Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 19: ĐẤU BẢO ĐẠI HỘI (1)

Tả Tự Bản

27/03/2013

Bần đạo tự có chủ ý, thế nào lại mắc lừa mấy chú lùn này được!

“Làm sao đại sư lại biết ta chưa từng thấy qua? Nói không chừng là ta đã thấy qua nhiều, mấy thứ đồ của người chắc cũng hư hỏng hết rồi?” Ta cố ý chèn ép vinh dự của đại sư.

“Hắc hắc, dựa vào ngươi à? Ngươi còn nhỏ tuổi vậy mà dám nói đã thấy qua nhiều à? Ngay cả ta đã hơn 800 tuổi cũng còn không dám nói!”

“Hắc hắc, ta thấy được chắc có lẽ không nhiều hơn đại sư!” Ta cố ý ngừng lại một chút.

“Ha ha, tiểu tử cũng biết sai rồi à!” Đại sư đắc ý nói.

“Ta … có … chắc chắn … nhiều hơn so với đại sư … !”

“Ngươi nói cái gì?” Đại sư cả giận.

“Ta có đồ tốt, đoan chắc là so với đồ tàng trữ của toàn ải nhân tộc thì còn nhiều hơn!” Ta lớn tiếng trả lời.

“Ha ha …” Đại sư không giận mà cười. “Ngươi có? Ha ha! Đem ra cho ta nhìn xem?”

“Ta tuy có đồ tốt, nhưng cũng không phải tùy tiện là có thể cho người khác xem được!” Ta đem nguyên văn câu nói của đại sư trả lại cho hắn.

“Ha ha! Có ý tứ! Đã khoe khoang còn bảo ta không phản đối, tiểu tử ngươi lợi hại à!”

“Có dám cược không?”

“Ồ, cược thế nào?”

“Ta đem ra một kiện, đại sư lại đem ra một kiện so tốt xấu với nó. Sau đó ta lại lấy ra một kiện so với đồ của đại sư, cuối cùng xem ai không xuất ra được nữa thì tính là thua cuộc! Người thắng cuộc có thể chọn một kiện vật phẩm của người thua làm phần thưởng! Không biết đại sư có dám không?”

“Tiểu tử, ta không muốn so đo với ngươi, gia thế của ngươi có thể không tệ nhưng tuyệt đối sẽ không lại mấy ngàn năm tàng trữ của chúng ta. Ta không thể khi dễ một hài tử!” Ai … lão gia hỏa này, thật đúng là một người không tệ! Chỉ là bảo ta nhìn chằm chằm, đành phải ủy khuất tìm người giúp thôi!

“Thế này đi! Chúng ta có thể đi đến phía trước, ta tìm mẫu thân ra mặt, đại sư tìm tộc trưởng ra mặt. Nếu ngài đã biết gia thế của ta thì nên biết ta cũng không cần một kiện đồ vật, ta xem trọng chính là hy vọng có thể thông qua lần trao đổi này có thể tăng thêm kiến thức, ta hy vọng đại sư có thể thành toàn cho ta!”



“Vậy à, được rồi, nếu như công chúa điện hạ ra mặt ta đương nhiên không còn gì để nói! Đi thôi!”

Trở lại đại sảnh, đại sư đi tìm tộc trưởng để thương lượng, rất nhanh đã nổi lên tranh luận!

Ta đem đầu đuôi sự tình kể lại cho mẫu thân, bà cau mày nói: “Con đừng tưởng rằng có kiện thần khí thì không xem ai ra gì, tàng trữ mấy ngàn năm của ải nhân không phải là nói giỡn, tuyệt đối sẽ có vài món thần khí trong tay! Con có nắm chắc thắng không? Đừng có đem “Nộ Long Chi Bào Hao” thua đó!”

“Mẫu thân xem thường con sao? Thần khí còn phân cấp bậc, ‘Nộ Long Chi Bào Hao’ bài danh là đệ nhất thần khí cung nỏ, trừ khi bọn họ còn có vũ khí bài danh đệ nhất khác, đệ nhất pháp trượng ‘Ma Pháp Thần Chúc Phúc’ thì ở tại Tinh Linh Chi Sâm, đệ nhất kiếm ‘Chiến Thần Lễ Tán’ thì ở tại tổng bộ Quang Minh giáo hội, nghe nói tổ mẫu của con còn giữ đệ nhất chủy thủ ‘Nguyệt Thần Chi Vẫn’ là sát thủ chi vương trong ngũ đại cường giả của đại lục, bọn họ còn có thể đem ra được cái gì?”

“Còn thương? Đệ nhất thương “Thiểm Điện Chi Nộ’ không biết hạ lạc ở đâu, còn thuẫn bài nữa? Đệ nhất thuẫn ‘Sanh Mệnh Nữ Thần Thủ Hộ’ cũng không biết ở đâu? Còn có khải giáp nữa chứ?”

“Cho dù bọn họ có thì nhiều nhất cũng chỉ bình thủ, đều là đệ nhất, chúng ta không chắc là thua? Bình thủ thì không bị tổn thất, còn nếu thắng thì có thể được một kiện thần khí mà!”

“Con cũng thật âm hiểm mà! Được rồi, nhưng con phải chia một nửa!” Mẫu thân lại uy hiếp ta.

“Chia như thế nào? Đập nó thành hai nửa?” Ta giả ngu.

“Con đưa ta một nửa giá thị trường rồi con lấy vật, còn không thì ta đưa con tiền rồi ta lấy vật! Mẫu thân cho con chọn trước đó!” Sự rộng lượng của mẫu thân làm ta xấu hổ a!

“Mẫu thân, người không làm gì mà lại lấy một nửa? Có phải không thích hợp lắm không?”

“Mẫu thân là công chúa, con biết để cho một vị công chúa giúp con đánh bạc, mẫu thân nỗ lực chính là kim tiền nên không cách nào cân nhắc được vinh dự! Lấy một nửa đã là ít rồi đó!”

“Được rồi! Con luôn bại dưới tay người mà!” Bần đạo bất dắc dĩ đành phải đáp ứng. “Nhưng mà mẫu thân, nếu thắng được một kiện thần khí, con lại muốn nó nhưng mà không có tiền thì làm sao bây giờ?”

“Con ít giả bộ đi! Con đem bán linh kiện từ cửu đầu xà theo ta thấy thu vào không dưới bốn trăm vạn kim tệ, lại còn phỏng chế ma pháp kiếm, một thanh không dưới trăm vạn? Lại còn có một ít con từ chỗ bà ngoại tiện tay lấy nữa mà, lúc này mới ba năm mà con trở về Tinh Linh Chi Sâm bốn lần rồi. Tổng cộng lại mẫu thân thấy không dưới 1500 vạn kim tệ, quân phí một năm của Thanh Long quân đoàn của phụ thân con cũng chỉ là số lẻ của con, 500 vạn, lại còn bị Thạch Nguyên gia chưởng quản tài chính ăn chặn một ít, trước kia thì không như vậy, đều là do con ban tặng đó. Còn dám theo ta mà khóc, ngươi mang quyển trục trị giá hơn trăm vạn ra ngoài đánh người! Phụ thân ngươi khi biết thu nhập của ngươi là bao nhiêu, trong lòng cũng muốn đánh cướp ngươi đó!”

“Trách không được ánh mắt phụ thân nhìn con luôn là lạ!”

“Thôi được! Thật không biết ngươi cần nhiều tiền như vậy để làm gì? Gia gia ngươi lại còn che chở cho ngươi, bằng không ta đã sớm thu lại hết tiền đưa cho phụ thân ngươi làm quân phí!”

“Mẫu thân, so về buôn bán người còn kiếm nhiều hơn con, sao người không trợ giúp phụ thân một chút ạ?”

“Quân đội là của quốc gia, dựa vào cái gì mà bắt ta bỏ tiền nuôi dưỡng, hơn nữa hàng năm ta đều cho Thanh Long quân đoàn một trăm vạn, mấy năm nay tăng lên hai trăm vạn, còn muốn thế nào nữa? Được rồi, bọn họ tới, con chuẩn bị một chút đi! Đừng làm mất thể diện đó!”



Lúc này tộc trưởng bên kia cũng đã tranh luận xong. Đi đến nói với mẫu thân: “Công chúa điện hạ, ngài xem sự tình này nên làm gì cho tốt đây?”

“Tộc trưởng đại nhân, hài tử này ỷ vào có điểm tiểu thông minh nên hơi bốc đồng, bởi vì chuyện hắn bị phong ấn, nên người trong nhà đều rất sủng ái hắn, đặc biệt là gia gia và bà ngoại hắn, cấp cho hắn không ít đồ tốt để phòng thân. Kết quả là hắn càng ngày càng cuồng vọng. Ngài có thể không biết chứ tài sản của hắn đúng là độc lập, cho nên ta sẽ không có giúp hắn! Ta hy vọng ngài có thể giáo huấn hắn một chút! Đừng lo khi hắn thất bại sẽ không chịu nhận, hắn tuy còn nhỏ nhưng dám làm dám chịu, ta có thể bảo đảm cho nó.”

“Ngài nói không tham gia, vậy không phải là chúng tôi khi dễ hài tử sao?”

“Ha ha, ngài cũng đừng xem thường hắn, thi thể của cửu đầu xà là do hắn phát hiện, trong tổ nó có gì thì đều bị hắn thu hết rồi, cái không gian giới chỉ đó chính là của Cách Lâm Tư Phan – Đái Nhĩ lưu lại, hơn nữa bên trong còn có không ít đồ tốt, ngay cả ta mà cũng không được xem, hơn nữa người trong nhà cho hắn không ít, ngài phải cẩn thận đấy! Nếu lỡ bị thất bại, đối với danh dự của ải nhân tộc không tốt lắm đâu!”

“Di vật của luyện kim đại tông sư Cách Lâm Tư Phan – Đái Nhĩ? Quả nhiên lợi hại! Tiểu tử ngươi lỡ thua mấy trăm vạn sẽ không khóc đó chứ?”

“Mấy trăm vạn thôi mà, ta không xem trọng lắm!”

“Khẩu khí lớn đó!”

“Lần trước ta dánh nhau với người ta, một hơi sử dụng quyển trục trị giá trên trăm vạn, cho tới giờ vẫn chưa từng đau lòng!”

“Thật ư?” Tộc trưởng nhìn mẫu thân hỏi.

“Không sai, hắn một chút cũng không đau lòng, tìm bà ngoại là có lại được, chỉ có ta là đau lòng đến mấy ngày không ăn cơm được!” Mẫu thân cười khổ nói.

“Ha ha … tốt, nếu như vậy thì bắt đầu đi, chúng ta cũng xác thật là muốn kiến thức các ngươi tàng trữ thứ gì. Mời theo ta.”

Chúng ta đi tới tầng đỉnh, nơi này chỉ có ta, mẫu thân, và mấy người trưởng lão ải nhân cùng Hàn Mặc.

“Lần này chúng ta đấu bảo hy vọng ngài có thể giữ bí mật, được không?”

“Đương nhiên, chúng ta thề sẽ không tiết lộ bất cứ thứ gì đã nhìn thấy!” Mẫu thân nghiêm túc nói.

“Ân, vậy người nào trước đây?” Tộc trưởng hỏi.

“Ta trước đi!” Ta đem ra thanh ma pháp kiếm mà Cách Lâm Tư Phan – Đái Nhĩ làm cuối cùng, ta cũng phỏng chế được mấy thanh, nhưng không tốt như nguyên trạng, chủ yêu là do phẩm chất ma tinh thạch không bằng, Phong hệ tinh thạch tốt thì căn bản không ai bán, cho nên ta chỉ có thể làm được nhiều nhất hai loại phát thuật, uy lực cũng nhỏ đi rất nhiều. Dù như vậy cũng bán được hơn trăm vạn kim tệ, dù sao cũng là vũ khí pháp thuật khó kiếm mà! Sau khi ta biểu thị ba pháp thuật ở bên trong, ải nhân bị ta ép trước! Trên mặt không dấu được sự giật mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trương Tam Phong Dị Giới Du

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook