Chương 505: Lão xử nữ vạn năm
Tả Tự Bản
29/03/2013
Khi mệnh lệnh của ta vừa ra, Lệ Nhược Nhã nhất thời dừng hành động tự sát, mặc dù nàng có ý thức thanh tĩnh, nhưng mà tận sâu trong nội tâm nàng lại bị Nô Thú Hoàn khống chế vững chắc. Bị Nô Thú Hoàn khống chế, tất cả bộ phận thân thể nàng sẽ ưu tiên theo mệnh lệnh của ta mà hành động, chỉ có mệnh lệnh của ta Lệ Nhược Nhã mới có khả năng hoạt động thân thể.
Cho nên sau khi Lệ Nhược Nhã tự sát thất bại, nàng lập tức hiểu ra mình không thể chết được. Vừa nghĩ tới sau này phải hoàn toàn nghe mệnh lệnh của ta làm việc, nói không chừng bản thân sẽ phải đích thân giết chóc Thiên Sứ của Quang Minh thần tộc. Trở thành cỗ máy giết chóc cho hắn.
Nói không chừng bản thân còn bị hắn lấy đi trinh tiết trở thành một nô lệ tính dục đáng giận kia, nhìn bản mặt vô sỉ kia của hắn thì chuyện tình vô lễ xem như đã có thể thấy được, chuyện này cơ hồ khẳng định được rồi, cuộc sống thế này làm sao sống nổi đây? Lệ Nhược Nhã vừa nghĩ tới tương lai bi thảm của bản thân. Một loại tuyệt vọng trước nay chưa từng có tràn ngập trong lòng của nàng.
"A? Cầm thú? Ngươi lại dám nói ta là cầm thú?" Bần đạo cực kỳ buồn bực phản bác: "Ta là người thành thật như thế, ta không hề xấu xa như ngươi tưởng tượng chút nào!"
"Hừ. Phải không?" Lệ Nhược Nhã lấy tay che lại đầu vú mãi cho đến bây giờ còn mơ hồ đau âm ỉ, vừa khinh thường nói: "Người đàng hoàng thì đi đại náo hôn lễ, mạnh mẽ cướp đoạt tân nương? Người đàng hoàng còn đang chiến đấu lại không quên, ~ không quên cắn bộ ngực nữ tử chứ? Ô…ô…, thân thể của ta cho tới bây giờ còn chưa có bị gã nam nhân xấu xa nào đụng tới đâu." Lệ Nhược Nhã nói đến chỗ thương tâm thì khóc nức nở, nữ cường nhân mạnh mẽ nổi danh khắp Thiên Giới lại bị ta trêu cho khóc rống lên, coi như là ta cũng nhất thời không biết nói gì nữa.
"Hắc hắc. Cái này ..." bần đạo quanh co hồi lâu cũng nói không ra lời. Ta thế này lại đi vô lễ với một lão xử nữ hơn một vạn năm ngàn tuổi, ta ngất, quả thực là…, không có thiên lý mà. Bần đạo hiện tại đang rất lúng túng, ta hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào. Cuối cùng, ta chỉ có thể lựa chọn trốn tránh. Nói với nàng: "Ngươi sau này hãy nghe Nhược Lan chỉ huy, ta đi trước."
Vừa nói, ta lập tức phóng chân chạy ra một góc khác của hòn đảo, dẫn theo cả Cái Thứ. Ta bảo hắn nằm trên mặt đất, lấy thân thể khổng lồ làm bức tường chia cách với bên kia để cho cảnh tượng ta lúng túng không bị ai nhìn thấy. Bần đạo thoải mái nằm ở trên bụng Cái Thứ, phơi ánh nắng mặt trời, buồn bực, thật sự không thoải mái. Đột nhiên, kim quang chợt lóe bên cạnh ta, Athena xuất hiện. Nàng lúc này toát ra khí tức ôn nhu, lẳng lặng nằm vào trong lòng ta.
"Ngươi ~ khỏe không?" Athena nhẹ nhàng hỏi thăm một câu, trong đó nàng hàm chứa tất cả thiên ngôn vạn ngữ, cái loại ân tình phát ra từ tận tâm can phế phủ này từ ngữ không thể nào diễn đạt, làm cho ta nghe một cái không khỏi tâm sinh cảm động.
"Ta rất tốt. Chỉ hơi nhớ ngươi thôi!" Bần đạo tận lực kềm chế tâm tình kích động, muốn nói ra ổn định một chút, nhưng mà nói ra khỏi miệng mới phát hiện thanh âm run rẩy còn lợi hại hơn so với ta tưởng tượng.
"Ta cũng nhớ ngươi." Athena ôm cổ ta, nói: "Mặc dù trước kia không có trí nhớ ban đầu về chúng ta, nhưng mà kể từ khi gặp mặt ở Thiên Giới Chi Môn ta đã nhớ kỹ chàng, chàng lúc đó như là một bóng dáng mơ hồ thường xuyên xuất hiện trong đầu ta, chỉ cần ta tu luyện đến bình cảnh chàng sẽ xuất hiện giúp ta đột phá rất nhanh."
"Ta trước kia còn đang kỳ quái chuyện này, cho đến gần đây thấy được phân thân của ta, ta mới hiểu được hết thảy tất cả." Athena động tình nói: "Trong đầu ta xuất hiện trí nhớ mà chúng ta ước hẹn cả đời. Làm cho ta nhớ ra chàng đã vì ta cam tâm bỏ qua tính mạng vĩnh hằng, lựa chọn đồng quy vu tận với kẻ địch, khi chàng cùng ta rơi vào luân hồi, Athena cũng biết kiếp này lẫn kiếp sau ta đã thuộc về ngươi."
"Hắc hắc." Bần đạo ngượng ngùng cười: "Lúc ấy ta cũng không có nghĩ nhiều như thế, chẳng qua ta cảm thấy nếu không có ngươi, cuộc sống sẽ mất đi hết thảy ý nghĩa cho nên mới hành động như vậy, ta lúc ấy chỉ muốn ở một chỗ với ngươi. Chúng ta là vợ chồng mà, dù có đi xuống Địa ngục cũng phải vai sóng vai, chắp tay mà đi. Vĩnh viễn không chia lìa."
"Chàng thật khờ. Athena đáng giá cho chàng mạo hiểm lớn như vậy sao?" Athena nhìn ta nói: "Chàng lúc ấy nếu một mình chạy đi, vẫn như cũ là Tam Bảo đạo nhân uy phong lẫm lẫm, Đại La Kim Tiên, vẫn có thể hoành hành Thần giới, vẫn có thể tiêu dao sung sướng. Nào giống như hiện tại, bị mấy Thiên Sứ sáu cánh đuổi cho chạy trốn khắp nơi?"
"Hắc hắc, nhưng mà ta ở trên đó thì không cưới được vợ nha? Cô đơn thật không có ý nghĩa. Nào giống như hiện tại, thê thiếp một đoàn, khà khà, hơn nữa ngươi còn biến thành hai, ta lời muốn chết." Bần đạo trêu đùa.
"Ha hả, ngươi cũng đừng an ủi ta, ở trên kia. Nhân vật cấp bậc chủ thần còn sợ không có thê thiếp? Bọn họ không phải có cả hậu cung đặc biệt, có thể tận tình hưởng thụ hay sao? Căn bản không cần lo lắng tình dục, chỉ một lòng chỉ trời tiến quân không tốt hơn sao?" Athena cười nói: "Lại nói chàng, chẳng lẽ thật sự biến thành quỷ háo sắc rồi? Thế nào mà chàng cưới ta nhiều năm như vậy còn không động phòng với ta đây?"
Athena tươi cười hỏi tới: "Không phải là khi đó chàng “không lên được” chứ?"
"Không nên nói bậy, ta làm sao có thể “không được” ?" Bần đạo cười khổ nói: "Chúng ta là thần tiên, thật ra chỉ cần chú trọng trao đổi tinh thần, không phải vui đùa nhục thể. Ta và ngươi đều là hạng người tâm cao khí ngạo, một lòng chỉ muốn tăng cường thực lực, một đường tinh tiến dũng mãnh, J khiêu chiến nhân vật cấp bậc như s mới là mục tiêu của chúng ta. Về phần những thứ khác, ai còn đi quan tâm đây?"
"Ha hả, đúng vậy, thật ra lúc ấy chàng dù có cưới một đoàn mỹ nữ hẳn là cũng vì tu luyện mà thôi. Ta sẽ không đi can thiệp làm gì, ngược lại sẽ ủng hộ chàng nữa kìa!" Athena cười nói: "Nhưng mà không biết tại sao hiện tại chàng nếu như cưới thêm một người, ta lại có cảm giác ghen tuông nhỉ!"
"Ừ, có thể là tâm thái bất đồng. Cụ thể thì ta cũng không biết ." Bần đạo cười khổ nói.
"Ta nghĩ ra!" Athena đột nhiên kêu lên: "Trước kia ta cho rằng những nữ nhân kia chỉ là một loại công cụ, biết các nàng ở trong lòng ngươi sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì. Căn bản không đả động được tấm lòng của ngươi, cho nên lúc đó ngươi nếu như có thêm nhiều nữ nhân ta mới không để ý tới. Nhưng mà hiện tại thì không giống với lúc trước, ngươi tìm ra mấy nữ hài tử này một người nào cũng sắc nước hương trời. Hiển nhiên, các nàng ở trong lòng ngươi đã có một chỗ đứng phải không?"
"Ừ, những người đó hẳn là không có địa vị bằng nàng trong lòng ta." Bần đạo đàng hoàng thừa nhận: "Ít nhất ta bây giờ có thể vì nàng đi tìm chết. Đối với các nàng kia thì thiếu một chút nữa."
"Đó, chính là như vậy, cho nên trong lòng ta mới có tư vị không giống xưa." Athena sau đó cười nói: "Ha hả, cưới thì cứ cưới đi. Hiện tại tình thế đối với chúng ta đã quá không ổn rồi, ngươi không dùng biện pháp này gia tốc tu hành, ta sợ rằng sẽ có lúc ngươi bị nhóm người chim Thần Giới tiêu diệt mất. Tiện nghi cho ngươi, chung quy so với tiện nghi cho đám người chim kia thì tốt hơn."
"Thật xin lỗi, ta biết ngươi là nữ thần. Cùng với các nàng khác lấy chung một chồng thật sự là quá ủy khuất rồi." Bần đạo áy náy xin lỗi nàng.
"Ngươi biết trong lòng ta có ủy khuất là được, chỉ cần trong lòng ngươi hiểu, ta sẽ rất cao hứng." Athena chân thành nói: "Thật ra đây cũng là phương pháp tốt nhất mà chúng ta có thể xử trí, nếu muốn trả thù Thiên Giới, bản thân không có tổ chức mạnh mẽ chỉ sợ hành động không thành nổi, thủ hạ bình thường căn bản không đáng tin cậy. Tỷ như đám thủ hạ kia của ta, bọn hắn mà phản bội chúng ta sẽ rơi rớt tới mức thế nào đây? Cho nên, thu mấy người có thể tin rồi tăng cường bọn họ thành thần, đến khi cần thiết thì an tâm hơn nhiều. Tất cả đều đã là một thể, cho nên ngươi cũng không cần tự trách."
"Ừ, ta hiểu. Đây là nàng cho ta phụng chỉ tán gái nha!" Bần đạo gật đầu, sau đó ngửa mặt lên trời cuồng tiếu nói: "Ta sẽ mang tất cả mỹ nữ thích hợp gặp gỡ được, thu hết thảy vào dưới trướng, khà khà."
"Nghĩ tốt lắm sao?" Athena đánh ta một cái thật nặng, nói: "Thu thần thiếp là chuyện của ta và Vong Ưu, ngươi không có tư cách tham dự. Nếu như chúng ta không cho phép thì ngươi không thể đi lung tung đụng cỏ trêu hoa, nếu như dám phạm quy, hừ, không cần ngươi động thủ, ta sẽ đích thân xây hậu cung giúp ngươi, sau đó ném ngươi vào trong đó."
"A, tốt như vậy?" Bần đạo mừng rỡ nói: "Đưa vào làm hoàng đế hả?"
"Không phải ..." Athena lạnh lùng nói: "Là vào làm thái giám."
Trời đất nổ ầm một tiếng, bần đạo trực tiếp bổ nhào xuống đất.
"Ha hả, xem ngươi còn dám làm loạn hay không." Athena cười nói.
"Không dám, tuyệt đối không dám, ta thề ta sẽ cẩn thận quản lý tốt tiểu đệ đệ bản thân, tuyệt đối sẽ không để hắn bất tuân quy định." Bần đạo vội vàng tỏ thái độ, sau đó cười khổ nói: "Ta cũng không muốn trở thành Đông Phương Bất Bại ở Tiên Giới, như vậy thật là xấu hổ chết người đó."
"Ha hả, như vậy là tốt rồi." Athena cười nói: "Vì phần thưởng cho ngươi, Tiên Nhã kia ngươi có thể ăn!"
"Tiên Nhã?" Bần đạo ngẩn người, nói: "Nói cho ta biết, thiên phú của nàng cũng không cao, sợ rằng khi làm thần thiếp (thê thiếp của thần) phụng bồi sẽ liên lụy ngươi phát huy thực lực đó? Chuyện của Tiên Nhã ta sẽ xử trí tốt, nàng cũng không cần làm loạn."
Cho nên sau khi Lệ Nhược Nhã tự sát thất bại, nàng lập tức hiểu ra mình không thể chết được. Vừa nghĩ tới sau này phải hoàn toàn nghe mệnh lệnh của ta làm việc, nói không chừng bản thân sẽ phải đích thân giết chóc Thiên Sứ của Quang Minh thần tộc. Trở thành cỗ máy giết chóc cho hắn.
Nói không chừng bản thân còn bị hắn lấy đi trinh tiết trở thành một nô lệ tính dục đáng giận kia, nhìn bản mặt vô sỉ kia của hắn thì chuyện tình vô lễ xem như đã có thể thấy được, chuyện này cơ hồ khẳng định được rồi, cuộc sống thế này làm sao sống nổi đây? Lệ Nhược Nhã vừa nghĩ tới tương lai bi thảm của bản thân. Một loại tuyệt vọng trước nay chưa từng có tràn ngập trong lòng của nàng.
"A? Cầm thú? Ngươi lại dám nói ta là cầm thú?" Bần đạo cực kỳ buồn bực phản bác: "Ta là người thành thật như thế, ta không hề xấu xa như ngươi tưởng tượng chút nào!"
"Hừ. Phải không?" Lệ Nhược Nhã lấy tay che lại đầu vú mãi cho đến bây giờ còn mơ hồ đau âm ỉ, vừa khinh thường nói: "Người đàng hoàng thì đi đại náo hôn lễ, mạnh mẽ cướp đoạt tân nương? Người đàng hoàng còn đang chiến đấu lại không quên, ~ không quên cắn bộ ngực nữ tử chứ? Ô…ô…, thân thể của ta cho tới bây giờ còn chưa có bị gã nam nhân xấu xa nào đụng tới đâu." Lệ Nhược Nhã nói đến chỗ thương tâm thì khóc nức nở, nữ cường nhân mạnh mẽ nổi danh khắp Thiên Giới lại bị ta trêu cho khóc rống lên, coi như là ta cũng nhất thời không biết nói gì nữa.
"Hắc hắc. Cái này ..." bần đạo quanh co hồi lâu cũng nói không ra lời. Ta thế này lại đi vô lễ với một lão xử nữ hơn một vạn năm ngàn tuổi, ta ngất, quả thực là…, không có thiên lý mà. Bần đạo hiện tại đang rất lúng túng, ta hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào. Cuối cùng, ta chỉ có thể lựa chọn trốn tránh. Nói với nàng: "Ngươi sau này hãy nghe Nhược Lan chỉ huy, ta đi trước."
Vừa nói, ta lập tức phóng chân chạy ra một góc khác của hòn đảo, dẫn theo cả Cái Thứ. Ta bảo hắn nằm trên mặt đất, lấy thân thể khổng lồ làm bức tường chia cách với bên kia để cho cảnh tượng ta lúng túng không bị ai nhìn thấy. Bần đạo thoải mái nằm ở trên bụng Cái Thứ, phơi ánh nắng mặt trời, buồn bực, thật sự không thoải mái. Đột nhiên, kim quang chợt lóe bên cạnh ta, Athena xuất hiện. Nàng lúc này toát ra khí tức ôn nhu, lẳng lặng nằm vào trong lòng ta.
"Ngươi ~ khỏe không?" Athena nhẹ nhàng hỏi thăm một câu, trong đó nàng hàm chứa tất cả thiên ngôn vạn ngữ, cái loại ân tình phát ra từ tận tâm can phế phủ này từ ngữ không thể nào diễn đạt, làm cho ta nghe một cái không khỏi tâm sinh cảm động.
"Ta rất tốt. Chỉ hơi nhớ ngươi thôi!" Bần đạo tận lực kềm chế tâm tình kích động, muốn nói ra ổn định một chút, nhưng mà nói ra khỏi miệng mới phát hiện thanh âm run rẩy còn lợi hại hơn so với ta tưởng tượng.
"Ta cũng nhớ ngươi." Athena ôm cổ ta, nói: "Mặc dù trước kia không có trí nhớ ban đầu về chúng ta, nhưng mà kể từ khi gặp mặt ở Thiên Giới Chi Môn ta đã nhớ kỹ chàng, chàng lúc đó như là một bóng dáng mơ hồ thường xuyên xuất hiện trong đầu ta, chỉ cần ta tu luyện đến bình cảnh chàng sẽ xuất hiện giúp ta đột phá rất nhanh."
"Ta trước kia còn đang kỳ quái chuyện này, cho đến gần đây thấy được phân thân của ta, ta mới hiểu được hết thảy tất cả." Athena động tình nói: "Trong đầu ta xuất hiện trí nhớ mà chúng ta ước hẹn cả đời. Làm cho ta nhớ ra chàng đã vì ta cam tâm bỏ qua tính mạng vĩnh hằng, lựa chọn đồng quy vu tận với kẻ địch, khi chàng cùng ta rơi vào luân hồi, Athena cũng biết kiếp này lẫn kiếp sau ta đã thuộc về ngươi."
"Hắc hắc." Bần đạo ngượng ngùng cười: "Lúc ấy ta cũng không có nghĩ nhiều như thế, chẳng qua ta cảm thấy nếu không có ngươi, cuộc sống sẽ mất đi hết thảy ý nghĩa cho nên mới hành động như vậy, ta lúc ấy chỉ muốn ở một chỗ với ngươi. Chúng ta là vợ chồng mà, dù có đi xuống Địa ngục cũng phải vai sóng vai, chắp tay mà đi. Vĩnh viễn không chia lìa."
"Chàng thật khờ. Athena đáng giá cho chàng mạo hiểm lớn như vậy sao?" Athena nhìn ta nói: "Chàng lúc ấy nếu một mình chạy đi, vẫn như cũ là Tam Bảo đạo nhân uy phong lẫm lẫm, Đại La Kim Tiên, vẫn có thể hoành hành Thần giới, vẫn có thể tiêu dao sung sướng. Nào giống như hiện tại, bị mấy Thiên Sứ sáu cánh đuổi cho chạy trốn khắp nơi?"
"Hắc hắc, nhưng mà ta ở trên đó thì không cưới được vợ nha? Cô đơn thật không có ý nghĩa. Nào giống như hiện tại, thê thiếp một đoàn, khà khà, hơn nữa ngươi còn biến thành hai, ta lời muốn chết." Bần đạo trêu đùa.
"Ha hả, ngươi cũng đừng an ủi ta, ở trên kia. Nhân vật cấp bậc chủ thần còn sợ không có thê thiếp? Bọn họ không phải có cả hậu cung đặc biệt, có thể tận tình hưởng thụ hay sao? Căn bản không cần lo lắng tình dục, chỉ một lòng chỉ trời tiến quân không tốt hơn sao?" Athena cười nói: "Lại nói chàng, chẳng lẽ thật sự biến thành quỷ háo sắc rồi? Thế nào mà chàng cưới ta nhiều năm như vậy còn không động phòng với ta đây?"
Athena tươi cười hỏi tới: "Không phải là khi đó chàng “không lên được” chứ?"
"Không nên nói bậy, ta làm sao có thể “không được” ?" Bần đạo cười khổ nói: "Chúng ta là thần tiên, thật ra chỉ cần chú trọng trao đổi tinh thần, không phải vui đùa nhục thể. Ta và ngươi đều là hạng người tâm cao khí ngạo, một lòng chỉ muốn tăng cường thực lực, một đường tinh tiến dũng mãnh, J khiêu chiến nhân vật cấp bậc như s mới là mục tiêu của chúng ta. Về phần những thứ khác, ai còn đi quan tâm đây?"
"Ha hả, đúng vậy, thật ra lúc ấy chàng dù có cưới một đoàn mỹ nữ hẳn là cũng vì tu luyện mà thôi. Ta sẽ không đi can thiệp làm gì, ngược lại sẽ ủng hộ chàng nữa kìa!" Athena cười nói: "Nhưng mà không biết tại sao hiện tại chàng nếu như cưới thêm một người, ta lại có cảm giác ghen tuông nhỉ!"
"Ừ, có thể là tâm thái bất đồng. Cụ thể thì ta cũng không biết ." Bần đạo cười khổ nói.
