Truyền Kiếm

Quyển 4 - Chương 212: Để Ý

Văn Mặc

12/06/2013

“Là Linh Chủ!”

“Đúng là truyền dụ của Linh Chủ!”

“Ha ha, để xem lần này bọn họ còn nói thế nào nữa?”

"Chiến!"

Âm thanh hô “Chiến” lần nữa vang lên khắp trời, sắc mặt Nguyên Quang đen lại, sắc mặt lão tổ Hư Không Kiếm Tông cũng không tốt lắm, bọn hắn vừa rồi còn mới đề nghị duy trì quy tắc của kiếm hội thế mà bây giờ Tử Vân Linh Chủ lại ra mặt đồng ý, đây không phải là làm bọn hắn bẽ mặt trước mọi người sao? Tuy mặt của bọn hắn có thể còn chưa được để vào mắt của Tử Vân Linh Chủ, nhưng trước mắt bao nhiêu người, thân là một trong hơn mười người cao nhất trong các cấp Tử Vân Tinh các, mặt bọn hắn đã trở thành mặt mo? Trong nháy mắt cái tên Mạc Thu này đã bị hai gã cường giả Kiếm Nguyên ghi nhớ trong lòng, tuy với thân phận của mình, bọn hắn sẽ không chấp nhặt một tên hậu bối nho nhỏ, nhưng ác cảm thì vẫn giữ trong lòng, dù thế nào cũng không thấy vừa mắt.

So với lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông cùng lão tổ Hư Không Kiếm Tông, thì trong lòng mấy vị lão tổ khác lại cảm thấy kinh dị, không phải kinh dị vì Mạc Thu, mà là khiếp sợ đối với việc Tử Vân Linh Chủ tự mình ra mặt chú ý đến Mạc Thu! Một thứ hạng như thế, gần như tu vi Kiếm Cương cảnh còn chưa đến, làm thế nào có thể khiến tồn tại như Tử Vân Linh Chủ chú ý được? Chẳng lẽ Mạc Thu này lại có chỗ nào đó khác thường?

Trong chốc lát, cái tên Mạc Thu này trở thành tiêu điểm chú ý của rất nhiều tông môn cao tầng, vài người lúc trước chẳng thèm ngó tới Mạc Thu nay bắt đầu nhao nhao nghe ngóng lai lịch của Mạc Thu.

Mạc Vấn nhìn xuống ấn ký kiếm lệnh trên mu bàn tay, cảm giác bị nhìn trộm này xuất hiện mấy lần, hắn gần như vô thức muốn vận dụng Diễn Tinh Thần Cấm làm cho linh cấm trên mu bàn tay biến mất, nhưng cuối cùng lí trí đã khiến hắn nhịn được. Sắc mặt âm tình bất định nhìn chằm chằm vào ấn ký trên mu bàn tay, tiếng gầm thét càng ngày càng to hơn bên tai không mảy may ảnh hưởng chút nào đến tinh thần Mạc Vấn, ngọn nguồn đạo tử cấm này rốt cục là ở đâu, hắn không có đầu mối, hắn chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân, bầu trời trên đỉnh đầu, tất cả đều có liên hệ với đạo linh cấm này.

Trong lòng Mạc Vấn đột nhiên có một loại cảm giác rất kì lạ, ấn ký kiếm lệnh này giống như một con mắt, là một loại tồn tại thần bí đang trốn ở chỗ nào đó thông qua con mắt này chăm chú nhìn hắn.

Ở trong một đình các nào đó, Hắc Long Ngạo Hàn Dương biểu hiện nguội lạnh không có bất kì biến hóa nào, nhưng ngón giữa bàn tay phải hơi co rút lại một chút đã nói rõ trong lòng gã cũng không bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài. Người tên Mạc Thu này, gã đúng là có biết, hơn nữa lại chính là người gã chú ý đến từ ngày đầu tiên mới tới, sau sự kiện Tiềm Long Môn, gã liền bỏ người này ra khỏi danh sách cần coi trọng, không nghĩ tới từ tình hình hôm nay mà xem, gã đã nhìn nhầm!

Mà ở trên gã, đệ nhất Cửu Long, Tử Long Tử Ngọc khuôn mặt luôn mỉm cười ôn nhuận như ngọc đột nhiên cau hàng lông mày , Thiên Hoàng Hạ Thiên Tuyền phi thường mẫn cảm đối với Tử Ngọc, nàng nghiêng đầu nhẹ hỏi: “Làm sao vậy?”

Tử Ngọc nhìn chằm chằm vào thân ảnh dưới đài kia trong chốc lát, trong lòng gã luôn có một dự cảm mãnh liệt, dự cảm rất không tốt, giống như đang nhìn thấy thiên địch của mình vậy, nhưng chỉ là loại cảm giác này làm sao có thể là thật? Một kẻ xếp hạng sau cùng, đến Kiếm Cương còn chưa ngưng tụ làm sao có thể uy hiếp đến bản thân mình được đây?

“Không có việc gì, người này thật có chút ý tứ.” Cuối cùng Tử Ngọc nhất định không nói ra ý nghĩ trong lòng, bởi vì ngay chính bản thân gã cũng không tin.



Trong đình các cách đó không xa, lông mày Bạch Long Bạch Vô Ngân cau lại, lập tức bất đắc dĩ lắc đầu, tự giễu cười cười: “Không nghĩ tới cũng có một ngày mình nhìn lầm.”

Ánh mắt sắc bén của Thuấn Long Triệu Vô Cực nhìn chằm chằm vào Mạc Vấn dưới đài, tại thời điểm này, Mạc Thu đã bị gã liệt vào người có uy hiếp lớn nhất dưới Cửu Long Thất Hoàng!

“Người ngươi chú ý ngày hôm qua chính là hắn sao?” Vân Hoàng Nghê Vân Thường nhẹ nhàng nói.

La Như Phong cười nhạt một tiếng: “Rất có ý tứ, không phải sao?”

Nghê Vân Thường hơi nghiêng đầu, nói khẽ: “Ta có cảm giác, hắn sẽ trở thành đại địch của chúng ta.”

Ánh mắt La Như Phong lóe lên một cái: “Trên Luận Kiếm Đại Hội, tất cả mọi người đều là đối thủ, việc này nói rõ thực lực của hắn có uy hiếp đối với chúng ta.”

Nghê Vân Thường nhíu mày suy ngẫm, Thông Minh Tâm Cảnh nói cho nàng biết có gì đó không đúng, nhưng nàng không cách nào phủ nhận điều La Như Phong nói, nàng chỉ nhẹ nhàng nói một câu: “Hi vọng hắn sẽ không trở thành đối thủ của chúng ta.”

Ở phía sau hai người không xa, thần sắc Tịch Vân một mực bình thản, Thông Minh Tâm Cảnh đột nhiên rung động vì một nỗi sợ mơ hồ, nguyên nhân chính là ánh mắt của nàng đang đặt trên người Linh Kiếm Sư tên Mạc Thu kia.

“Có chút quen thuộc…” Tịch Vân đang lẩm bẩm trong lòng.

Trên đài, Mạc Vấn rốt cục cũng không để ý đến ấn ký trên mu bàn tay nữa, mặc dù có cảm giác bị nhìn trộm, nhưng hắn không cảm thấy tí nào địch ý, chắc sẽ không gây bất lợi cho mình.

“Mạc Thu! Khiêu chiến! Tiếp tục khiêu chiến!”

Trên các Luận Kiếm Đài xung quanh vậy mà đã không còn một bóng người, tất cả đều tự động rút lui, để lại hoàn toàn sân khấu cho mình! Mạc Vấn bắt đầu hơi hối hận, mình quyết định tham gia Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội có phải là hơi liều lĩnh, lỗ mãng rồi không? Trở thành mục tiêu chú ý của mọi người như vậy tuyệt đối không phải là ý nguyện của mình.



Quang ảnh trước mắt đã hiện ra, nhân vật đứng sau Tử Vân Tinh Các đã làm chủ cho hắn mở ra danh sách phía trước. Đã đến bước này, không thể lùi bước được nữa, sau một khắc ngón tay Mạc Vấn điểm lên cái tên mình muốn khiêu chiến.

Có một điều bất ngờ là đây lại là một nữ nhân, một nữ tử trẻ tuổi tương đối kiều mị. Kiếm bào của thị rõ ràng đã được chỉnh sửa, trước ngực mở ra một hình chữ V lớn, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn, bộ ngực to lớn đầy đặn ngạo nghễ vươn lên bên trên vòng tay, toàn thân thị toát ra một vẻ cuốn hút mê người.

“Đại ca ca, ngươi phải thương tiếc Dĩnh nhi, Dĩnh nhi không chịu được đại kiếm kia của ngươi gõ vào đâu đấy.” Nữ tử sợ hãi nhìn Mạc Vấn, bộ dáng điềm đạm đáng yêu của nàng khiến người khác không nhịn được mà muốn lao đến ôm vào ngực rồi hung hăng chà đạp.

“Là Tố Tâm Kiếm Tông sao?” Mạc Vấn nhìn thoáng qua tiêu chí bên trên tay ống tay áo của nữ tử, đúng là tiêu chí tông môn của Tố Tâm Kiếm Tông, một trong mười bốn Kiếm Tông. Ngay cả Mị Hoàng Hoa Tưởng Dung cũng không thể làm hắn dao động thần chí, có gái trước mắt này hiển nhiên còn kém xa, trong mắt Mạc Vấn, dung nhan của nàng so với một con heo mập chuẩn bị thủ thế không khác nhau la bao.

Cho nên, người này cũng nhận được đãi ngộ giống với đệ tử Tố Tâm Kiếm Tông tiền bối của thị, chỉ một kiếm liền rớt khỏi đài. Sau khi kết thúc trận đấu, Mạc Vấn cũng đã nắm được đại khái thực lực của Tố Tâm Kiếm Tông, trên phương diện kiếm quyết thì không hề có điểm nào vượt trội, gần như là dùng vẻ kiều mị để mê hoặc đối thủ.

“Hừ! Đúng là một nữ nhân không biết xấu hổ, còn muốn mê hoặc tiểu sư thúc? Ha ha, tiểu sư thúc đánh rất hay !” Tô Yến hưng phấn vì Mạc Vấn, nàng trầm trồ khen ngợi, dáng vẻ của nàng giống như hận không thể chính mình lên thay Mạc Vấn giáo huấn đối phương.

Trong tòa đình các nào đó, đã có rất nhiều nữ tử ra vẻ hờn dỗi.

“Đúng là nam nhân độc ác, như thế mà cũng hạ thủ được!” Một nữ đệ tử trẻ tuổi của Tố Tâm Kiếm Tông tức giận bất bình nói.

Nhưng ánh mắt của Mị Hoàng Hoa Tưởng Dung lại lấp lánh, cười nhẹ nói: “Chinh phục được nam nhân như thế mới thú vị chứ.”

Mạc Vấn không biết đã có ít nhất hơn một nửa Cửu Long Thất Hoàng đang lo lắng về hắn. Trận sau tiếp tục được tiến hành, một gã Linh Kiếm sư có số thứ tự bảy mươi chín ở đuôi bất đắc dĩ đi lên Luận Kiếm Đài, nhìn biểu hiện trước đó của Mạc Vấn, gã tất nhiên đã hiểu, bản thân mình chỉ là làm nền mà thôi, đoán chừng chỉ làm nền cũng không nên chuyện nữa.

Lúc Mạc Vấn đánh tên thứ năm rớt khỏi Kiếm đài, lại tiếp tục tiến đấu thêm bốn trận nữa, chín cuộc chiến cuối cùng cũng hoàn tất, giờ phút này thứ hạng của Mạc Vấn cũng đã lên đến con số ba nghìn hai trăm bảy mươi chín!

“Lại một lần thắng liên tiếp chín trận! Chín trăm hạng! Ha ha, tuyệt đối là kỉ lục từ khi Tử Vân Tinh Các sáng lập đến nay!”

Có người biểu hiện ủng hộ Mạc Vấn, đương nhiên cũng có người ghen ghét buông lời châm chọc, thế nhưng rất nhanh đã chìm nghỉm, không được ai chú ý. Thêm nữa… những Linh Kiếm Sư tinh mắt thì đã suy nghĩ đến một chuyện khác, hôm nay ở trong bảng đấu này đã xuất hiện những người có thực lực Kiếm Mạch viên mãn, vừa rồi Mạc Vấn mới đánh rớt bốn gã Linh Kiếm Sư Kiếm Mạch viên mãn, nhưng cái gọi là Linh Kiếm sư Kiếm Mạch cảnh giới đai viên mãn ấy vẫn không thể dò xét ra thực lực chân chính của Mạc Vấn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook