Trưởng Tỷ Trọng Sinh ( Điền Văn)
Chương 44:
Đường Phan Phạn
21/08/2024
Nghĩ nghĩ, nhìn chung quanh hậu viện cửa hàng Diêu gia này một chút, hai gian phòng ở là dùng để trữ hàng hóa, mấy ngày nay, hàng hóa đã bán không còn, hai gian phòng kia cũng hiện ra trống trơn.
Vì thế Lý Nguyệt Tỷ lại nói “Diêu thím, ta xem trong khoảng thời gian này, nếu không nhập nhiều hàng hóa, ngài vừa lúc đem hai gian phòng này để không ra, mấy ngày hôm trước tân hoàng đăng cơ, công bố tin tức nói muốn mở ân khoa đâu. Hiện giờ, quan viên các nơi cùng hoàng thân quốc thích đều tới kinh thành vội vã chịu tang cùng chúc mừng tân hoàng đăng cơ, các khách điếm lớn ở kinh thành sớm đã tràn đầy, nơi này của chúng ta cách kinh thành gần, lại là ở bến tàu, lui tới tiện lợi, đến lúc đó, sĩ tử các nơi tụ tập đến, không chừng còn muốn tới chỗ chúng ta nơi này thuê nhà ở đâu.”
“Được, vậy để ta nhìn xem, nếu tạm thời không nhập hàng liền sửa sang lại.” Đối với việc cho thuê nhà này, Diêu nương tử cũng không thèm để ý lắm, thuận miệng đáp lời, trước kia, thời điểm khoa cử, cũng có sĩ tử tới thuê, cũng kiếm không được mấy cái tiền.
Thấy Diêu nương tử cũng không quá để ý, Lý Nguyệt Tỷ cũng không khuyên nhiều lời, năm nay không thể so với năm vừa rồi, dù sao chờ giá nhà vừa tăng lên, Diêu nương tử lại sửa sang cho thuê cũng không muộn.
Theo sau, Lý Nguyệt Tỷ liền kêu nhị đệ Mặc Dịch, tứ muội Nguyệt Kiểu, mượn chiếc xe cút kít của nhà Diêu thím, đem một xe chăn đệm đẩy trở về nhà.
Chỉ là xe cút kít này quá nặng, tỷ đệ ba người đều đẩy không nổi, lảo đảo xiêu vẹo, thật vất vả tới được cửa nhà, lại đổ xuống trên mặt đất, tỷ muội ba người cũng chống đầu gối thở dốc, không còn sức lực.
“Lý Nguyệt Tỷ, không có việc gì đi, nếu không ta cho hạ nhân giúp ngươi đẩy xe.” Lúc này, một giọng nam truyền đến, Lý Nguyệt Tỷ ngẩng đầu nhìn, lại là đại thiếu gia Chu gia Chu Đông Nguyên, mới từ trong đông phòng cách vách đi ra tới, Lý Nhị thúc đang ân cần đi bên cạnh.
“Không cần, đa tạ Chu công tử.” Lý Nguyệt Tỷ cười trả lời, tuy rằng bởi vì quan hệ kiếp trước, nàng không thích Chu Đông Nguyên.
Đừng nhìn Chu Đông Nguyên này mặt ngoài ôn tồn lễ độ, kỳ thật đó là làm cho người khác xem, kỳ thật là kẻ trăng hoa không có đức hạnh, kiếp trước Lý Nguyệt Tỷ liền đã coi thường, kiếp này liền càng không có hảo cảm.
Đương nhiên, lúc này người ta nói chuyện tử tế, nàng tự nhiên cũng phải tử tế trả lời lại, Chu gia cũng không phải nhà mà nàng có thể đắc tội được.
Sau đó nói mấy đệ muội trực tiếp hủy đi dây thừng, một từng kiện một về phòng.
“Vậy không quấy rầy.” Chu Đông Nguyên kéo miệng nói, ngoài cười nhưng trong không cười, hắn vốn dĩ cũng chỉ nói một câu khách khí, để cho người Lý gia xem. Kỳ thật, đối với mối hôn sự nháo lên từ cuối năm trước kia, Chu Đông Nguyên cũng là bực mình vô cùng. Vốn dĩ để hắn cưới Lý Nguyệt Tỷ làm chính thê, hắn liền đã có chút buồn bực, cũng may, Lý Nguyệt Tỷ xem như là một đóa hoa của Liễu Oa trấn, Lý tướng công lại là tú tài, mà hòa thượng chùa Linh Thủy kia càng nói Lý Nguyệt Tỷ có mệnh vượng gia. Hơn nữa gia gia không biết chừng còn ra đi, cho nên hắn liền bóp mũi nhận hôn sự này. Đang lúc buồn bực, hắn liền đi vào trong thành ăn chơi đàng điếm hai ngày, không nghĩ đến khi trở về mới phát hiện hôn sự này lại thất bại, làm hại hắn bị bạn tốt giễu cợt một trận. Như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa, nếu không phải hôn sự này là ở dưới mí mắt người toàn trấn công bố, hiện tại lại là thời kỳ mẫn cảm, hắn không thể làm gì quá khó coi, nếu không, hắn đã sớm làm cho Lý gia đẹp mặt.
Nói xong, Chu Đông Nguyên lại hướng về Lý Nhị thúc vừa chắp tay, sau đó mang theo hai tùy tùng cưỡi ngựa, giơ roi mà đi, nổi lên vô số tro bụi.
“Ngươi, đại a đầu này, Chu công tử người ta có một mảnh ý tốt, ngươi như thế nào không biết tốt xấu chứ.” Lý Nhị thúc trừng mắt nhìn Lý Nguyệt Tỷ.
“Nhị thúc, ta là cái nhà như nào, Chu công tử lại là nhà như nào, chút việc nhỏ như thế, người ta là khách khí, ta nào không biết xấu hổ thật làm để người ta hỗ trợ.” Lý Nguyệt Tỷ thuận miệng giải thích nói. Có phải là suy nghĩ thật của nàng không cũng không quan hệ, tóm lại lời này khẳng định là nhị thúc thích nghe là được rồi.
Vì thế Lý Nguyệt Tỷ lại nói “Diêu thím, ta xem trong khoảng thời gian này, nếu không nhập nhiều hàng hóa, ngài vừa lúc đem hai gian phòng này để không ra, mấy ngày hôm trước tân hoàng đăng cơ, công bố tin tức nói muốn mở ân khoa đâu. Hiện giờ, quan viên các nơi cùng hoàng thân quốc thích đều tới kinh thành vội vã chịu tang cùng chúc mừng tân hoàng đăng cơ, các khách điếm lớn ở kinh thành sớm đã tràn đầy, nơi này của chúng ta cách kinh thành gần, lại là ở bến tàu, lui tới tiện lợi, đến lúc đó, sĩ tử các nơi tụ tập đến, không chừng còn muốn tới chỗ chúng ta nơi này thuê nhà ở đâu.”
“Được, vậy để ta nhìn xem, nếu tạm thời không nhập hàng liền sửa sang lại.” Đối với việc cho thuê nhà này, Diêu nương tử cũng không thèm để ý lắm, thuận miệng đáp lời, trước kia, thời điểm khoa cử, cũng có sĩ tử tới thuê, cũng kiếm không được mấy cái tiền.
Thấy Diêu nương tử cũng không quá để ý, Lý Nguyệt Tỷ cũng không khuyên nhiều lời, năm nay không thể so với năm vừa rồi, dù sao chờ giá nhà vừa tăng lên, Diêu nương tử lại sửa sang cho thuê cũng không muộn.
Theo sau, Lý Nguyệt Tỷ liền kêu nhị đệ Mặc Dịch, tứ muội Nguyệt Kiểu, mượn chiếc xe cút kít của nhà Diêu thím, đem một xe chăn đệm đẩy trở về nhà.
