Chương 3: Chàng còn chẳng động vào ta!
Khói Ảo
27/02/2024
Hoàng Phong ngồi hỏi thăm Sa Ly đã quen với cuộc sống nơi chốn mới chưa, có gì muốn thì chàng sẽ bảo các Phòng chuẩn bị cho nàng. Sa Ly e lệ cười đáp nơi đây rất tốt, nàng rất hạnh phúc khi được là người của Hoàng Phong. Hoàng Phong khẽ gật đầu, chàng nhìn gương mặt còn thoáng đôi nét thơ ngây kia mà nhớ lại khoảng thời gian trước kia.
Nếu chàng không phải gánh vác cả thiên hạ, nếu chàng chỉ là một kẻ thường dân thì Thanh Vân sẽ không phải chịu chia sẻ tình cảm yêu đương với người khác. Sa Ly nôn nóng khi cả hai đã ngồi lâu nhưng Hoàng Phong chưa có động thái gì. Nàng đứng dậy chủ động đi đến bên cạnh Hoàng Phong, lời nói ngọt ngào vang lên bên tai.
"Hoàng thượng, thiếp có được học qua vài động tác xoa bóp giúp giảm căng thẳng. Người để thiếp hầu hạ nhé!"
Nói xong Sa Ly nhẹ nhàng lướt những ngón tay trên vai và cổ của Hoàng Phong, vô tình những ngón tay mang theo mùi hương ấy lại chạm vào tai của Hoàng Phong, những lần như vậy vị vua ấy lại thấy một cảm giác kì lạ. Sa Ly cúi sát xuống vành tai của Hoàng Phong, hơi thở nóng ấm lướt qua vùng gáy, nàng nói nhẹ nhàng và cố tình chạm môi mình vào vành tai Hoàng Phong.
"Hoàng thượng...người thấy sao? Thiếp làm người thoải mái không?"
"Ừm...Sa Ly Thục Phi rất biết cách. Ừm!"
Sa Ly cười đắc ý, đôi tay lại càng tham lam vuốt ve phần cổ, rồi xoa tại yết hầu khiến Hoàng Phong nuốt nước bọt mỗi khi ngón ,n tay nàng lướt qua. Bất ngờ bàn tay nhỏ nhắn bị giữ lại, trước khi nó tiến sâu hơn. Sa Ly đột ngột bị dừng lại thì nghĩ mình không chu đáo liền quỳ gối xin tha tội. Hoàng Phong bật cười nói.
"Ta không tránh nàng. Quả không sai khi Thanh Vân Phi nói ta ghé sang đây. Hôm nay ta đến thăm nàng rồi sẽ nghỉ ngơi tại Chính cung. Sa Ly Thục Phi hãy nghỉ ngơi nhé."
"Hoàng...Hoàng thượng...Người sao lại rời đi chứ? Chẳng phải đêm nay..."
Hoàng Phong ngạc nhiên.
"Đêm nay sao? Khi nãy Thái giám không nói rõ với nàng sao. Ta đến đây thăm hỏi nàng tình hình sống tại đây thôi!"
Sa Ly hoảng hốt, nàng không muốn Hoàng Phong rời đi, nàng đã chuẩn bị đêm nay để trở thành người của chàng. Hoàng Phong định bước đi thi thì đã bị Sa Ly ôm lấy, đôi gò bồng ấm mềm ép vào tấm lưng rắn chắc, vòng tay mềm mại ôm lấy cơ thể cường tráng. Giọng Sa Ly nghẹn lại.
"Hoàng thượng, chẳng lẽ vì Thanh Vân Phi tỷ ấy nói mà người mới gặp thiếp sao? Thiếp nguyện trở thành người phụ nữ của người mà..."
"Mấy hôm nay triều đình có việc ta cần giải quyết nên sức khỏe không tốt. E là sẽ khiến nàng thất vọng. Lần khác ta sẽ đến cùng nàng!"
Nói xong Hoàng Phong gỡ buông đôi tay đang run lên vì tức giận kia mà rời đi. Tiếng vị Thái giám ẻo lả vang lên bên ngoài.
"Hoàng thượng hồi cung!"
......................
Sa Ly nước mắt rưng rưng nhìn cánh cửa khép lại trước mặt, nàng nghiến răng hất rơi tách trà mà Hoàng Phong vừa dùng..Lý Na bên ngoài nghe động liền hối hả chạy vào luôn miệng trấn an.
"Công chúa người sao vậy, công chúa!!"
"Khốn kiếp, bổn cung ta là công chúa lại phải nhờ ân huệ của Thanh Vân Phi mà Hoàng thượng mới ghé đến thăm. Thanh Vân Phi lại là Thanh Vân Phi!!"
Lý Na thấy chủ nhân như vậy thì sợ hãi lúng túng, nhưng rồi cũng nhanh chóng ôm lấy chủ nhân để nàng bình tĩnh.
Sa Ly tức giận vùng ra hất hết những thứ trên bàn xuống đất, tiếng rơi vỡ chát chúa vang lên khắp cung Nhị Giai Phi. Cung nữ và Thái giám lập tức chạy vào hầu hạ thì lại bị Sa Ly chửi mắng.
"Cút hết cho ta, các ngươi cút hết cho ta!"
Lý Na không muốn chủ nhân bị đồn tiếng xấu vội đuổi hết ra ngoài, cô đóng cửa lại gài then. Khi quay lại đã thấy Sa Ly gục đầu khóc nức nở.
"Thậm chí...chàng còn chẳng đụng vào ta. Công chúa như ta đã chủ động đến vậy nhưng chàng chẳng động lòng..."
Rồi như nhớ ra gì đó, Sa Ly thắc mắc vì sao Hoàng Phong lại không chịu tác dụng của trà và nước giữ hương. Cả nàng và Lý Na đều không lường được rằng trước khi đến đây, Hoàng Phong đã dùng bữa cùng Thanh Vân Phi và vô tình ăn thức ăn có khả năng giải được trà của nàng.
Nếu chàng không phải gánh vác cả thiên hạ, nếu chàng chỉ là một kẻ thường dân thì Thanh Vân sẽ không phải chịu chia sẻ tình cảm yêu đương với người khác. Sa Ly nôn nóng khi cả hai đã ngồi lâu nhưng Hoàng Phong chưa có động thái gì. Nàng đứng dậy chủ động đi đến bên cạnh Hoàng Phong, lời nói ngọt ngào vang lên bên tai.
"Hoàng thượng, thiếp có được học qua vài động tác xoa bóp giúp giảm căng thẳng. Người để thiếp hầu hạ nhé!"
Nói xong Sa Ly nhẹ nhàng lướt những ngón tay trên vai và cổ của Hoàng Phong, vô tình những ngón tay mang theo mùi hương ấy lại chạm vào tai của Hoàng Phong, những lần như vậy vị vua ấy lại thấy một cảm giác kì lạ. Sa Ly cúi sát xuống vành tai của Hoàng Phong, hơi thở nóng ấm lướt qua vùng gáy, nàng nói nhẹ nhàng và cố tình chạm môi mình vào vành tai Hoàng Phong.
"Hoàng thượng...người thấy sao? Thiếp làm người thoải mái không?"
"Ừm...Sa Ly Thục Phi rất biết cách. Ừm!"
Sa Ly cười đắc ý, đôi tay lại càng tham lam vuốt ve phần cổ, rồi xoa tại yết hầu khiến Hoàng Phong nuốt nước bọt mỗi khi ngón ,n tay nàng lướt qua. Bất ngờ bàn tay nhỏ nhắn bị giữ lại, trước khi nó tiến sâu hơn. Sa Ly đột ngột bị dừng lại thì nghĩ mình không chu đáo liền quỳ gối xin tha tội. Hoàng Phong bật cười nói.
"Ta không tránh nàng. Quả không sai khi Thanh Vân Phi nói ta ghé sang đây. Hôm nay ta đến thăm nàng rồi sẽ nghỉ ngơi tại Chính cung. Sa Ly Thục Phi hãy nghỉ ngơi nhé."
"Hoàng...Hoàng thượng...Người sao lại rời đi chứ? Chẳng phải đêm nay..."
Hoàng Phong ngạc nhiên.
"Đêm nay sao? Khi nãy Thái giám không nói rõ với nàng sao. Ta đến đây thăm hỏi nàng tình hình sống tại đây thôi!"
Sa Ly hoảng hốt, nàng không muốn Hoàng Phong rời đi, nàng đã chuẩn bị đêm nay để trở thành người của chàng. Hoàng Phong định bước đi thi thì đã bị Sa Ly ôm lấy, đôi gò bồng ấm mềm ép vào tấm lưng rắn chắc, vòng tay mềm mại ôm lấy cơ thể cường tráng. Giọng Sa Ly nghẹn lại.
"Hoàng thượng, chẳng lẽ vì Thanh Vân Phi tỷ ấy nói mà người mới gặp thiếp sao? Thiếp nguyện trở thành người phụ nữ của người mà..."
"Mấy hôm nay triều đình có việc ta cần giải quyết nên sức khỏe không tốt. E là sẽ khiến nàng thất vọng. Lần khác ta sẽ đến cùng nàng!"
Nói xong Hoàng Phong gỡ buông đôi tay đang run lên vì tức giận kia mà rời đi. Tiếng vị Thái giám ẻo lả vang lên bên ngoài.
"Hoàng thượng hồi cung!"
......................
Sa Ly nước mắt rưng rưng nhìn cánh cửa khép lại trước mặt, nàng nghiến răng hất rơi tách trà mà Hoàng Phong vừa dùng..Lý Na bên ngoài nghe động liền hối hả chạy vào luôn miệng trấn an.
"Công chúa người sao vậy, công chúa!!"
"Khốn kiếp, bổn cung ta là công chúa lại phải nhờ ân huệ của Thanh Vân Phi mà Hoàng thượng mới ghé đến thăm. Thanh Vân Phi lại là Thanh Vân Phi!!"
Lý Na thấy chủ nhân như vậy thì sợ hãi lúng túng, nhưng rồi cũng nhanh chóng ôm lấy chủ nhân để nàng bình tĩnh.
Sa Ly tức giận vùng ra hất hết những thứ trên bàn xuống đất, tiếng rơi vỡ chát chúa vang lên khắp cung Nhị Giai Phi. Cung nữ và Thái giám lập tức chạy vào hầu hạ thì lại bị Sa Ly chửi mắng.
"Cút hết cho ta, các ngươi cút hết cho ta!"
Lý Na không muốn chủ nhân bị đồn tiếng xấu vội đuổi hết ra ngoài, cô đóng cửa lại gài then. Khi quay lại đã thấy Sa Ly gục đầu khóc nức nở.
"Thậm chí...chàng còn chẳng đụng vào ta. Công chúa như ta đã chủ động đến vậy nhưng chàng chẳng động lòng..."
Rồi như nhớ ra gì đó, Sa Ly thắc mắc vì sao Hoàng Phong lại không chịu tác dụng của trà và nước giữ hương. Cả nàng và Lý Na đều không lường được rằng trước khi đến đây, Hoàng Phong đã dùng bữa cùng Thanh Vân Phi và vô tình ăn thức ăn có khả năng giải được trà của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.