dưới sự ám toán của Cung Tiễn Thủ sẽ không ít hơn 1000. Hơn nữa thi thể ngăn cản làm bộ đội phía sau không đuổi kịp tốc độ vân vân đã làm cho trận hình chỉnh tề của Hổ Khiếu Quân đã phá thành mảnh nhỏ. Hơn nữa quan chỉ huy đã bỏ mạng trước rồi, đội hình không còn chỉnh tệ vừa thúc đẩy nhau, vừa không có quan chỉ huy điều hành phối hợp, đám chiến sĩ loạn này mà chống cự lại 2000 Cuồng Long Thiết Kỵ dưới sự dẫn dắt của tam đại cao thủ, không cần đánh cũng biết thảm thiết bao nhiêu!

Phụ thân đầu tàu gương mẫu, gặp người trảm người, gặp ngựa trảm ngựa, dưới tay không một ai chống cự nổi. Khi gặp người nhiều không giết nổi nữa thì Thiết Giáp Thú sẽ phun một ngọn lửa tới, lập tức xé mở một lỗ hổng, mặc cho phụ thân phát huy toàn lực. Bên trái phải hắn có Tạp La và sư thúc tổ hộ pháp, bảo đảm hắn sẽ không phát sinh nguy hiểm vì bị vây quanh, Cuồng Long Thiết Kỵ ở phía sau chỉ cần chạy theo là được, cơ hồ không có địch nhân có thể tránh thoát tập kích của ba tên biến thái kia. Cho dù ngẫu nhiên có người sót lại cũng bị 2000 Địa Hành Long tươi sống dẫm chết!

Hổ Khiếu Quân dũng mãnh vô địch, dưới nhiều nhân tố bất lợi như vậy bị đánh bại một cách uất ức nhất từ khi thành lập từ vài chục năm trước. Mà đám người Tạp Đặc Cận Vệ Quân còn thảm hơn bọn hắn, đám khinh kỵ binh này, nguyên bản mục đích của bọn hắn là muốn dùng xung phong liều chết vào trong thành để chế tạo hỗn loạn, nhưng mà đi theo sau lưng Hổ Khiếu Quân đã bị vô số vũ tiễn nghênh đón. Đám Cung Tiễn Thủ trên kia đều chán bán đám áo sắt Hổ Khiếu Quân rồi, bây giờ nhìn thấy một đám khinh kỵ binh bì giáp hộ thân, ai còn nguyện ý dày vò nữa? Đều chuyển mục tiêu vào Tạp Đặc Cận Vệ Quân.

Tạp Đặc Cận Vệ Quân xem như tổn thương trầm trọng, 2 bên đường phố đều là cửa hàng, cửa đóng chặt, mặc cho đập thế nào cũng không mở, mà Cung Tiễn Thủ ở trên đầu ngày càng nhiều, vũ tiễn như không cần tiền rải xuống, bắn cho Tạp Đặc Cận Vệ Quân người ngã ngựa đổ, vô cùng thê thảm!

Quan quân cao thủ trong Cận Vệ Quân không chịu nổi tình trạng chỉ bị đánh không hoàn thủ như vậy nữa, dẫn đầu xuống ngựa tiếp chiến, dựa vào lẫn nhau che dấu, dùng binh khí và tấm chắn đón đỡ, vì đồng bạn tranh thủ một ít thời gian. Một quan quân dùng đấu khí đập vỡ, phá tan cửa gỗ, nhưng mà sau đó bên trong cửa vọt ra mấy cái trường thương, đâm tên phá của thành con nhím. Chiến hữu phụ trách che dấu thấy vậy, bi phẫn không thôi, dẫn người giết vào, nhưng mà luôn bị chiến sĩ Thanh Long Quân Đoàn giảo hoạt lợi dụng công sự che chắn ngăn trở.

Bên trong cửa hàng cũng không phải là nơi tốt, một đống bàn ghế hạn chế sự phát huy của cao thủ, mà Thanh Long Chiến Sĩ phòng thủ không phải dùng trường thương đâm thì dùng nỏ tiễn bắn, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý. Nói nhảm, mấy ngày nay cứ rảnh ra là bần đạo bắt bọn hắn diễn luyện, cũng đã hai tháng rồi, dù là heo cũng ăn ý! Sau đó đám bộ đội còn thừa của Tạp Đặc Cận Vệ Quân liền lâm vào một hồi chiến đấu trên đường phố gian khổ dị thường! Bất quá, hình như bần đạo ở đây có đến 30 vạn bộ binh nha, tuyệt đối có thể chơi đến sáng với bọn hắn!

Ngoài thành, ngay sauu khi Hổ Khiếu Quân giết vào trong thành, thủy quân Tạp Đặc đã khởi xướng công thành chiến trong tiếng hô rung trời. Bọn họ một tay nâng thang, một tay cầm chắn, miệng cắn binh khí, ngay khi quan trên cao giọng ra lệnh đều cùng nhau dựng thang lên tường. Nhưng mà khi bọn hắn vừa tiếp cận tầm bắn của cung tiễn bình thường, trên thành lại đột nhiên xuất hiện vô số bóng người và cây đuốc, lập tức vô số vũ tiễn đầy trời rải xuống dưới, cùng với vũ tiễn còn có siêu cấp trọng nỏ vô cùng đáng sợ.

Những lợi khí này nguyên bản đã lực sát thương cực kỳ mạnh trong hải chiến và tầm bắn cao tới 500 thước rồi. Tên mà thứ này bắn ra to như tiêu thương, cho dù là Địa Hành Long cũng có thể bắn thủng. Là vũ khí dùng khi bắn chiến hạm của địch nhân, luôn luôn chế tạo trong xưởng của thành. Sau khi tiếp thụ Tạp Tháp Nhĩ Thành, bần đạo vơ vét được 300 cái, đặt 1/3 trên tường thành. Chúng nó vẻn vẹn công kích một lượt đã làm cho cả trăm thủy quân rập rạm bên dưới ngã xuống, cơ hồ mỗi một tiễn đều ít nhất bắn xuyên qua năm người. Tấm chắn phòng hộ không có một chút hiệu quả, uy lực thật sự quá kinh người!

Nhưng mà cái này còn chưa đủ để dọa Tạp Đặc thuỷ quân, Liệt Hỏa Phần Giang chi chiến đã làm trên lưng bọn họ đeo thanh danh thất bại khuất nhục, làm cho bọn họ, những kẻ luôn luôn vô địch trên mặt biển làm sao có thể tiếp thụ đây? Hơn nữa hành động nhân nghĩa của Tây Tư Nhĩ thân vương đều làm trong lòng họ cảm kích không thôi, thề nhất định phải đánh bại Thanh Long quân trên chiến trường, nhất định phải đánh bại Long Thanh Thiên. Rốt cục bây giờ đã có cơ hội rồi, thương vong chỉ càng khơi dậy hung tính của họ mà thôi, một đám lao về phía trước như không cần mạng vậy!

Nhưng mà ngay khi bọn họ cách tường còn không đủ trăm mét, một chuyện đáng sợ hơn đã xuất hiện, chỉ thấy trên tám tòa vọng tháp cao kia lóe lên lử đó, một đám bóng người xuất hiện, dưới sự chiếu rọi của ngọn đèn có thể thấy bọn họ đang múa may lá cờ nhỏ trong tay, làm ra những động tác khác nhau. Sau đó, khi Tạp Đặc đại quân vẫn còn không hiểu chuyện gì xảy ra thì một tảng mũi tên lớn bao phủ lên chỗ đông thủy quân nhất, so với vũ tiễn mà đám Cung Tiễn Thủ ở trên tường thành bắn ra thì mật độ của đám tên này phải dày đặc hơn vài lần. Thủy quân Tạp Đặc ngã xuống một mảng lớn, chỗ dày đặc nhất, dưới đất đều là rậm rạp cũng tiễn, mọi người đều bị bắn thành con nhím!

Tây Tư Nhĩ thân vương nhìn thấy một màn kinh người này, vẻ mỉm cười tự tin trên khuôn mặt lập tức biến thành khiếp sợ! Loại vũ tiễn với mật độ này hiển nhiên không phải chỉ vài Cung Tiễn Thủ rải rác có thể bắn ra, nhưng mà dưới tình huống bị đánh lén, lại trong đêm khuya khoắc làm sao có một đội Cung Tiễn Thủ đông đúc đợi lệnh? Trừ phi bọn họ đều không ngủ, không nghỉ, nếu không chỉ có một khả năng - Long Thanh Thiên đã sớm có chuẩn bị. Sau Liệt Hỏa Phần Giang chi chiến, hắn lại bị Âm Hiểm Quân Thần này tính kế thêm một lần nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trương Tam Phong Dị Giới Du

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook