Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội
Chương 176: Phong cách
Khuẩn Hành J
19/12/2021
Hayato Terakami, nhất ca đơn nam Nhật Bản, vào mùa giải năm nay chính thức bước vào tuổi 20, bước vào những năm tháng hoàng kim trên lý thuyết của nội dung đơn nam.
Sau khi bỏ lỡ nhiều cơ hội để giành huy chương hoặc thậm chí là chức vô địch bởi vì chấn thương, hắn đau đã xác định nhớ đau, trong mùa giải nghỉ ngơi trực tiếp đi tìm bác sĩ vật lý trị liệu đắt giá nhất ở Kanagawa để điều chỉnh thân thể của mình, cũng cắn răng bỏ ra một nửa thu nhập trong mùa giải nghỉ ngơi, mời một vị bác sĩ cùng với hắn ra ngoài thi đấu.
Dù sao cũng không phải là tất cả các vận động viên đều cùng một thể chế giống như Thôn Thỏ, mỗi lần ra ngoài đều có bác sĩ của đội đi theo, như tình huống của Hayato Terakami, nếu như muốn có bác sĩ đi theo thì cần phải bỏ tiền ra.
Trước khi bắt đầu mùa giải, Keiko gọi điện thoại cho hắn hỏi liệu hắn có muốn tham gia một giải đấu cấp B như một màn khởi động cho đầu mùa giải không.
Câu trả lời của Hayato tất nhiên là: "Nhất định anh phải đi nha, năm nay anh có thể sẽ chuẩn bị một tiết mục có thể là một kiệt tác trong sự nghiệp của mình, tất nhiên anh phải rèn luyện thêm mấy lần, sau đó dùng trạng thái tốt nhất để đi nghênh chiến với tên kia."
Bọn họ đều biết "Tên kia" trong miệng Hayato là ai.
Là một đơn nam có chí khí, Hayato Terakami đương nhiên lấy quán quân thế giới làm đối thủ lớn nhất.
Cuối cùng bọn họ quyết định tham gia giải Wuli Cup, hơn nữa hồi năm ngoái Trương Giác cũng tham gia giải này, ai biết năm nay cậu có tham gia nữa hay không?
Nếu như có thể giao thủ sớm là tốt nhất, Hayato Terakami muốn đấu với Trương Giác thêm mấy trận nữa.
Tại Bắc Kinh, Trương Tuấn Bảo vẻ mặt nghiêm túc hỏi Dương Chí Viễn: "Thế nào?"
Dương Chí Viễn lắc đầu: "Phải nuôi ít nhất nửa tháng nữa."
Thẩm Lưu gõ đầu Trương Giác: "Em đó, anh đã nói sớm là em mới đổi giày trượt, phải cẩn thận, sao mà lại bị ngã vậy chứ?"
Trương Giác ủ rũ héo úa ngồi đó, trên mắt cá chân phải có một túi nước đá đặt lên trên, cậu nỗ lực giải thích: "Coi như không đổi giày trượt băng, vậy cũng có lúc em bị ngã mà, người mà ai biết lúc này ngã hay không ngã."
Trượt băng nghệ thuật luôn có nhiều lúc bị té chống vó.
Bởi vì tiết mục được biên đạo muộn, nhóm huấn luyện viên dự định để Trương Giác bắt đầu thi đấu sớm một chút, trượt nhiều hơn để tăng cao khả năng và độ hoàn thiện tiết mục, kết quả là bàn chân của Trương Tiểu Ngọc năm 18 tuổi lại trong lúc không ai hay biết dài lên size 43, bọn họ không thể không để cho cậu đổi giày trượt băng.
Sau đó Trương Giác không hề ngạc nhiên chút nào trong lần đổi giày thứ hai đã bị té sấp mặt, khiến chân phải sưng to thù lù, phình to giống như là cái bánh bao, trong vòng hai tuần không được phép đi đi lại lại, ước tính cẩn thận cũng phải mất 20 ngày mới có thể khôi phục huấn luyện.
Cũng may cậu bị thương vào cuối tháng 8, cùng lắm là từ bỏ giải đấu cấp B vào đầu mùa giải, không ảnh hưởng đến giải Grand Prix tiếp theo là tốt rồi.
Dương Chí Viễn xử lý vết thương ở chân cho cậu, sau khi Tần Tuyết Quân nhận được tin tức, vốn định tới lái xe tới đón người, khi Trương Giác nhận được tin tức hắn hỏi thăm, cậu nở nụ cười, cộp cộp đánh chữ.
【 Lão gia cá sấu: Không cần anh tới đón đâu, ba em đã biết rồi, ông ấy sẽ tới đón em về nhà ở. 】
Hiện tại cậu đang sống cùng một thành phố với cha mẹ mình, xảy ra chuyện gì đều cũng có người lớn chăm sóc, bác sĩ Tần trước này bận bịu nên chăm sóc cho bản thân mình trước đi.
【 Tuyết nhi: Vậy em chú ý thân thể, vừa vặn mấy ngày tới anh phải cùng với lão sư đến miền nam để có một cuộc gặp gỡ trao đổi. 】
Hắn vốn muốn từ chối lòng tốt của lão sư, ở lại chăm sóc Trương Tiểu Ngọc, giờ hiện tại cậu có cha mẹ chăm sóc, vậy Tần Tuyết Quân cũng yên tâm mà đi.
【 Lão gia cá sấu: Trước khi đi anh đem Saori tới nha, tweet (^. <)】
Đối với Trương Giác mà nói, cậu đã quen với việc làm nũng với người trong nhà, theo như lời của Ilya và Hayato Terakami, cậu chính là số một về nũng nịu trong nội dung đơ nam, gửi một ký tự tweet đối với cậu mà nói không tính là gì, nhưng Tuyết nhi bên kia phải qua hai phút mới gửi lại một cái tweet.
Dưới sự cho phép của Trương Giác, Bạch Tiểu Trân vốn đã chuẩn bị tốt lịch trình thi đấu, thời gian thi đấu, cách thức mua vé và link cho mùa giải năm nay, chỉ chờ mùa giải bắt đầu là đăng lên mạng xã hội để tất cả người hâm mộ trượt băng có thể theo dõi trận đấu của Trương Giác.
Bây giờ Trương Giác bị chấn thương, vốn dĩ giải đấu hạng B mà cậu đã tự nộp đơn cũng phải rút khỏi, điều này khiến cho ban tổ chức bên giải Wuli Cup phải thở dài.
Nếu như Trương Giác tới, vé của bọn họ có thể bán hết sạch, giờ cậu không đến, tỷ lệ tham dự của Wuli Cup được 70% là tốt rồi.
Thế nhưng trước sự ngạc nhiên của ban tổ chức, khoảng 10% người hâm mộ trượt băng đến sân của Wuli Cup vẫn là người Trung Quốc.
Mặc dù Trương nhất ca bị chấn thương rút khỏi thi đấu, thế nhưng sư đệ của cậu Sát Hãn Bất Hoa, sư muội Mẫn San đều thăng lên tổ vào năm nay, đại sư huynh nghỉ ngơi, huấn luyện viên Trương cùng huấn luyện viên Thẩm còn phải mang theo các sư đệ sư muội ra ngoài thi đấu.
Khi Hayato Terakami nhìn thấy Sát Hãn Bất Hoa, cái đầu của hắn vẫn còn thăm dò phía sau bọn họ.
"Tama-chan thực sự không tới sao?" Dựa vào hiểu biết của hắn về Trương Giác, chỉ cần chấn thương không nghiêm trọng, đối phương cũng sẽ cố gắng tham gia thi đấu.
Đây là chấn thương nặng bao nhiêu chứ?
Sát Hãn Bất Hoa ân cần trả lời: "Sư huynh nói sẽ gặp lại anh ở giải đấu Grand Prix."
Keiko lộ đầu từ sau lưng Hayato, cô phình to hai má.
"Nhưng bên phía ban tổ chức sẽ không sắp xếp cho Tama-chan và Hayato thi đấu cùng nhau, vậy bọn họ cuối cùng chỉ có thể gặp nhau ở Nagano."
Nagano chính là địa điểm tổ chức trận chung kết năm nay.
Hayato cũng mất mát nói: "Là như thế này không sai đâu, nói chứ Tama-chan không bị thương nặng đúng không? Sẽ không phải thậm chí ngay cả Grand Prix cũng rút lui đúng không?"
Trong lòng Sát Hãn Bất Hoa nói muốn hắn trả lời như thế nào đây?
Không thể vận động trong vòng hai tuần, chấn thương kia nhất định là không nhẹ, nhưng có thể là bởi vì chấn thương không tổn thương tới dây chằng và xương, sau khi dưỡng tốt thì cũng sẽ không để lại di chứng gì, Tiểu Ngưu thuần lương cũng không biết chấn thương của đại sư huynh có nghiêm trọng hay không nữa.
Lúc này Trương Tuấn Bảo đang ở trên sân, hắn nhìn dáng vẻ của hai người trẻ tuổi ủ rũ thất lạc, không hiểu sao lại nghĩ đến cái con cá sấu ở nhà đang đau chân mà còn nhảy lò cò xuống bếp ăn dưa chuột.
Hắn vỗ tay: "Được rồi, thay vì lo lắng cho Tiểu Ngọc, còn không bằng cân nhắc cho tiết mục của bản thân trước đi, Hayato, tôi nhớ ca khúc mà con chọn năm nay có chủ đề rất lớn? Con đã tìm được cảm giác chưa? Keiko, bài thi ngắn đơn nữ sắp bắt đầu rồi, con còn không mau đi trang điểm sao?"
Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi của mùa giải, Hiệp hội Trượt băng Trung Quốc – Nhật Bản đã tổ chức một sự kiện giao lưu, các vận động viên và huấn luyện viên của Hiệp hội Trượt băng Nhật Bản đã cùng nhau đến Bắc Kinh, họ đã trao đổi và học tập tại sân tập của đội tuyển quốc gia trong nửa tháng, bọn họ chia sẻ kỹ năng trượt và nhảy A, mà Trương Tuấn Bảo với tư cách là đại diện huấn luyện viên của Trung Quốc, hắn thoải mái truyền thụ cho bọn họ kỹ thuật bước đệm khi tiếp băng độc nhất của Trương môn, đồng thời hỗ trợ các tuyển thủ trẻ tìm lại cảm xúc khi biểu diễn.
Khi Hayato Terakami học được loại kỹ thuật này, hắn hoàn toàn rơi vào trạng thái như nhặt được báu vật, cho nên hắn vô cùng tôn kính Trương Tuấn Bảo.
Hắn và Keiko lập tức đứng thẳng tắp, cung cung kính kính nghiêng mình chào hỏi huấn luyện viên Trương, sau khi khách sáo vài câu rồi ngoan ngoãn đi mất.
Chờ bọn họ đi rồi, Mẫn San mới kéo tay của huấn luyện viên Trương rồi hưng phấn lắc lắc: "Huấn luyện viên, bọn họ đều là tới vì sư huynh? Con còn tưởng rằng sư huynh chỉ nổi tiếng đối với người hâm mộ trượt băng, hóa ra đối thủ cũng yêu thích anh ấy như vậy sao?"
Thẩm Lưu đè hai cái đầu của học trò xuống: "Bởi vì sư huynh của các con là mạnh nhất, mà trong các nội dung thi đấu, tất cả mọi người đều sẽ nhìn chằm chằm vào người mạnh nhất, mà nó chính là tiêu điểm của bộ môn này."
Đây chính là danh vọng và sự chú ý mà các vận động viên trong top mới có được.
Cũng giống như Trương Giác, vẫn có nhiều vận động viên không tham gia thi đấu giải hạng B bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau như thân thể, đổi giày trượt băng, trạng thái không tốt, cho nên đơn nam trong giải Wuli Cup năm nay ngoại trừ Hayato Terakami thì cũng không có cao thủ gì .
Sát Hãn Bất Hoa biết, chỉ cần hắn ổn định bố trí hai cú nhảy 3A, bước lên bục lĩnh thưởng không phải là chuyện khó gì, nhưng chiến thắng mà hắn muốn không phải là như vậy.
Hắn cũng là vận động viên, hắn cũng hy vọng được giống như sư huynh, đường đường chính chính mang theo kỹ thuật hàng đầu thế giới, còn có khả năng biểu cảm tuyệt vời để thách thức những tiền bối trên thế giới, cuối cùng dùng thực lực lấy được sự công nhận và tôn trọng của bọn họ.
Tiểu Ngưu rất thích rất thích sư huynh, nhưng hắn không nghĩ sẽ phải làm " Sư đệ của Trương Giác" cả đời, hắn hi vọng khi người khác nhắc tới Trương môn, có thể nói một câu "Tất cả các vận động viên của Trương môn đều rất mạnh", cho nên cú nhảy bốn vòng là điều nhất định phải đạt được.
Cậu bạn nhỏ sau khi lấy được huy chương vàng tổ thiếu niên bước vào mùa giải nghỉ ngơi, hắn một bên đi theo sư huynh tham gia biểu diễn thương mại kiếm tiền, một bên dưới sự hướng dẫn của huấn luyện viên Trương, huấn luyện viên Thẩm, huấn luyện viên Lộc và đại sư huynh bắt đầu luyện tập 4T.
Hắn có xương rắn chắc, khung xương to, thể hình cường tráng, cho tới nay là tuyển thủ thiên về sức bền, tốc độ xoay người trên không chẳng hề cao, muốn luyện ra cú nhảy bốn vòng so với các vận động viên cùng lứa tuổi thì hắn gian nan nhiều lắm, hắn luyện mấy tháng mới miễn cưỡng đem tỷ lệ thành công của 4T lên 40%, một khi khối lượng huấn luyện không đủ, hoặc là trạng thái không tốt, con số này sẽ giảm xuống.
Nếu như có thể cho hắn thêm một năm là tốt rồi, khi đó hắn nhất định có thể vững vàng thực hiên được cú nhảy này.
Sát Hãn Bất Hoa cắn chặt môi dưới, thời gian, hắn thật sự cần thời gian, một cơ thể cường tráng giúp hắn ít bị chấn thương, nhưng cũng trở thành một chiếc cùm lớn nhất để hắn thoát khỏi nó.
Hắn nhìn ra ngoài sân băng, huấn luyện viên Trương nắm chặt tay hắn khuyến khích, Mẫn San đeo một bộ sừng trâu, nhảy nhót hô cố lên với hắn.
Hắn muốn huy chương vàng, cho dù đối thủ là Hayato Terakami thuộc ba người đứng đầu thế giới cũng không thành vấn đề, bản thân hắn thiên phú không cao cũng không thành vấn đề, Sát Hãn Bất Hoa muốn thắng, cho nên không quản kỹ thuật như thế nào, hắn muốn toàn lực ứng phó!
Trương Giác ngồi xổm trước máy vi tính, hở một tiếng.
"Tiểu Ngưu rất chăm chỉ mà, mới đầu mùa giải mà đã bùng nổ thành cái dạng này, tiêm máu gà sao?"
Sát Hãn Bất Hoa có nền tảng vũ đạo tốt, khả năng kiểm soát cảm xúc tuyệt vời, biểu cảm vẫn luôn rất tốt, màn trình diễn lần này là một ca khúc siêu hoành tráng như《 Nghi lễ mùa xuân 》, mà bản thân độ tồn tại của khí chất "Ta liều mạng" còn muốn vượt qua cả mà trình diễn vũ đạo của hắn.
Trương Giác rất xem trọng nhị sư đệ của mình, không chỉ là bởi vì tâm tính của đứa nhỏ này trầm ổn, hơn nữa trời sinh da dày thanh máu full, càng bởi vì hắn rất có chí khí.
Như Kim Tử Tuyên đã nói, hắn từ khi còn ở tổ thiếu niên đã bị Trương Giác đè lên, cho nên tới bây giờ hắn đã không còn muốn cạnh tranh với cậu, cũng chính là vì tinh thần cạnh tranh của hắn đã bị Trương Giác kìm hãm, nhưng Sát Hãn Bất Hoa thì không, hắn biết rõ chênh lệch của mình với đại sư huynh, nhưng chưa bao giờ buông tha ý nghĩ chiến thắng cậu.
Muốn chiến thắng và dám chiến đấu là những điểm nổi bật của một vận động viên giỏi, nếu như không có sự nhiệt huyết này, thì cho dù thiên phú có nghịch thiên đến đâu cũng không thể bước lên bảo tọa thế giới, Sát Hãn Bất Hoa chính là một đứa nhỏ như vậy, Trương Giác vô cùng thưởng thức loại tính cách này.
Đáng tiếc chính là, Sát Hãn Bất Hoa cuối cùng cũng không thể hoàn thành cú nhảy 4T của mình ở Wuli Cup, thế nhưng Mẫn San đã mang đến cho mọi người một niềm vui bất ngờ.
Cô gái nhỏ đã thực hiện một cú 3A trong trượt tự do, nhưng không ai biết cô có thành công hay không, bởi vì tỷ lệ thành công 3A của cô chỉ có 30%, tỷ lệ 3A này trên sàn thi đấu lại càng thấp hơn, nhóm huấn luyện viên cũng từng căn dặn cô, nếu như cảm thấy trạng thái không ổn, thì hãy từ bỏ nhảy 3A, đổi thành 2A cũng rất tốt.
Mẫn San tự cảm giác mình đang trong tình trạng rất tốt, nhấc chân nhảy, hơn nữa nhảy xong rồi.
Cô đã thành công trong việc biến mình thành một đơn nữ khác đã làm chủ được sát thủ 3A sau chị em nhà Shiro, đây cũng là một bước nhảy đơn có số điểm cao nhất trước mắt của nội dung đơn nữ, với bước nhảy này, giá trị của cô sẽ khác với trước đây, mặc dù nhất tỷ người Mỹ là Oliver trong cùng một nội dung có thêm điểm quốc tịch, nhưng khi ở trước mặt cô cũng sẽ nhỏ yếu giống như một đứa nhỏ.
Giai đoạn dậy thì của đứa nhỏ này đã trôi qua ở tổ thiếu niên, với trạng thái hiện tại của cô, chỉ cần không dính chấn thương, nói không chắc tại Thế vận hội mùa đông Pyeongchang sẽ có thể tỏa sáng với hào quang rực rỡ.
So với hai vị sư huynh năm nay đều chọn ca khúc với chủ đề nghiêm túc, bản thân Mẫn San lại là phong cách nhẹ nhàng vui tươi.
Dưới sự đề cử của Trương Tuấn Bảo, cô đã lựa chọn ca khúc《Teenage Dream》, bài hát đại diện của Katy Perry làm ca khúc trượt tự do, bầu không khí tại hiện trường hoàn toàn bị cô điều khiển.
Hai vị tân binh của Trương môn đã thể hiện tài hoa đáng kinh ngạc ngay khi được thăng tổ, sự tồn tại của họ giống như là nói cho cả thế giới biết, thành tích tốt của Trương Giác không chỉ là thiên phú, ban huấn luyện đã giúp đỡ cho cậu rất nhiều, cho nên đồng môn của cậu cũng vô cùng xuất sắc, bời vì đối với một đội ngũ huấn luyện tốt, những vận động viên giỏi sẽ được sản xuất hàng loạt.
Đáng sợ nhất chính là, bọn họ có khả năng đào tạo những vận động viên xuất sắc, có thể nuôi dưỡng những vận động viên ưu tú trong cực phẩm như Trương Giác, hơn nữa phong cách biểu diễn của những đứa trẻ này hoàn toàn không giống nhau, điều này cho thấy rằng nhóm huấn luyện viên đã dụng tâm khai thác tài năng của họ như thế nào.
Trước kia khi Từ Xước rời khỏi Trương môn, bởi một số yếu tố nhất định, người hâm mộ trượt băng trên internet đã từng chỉ trích phương pháp huấn luyện của Trương Tuấn Bảo, nhưng hiện tại, gió đã đổi chiều, đi sang một thái cực khác.
Một loại âm thanh bắt đầu vang lên giữa những người hâm mộ trượt băng Thôn Thỏ, cũng có xu thế khuếch tán từ từ.
Âm thanh kia chính là —— Trương Tuấn Bảo là cao thủ siêu cấp chuyên khai quật và đạo tạo những hạt giống trượt đơn xuất sắc trong nước, dẫn dắt rèn luyện kỹ thuật, dãy biểu diễn đều là đỉnh cao, ngay cả những tuyển thủ nước ngoài sau khi tập luyện với hắn thì cũng sẽ siêu tôn kính hắn.
Huấn luyện viên Trương, vị thần vĩnh cửu.
Trương Giác là vận động viên được phong thần khi liên tục phá kỷ lục thế giới với《 Cây sinh mệnh 》ở mùa giải trước, Trương Tuấn Bảo làm huấn luyện viên được phong thần, nhưng là ở mùa giải này, cũng chính là các học trò của hắn ngoại trừ Trương Giác lục tục thăng lên tổ.
Khi nhìn thấy những lời nhận xét này, bất kể là Trương Tuấn Bảo hay là Trương Giác, đều chỉ lộ ra biểu tình không thèm để ý "Há, tui biết rồi".
Họ đều là những người từng trải, bọn họ rất rõ ràng, những người hiện tại thổi phồng Trương, có lẽ sẽ không trùng lặp với những người ban đâu hắc ông cậu hồi đó.
Làm vận động viên cùng huấn luyện viên, bọn họ không cần quan tâm quá nhiều với suy nghĩ bên ngoài, nhiệm vụ của họ là phải trau dồi bản thân và đạt được nhiều kết quả tốt hơn.
Trong lúc Sát Hãn Bất Hoa và Mẫn San được huấn luyện viên Trương và huấn luyện viên Thẩm mang ra ngoài thi đấu, Trương Giác cùng huấn luyện viên Lộc cũng đồng thời huấn luyện cho cậu học trò nhỏ Tưởng Nhất Hồng của Trương môn.
Cậu bạn nhỏ nă nay 14 tuổi, bởi vì sinh nhật là vào tháng 11, cho nên mãi đên tận mùa giải này với vào tổ thiếu niên, nhưng đã ổn định được 3A, thậm chí có thể sau 3A nhảy tiếp 3T, cú nhảy liên tục cao cấp luyện được 4 cái, trước mắt đã bắt đầu chinh phục cú nhảy bốn vòng.
Trương Giác một chân chống nạng đứng ở bên sân, nheo mắt lại: "Thiên phú nhảy của Nhất Hồng cao hơn Bất Hoa rất nhiều."
Tuy nhiên tính cách của đứa nhỏ này không có tính chất công kích và hiếu thắng như sư huynh sư tỷ, điều này sẽ đưa đến một kết quả.
Tính ổn định của Tưởng Nhất Hồng không cao bằng các sư huynh sư tỷ, bởi vì nhóc không tự tin vào bản thân mình.
Tuy nhiên có thể luyện được 3A và cú nhảy bốn vòng, đồng nghĩa với việc trong cơ thể của vận động viên này chắc chắn có ý chí tiến thủ, nếu không sẽ không có cách nào giải thích được nhóc dùng cái gì để chống đỡ khi hoàn thành sự huấn luyện khó khăn vất vả như vậy.
Huấn luyện viên Lộc hỏi Trương Giác: "Tính cách của Nhất Hồng thích hợp với phong cách chậm rãi và tình cảm hơn, con cho nó trượt ca khúc như hiện tại, là vì muốn đào sâu hơn khả năng biểu diễn của nó sao?"
Trương Giác nhún vai: "Con chỉ là muốn thử một chút thôi."
Bản nhạc trượt tự do của Tưởng Nhất Hồng trong mùa giải mới là《 Nhà thờ đức bà Paris 》, đây là Trương Giác đề cử, mà khi Trương Giác hỏi nhóc muốn lựa chọn diễn dịch vai nào trong tiết mục, Tưởng Nhất Hồng ngoài ý muốn không lựa chọn Quasimodo tình thâm, ngược lại lại lựa chọn Frollo trong vai phản diện.
Nhưng khi diễn dịch một vai có phần u ám và hoang tưởng này, biểu cảm của Tưởng Nhất Hồng rõ ràng đã được nâng lên rất nhiều.
Trương Giác sờ cằm: "Phong cách biểu diễn này của nó... Có chút thú vị nha."
-
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường
Hầu hết bốn học trò của Trương môn đều có kỹ thuật và biểu diễn đều rất xuất sắc, hơn phong cách biểu diễn không giống nhau.
Trong đó phong cách của đại sư huynh rất đa dạng, bao gồm bi thương, u buồn, hoạt bát, gợi cảm.
Sự diễn dịch am hiểu của nhị sư huynh là các ca khúc dũng cảm tráng lễ, nhưng bên trong sự kiêu hãnh là có một nét tinh tế độc đáo.
Tam sư tỷ là đẹp đẽ đáng yêu, có chút oai phong lẫm liệt của một nữ hán tử.
Tiểu sư đệ thì am hiểu... Hắc ám âm u cố chấp, ngược lại thích diễn dịch nhân vật có tính cách vặn vẹo càng tốt.
Cái gì? Bản thân huấn luyện viên Trương có phong cáhc riêng? Hắn không phải là cái gì, cái gì đó, một con mèo hung tợn vô tình, trên người có sự gợi cảm tao nhã, sáp khí (?) mà không tự biết khụ khụ.
Sau khi bỏ lỡ nhiều cơ hội để giành huy chương hoặc thậm chí là chức vô địch bởi vì chấn thương, hắn đau đã xác định nhớ đau, trong mùa giải nghỉ ngơi trực tiếp đi tìm bác sĩ vật lý trị liệu đắt giá nhất ở Kanagawa để điều chỉnh thân thể của mình, cũng cắn răng bỏ ra một nửa thu nhập trong mùa giải nghỉ ngơi, mời một vị bác sĩ cùng với hắn ra ngoài thi đấu.
Dù sao cũng không phải là tất cả các vận động viên đều cùng một thể chế giống như Thôn Thỏ, mỗi lần ra ngoài đều có bác sĩ của đội đi theo, như tình huống của Hayato Terakami, nếu như muốn có bác sĩ đi theo thì cần phải bỏ tiền ra.
Trước khi bắt đầu mùa giải, Keiko gọi điện thoại cho hắn hỏi liệu hắn có muốn tham gia một giải đấu cấp B như một màn khởi động cho đầu mùa giải không.
Câu trả lời của Hayato tất nhiên là: "Nhất định anh phải đi nha, năm nay anh có thể sẽ chuẩn bị một tiết mục có thể là một kiệt tác trong sự nghiệp của mình, tất nhiên anh phải rèn luyện thêm mấy lần, sau đó dùng trạng thái tốt nhất để đi nghênh chiến với tên kia."
Bọn họ đều biết "Tên kia" trong miệng Hayato là ai.
Là một đơn nam có chí khí, Hayato Terakami đương nhiên lấy quán quân thế giới làm đối thủ lớn nhất.
Cuối cùng bọn họ quyết định tham gia giải Wuli Cup, hơn nữa hồi năm ngoái Trương Giác cũng tham gia giải này, ai biết năm nay cậu có tham gia nữa hay không?
Nếu như có thể giao thủ sớm là tốt nhất, Hayato Terakami muốn đấu với Trương Giác thêm mấy trận nữa.
Tại Bắc Kinh, Trương Tuấn Bảo vẻ mặt nghiêm túc hỏi Dương Chí Viễn: "Thế nào?"
Dương Chí Viễn lắc đầu: "Phải nuôi ít nhất nửa tháng nữa."
Thẩm Lưu gõ đầu Trương Giác: "Em đó, anh đã nói sớm là em mới đổi giày trượt, phải cẩn thận, sao mà lại bị ngã vậy chứ?"
Trương Giác ủ rũ héo úa ngồi đó, trên mắt cá chân phải có một túi nước đá đặt lên trên, cậu nỗ lực giải thích: "Coi như không đổi giày trượt băng, vậy cũng có lúc em bị ngã mà, người mà ai biết lúc này ngã hay không ngã."
Trượt băng nghệ thuật luôn có nhiều lúc bị té chống vó.
Bởi vì tiết mục được biên đạo muộn, nhóm huấn luyện viên dự định để Trương Giác bắt đầu thi đấu sớm một chút, trượt nhiều hơn để tăng cao khả năng và độ hoàn thiện tiết mục, kết quả là bàn chân của Trương Tiểu Ngọc năm 18 tuổi lại trong lúc không ai hay biết dài lên size 43, bọn họ không thể không để cho cậu đổi giày trượt băng.
Sau đó Trương Giác không hề ngạc nhiên chút nào trong lần đổi giày thứ hai đã bị té sấp mặt, khiến chân phải sưng to thù lù, phình to giống như là cái bánh bao, trong vòng hai tuần không được phép đi đi lại lại, ước tính cẩn thận cũng phải mất 20 ngày mới có thể khôi phục huấn luyện.
Cũng may cậu bị thương vào cuối tháng 8, cùng lắm là từ bỏ giải đấu cấp B vào đầu mùa giải, không ảnh hưởng đến giải Grand Prix tiếp theo là tốt rồi.
Dương Chí Viễn xử lý vết thương ở chân cho cậu, sau khi Tần Tuyết Quân nhận được tin tức, vốn định tới lái xe tới đón người, khi Trương Giác nhận được tin tức hắn hỏi thăm, cậu nở nụ cười, cộp cộp đánh chữ.
【 Lão gia cá sấu: Không cần anh tới đón đâu, ba em đã biết rồi, ông ấy sẽ tới đón em về nhà ở. 】
Hiện tại cậu đang sống cùng một thành phố với cha mẹ mình, xảy ra chuyện gì đều cũng có người lớn chăm sóc, bác sĩ Tần trước này bận bịu nên chăm sóc cho bản thân mình trước đi.
【 Tuyết nhi: Vậy em chú ý thân thể, vừa vặn mấy ngày tới anh phải cùng với lão sư đến miền nam để có một cuộc gặp gỡ trao đổi. 】
Hắn vốn muốn từ chối lòng tốt của lão sư, ở lại chăm sóc Trương Tiểu Ngọc, giờ hiện tại cậu có cha mẹ chăm sóc, vậy Tần Tuyết Quân cũng yên tâm mà đi.
【 Lão gia cá sấu: Trước khi đi anh đem Saori tới nha, tweet (^. <)】
Đối với Trương Giác mà nói, cậu đã quen với việc làm nũng với người trong nhà, theo như lời của Ilya và Hayato Terakami, cậu chính là số một về nũng nịu trong nội dung đơ nam, gửi một ký tự tweet đối với cậu mà nói không tính là gì, nhưng Tuyết nhi bên kia phải qua hai phút mới gửi lại một cái tweet.
Dưới sự cho phép của Trương Giác, Bạch Tiểu Trân vốn đã chuẩn bị tốt lịch trình thi đấu, thời gian thi đấu, cách thức mua vé và link cho mùa giải năm nay, chỉ chờ mùa giải bắt đầu là đăng lên mạng xã hội để tất cả người hâm mộ trượt băng có thể theo dõi trận đấu của Trương Giác.
Bây giờ Trương Giác bị chấn thương, vốn dĩ giải đấu hạng B mà cậu đã tự nộp đơn cũng phải rút khỏi, điều này khiến cho ban tổ chức bên giải Wuli Cup phải thở dài.
Nếu như Trương Giác tới, vé của bọn họ có thể bán hết sạch, giờ cậu không đến, tỷ lệ tham dự của Wuli Cup được 70% là tốt rồi.
Thế nhưng trước sự ngạc nhiên của ban tổ chức, khoảng 10% người hâm mộ trượt băng đến sân của Wuli Cup vẫn là người Trung Quốc.
Mặc dù Trương nhất ca bị chấn thương rút khỏi thi đấu, thế nhưng sư đệ của cậu Sát Hãn Bất Hoa, sư muội Mẫn San đều thăng lên tổ vào năm nay, đại sư huynh nghỉ ngơi, huấn luyện viên Trương cùng huấn luyện viên Thẩm còn phải mang theo các sư đệ sư muội ra ngoài thi đấu.
Khi Hayato Terakami nhìn thấy Sát Hãn Bất Hoa, cái đầu của hắn vẫn còn thăm dò phía sau bọn họ.
"Tama-chan thực sự không tới sao?" Dựa vào hiểu biết của hắn về Trương Giác, chỉ cần chấn thương không nghiêm trọng, đối phương cũng sẽ cố gắng tham gia thi đấu.
Đây là chấn thương nặng bao nhiêu chứ?
Sát Hãn Bất Hoa ân cần trả lời: "Sư huynh nói sẽ gặp lại anh ở giải đấu Grand Prix."
Keiko lộ đầu từ sau lưng Hayato, cô phình to hai má.
"Nhưng bên phía ban tổ chức sẽ không sắp xếp cho Tama-chan và Hayato thi đấu cùng nhau, vậy bọn họ cuối cùng chỉ có thể gặp nhau ở Nagano."
Nagano chính là địa điểm tổ chức trận chung kết năm nay.
Hayato cũng mất mát nói: "Là như thế này không sai đâu, nói chứ Tama-chan không bị thương nặng đúng không? Sẽ không phải thậm chí ngay cả Grand Prix cũng rút lui đúng không?"
Trong lòng Sát Hãn Bất Hoa nói muốn hắn trả lời như thế nào đây?
Không thể vận động trong vòng hai tuần, chấn thương kia nhất định là không nhẹ, nhưng có thể là bởi vì chấn thương không tổn thương tới dây chằng và xương, sau khi dưỡng tốt thì cũng sẽ không để lại di chứng gì, Tiểu Ngưu thuần lương cũng không biết chấn thương của đại sư huynh có nghiêm trọng hay không nữa.
Lúc này Trương Tuấn Bảo đang ở trên sân, hắn nhìn dáng vẻ của hai người trẻ tuổi ủ rũ thất lạc, không hiểu sao lại nghĩ đến cái con cá sấu ở nhà đang đau chân mà còn nhảy lò cò xuống bếp ăn dưa chuột.
Hắn vỗ tay: "Được rồi, thay vì lo lắng cho Tiểu Ngọc, còn không bằng cân nhắc cho tiết mục của bản thân trước đi, Hayato, tôi nhớ ca khúc mà con chọn năm nay có chủ đề rất lớn? Con đã tìm được cảm giác chưa? Keiko, bài thi ngắn đơn nữ sắp bắt đầu rồi, con còn không mau đi trang điểm sao?"
Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi của mùa giải, Hiệp hội Trượt băng Trung Quốc – Nhật Bản đã tổ chức một sự kiện giao lưu, các vận động viên và huấn luyện viên của Hiệp hội Trượt băng Nhật Bản đã cùng nhau đến Bắc Kinh, họ đã trao đổi và học tập tại sân tập của đội tuyển quốc gia trong nửa tháng, bọn họ chia sẻ kỹ năng trượt và nhảy A, mà Trương Tuấn Bảo với tư cách là đại diện huấn luyện viên của Trung Quốc, hắn thoải mái truyền thụ cho bọn họ kỹ thuật bước đệm khi tiếp băng độc nhất của Trương môn, đồng thời hỗ trợ các tuyển thủ trẻ tìm lại cảm xúc khi biểu diễn.
Khi Hayato Terakami học được loại kỹ thuật này, hắn hoàn toàn rơi vào trạng thái như nhặt được báu vật, cho nên hắn vô cùng tôn kính Trương Tuấn Bảo.
Hắn và Keiko lập tức đứng thẳng tắp, cung cung kính kính nghiêng mình chào hỏi huấn luyện viên Trương, sau khi khách sáo vài câu rồi ngoan ngoãn đi mất.
Chờ bọn họ đi rồi, Mẫn San mới kéo tay của huấn luyện viên Trương rồi hưng phấn lắc lắc: "Huấn luyện viên, bọn họ đều là tới vì sư huynh? Con còn tưởng rằng sư huynh chỉ nổi tiếng đối với người hâm mộ trượt băng, hóa ra đối thủ cũng yêu thích anh ấy như vậy sao?"
Thẩm Lưu đè hai cái đầu của học trò xuống: "Bởi vì sư huynh của các con là mạnh nhất, mà trong các nội dung thi đấu, tất cả mọi người đều sẽ nhìn chằm chằm vào người mạnh nhất, mà nó chính là tiêu điểm của bộ môn này."
Đây chính là danh vọng và sự chú ý mà các vận động viên trong top mới có được.
Cũng giống như Trương Giác, vẫn có nhiều vận động viên không tham gia thi đấu giải hạng B bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau như thân thể, đổi giày trượt băng, trạng thái không tốt, cho nên đơn nam trong giải Wuli Cup năm nay ngoại trừ Hayato Terakami thì cũng không có cao thủ gì .
Sát Hãn Bất Hoa biết, chỉ cần hắn ổn định bố trí hai cú nhảy 3A, bước lên bục lĩnh thưởng không phải là chuyện khó gì, nhưng chiến thắng mà hắn muốn không phải là như vậy.
Hắn cũng là vận động viên, hắn cũng hy vọng được giống như sư huynh, đường đường chính chính mang theo kỹ thuật hàng đầu thế giới, còn có khả năng biểu cảm tuyệt vời để thách thức những tiền bối trên thế giới, cuối cùng dùng thực lực lấy được sự công nhận và tôn trọng của bọn họ.
Tiểu Ngưu rất thích rất thích sư huynh, nhưng hắn không nghĩ sẽ phải làm " Sư đệ của Trương Giác" cả đời, hắn hi vọng khi người khác nhắc tới Trương môn, có thể nói một câu "Tất cả các vận động viên của Trương môn đều rất mạnh", cho nên cú nhảy bốn vòng là điều nhất định phải đạt được.
Cậu bạn nhỏ sau khi lấy được huy chương vàng tổ thiếu niên bước vào mùa giải nghỉ ngơi, hắn một bên đi theo sư huynh tham gia biểu diễn thương mại kiếm tiền, một bên dưới sự hướng dẫn của huấn luyện viên Trương, huấn luyện viên Thẩm, huấn luyện viên Lộc và đại sư huynh bắt đầu luyện tập 4T.
Hắn có xương rắn chắc, khung xương to, thể hình cường tráng, cho tới nay là tuyển thủ thiên về sức bền, tốc độ xoay người trên không chẳng hề cao, muốn luyện ra cú nhảy bốn vòng so với các vận động viên cùng lứa tuổi thì hắn gian nan nhiều lắm, hắn luyện mấy tháng mới miễn cưỡng đem tỷ lệ thành công của 4T lên 40%, một khi khối lượng huấn luyện không đủ, hoặc là trạng thái không tốt, con số này sẽ giảm xuống.
Nếu như có thể cho hắn thêm một năm là tốt rồi, khi đó hắn nhất định có thể vững vàng thực hiên được cú nhảy này.
Sát Hãn Bất Hoa cắn chặt môi dưới, thời gian, hắn thật sự cần thời gian, một cơ thể cường tráng giúp hắn ít bị chấn thương, nhưng cũng trở thành một chiếc cùm lớn nhất để hắn thoát khỏi nó.
Hắn nhìn ra ngoài sân băng, huấn luyện viên Trương nắm chặt tay hắn khuyến khích, Mẫn San đeo một bộ sừng trâu, nhảy nhót hô cố lên với hắn.
Hắn muốn huy chương vàng, cho dù đối thủ là Hayato Terakami thuộc ba người đứng đầu thế giới cũng không thành vấn đề, bản thân hắn thiên phú không cao cũng không thành vấn đề, Sát Hãn Bất Hoa muốn thắng, cho nên không quản kỹ thuật như thế nào, hắn muốn toàn lực ứng phó!
Trương Giác ngồi xổm trước máy vi tính, hở một tiếng.
"Tiểu Ngưu rất chăm chỉ mà, mới đầu mùa giải mà đã bùng nổ thành cái dạng này, tiêm máu gà sao?"
Sát Hãn Bất Hoa có nền tảng vũ đạo tốt, khả năng kiểm soát cảm xúc tuyệt vời, biểu cảm vẫn luôn rất tốt, màn trình diễn lần này là một ca khúc siêu hoành tráng như《 Nghi lễ mùa xuân 》, mà bản thân độ tồn tại của khí chất "Ta liều mạng" còn muốn vượt qua cả mà trình diễn vũ đạo của hắn.
Trương Giác rất xem trọng nhị sư đệ của mình, không chỉ là bởi vì tâm tính của đứa nhỏ này trầm ổn, hơn nữa trời sinh da dày thanh máu full, càng bởi vì hắn rất có chí khí.
Như Kim Tử Tuyên đã nói, hắn từ khi còn ở tổ thiếu niên đã bị Trương Giác đè lên, cho nên tới bây giờ hắn đã không còn muốn cạnh tranh với cậu, cũng chính là vì tinh thần cạnh tranh của hắn đã bị Trương Giác kìm hãm, nhưng Sát Hãn Bất Hoa thì không, hắn biết rõ chênh lệch của mình với đại sư huynh, nhưng chưa bao giờ buông tha ý nghĩ chiến thắng cậu.
Muốn chiến thắng và dám chiến đấu là những điểm nổi bật của một vận động viên giỏi, nếu như không có sự nhiệt huyết này, thì cho dù thiên phú có nghịch thiên đến đâu cũng không thể bước lên bảo tọa thế giới, Sát Hãn Bất Hoa chính là một đứa nhỏ như vậy, Trương Giác vô cùng thưởng thức loại tính cách này.
Đáng tiếc chính là, Sát Hãn Bất Hoa cuối cùng cũng không thể hoàn thành cú nhảy 4T của mình ở Wuli Cup, thế nhưng Mẫn San đã mang đến cho mọi người một niềm vui bất ngờ.
Cô gái nhỏ đã thực hiện một cú 3A trong trượt tự do, nhưng không ai biết cô có thành công hay không, bởi vì tỷ lệ thành công 3A của cô chỉ có 30%, tỷ lệ 3A này trên sàn thi đấu lại càng thấp hơn, nhóm huấn luyện viên cũng từng căn dặn cô, nếu như cảm thấy trạng thái không ổn, thì hãy từ bỏ nhảy 3A, đổi thành 2A cũng rất tốt.
Mẫn San tự cảm giác mình đang trong tình trạng rất tốt, nhấc chân nhảy, hơn nữa nhảy xong rồi.
Cô đã thành công trong việc biến mình thành một đơn nữ khác đã làm chủ được sát thủ 3A sau chị em nhà Shiro, đây cũng là một bước nhảy đơn có số điểm cao nhất trước mắt của nội dung đơn nữ, với bước nhảy này, giá trị của cô sẽ khác với trước đây, mặc dù nhất tỷ người Mỹ là Oliver trong cùng một nội dung có thêm điểm quốc tịch, nhưng khi ở trước mặt cô cũng sẽ nhỏ yếu giống như một đứa nhỏ.
Giai đoạn dậy thì của đứa nhỏ này đã trôi qua ở tổ thiếu niên, với trạng thái hiện tại của cô, chỉ cần không dính chấn thương, nói không chắc tại Thế vận hội mùa đông Pyeongchang sẽ có thể tỏa sáng với hào quang rực rỡ.
So với hai vị sư huynh năm nay đều chọn ca khúc với chủ đề nghiêm túc, bản thân Mẫn San lại là phong cách nhẹ nhàng vui tươi.
Dưới sự đề cử của Trương Tuấn Bảo, cô đã lựa chọn ca khúc《Teenage Dream》, bài hát đại diện của Katy Perry làm ca khúc trượt tự do, bầu không khí tại hiện trường hoàn toàn bị cô điều khiển.
Hai vị tân binh của Trương môn đã thể hiện tài hoa đáng kinh ngạc ngay khi được thăng tổ, sự tồn tại của họ giống như là nói cho cả thế giới biết, thành tích tốt của Trương Giác không chỉ là thiên phú, ban huấn luyện đã giúp đỡ cho cậu rất nhiều, cho nên đồng môn của cậu cũng vô cùng xuất sắc, bời vì đối với một đội ngũ huấn luyện tốt, những vận động viên giỏi sẽ được sản xuất hàng loạt.
Đáng sợ nhất chính là, bọn họ có khả năng đào tạo những vận động viên xuất sắc, có thể nuôi dưỡng những vận động viên ưu tú trong cực phẩm như Trương Giác, hơn nữa phong cách biểu diễn của những đứa trẻ này hoàn toàn không giống nhau, điều này cho thấy rằng nhóm huấn luyện viên đã dụng tâm khai thác tài năng của họ như thế nào.
Trước kia khi Từ Xước rời khỏi Trương môn, bởi một số yếu tố nhất định, người hâm mộ trượt băng trên internet đã từng chỉ trích phương pháp huấn luyện của Trương Tuấn Bảo, nhưng hiện tại, gió đã đổi chiều, đi sang một thái cực khác.
Một loại âm thanh bắt đầu vang lên giữa những người hâm mộ trượt băng Thôn Thỏ, cũng có xu thế khuếch tán từ từ.
Âm thanh kia chính là —— Trương Tuấn Bảo là cao thủ siêu cấp chuyên khai quật và đạo tạo những hạt giống trượt đơn xuất sắc trong nước, dẫn dắt rèn luyện kỹ thuật, dãy biểu diễn đều là đỉnh cao, ngay cả những tuyển thủ nước ngoài sau khi tập luyện với hắn thì cũng sẽ siêu tôn kính hắn.
Huấn luyện viên Trương, vị thần vĩnh cửu.
Trương Giác là vận động viên được phong thần khi liên tục phá kỷ lục thế giới với《 Cây sinh mệnh 》ở mùa giải trước, Trương Tuấn Bảo làm huấn luyện viên được phong thần, nhưng là ở mùa giải này, cũng chính là các học trò của hắn ngoại trừ Trương Giác lục tục thăng lên tổ.
Khi nhìn thấy những lời nhận xét này, bất kể là Trương Tuấn Bảo hay là Trương Giác, đều chỉ lộ ra biểu tình không thèm để ý "Há, tui biết rồi".
Họ đều là những người từng trải, bọn họ rất rõ ràng, những người hiện tại thổi phồng Trương, có lẽ sẽ không trùng lặp với những người ban đâu hắc ông cậu hồi đó.
Làm vận động viên cùng huấn luyện viên, bọn họ không cần quan tâm quá nhiều với suy nghĩ bên ngoài, nhiệm vụ của họ là phải trau dồi bản thân và đạt được nhiều kết quả tốt hơn.
Trong lúc Sát Hãn Bất Hoa và Mẫn San được huấn luyện viên Trương và huấn luyện viên Thẩm mang ra ngoài thi đấu, Trương Giác cùng huấn luyện viên Lộc cũng đồng thời huấn luyện cho cậu học trò nhỏ Tưởng Nhất Hồng của Trương môn.
Cậu bạn nhỏ nă nay 14 tuổi, bởi vì sinh nhật là vào tháng 11, cho nên mãi đên tận mùa giải này với vào tổ thiếu niên, nhưng đã ổn định được 3A, thậm chí có thể sau 3A nhảy tiếp 3T, cú nhảy liên tục cao cấp luyện được 4 cái, trước mắt đã bắt đầu chinh phục cú nhảy bốn vòng.
Trương Giác một chân chống nạng đứng ở bên sân, nheo mắt lại: "Thiên phú nhảy của Nhất Hồng cao hơn Bất Hoa rất nhiều."
Tuy nhiên tính cách của đứa nhỏ này không có tính chất công kích và hiếu thắng như sư huynh sư tỷ, điều này sẽ đưa đến một kết quả.
Tính ổn định của Tưởng Nhất Hồng không cao bằng các sư huynh sư tỷ, bởi vì nhóc không tự tin vào bản thân mình.
Tuy nhiên có thể luyện được 3A và cú nhảy bốn vòng, đồng nghĩa với việc trong cơ thể của vận động viên này chắc chắn có ý chí tiến thủ, nếu không sẽ không có cách nào giải thích được nhóc dùng cái gì để chống đỡ khi hoàn thành sự huấn luyện khó khăn vất vả như vậy.
Huấn luyện viên Lộc hỏi Trương Giác: "Tính cách của Nhất Hồng thích hợp với phong cách chậm rãi và tình cảm hơn, con cho nó trượt ca khúc như hiện tại, là vì muốn đào sâu hơn khả năng biểu diễn của nó sao?"
Trương Giác nhún vai: "Con chỉ là muốn thử một chút thôi."
Bản nhạc trượt tự do của Tưởng Nhất Hồng trong mùa giải mới là《 Nhà thờ đức bà Paris 》, đây là Trương Giác đề cử, mà khi Trương Giác hỏi nhóc muốn lựa chọn diễn dịch vai nào trong tiết mục, Tưởng Nhất Hồng ngoài ý muốn không lựa chọn Quasimodo tình thâm, ngược lại lại lựa chọn Frollo trong vai phản diện.
Nhưng khi diễn dịch một vai có phần u ám và hoang tưởng này, biểu cảm của Tưởng Nhất Hồng rõ ràng đã được nâng lên rất nhiều.
Trương Giác sờ cằm: "Phong cách biểu diễn này của nó... Có chút thú vị nha."
-
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường
Hầu hết bốn học trò của Trương môn đều có kỹ thuật và biểu diễn đều rất xuất sắc, hơn phong cách biểu diễn không giống nhau.
Trong đó phong cách của đại sư huynh rất đa dạng, bao gồm bi thương, u buồn, hoạt bát, gợi cảm.
Sự diễn dịch am hiểu của nhị sư huynh là các ca khúc dũng cảm tráng lễ, nhưng bên trong sự kiêu hãnh là có một nét tinh tế độc đáo.
Tam sư tỷ là đẹp đẽ đáng yêu, có chút oai phong lẫm liệt của một nữ hán tử.
Tiểu sư đệ thì am hiểu... Hắc ám âm u cố chấp, ngược lại thích diễn dịch nhân vật có tính cách vặn vẹo càng tốt.
Cái gì? Bản thân huấn luyện viên Trương có phong cáhc riêng? Hắn không phải là cái gì, cái gì đó, một con mèo hung tợn vô tình, trên người có sự gợi cảm tao nhã, sáp khí (?) mà không tự biết khụ khụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.