Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm

Chương 400

Dũng

30/12/2022

Chương 400

Thực lực của ba người này đều đạt tới cảnh giới võ tông lục phẩm, phóng tầm mắt cả Việt Nam, cũng là người đứng đầu.

Nhưng Tần Trạm ngay cả Chu Định, Bàn Vương đều có thể giết chết, huống chi là võ tông lục phẩm?

Tuy thực lực này trên Tùng Bách Đạt, nhưng ở trước mặt Tần Trạm vẫn chưa đủ nhìn, số lượng cũng quá ít rồi.

“Nơi này là nơi quan trọng của Thiên Nguyên Môn, cho dù cậu là ai, cút ra ngoài cho tôi.” Hộ pháp cầm đầu là tên đầu trọc, giọng nói của ông ta thô kệch, khiến người ta sợ hãi.

Tần Trạm liếc mắt nhìn mấy bọn họ một cái, nói: “Môn chủ của Thiên Nguyên Môn bế quan bao lâu rồi?”

“Có liên quan gì với cậu!” Đầu trọc lạnh giọng quát lớn: “Mặc kệ cậu ôm mục đích gì, lập tức biến mất trước mặt tôi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”

Tần Trạm cười mỉa nói: “Xem ra là không ngắn, nếu không các ông đâu có khả năng không biết tôi là ai.”

“Muốn chết!” Đầu trọc tức giận quát một tiếng, đôi tay giống như móng vuốt vươn về phía Tần Trạm!

Ông ta là một trong những người mạnh nhất ở Thiên Nguyên Môn, không chỉ có thực lực mạnh, thuật pháp học được cũng là thuật pháp đứng đầu Thiên Nguyên Môn!

Nhưng móng vuốt chạm vào ngực Tần Trạm xong, đột nhiên bị thân thể Tần Trạm làm nứt vụn!

Đầu trọc ngẩn người, tay giống như tia chớp lùi về!

“Rốt cuộc cậu là ai?” Đầu trọc này vô cùng hoảng sợ nói.

Tần Trạm cười mỉa nói: “Cho các ông một cơ hội, biến mất khỏi trước mặt tôi, tôi có thể tha cho các ông không chết.”

“Tên ngông cuồng! Mấy chục năm qua còn chưa có ai dám giương oai ở Thiên Nguyên Môn đâu, hôm nay tôi sẽ lấy tính mạng cậu!” Đầu trọc lùi lại mấy bước, ba người liên thủ, cùng xông về phía Tần Trạm!

Tần Trạm không muốn chậm trễ thời gian, ai cũng không biết sẽ xảy ra biến cố gì, bởi vậy anh bước lên một bước, giơ tay là Thánh Nhân Chi Quyền!

“Bùm” một tiếng thật to! Thân thể đầu trọc bị đánh bay, không ngừng chảy máu!

Tân Trạm không cho ông ta cơ hội cầu xin tha thứ, nhấc chân trực tiếp xuyên thủng thân thể ông ta.

Sau đó Tần Trạm thi triển Súc Địa Thành Thốn, trong nháy mắt đi đến sau lưng hai người còn lại!

Ánh sáng màu vàng kim xuất hiện sau lưng bọn họ, chỉ trong nháy mắt đã giết hai người!

Chỗ bế quan trong phủ đệ, còn có hai vị võ tông đỉnh phong đang đợi ở đây.

Nghe thấy động tĩnh ở bên ngoài, hai người không khỏi cau mày nói: “Sao còn chưa kết thúc? Không phải là xảy ra chuyện gì đấy chứ?”

“Chú hai, cậu đi xem đi.”



“Ừm.”

Người đàn ông được gọi là chú hai bước nhanh ra cửa, nhưng mà ông ta mới đi ra cửa, một bàn tay trực tiếp vặn gãy cổ ông ta!

Chỉ trong nháy mắt, chỉ còn sót lại một người cuối cùng!

“Võ tông đỉnh phong?” Tần Trạm nhìn người này, không khỏi kinh ngạc nói.

Sắc mặt đối phương thay đổi, ông ta lùi về sau mấy bước, nghiêm trọng nói: “Cậu là ai?”

Tần Trạm không để ý tới, mà thản nhiên nói: “Võ tông đỉnh phong, trái lại có thể hấp thu.”

Sau khi nói xong, khí huyết của Tần Trạm cuồn cuộn, một quyền đánh ra, gần như đánh nát hơn nửa phủ đệ!

Mà võ tông đỉnh phong này lập tức bị khí kình này chấn động đến mức liên tục lùi về sau!

Mười phút sau.

Bàn tay của Tần Trạm chạm vào đầu ông ta, hấp thu hoàn toàn nội kình của ông ta.

“Cuối cùng cũng giải quyết xong mấy tên chướng mắt.” Tần Trạm hít sâu một hơi, anh mở thần thức ra, nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng của môn chủ Thiên Nguyên Môn!

Môn chủ của Thiên Nguyên Môn đã bế quan ba năm, ba năm này, gần như không có bất luận kẻ nào quấy rầy.

Lúc này khí tức của ông ta trở nên hơi uể oải, thậm chí không bằng một đại tông sư.

Tân Trạm nhỏ giọng nói: “Phá rồi lại lập? Trái lại người này có chút quyết đoán.”

Muốn bước vào đại võ tông, không thể nghi ngờ là vô cùng gian nan.

Ngoại trừ cố gắng một trăm phần trăm ra, còn cần thiên phú trời cho.

Một số người không có thiên phú, sẽ lựa chọn tự bỏ tu vi, phá rồi lập lại. Nhưng phương thức này trả giá rất lớn, cho nên rất nhiều võ tông đỉnh phong đều không thử bước một bước này. Tần Trạm đi tới trước người môn chủ của Thiên Nguyên Môn.

Xung quanh ông ta đặt đủ loại dược liệu, mùi thuốc ở xung quanh rất nồng.

Mà hấp dẫn ánh mắt Tần Trạm, là một cái lư hương.

Rõ ràng là trong lư hương này không có thứ gì, nhưng lại có mùi thơm bay ra.

Mùi thơm này bao trùm thân thể môn chủ của Thiên Nguyên Môn, phóng mắt nhìn, giống như là một lão thần tiên.

“Lấy dược liệu Thiên Địa đốt hương sao?” Tần Trạm hơi giật mình, thủ pháp cỡ này, vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy.



Đúng lúc này, môn chủ Thiên Nguyên Môn ở bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng kỳ lại Sau đó, một bóng dáng nhẹ nhàng bay ra! Đứng trong không trung trước người Tân Trạm!

Đây là một tia thần thức của môn chủ Thiên Nguyên Môn, ông ta dồn hết khả năng, lưu giữ lại một chút thực lực cuối cùng, dùng để hộ pháp vì ông ta bế quan!

“Nhóc con, cậu là ai, vì sao xâm nhập vào Thiên Nguyên Môn tôi!” Môn chủ của Thiên Nguyên Môn lạnh giọng quát lớn.

Tần Trạm không trả lời câu hỏi này, mà gật đầu nói: “Một tia thân thức dùng để hộ pháp, trái lại ông có chút bản lĩnh đó.”

Môn chủ của Thiên Nguyên Môn lạnh giọng nói: “Hình như tôi không quen cậu, vì sao cậu lại xông vào nơi tôi bế quan?”

Tần Trạm gật đầu nói: “Chúng ta đúng là không quen, nhưng ông biết Yến Võ không?”

“Yến Võ?” Ông ta nhíu mày, suy nghĩ một lát sau đó nói: “Không biết.”

Tân Trạm đã sớm dự liệu được, Thiên Nguyên Môn giết vô số người, sao có thể nhớ rõ một người là Yến Võ.

“Lần này ông bế quan, tình hình thế nào?” Tần Trạm như đang nói chuyện với bạn già, tán gẫu với môn chủ của Thiên Nguyên Môn.

Môn chủ của Thiên Nguyên Môn híp mắt, nói: “Rốt cuộc cậu là ai?”

“Ông còn chưa trả lời câu hỏi của tôi.”

Tần Trạm cười nói: “Có hi vọng bước vào đại võ tông không?”

Môn chủ của Thiên Nguyên Môn có chút kiêu ngạo nói: “Lại cho tôi thêm ba năm, tôi nhất định sẽ vô địch thiên hại”

“Ô” Tần Trạm hít vào một hơi: “Không nghĩ tới ông thật sự có hi vọng bước vào cảnh giới đại võ tông, nhưng mà rất đáng tiếc, hi vọng của ông sắp bị dập tắt rồi.”

Sắc mặt của môn chủ Thiên Nguyên Môn thay đổi, ông ta liếc nhìn bốn phía, giống như đang tìm kiếm bóng dáng mấy hộ pháp.

“Đừng tìm nữa, bọn họ đã bị tôi giết rôi.” Tân Trạm lạnh lùng nói: “Bây giờ tới lượt ông.”

Môn chủ của Thiên Nguyên Môn lạnh lùng nói: “Vậy mà cậu dám giết hộ pháp của tôi? Người trẻ tuổi, sao tôi không nhớ rõ trong giới võ đạo có một người như cậu nhỉ?”

“Ừm, không nhớ cũng rất bình thường.” Tân Trạm gật đầu nói: “Tôi bước vào giới võ đạo chỉ hơn ba năm, khi đó ông đã bế quan.”

Nghe thấy những lời này, sắc mặt môn chủ Thiên Nguyên Môn hơi khó coi.

“Ba năm bước vào cảnh giới võ tông, còn giết năm vị hộ pháp của tôi? Rốt cuộc cậu là đệ tử của thế gia nào?” Môn chủ của Thiên Nguyên Môn lạnh lùng nói.

“Tôi chỉ là một tán tu.” Nụ cười trên mặt Tần Trạm biến mất: “Có một người bạn, bảo tôi tới lấy mạng ông.”

Sau khi nói xong, trên người Tần Trạm tỏa ra ánh sáng màu vàng, bàn tay nhanh chóng chộp lấy thần thức kial “Nhóc con, cậu dám!” Đạo thần thức này nổi giận hét lên một tiếng xong, vậy mà lập tức hóa thành tia sáng màu vàng kim, biến mất vào trong trán Tần Trạm!

“Hửm?” Tần Trạm nhíu mày, ngay lúc anh cảm thấy nghi ngờ, trong đầu lập tức truyền ra cảm giác đau nhức! Đại não giống như sắp nổ tung!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook