Chương 65
Elizabeth Kostova
22/04/2016
Tháng Sáu 1962
Con gái thương yêu,
Con biết không, chúng ta giàu có vì một vài điều kinh khủng đã xảy ra với mẹ và cha con. Mẹ để lại hầu hết số tiền đó cho cha để cha chăm lo cho con; nhưng mẹ vẫn còn đủ để dấn thân vào một cuộc kiếm tìm dài đằng đẵng, một cuộc vây hãm. Gần hai năm trước, mẹ đã đổi một ít tiền ở Zurich và mở tài khoản ngân hàng dưới một cái tên mà mẹ sẽ không bao giờ nói cho ai biết. Tài khoản của mẹ rất bí mật. Mỗi tháng một lần, mẹ rút tiền từ đó ra để trả tiền thuê phòng, các chi phí lưu trữ, ăn uống. Mẹ đã chi tiêu tiết kiệm hết mức để một ngày nào đó có thể trao cho con tất cả những gì còn lại, khi con lớn, con gái bé bỏng của ta ạ.
Mẹ thương yêu của con,
Helen Rossi
Tháng Sáu 1962
Con gái thương yêu,
Hôm nay là một trong những ngày tồi tệ. (Mẹ sẽ không bao giờ gửi tấm thiệp này. Nếu phải gửi một tấm, thì cũng không phải là tấm này). Hôm nay là một trong những ngày mà mẹ không thể nhớ ra mình đang truy lùng tên ác quỷ này hay chạy trốn hắn. Mẹ đứng trước tấm gương, một tấm gương cũ trong phòng của mẹ ở khách sạn Este; mặt gương có những đốm như rêu mốc, lan dần ra trên bề mặt cong cong. Mẹ tháo chiếc khăn quàng ra, đứng đó và chạm vào vết sẹo trên cổ, một vết sẹo màu đỏ không bao giờ lành hẳn. Mẹ tự hỏi liệu hắn có tìm thấy mẹ trước khi mẹ tìm được hắn. Mẹ tự hỏi tại sao hắn chưa tìm ra mẹ. Mẹ tự hỏi liệu có còn được gặp lại con.
Mẹ thương yêu của con,
Helen Rossi
Tháng Tám 1962
Con gái thương yêu,
Khi con chào đời, tóc con đen, quăn tít và dính bẹp vào mái đầu nhầy nhụa. Sau khi được rửa ráy và lau khô, nó thành một mái tóc đen tuyền mềm mại rủ xuống quanh mặt con, giống tóc mẹ nhưng cũng pha chút ánh đồng như tóc cha con. Mẹ đang được truyền morphine, vừa ôm con vừa ngắm mái tóc sơ sinh của con biến đổi từ màu bánh mật thành màu sáng, rồi trở lại đen tuyền. Mọi thứ ở con đều bóng láng và ngời sáng; mẹ đã tạo hình và hoàn thiện con trong cơ thể mẹ mà không hề hay biết. Những ngón tay vàng óng, đôi má hồng hồng, lông mày và lông mi như lông tơ của một chú chim non. Niềm hạnh phúc của mẹ như dâng trào, thậm chí át hẳn cả cảm giác đau đớn.
Mẹ thương yêu của con,
Helen Rossi
Con gái thương yêu,
Con biết không, chúng ta giàu có vì một vài điều kinh khủng đã xảy ra với mẹ và cha con. Mẹ để lại hầu hết số tiền đó cho cha để cha chăm lo cho con; nhưng mẹ vẫn còn đủ để dấn thân vào một cuộc kiếm tìm dài đằng đẵng, một cuộc vây hãm. Gần hai năm trước, mẹ đã đổi một ít tiền ở Zurich và mở tài khoản ngân hàng dưới một cái tên mà mẹ sẽ không bao giờ nói cho ai biết. Tài khoản của mẹ rất bí mật. Mỗi tháng một lần, mẹ rút tiền từ đó ra để trả tiền thuê phòng, các chi phí lưu trữ, ăn uống. Mẹ đã chi tiêu tiết kiệm hết mức để một ngày nào đó có thể trao cho con tất cả những gì còn lại, khi con lớn, con gái bé bỏng của ta ạ.
Mẹ thương yêu của con,
Helen Rossi
Tháng Sáu 1962
Con gái thương yêu,
Hôm nay là một trong những ngày tồi tệ. (Mẹ sẽ không bao giờ gửi tấm thiệp này. Nếu phải gửi một tấm, thì cũng không phải là tấm này). Hôm nay là một trong những ngày mà mẹ không thể nhớ ra mình đang truy lùng tên ác quỷ này hay chạy trốn hắn. Mẹ đứng trước tấm gương, một tấm gương cũ trong phòng của mẹ ở khách sạn Este; mặt gương có những đốm như rêu mốc, lan dần ra trên bề mặt cong cong. Mẹ tháo chiếc khăn quàng ra, đứng đó và chạm vào vết sẹo trên cổ, một vết sẹo màu đỏ không bao giờ lành hẳn. Mẹ tự hỏi liệu hắn có tìm thấy mẹ trước khi mẹ tìm được hắn. Mẹ tự hỏi tại sao hắn chưa tìm ra mẹ. Mẹ tự hỏi liệu có còn được gặp lại con.
Mẹ thương yêu của con,
Helen Rossi
Tháng Tám 1962
Con gái thương yêu,
Khi con chào đời, tóc con đen, quăn tít và dính bẹp vào mái đầu nhầy nhụa. Sau khi được rửa ráy và lau khô, nó thành một mái tóc đen tuyền mềm mại rủ xuống quanh mặt con, giống tóc mẹ nhưng cũng pha chút ánh đồng như tóc cha con. Mẹ đang được truyền morphine, vừa ôm con vừa ngắm mái tóc sơ sinh của con biến đổi từ màu bánh mật thành màu sáng, rồi trở lại đen tuyền. Mọi thứ ở con đều bóng láng và ngời sáng; mẹ đã tạo hình và hoàn thiện con trong cơ thể mẹ mà không hề hay biết. Những ngón tay vàng óng, đôi má hồng hồng, lông mày và lông mi như lông tơ của một chú chim non. Niềm hạnh phúc của mẹ như dâng trào, thậm chí át hẳn cả cảm giác đau đớn.
Mẹ thương yêu của con,
Helen Rossi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.