Chỉ là xe cút kít này quá nặng, tỷ đệ ba người đều đẩy không nổi, lảo đảo xiêu vẹo, thật vất vả tới được cửa nhà, lại đổ xuống trên mặt đất, tỷ muội ba người cũng chống đầu gối thở dốc, không còn sức lực.
“Lý Nguyệt Tỷ, không có việc gì đi, nếu không ta cho hạ nhân giúp ngươi đẩy xe.” Lúc này, một giọng nam truyền đến, Lý Nguyệt Tỷ ngẩng đầu nhìn, lại là đại thiếu gia Chu gia Chu Đông Nguyên, mới từ trong đông phòng cách vách đi ra tới, Lý Nhị thúc đang ân cần đi bên cạnh.
“Không cần, đa tạ Chu công tử.” Lý Nguyệt Tỷ cười trả lời, tuy rằng bởi vì quan hệ kiếp trước, nàng không thích Chu Đông Nguyên.
Đừng nhìn Chu Đông Nguyên này mặt ngoài ôn tồn lễ độ, kỳ thật đó là làm cho người khác xem, kỳ thật là kẻ trăng hoa không có đức hạnh, kiếp trước Lý Nguyệt Tỷ liền đã coi thường, kiếp này liền càng không có hảo cảm.
Đương nhiên, lúc này người ta nói chuyện tử tế, nàng tự nhiên cũng phải tử tế trả lời lại, Chu gia cũng không phải nhà mà nàng có thể đắc tội được.
Sau đó nói mấy đệ muội trực tiếp hủy đi dây thừng, một từng kiện một về phòng.
“Vậy không quấy rầy.” Chu Đông Nguyên kéo miệng nói, ngoài cười nhưng trong không cười, hắn vốn dĩ cũng chỉ nói một câu khách khí, để cho người Lý gia xem. Kỳ thật, đối với mối hôn sự nháo lên từ cuối năm trước kia, Chu Đông Nguyên cũng là bực mình vô cùng. Vốn dĩ để hắn cưới Lý Nguyệt Tỷ làm chính thê, hắn liền đã có chút buồn bực, cũng may, Lý Nguyệt Tỷ xem như là một đóa hoa của Liễu Oa trấn, Lý tướng công lại là tú tài, mà hòa thượng chùa Linh Thủy kia càng nói Lý Nguyệt Tỷ có mệnh vượng gia. Hơn nữa gia gia không biết chừng còn ra đi, cho nên hắn liền bóp mũi nhận hôn sự này. Đang lúc buồn bực, hắn liền đi vào trong thành ăn chơi đàng điếm hai ngày, không nghĩ đến khi trở về mới phát hiện hôn sự này lại thất bại, làm hại hắn bị bạn tốt giễu cợt một trận. Như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa, nếu không phải hôn sự này là ở dưới mí mắt người toàn trấn công bố, hiện tại lại là thời kỳ mẫn cảm, hắn không thể làm gì quá khó coi, nếu không, hắn đã sớm làm cho Lý gia đẹp mặt.
Nói xong, Chu Đông Nguyên lại hướng về Lý Nhị thúc vừa chắp tay, sau đó mang theo hai tùy tùng cưỡi ngựa, giơ roi mà đi, nổi lên vô số tro bụi.
“Ngươi, đại a đầu này, Chu công tử người ta có một mảnh ý tốt, ngươi như thế nào không biết tốt xấu chứ.” Lý Nhị thúc trừng mắt nhìn Lý Nguyệt Tỷ.
“Nhị thúc, ta là cái nhà như nào, Chu công tử lại là nhà như nào, chút việc nhỏ như thế, người ta là khách khí, ta nào không biết xấu hổ thật làm để người ta hỗ trợ.” Lý Nguyệt Tỷ thuận miệng giải thích nói. Có phải là suy nghĩ thật của nàng không cũng không quan hệ, tóm lại lời này khẳng định là nhị thúc thích nghe là được rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.