"Ta nghĩ ra!" Athena đột nhiên kêu lên: "Trước kia ta cho rằng những nữ nhân kia chỉ là một loại công cụ, biết các nàng ở trong lòng ngươi sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì. Căn bản không đả động được tấm lòng của ngươi, cho nên lúc đó ngươi nếu như có thêm nhiều nữ nhân ta mới không để ý tới. Nhưng mà hiện tại thì không giống với lúc trước, ngươi tìm ra mấy nữ hài tử này một người nào cũng sắc nước hương trời. Hiển nhiên, các nàng ở trong lòng ngươi đã có một chỗ đứng phải không?"
"Ừ, những người đó hẳn là không có địa vị bằng nàng trong lòng ta." Bần đạo đàng hoàng thừa nhận: "Ít nhất ta bây giờ có thể vì nàng đi tìm chết. Đối với các nàng kia thì thiếu một chút nữa."
"Đó, chính là như vậy, cho nên trong lòng ta mới có tư vị không giống xưa." Athena sau đó cười nói: "Ha hả, cưới thì cứ cưới đi. Hiện tại tình thế đối với chúng ta đã quá không ổn rồi, ngươi không dùng biện pháp này gia tốc tu hành, ta sợ rằng sẽ có lúc ngươi bị nhóm người chim Thần Giới tiêu diệt mất. Tiện nghi cho ngươi, chung quy so với tiện nghi cho đám người chim kia thì tốt hơn."
"Thật xin lỗi, ta biết ngươi là nữ thần. Cùng với các nàng khác lấy chung một chồng thật sự là quá ủy khuất rồi." Bần đạo áy náy xin lỗi nàng.
"Ngươi biết trong lòng ta có ủy khuất là được, chỉ cần trong lòng ngươi hiểu, ta sẽ rất cao hứng." Athena chân thành nói: "Thật ra đây cũng là phương pháp tốt nhất mà chúng ta có thể xử trí, nếu muốn trả thù Thiên Giới, bản thân không có tổ chức mạnh mẽ chỉ sợ hành động không thành nổi, thủ hạ bình thường căn bản không đáng tin cậy. Tỷ như đám thủ hạ kia của ta, bọn hắn mà phản bội chúng ta sẽ rơi rớt tới mức thế nào đây? Cho nên, thu mấy người có thể tin rồi tăng cường bọn họ thành thần, đến khi cần thiết thì an tâm hơn nhiều. Tất cả đều đã là một thể, cho nên ngươi cũng không cần tự trách."
"Ừ, ta hiểu. Đây là nàng cho ta phụng chỉ tán gái nha!" Bần đạo gật đầu, sau đó ngửa mặt lên trời cuồng tiếu nói: "Ta sẽ mang tất cả mỹ nữ thích hợp gặp gỡ được, thu hết thảy vào dưới trướng, khà khà."
"Nghĩ tốt lắm sao?" Athena đánh ta một cái thật nặng, nói: "Thu thần thiếp là chuyện của ta và Vong Ưu, ngươi không có tư cách tham dự. Nếu như chúng ta không cho phép thì ngươi không thể đi lung tung đụng cỏ trêu hoa, nếu như dám phạm quy, hừ, không cần ngươi động thủ, ta sẽ đích thân xây hậu cung giúp ngươi, sau đó ném ngươi vào trong đó."
"A, tốt như vậy?" Bần đạo mừng rỡ nói: "Đưa vào làm hoàng đế hả?"
"Không phải ..." Athena lạnh lùng nói: "Là vào làm thái giám."
Trời đất nổ ầm một tiếng, bần đạo trực tiếp bổ nhào xuống đất.
"Ha hả, xem ngươi còn dám làm loạn hay không." Athena cười nói.
"Không dám, tuyệt đối không dám, ta thề ta sẽ cẩn thận quản lý tốt tiểu đệ đệ bản thân, tuyệt đối sẽ không để hắn bất tuân quy định." Bần đạo vội vàng tỏ thái độ, sau đó cười khổ nói: "Ta cũng không muốn trở thành Đông Phương Bất Bại ở Tiên Giới, như vậy thật là xấu hổ chết người đó."
"Ha hả, như vậy là tốt rồi." Athena cười nói: "Vì phần thưởng cho ngươi, Tiên Nhã kia ngươi có thể ăn!"
"Tiên Nhã?" Bần đạo ngẩn người, nói: "Nói cho ta biết, thiên phú của nàng cũng không cao, sợ rằng khi làm thần thiếp (thê thiếp của thần) phụng bồi sẽ liên lụy ngươi phát huy thực lực đó? Chuyện của Tiên Nhã ta sẽ xử trí tốt, nàng cũng không cần làm loạn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.