Trượt Vỏ Chuối, Xuyên Qua Rồi!!!
Chương 13: Tôi Phải Lên Lớp S !!!
Gà Chiên Mắm
30/06/2015
Hôm nay nó đến trường rất sớm, thực ra hôm nay cũng không phải ngày tốt lành gì hay trời đẹp đến nỗi làm nó có tâm trạng dậy sớm. Chả là do cái đồng hồ chết tiệt màu hồng ở ngay trên cái bàn học đặt sát giường nó kia. Mẹ kiếp, nhạc chuông gì không cài đi cài chuông cứu hỏa. Tối đi ngủ nó lại lơ mơ để giờ là 5h rưỡi trong khi 8h rưỡi mới vào lớp. Thà là nghe tiếng reng reng reng như chuông nhà người ta thì nó còn ngủ được, đằng này là chuông cứu hỏa thì có cho vàng nó cũng không ngủ lại được, nó bị dị ứng với mấy cái âm thanh này. Chính vì thế mà 5h rưỡi tờ mờ sáng ở biệt thự nhà họ Hoàng một bóng người chạy thục mạng ra cửa lớn trong bộ dạng lôi thôi lếch thếch không giống ai.
Nhớ đến ánh mắt như nhìn sinh vật lạ của mọi người trong nhà khi nhìn thấy nó lúc đó, nó ảo não. Mất mặt quá đi, mất mặt quá đi!!!! (dù đây là mặt của Hoàng Y Nhã)
Bởi thế sáng nay có lẽ là lần đi học sớm hiếm hoi nhất trong cuộc đời của nó, ngồi trong lớp nó chống cằm, chán nản nhìn xung quanh giết thời gian.
-A, họ tới rồi kìa!!! Tiếng một đứa con gái hét lên.
-Đâu đâu??
-Trùi ui, anh Thiên đẹp trai quá!!!
-Tĩnh ca của tớ mới đẹp!!!
Đám con gái hò hét bình luận, nhóm nam sinh mắt hình trái tim nhìn về phía Nguyễn Vũ Trúc với Dương Hoàng Yến.
Nó ngó ra cửa sổ, lại là cảnh cổng trường đông nghịt người, một số khác ở trên lớp ló đầu ra khỏi cửa. Nhìn cảnh này, nó bất giác nhớ lại "thời hoàng kim" của mình. Khi đó sáng nào nó tới trường cũng có màn đón tiếp y hệt thế này, mấy đứa con gái còn hét lên " Lam tỷ, chị là thần tượng của em" , haizz, nhớ lại nó thở dài, chẳng biết bây giờ bọn đàn em của nó ra sao rồi với cả thân thể nó nữa.
_______________________________________________________________
Vào lớp
-Hôm nay tôi sẽ trả bảng điểm kiểm tra cho các em, hi vọng kì thi tuần sau các em sẽ cố gắng hơn vì nó quyết định kì sau các em sẽ học ở lớp nào!!! Tiếng ông thầy chủ nhiệm lớp nó ôn tồn nói. Sau đó ông nhìn về phía nó rồi lắc đầu thở dài.
Lắc đầu cái gì thế?? Như vậy là có ý gì hả?? Nó khó hiểu nhìn biểu cảm của ông thầy.
Cầm bảng điểm trên tay nó mới hiểu ra. Không một môn nào trên 4 hết, tay nó run run. Cái trường này chính là dựa vào điểm thi mà xếp lớp, không kể giàu ít hay giàu nhiều. Mỗi khối có tổng cộng 4 bậc lớp C B A S, mỗi bậc lại có 3 lớp 1 2 3 từ thấp đến cao, cao nhất là 3, riêng bậc S chỉ có một lớp duy nhất. Nhìn vào cái bảng điểm trên tay, Hoàng Y Nhã vào được 11B1 đã là kì tích hơn nữa còn nhờ vào gia thế là một trong 4 nhà đầu tư lớn nhất trường, chứ cái bảng điểm thế này chỉ có mà vào 11C2 là cùng.
Không thể để như thế này được, mặc dù nó là thủ lĩnh một băng nhóm chuyên quậy phá nhưng mà về mặt học tập nó chưa bao giờ tụt khỏi top 5 của trường, thế mà cái gì đây, hạng 298 toàn khối, hạng 3 từ dưới đếm lên mới đau. Nó ngậm ngùi.
Ôi thật mất mặt, không ngờ có ngày mình phải dựa vào gia thế mới được học lớp cao thế này. Không được, mình phải lên lớp S, mình phải lên lớp S!!!! Người nó hừng hực khí thế làm cho mọi người xung quanh khó hiểu với biểu cảm của nó trong 4 tiết đầu.
_________________________________________________________________
Tới giờ nghỉ trưa, ăn xong 2 phần cơm, uống 4 hộp sữa nó mới bình tâm lại được. À mà sao không thấy Trương Mỹ Dung nhỉ? Chẳng phải nói mình đợi cô ta sao??
Bỗng nó thấy Lăng Hạo Thiên bước vào căn tin, phía sau là 3 người khác, chỉ thiếu Nguyễn Vũ Trúc, nó nở nụ cười, giơ tay lên ngoắc ngoắc hắn. Hắn đen mặt, Dương Thế Tĩnh thấy thế mới hỏi
-Có chuyện gì thế hả?? Mặt câu đen như đít nồi rồi kìa!!!
Hoàng Quốc Phong bất chợt nhìn về phía nó, nhớ lại nụ hôn gió chào buổi sáng cùng câu nói "Chào em trai" của nó hôm nay mà nổi da gà.
Lúc này, ở một góc khuất trong trường.
-Một lũ vô dụng, có dạy cho nó một bài học cũng không xong!!! Người lên tiếng là Nguyễn Vũ Trúc, mặt cô ta bây giờ không còn là thiên thần như trước mặt mọi người nữa mà là gương mặt của một ác quỷ thực thụ.
-Nó lúc đó thực sự như một người khác vậy, Vũ Trúc, hãy cho tôi cơ hội lần nữa, tôi sẽ không để cậu thất vọng!!! Trương Mỹ Dung quỳ dưới đất, giọng cầu xin, phía sau là đám đàn em của cô ta.
-Hừ!! Liệu hồn mà làm cho tốt, nếu không thì cô biết kết cục của công ty nhà cô rồi đấy!! Nói xong liếc nhanh trương Mỹ Dung rồi quay lưng đi một mạch.
Trương Mỹ Dung mặt trắng bệch được bọn đàn em đỡ lên, dạo này cô ta xui thế nhỉ, làm việc không thành công còn bị người khác đá, tất cả là do con Hoàng Y Nhã chết tiệt kia. Nhớ tới cảnh bị Vương Khanh đá còn làm trò cười cho người khác, cô ta càng tức giận hơn, ánh mắt ác độc.
___________________________________________________________________
Hết giờ nghỉ trưa, trở về lớp học, bây giờ nó đang gật gù trên cái bàn cuối lớp để ngủ bù cho buổi sáng hôm nay. Lại là tiết văn, cái môn nó ghét nhất, vừa dài dòng vừa buồn ngủ, cái lớp này học toàn môn văn hay sao ấy, từ hôm qua đến giờ nó thấy mặt bà cô dạy văn ít nhất 3 lần rồi. Chán!!
-Hạn chót là tuần sau, nhớ viết bài bình luận cho tôi!! Cuối cùng cũng hết tiết, nói xong câu đó bà cô ra khỏi lớp.
__________________________________________________________________
t/g: Hẹn gặp lại mn trong 1 ngày không xa!!!!
Nhớ đến ánh mắt như nhìn sinh vật lạ của mọi người trong nhà khi nhìn thấy nó lúc đó, nó ảo não. Mất mặt quá đi, mất mặt quá đi!!!! (dù đây là mặt của Hoàng Y Nhã)
Bởi thế sáng nay có lẽ là lần đi học sớm hiếm hoi nhất trong cuộc đời của nó, ngồi trong lớp nó chống cằm, chán nản nhìn xung quanh giết thời gian.
-A, họ tới rồi kìa!!! Tiếng một đứa con gái hét lên.
-Đâu đâu??
-Trùi ui, anh Thiên đẹp trai quá!!!
-Tĩnh ca của tớ mới đẹp!!!
Đám con gái hò hét bình luận, nhóm nam sinh mắt hình trái tim nhìn về phía Nguyễn Vũ Trúc với Dương Hoàng Yến.
Nó ngó ra cửa sổ, lại là cảnh cổng trường đông nghịt người, một số khác ở trên lớp ló đầu ra khỏi cửa. Nhìn cảnh này, nó bất giác nhớ lại "thời hoàng kim" của mình. Khi đó sáng nào nó tới trường cũng có màn đón tiếp y hệt thế này, mấy đứa con gái còn hét lên " Lam tỷ, chị là thần tượng của em" , haizz, nhớ lại nó thở dài, chẳng biết bây giờ bọn đàn em của nó ra sao rồi với cả thân thể nó nữa.
_______________________________________________________________
Vào lớp
-Hôm nay tôi sẽ trả bảng điểm kiểm tra cho các em, hi vọng kì thi tuần sau các em sẽ cố gắng hơn vì nó quyết định kì sau các em sẽ học ở lớp nào!!! Tiếng ông thầy chủ nhiệm lớp nó ôn tồn nói. Sau đó ông nhìn về phía nó rồi lắc đầu thở dài.
Lắc đầu cái gì thế?? Như vậy là có ý gì hả?? Nó khó hiểu nhìn biểu cảm của ông thầy.
Cầm bảng điểm trên tay nó mới hiểu ra. Không một môn nào trên 4 hết, tay nó run run. Cái trường này chính là dựa vào điểm thi mà xếp lớp, không kể giàu ít hay giàu nhiều. Mỗi khối có tổng cộng 4 bậc lớp C B A S, mỗi bậc lại có 3 lớp 1 2 3 từ thấp đến cao, cao nhất là 3, riêng bậc S chỉ có một lớp duy nhất. Nhìn vào cái bảng điểm trên tay, Hoàng Y Nhã vào được 11B1 đã là kì tích hơn nữa còn nhờ vào gia thế là một trong 4 nhà đầu tư lớn nhất trường, chứ cái bảng điểm thế này chỉ có mà vào 11C2 là cùng.
Không thể để như thế này được, mặc dù nó là thủ lĩnh một băng nhóm chuyên quậy phá nhưng mà về mặt học tập nó chưa bao giờ tụt khỏi top 5 của trường, thế mà cái gì đây, hạng 298 toàn khối, hạng 3 từ dưới đếm lên mới đau. Nó ngậm ngùi.
Ôi thật mất mặt, không ngờ có ngày mình phải dựa vào gia thế mới được học lớp cao thế này. Không được, mình phải lên lớp S, mình phải lên lớp S!!!! Người nó hừng hực khí thế làm cho mọi người xung quanh khó hiểu với biểu cảm của nó trong 4 tiết đầu.
_________________________________________________________________
Tới giờ nghỉ trưa, ăn xong 2 phần cơm, uống 4 hộp sữa nó mới bình tâm lại được. À mà sao không thấy Trương Mỹ Dung nhỉ? Chẳng phải nói mình đợi cô ta sao??
Bỗng nó thấy Lăng Hạo Thiên bước vào căn tin, phía sau là 3 người khác, chỉ thiếu Nguyễn Vũ Trúc, nó nở nụ cười, giơ tay lên ngoắc ngoắc hắn. Hắn đen mặt, Dương Thế Tĩnh thấy thế mới hỏi
-Có chuyện gì thế hả?? Mặt câu đen như đít nồi rồi kìa!!!
Hoàng Quốc Phong bất chợt nhìn về phía nó, nhớ lại nụ hôn gió chào buổi sáng cùng câu nói "Chào em trai" của nó hôm nay mà nổi da gà.
Lúc này, ở một góc khuất trong trường.
-Một lũ vô dụng, có dạy cho nó một bài học cũng không xong!!! Người lên tiếng là Nguyễn Vũ Trúc, mặt cô ta bây giờ không còn là thiên thần như trước mặt mọi người nữa mà là gương mặt của một ác quỷ thực thụ.
-Nó lúc đó thực sự như một người khác vậy, Vũ Trúc, hãy cho tôi cơ hội lần nữa, tôi sẽ không để cậu thất vọng!!! Trương Mỹ Dung quỳ dưới đất, giọng cầu xin, phía sau là đám đàn em của cô ta.
-Hừ!! Liệu hồn mà làm cho tốt, nếu không thì cô biết kết cục của công ty nhà cô rồi đấy!! Nói xong liếc nhanh trương Mỹ Dung rồi quay lưng đi một mạch.
Trương Mỹ Dung mặt trắng bệch được bọn đàn em đỡ lên, dạo này cô ta xui thế nhỉ, làm việc không thành công còn bị người khác đá, tất cả là do con Hoàng Y Nhã chết tiệt kia. Nhớ tới cảnh bị Vương Khanh đá còn làm trò cười cho người khác, cô ta càng tức giận hơn, ánh mắt ác độc.
___________________________________________________________________
Hết giờ nghỉ trưa, trở về lớp học, bây giờ nó đang gật gù trên cái bàn cuối lớp để ngủ bù cho buổi sáng hôm nay. Lại là tiết văn, cái môn nó ghét nhất, vừa dài dòng vừa buồn ngủ, cái lớp này học toàn môn văn hay sao ấy, từ hôm qua đến giờ nó thấy mặt bà cô dạy văn ít nhất 3 lần rồi. Chán!!
-Hạn chót là tuần sau, nhớ viết bài bình luận cho tôi!! Cuối cùng cũng hết tiết, nói xong câu đó bà cô ra khỏi lớp.
__________________________________________________________________
t/g: Hẹn gặp lại mn trong 1 ngày không xa!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.